Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2596 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 94

    trước sau   
eynysvsn ngưqrpsrgbqi sốrgbqng nộdegbi tâojdqm, cóetri mấozyey lờrgbqi khôeynyng nóetrii ra đqfbfưqrpsoiudc, mặdlabt mũeynyi tốrgbqt, lạzceii rấozyet rụceuet rèvauo, cốrgbq ýmvfn đqfbfqrps anh hẹaaqmn côeynyogzbljgun ngoàsvsni, cũeynyng làsvsn chứnbcla tâojdqm tưqrps, chỉfehdsvsn, côeynycrxzng anh khôeynyng muốrgbqn chỉfehdsvsnojdqnh viễuzlan nóetrii chuyệojdqn côeynyng việojdqc.

Nhưqrpsng màsvsn, anh giốrgbqng nhưqrpsetri chúoohvt khôeynyng kiêljgun nhẫesejn, mớjfhpi khôeynyng đqfbfưqrpsoiudc nửceuea giờrgbq, nhìlmain đqfbfnvdang hồnvda hai lầrgbqn, chẳciixng lẽcvrycrxzng ngồnvdai mộdegbt chỗymxm vớjfhpi côeyny, anh làsvsn phiềqbjsn chárvykn nhưqrps thếfsma sao? Còxvnyn làsvsnetrii, anh cóetri việojdqc gấozyep? Anna trong lòxvnyng cóetri chúoohvt khóetri chịsvsnu, trưqrpsjfhpc đqfbfâojdqy chưqrpsa bao giờrgbq xuấozyet hiệojdqn qua tìlmainh huốrgbqng nhưqrps vậeixcy, mặdlabc dùcrxzeyny khôeynyng cho phéharbp mìlmainh đqfbfrvykn vềqbjsojdqm tưqrps củcbkwa anh, nhưqrpsng màsvsn, Hạzcei Thiêljgun vớjfhpi côeyny coi nhưqrpssvsn thâojdqn mậeixct, chưqrpsa bao giờrgbq từesejng làsvsnm ra chuyệojdqn hạzcei mặdlabt mũeynyi côeyny nhưqrps thếfsma, khảqbjsceueng anh cũeynyng khôeynyng thèvauom đqfbfqrps ýmvfn, chỉfehdsvsn đqfbfdegbng tárvykc vôeyny ýmvfn thứnbclc, côeyny thậeixcn trọktkang, lạzceii cảqbjsm thấozyey vạzcein phầrgbqn nan kham, thờrgbqi gian cũeynyng trởogzbljgun gian nan, vốrgbqn cóetri thểqrpsetrii chuyệojdqn giờrgbqeynyng trởogzbljgun cóetri chúoohvt khôeyny khan.

Sau khi kếfsmat thúoohvc bữeixca cơharbm, Anna lạzceii nhắgzeoc tớjfhpi mộdegbt íexpzt chuyệojdqn lýmvfn thúoohv, Hạzcei Thiêljgun lạzceii khôeynyng cóetri đqfbfárvykp lạzceii gìlmai, côeyny nhớjfhp tớjfhpi nhữeixcng năceuem gầrgbqn đqfbfâojdqy, giữeixca bọktkan họktka tròxvny chuyệojdqn đqfbfưqrpsoiudc tốrgbqi đqfbfa chíexpznh làsvsneynyng việojdqc, trừesejeynyng việojdqc, giốrgbqng nhưqrps khôeynyng còxvnyn đqfbfqbjssvsni.

"Anh đqfbfang vộdegbi sao?" Anna hỏrbwbi, Hạzcei Thiêljgun rấozyet thôeynyng minh, ởogzb trưqrpsjfhpc mặdlabt anh nếfsmau làsvsn giấozyeu tâojdqm tưqrps khárvykc, trárvyki lạzceii hoàsvsnn toàsvsnn ngưqrpsoiudc lạzceii, khôeynyng nhưqrpsetrii rõsdpqsvsnng, anh trárvyki lạzceii thíexpzch hơharbn mộdegbt chúoohvt.

"Ừvqfc, cùcrxzng ngưqrpsrgbqi khárvykc cóetri hẹaaqmn."

svsnãsvtb nhưqrps vậeixcy, vậeixcy anh đqfbfi trưqrpsjfhpc đqfbfi, tôeynyi ngồnvdai nữeixca mộdegbt hồnvdai." Anna nóetrii.


Hạzcei Thiêljgun cũeynyng khôeynyng nóetrii thêljgum cárvyki gìlmai, cùcrxzng côeyny chàsvsno hỏrbwbi liềqbjsn đqfbfi tìlmaim Sophia, so vớjfhpi thờrgbqi gian bọktkan họktka ưqrpsjfhpc đqfbfsvsnnh, còxvnyn sớjfhpm nửceuea giờrgbq, nhàsvsnrvykch nhỏrbwbsvsny làsvsn nhàsvsnrvykch Sophia thưqrpsrgbqng tớjfhpi, Hạzcei Thiêljgun biếfsmat, côeyny khẳciixng đqfbfsvsnnh còxvnyn đqfbfang ởogzb đqfbfâojdqy, lúoohvc tớjfhpi, anh thuậeixcn tiệojdqn dừesejng lạzceii ởogzb ven đqfbfưqrpsrgbqng, mua mộdegbt ly tràsvsn sữeixca ấozyem árvykp, thứnbclsvsny mặdlabc dùcrxz khôeynyng thưqrpsrgbqng mua cho côeyny, thỉfehdnh thoảqbjsng mộdegbt lầrgbqn vẫesejn làsvsnetri thểqrps.

Anna đqfbfi theo phíexpza sau anh xa xa lạzceii hếfsmat sứnbclc khôeynyng hiểqrpsu, Hạzcei Thiêljgun mấozyey giờrgbq rồnvdai, thíexpzch mấozyey thứnbclsvsny, nhìlmain anh nởogzb nụceueqrpsrgbqi, giốrgbqng nhưqrps chờrgbq mong cárvyki gìlmai, tâojdqm tìlmainh rấozyet vui vẻierc, cùcrxzng ngưqrpsrgbqi đqfbfàsvsnn ôeynyng vừeseja trầrgbqm mặdlabc íexpzt nóetrii thựzceic sựzceisvsnrvykch biệojdqt mộdegbt trờrgbqi.

Anh đqfbfi gặdlabp ngưqrpsrgbqi nàsvsno?

Hạzcei Thiêljgun dừesejng xe ởogzb trêljgun đqfbfưqrpsrgbqng đqfbfrgbqi diệojdqn nhàsvsnrvykch, ởogzb đqfbfâojdqy hơharbi chúoohvt hẻierco lárvyknh, loạzceii xe riêljgung nàsvsny rấozyet nhiềqbjsu, khắgzeop nơharbi làsvsnojdqy cốrgbqi cao to, cóetri vẻierc rấozyet u tĩojdqnh, Anna nhìlmain anh đqfbfi vàsvsno mộdegbt hiệojdqu sárvykch.

eyny nhìlmain thấozyey chủcbkw nhàsvsnrvykch, làsvsn mộdegbt ngưqrpsrgbqi du họktkac sinh châojdqu Áywpi, đqfbfrvykn chừesejng làsvsn đqfbfếfsman làsvsnm côeynyng, nhàsvsnrvykch mởogzb hai mưqrpsơharbi bốrgbqn giờrgbq, ban đqfbfêljgum du họktkac sinh đqfbfqbjsu thíexpzch dùcrxzng.

Sophia thoảqbjsi márvyki ngồnvdai ởogzb trêljgun sôeyny pha, trong tay làsvsn mộdegbt khốrgbqi đqfbfiểqrpsm tâojdqm, còxvnyn chưqrpsa cóetri ăceuen xong, đqfbfktkac sárvykch rấozyet chuyêljgun tâojdqm, Hạzcei Thiêljgun mỉfehdm cưqrpsrgbqi, ngồnvdai vàsvsno bêljgun cạzceinh côeyny, Sophia đqfbfrgbqu cũeynyng khôeynyng nâojdqng lêljgun, "Bêljgun cạzceinh cóetri ngưqrpsrgbqi."

Cảqbjsm giárvykc ngưqrpsrgbqi chưqrpsa đqfbfi, côeyny buôeynyng sárvykch, nhìlmain thấozyey Hạzcei Thiêljgun, hếfsmat sứnbclc kinh ngạzceic, "Ca ca?"

eyny nhìlmain đqfbfnvdang hồnvda, cảqbjsm thấozyey khôeynyng thểqrps tin, anh sẽcvry trởogzb lạzceii sớjfhpm nhưqrps vậeixcy?

"Cóetri ngưqrpsrgbqi? Còxvnyn giúoohvp ngưqrpsrgbqi khárvykc giữeixc chỗymxm ngồnvdai?"

Sophia cóetri chúoohvt ngưqrpsoiudng ngùcrxzng nóetrii, "Nàsvsno cóetri, em khôeynyng thíexpzch ngưqrpsrgbqi khárvykc đqfbfktkac sárvykch bêljgun cạzceinh, vừeseja cóetri mộdegbt ngưqrpsrgbqi đqfbfàsvsnn ôeynyng ngồnvdai ởogzbljgun cạzceinh, mùcrxzi hôeynyi nồnvdang nặdlabc, em khôeynyng thíexpzch."

Hạzcei Thiêljgun cưqrpsrgbqi ha ha, nổdiosi lêljgun tâojdqm tưqrps chọktkac ghẹaaqmo, bóetring dárvykng thon dàsvsni đqfbfem côeyny che phủcbkw, chóetrip mũeynyi cơharb hồnvda chạzceim chóetrip mũeynyi củcbkwa côeyny, hơharbi thởogzb tấozyet cảqbjssvsn củcbkwa côeyny.

"Vậeixcy anh nặdlabng mùcrxzi sao?"

Sophia bịsvsn anh nárvyko loạzcein đqfbfrbwb mặdlabt.

"Ca ca, anh lạzceii chọktkac ghẹaaqmo em." Côeyny đqfbfchtgy anh, may mắgzeon lúoohvc nàsvsny trong nhàsvsnrvykch cũeynyng chỉfehdetri mộdegbt côeynyrvyki nhìlmain, "Đsvsnưqrpsoiudc rồnvdai, khôeynyng muốrgbqn nárvyko."

"Khôeynyng đqfbfưqrpsoiudc, anh làsvsnm sao biếfsmat em cóetri phảqbjsi ghéharbt bỏrbwb anh hay khôeynyng."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.