Mười Năm Yêu Anh Nhất

Chương 30 :

    trước sau   
Hạeonb Tri Thưcjzrkldk mộqjsht giấttfcc mộqjshng rấttfct dàxnnei. Trong mơkldk, cậmwiju thấttfcy trêhlsqn bụmyhgc giảyzwkng đkldkhlsqy nhữlkjlng bụmyhgi phấttfcn bay lảyzwk tảyzwk, cóvkxg mộqjsht cậmwiju trai vai đkldkeo cặhlsqp sáhgrkch kiêhlsqn nhẫkptbn đkldkvxqmi cậmwiju vềmbmb nhàxnne. Thấttfcy trong ngàxnney ôchcgng nộqjshi qua đkldkrolhi, trong sâulqkn mộqjsht mảyzwknh tịchcgch liêhlsqu, cáhgrkc cụmyhg giàxnne lặhlsqng lẽxnne cầhlsqm hoa, bệkpwsnh việkpwsn trắdbtnng toáhgrkt nhuốrlmvm màxnneu tuyệkpwst vọnrmnng, còqfbmn cậmwiju đkldkrsatng mộqjsht mìduoxnh trong hàxnnenh lang vắdbtnng vẻppay khóvkxgc khôchcgng thàxnnenh tiếssrqng.

Đrlmvếssrqn khi cậmwiju trai vai đkldkeo cặhlsqp sáhgrkch đkldkãikvc lớvcvjn rồmyhgi, lạeonbi đkldkghmyi sang Hạeonb Tri Thưcjzr chờrolh hắdbtnn vềmbmb nhàxnne. Hoa trong vưcjzrrolhn ũkosu rủvcvj úntipa tàxnnen, Hạeonb Tri Thưcjzr thềmbmb, đkldkrolhi nàxnney cậmwiju khôchcgng chăulqkm sóvkxgc hoa nữlkjla.

ntipc Hạeonb Tri Thưcjzr tỉxpdnnh, ngoàxnnei trờrolhi đkldkãikvc tốrlmvi mịchcgt. Cậmwiju nédbtnn cơkldkn choáhgrkng váhgrkng mởizaz cửobnpa phòqfbmng ngủvcvj, đkldkèhmbkn ởizaz phòqfbmng kháhgrkch khôchcgng ai bậmwijt, khóvkxgi thuốrlmvc lởizazn vởizazn khắdbtnp phòqfbmng. Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc đkldkrsatng cạeonbnh cửobnpa sổghmyhgrkt đkldkttfct húntipt thuốrlmvc, đkldkrlmvm lửobnpa lậmwijp loèhmbk, gạeonbt tàxnnen chứrsata đkldkhlsqy tàxnnen thuốrlmvc.

“Khôchcgng phảyzwki anh nóvkxgi cai thuốrlmvc rồmyhgi ưcjzr.” Hạeonb Tri Thưcjzr mởizaz miệkpwsng, giọnrmnng hơkldki khàxnnen.

cjzrizazng Văulqkn Húntipc khẽxnne giậmwijt mìduoxnh, dậmwijp tắdbtnt tàxnnen thuốrlmvc: “Xin lỗygaxi.”

Hạeonb Tri Thưcjzr bậmwijt đkldkèhmbkn, nóvkxgi: “Lúntipc anh phiềmbmbn lòqfbmng sẽxnne luôchcgn khôchcgng nédbtnn đkldkưcjzrvxqmc màxnnentipt thuốrlmvc.”


“Anh đkldkang phiềmbmbn đkldkiềmbmbu gìduox?” Hạeonb Tri Thưcjzr ngồmyhgi ởizaz bậmwiju cửobnpa, kềmbmb tráhgrkn vàxnneo cửobnpa sổghmy trôchcgng ra phíhmtfa xa.

cjzrizazng Văulqkn Húntipc cưcjzrrolhi, xoay ngưcjzrrolhi sờrolh đkldkhlsqu cậmwiju: “Em đkldkhgrkng đkldkhgrkn mòqfbmxnne nhọnrmnc lòqfbmng, làxnne chuyệkpwsn làxnnem ăulqkn thôchcgi.”

Hạeonb Tri Thưcjzr khôchcgng đkldkáhgrkp, chỉxpdn thấttfcy đkldkhlsqu choáhgrkng từhgrkng cơkldkn, thảyzwkm trắdbtnng dưcjzrvcvji châulqkn bịchcghgrku nhuộqjshm từhgrkng giọnrmnt, khiếssrqn cậmwiju nhấttfct thờrolhi chưcjzra hoàxnnen hồmyhgn lạeonbi đkldkưcjzrvxqmc. Cậmwiju kinh ngạeonbc đkldkưcjzra tay sờrolh vếssrqt máhgrku trêhlsqn thảyzwkm, vìduoxntipi đkldkhlsqu màxnnehgrku càxnneng chảyzwky nhanh hơkldkn.

ikvci đkldkếssrqn khi Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc bắdbtnt gặhlsqp, cậmwiju vẫkptbn cốrlmv gắdbtnng híhmtft mũkosui, chẳafkpng quan tâulqkm đkldkiềmbmbu gìduox, chỉxpdn biếssrqt cốrlmv ngăulqkn máhgrku chảyzwky ra.

“Nghĩafkphgrki gìduox thếssrq? Ngẩqfbmng đkldkhlsqu lêhlsqn nhanh! Ngẩqfbmng đkldkhlsqu lêhlsqn!” Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc cuốrlmvng lêhlsqn, vộqjshi vãikvc ngồmyhgi xổghmym xuốrlmvng đkldkizaz cậmwiju ngửobnpa đkldkhlsqu lêhlsqn đkldkùayomi mìduoxnh, trêhlsqn tay vàxnne quầhlsqn áhgrko díhmtfnh đkldkhlsqy máhgrku nhơkldkm nhớvcvjp.

Dằaudjn vặhlsqt hồmyhgi lâulqku mớvcvji cầhlsqm máhgrku đkldkưcjzrvxqmc, Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc ôchcgm ngang cậmwiju vàxnneo phòqfbmng tắdbtnm, cẩqfbmn thậmwijn đkldkiềmbmbu chỉxpdnnh nưcjzrvcvjc ấttfcm.

“Sao đkldkqjsht nhiêhlsqn lạeonbi chảyzwky máhgrku mũkosui?”

Hạeonb Tri Thưcjzr nhíhmtfu màxnney, vìduox mấttfct máhgrku màxnne sắdbtnc mặhlsqt trắdbtnng bệkpwsch: “Do khôchcgng khíhmtf khôchcg quáhgrk.”

“Mùayoma đkldkôchcgng ởizaz phưcjzrơkldkng bắdbtnc hanh khôchcg. Ngàxnney mai anh tìduoxm ngưcjzrrolhi mua cho em cáhgrki đkldkiềmbmbu hòqfbma hơkldki nưcjzrvcvjc.” Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc giúntipp cậmwiju rửobnpa sạeonbch mặhlsqt mũkosui. Trêhlsqn quầhlsqn áhgrko củvcvja cậmwiju cũkosung díhmtfnh vếssrqt máhgrku, hắdbtnn đkldkchcgnh bảyzwko cậmwiju cởizazi đkldkmyhg rồmyhgi cùayomng tắdbtnm, nhưcjzrng khôchcgng ngờrolh bịchcg cậmwiju đkldkqfbmy ra.

Phảyzwkn ứrsatng củvcvja Hạeonb Tri Thưcjzr rấttfct lớvcvjn, cậmwiju vừhgrka đkldkqfbmy Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc ra rồmyhgi lậmwijp tứrsatc nắdbtnm cổghmy áhgrko mìduoxnh, ngóvkxgn tay bấttfcu chặhlsqt đkldkếssrqn táhgrki xanh.

cjzrizazng Văulqkn Húntipc ngẩqfbmn cảyzwk ngưcjzrrolhi: “Em sao vậmwijy?” Hắdbtnn hơkldki xấttfcu hổghmy, còqfbmn cóvkxg mộqjsht chúntipt tủvcvji thâulqkn khôchcgng nóvkxgi thàxnnenh lờrolhi, thêhlsqm cảyzwk mộqjsht chúntipt khóvkxg hiểizazu nữlkjla: “Quầhlsqn áhgrko bẩqfbmn cảyzwk rồmyhgi.”

“Đrlmvizaz em tựobnp cởizazi.” Árlmvnh mắdbtnt Hạeonb Tri Thưcjzr chếssrqch xuốrlmvng thâulqkn thểizazcjzrizazng Văulqkn Húntipc, biểizazu hiệkpwsn vẫkptbn làxnne kháhgrkng cựobnp.

Sắdbtnc mặhlsqt Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc tốrlmvi sầhlsqm: “Bẩqfbmn nhưcjzr vậmwijy, toàxnnen làxnneayomi máhgrku, anh khôchcgng cóvkxg hứrsatng thúntip kia đkldkâulqku.”


Hạeonb Tri Thưcjzr biếssrqt hắdbtnn đkldkãikvc hiểizazu lầhlsqm, nhưcjzrng chẳafkpng cóvkxghgrkch nàxnneo đkldkizazvkxgi ra. Cuốrlmvi cùayomng chỉxpdnvkxg thểizaz nhìduoxn Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc khôchcgng nóvkxgi lờrolhi nàxnneo, rửobnpa sạeonbch tay rồmyhgi ra khỏygaxi phòqfbmng tắdbtnm. Cóvkxg đkldkiềmbmbu năulqkm phúntipt sau đkldkóvkxg, âulqkm thanh đkldkóvkxgng cửobnpa vọnrmnng đkldkếssrqn, Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc đkldkãikvc ra ngoàxnnei.

Nhưcjzr vậmwijy cũkosung tốrlmvt, tùayomy tiệkpwsn tìduoxm mộqjsht tìduoxnh nhâulqkn còqfbmn biếssrqt đkldkiềmbmbu hơkldkn cậmwiju nhiềmbmbu, nhưcjzrng hắdbtnn hếssrqt lầhlsqn nàxnney tớvcvji lầhlsqn kháhgrkc muốrlmvn ởizaz lạeonbi đkldkâulqky nhẫkptbn nhịchcgn chịchcgu đkldkobnpng cuộqjshc sốrlmvng chẳafkpng kháhgrkc nàxnneo làxnnem thiếssrqp. Hạeonb Tri Thưcjzr chậmwijm rãikvci cởizazi quầhlsqn áhgrko, trêhlsqn cáhgrknh tay chi chíhmtft vếssrqt kim, mộqjsht vếssrqt rồmyhgi mộqjsht vếssrqt, hợvxqmp thàxnnenh mộqjsht mảyzwkng xanh tíhmtfm.

Cậmwiju ngâulqkm mìduoxnh trong bồmyhgn tắdbtnm ấttfcm áhgrkp, rồmyhgi bỗygaxng thấttfcy sợvxqmikvci. Cậmwiju cảyzwkm thấttfcy hìduoxnh nhưcjzrduoxnh cầhlsqn phảyzwki quyếssrqt đkldkchcgnh mộqjsht chuyệkpwsn gìduox đkldkóvkxg, víhmtf dụmyhg nhưcjzr, nêhlsqn tìduoxm chỗygaxxnneo đkldkizaz dừhgrkng châulqkn. Cho dùayomvkxg chếssrqt ởizaz đkldkâulqku cũkosung phảyzwki làxnnem phiềmbmbn tớvcvji ngưcjzrrolhi kháhgrkc, nếssrqu cậmwiju chếssrqt trong nhàxnne, mưcjzrrolhi ngàxnney nửobnpa tháhgrkng khôchcgng ai pháhgrkt hiệkpwsn, bộqjshhgrkng khi ấttfcy nhấttfct đkldkchcgnh rấttfct khóvkxg coi, dọnrmna Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc cũkosung khôchcgng tốrlmvt.

Hạeonb Tri Thưcjzr nghĩafkp rồmyhgi đkldkqjsht nhiêhlsqn nhếssrqch môchcgi cưcjzrrolhi, lúntipc nàxnney cậmwiju mớvcvji cảyzwkm thấttfcy quáhgrk trìduoxnh chếssrqt đkldki củvcvja mộqjsht ngưcjzrrolhi cũkosung khôchcgng phảyzwki quáhgrk khóvkxg khăulqkn, cáhgrki khóvkxg nhấttfct làxnne sau khi chếssrqt sẽxnne nhưcjzr thếssrqxnneo.

cjzrvcvjc ấttfcm khiếssrqn cậmwiju nhưcjzr nhũkosun ra, cậmwiju cũkosung khôchcgng ngâulqkm lâulqku, nhâulqkn lúntipc còqfbmn chúntipt sứrsatc lựobnpc thìduox đkldkrsatng dậmwijy lau ngưcjzrrolhi. Cẩqfbmn thậmwijn mặhlsqc lớvcvjp đkldkmyhg ngủvcvjxnney liềmbmbn cảyzwkm thấttfcy ấttfcm hơkldkn hẳafkpn.

ayomi thuốrlmvc láhgrk ngoàxnnei phòqfbmng kháhgrkch còqfbmn chưcjzra tan hếssrqt, khôchcgng khóvkxg đkldkizaz nhậmwijn ra làxnneayomi thuốrlmvc láhgrk Suyan. Hạeonb Tri Thưcjzr ngửobnpi đkldkếssrqn mơkldkxnneng.

Khi cơkldkn đkldkau đkldkhlsqu ậmwijp tớvcvji, bấttfcy giờrolh cậmwiju mớvcvji pháhgrkt hiệkpwsn mìduoxnh quêhlsqn uốrlmvng thuốrlmvc, thếssrqxnne lạeonbi édbtnp mìduoxnh đkldki nấttfcu nưcjzrvcvjc, mộqjsht nắdbtnm thuốrlmvc vàxnneo đkldkếssrqn dạeonbxnney lậmwijp tứrsatc cuộqjshn lêhlsqn thậmwijt lâulqku.

Hạeonb Tri Thưcjzr nằaudjm trêhlsqn sôchcg pha đkldkvxqmi ngấttfcm thuốrlmvc, con mèhmbko chơkldki bêhlsqn cạeonbnh, nhẹghmy đkldkưcjzra vuốrlmvt chạeonbm vàxnneo ngưcjzrrolhi cậmwiju, ngưcjzra ngứrsata.

ntipc nghe thấttfcy tiếssrqng chìduoxa khóvkxga mởizaz cửobnpa, Hạeonb Tri Thưcjzrqfbmn nghĩafkpxnneyzwko giáhgrkc, mãikvci đkldkếssrqn thấttfcy sắdbtnc mặhlsqt hầhlsqm hầhlsqm củvcvja ngưcjzrrolhi kia mớvcvji kịchcgp phảyzwkn ứrsatng.

“Đrlmvhgrkng mảyzwki chơkldki vớvcvji mèhmbko nữlkjla, rửobnpa tay ăulqkn cơkldkm.” Mặhlsqt Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc vẫkptbn lạeonbnh tanh, lúntipc nãikvcy hắdbtnn ra ngoàxnnei làxnne đkldkizaz mua cơkldkm mang vềmbmb.

“Gan xàxnneo, cho em bổghmyhgrku.” Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc bàxnney đkldkmyhg ăulqkn ra bàxnnen, giọnrmnng đkldkiệkpwsu chẳafkpng mấttfcy thâulqkn thiệkpwsn nhưcjzrng sắdbtnc mặhlsqt đkldkãikvc dịchcgu dàxnneng hơkldkn.

Hạeonb Tri Thưcjzr ngồmyhgi ngẩqfbmn ra trưcjzrvcvjc bàxnnen ăulqkn, nghĩafkp đkldkếssrqn thậmwijt lâulqku vềmbmb trưcjzrvcvjc, Tưcjzrizazng Văulqkn Húntipc sẽxnne khôchcgng vìduox chúntipt chuyệkpwsn nhỏygaxxnne mặhlsqt nặhlsqng màxnney nhẹghmy vớvcvji cậmwiju.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.