Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 1106 : Cô Cả Tống, Tôi Rất Bận
Vâexet n Thi Thi nhưmzxn ớgfyv ng màkypu y, vôrdms tộkyti i màkypu nhúbrej n vai: “Nếchdj u khôrdms ng thìbrej sao? Côrdms cảniyn Tốdmld ng, tôrdms i rấmtij t bậniyn n, bâexet y giờkxqg còrbgt n cótxiu mộkyti t buổnvxl i phỏxdsh ng vấmtij n, côrdms nếchdj u tìbrej m tôrdms i cótxiu việjafn c, tôrdms i bảniyn o trợywyc lýlnvz củnvxl a tôrdms i sắabbi p xếchdj p thờkxqg i gian, nhưmzxn thếchdj nàkypu o?”
“Côrdms ——”
Tốdmld ng Âjyag n Nhãdqrm vẫwufo n theo thótxiu i quen màkypu giơfgkx tay lêinlo n, hậniyn n khôrdms ng thểbtry mộkyti t bạhzye t tai đdayh ápizr nh lêinlo n cápizr i khuôrdms n mặjohr t khiếchdj n ngưmzxn ờkxqg i ta chápizr n ghézzyu t kia củnvxl a côrdms !
Côrdms ta từabbi trưmzxn ớgfyv c đdayh ếchdj n nay kiêinlo u cădvlz ng thàkypu nh tíbtry nh, ởniyn nhàkypu cũbtjq ng nhưmzxn thếchdj , hơfgkx i cótxiu chúbrej t khôrdms ng hàkypu i lòrbgt ng, liềayhb n đdayh ápizr nh ngưmzxn ờkxqg i hầkyti u trúbrej t giậniyn n.
Vâexet n Thi Thi khẽyqop liếchdj c mắabbi t nhìbrej n côrdms ta mộkyti t cápizr i: “Làkypu m gìbrej ? Lạhzye i muốdmld n đdayh ápizr nh ngưmzxn ờkxqg i? Nơfgkx i nàkypu y cótxiu camera, thiêinlo n kim nhàkypu thịcksr trưmzxn ởniyn ng ôrdms n nhu hiềayhb n thụijvz c mộkyti t lờkxqg i khôrdms ng hợywyc p, liềayhb n đdayh ộkyti ng thủnvxl tápizr t tai, tin nàkypu y nếchdj u truyềayhb n ra ngoàkypu i khôrdms ng đdayh ưmzxn ợywyc c dễakfy nghe cho lắabbi m nhỉqbzf ?!”
Tốdmld ng Âjyag n Nhãdqrm tứkyti c đdayh ếchdj n mứkyti c thởniyn gấmtij p, cắabbi n cắabbi n môrdms i đdayh ỏxdsh , hung hădvlz ng màkypu đdayh em lửfgkx a giậniyn n trong lòrbgt ng nhịcksr n xuốdmld ng, đdayh ộkyti t nhiêinlo n thu hồmpio i tay, xoay ngưmzxn ờkxqg i oápizr n hậniyn n màkypu rờkxqg i đdayh i.
Mởniyn cửfgkx a, đdayh i ra ngoàkypu i, Mộkyti c Tịcksr ch vàkypu Đagnm inh Ninh đdayh ang nótxiu i chuyệjafn n phiếchdj m, thấmtij y côrdms ta sắabbi c mặjohr t đdayh ầkyti y lửfgkx a giậniyn n xuấmtij t hiệjafn n ởniyn cửfgkx a, hoảniyn ng sợywyc .
“Nhìbrej n cápizr i gìbrej màkypu nhìbrej n?!”
Tốdmld ng Âjyag n Nhãdqrm trừabbi ng mắabbi t nhìbrej n Mộkyti c Tịcksr ch mộkyti t cápizr i.
Mộkyti c Tịcksr ch chỉqbzf cảniyn m thấmtij y ngưmzxn ờkxqg i nàkypu y gâexet y sựjpdg rấmtij t vôrdms cớgfyv , khôrdms ng nghĩzvau nhiềayhb u, cứkyti ng rắabbi n màkypu đdayh ápizr p trảniyn mộkyti t câexet u: “Tôrdms i nhìbrej n côrdms hay khôrdms ng liêinlo n quan cápizr i rắabbi m gìbrej đdayh ếchdj n côrdms , côrdms quảniyn n tôrdms i?”
“Đagnm ồmpio hèreom n hạhzye , còrbgt n dápizr m cãdqrm i lạhzye i!” Tốdmld ng Âjyag n Nhãdqrm đdayh ộkyti t nhiêinlo n vung lêinlo n mộkyti t bạhzye t tai, đdayh ápizr nh vàkypu o mặjohr t Mộkyti c Tịcksr ch.
Bạhzye t tai nàkypu y đdayh em toàkypu n bộkyti ủnvxl y khuấmtij t côrdms ta chịcksr u trưmzxn ớgfyv c mặjohr t Vâexet n Thi Thi phápizr t tiếchdj t ra.
Lựjpdg c đdayh ạhzye o tàkypu n nhẫwufo n, đdayh ápizr nh đdayh ếchdj n ngưmzxn ờkxqg i kia phápizr t ngốdmld c!
Mộkyti c Tịcksr ch khôrdms ng thểbtry hiểbtry u đdayh ưmzxn ợywyc c màkypu ădvlz n mộkyti t cápizr i tápizr t, thẹijvz n quápizr thàkypu nh giậniyn n tiếchdj n lêinlo n cùdayh ng côrdms ta tranh luậniyn n.
Đagnm inh Ninh ởniyn sau lôrdms i kézzyu o côrdms ấmtij y lạhzye i, đdayh èreom thấmtij p thanh âexet m nótxiu i: “Mộkyti c Tịcksr ch, thôrdms i, đdayh ừabbi ng gâexet y chuyệjafn n! Chẳrgoj ng may đdayh ắabbi c tộkyti i vớgfyv i nhâexet n vậniyn t khôrdms ng đdayh ắabbi c tộkyti i nổnvxl i a?!”
Mộkyti c Tịcksr ch che gưmzxn ơfgkx ng mặjohr t nótxiu ng rápizr t, chỉqbzf hung hădvlz ng màkypu trừabbi ng mắabbi t nhìbrej n côrdms ta mộkyti t cápizr i.
Tốdmld ng Âjyag n Nhãdqrm phủnvxl i tay rờkxqg i đdayh i.
Mộkyti c Tịcksr ch ởniyn sau lưmzxn ng mắabbi ng mộkyti t câexet u: “Khôrdms ng thểbtry hiểbtry u đdayh ưmzxn ợywyc c, cápizr i quápizr i gìbrej chứkyti !? Cótxiu bệjafn nh.”
“Thôrdms i đdayh ưmzxn ợywyc c rồmpio i, chúbrej ng ta vàkypu o đdayh i thôrdms i!”
Đagnm inh Ninh đdayh ẩqref y Mộkyti c Tịcksr ch vàkypu o cửfgkx a, Mộkyti c Tịcksr ch lạhzye i vẫwufo n khôrdms ng cam lòrbgt ng nótxiu i: “Vôrdms duyêinlo n vôrdms cớgfyv đdayh ápizr nh ngưmzxn ờkxqg i, thậniyn t làkypu ảniyn đdayh àkypu n bàkypu đdayh iêinlo n!”
Vâexet n Thi Thi nghe vậniyn y, giậniyn t mìbrej nh, nhìbrej n phíbtry a mặjohr t côrdms ấmtij y: “Làkypu m sao vậniyn y?”
“Chíbtry nh làkypu côrdms gápizr i vừabbi a rồmpio i kia, rấmtij t hung hãdqrm n nha, đdayh ápizr nh tôrdms i mộkyti t bạhzye t tai.” Mộkyti c Tịcksr ch ủnvxl y khuấmtij t nótxiu i.
Vâexet n Thi Thi trong lòrbgt ng tứkyti c giậniyn n, míbtry m môrdms i, ngay sau đdayh ótxiu xin lỗcexo i nótxiu i: “Thựjpdg c xin lỗcexo i, làkypu do tôrdms i, đdayh ểbtry côrdms chịcksr u ủnvxl y khuấmtij t!”
“Ai nha ai nha khôrdms ng cótxiu việjafn c gìbrej ! Côrdms làkypu m gìbrej phảniyn i nótxiu i xin lỗcexo i tôrdms i chứkyti , đdayh ápizr nh tôrdms i lạhzye i khôrdms ng phảniyn i côrdms !” Mộkyti c Tịcksr ch phấmtij t phấmtij t tay, lạhzye i hỏxdsh i, “Côrdms gápizr i kia làkypu ai vậniyn y? Thậniyn t đdayh iêinlo u ngoa.”
“Tốdmld ng Âjyag n Nhãdqrm .”
“Tốdmld ng Âjyag n Nhãdqrm ? Ai?”
Vâexet n Thi Thi nótxiu i: “Côrdms ta làkypu thiêinlo n kim nhàkypu thịcksr trưmzxn ởniyn ng, cha côrdms ta làkypu Tốdmld ng Chíbtry nh Quốdmld c.”
Lờkxqg i vừabbi a dứkyti t, Mộkyti c Tịcksr ch bịcksr dọaffo a đdayh ếchdj n sửfgkx ng sốdmld t.
Khótxiu trápizr ch ngưmzxn ờkxqg i nàkypu y ngang ngưmzxn ợywyc c, thìbrej ra làkypu cótxiu chúbrej t bốdmld i cảniyn nh a.
Côrdms nótxiu i màkypu , sao cótxiu thểbtry tùdayh y tùdayh y tiệjafn n tiệjafn n màkypu tràkypu trộkyti n vàkypu o cao ốdmld c Hoàkypu n Vũbtjq chứkyti .
Tưmzxn ởniyn ng tưmzxn ợywyc ng đdayh ếchdj n mìbrej nh vừabbi a rồmpio i còrbgt n cùdayh ng thiêinlo n kim nhàkypu thịcksr trưmzxn ởniyn ng tranh luậniyn n, thiếchdj u chúbrej t nữwufo a làkypu m to chuyệjafn n, Mộkyti c Tịcksr ch liềayhb n nghĩzvau đdayh ãdqrm sợywyc hãdqrm i.
Khôrdms ng phảniyn i côrdms ta bắabbi t nạhzye t kẻhrgx yếchdj u, màkypu làkypu xãdqrm hộkyti i nàkypu y, hiệjafn n thựjpdg c chíbtry nh làkypu nhưmzxn vậniyn y.
Cótxiu vàkypu i nhâexet n vậniyn t, khôrdms ng thểbtry đdayh ắabbi c tộkyti i, nếchdj u khôrdms ng, chếchdj t nhưmzxn thếchdj nàkypu o cũbtjq ng khôrdms ng biếchdj t!
Côrdms bấmtij t quápizr chỉqbzf làkypu mộkyti t con kiếchdj n nho nhỏxdsh , đdayh ắabbi c tộkyti i khôrdms ng nổnvxl i.
Đagnm inh Ninh ởniyn mộkyti t bêinlo n nótxiu i: “Uổnvxl ng cho em vừabbi a rồmpio i thiếchdj u chúbrej t nữwufo a còrbgt n cùdayh ng côrdms ta làkypu m ầkyti m ĩzvau lêinlo n.”
“Cápizr m ơfgkx n chịcksr nha, Đagnm inh Ninh, nếchdj u khôrdms ng phảniyn i nhờkxqg chịcksr , em phỏxdsh ng chừabbi ng sẽyqop cùdayh ng côrdms ta đdayh ápizr nh nhau rồmpio i.” Mộkyti c Tịcksr ch vỗcexo vỗcexo ngựjpdg c, nghĩzvau lạhzye i màkypu sợywyc .
……
Cùdayh ng vớgfyv i mứkyti c đdayh ộkyti nổnvxl i tiếchdj ng củnvxl a Vâexet n Thi Thi ngàkypu y càkypu ng tădvlz ng lêinlo n, giápizr trịcksr con ngưmzxn ờkxqg i côrdms cũbtjq ng nưmzxn ớgfyv c lêinlo n thìbrej thuyềayhb n lêinlo n.
Trưmzxn ớgfyv c kia ra khỏxdsh i cửfgkx a, còrbgt n cótxiu thểbtry khôrdms ng cầkyti n kiêinlo ng dèreom , hiệjafn n giờkxqg , hậniyn n khôrdms ng thểbtry làkypu võfduu trang hạhzye ng nặjohr ng.
Mũbtjq , kíbtry nh râexet m, huýlnvz t sápizr o, đdayh âexet y làkypu phùdayh hợywyc p.
“Cô
Tố
Cô
Vâ
Tố
Mở
“Nhì
Tố
Mộ
“Đ
Bạ
Lự
Mộ
Đ
Mộ
Tố
Mộ
“Thô
Đ
Vâ
“Chí
Vâ
“Ai nha ai nha khô
“Tố
“Tố
Vâ
Lờ
Khó
Cô
Tư
Khô
Có
Cô
Đ
“Cá
……
Cù
Trư
Mũ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.