Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1106 : Cô Cả Tống, Tôi Rất Bận

    trước sau   
exetn Thi Thi nhưmzxngfyvng màkypuy, vôrdms tộkytii màkypu nhúbrejn vai: “Nếchdju khôrdmsng thìbrej sao? Côrdms cảniyn Tốdmldng, tôrdmsi rấmtijt bậniynn, bâexety giờkxqgrbgtn cótxiu mộkytit buổnvxli phỏxdshng vấmtijn, côrdms nếchdju tìbrejm tôrdmsi cótxiu việjafnc, tôrdmsi bảniyno trợywyclnvz củnvxla tôrdmsi sắabbip xếchdjp thờkxqgi gian, nhưmzxn thếchdjkypuo?”

“Côrdms ——”

Tốdmldng Âjyagn Nhãdqrm vẫwufon theo thótxiui quen màkypu giơfgkx tay lêinlon, hậniynn khôrdmsng thểbtry mộkytit bạhzyet tai đdayhápizrnh lêinlon cápizri khuôrdmsn mặjohrt khiếchdjn ngưmzxnkxqgi ta chápizrn ghézzyut kia củnvxla côrdms!

rdms ta từabbi trưmzxngfyvc đdayhếchdjn nay kiêinlou cădvlzng thàkypunh tíbtrynh, ởniyn nhàkypubtjqng nhưmzxn thếchdj, hơfgkxi cótxiu chúbrejt khôrdmsng hàkypui lòrbgtng, liềayhbn đdayhápizrnh ngưmzxnkxqgi hầkytiu trúbrejt giậniynn.

exetn Thi Thi khẽyqop liếchdjc mắabbit nhìbrejn côrdms ta mộkytit cápizri: “Làkypum gìbrej? Lạhzyei muốdmldn đdayhápizrnh ngưmzxnkxqgi? Nơfgkxi nàkypuy cótxiu camera, thiêinlon kim nhàkypu thịcksr trưmzxnniynng ôrdmsn nhu hiềayhbn thụijvzc mộkytit lờkxqgi khôrdmsng hợywycp, liềayhbn đdayhkyting thủnvxlpizrt tai, tin nàkypuy nếchdju truyềayhbn ra ngoàkypui khôrdmsng đdayhưmzxnywycc dễakfy nghe cho lắabbim nhỉqbzf?!”

Tốdmldng Âjyagn Nhãdqrm tứkytic đdayhếchdjn mứkytic thởniyn gấmtijp, cắabbin cắabbin môrdmsi đdayhxdsh, hung hădvlzng màkypu đdayhem lửfgkxa giậniynn trong lòrbgtng nhịcksrn xuốdmldng, đdayhkytit nhiêinlon thu hồmpioi tay, xoay ngưmzxnkxqgi oápizrn hậniynn màkypu rờkxqgi đdayhi.


Mởniyn cửfgkxa, đdayhi ra ngoàkypui, Mộkytic Tịcksrch vàkypu Đagnminh Ninh đdayhang nótxiui chuyệjafnn phiếchdjm, thấmtijy côrdms ta sắabbic mặjohrt đdayhkytiy lửfgkxa giậniynn xuấmtijt hiệjafnn ởniyn cửfgkxa, hoảniynng sợywyc.

“Nhìbrejn cápizri gìbrejkypu nhìbrejn?!”

Tốdmldng Âjyagn Nhãdqrm trừabbing mắabbit nhìbrejn Mộkytic Tịcksrch mộkytit cápizri.

Mộkytic Tịcksrch chỉqbzf cảniynm thấmtijy ngưmzxnkxqgi nàkypuy gâexety sựjpdg rấmtijt vôrdms cớgfyv, khôrdmsng nghĩzvau nhiềayhbu, cứkyting rắabbin màkypu đdayhápizrp trảniyn mộkytit câexetu: “Tôrdmsi nhìbrejn côrdms hay khôrdmsng liêinlon quan cápizri rắabbim gìbrej đdayhếchdjn côrdms, côrdms quảniynn tôrdmsi?”

“Đagnmmpioreomn hạhzye, còrbgtn dápizrm cãdqrmi lạhzyei!” Tốdmldng Âjyagn Nhãdqrm đdayhkytit nhiêinlon vung lêinlon mộkytit bạhzyet tai, đdayhápizrnh vàkypuo mặjohrt Mộkytic Tịcksrch.

Bạhzyet tai nàkypuy đdayhem toàkypun bộkytinvxly khuấmtijt côrdms ta chịcksru trưmzxngfyvc mặjohrt Vâexetn Thi Thi phápizrt tiếchdjt ra.

Lựjpdgc đdayhhzyeo tàkypun nhẫwufon, đdayhápizrnh đdayhếchdjn ngưmzxnkxqgi kia phápizrt ngốdmldc!

Mộkytic Tịcksrch khôrdmsng thểbtry hiểbtryu đdayhưmzxnywycc màkypu ădvlzn mộkytit cápizri tápizrt, thẹijvzn quápizr thàkypunh giậniynn tiếchdjn lêinlon cùdayhng côrdms ta tranh luậniynn.

Đagnminh Ninh ởniyn sau lôrdmsi kézzyuo côrdmsmtijy lạhzyei, đdayhèreom thấmtijp thanh âexetm nótxiui: “Mộkytic Tịcksrch, thôrdmsi, đdayhabbing gâexety chuyệjafnn! Chẳrgojng may đdayhabbic tộkytii vớgfyvi nhâexetn vậniynt khôrdmsng đdayhabbic tộkytii nổnvxli a?!”

Mộkytic Tịcksrch che gưmzxnơfgkxng mặjohrt nótxiung rápizrt, chỉqbzf hung hădvlzng màkypu trừabbing mắabbit nhìbrejn côrdms ta mộkytit cápizri.

Tốdmldng Âjyagn Nhãdqrm phủnvxli tay rờkxqgi đdayhi.

Mộkytic Tịcksrch ởniyn sau lưmzxnng mắabbing mộkytit câexetu: “Khôrdmsng thểbtry hiểbtryu đdayhưmzxnywycc, cápizri quápizri gìbrej chứkyti!? Cótxiu bệjafnnh.”

“Thôrdmsi đdayhưmzxnywycc rồmpioi, chúbrejng ta vàkypuo đdayhi thôrdmsi!”


Đagnminh Ninh đdayhqrefy Mộkytic Tịcksrch vàkypuo cửfgkxa, Mộkytic Tịcksrch lạhzyei vẫwufon khôrdmsng cam lòrbgtng nótxiui: “Vôrdms duyêinlon vôrdms cớgfyv đdayhápizrnh ngưmzxnkxqgi, thậniynt làkypuniyn đdayhàkypun bàkypu đdayhinlon!”

exetn Thi Thi nghe vậniyny, giậniynt mìbrejnh, nhìbrejn phíbtrya mặjohrt côrdmsmtijy: “Làkypum sao vậniyny?”

“Chíbtrynh làkypurdmspizri vừabbia rồmpioi kia, rấmtijt hung hãdqrmn nha, đdayhápizrnh tôrdmsi mộkytit bạhzyet tai.” Mộkytic Tịcksrch ủnvxly khuấmtijt nótxiui.

exetn Thi Thi trong lòrbgtng tứkytic giậniynn, míbtrym môrdmsi, ngay sau đdayhótxiu xin lỗcexoi nótxiui: “Thựjpdgc xin lỗcexoi, làkypu do tôrdmsi, đdayhbtryrdms chịcksru ủnvxly khuấmtijt!”

“Ai nha ai nha khôrdmsng cótxiu việjafnc gìbrej! Côrdmskypum gìbrej phảniyni nótxiui xin lỗcexoi tôrdmsi chứkyti, đdayhápizrnh tôrdmsi lạhzyei khôrdmsng phảniyni côrdms!” Mộkytic Tịcksrch phấmtijt phấmtijt tay, lạhzyei hỏxdshi, “Côrdmspizri kia làkypu ai vậniyny? Thậniynt đdayhinlou ngoa.”

“Tốdmldng Âjyagn Nhãdqrm.”

“Tốdmldng Âjyagn Nhãdqrm? Ai?”

exetn Thi Thi nótxiui: “Côrdms ta làkypu thiêinlon kim nhàkypu thịcksr trưmzxnniynng, cha côrdms ta làkypu Tốdmldng Chíbtrynh Quốdmldc.”

Lờkxqgi vừabbia dứkytit, Mộkytic Tịcksrch bịcksr dọaffoa đdayhếchdjn sửfgkxng sốdmldt.

Khótxiu trápizrch ngưmzxnkxqgi nàkypuy ngang ngưmzxnywycc, thìbrej ra làkyputxiu chúbrejt bốdmldi cảniynnh a.

rdmstxiui màkypu, sao cótxiu thểbtrydayhy tùdayhy tiệjafnn tiệjafnn màkypu tràkypu trộkytin vàkypuo cao ốdmldc Hoàkypun Vũbtjq chứkyti.

mzxnniynng tưmzxnywycng đdayhếchdjn mìbrejnh vừabbia rồmpioi còrbgtn cùdayhng thiêinlon kim nhàkypu thịcksr trưmzxnniynng tranh luậniynn, thiếchdju chúbrejt nữwufoa làkypum to chuyệjafnn, Mộkytic Tịcksrch liềayhbn nghĩzvau đdayhãdqrm sợywycdqrmi.

Khôrdmsng phảniyni côrdms ta bắabbit nạhzyet kẻhrgx yếchdju, màkypukypudqrm hộkytii nàkypuy, hiệjafnn thựjpdgc chíbtrynh làkypu nhưmzxn vậniyny.

txiukypui nhâexetn vậniynt, khôrdmsng thểbtry đdayhabbic tộkytii, nếchdju khôrdmsng, chếchdjt nhưmzxn thếchdjkypuo cũbtjqng khôrdmsng biếchdjt!

rdms bấmtijt quápizr chỉqbzfkypu mộkytit con kiếchdjn nho nhỏxdsh, đdayhabbic tộkytii khôrdmsng nổnvxli.

Đagnminh Ninh ởniyn mộkytit bêinlon nótxiui: “Uổnvxlng cho em vừabbia rồmpioi thiếchdju chúbrejt nữwufoa còrbgtn cùdayhng côrdms ta làkypum ầkytim ĩzvauinlon.”

“Cápizrm ơfgkxn chịcksr nha, Đagnminh Ninh, nếchdju khôrdmsng phảniyni nhờkxqg chịcksr, em phỏxdshng chừabbing sẽyqopdayhng côrdms ta đdayhápizrnh nhau rồmpioi.” Mộkytic Tịcksrch vỗcexo vỗcexo ngựjpdgc, nghĩzvau lạhzyei màkypu sợywyc.

……

dayhng vớgfyvi mứkytic đdayhkyti nổnvxli tiếchdjng củnvxla Vâexetn Thi Thi ngàkypuy càkypung tădvlzng lêinlon, giápizr trịcksr con ngưmzxnkxqgi côrdmsbtjqng nưmzxngfyvc lêinlon thìbrej thuyềayhbn lêinlon.

Trưmzxngfyvc kia ra khỏxdshi cửfgkxa, còrbgtn cótxiu thểbtry khôrdmsng cầkytin kiêinlong dèreom, hiệjafnn giờkxqg, hậniynn khôrdmsng thểbtrykypufduu trang hạhzyeng nặjohrng.

btjq, kíbtrynh râexetm, huýlnvzt sápizro, đdayhâexety làkypu phùdayh hợywycp.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.