Edit: Nhi Huỳnh
Tin tưjzfj ́c vêimhd ̀ thâodby ̀n y Tiêimhd ́t Nhiêimhd ̃m vôbcoa ́n là môbcoa ̣t thêimhd ́ hêimhd ̣ giáo chủ ma giáo khôbcoa ngcánh mà bay, cách môbcoa ̣t đfneq oạn thơdkrj ̀i gian côbcoa ́ Nhâodby n côbcoa ́c sẽ có ngưjzfj ơdkrj ̀i xuâodby ́t côbcoa ́c đfneq imua này nọ, tin tưjzfj ́c bêimhd n ngoài cũng đfneq ưjzfj ơdkrj ̣c bọn họ mang vêimhd ̀ tưjzfj ̀ng chút môbcoa ̣t, giáo chủ ma giáo Nam Cung Ly và võ lâodby m minh chủ đfneq ôbcoa ̣t nhiêimhd n khôbcoa ng biêimhd ́t tung tích, thảm án Quan, Ôiftk n, Hạ tam gia diêimhd ̣t môbcoa n làm võ lâodby m quâodby ̀n hùng phát đfneq ôbcoa ̣ng thảo phạt Tiêimhd ́t Nhiêimhd ̃m, ngay cả Đnfrv ưjzfj ơdkrj ̀ng môbcoa n cũng tham dưjzfj ̣ vào đfneq ó.
Cuôbcoa ́i cùng, Tiêimhd ́t Nhiêimhd ̃m lẻ loi môbcoa ̣t mình đfneq ịch lại quâodby ̀n hùng tại môbcoa ̣t sưjzfj ơdkrj ̀n núi, đfneq ánh liêimhd ̀n ba ngày chălxcp ̉ng phâodby n biêimhd ̣t đfneq ưjzfj ơdkrj ̣c ngày hay đfneq êimhd m, hălxcp ́n cuôbcoa ́i cùng cũng kiêimhd ̣t sưjzfj ́c mà chêimhd ́t.
Khi Phong Quang nghe đfneq ưjzfj ơdkrj ̣c tin tưjzfj ́c này, nàng đfneq ang cùng Thanh Ngọc sălxcp ́c thuôbcoa ́c cho Tôbcoa n Nhâodby ́t Đnfrv ao, có lẽ do phòng bêimhd ́p quá oi bưjzfj ́c, có lẽ do mâodby ́y ngày liêimhd ̀n nàng đfneq êimhd ̀u khôbcoa ng thêimhd ̉ ngủ ngon, nàng té xỉu.
Lúc nàng tỉnh lại thì đfneq ang nălxcp ̀m trêimhd n giưjzfj ơdkrj ̀ng, Thanh Ngọc đfneq ưjzfj ́ng ơdkrj ̉ bêimhd n giưjzfj ơdkrj ̀ng cưjzfj ́ muôbcoa ́n nói lại thôbcoa i, nàng tưjzfj ̀ giưjzfj ơdkrj ̀ng ngôbcoa ̀i dâodby ̣y muôbcoa ́n hâodby ́t mơdkrj ̉ chălxcp n ra thì Thanh Ngọc vôbcoa ̣i vàng ngălxcp n cản nàng.
Nàng cưjzfj ơdkrj ̀i nói: “Sao vâodby ̣y? Ta khôbcoa ng phải vì gâodby ̀n đfneq âodby y mêimhd ̣t mỏi nêimhd n mơdkrj ́i té xỉu sao? Ngủ môbcoa ̣t giâodby ́c ta đfneq ã cảm thâodby ́y tôbcoa ́t hơdkrj n nhiêimhd ̀u, còn phải đfneq êimhd ́n xem Tôbcoa n tiêimhd ̀n bôbcoa ́i, khôbcoa ng có ai ơdkrj ̉ đfneq ó chỉ sơdkrj ̣ ôbcoa ng âodby ́y lại lén lút uôbcoa ́ng rưjzfj ơdkrj ̣u.”
Mălxcp ̣c dù đfneq ã qua môbcoa ̣t tháng hơdkrj n, nhưjzfj ng chung quy là thưjzfj ơdkrj ng đfneq êimhd ́n xưjzfj ơdkrj ng côbcoa ́t, thâodby n thêimhd ̉ Tôbcoa n Nhâodby ́t Đnfrv ao còn chưjzfj a có tôbcoa ́t hălxcp ̉n, miêimhd ̣ng ôbcoa ng còn tham, luôbcoa n muôbcoa ́n uôbcoa ́ng rưjzfj ơdkrj ̣u.
Mălxcp ̣t Thanh Ngọc có nôbcoa ̃i niêimhd ̀m khó nói, “Ngưjzfj ơdkrj i… ngưjzfj ơdkrj i còn phải nghỉ ngơdkrj i cho tôbcoa ́t.”
“Ta khôbcoa ng phải đfneq ã nói ta khôbcoa ng sao à? Khoan đfneq ã… nhìn cái dạng này của ngưjzfj ơdkrj i, chălxcp ̉ng lẽ… ta có bêimhd ̣nh nan y nào đfneq ó thâodby ̣t sao?” Phong Quang nălxcp ́m chălxcp ̣t chălxcp n, kinh sơdkrj ̣ đfneq âodby ̀y mălxcp ̣t.
“khôbcoa ng phải.”
“Vâodby ̣y là ngưjzfj ơdkrj i phát hiêimhd ̣n ta thưjzfj ̣c ra là môbcoa ̣t nam nhâodby n?”
“khôbcoa ng phải!” Thanh Ngọc thâodby ́y nàng càng nói càng thái quá, călxcp ́n rălxcp ng môbcoa ̣t cái, sau đfneq ó vâodby ̃n đfneq ơdkrj n giản nói ra, “Ngưjzfj ơdkrj i mang thai.”
Phong Quang im lălxcp ̣ng môbcoa ̣t lúc lâodby u, “Thanh Ngọc, chuyêimhd ̣n này đfneq ùa khôbcoa ng vui.”
“Ta khôbcoa ng có đfneq ùa vơdkrj ́i ngưjzfj ơdkrj i.” Hălxcp ́n chưjzfj a tưjzfj ̀ng có kinh nghiêimhd ̣m châodby ̉n đfneq oán qua nưjzfj ̃ nhâodby n mang thai, cho nêimhd n khi hălxcp ́n bălxcp ́t mạch cho Phong Quang đfneq ang hôbcoa n mêimhd , lâodby ̀n đfneq âodby ̀u tiêimhd n gălxcp ̣p phải mạch tưjzfj ơdkrj ̣ng mà hălxcp ́n khôbcoa ng biêimhd ́t, khỏi phải nói hălxcp ́n đfneq ã châodby n tay luôbcoa ́ng cuôbcoa ́ng đfneq êimhd ́n mưjzfj ́c nào, cuôbcoa ́i cùng hălxcp ́n lâodby ̣t sách thuôbcoa ́c, xác nhâodby ̣n mạch đfneq âodby ̣p của nàng giôbcoa ́ng nhưjzfj trong sách ghi lại, mơdkrj ́i khălxcp ̉ng đfneq ịnh đfneq ưjzfj ơdkrj ̣c là nàng có mang thai.
Trưjzfj ơdkrj ́c đfneq ó, hălxcp ́n thâodby ̣t sưjzfj ̣ vâodby ̃n luôbcoa n tưjzfj ơdkrj ̉ng tiêimhd ̉u hài tưjzfj ̉ là tạo ra chưjzfj ́ khôbcoa ng phải sinh ra, chuyêimhd ̣n này, đfneq úng là bóp chêimhd ́t nhâodby n sinh quan của hălxcp ́n.
Thanh Ngọc nghiêimhd m túc, hoàn toàn làm cho tâodby m lý may mălxcp ́n của Phong Quang khôbcoa ng còn sót lại chút gì, nàng lui vào góc giưjzfj ơdkrj ̀ng, đfneq em chălxcp n phủ lêimhd n đfneq âodby ̀u, “Đnfrv êimhd ̉ cho ta an tĩnh đfneq i.”
“Nêimhd ́u…” Lúc xoay ngưjzfj ơdkrj ̀i đfneq i, Thanh Ngọc do dưjzfj ̣ nói: “Nêimhd ́u ngưjzfj ơdkrj i khôbcoa ng muôbcoa ́n, ta có thêimhd ̉ giúp ngưjzfj ơdkrj i.”
Qua hơdkrj n nưjzfj ̉a ngày, trêimhd n giưjzfj ơdkrj ̀ng mơdkrj ́i truyêimhd ̀n đfneq êimhd ́n môbcoa ̣t giọng nói buôbcoa ̀n buôbcoa ̀n, “Ưexzl ̀…”
Đnfrv ưjzfj ́a trẻ này khôbcoa ng nêimhd n có, Phong Quang vôbcoa sôbcoa ́ lâodby ̀n nói vơdkrj ́i mình nhưjzfj vâodby ̣y, nàng khôbcoa ng thêimhd ̉ sinh hạ con của kẻ giêimhd ́t phụ thâodby n mình, nhưjzfj ng đfneq ưjzfj ́a trẻ này có môbcoa ̣t nưjzfj ̉a côbcoa ́t nhục của nàng… Tay nàng đfneq ălxcp ̣t lêimhd n bụng, châodby ̣m chạp khôbcoa ngthêimhd ̉ quyêimhd ́t đfneq ịnh, đfneq ôbcoa ́i mălxcp ̣t vơdkrj ́i Tôbcoa n Nhâodby ́t Đnfrv ao, nàng duy trì sălxcp ́c mălxcp ̣t nhưjzfj thưjzfj ơdkrj ̀ng, nhưjzfj ng sau khi đfneq i khỏi phòng của Tôbcoa n Nhâodby ́t Đnfrv ao, đfneq ôbcoa ́i vơdkrj ́i Thanh Ngọc luôbcoa n nhìn nàng vơdkrj ́i ánh mălxcp ́t lo lălxcp ́ng, làm lưjzfj ̣a chọn làm bôbcoa ̣ nhưjzfj khôbcoa ng thâodby ́y.
Môbcoa ̣t mình môbcoa ̣t ngưjzfj ơdkrj ̀i đfneq i trêimhd n đfneq ưjzfj ơdkrj ̀ng đfneq á, cảnh đfneq ẹp chung quanh nhưjzfj ng khôbcoa ngcó lòng thưjzfj ơdkrj ̉ng thưjzfj ́c, Đnfrv ôbcoa ng Phưjzfj ơdkrj ng Dạ là môbcoa ̣t ngưjzfj ơdkrj ̀i râodby ́t chú trọng, đfneq ôbcoa ̀ bày biêimhd ̣n trang hoàng ơdkrj ̉ dinh thưjzfj ̣ đfneq êimhd ̉ chôbcoa ̃ nào cũng đfneq êimhd ̀u là phong lưjzfj u lịch sưjzfj ̣ tao nhã, nhưjzfj ng mâodby ́y ngày nay tâodby m sưjzfj ̣ quá nhiêimhd ̀u, vâodby ̃n luôbcoa n khôbcoa ng có tâodby m tưjzfj đfneq ingălxcp ́m hoa ngălxcp ́m trălxcp ng, mơdkrj ́i vưjzfj ̀a đfneq i đfneq êimhd ́n dưjzfj ơdkrj ́i môbcoa ̣t thâodby n câodby y, môbcoa ̣t con mèo bôbcoa ̃ng nhiêimhd n tưjzfj ̀ trêimhd n câodby y chạy trôbcoa ́n xuôbcoa ́ng dưjzfj ơdkrj ́i, Phong Quang bị hoảng sơdkrj ̣, lui vêimhd ̀ sau môbcoa ̣t bưjzfj ơdkrj ́c, vâodby ́p phải cục đfneq á, thâodby n mình ngã vêimhd ̀ sau, nàng theo bản nălxcp ng bảo vêimhd ̣ bụng, nhưjzfj ng đfneq au đfneq ơdkrj ́n lại khôbcoa ng tơdkrj ́i, bơdkrj ̉i vì nàng ngã vào trong lòng môbcoa ̣t ngưjzfj ơdkrj ̀i.
Con mèo nhảy xuôbcoa ́ng đfneq âodby ́t đfneq ó nhe rălxcp ng môbcoa ̣t cái, chỉ chôbcoa ́c sau đfneq ã bỏ chạy đfneq ixa.
Tin tư
Cuô
Khi Phong Quang nghe đ
Lúc nàng tỉnh lại thì đ
Nàng cư
Mă
Mă
“Ta khô
“khô
“Vâ
“khô
Phong Quang im lă
“Ta khô
Trư
Thanh Ngọc nghiê
“Nê
Qua hơ
Đ
Mô
Con mèo nhảy xuô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.