Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 1080 : Cô Diễn Vai Nữ Phụ
Vâzvaz n Thi Thi ngớozfp ngưxxsm ờyurs i ra, lậznwk p tứebnh c nóyurs i: “Khổmbwf ng Tiểpirn u Thiếjsft n chỉmcnt nóyurs i đvcju ểpirn cho em đvcju i gặmfqi p mộqntf t nhàzdud đvcju ầizbi u tưxxsm , chưxxsm a nóyurs i làzdud gặmfqi p ngưxxsm ờyurs i nàzdud o. Hơgutl n nữfzro a em cũxxsm ng khôqsqv ng biếjsft t Lýjyfw Lưxxsm ơgutl ng Đrdbl ốjxgk ng cóyurs danh tiếjsft ng gìwoqr bêzahi n ngoàzdud i.”
“…” Tầizbi n Chu hoàzdud n toàzdud n khôqsqv ng còremr n gìwoqr đvcju ểpirn nóyurs i nữfzro a rồqnul i, “Khôqsqv ng phảotxg i làzdud anh đvcju ãqnul nóyurs i vớozfp i em, giớozfp i giảotxg i trítylx nàzdud y rấjdml t loạremr n. Hơgutl n nữfzro a khôqsqv ng cóyurs lệjyfw nh củlgro a anh, em mộqntf t mìwoqr nh đvcju ếjsft n bữfzro a tiệjyfw c, khôqsqv ng nghĩgutl đvcju ếjsft n hậznwk u quảotxg gìwoqr sao…”
Vâzvaz n Thi Thi tựgnjq biếjsft t đvcju uốjxgk i lýjyfw , làzdud do mìwoqr nh ngu ngốjxgk c, nêzahi n ngoan ngoãqnul n nghe dạremr y dỗzphr .
Tầizbi n Chu thấjdml y bộqntf dạremr ng côqsqv đvcju áwoqr ng thưxxsm ơgutl ng tộqntf i nghiệjyfw p, cũxxsm ng mềwfzs m lòremr ng, nhịdzty n khôqsqv ng đvcju ưxxsm ợfupj c sờyurs sờyurs tóyurs c côqsqv : “Đrdbl ưxxsm ợfupj c rồqnul i, anh khôqsqv ng cóyurs ýjyfw mắebnh ng em, chỉmcnt làzdud lo lắebnh ng em bịdzty tổmbwf n thưxxsm ơgutl ng. Em ngốjxgk c nhưxxsm vậznwk y, thảotxg đvcju i ra ngoàzdud i, anh thậznwk t sựgnjq lo lắebnh ng em bịdzty ăyhze n sốjxgk ng nuốjxgk t tưxxsm ơgutl i!”
“Khoa trưxxsm ơgutl ng nhưxxsm vậznwk y sao?”
“Đrdbl óyurs làzdud em chưxxsm a thấjdml y qua chuyệjyfw n càzdud ng khoa trưxxsm ơgutl ng hơgutl n thôqsqv i. Dùjwdu sao sau nàzdud y, khôqsqv ng cóyurs lệjyfw nh củlgro a anh, em khôqsqv ng đvcju ưxxsm ợfupj c tựgnjq mìwoqr nh hàzdud nh đvcju ộqntf ng!”
Tầizbi n Chu dừxdzo ng mộqntf t chúfbpv t, đvcju ộqntf t nhiêzahi n cưxxsm ờyurs i: “Nhưxxsm ng màzdud em cũxxsm ng giỏjwdu i lắebnh m. Vậznwk y màzdud dáwoqr m lấjdml y kémbwf o đvcju âzvaz m ôqsqv ng ta. Nghe nóyurs i nếjsft u đvcju âzvaz m lệjyfw ch chúfbpv t nữfzro a, Lýjyfw Lưxxsm ơgutl ng Đrdbl ốjxgk ng sẽedzr đvcju oạremr n tửoiwr tuyệjyfw t tôqsqv n đvcju ấjdml y.”
Vâzvaz n Thi Thi lèslvf lưxxsm ỡslvf i. “Ai bảotxg o ôqsqv ng ta muốjxgk n xâzvaz m phạremr m em? Xứebnh ng đvcju áwoqr ng.”
“Lạremr i còremr n cưxxsm ờyurs i trộqntf m nữfzro a! Nếjsft u tổmbwf ng giáwoqr m đvcju ốjxgk c Mộqntf khôqsqv ng chèslvf n émbwf p chuyệjyfw n nàzdud y xuốjxgk ng, em cóyurs thểpirn sẽedzr bịdzty Lýjyfw Lưxxsm ơgutl ng Đrdbl ốjxgk ng giếjsft t chếjsft t đvcju ấjdml y.” Tầizbi n Chu nhịdzty n khôqsqv ng đvcju ưxxsm ợfupj c hùjwdu dọizbi a côqsqv .
Vâzvaz n Thi Thi thậznwk t sựgnjq bịdzty dọizbi a sợfupj : “Ôqnul ng ta lợfupj i hạremr i nhưxxsm vậznwk y ạremr ?”
“Em cho làzdud gìwoqr ? Em cóyurs biếjsft t ngưxxsm ờyurs i đvcju ứebnh ng sau giớozfp i giảotxg i trítylx làzdud ai khôqsqv ng?”
“Làzdud ai ạremr ?”
“Qũxxsm y ưxxsm ớozfp c mơgutl .”
“Đrdbl óyurs khôqsqv ng phảotxg i làzdud quỹmlyd côqsqv ng ítylx ch do Ngôqsqv Liêzahi m Kiệjyfw t sáwoqr ng lậznwk p hay sao?” Vâzvaz n Thi Thi cóyurs chúfbpv t môqsqv ng lung.
“A, quỹmlyd côqsqv ng ítylx ch sao? Đrdbl óyurs làzdud em khôqsqv ng biếjsft t đvcju ấjdml y thôqsqv i. Qũxxsm y ưxxsm ớozfp c mơgutl nàzdud y, thựgnjq c ra chỉmcnt làzdud mộqntf t cơgutl quan tàzdud i chítylx nh rửoiwr a tiềwfzs n khoáwoqr c áwoqr o côqsqv ng ítylx ch màzdud thôqsqv i. Đrdbl ằjscr ng sau quỹmlyd ưxxsm ớozfp c mơgutl cóyurs rấjdml t nhiềwfzs u lãqnul o đvcju ạremr i, trắebnh ng đvcju en đvcju ềwfzs u cóyurs . Ngôqsqv Liêzahi m Kiệjyfw t chỉmcnt làzdud ngưxxsm ờyurs i đvcju ạremr i diệjyfw n, lãqnul o đvcju ạremr i phítylx a sau mớozfp i làzdud chítylx nh chủlgro . Bềwfzs ngoàzdud i quỹmlyd ưxxsm ớozfp c mơgutl cóyurs cơgutl cấjdml u làzdud côqsqv ng ítylx ch, nhưxxsm ng phítylx a sau, thếjsft lựgnjq c đvcju en vàzdud trắebnh ng “bịdzty thiệjyfw t mạremr ng do đvcju áwoqr nh nhau, liêzahi n lụxdzo y ítylx t nhiềwfzs u đvcju ếjsft n lợfupj i ítylx ch củlgro a ôqsqv ng trùjwdu m cao nhấjdml t. Đrdbl ưxxsm ơgutl ng nhiêzahi n, nhữfzro ng chuyệjyfw n nàzdud y cũxxsm ng khôqsqv ng thểpirn nóyurs i rõedzr .”
Vâzvaz n Thi Thi nghe đvcju ưxxsm ợfupj c trợfupj n mắebnh t háwoqr miệjyfw ng.
“Cho nêzahi n, em cho rằjscr ng nhữfzro ng nhàzdud đvcju ầizbi u tưxxsm nàzdud y vìwoqr sao biếjsft t rõedzr đvcju ầizbi u tưxxsm bộqntf phim đvcju iệjyfw n ảotxg nh kia tấjdml t nhiêzahi n làzdud khôqsqv ng lấjdml y vốjxgk n vềwfzs đvcju ưxxsm ợfupj c, lạremr i còremr n đvcju ầizbi u tưxxsm chứebnh ? Nóyurs i trắebnh ng ra làzdud , đvcju óyurs làzdud mộqntf t phưxxsm ơgutl ng thứebnh c rửoiwr a tiềwfzs n màzdud thôqsqv i! Tẩctxb y đvcju en thàzdud nh trắebnh ng, chuyệjyfw n đvcju ơgutl n giảotxg n làzdud nhưxxsm vậznwk y.” Tầizbi n Chu lạremr i nóyurs i.
Vâzvaz n Thi Thi hoàzdud n toàzdud n khôqsqv ng còremr n gìwoqr đvcju ểpirn nóyurs i.
Hóyurs a ra phưxxsm ơgutl ng diệjyfw n nàzdud y liêzahi n quan đvcju ếjsft n lợfupj i ítylx ch thâzvaz m sâzvaz u nhưxxsm vậznwk y.
“Ărdbl n ítylx t báwoqr nh ngọizbi t đvcju i, giớozfp i giảotxg i trítylx nàzdud y khôqsqv ng đvcju ơgutl n giảotxg n nhưxxsm em tưxxsm ởnveq ng tưxxsm ợfupj ng đvcju âzvaz u. Mơgutl mộqntf ng chỉmcnt làzdud mơgutl mộqntf ng, hiệjyfw n thựgnjq c rấjdml t tàzdud n khốjxgk c.”
Vâzvaz n Thi Thi cóyurs chúfbpv t khẩctxb n trưxxsm ơgutl ng hỏjwdu i: “Vậznwk y vềwfzs sau thếjsft nàzdud o ạremr ?”
“Khôqsqv ng cóyurs thếjsft nàzdud o cảotxg . Cho dùjwdu Lýjyfw Lưxxsm ơgutl ng Đrdbl ốjxgk ng ngang ngưxxsm ợfupj c, cũxxsm ng phảotxg i nhìwoqr n sắebnh c mặmfqi t củlgro a tổmbwf ng giáwoqr m đvcju ốjxgk c Mộqntf , chuyệjyfw n nàzdud y cứebnh nhưxxsm vậznwk y màzdud bịdzty đvcju èslvf émbwf p xuốjxgk ng.”
Lýjyfw Lưxxsm ơgutl ng Đrdbl ốjxgk ng khôqsqv ng muốjxgk n títylx nh toáwoqr n chuyệjyfw n nàzdud y.
Chưxxsm a chắebnh c Mộqntf Nhãqnul Triếjsft t sẽedzr bỏjwdu qua nhưxxsm vậznwk y.
Chuyệjyfw n sau đvcju óyurs , Khổmbwf ng Tiểpirn u Thiếjsft n mấjdml t chứebnh c ởnveq Hoàzdud n Vũxxsm , Khổmbwf ng thịdzty bịdzty thu mua, nhậznwk p vàzdud o Đrdbl ếjsft Thăyhze ng.
Cóyurs thểpirn nóyurs i, Khổmbwf ng Tiểpirn u Thiếjsft n trộqntf m gàzdud khôqsqv ng đvcju ưxxsm ợfupj c còremr n mấjdml t nắebnh m gạremr o, toàzdud n thâzvaz n đvcju ềwfzs u dítylx nh mùjwdu i tanh, trảotxg giáwoqr cựgnjq c kỳjyfw thảotxg m thiếjsft t.
Bởnveq i vìwoqr côqsqv ta đvcju ộqntf ng vàzdud o ngưxxsm ờyurs i khôqsqv ng nêzahi n đvcju ộqntf ng!
“Đrdbl ưxxsm ơgutl ng nhiêzahi n, xem nhưxxsm làzdud vậznwk n khítylx củlgro a em tốjxgk t, vìwoqr họizbi a đvcju ưxxsm ợfupj c phúfbpv c, vai nữfzro chítylx nh khôqsqv ng chừxdzo ng khôqsqv ng phảotxg i làzdud củlgro a Lâzvaz m Chi, rơgutl i vàzdud o tay em đvcju ấjdml y.”
Vâzvaz n Thi Thi nhítylx u màzdud y, “Anh nóyurs i nữfzro chítylx nh trong ‘Khuynh quốjxgk c’ sao?”
“Ừzivw m! Anh vớozfp i em lạremr i đvcju i tranh, khôqsqv ng đvcju úfbpv ng, hấjdml p dẫjyfw n.” Vẻjwdu mặmfqi t Tầizbi n Chu cựgnjq c kỳjyfw vui vẻjwdu .
Vâzvaz n Thi Thi đvcju ộqntf t nhiêzahi n hắebnh t cho anh ta mộqntf t chậznwk u nưxxsm ớozfp c lạremr nh: “Thôqsqv i, vai diễctxb n đvcju óyurs hìwoqr nh nhưxxsm làzdud đvcju ãqnul quyếjsft t đvcju ịdzty nh nộqntf i bộqntf cho Lâzvaz m Chi, khôqsqv ng cầizbi n thiếjsft t phảotxg i đvcju i tranh làzdud m gìwoqr .”
Lầizbi n nàzdud y đvcju ếjsft n lưxxsm ợfupj t Tầizbi n Chu trợfupj n tròremr n mắebnh t.
“…” Tầ
Vâ
Tầ
“Khoa trư
“Đ
Tầ
Vâ
“Lạ
Vâ
“Em cho là
“Là
“Qũ
“Đ
“A, quỹ
Vâ
“Cho nê
Vâ
Hó
“Ă
Vâ
“Khô
Lý
Chư
Chuyệ
Có
Bở
“Đ
Vâ
“Ừ
Vâ
Lầ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.