Mười Năm Yêu Anh Nhất

Chương 67 :

    trước sau   
Ngảihrti Tửoufm Du ngồbjazi mộhuwot đpxngêghjjm trong bệwaixnh việwaixn, Hạxltr Tri Thưgnha vẫnddzn khôxwvsng tỉbepinh. Đpxngãvsuyeduabckfc sĩazdi đpxngếwfshn, dùnkbpng thábckfi đpxnghuwo únnezp mởwrbmeduai chuyệwaixn vớsangi Ngảihrti Tửoufm Du, tựyhiia hồbjaz muốphqrn nóeduai vềjzhu kếwfsht luậmbeon cóeduaypsrnh tuyêghjjn ábckfn.

Ngảihrti Tửoufm Du khôxwvsng nghe vàwrnjo: “Xin lỗnddzi, tôxwvsi cũgqdbng làwrnjbckfc sĩazdi.” Ýbctt củwqiaa anh mọmbeoi ngưgnhawpbwi đpxngjzhuu hiểpgdmu, cábckfi anh cầbcttn khôxwvsng phảihrti làwrnj sựyhii thậmbeot, màwrnjwrnj sựyhiirjcpnh an yêghjjn ổesxcn. Khôxwvsng phảihrti anh lừatuha mìrjcpnh dốphqri ngưgnhawpbwi, màwrnj chỉbepi đpxngpgdmrkldng mìrjcpnh bớsangt đpxngau.

Tốphqri đpxngóedua Ngảihrti Tửoufm Du vàwrnjo phòrkldng bệwaixnh thăvdzqm Hạxltr Tri Thưgnha mấesxcy lầbcttn, khôxwvsng dábckfm đpxngoyzeng vàwrnjo, cũgqdbng khôxwvsng tânzgtm sựyhiirjcp. Anh chỉbepi nhìrjcpn mặkeyet ngưgnhawpbwi ấesxcy, nghĩazdirjcp sao mộhuwot ngưgnhawpbwi lạxltri trắioarng bệwaixch tiềjzhuu tuỵbctt thếwfsh, nghĩazdi rốphqrt cuộhuwoc mộhuwot ngưgnhawpbwi cóedua thểpgdm chịibmnu đpxngyhiing bao nhiêghjju khổesxc đpxngau. Cóedua phảihrti thếwfsh giớsangi nàwrnjy quábckfwrnjn nhẫnddzn khôxwvsng, lạxltri dùnkbpng cábckfch dằazdin vặkeyet mộhuwot ngưgnhawpbwi tốphqrt đpxnggqdbp nhưgnha vậmbeoy đpxngpgdm mua vui.

nnezc năvdzqm giờwpbwbckfng, Ngảihrti Tửoufm Du ngồbjazi mộhuwot mìrjcpnh trêghjjn băvdzqng ghếwfshwrbmwrnjnh lang bệwaixnh việwaixn chợdnjkp mắioart, chuôxwvsng đpxngiệwaixn thoạxltri khôxwvsng ngừatuhng vang lêghjjn. Ngảihrti Tửoufm Du giậmbeot mìrjcpnh thứakknc giấesxcc.

Sốphqr lạxltr.

“Nàwrnjy, chàwrnjo ngàwrnji?” Họmbeong anh hơpgdmi khàwrnjn.


“Làwrnjxwvsi, Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc.” Giọmbeong nam trầbcttm đpxngbcttu dânzgty bêghjjn kia vẫnddzn ổesxcn trọmbeong, nhưgnhang cóedua chúnnezt cầbcttu xin hiếwfshm thấesxcy: “Cậmbeou đpxngatuhng cúnnezp mábckfy.”

Ngảihrti Tửoufm Du cưgnhawpbwi gằazdin: “Giábckfm đpxngphqrc Tưgnhawrbmng đpxngưgnhadnjkc ra ngoàwrnji rồbjazi àwrnj?”

gnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc ho khan vàwrnji tiếwfshng mớsangi chậmbeom rãvsuyi lấesxcy hơpgdmi, ânzgtm thanh suy yếwfshu: “Tôxwvsi tớsangi cầbcttu xin cậmbeou.”

Hai chữkagfwrnjy cảihrt đpxngwpbwi Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc rấesxct íypsrt nóeduai. Hắioarn mạxltrnh mẽrjcp, từatuh nhỏgxlm đpxngãvsuy mang theo sựyhii kiêghjju ngạxltro cốphqr chấesxcp khóedua lay chuyểpgdmn. Lúnnezc thấesxcp kéuovmm nhấesxct kíypsrnh rưgnhadnjku cấesxcp trêghjjn ởwrbmwrnjn rưgnhadnjku, Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc vẫnddzn đpxngúnnezng mựyhiic. Cũgqdbng khôxwvsng phảihrti chưgnhaa từatuhng nóeduai, nhưgnhang đpxngjzhuu nóeduai cho Hạxltr Tri Thưgnha nghe, kègjbem theo ýsang sủwqiang ábckfi thưgnhaơpgdmng lưgnhadnjkng, khôxwvsng hềjzhu khóedua khăvdzqn.

Ngưgnhawpbwi chưgnhaa bao giờwpbw tuỳywkh tiệwaixn cúnnezi đpxngbcttu lạxltri đpxngếwfshn cầbcttu xin, càwrnjng khiếwfshn ngưgnhawpbwi ta giậmbeot mìrjcpnh.

“Cậmbeou trảihrt em ấesxcy lạxltri cho tôxwvsi, muốphqrn gìrjcpgqdbng đpxngưgnhadnjkc. Thịibmn trưgnhawpbwng Thiêghjjn Kỳywkh anh cậmbeou muốphqrn đpxngãvsuynzgtu, nếwfshu nhưgnha ngạxltri phiềjzhun toábckfi, tôxwvsi cũgqdbng cóedua thểpgdm đpxngpgdm lạxltri cổesxc phầbcttn củwqiaa mìrjcpnh.” Bêghjjn kia đpxngiệwaixn thoạxltri dừatuhng lạxltri mộhuwot chúnnezt, lạxltri làwrnj mộhuwot cơpgdmn ho khan: “Tôxwvsi mờwpbwi bábckfc sĩazdi giỏgxlmi nhấesxct ởwrbm Bắioarc Kinh cho em ấesxcy, thiếwfsht bịibmngqdbng tiêghjjn tiếwfshn nhấesxct, dùnkbp sao cũgqdbng tốphqrt hơpgdmn việwaixc em ấesxcy ởwrbmwrnjng Chânzgtu…”

“Nhàwrnjxwvsi thiếwfshu tábckfm triệwaixu nàwrnjy củwqiaa anh ưgnha?” Ngảihrti Tửoufm Du lạxltrnh lùnkbpng ngắioart lờwpbwi hắioarn, mắioart đpxnggxlm sậmbeom: “Đpxngiềjzhuu kiệwaixn chữkagfa bệwaixnh tốphqrt nhấesxct cho em ấesxcy, anh cho rằazding tôxwvsi khôxwvsng làwrnjm đpxngưgnhadnjkc?”

Ngảihrti Tửoufm Du cưgnhawpbwi nhạxltro: “Lúnnezc anh chơpgdmi chábckfn thìrjcp bỏgxlm mặkeyec em ấesxcy chẳioarng quan tânzgtm, lạxltrnh lùnkbpng nhìrjcpn dábckfng vẻwfsh tựyhii sinh tựyhii diệwaixt củwqiaa em ấesxcy. Hiệwaixn giờwpbwnzgtm huyếwfsht dânzgtng tràwrnjo lạxltri muốphqrn Tri Thưgnha quay lạxltri bêghjjn cạxltrnh mìrjcpnh? Thếwfsh giớsangi nàwrnjy xoay quanh anh ưgnha?”

Đpxngbcttu dânzgty bêghjjn kia yêghjjn lặkeyeng mộhuwot lúnnezc, lúnnezc ânzgtm thanh vang lêghjjn đpxngãvsuy mang chúnnezt bi thưgnhaơpgdmng giàwrnj cỗnddzi: “Tôxwvsi rấesxct yêghjju em ấesxcy, khôxwvsng thểpgdm khôxwvsng cóedua em ấesxcy…” Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc đpxngãvsuy khôxwvsng đpxngpgdm ýsang đpxngếwfshn việwaixc bảihrto toàwrnjn tôxwvsn nghiêghjjm trưgnhasangc tìrjcpnh đpxngibmnch: “Tôxwvsi biếwfsht sai rồbjazi.”

Ngảihrti Tửoufm Du nhìrjcpn bứakknc tưgnhawpbwng trắioarng lạxltrnh lẽrjcpo củwqiaa bệwaixnh việwaixn, quanh quẩvdzqn bêghjjn mũgqdbi làwrnjnkbpi nưgnhasangc khửoufm trùnkbpng, trong lòrkldng càwrnjng thêghjjm ngộhuwot ngạxltrt: “Anh sai rồbjazi, chịibmnu bồbjazi thưgnhawpbwng, hiểpgdmu rõpgdmrjcpnh yêghjju tha thiếwfsht trong lòrkldng rồbjazi. Sau đpxngóedua thìrjcp sao? Em ấesxcy nguyệwaixn ýsang đpxngi cùnkbpng anh thìrjcp bệwaixnh cóedua thểpgdm tốphqrt hơpgdmn? Ngàwrnji thậmbeot sựyhii coi mìrjcpnh làwrnj thiêghjjn vưgnhaơpgdmng lãvsuyo tửoufmwrbm thủwqia đpxngôxwvs, cóedua quyềjzhun cóedua thếwfsh ưgnha? Nếwfshu hôxwvsm nay anh cóedua thểpgdmedua thàwrnjnh ýsang, nóeduai cho tôxwvsi biếwfsht mìrjcpnh đpxngãvsuyrjcpm đpxngưgnhadnjkc tuỷeprvgnhaơpgdmng phùnkbp hợdnjkp vớsangi Tri Thưgnha, tôxwvsi khôxwvsng nóeduai hai lờwpbwi sẽrjcp trựyhiic tiếwfshp lábckfi xe suốphqrt mưgnhawpbwi bốphqrn tiếwfshng, đpxngưgnhaa ngưgnhawpbwi cho anh vềjzhu Bắioarc Kinh. Nhưgnhang anh khôxwvsng làwrnjm đpxngưgnhadnjkc.”

Thanh ânzgtm Ngảihrti Tửoufm Du đpxnghuwot nhiêghjjn hạxltr thấesxcp, hơpgdmi nghẹgqdbn ngàwrnjo: “Anh khôxwvsng làwrnjm đpxngưgnhadnjkc… Tôxwvsi cũgqdbng khôxwvsng làwrnjm đpxngưgnhadnjkc.” Anh nóeduai: “Tôxwvsi tìrjcpm đpxngưgnhadnjkc tuỷeprvgnhaơpgdmng cho Tri Thưgnha, con trai củwqiaa Lýsang Tríypsr Khảihrti lạxltri lấesxcy nóedua đpxngi, ngưgnhawpbwi ta làwrnj thábckfi tửoufm gia màwrnj. Tôxwvsi cũgqdbng ưgnhasangc chi anh lợdnjki hạxltri hơpgdmn chúnnezt, đpxngpgdmedua thểpgdmgnhasangp tuỷeprv vềjzhu cho tôxwvsi!”

Cuốphqri cùnkbpng Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc khôxwvsng biếwfsht đpxngiệwaixn thoạxltri trong tay mìrjcpnh cúnnezp nhưgnha thếwfshwrnjo. Trong nhábckfy mắioart hắioarn coi mìrjcpnh làwrnj mộhuwot con cábckf, vạxltri đpxngyhiing cábckf bịibmn vỡfept, từatuh từatuh chờwpbw bịibmn phơpgdmi khôxwvs. Nãvsuyo hắioarn thiếwfshu dưgnhafeptng khíypsr, bêghjjn trong rốphqri loạxltrn, khôxwvsng nóeduai đpxngưgnhadnjkc cânzgtu nàwrnjo, khôxwvsng nghĩazdi đpxngưgnhadnjkc ýsangrjcp.

Hắioarn nhớsang ngàwrnjy ấesxcy, vĩazdinh viễsangn khôxwvsng quêghjjn đpxngưgnhadnjkc. Hắioarn mang theo nỗnddzi vui mừatuhng màwrnj vềjzhu nhàwrnj sớsangm mộhuwot cábckfch hiếwfshm thấesxcy, nhưgnhang lạxltri làwrnj lầbcttn ra tay nặkeyeng nhấesxct vớsangi Hạxltr Tri Thưgnha. Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc lạxltri nghĩazdi, cábckfi ngàwrnjy chếwfsht tiệwaixt ấesxcy hắioarn cao hứakknng cábckfi gìrjcp? Àesxc, làwrnjrjcpnh nhânzgtn củwqiaa con trai thịibmn trưgnhawrbmng đpxngưgnhadnjkc cứakknu rồbjazi, vịibmn thábckfi tửoufm kia nóeduai cho mìrjcpnh con đpxngưgnhawpbwng nộhuwoi bộhuwo đpxngesxcu thầbcttu.


Chuyệwaixn chíypsrnh làwrnj vậmbeoy.

Nhấesxct đpxngibmnnh cứakkn trùnkbpng hợdnjkp vàwrnjo ngàwrnjy đpxngóedua, màwrnjy nóeduai xem làwrnj đpxngábckfng cưgnhawpbwi hay làwrnj đpxngábckfng thưgnhaơpgdmng.

gnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc nhưgnha bịibmnnnezt hếwfsht sứakknc lựyhiic nằazdim nhoàwrnji trêghjjn sôxwvs pha, ngựyhiic hắioarn phậmbeop phồbjazng dữkagf dộhuwoi. Cơpgdmn đpxngau quằazdin quạxltri kia mạxltrnh mẽrjcpuovmo đpxngếwfshn, nhưgnhang Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc lạxltri khôxwvsng lấesxcy thuốphqrc. Hắioarn đpxngpgdm mặkeyec mìrjcpnh co giậmbeot run rẩvdzqy trong cơpgdmn thốphqrng khổesxc, mặkeyec cho hai mắioart mìrjcpnh mơpgdm hồbjaz.

Hắioarn luôxwvsn cao hứakknng khi cầbcttn đpxngau lòrkldng, nóeduang nảihrty khi cầbcttn bìrjcpnh tĩazdinh, lạxltrnh nhạxltrt khi cầbcttn nồbjazng nhiệwaixt.

___________________

Ngảihrti Tửoufm Du cúnnezp đpxngiệwaixn thoạxltri, vôxwvsnkbpng đpxngau đpxngbcttu. Hai ngàwrnjy liềjzhun anh khôxwvsng đpxngưgnhadnjkc nghỉbepi ngơpgdmi tốphqrt, đpxngiệwaixn thoạxltri vớsangi Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc khiếwfshn anh càwrnjng mệwaixt mỏgxlmi. Ngảihrti Tửoufm Du khôxwvsng chỉbepi đpxngânzgtm vàwrnjo vếwfsht thưgnhaơpgdmng củwqiaa Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc, càwrnjng khiếwfshn vếwfsht thưgnhaơpgdmng trêghjjn đpxngbcttu tim mìrjcpnh càwrnjng ngàwrnjy càwrnjng sânzgtu hơpgdmn.

Anh nhìrjcpn đpxngbjazng hồbjaz mộhuwot cábckfi, năvdzqm giờwpbwgnhafepti. Sau khi suy nghĩazdi mộhuwot lúnnezc anh vẫnddzn quyếwfsht đpxngibmnnh gọmbeoi đpxngiệwaixn thoạxltri ngay bânzgty giờwpbw, anh sợdnjknnezc trờwpbwi sábckfng Hạxltr Tri Thưgnha tỉbepinh lạxltri sẽrjcp khôxwvsng dễsang gọmbeoi.

“Ừmvuam?” Giọmbeong mũgqdbi nhẹgqdb nhàwrnjng, Ngảihrti Tửoufm Du đpxngãvsuy cắioart đpxngakknt mộhuwot giấesxcc ngủwqia ngon.

“Anh, làwrnj em đpxngânzgty…” Ngảihrti Tửoufm Du biếwfsht Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc gặkeyep trắioarc trởwrbmwrbm chỗnddzrjcpnh nhấesxct đpxngibmnnh sẽrjcp đpxngi tìrjcpm anh trai, khôxwvsng bằazding trưgnhasangc tiêghjjn hai anh em cứakkn thưgnhaơpgdmng lưgnhadnjkng vớsangi nhau.

“Tiểpgdmu Ngưgnha?” Ngảihrti Tửoufm Khiêghjjm hạxltr thấesxcp giọmbeong, mưgnhawpbwi mấesxcy giânzgty sau mớsangi nóeduai tiếwfshp, cóedua lẽrjcp đpxngãvsuy ra phòrkldng ngủwqia: “Sớsangm vậmbeoy màwrnj anh đpxngãvsuy nhậmbeon hai cuộhuwoc gọmbeoi rồbjazi, chịibmnnzgtu chúnnez ngủwqiaxwvsng, bịibmn đpxngábckfnh thứakknc hai lầbcttn rồbjazi đpxngesxcy.”

“Xin lỗnddzi anh… Em chỉbepi muốphqrn xin anh, nếwfshu nhưgnhagnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc tìrjcpm anh…”

“Đpxngúnnezng rồbjazi, chịibmnnzgtu chúnnez mang thai,” Ngảihrti Tửoufm Khiêghjjm ngắioart lờwpbwi Ngảihrti Tửoufm Du: “Hôxwvsm trưgnhasangc vừatuha siêghjju ânzgtm, làwrnj sinh đpxngôxwvsi trai gábckfi. Bốphqr mẹgqdb rấesxct vui, cho anh mộhuwot con đpxngưgnhawpbwng sốphqrng, sẽrjcp khôxwvsng ngàwrnjy ngàwrnjy dábckfn mắioart nhìrjcpn xem anh kiếwfshm đpxngưgnhadnjkc bao nhiêghjju tiềjzhun đpxngpgdm em cưgnhasangi vợdnjk nốphqri dõpgdmi tôxwvsng đpxngưgnhawpbwng nữkagfa.”

Ngảihrti Tửoufm Du lậmbeop tứakknc rõpgdmwrnjng, trong lòrkldng ấesxcm ábckfp: “Anh, cảihrtm ơpgdmn anh…” Cóedua lẽrjcp trưgnhasangc khi mìrjcpnh gọmbeoi đpxngếwfshn anh trai mìrjcpnh đpxngãvsuy nhậmbeon đpxngưgnhadnjkc đpxngiệwaixn thoạxltri củwqiaa Tưgnhawrbmng Văvdzqn Húnnezc, nhưgnhang rốphqrt cuộhuwoc vẫnddzn khôxwvsng bỏgxlm mặkeyec.

“Tiểpgdmu Ngưgnha, em yêghjjn tânzgtm, trong nhàwrnjedua anh rồbjazi. Trong lòrkldng anh vẫnddzn cóedua khôxwvsng íypsrt tiếwfshc nuốphqri, nêghjjn luôxwvsn hi vọmbeong em sốphqrng tốphqrt.” Ngảihrti Tửoufm Khiêghjjm ôxwvsn hoàwrnjeduai: “Cóedua chuyệwaixn gìrjcp thìrjcp em cũgqdbng hãvsuyy nhớsang, rằazding anh vẫnddzn ởwrbm đpxngânzgty, rằazding em vĩazdinh viễsangn làwrnj ngưgnhawpbwi quan trọmbeong nhấesxct trong lòrkldng anh.”

Sau khi cúnnezp đpxngiệwaixn thoạxltri Ngảihrti Tửoufm Du dùnkbpng sứakknc xoa xoa đpxngôxwvsi mắioart đpxnggxlm bừatuhng củwqiaa mìrjcpnh, trong lòrkldng ấesxcm ábckfp. Anh nghĩazdi, thậmbeot tốphqrt quábckf, rốphqrt cuộhuwoc cóedua thểpgdmesxcn hơpgdmn chúnnezt rồbjazi. Mìrjcpnh vàwrnj Hạxltr Tri Thưgnha, cóedua lẽrjcpedua thểpgdm trảihrti qua mộhuwot khoảihrtng thờwpbwi gian bìrjcpnh an rồbjazi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.