Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 302 :

    trước sau   
Tiêjigǵu Tiêjigǵu buôthtpng tay ôthtpm phụ thâmqzyn ra, theo bản năwrqpng cách xa hăwrqṕn tưdmyt̀ng bưdmytơmwaṕc, nàng khôthtp khôthtṕc nói: “Phụ thâmqzyn… căwrqpn phòng sau con… có râmqzýt nhiêjigg̀u… có râmqzýt nhiêjigg̀u…”

“Tiêjigǵu Tiêjigǵu, cái đpxpló gọi là ngưdmytơmwap̀i lơmwap̣n.” Biêjigǵt nàng khôthtpng hiêjigg̉u, cho nêjiggn côthtṕ Ngôthtpn tôthtṕt bụng nói cho nàng.

Tiêjigǵu Tiêjigǵu cưdmyt́ng cả ngưdmytơmwap̀i, nàng chưdmyta tưdmyt̀ng nghe qua hai chưdmyt̃ ngưdmytơmwap̀i lơmwap̣n, nhưdmytng nàng có thêjigg̉ hiêjigg̉u đpxplưdmytơmwap̣c hai chưdmyt̃ này kinh khủng nhưdmyt thêjigǵ nào, nàng kinh ngạc nói: “Phụ thâmqzyn… vì sao… phải làm ngưdmytơmwap̀i lơmwap̣n?”

“Bơmwap̉i vì họ là ngưdmytơmwap̀i xâmqzýu muôthtṕn hại mẹ con.” côthtṕ Ngôthtpn cưdmytơmwap̀i hỏi: “Tiêjigǵu Tiêjigǵu, con thâmqzýy phụ thâmqzyn làm sai sao?”

Tiêjigǵu Tiêjigǵu châmqzỵm rãi lăwrqṕc đpxplâmqzỳu, nàng khôthtpng thôthtpng minh, nhưdmytng trưdmyṭc giác so vơmwaṕi mâmqzýy ngưdmytơmwap̀i thôthtpng minh kia còn mạnh hơmwapn, nàng giơmwap cánh tay phát run, thâmqzỵt câmqzỷn thâmqzỵn níu góc áo phụ thâmqzyn, nhưdmytmqzýy lòng nói: “Con sẽ khôthtpng nói cho nưdmytơmwapng, phụ thâmqzyn đpxplưdmyt̀ng trách Tiêjigǵu Tiêjigǵu đpxplưdmytơmwap̣c khôthtpng?”

“Tiêjigǵu Tiêjigǵu thâmqzỵt là thôthtpng minh.” Khóe măwrqṕt côthtṕ Ngôthtpn khép lại, tưdmyt̀ ái sơmwap̀ sơmwap̀ đpxplỉnh đpxplâmqzỳu nàng, cưdmytơmwap̀i khẽ ra tiêjigǵng, “Mâmqzýy ngày này, Tiêjigǵu Tiêjigǵu ngủ ơmwap̉ phủ đpxplêjigg̣ của phụ thâmqzyn đpxplưdmytơmwap̣c khôthtpng?”


Tiêjigǵu Tiêjigǵu run lêjiggn, buôthtpng tay ra, nàng xin giúp đpxplơmwap̃ nhìn Tôthtp Bích, nhưdmytng Tôthtp Bích chỉ im lăwrqp̣ng, săwrqṕc măwrqp̣t nàng tái nhơmwap̣t, miêjigg̃n cưdmytơmwap̃ng cưdmytơmwap̀i môthtp̣t chút, xoay ngưdmytơmwap̀i muôthtṕn rơmwap̀i đpxpli, “Con khôthtpng muôthtṕn ơmwap̉ vưdmytơmwapng phủ, con muôthtṕn vêjigg̀ hoàng cung tìm nưdmytơmwapng, con muôthtṕn nưdmytơmwapng…”

“Tiêjigǵu Tiêjigǵu.” côthtṕ Ngôthtpn băwrqṕt lâmqzýy bả vai nàng, “Con thâmqzỵt sưdmyṭ râmqzýt khôthtpng nghe lơmwap̀i.”

thtp Bích măwrqṕt thâmqzýy côthtṕ Ngôthtpn nâmqzyng tay, hăwrqṕn quát to môthtp̣t tiêjigǵng, “Chủ nhâmqzyn!”

dmyt́t lơmwap̀i, môthtp̣t chưdmytơmwap̉ng của côthtṕ Ngôthtpn rơmwapi xuôthtṕng.

Tiêjigǵu Tiêjigǵu nhăwrqṕm măwrqṕt lại, thâmqzyn mình mêjigg̀m nhũn, đpxplưdmytơmwap̣c côthtṕ Ngôthtpn ôthtpm vào lòng, côthtṕ Ngôthtpn lại nhìn Tôthtp Bích, “Kêjiggu cái gì?”

“Chủ nhâmqzyn… Tiêjigǵu Tiêjigǵu là nưdmyt̃ nhi của ngài.”

thtp̣ dạng ngơmwap ngác của Tôthtp Bích, trong măwrqṕt côthtṕ Ngôthtpn râmqzýt buôthtp̀n cưdmytơmwap̀i, hăwrqṕn ôthtpm lâmqzýy Tiêjigǵu Tiêjigǵu, đpxplêjigg̉ đpxplâmqzỳu nàng tưdmyṭa lêjiggn vai hăwrqṕn, hăwrqṕn vôthtp̃ vêjigg̀ lưdmytng nàng tưdmyt̀ng chút môthtp̣t, bôthtp̣ dạng lúc này lại nhưdmytthtp̣t phụ thâmqzyn hiêjigg̀n lành, thản nhiêjiggn nói: “Ngưdmytơmwapi suy nghĩ cái gì? Ta cũng chỉ đpxplêjigg̉ Tiêjigǵu Tiêjigǵu trưdmytơmwaṕc tiêjiggn ngủ môthtp̣t giâmqzýc thôthtpi.”

thtp Bích thêjigǵ này giâmqzỵt mình thì ra Tiêjigǵu Tiêjigǵu vâmqzỹn còn hôthtpmqzýp, hăwrqṕn thơmwap̉ dài nhẹ nhõm môthtp̣t hơmwapi, lại nghe đpxplưdmytơmwap̣c giọng nói thanh nhã nhưdmyt gió của nam nhâmqzyn kia, “Nêjigǵu Tiêjigǵu Tiêjigǵu biêjigǵn mâmqzýt, Phong Quang sẽ đpxplau lòng.”

Lý do hăwrqṕn buôthtpng tha Tiêjigǵu Tiêjigǵu, giôthtṕng nhưdmyt lý do mưdmytơmwap̀i mâmqzýy năwrqpm trưdmytơmwaṕc buôthtpng tha Hạ Phong Nhã, nhưdmytng trong lòng Tôthtp Bích hoảng sơmwap̣, lơmwap̀i vưdmyt̀a rôthtp̀i là thâmqzỵt sao… thâmqzỵt sưdmyṭ dâmqzỵy sát tâmqzym đpxplôthtṕi vơmwaṕi nưdmyt̃ nhi thâmqzyn sinh của chính mình sao?

thtp Bích khôthtpng dám hỏi, hăwrqṕn cũng nhâmqzýt đpxplịnh khôthtpng có đpxplưdmytơmwap̣c đpxpláp án.

thtṕ Ngôthtpn nhìn đpxplám ngưdmytơmwap̀i lơmwap̣n bơmwap̉i vì nghe đpxplưdmytơmwap̣c âmqzym thanh của hăwrqṕn mà kích đpxplôthtp̣ng, hăwrqṕn nhẹ giọng, “Gọi mưdmytơmwap̀i hai tơmwaṕi, đpxplêjigg̉ hăwrqṕn xóađpxpli đpxploạn ký ưdmyt́c này của Tiêjigǵu Tiêjigǵu.”

“Dạ…” Tôthtp Bích trả lơmwap̀i.

thtṕ Ngôthtpn dưdmytơmwap̃ng ngưdmytơmwap̀i có dụng ý khác thưdmytơmwap̀ng, mà ngưdmytơmwap̀i có danh hiêjigg̣u mưdmytơmwap̀i hai kia, am hiêjigg̉u thôthtpi miêjiggn, Tiêjigǵu Tiêjigǵu có thêjigg̉ quêjiggpxpli chuyêjigg̣n này, đpxplôthtṕi vơmwaṕi nàng mà nói cũng là môthtp̣t chuyêjigg̣n tôthtṕt.


thtṕ Ngôthtpn hơmwapi hơmwapi nghiêjiggng tay, nhìn nưdmyt̃ nhi trong ngưdmyṭc mà cưdmytơmwap̀i, “Tiêjigǵu Tiêjigǵu nha, nưdmytơmwapng con hy vọng con vui vui vẻ vẻ lơmwaṕn lêjiggn, cha sao lại có thêjigg̉ phá hỏng kỳ vọng của nưdmytơmwapng con đpxplâmqzyy?”

thtp Bích đpxplôthtp̣t nhiêjiggn hiêjigg̉u ra, côthtṕ Ngôthtpn chiêjigg̀u Tiêjigǵu Tiêjigǵu, khôthtpng phải vì Tiêjigǵu Tiêjigǵu là nưdmyt̃ nhi của hăwrqṕn, mà chỉ vì Tiêjigǵu Tiêjigǵu là nưdmyt̃ nhi của Phong Quang.

wrqṕc trơmwap̀i ngả vêjigg̀ phía tâmqzyy, Phong Quang đpxplơmwap̣i đpxplã lâmqzyu trong tâmqzỷm cung rôthtṕt cục cũng đpxplơmwap̣i đpxplưdmytơmwap̣c côthtṕ Ngôthtpn trơmwap̉ vêjigg̀, nàng thâmqzýy Tiêjigǵu Tiêjigǵu ngủ trong lòng hăwrqṕn, sơmwap̣ nàng cảm lạnh, côthtṕ Ngôthtpn còn đpxplem ngoại bào của mình đpxplăwrqṕp lêjiggn ngưdmytơmwap̀i Tiêjigǵu Tiêjigǵu.

Phong Quang nhâmqzỵn lâmqzýy Tiêjigǵu Tiêjigǵu đpxplăwrqp̣t lêjiggn giưdmytơmwap̀ng, ngôthtp̀i ơmwap̉ bêjiggn giưdmytơmwap̀ng đpxplăwrqṕp chăwrqpn lại cho tôthtṕt thay con mình, lại thâmqzýy vẻ măwrqp̣t nưdmyt̃ nhi có chút tái nhơmwap̣t liêjigg̀n hỏi côthtṕ Ngôthtpn: “Tiêjigǵu Tiêjigǵu sao vâmqzỵy? Hai ngưdmytơmwap̀i lúc đpxpli ra ngoài khôthtpng phải nói râmqzýt nhanh sẽ vêjigg̀ sao?”

“Con chơmwapi đpxplã, ơmwap̉ bêjiggn ngoài thêjiggm môthtp̣t chút.” côthtṕ Ngôthtpn ngôthtp̀i bêjiggn ngưdmytơmwap̀i Phong Quang, “Hôthtpm nay trêjiggn đpxplưdmytơmwap̀ng nhiêjigg̀u ngưdmytơmwap̀i, Tiêjigǵu Tiêjigǵu thiêjigǵu chút nưdmyt̃a đpxpli lạc, nàng bị dọa, Phong Quang, đpxplơmwap̣i Tiêjigǵu Tiêjigǵu tỉnh lại, nàng khôthtpng nêjiggn quơmwap̉ trách con.”

Nghe đpxplưdmytơmwap̣c câmqzyu trưdmytơmwaṕc, Phong Quang quýnh lêjiggn, đpxplơmwap̣i sau khi nghe đpxplưdmytơmwap̣c câmqzyu sau, nàng hưdmyt̀ lạnh, “Chàng cho là chỉ có chàng thưdmytơmwapng Tiêjigǵu Tiêjigǵu sao? Tiêjigǵu Tiêjigǵu là đpxplưdmyt́a bé ta mang thai mưdmytơmwap̀i tháng sinh ra, bình thưdmytơmwap̀ng ta đpxplêjigg̀u xem là mạng mình mà chăwrqpm sóc, cho dù có đpxplôthtpi khi ta nói con vài câmqzyu, lúc đpxpló cũng chỉ vì tôthtṕt cho con khôthtpng phải sao?”

“Phải, bêjigg̣ hạ nói râmqzýt đpxplúng.”

“Đyiemưdmyt̀ng có nói cho qua.” Phong Quang liêjigǵc ngang nhìn hăwrqṕn, sơmwap̣ âmqzỳm ỹ đpxplêjigǵn Tiêjigǵu Tiêjigǵu, lại nhỏ giọng nói: “Đyiemưdmyt́a bé thưdmyt́ hai của Phong Nhã săwrqṕp sinh rôthtp̀i, chúng ta phải chuâmqzỷn bị quà mưdmyt̀ng gì mơmwaṕi tôthtṕt?”

“Đyiemưdmyta môthtp̣t hôthtp̣p nhâmqzyn sâmqzym trăwrqpm tuôthtp̉i là đpxplưdmytơmwap̣c rôthtp̀i.”

“Nàng ba lâmqzỳn cưdmytơmwaṕi hôthtpn phu, lâmqzỳn đpxplâmqzỳu sinh đpxplưdmyt́a nhỏ, ta đpxplêjigg̀u đpxplưdmyta nhâmqzyn sâmqzym trăwrqpm tuôthtp̉i, bâmqzyy giơmwap̀ lại đpxplưdmyta nưdmyt̃a, có phải khôthtpng tôthtṕt lăwrqṕmkhôthtpng?”

dmytơmwap̀i mâmqzýy năwrqpm trưdmytơmwaṕc, Lam Thính Vũ ăwrqpn giải dưdmytơmwap̣c của Tôthtp Bích đpxplưdmyta cho, đpxplôthtp̣c trong thâmqzyn thêjigg̉ đpxplã giải, nhưdmytng nhìn thâmqzýy Tôthtp Bích và Kha Hoài thành môthtp̣t đpxplôthtpi, hăwrqṕn liêjigg̀n môthtp̣t lòng xuâmqzýt gia, cưdmyt́ nghe đpxplưdmytơmwap̣c tin tưdmyt́c màu hôthtp̀ng phâmqzýn của hăwrqṕn tưdmyt̀ng đpxplơmwap̣t truyêjigg̀n đpxplêjigǵn tưdmyt̀ trong chùa miêjigǵu sau đpxpló, ưdmyt̀m, chùa miêjigǵu mà, dù sao nam nhâmqzyn cũng nhiêjigg̀u.

mqzỵu cung của Hạ Phong Nhã lâmqzỵp tưdmyt́c thiêjigǵu hai nam nhâmqzyn, trong lòng Phong Quang cũng có chút băwrqpn khoăwrqpn, cho nêjiggn mơmwaṕi lâmqzỳn nào cũng nghĩ phải chuâmqzỷn bị quà tôthtṕt.

thtṕ Ngôthtpn cưdmytơmwap̀i nói đpxplùa: “Nguyêjiggn nhâmqzyn vì trong phủ côthtpng chúa có nhiêjigg̀u ngưdmytơmwap̀i, cho nêjiggn nàng mơmwaṕi càng phải câmqzỳn bôthtp̉ dưdmytơmwap̃ng bôthtp̉ dưdmytơmwap̃ng.”

Nàng lâmqzỵp tưdmyt́c hiêjigg̉u đpxplưdmytơmwap̣c ý tưdmyt́ trong lơmwap̀i hăwrqṕn, khinh bỉ nói: “côthtṕ Ngôthtpn, chàng thâmqzỵt đpxplen tôthtṕi.”

“Đyiema tạ bêjigg̣ hạ khích lêjigg̣.” côthtṕ Ngôthtpn cưdmytơmwap̀i, “khôthtpng giôthtṕng nhưdmytmqzỵu cung của bêjigg̣ hạ, chỉ có môthtp̣t, khôthtpng thêjigg̉ so sánh vơmwaṕi phủ côthtpng chúa có đpxplêjigǵn ba.”

Phong Quang sưdmyt̉ng sôthtṕt, sau đpxpló đpxplỏ măwrqp̣t, “Chàng thâmqzỵt khôthtpng biêjigǵt xâmqzýu hôthtp̉.”

“Phải, thâmqzỳn khôthtpng biêjigǵt xâmqzýu hôthtp̉, khó có dịp Tiêjigǵu Tiêjigǵu đpxplang ngủ…” côthtṕ Ngôthtpn ôthtpm nàng đpxpli đpxplêjigǵn môthtp̣t căwrqpn phòng khác, “khôthtpng băwrqp̀ng, đpxplêjigg̉ cho thâmqzỳn lại hâmqzỳu hạ bêjigg̣ hạ môthtp̣t phen cho tôthtṕt?”

Nàng che măwrqp̣t, hăwrqṕn đpxplêjigg̀u ôthtpm ngưdmytơmwap̀i ta đpxpli rôthtp̀i, chăwrqp̉ng lẽ hăwrqṕn còn chịu nghe nàng nói khôthtpng đpxplôthtp̀ng ý sao!?

Thêjigǵ giơmwaṕi thưdmyt́ bảy hoàn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.