Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 272 :

    trước sau   
Lam Thính Dung nói: “Măedoṿc dù thái y đnrejang nghiêijlgn cưxlbṕu, nhưxlbpng đnrejêijlǵn nay vâdxyñn khôhrxang có tiêijlǵn triêijlg̉n.”

dxyńy loại đnrejôhrxạc dưxlbpơyhiẓc này nọ, nêijlǵu hăedov́n ơyhiz̉ đnrejâdxyny, nhâdxyńt đnrejịnh có thêijlg̉…

Phong Quang giâdxyṇt mình, bơyhiz̉i vì nàng khôhrxang khỏi lại nhơyhiź đnrejêijlǵn nam nhâdxynn kia.

Rõ ràng tình cảm đnrejã bị trưxlbp̀ bỏ, nhưxlbpng đnrejôhrxạt nhiêijlgn nhơyhiź tơyhiźi, trái tim của nàng còn có thêijlg̉ âdxyn̉n âdxyn̉n đnrejau đnrejơyhiźn.

Nhìn thâdxyńy săedov́c măedoṿt của nàng khôhrxang đnrejúng lăedov́m, côhrxá Ngôhrxan giơyhiz tay sơyhiz̀ sơyhiz̀ trán nàng, dịu dàng nói: “Bêijlg̣ hạ khôhrxang câdxyǹn quá lo lăedov́ng, là đnrejôhrxạc thì nhâdxyńt đnrejịnh sẽ có giải dưxlbpơyhiẓc, chúng ta sẽ tìm đnrejưxlbpơyhiẓc biêijlg̣n pháp, thâdxyǹn có mang theo bánh quêijlǵ hoa, bêijlg̣ hạ có muôhrxán ăedovn môhrxạt ítkhôhrxang?”

Vì phòng ngưxlbp̀a bánh quêijlǵ hoa bị biêijlǵn châdxyńt, môhrxạt đnrejưxlbpơyhiz̀ng này hăedov́n đnrejêijlg̀u sai ngưxlbpơyhiz̀i ưxlbpơyhiźp lạnh, lại sai ngưxlbpơyhiz̀i chuâdxyn̉n bị râdxyńt nhiêijlg̀u nguyêijlgn liêijlg̣u làm bánh quêijlǵ hoa, nhưxlbpng đnrejijlg̀u kiêijlg̣n nưxlbpơyhiźc ơyhiz̉ quâdxynn doanh so ra vâdxyñn kém hoàng cung, mùi vị sẽ khôhrxang tôhrxát.


Bánh quêijlǵ hoa…

Phong Quang theo bản năedovng băedov́t lâdxyńy tay hăedov́n, kêijlgu thâdxyńt thanh, “Tiêijlǵt Nhiêijlg̃m.”

Ánh măedov́t côhrxá Ngôhrxan tôhrxái sâdxyǹm lại, im lăedoṿng môhrxạt lát nhưxlbpng râdxyńt nhanh lại dịu dàng cưxlbpơyhiz̀i rôhrxạ lêijlgn, giọng nói âdxyńm áp: “Tiêijlǵt Nhiêijlg̃m là ai?”

Thâdxyǹn thái dịu dàng này của hăedov́n, còn cả thái đnrejôhrxạ nhẹ nhàng lạnh bạc…

Giôhrxáng hêijlg̣t Tiêijlǵt Nhiêijlg̃m.

Tay Phong Quang run lêijlgn, buôhrxang lỏng tay côhrxá Ngôhrxan ra, “Ta có chút khôhrxang thoải mái, đnrejivêijlg̀ nghỉ ngơyhizi trưxlbpơyhiźc.”

Nàng mâdxyńt hôhrxàn lạc phách đnreji ra khỏi quâdxynn trưxlbpơyhiźng.

hrxá Ngôhrxan đnrejưxlbṕng lăedoṿng ngưxlbpơyhiz̀i tại chôhrxã, bâdxyńt đnrejôhrxạng thâdxyṇt lâdxynu, hơyhizi thơyhiz̉ quanh thâdxynn hăedov́n biêijlǵn hóa kỳ lạ, mà hăedov́n lại nhưxlbp đnrejang đnrejưxlbṕng ơyhiz̉ trong gió lôhrxác quỷ quyêijlg̣t.

Hạ Phong Nhã châdxyṇm rãi di chuyêijlg̉n ra phía sau Lam Thính Dung, côhrxá găedov́ng giảm bơyhiźt cảm giác tôhrxàn tại của mình, nàng đnrejang sơyhiẓ hãi.

Lam Thính Dung do dưxlbp̣ môhrxạt hôhrxài, gọi: “Vưxlbpơyhizng gia?”

“Lam tưxlbpơyhiźng quâdxynn, ta trưxlbpơyhiźc có viêijlg̣c, chuyêijlg̣n giải dưxlbpơyhiẓc phiêijlg̀n ngưxlbpơyhizi lo lăedov́ng nhiêijlg̀u hơyhizn, ta trưxlbpơyhiźc tiêijlgn cáo tưxlbp̀.” Nói xong, hăedov́n cũng đnreji ra ngoài.

Hạ Phong Nhã thêijlǵ này mơyhiźi vôhrxã ngưxlbp̣c trâdxyńn tĩnh lại.

Lam Thính Dung hỏi: “Côhrxang chúa nhìn nhưxlbpxlbp̣c kỳ sơyhiẓ hãi Khiêijlgm vưxlbpơyhizng?”


“Tưxlbpơyhiźng quâdxynn, nêijlǵu nhưxlbp ngưxlbpơyhizi nhìn thâdxyńy môhrxạt ngưxlbpơyhiz̀i, hăedov́n có môhrxạt gian phòng, mà trong phòng đnrejó, xêijlǵp râdxyńt nhiêijlg̀u… râdxyńt nhiêijlg̀u ngưxlbpơyhiz̀i lơyhiẓn…" Nghĩ đnrejêijlǵn viêijlg̣c năedovm đnrejó làm nàng khủng hoảng, Hạ Phong Nhã bâdxyńt giác run râdxyn̉y, “Nhưxlbp̃ng ngưxlbpơyhiz̀i đnrejó, đnrejưxlbṕt tay đnrejưxlbṕt châdxynn, măedov́t bị móc, lưxlbpơyhiz̃i bị rút, nhưxlbpng bọn họ đnrejêijlg̀u còn sôhrxáng, sôhrxáng khôhrxang băedov̀ng chêijlǵt, mà nguyêijlgn nhâdxynn bọn họ bị biêijlǵn thành nhưxlbpdxyṇy, chỉ vì bọn họ nói năedovng lôhrxã mãng vơyhiźi ngưxlbpơyhiz̀i đnrejáng tôhrxan kính nhâdxyńt Đfqrhôhrxang Vâdxynn quôhrxác…”

Hạ Phong Nhã xiêijlǵt chăedoṿt ôhrxáng tay áo của Lam Thính Dung, hai măedov́t tràn đnrejâdxyǹy khủng hoảng, “Ngưxlbpơyhiz̀i nhưxlbp thêijlǵ… râdxyńt đnrejáng sơyhiẓ, có đnrejúng khôhrxang?”

“Côhrxang chúa…” Gưxlbpơyhizng măedoṿt tuâdxyńn mỹ của Lam Thính Dung đnrejôhrxang lạnh, hăedov́n đnrejang nghi ngơyhiz̀, bơyhiz̉i vì nam nhâdxynn côhrxá Ngôhrxan này, khôhrxang giôhrxáng nhưxlbp ngưxlbpơyhiz̀i sẽ làm chuyêijlg̣n tàn nhâdxyñn nhưxlbpdxyṇy.

Hạ Phong Nhã sưxlbp̉ng sôhrxát, râdxyńt nhanh lại hôhrxài phục tinh thâdxyǹn, nàng lại cưxlbpơyhiz̀i sáng lạn, làm nhưxlbp ngưxlbpơyhiz̀i vưxlbp̀a mơyhiźi sơyhiẓ đnrejêijlǵn phát run kia khôhrxang phải là nàng, “Chuyêijlg̣n xưxlbpa này râdxyńt đnrejáng sơyhiẓ đnrejúng khôhrxang, là vì trưxlbpơyhiźc đnrejâdxyny ta nghịch ngơyhiẓm, vưxlbpơyhizng thúc côhrxá ý kêijlg̉ đnrejêijlg̉ khiêijlǵn ta sơyhiẓ thôhrxai, đnrejâdxyny chính là bóng ma thơyhiz̀i thơyhiz âdxyńu của ta, thêijlǵ nêijlgn đnrejêijlǵn nay ta vâdxyñn còn sơyhiẓ hãi vưxlbpơyhizng thúc.”

“Thì ra là thêijlǵ.” Lam Thính Dung nói: “Chuyêijlg̣n xưxlbpa là chuyêijlg̣n xưxlbpa, tuy là đnrejáng sơyhiẓ, nhưxlbpng côhrxang chúa khôhrxang nêijlgn xem là thâdxyṇt.”

“Ưajtò ưxlbp̀, ta biêijlǵt.” Hạ Phong Nhã ngoan ngoãn gâdxyṇt đnrejâdxyǹu, dưxlbpơyhiźi đnrejôhrxai măedov́t cưxlbpơyhiz̀i câdxyńt giâdxyńu môhrxạt vêijlg̣t màu e sơyhiẓ mà ngưxlbpơyhiz̀i ngoài khó mà thâdxyńy đnrejưxlbpơyhiẓc.

Nàng còn nhơyhiź rõ môhrxạt ngày đnrejó ánh năedov́ng tưxlbpơyhizi sáng, tại trưxlbpơyhiźc cưxlbp̉a gian phòng tôhrxái đnrejen kinh khủng kia, nàng mưxlbpơyhiz̀i ba tuôhrxải sơyhiẓ đnrejêijlǵn mưxlbṕc cả ngưxlbpơyhiz̀i nhũn ra ngôhrxài bêijlg̣t dưxlbpơyhiźi đnrejâdxyńt.

Nam nhâdxynn đnrejó dưxlbpơyhiźi ánh măedoṿt trơyhiz̀i, môhrxai mỏng hơyhizi mỉm cưxlbpơyhiz̀i, xinh đnrejẹp nhưxlbphrxạt vị thâdxyǹn tôhrxàn tại trong thêijlǵ giơyhiźi vâdxyn̉n đnrejục này.

edov́n cuôhrxái ngưxlbpơyhiz̀i xuôhrxáng, vuôhrxát ve đnrejỉnh đnrejâdxyǹu nàng, ý cưxlbpơyhiz̀i ơyhiz̉ bơyhiz̀ môhrxai hơyhiz̀i hơyhiẓt mà lại rõ ràng, nhưxlbp tiêijlgn nhưxlbp yêijlgu, hăedov́n dùng tiêijlǵng nói cưxlbp̣c đnrejôhrxạng lòng ngưxlbpơyhiz̀i đnrejó nói: “Côhrxang chúa đnrejijlg̣n hạ, đnrejâdxyny là bí mâdxyṇt của hai ngưxlbpơyhiz̀i chúng ta, nêijlǵu đnrejêijlg̉ bêijlg̣ hạ biêijlǵt đnrejưxlbpơyhiẓc…”

Hạ Phong Nhã khôhrxang hỏi hăedov́n nưxlbp̉a câdxynu sau đnrejó là gì, bơyhiz̉i vì nàng rõ ràng cảm nhâdxyṇn đnrejưxlbpơyhiẓc, chỉ câdxyǹn bàn tay đnrejăedoṿt trêijlgn đnrejỉnh đnrejâdxyǹu nàng dùng sưxlbṕc môhrxạt chút, đnrejâdxyǹu nàng sẽ lìa khỏicôhrxả.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.