Mười Năm Yêu Anh Nhất

Chương 48 :

    trước sau   
*Chưsuhlơsfrfng nàgvcuy cómkdd nộdbrni dung ảsnqqnh, nếhiaeu bạsnqqn khôsnqqng thấdbefy nộdbrni dung chưsuhlơsfrfng, vui lònsdeng bậzviht chếhiae đdspvdbrn hiệnrdyn hìxwuenh ảsnqqnh củdygga trìxwuenh duyệnrdyt đdspvxrbb đdspvliiwc.

Trong đdspvliiwu Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn chợdbrnt loéalrtsfrfn nhữtkrgng chai lọliiw thuỷqnqm tinh trêsfrfn giátwpttwptch nhàgvcusuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc, y hoảsnqqng sợdbrn đdspvếhiaen mứalrtc toátwptt mồxblmsnqqi lạsnqqnh: “Văgxfpn Húqxdoc, em đdspvếhiaen nhàgvcuxwuem anh, mặykuxc kệnrdy anh đdspvang ởxwue đdspvâhohvu, lậzvihp tứalrtc vềoyfn đdspvi!”

Dựsfrf cảsnqqm bấdbeft thưsuhlbwxvng quỷqnqm dịrwui trong lònsdeng Tưsuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc càgvcung rõbyglalrtt hơsfrfn, thậzvihm chíabkdqxdoc đdspvalrtng lêsfrfn hắhohvn cảsnqqm thấdbefy châhohvn mìxwuenh đdspvang run. Hắhohvn biếhiaet cómkdd mộdbrnt sốrzro việnrdyc đdspvãgxfp đdspvếhiaen lúqxdoc đdspvrzroi mặykuxt, nhưsuhlng khôsnqqng nómkddi đdspvưsuhldbrnc làgvcu bấdbeft thưsuhlbwxvng ởxwue đdspvâhohvu, mỗgxfpi mộdbrnt tếhiaegvcuo trong ngưsuhlbwxvi đdspvoyfnu đdspvang kêsfrfu gàgvcuo vớdbefi hắhohvn, chúqxdong đdspvang théalrtt lêsfrfn – màgvcuy đdspvsfrfng cómkdd quay vềoyfn!

qxdoc Tưsuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc vềoyfn đdspvếhiaen nhàgvcu Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn đdspvãgxfp chờbwxvxwuesfrfn ngoàgvcui, trêsfrfn ngưsuhlbwxvi chỉzlgr mặykuxc mộdbrnt chiếhiaec átwpto len mỏtyrnng, cómkdd vẻidjs nhưsuhl đdspvếhiaen rấdbeft gấdbefp.

“Sao giờbwxv anh mớdbefi vềoyfn?” Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn cau màgvcuy.

suhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc mómkddc chìxwuea khoátwpt ra mởxwue cửtwpta: “Chúqxdo nhớdbef đdspvếhiaen cátwpti gìxwue?”


Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn khôsnqqng đdspvxrbb ýgvcu đdspvếhiaen hắhohvn, bưsuhldbefc thẳjpinng vàgvcuo thưsuhl phònsdeng, nhữtkrgng cátwpti lọliiw kia vẫabkdn ởxwue đdspvómkdd. Hạsnqq Tri Thưsuhl khôsnqqng hềoyfn cầliiwm chúqxdong đdspvi theo.

Cảsnqqnh Văgxfpn nhìxwuen từsfrfng cátwpti mộdbrnt, thuốrzroc đdspvykuxc trịrwui khi bịrwui bỏtyrn hếhiaet nhãgxfpn mátwptc thựsfrfc sựsfrf rấdbeft khómkdd nhậzvihn ra. Vốrzron y cũjpinng khôsnqqng cùtfiyng ngàgvcunh vớdbefi Ngảsnqqi Tửtwpt Du, nhìxwuen nhữtkrgng viêsfrfn thuốrzroc rựsfrfc rỡvxmo sắhohvc màgvcuu nàgvcuy thựsfrfc sựsfrf rấdbeft mấdbeft côsnqqng.

Vốrzron muốrzron mang vàgvcui loạsnqqi đdspvi kiểxrbbm tra, nhưsuhlng khi nhìxwuen thấdbefy mộdbrnt lọliiw thuốrzroc đdspvómkddng chặykuxt nắhohvp, con ngưsuhlơsfrfi Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn co rúqxdot lạsnqqi. Y đdspvrzco thuốrzroc trong lọliiw ra tay nhìxwuen cẩtfiyn thậzvihn, dùtfiy sao y cũjpinng biếhiaet loạsnqqi nàgvcuy, viêsfrfn néalrtn Tioguanine*, thuốrzroc đdspvykuxc trịrwui bệnrdynh mátwptu trắhohvng. Lầliiwn trưsuhldbefc do vộdbrni vàgvcung nêsfrfn khôsnqqng nhìxwuen rõbygl.

*Thuốrzroc Tioguanine: xem thêsfrfm ởxwue đdspvâhohvy

tả<snqq style='font-size:0px !important'>snqq</snqq>i xuố<rzro style='font-size:0px !important'>rzro</rzro>ng

suhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc yêsfrfn lặykuxng đdspvalrtng sau lưsuhlng y. Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn chậzvihm rãgxfpi quay đdspvliiwu lạsnqqi, trong mắhohvt cómkdd đdspvxblmng cảsnqqm, cómkdd phẫabkdn nộdbrn, cũjpinng cómkdd chúqxdot hoảsnqqng hốrzrot bi ai màgvcusuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc nhìxwuen khôsnqqng hiểxrbbu.

Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn nhớdbef đdspvếhiaen mộdbrnt Hạsnqq Tri Thưsuhl trắhohvng bệnrdych gầliiwy gònsde lầliiwn trưsuhldbefc, nhớdbef đdspvếhiaen chứalrtng mátwptu khómkdd đdspvôsnqqng củdygga cậzvihu, nhớdbef átwptnh mắhohvt ôsnqqn nhu vàgvcusuhlơsfrfng mặykuxt tưsuhlơsfrfi cưsuhlbwxvi củdygga Hạsnqq Tri Thưsuhlqxdoc y thưsuhlbwxvng đdspvếhiaen ăgxfpn chựsfrfc cơsfrfm nhàgvcusuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc mấdbefy năgxfpm trưsuhldbefc. Cảsnqqnh Văgxfpn lắhohvc đdspvliiwu mộdbrnt cátwpti, cưsuhlbwxvi khẽkaey: “Em thậzviht hốrzroi hậzvihn, khi lầliiwn đdspvliiwu nhìxwuen thấdbefy cậzvihu trai xinh đdspvrxexp cạsnqqnh anh, tạsnqqi sao em lạsnqqi khôsnqqng tátwptt anh mộdbrnt cátwpti đdspvxrbb đdspvátwptnh thứalrtc trátwpti tim lạsnqqnh lùtfiyng củdygga anh chứalrt.”

Tim Tưsuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc bịrwui mộdbrnt sứalrtc mạsnqqnh vôsnqqxwuenh mạsnqqnh mẽkaey nhéalrto mộdbrnt cátwpti, hắhohvn tiếhiaen lêsfrfn vàgvcui bưsuhldbefc, ngữtkrg khíabkd khôsnqqng hềoyfn tứalrtc giậzvihn, chỉzlgr đdspvơsfrfn thuầliiwn làgvcuhohvu hỏtyrni: “Làgvcum sao vậzvihy?”

“Anh yêsfrfu Hạsnqq Tri Thưsuhl khôsnqqng?”

“Tấdbeft nhiêsfrfn.” Tưsuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc trảsnqq lờbwxvi khôsnqqng hềoyfn do dựsfrf.

Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn đdspvdbrnt nhiêsfrfn xôsnqqng đdspvếhiaen đdspvdbefm mạsnqqnh hắhohvn mộdbrnt cátwpti, nghiếhiaen chặykuxt răgxfpng, mấdbefy năgxfpm gầliiwn đdspvâhohvy cómkdd rấdbeft íabkdt chuyệnrdyn cómkdd thểxrbb éalrtp y tứalrtc giậzvihn đdspvếhiaen vậzvihy: “Anh yêsfrfu anh ấdbefy? Yêsfrfu cátwpti rắhohvm! Anh yêsfrfu anh ấdbefy màgvcunsden ra ngoàgvcui lăgxfpng nhăgxfpng! Yêsfrfu anh ấdbefy màgvcu khôsnqqng nhìxwuen thấdbefy thâhohvn thểxrbbgvcu tinh thầliiwn củdygga anh ấdbefy càgvcung ngàgvcuy càgvcung kéalrtm! Yêsfrfu anh ấdbefy màgvcu anh vẫabkdn cómkdd thểxrbb đdspvátwptnh đdspvzvihp rồxblmi cưsuhlvxmong dâhohvm Hạsnqq Tri Thưsuhl!”

suhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc khôsnqqng cómkddtwptch nàgvcuo phảsnqqn bátwptc, nhưsuhlng đdspvdbrnt nhiêsfrfn bịrwui Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn đdspvdbrnng thủdygggvcu chỉzlgr tríabkdch chọliiwc giậzvihn, lúqxdoc mấdbeft khốrzrong chếhiae thìxwue tríabkd thôsnqqng minh chỉzlgrgvcu con sốrzro 0 trònsden trĩyyxhnh: “Chuyệnrdyn nhàgvcu anh chúqxdo biếhiaet cátwpti gìxwue?! Anh chỉzlgr vui đdspvùtfiya mộdbrnt chúqxdot thôsnqqi, cũjpinng khôsnqqng phảsnqqi khôsnqqng cầliiwn em ấdbefy nữtkrga!”

“Tưsuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc! Mẹrxexmkdd anh thậzviht vôsnqq liêsfrfm si!” Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn bấdbeft đdspvdbrnng, ngữtkrg khíabkd trởxwuesfrfn bìxwuenh thưsuhlbwxvng, vừsfrfa lạsnqqnh lẽkaeyo vừsfrfa tràgvcuo phúqxdong: “Lúqxdoc anh ra ngoàgvcui vui đdspvùtfiya mộdbrnt chúqxdot cómkdd lẽkaey anh ấdbefy đdspvang tríabkdch tuỷqnqm đdspvau đdspvếhiaen mứalrtc đdspvalrtng dậzvihy cũjpinng khôsnqqng nổrzcoi. Lúqxdoc anh nghi ngờbwxv anh ấdbefy vàgvcutwptc sĩyyxh khôsnqqng trong sạsnqqch cómkdd lẽkaey anh ấdbefy vừsfrfa hoátwpt trịrwui xong, miễqpwan cưsuhlvxmong lắhohvm mớdbefi vềoyfn đdspvếhiaen nhàgvcu. Ngàgvcuy đdspvómkdd sau khi đdspvátwptnh Hạsnqq Tri Thưsuhl xong anh giảsnqq vờbwxv hốrzroi hậzvihn thâhohvm tìxwuenh, liệnrdyu anh cómkdd từsfrfng nghĩyyxh tạsnqqi sao anh ấdbefy khôsnqqng muốrzron cởxwuei átwpto? Bởxwuei vìxwue trịrwui liệnrdyu ung thưsuhltwptu sẽkaey tiêsfrfm đdspvếhiaen mứalrtc toàgvcun bộdbrntwptnh tay đdspvoyfnu làgvcu dấdbefu vếhiaet xanh tíabkdm! Anh ấdbefy khôsnqqng muốrzron anh biếhiaet…”


suhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc đdspvãgxfp nhậzvihn ra sựsfrfxwuenh bắhohvt đdspvliiwu nhanh chómkddng thoátwptt khỏtyrni khốrzrong chếhiae, hắhohvn rùtfiyng mìxwuenh vìxwuesfrfn ớdbefn lạsnqqnh chạsnqqy dọliiwc từsfrf đdspvliiwu xuốrzrong châhohvn. Tưsuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc đdspvalrtng sữtkrgng ởxwue đdspvómkdd, vẻidjs kiêsfrfn cưsuhlbwxvng chốrzrong đdspvvxmo ngoàgvcui mạsnqqnh trong yếhiaeu lúqxdoc trưsuhldbefc cũjpinng mấdbeft, tay châhohvn luốrzrong cuốrzrong nhưsuhl mộdbrnt đdspvalrta béalrt gặykuxp rắhohvc rốrzroi: “…Chúqxdo… Chúqxdomkddi gìxwue thếhiae hảsnqq?”

Cảsnqqnh Văgxfpn cưsuhlbwxvi gằxabcn, nhưsuhlng khoéalrt mắhohvt lạsnqqi cómkdd vệnrdyt nưsuhldbefc long lanh: “Lầliiwn nàgvcuy Hạsnqq Tri Thưsuhl khôsnqqng cầliiwn anh nữtkrga rồxblmi.” Khôsnqqng cầliiwm thuốrzroc đdspvi, cũjpinng khôsnqqng hềoyfn quay đdspvliiwu lạsnqqi.

“Rốrzrot cuộdbrnc thìxwue em ấdbefy bịrwuigvcum sao!” Tưsuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc đdspvdbrnt nhiêsfrfn quátwptt mộdbrnt tiếhiaeng, nhưsuhlng âhohvm thanh củdygga hắhohvn vôsnqqtfiyng hoảsnqqng sợdbrn run rẩtfiyy.

“Bệnrdynh mátwptu trắhohvng… Khôsnqqng biếhiaet đdspvãgxfp bao lâhohvu rồxblmi.”

“Chúqxdo đdspvsfrfng trêsfrfu anh, gầliiwn đdspvâhohvy anh cũjpinng khôsnqqng chọliiwc giậzvihn chúqxdogvcu. Đqpwaưsuhldbrnc rồxblmi đdspvưsuhldbrnc rồxblmi, dùtfiy Tri Thưsuhl khôsnqqng ởxwue đdspvâhohvy thìxwuexwue đdspvâhohvy cũjpinng cómkdd hai ngưsuhlbwxvi chúqxdong ta đdspvdbefy.” Tưsuhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc hạsnqq giọliiwng xuốrzrong, giảsnqq vờbwxvsuhlbwxvi ung dung: “Anh biếhiaet sai rồxblmi, anh rấdbeft cómkdd lỗgxfpi vớdbefi em ấdbefy, anh sẽkaey thay đdspvrzcoi màgvcu, chúqxdo đdspvsfrfng lấdbefy nhữtkrgng cátwpti nàgvcuy doạsnqq anh.”

suhlxwueng Văgxfpn Húqxdoc cứalrt nhưsuhl mộdbrnt ngưsuhlbwxvi sắhohvp chếhiaet duốrzroi, tha thiếhiaet nhìxwuen chằxabcm chằxabcm cọliiwng cỏtyrn cứalrtu mạsnqqng trong tay Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn, dưsuhlbwxvng nhưsuhl chỉzlgr cầliiwn Trưsuhlơsfrfng Cảsnqqnh Văgxfpn thừsfrfa nhậzvihn tấdbeft cảsnqq nhữtkrgng thứalrtgvcuy đdspvoyfnu làgvcu giảsnqq dốrzroi thìxwue hắhohvn cómkdd thểxrbbmkdd mộdbrnt tia hy vọliiwng sốrzrong.

“Anh từsfrfng thấdbefy anh ấdbefy chảsnqqy mátwptu mũjpini sao? Từsfrfng thấdbefy anh ấdbefy mệnrdyt đdspvếhiaen mứalrtc khôsnqqng ăgxfpn đdspvưsuhldbrnc cátwpti gìxwue sao? Thấdbefy anh ấdbefy suốrzrot ngàgvcuy sốrzrot nhẹrxex tinh thầliiwn mỏtyrni mệnrdyt sao? Nếhiaeu nhưsuhl anh đdspvoyfnu đdspvãgxfp thấdbefy màgvcu khôsnqqng hềoyfn đdspvxrbb mắhohvt đdspvếhiaen, vậzvihy sao anh nhấdbeft đdspvrwuinh phảsnqqi tựsfrf lừsfrfa mìxwuenh dốrzroi ngưsuhlbwxvi, buộdbrnc em phảsnqqi cho anh mộdbrnt đdspvátwptp átwptn phủdygg đdspvrwuinh chứalrt, cómkdd ýgvcu nghĩyyxha gìxwue khôsnqqng?”

Quảsnqq thựsfrfc làgvcu từsfrfng từsfrf nhưsuhl đdspvâhohvm thẳjpinng vàgvcuo tim.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.