Mộng Nhu Tình

Chương 47 : Đồng ý

    trước sau   
Edit: Quanh

Beta: Nhưyqupddagc Vy

Đhzlgâeqqsy làubim lầfqubn đeyphfqubu Lụehtjc Song Ngưyqupng tiếigtln cung, khẩorkcn trưyqupơlsnbng tộehtjt đeyphehtj.

Mộehtj Dung Thâeqqsm nắawxam tay nàubimng, cảmvpxm thấuprry lòfypbng bàubimn tay nàubimng ưyqupxusot đeyphnmaqm mồklhsfblri. Hắawxan nghiêshxjng đeyphfqubu, tớxusoi gầfqubn tai Lụehtjc Song Ngưyqupng, nhỏsznl giọyhmung trấuprrn an, “Đhzlgeomong khẩorkcn trưyqupơlsnbng, đeyphóyqupubim Phụehtj hoàubimng vàubim Hoàubimng tổxhha mẫnmaqu, khôfblrng sao đeyphâeqqsu.”

Lụehtjc Song Ngưyqupng nhăydlfn mặkhddt, lo lắawxang nhìlkfyn Mộehtj Dung Thâeqqsm, “Chàubimng nóyqupi xem, liệjneru phụehtj hoàubimng vàubim Hoàubimng tổxhha mẫnmaqu cóyqup ghéclvgt ta khôfblrng?”

Mộehtj Dung Thâeqqsm nhìlkfyn nàubimng, khôfblrng nhịtzjhn đeyphưyqupddagc cưyqupfqubi lớxuson, giơlsnb tay xoa đeyphfqubu nàubimng, nóyqupi: “Tiểjchnu cẩorkcu muộehtji khôfblrng sợddag trờfqubi khôfblrng sợddag đeyphuprrt đeyphâeqqsu rồklhsi? Thếigtlubim đeyphãyvif dọyhmua đeyphưyqupddagc nàubimng.”


Lụehtjc Song Ngưyqupng đeypháfqubnh vàubimo tay hắawxan, khôfblrng cao hứxusong trừeomong mắawxat, “Chàubimng còfypbn cưyqupfqubi ta? Ta căydlfng thẳtxmang muốwqufn chếigtlt.”

ehtj sao cũjchnng làubim lầfqubn đeyphfqubu gặkhddp ngưyqupfqubi nhàubim Mộehtj Dung Thâeqqsm, đeyphwqufi phưyqupơlsnbng lạkmyti cóyqup thâeqqsn phậfblrn lớxuson nhưyqup vậfblry.

Thậfblrt ra nàubimng cũjchnng khôfblrng sợddag, chỉcwet e nếigtlu Phụehtj hoàubimng vàubim Hoàubimng tổxhha mẫnmaqu hỏsznli nàubimng chúkzkzt chuyệjnern họyhmuc vấuprrn củehtja tiểjchnu thưyqup khuêshxjfqubc, nàubimng khôfblrng trảmvpx lờfqubi đeyphưyqupddagc. Nếigtlu hỏsznli vềtmph phưyqupơlsnbng diệjnern y thuậfblrt, may ra nàubimng còfypbn cóyqup đeyphưyqupfqubng sốwqufng.

Lụehtjc Song Ngưyqupng lo lắawxang cảmvpx đeyphưyqupfqubng, bấuprrt tri bấuprrt giáfqubc đeyphãyvif tớxusoi Dưyqupagbwng Tâeqqsm đeyphiệjnern củehtja lãyvifo tổxhhafblrng.

Mộehtj Dung Thâeqqsm nắawxam tay nàubimng, trựfblrc tiếigtlp đeyphi vàubimo.

Lụehtjc Song Ngưyqupng sợddagyvifi, tráfqubi tim khôfblrng khốwqufng chếigtl đeyphưyqupddagc, đeyphfblrp thìlkfynh thịtzjhch thìlkfynh thịtzjhch. Đhzlgâeqqsy vẫnmaqn làubim lầfqubn đeyphfqubu tiêshxjn Mộehtj Dung Thâeqqsm thấuprry Lụehtjc Song Ngưyqupng lúkzkzng túkzkzng nhưyqup vậfblry, vừeomoa bấuprrt đeyphawxac dĩhrij vừeomoa buồklhsn cưyqupfqubi, nóyqupi: “Tứxusoc phụehtj ngốwqufc, nàubimng xong chưyqupa?”

Lụehtjc Song Ngưyqupng lắawxac đeyphfqubu, mắawxat trôfblrng mong nhìlkfyn Mộehtj Dung Thâeqqsm, “Khôfblrng đeyphưyqupddagc, ta vẫnmaqn còfypbn khẩorkcn trưyqupơlsnbng, chàubimng mau nắawxam tay ta.”

Mộehtj Dung Thâeqqsm duỗumpdi tay sờfqub, mộehtjt tay đeyphfquby mồklhsfblri lạkmytnh. Lúkzkzc nàubimy hắawxan mớxusoi thựfblrc sựfblr lo lắawxang, hỏsznli: “Sao lạkmyti khẩorkcn trưyqupơlsnbng đeyphếigtln vậfblry?”

“Ta cũjchnng khôfblrng biếigtlt.” Lụehtjc Song Ngưyqupng gấuprrp tớxusoi mứxusoc sắawxap khóyqupc.

Ngàubimy hôfblrm qua, lúkzkzc Mộehtj Dung Thâeqqsm nóyqupi muốwqufn mang nàubimng vàubimo cung, nàubimng còfypbn khôfblrng cảmvpxm thấuprry sợddagyvifi. Ai ngờfqub khi thậfblrt sựfblr tiếigtln cung, trong đeyphfqubu khôfblrng khốwqufng chếigtl đeyphưyqupddagc, nhớxuso tớxusoi rấuprrt nhiềtmphu chuyệjnern.

Nắawxang nắawxam chặkhddt tay Mộehtj Dung Thâeqqsm, sốwquft ruộehtjt nóyqupi: “Mộehtj Dung Thâeqqsm, nếigtlu láfqubt nữqvlza phụehtj hoàubimng vàubim Hoàubimng Tổxhha mẫnmaqu hỏsznli chuyệjnern họyhmuc vấuprrn củehtja ta, nhớxusoyqupi hộehtj ta! Ta khôfblrng biếigtlt trảmvpx lờfqubi.”

Mộehtj Dung Thâeqqsm nghe xong thìlkfy sửohmpng sốwquft. Mộehtjt lúkzkzc lâeqqsu sau, hắawxan mớxusoi bậfblrt cưyqupfqubi, “Trờfqubi ạkmyt, sao trưyqupxusoc kia ta khôfblrng pháfqubt hiệjnern nàubimng lạkmyti đeypháfqubng yêshxju nhưyqup vậfblry.”

Lụehtjc Song Ngưyqupng bịtzjh Mộehtj Dung Hằyhmung cưyqupfqubi, ấuprrn đeyphưyqupfqubng nhífahuu lạkmyti, bĩhriju môfblri, “Chàubimng cưyqupfqubi cáfqubi gìlkfy?”


ubimng khôfblrng nhịtzjhn đeyphưyqupddagc, léclvgn véclvgo eo Mộehtj Dung Thâeqqsm, “Đhzlgeomong cóyqupyqupfqubi.”

Mộehtj Dung Thâeqqsm cưyqupfqubi tớxusoi nỗumpdi nưyqupxusoc mắawxat chảmvpxy ra, duỗumpdi tay ôfblrm bảmvpx vai Lụehtjc Song Ngưyqupng, cúkzkzi đeyphfqubu, “Ta còfypbn tưyqupnkjvng nàubimng khẩorkcn trưyqupơlsnbng cáfqubi gìlkfy? Hóyqupa ra làubim đeyphang suy nghĩhrij lung tung.”

Lụehtjc Song Ngưyqupng cắawxan môfblri, “Sao lạkmyti làubim suy nghĩhrij lung tung? Chẳtxmang phảmvpxi nhàubim cao cửohmpa rộehtjng chỉcwet thífahuch tiểjchnu thưyqup khuêshxjfqubc sao? Lầfqubn trưyqupxusoc chẳtxmang phảmvpxi lãyvifo tổxhhafblrng ban hôfblrn vịtzjh tiểjchnu thưyqup tinh thôfblrng cầfqubm kỳguzk thi họyhmua cho chàubimng sao?”

Mộehtj Dung Thâeqqsm cưyqupfqubi nhạkmyto, vuốwquft tóyqupc Lụehtjc Song Ngưyqupng, “Chậfblrc chậfblrc chậfblrc, ta ngửohmpi thấuprry mùehtji dấuprrm chưyqupa.”

Lụehtjc Song Ngưyqupng bịtzjh biểjchnu cảmvpxm kỳguzk quáfqubi vàubim ngữqvlz khífahu củehtja hắawxan làubimm tứxusoc cưyqupfqubi, mắawxang hắawxan mộehtjt câeqqsu, “Do mũjchni chàubimng cóyqup vấuprrn đeyphtmph.”

Mộehtj Dung Thâeqqsm gậfblrt đeyphfqubu, “Phảmvpxi phảmvpxi, tứxusoc phụehtjyqupi gìlkfyjchnng đeyphúkzkzng. Đhzlgi vàubimo thôfblri, tứxusoc phụehtj ngốwqufc.”

Mộehtj Dung Thâeqqsm nắawxam tay Lụehtjc Song Ngưyqupng vàubimo trong đeyphiệjnern. Lụehtjc Song Ngưyqupng pháfqubt hiệjnern, ngoạkmyti trừeomo Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng vàubimyvifo tổxhhafblrng, Mộehtj Dung Hằyhmung vàubim Khưyqupơlsnbng Linh Lung cũjchnng ởnkjv đeyphâeqqsy.

Mộehtj Dung Hằyhmung ngồklhsi ởnkjvubimng đeyphfqubu, hai bêshxjn tráfqubi phảmvpxi làubim Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng vàubimyvifo tổxhhafblrng, bêshxjn cạkmytnh lãyvifo tổxhhafblrng làubim Khưyqupơlsnbng Linh Lung, thấuprry Lụehtjc Song Ngưyqupng tiếigtln vàubimo, còfypbn lặkhddng lẽqrrn nháfquby mắawxat vớxusoi nàubimng.

Thấuprry ngưyqupfqubi quen, tâeqqsm tìlkfynh Lụehtjc Song Ngưyqupng lậfblrp tứxusoc tốwquft lêshxjn, nhưyqupng cũjchnng khôfblrng dáfqubm chàubimo hỏsznli Khưyqupơlsnbng Linh Lung. Nàubimng tớxusoi phífahua trưyqupxusoc, ma ma trong phủehtj đeyphãyvif dạkmyty quy củehtj cho nàubimng. Nàubimng dựfblra theo quy củehtj, khấuprru đeyphfqubu quỳguzk, “Dâeqqsn nữqvlz Lụehtjc Song Ngưyqupng báfqubi kiếigtln Hoàubimng Thưyqupddagng, Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng, Tháfqubi Hoàubimng Tháfqubi Hậfblru, Hoàubimng Hậfblru nưyqupơlsnbng nưyqupơlsnbng.”

Mộehtj Dung Hằyhmung phấuprrt tay, giọyhmung nóyqupi khôfblrng nặkhddng khôfblrng nhẹqtmm, “Miễumpdn lễumpd.”

Mộehtj Dung Thâeqqsm lậfblrp tứxusoc đeyphagbw Lụehtjc Song Ngưyqupng dậfblry.

Ngàubimy thưyqupfqubng Lụehtjc Song Ngưyqupng thífahuch xiêshxjm y màubimu đeyphsznl, hôfblrm nay tiếigtln cung, cốwquf ýuzcn mặkhddc xiêshxjm y màubimu hồklhsng nhạkmytt, giờfqub phúkzkzt nàubimy cúkzkzi đeyphfqubu, yêshxjn lặkhddng đeyphxusong đeyphuprry, nhìlkfyn qua lạkmyti thấuprry thậfblrp phầfqubn dịtzjhu dàubimng.

Mộehtj Dung Thâeqqsm đeyphãyvif quen nhìlkfyn dáfqubng vẻlmqeehtjy tiệjnern củehtja nàubimng, đeyphehtjt nhiêshxjn hiềtmphn thụehtjc nhưyqup vậfblry, cóyqup chúkzkzt khôfblrng quen. Nghĩhrij thầfqubm, đeyphâeqqsy cóyqup phảmvpxi tiểjchnu cẩorkcu muộehtji cứxuso mộehtjt câeqqsu lạkmyti nhe răydlfng cãyvifi lạkmyti khôfblrng?


Hắawxan nhìlkfyn nàubimng, muốwqufn cưyqupfqubi. Trong lòfypbng vôfblrehtjng ngọyhmut ngàubimo.

Từeomokzkzc Lụehtjc Song Ngưyqupng tiếigtln vàubimo, lãyvifo tổxhhafblrng vẫnmaqn luôfblrn nhìlkfyn nàubimng, chưyqupa từeomong dờfqubi mắawxat. Bàubim rấuprrt tòfypbfypb vịtzjh Lụehtjc côfblryqupơlsnbng nàubimy, cóyqup thểjchn khiếigtln cho tôfblrn tửohmp củehtja bàubim nhấuprrt đeyphtzjhnh hủehtjy hôfblrn, chỉcwet muốwqufn cưyqupxusoi nàubimng ta, đeyphếigtln tộehtjt cùehtjng nàubimng ta mêshxj ngưyqupfqubi đeyphếigtln thếigtlubimo?

Nhưyqupng trêshxjn thựfblrc tếigtl, mỗumpdi cáfqubi nhấuprrc tay nhấuprrc châeqqsn củehtja Lụehtjc côfblryqupơlsnbng nàubimy, cũjchnng khôfblrng cóyqup chỗumpdlsnbn ngưyqupfqubi.

“Lụehtjc côfblryqupơlsnbng.”

Lụehtjc Song Ngưyqupng thấuprry lãyvifo tổxhhafblrng đeyphehtjt nhiêshxjn gọyhmui mìlkfynh, vộehtji đeypháfqubp lạkmyti, “Cóyqupeqqsn nữqvlz.”

yvifo tổxhhafblrng ởnkjv trêshxjn cao liếigtlc nhìlkfyn nàubimng, giọyhmung nóyqupi lạkmytnh nhạkmytt xa cáfqubch, “Ngẩorkcng đeyphfqubu lêshxjn.”

Lụehtjc Song Ngưyqupng nghe màubim nhưyquplsnbi vàubimo hầfqubm băydlfng, ngựfblrc khôfblrng tựfblr giáfqubc run rẩorkcy.

Mộehtj Dung Thâeqqsm ởnkjvshxjn cạkmytnh, lặkhddng lẽqrrn nắawxam chặkhddt tay nàubimng, lòfypbng bàubimn tay truyềtmphn đeyphehtjuprrm cho Lụehtjc Song Ngưyqupng, bỗumpdng nhiêshxjn nàubimng cảmvpxm thấuprry khôfblrng còfypbn khẩorkcn trưyqupơlsnbng nhưyqup trưyqupxusoc nữqvlza.

ubimng chậfblrm rãyvifi ngẩorkcng đeyphfqubu, thảmvpxn nhiêshxjn nhìlkfyn lãyvifo tổxhhafblrng.

Trong nháfquby mắawxat, Lụehtjc Song Ngưyqupng cảmvpxm thấuprry cóyqupfblrubimn áfqubnh mắawxat nhìlkfyn chằyhmum chằyhmum nàubimng. Đhzlgkhddc biệjnert làubimyvifo tổxhhafblrng, áfqubnh mắawxat bàubim nhìlkfyn nàubimng nhưyqup áfqubnh dao sắawxac béclvgn, phảmvpxng phấuprrt nhưyqup muốwqufn đeyphâeqqsm thủehtjng nàubimng.

Tráfqubi tim Lụehtjc Song Ngưyqupng đeyphfblrp thìlkfynh thịtzjhch thìlkfynh thịtzjhch, tuy vậfblry trêshxjn mặkhddt vẫnmaqn rấuprrt bìlkfynh tĩhrijnh.

Khôfblrng lâeqqsu sau, áfqubnh mắawxat sắawxac béclvgn kia mớxusoi dầfqubn nhu hòfypba trởnkjv lạkmyti. Lãyvifo tổxhhafblrng thu hồklhsi tầfqubm mắawxat, nhưyqupng trong lòfypbng vẫnmaqn cảmvpxm thấuprry nghi hoặkhddc. Nữqvlz nhâeqqsn khiếigtln tôfblrn tửohmp mộehtjt hai đeyphòfypbi hủehtjy hôfblrn, cũjchnng khôfblrng xinh đeyphqtmmp đeyphếigtln vậfblry. Chẳtxmang lẽqrrnubim mộehtjt tàubimi nữqvlz thâeqqsm tàubimng bấuprrt lộehtj?

Nghĩhrij vậfblry, lãyvifo tổxhhafblrng muốwqufn hỏsznli chuyệjnern họyhmuc vấuprrn củehtja Lụehtjc Song Ngưyqupng.


Trong lúkzkzc bàubim đeyphang mảmvpxi suy nghĩhrij, Mộehtj Dung Thâeqqsm trộehtjm nhìlkfyn Tứxuso ca, ýuzcn bảmvpxo hắawxan nhanh chóyqupng giúkzkzp đeyphagbw. Mộehtj Dung Hằyhmung hiểjchnu rõvexfeqqsm tưyqup đeyphjner đeyphjner, khi lãyvifo tổxhhafblrng đeyphang chuẩorkcn bịtzjh “làubimm khóyqup dễumpd”, hắawxan kịtzjhp thờfqubi mởnkjv miệjnerng, “Cóyqup lẽqrrn Hoàubimng tổxhha mẫnmaqu khôfblrng biếigtlt, vịtzjh Lụehtjc côfblryqupơlsnbng nàubimy chífahunh làubim đeyphklhs đeyphjneryqupng củehtja Đhzlgoạkmytn Chỉcwet thầfqubn y, y thuậfblrt xuấuprrt thầfqubn nhậfblrp hóyqupa, trưyqupxusoc kia châeqqsn củehtja tôfblrn nhi cũjchnng đeyphưyqupddagc Lụehtjc côfblryqupơlsnbng chữqvlza khỏsznli.”

Mộehtj Dung Hằyhmung vừeomoa nóyqupi xong, khôfblrng chỉcwetyvifo tổxhhafblrng, ngay cảmvpx Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng cũjchnng kinh ngạkmytc.

Mớxusoi nhìlkfyn ngoàubimi mặkhddt, thậfblrt khôfblrng ngờfqub nha đeyphfqubu nàubimy còfypbn giấuprru tuyệjnert kĩhrijshxjn trong.

yvifo tổxhhafblrng lậfblrp tứxusoc quêshxjn mấuprrt chuyệjnern khảmvpxo sáfqubt họyhmuc vấuprrn Lụehtjc Song Ngưyqupng, kinh ngạkmytc nhìlkfyn nàubimng, “Ngưyqupơlsnbi làubim đeyphklhs đeyphjner củehtja Đhzlgoạkmytn Chỉcwet thầfqubn y?”

Lụehtjc Song Ngưyqupng ngưyqupddagng ngùehtjng, nhẹqtmm nhàubimng gậfblrt đeyphfqubu.

Thậfblrt ra châeqqsn Mộehtj Dung Hằyhmung khôfblrng phảmvpxi do nàubimng trịtzjh, chỉcwetubimubimng giúkzkzp hắawxan nhanh chóyqupng khôfblri phụehtjc màubim thôfblri. Cáfqubi mũjchn thầfqubn y nàubimy, quảmvpx thậfblrt cóyqup chúkzkzt sợddagyvifi.

yvifo tổxhhafblrng vừeomoa nghe, lậfblrp tứxusoc tăydlfng thêshxjm hảmvpxo cảmvpxm vớxusoi Lụehtjc Song Ngưyqupng. Bàubim vẫnmaqy tay gọyhmui nàubimng, “Nhanh, nha đeyphfqubu, mau tớxusoi đeyphâeqqsy. Mau bắawxat mạkmytch cho phụehtj hoàubimng củehtja con.”

yvifo tôfblrfblrng quáfqub mứxusoc kífahuch đeyphehtjng, ngay cảmvpxyqupng hôfblrjchnng sửohmpa lạkmyti.

Bởnkjvi vìlkfy thâeqqsn thểjchn Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng khôfblrng tốwquft nêshxjn mớxusoi thoáfqubi vịtzjh. Tháfqubi y trong cung chỉcwet khai dưyqupddagc đeyphjchn giữqvlz lạkmyti mạkmytng sốwqufng cho ôfblrng, lạkmyti khôfblrng thểjchn trịtzjh đeyphưyqupddagc tậfblrn gốwqufc, ngàubimy ngàubimy trôfblri qua, thâeqqsn thểjchn lạkmyti càubimng suy sụehtjp.

yvifo tôfblrfblrng đeyphau lòfypbng nhi tửohmp, vừeomoa nghe thấuprry Lụehtjc Song Ngưyqupng làubim đeyphklhs đeyphjner củehtja thầfqubn y, khôfblrng khỏsznli muốwqufn nàubimng kháfqubm bệjnernh.

Lụehtjc Song Ngưyqupng ngẩorkcn ngưyqupfqubi, theo bảmvpxn năydlfng nhìlkfyn Mộehtj Dung Thâeqqsm. Mộehtj Dung Thâeqqsm nhỏsznl giọyhmung nóyqupi vớxusoi nàubimng, “Trưyqupxusoc kia phụehtj hoàubimng cóyqup bệjnernh đeyphau tim, mấuprry năydlfm nay càubimng trầfqubm trọyhmung hơlsnbn.”

Lụehtjc Song Ngưyqupng bừeomong tỉcwetnh, trong lòfypbng suy ngẫnmaqm.

ubimng bưyqupxusoc tớxusoi, chậfblrm rãyvifi đeyphi qua, quỳguzk gốwqufi trưyqupxusoc mặkhddt Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng, mởnkjv miệjnerng nóyqupi, “Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng, đeyphjchneqqsn nữqvlz bắawxat mạkmytch cho ngàubimi.”


Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng dựfblra lưyqupng vàubimo ghếigtl, sắawxac mặkhddt táfqubi nhợddagt, từeomo đeyphfqubu tớxusoi cuốwqufi ôfblrng khôfblrng nóyqupi lờfqubi nàubimo, tinh thầfqubn uểjchn oảmvpxi. Nghe thấuprry giọyhmung Lụehtjc Song Ngưyqupng, ôfblrng cũjchnng chỉcwet gậfblrt đeyphfqubu, vưyqupơlsnbn tay ra.

Tay củehtja Lụehtjc Song Ngưyqupng nhẹqtmm nhàubimng đeyphkhddt lêshxjn mạkmytch củehtja Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng.

Toàubimn bộehtj cung đeyphiệjnern an tĩhrijnh, khôfblrng cóyqup chúkzkzt âeqqsm thanh, ngay cảmvpx tiếigtlng hífahut thởnkjvjchnng khôfblrng cóyqup, tấuprrt cảmvpx mọyhmui ngưyqupfqubi khẩorkcn trưyqupơlsnbng, nhìlkfyn chằyhmum chằyhmum Lụehtjc Song Ngưyqupng.

kzkzc Lụehtjc Song Ngưyqupng chữqvlza bệjnernh cho ngưyqupfqubi kháfqubc, làubimkzkzc nàubimng đeyphang ởnkjv trạkmytng tháfqubi thảmvpx lỏsznlng nhấuprrt. Giờfqub phúkzkzt nàubimy nàubimng khôfblrng hềtmph khẩorkcn trưyqupơlsnbng, vôfblrehtjng tựfblr tin.

yvifo tổxhhafblrng âeqqsm thầfqubm đeypháfqubnh giáfqub, chỉcwet cảmvpxm thấuprry nha đeyphfqubu nàubimy khôfblrng giốwqufng vừeomoa nãyvify, lạkmyti khôfblrng nóyqupi đeyphưyqupddagc khôfblrng giốwqufng ởnkjv chỗumpdubimo.

Nhưyqupng tóyqupm lạkmyti, đeypháfqubnh giáfqub khôfblrng tốwquft vềtmph Lụehtjc Song Ngưyqupng đeyphãyvif biếigtln mấuprrt.

Thậfblrt lâeqqsu sau, Lụehtjc Song Ngưyqupng buôfblrng tay Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng, nóyqupi: “Bệjnernh củehtja Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng khiếigtln cho tim ngưyqupfqubi co thắawxat, đeyphjchnfqubt nữqvlza dâeqqsn nữqvlz khai dưyqupddagc, khiếigtln thâeqqsn thểjchn ngưyqupfqubi dầfqubn khôfblri phụehtjc.”

yvifo tổxhhafblrng vừeomoa nghe thấuprry vậfblry, kífahuch đeyphehtjng hỏsznli, “Cóyqup thểjchn trịtzjh tậfblrn gốwqufc sao?”

Lụehtjc Song Ngưyqupng lắawxac đeyphfqubu, nhìlkfyn vềtmph phífahua lãyvifo nhâeqqsn gia, “Khôfblrng cóyqup khảmvpxydlfng trịtzjh tậfblrn gốwqufc, nhưyqupng sẽqrrn tốwquft hơlsnbn so vớxusoi tìlkfynh huốwqufng bâeqqsy giờfqub.”

Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng nghe xong, gậfblrt đeyphfqubu vớxusoi nàubimng, “Cóyqup thểjchn khôfblri phụehtjc làubim đeyphưyqupddagc rồklhsi, Lụehtjc nha đeyphfqubu, ta giao thâeqqsn thểjchn giàubim nua nàubimy cho con.”

“Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng, Song Ngưyqupng sẽqrrn tậfblrn tâeqqsm chữqvlza trịtzjh cho ngàubimi.”

yvifo Hoàubimng đeyphếigtl nhìlkfyn nàubimng, nởnkjv nụehtjyqupfqubi, “Vẫnmaqn còfypbn kêshxju làubim Tháfqubi Thưyqupddagng Hoàubimng?”

Lụehtjc Song Ngưyqupng ngâeqqsy ngưyqupfqubi, lúkzkzc nàubimy Mộehtj Dung Thâeqqsm bưyqupxusoc nhanh tớxusoi, kéclvgo nàubimng, thúkzkzc giụehtjc nóyqupi: “Ngốwqufc, mau gọyhmui phụehtj hoàubimng.”

kzkzc nàubimy Lụehtjc Song Ngưyqupng mớxusoi phụehtjc hồklhsi tinh thầfqubn, vộehtji hôfblr mộehtjt tiếigtlng “Phụehtj hoàubimng”.

“Còfypbn cảmvpx Hoàubimng Tổxhha mẫnmaqu.” Mộehtj Dung Thâeqqsm rèohmpn sắawxat khi còfypbn nóyqupng, nhanh chóyqupng đeyphtzjhnh danh phậfblrn cho Lụehtjc Song Ngưyqupng.

Lụehtjc Song Ngưyqupng nghe hắawxan nóyqupi, quay đeyphfqubu gọyhmui lãyvifo tổxhhafblrng, “Hoàubimng Tổxhha mẫnmaqu.”

kzkzc nàubimy lãyvifo tổxhhafblrng đeyphãyvif hoàubimn toàubimn quêshxjn chuyệjnern muốwqufn khảmvpxo sáfqubt họyhmuc vấuprrn Lụehtjc Song Ngưyqupng. Bàubim nhìlkfyn nàubimng, áfqubnh mắawxat khôfblrng còfypbn sắawxac béclvgn, màubimfblrehtjng ôfblrn hòfypba hiềtmphn làubimnh.

ubim ra hiệjneru cho ma ma, ma ma hiểjchnu ýuzcn, đeyphi vàubimo trong nộehtji đeyphiệjnern, lúkzkzc đeyphi ra mang theo mộehtjt hộehtjp gỗumpd khắawxac hoa, “Lãyvifo tổxhhafblrng.”

yvifo tổxhhafblrng cầfqubm lấuprry hộehtjp gỗumpd, mởnkjv ra, bêshxjn trong làubim đeyphôfblri hoa tai màubimu đeyphsznl. Mỗumpdi tôfblrn tứxusoc phụehtj nhàubim Mộehtj Dung gia đeyphtmphu cóyqup mộehtjt đeyphôfblri.

Lấuprry hoa tai ra, bàubim tựfblrlkfynh đeypheo cho Lụehtjc Song Ngưyqupng, vừeomoa đeypheo vừeomoa dặkhddn dòfypbubimng, “Từeomoubimy vềtmph sau, con làubim tứxusoc phụehtj hoàubimng gia, làubimm việjnerc phảmvpxi đeyphkhddt danh dựfblr hoàubimng tộehtjc lêshxjn hàubimng đeyphfqubu, con hiểjchnu chưyqupa?”

Lụehtjc Song Ngưyqupng vộehtji gậfblrt đeyphfqubu, “Song Ngưyqupng hiểjchnu.”

“Hiểjchnu làubim tốwquft rồklhsi. Nếigtlu gảmvpx cho lãyvifo Thấuprrt, sau nàubimy hai phu thêshxj sốwqufng cho tốwquft, âeqqsn âeqqsn áfqubi áfqubi, lãyvifo tháfqubi bàubim ta cũjchnng yêshxjn tâeqqsm hơlsnbn.”

“Hoàubimng Tổxhha mẫnmaqu, ngưyqupfqubi cứxusoshxjn tâeqqsm!” Mộehtj Dung Thâeqqsm tiếigtlp lờfqubi.

yvifo tổxhhafblrng trừeomong mắawxat nhìlkfyn hắawxan, “Tiểjchnu tửohmpubimy, đeyphwqufi xửohmp vớxusoi tứxusoc phụehtj củehtja con cho tốwquft, chớxusoshxjn bắawxat nạkmytt nàubimng.”

Mộehtj Dung Thâeqqsm giơlsnb tay bàubimy tỏsznlfypbng trung thàubimnh, “Sao cóyqup thểjchn!”

yvifo tổxhhafblrng cưyqupfqubi cưyqupfqubi, nhìlkfyn vềtmph phífahua Lụehtjc Song Ngưyqupng, kéclvgo tay nàubimng, nóyqupi: “Nếigtlu sau nàubimy tiểjchnu tửohmp kia bắawxat nạkmytt con, cứxuso tiếigtln cung nóyqupi vớxusoi Hoàubimng Tổxhha mẫnmaqu, ta làubimm chủehtj cho con.”

Lụehtjc Song Ngưyqupng che miệjnerng cưyqupfqubi, nhẹqtmm nhàubimng gậfblrt đeyphfqubu.

Hồklhsi còfypbn ởnkjvkzkzi Thanh Dưyqupơlsnbng, sưyqup phụehtjyqupi vớxusoi nàubimng: Ngưyqupfqubi Hoàubimng thấuprrt khôfblrng dễumpd sốwqufng chung, bảmvpxo nàubimng phảmvpxi thậfblrt cẩorkcn thậfblrn.

jchnng phảmvpxi khi nhìlkfyn thấuprry tậfblrn mắawxat, mớxusoi pháfqubt hiệjnern, đeyphtmphu làubim ngưyqupfqubi tốwquft.

Tuy vậfblry, nghĩhrij lạkmyti, Mộehtj Dung Thâeqqsm, cảmvpx Mộehtj Dung Hằyhmung vàubim Khưyqupơlsnbng Linh Lung đeyphtmphu làubim ngưyqupfqubi tốwquft, ngưyqupfqubi nhàubim họyhmujchnng sẽqrrn nhưyqup vậfblry.

fblrm nay, ởnkjv trong cung, lãyvifo tổxhhafblrng đeyphtzjhnh ra hôfblrn sựfblr cho Mộehtj Dung Thâeqqsm vàubim Lụehtjc Song Ngưyqupng.

Mộehtj Dung Thâeqqsm muốwqufn nhanh chóyqupng cưyqupxusoi vợddag, chọyhmun ngàubimy tốwquft gầfqubn nhấuprrt, đeyphóyqupubimubimo đeyphfqubu tháfqubng táfqubm. Tuy nóyqupi làubim tháfqubng sau, nhưyqupng cũjchnng chỉcwetfypbn mưyqupfqubi ngàubimy nữqvlza.

Trong lòfypbng Mộehtj Dung Thâeqqsm tràubimn ngậfblrp sung sưyqupxusong, qua mưyqupfqubi ngàubimy nữqvlza, tiểjchnu cẩorkcu muộehtji sẽqrrn trởnkjv thàubimnh thêshxj tửohmp củehtja hắawxan.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.