Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 1101 : Ai Nói Anh Muốn Kết Hôn Với Cô Ấy
Ra khỏcppz i cửrfil a côzqkx ta tựcnqp a hồexoj khôzqkx ng son phấtzxy n, trêwzzq n khuôzqkx n mặcupr t cómojm chúzbgn t tiềcupr u tụpjgt y, ngũqxuh quan thanh túzbgn lạrapf i vẫharc n xinh đwqsj ẹnmnl p, chỉzcaf làwdup tựcnqp a hồexoj vìexoj khómojm c rấtzxy t lâqrsr u, đwqsj ôzqkx i mắwzzq t xinh đwqsj ẹnmnl p kia củunnk a côzqkx ta cómojm chúzbgn t sưfsrh ng đwqsj ỏcppz bấtzxy t kham, cómojm vẻcupr càwdup ng thốxoqa ng khổmdbx đwqsj árcdu ng thưfsrh ơzcaf ng.
Âhjrn m nhạrapf c trong quárcdu n bar tứustl c khắwzzq c an tĩunhj nh lạrapf i, mởfsrh ra mộnsxq t khúzbgn c chậfbed m rãxehq i du dưfsrh ơzcaf ng.
Mộnsxq Nhãxehq Triếunnk t cũqxuh ng khôzqkx ng đwqsj ẩrkve y côzqkx ta ra, nhưfsrh ng màwdup trêwzzq n mặcupr t lạrapf i cómojm chúzbgn t lạrapf nh nhạrapf t, chỉzcaf cúzbgn i đwqsj ầmlxv u lạrapf nh lùtctt ng màwdup nhìexoj n côzqkx ta, bỗgfog ng nhiêwzzq n, chậfbed m rãxehq i nómojm i: “Say thàwdup nh nhưfsrh vậfbed y, khôzqkx ng cảqssy m thấtzxy y rấtzxy t khómojm nhìexoj n sao?”
Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq giậfbed t mìexoj nh, bấtzxy t đwqsj ắwzzq c dĩunhj màwdup buôzqkx ng mi mắwzzq t, nưfsrh ớnbun c mắwzzq t lưfsrh ng tròkkhk ng bộnsxq dárcdu ng thậfbed t sựcnqp đwqsj árcdu ng thưfsrh ơzcaf ng, cúzbgn i đwqsj ầmlxv u nómojm i: “Đrkve úzbgn ng vậfbed y, em cũqxuh ng cảqssy m thấtzxy y em nhưfsrh vậfbed y rấtzxy t khómojm nhìexoj n, nhưfsrh ng màwdup …… Anh Mộnsxq , vìexoj cárcdu i gìexoj anh khôzqkx ng đwqsj ểvcdc ýxehq tớnbun i em?”
Mộnsxq Nhãxehq Triếunnk t nhàwdup n nhạrapf t nómojm i: “Anh nómojm i rồexoj i, trưfsrh ớnbun c khi em nhậfbed n ra đwqsj ưfsrh ợmvuy c sai lầmlxv m củunnk a bảqssy n thâqrsr n……”
“Cárcdu i gìexoj sai? Em cómojm cárcdu i gìexoj sai?”
Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq bỗgfog ng nhiêwzzq n suy sụpjgt p nómojm i: “Em chỉzcaf làwdup …… Em chỉzcaf làwdup ……”
“Âhjrn n nhãxehq , anh biếunnk t em đwqsj ốxoqa i vớnbun i anh làwdup tâqrsr m tưfsrh gìexoj nhưfsrh ng! Thárcdu i đwqsj ộnsxq củunnk a anh hẳiydl n làwdup biểvcdc u lộnsxq rấtzxy t rõxjmy ràwdup ng. Anh vàwdup em, khôzqkx ng cómojm khảqssy năzbgn ng.”
“Cárcdu i gìexoj gọarny i làwdup khôzqkx ng cómojm khảqssy năzbgn ng? Làwdup bởfsrh i vìexoj em vàwdup anh cómojm quan hệlosi huyếunnk t thốxoqa ng sao? Phảqssy i khôzqkx ng?”
Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq khổmdbx sởfsrh màwdup ôzqkx m chặcupr t anh: “Em biếunnk t, em vàwdup anh ởfsrh bêwzzq n nhau, ắwzzq t phảqssy i gặcupr p thàwdup nh kiếunnk n củunnk a thếunnk tụpjgt c, nhưfsrh ng, ai bảqssy o em yêwzzq u anh nhưfsrh vậfbed y? Anh Mộnsxq , em yêwzzq u anh hơzcaf n bấtzxy t cứustl kẻcupr nàwdup o màwdup !”
Côzqkx ta bỗgfog ng nhiêwzzq n nghĩunhj đwqsj ếunnk n cárcdu i gìexoj , ngẩrkve ng đwqsj ầmlxv u nhìexoj n phíxkol a anh, miễzuej n cưfsrh ỡzrzu ng cưfsrh ờjcpm i vui nómojm i: “Em khôzqkx ng cầmlxv u danh phậfbed n! Em cũqxuh ng khôzqkx ng cầmlxv n anh cưfsrh ớnbun i em, chỉzcaf cầmlxv u cómojm thểvcdc cảqssy đwqsj ờjcpm i đwqsj ưfsrh ợmvuy c ởfsrh bêwzzq n cạrapf nh anh, làwdup m tìexoj nh nhâqrsr n củunnk a anh cũqxuh ng đwqsj ưfsrh ợmvuy c! Em chỉzcaf muốxoqa n cảqssy đwqsj ờjcpm i cùtctt ng anh ởfsrh bêwzzq n nhau, mặcupr c kệlosi cómojm danh phậfbed n hay khôzqkx ng, cómojm thểvcdc thấtzxy y đwqsj ưfsrh ợmvuy c árcdu nh mặcupr t trờjcpm i hay khôzqkx ng……”
“Hoang đwqsj ưfsrh ờjcpm ng.” Árcdu nh mắwzzq t Mộnsxq Nhãxehq Triếunnk t rércdu t lạrapf nh: “Đrkve em bảqssy n thâqrsr n làwdup m cho hèqssy n mọarny n nhưfsrh vậfbed y, khôzqkx ng cảqssy m thấtzxy y rấtzxy t khómojm nhìexoj n!?”
“Em khôzqkx ng đwqsj ểvcdc bụpjgt ng!” Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq nómojm i, trêwzzq n mặcupr t mộnsxq t dòkkhk ng thanh lệlosi rơzcaf i xuốxoqa ng, khàwdup n khàwdup n nómojm i: “Bởfsrh i vìexoj , em thậfbed t sựcnqp rấtzxy t yêwzzq u rấtzxy t yêwzzq u anh, anh Mộnsxq àwdup !”
Mộnsxq Nhãxehq Triếunnk t lạrapf nh lùtctt ng nhếunnk ch môzqkx i, lạrapf i dậfbed t ra mộnsxq t câqrsr u tàwdup n nhẫharc n: “Nhưfsrh ng anh khôzqkx ng yêwzzq u em.”
Lờjcpm i vừchla a dứustl t, Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq ngơzcaf ngẩrkve n nhưfsrh bịphzl sércdu t đwqsj árcdu nh.
Côzqkx ta khôzqkx ng cam lòkkhk ng hỏcppz i: “Vậfbed y anh yêwzzq u Vâqrsr n Thi Thi sao?”
Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq bỗgfog ng nhiêwzzq n nắwzzq m vạrapf t árcdu o anh, nghiêwzzq m túzbgn c hỏcppz i. “Anh Mộnsxq , anh trảqssy lờjcpm i em đwqsj i, anh yêwzzq u côzqkx ấtzxy y sao?!”
Mộnsxq Nhãxehq Triếunnk t lạrapf nh lùtctt ng màwdup dờjcpm i árcdu nh mắwzzq t, khôzqkx ng nhìexoj n côzqkx ta nữzoca a.
Yêwzzq u vàwdup khôzqkx ng yêwzzq u, làwdup chuyệlosi n giữzoca a hai ngưfsrh ờjcpm i, khôzqkx ng liêwzzq n quan đwqsj ếunnk n kẻcupr thứustl ba.
Anh khôzqkx ng cầmlxv n thiếunnk t trảqssy lờjcpm i vấtzxy n đwqsj ềcupr hoang đwqsj ưfsrh ờjcpm ng nàwdup y củunnk a côzqkx ta.
Nhưfsrh ng màwdup anh trárcdu nh nércdu màwdup khôzqkx ng đwqsj árcdu p, lạrapf i làwdup m Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq hiểvcdc u lầmlxv m, anh tựcnqp a hồexoj đwqsj ốxoqa i Vâqrsr n Thi Thi cũqxuh ng khôzqkx ng yêwzzq u nhưfsrh vậfbed y.
“Em khôzqkx ng tin anh yêwzzq u côzqkx ấtzxy y! Đrkve ốxoqa i vớnbun i côzqkx ấtzxy y, anh Mộnsxq chỉzcaf làwdup chơzcaf i đwqsj ùtctt a màwdup thôzqkx i, đwqsj úzbgn ng hay khôzqkx ng?” Côzqkx ta gấtzxy p rúzbgn t chứustl ng thựcnqp c, nómojm ng lòkkhk ng tìexoj m kiếunnk m đwqsj árcdu p árcdu n trêwzzq n mặcupr t anh.
Mộnsxq Nhãxehq Triếunnk t lạrapf nh lùtctt ng đwqsj árcdu p: “Âhjrn n Nhãxehq , hồexoj nhárcdu o đwqsj ủunnk chưfsrh a, hiệlosi n tạrapf i, lậfbed p tứustl c, vềcupr nhàwdup , rõxjmy chưfsrh a?”
“Anh vẫharc n chưfsrh a trảqssy lờjcpm i vấtzxy n đwqsj ềcupr củunnk a em!” Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq lạrapf i nắwzzq m chặcupr t đwqsj ềcupr tàwdup i nàwdup y khôzqkx ng bỏcppz , ngay sau đwqsj ómojm cưfsrh ờjcpm i thảqssy m nómojm i: “Anh khôzqkx ng yêwzzq u côzqkx ấtzxy y! Em biếunnk t màwdup , anh nếunnk u yêwzzq u côzqkx ấtzxy y, sao lạrapf i kếunnk t hôzqkx n vớnbun i chịphzl Uyểvcdc n Nhu?”
Mộnsxq Nhãxehq Triếunnk t nhưfsrh ớnbun ng màwdup y, lạrapf i lạrapf nh lùtctt ng màwdup hỏcppz i lạrapf i: “Ai nómojm i anh sẽkkhk kếunnk t hôzqkx n vớnbun i côzqkx ấtzxy y.”
“……”
Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq ngơzcaf ngẩrkve n.
Côzqkx ta sữzoca ng sờjcpm nómojm i: “Em nghe nómojm i, anh dựcnqp đwqsj ịphzl nh triệlosi u tậfbed p truyềcupr n thôzqkx ng, tuyêwzzq n bốxoqa tin tứustl c kếunnk t hôzqkx n……”
“Anh làwdup muốxoqa n tuyêwzzq n bốxoqa tin tứustl c kếunnk t hôzqkx n.”
Mộnsxq Nhãxehq Triếunnk t lạrapf nh giọarny ng, dừchla ng mộnsxq t chúzbgn t, ngay sau đwqsj ómojm giọarny ng nómojm i chợmvuy t thâqrsr m trầmlxv m: “Nhưfsrh ng màwdup , khôzqkx ng phảqssy i vớnbun i côzqkx ấtzxy y!”
Tốxoqa ng Âhjrn n Nhãxehq hoàwdup n toàwdup n ngơzcaf ngẩrkve n.
Anh nómojm i, anh sẽkkhk tuyêwzzq n bốxoqa tin tứustl c kếunnk t hôzqkx n, nhưfsrh ng đwqsj ốxoqa i tưfsrh ợmvuy ng khôzqkx ng phảqssy i Mộnsxq Uyểvcdc n Nhu?!
Â
Mộ
Tố
Mộ
“Cá
Tố
“Â
“Cá
Tố
Cô
“Hoang đ
“Em khô
Mộ
Lờ
Cô
Tố
Mộ
Yê
Anh khô
Như
“Em khô
Mộ
“Anh vẫ
Mộ
“……”
Tố
Cô
“Anh là
Mộ
Tố
Anh nó
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.