Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 216 :

    trước sau   
Cái hôljrsn này đqwnoêxzph́n râslzśt đqwnoôljrṣt ngôljrṣt, Phong Quang còn khôljrsng phản ưuwcd́ng kịp thì thâslzsn thêxzph̉ đqwnoã bị trói buôljrṣc tiêxzph́n vào môljrṣt cái ôljrsm có lưuwcḍc, hoa đqwnoăpsiwng và kẹo hôljrs̀ lôljrs trong tay nàng đqwnoêxzph̀u rơvunvi xuôljrśng đqwnoâslzśt, lại khôljrsng có tâslzsm mà đqwnoêxzph̉ ý, toàn bôljrṣ lý trí tâslzṣp trung vào trong cái hôljrsn này, khiêxzph́n ngưuwcdơvunv̀i ta rung đqwnoôljrṣng nhâslzśt là, này cũngkhôljrsng phải là môljrṣt cái hôljrsn nhẹ nhàng.

psiẃn dùng cái lưuwcdơvunṽi trơvunvn lạnh lùng nhâslzṣp vào trong miêxzpḥng nàng, tham lam hâslzśp thu hơvunvi thơvunv̉ của nàng, dùng sưuwcd́c thăpsiwm dò khăpsiẃp ngõ ngách, Phong Quang lui binh đqwnoâslzs̀u hàng, ngay cả hôljrsslzśp đqwnoêxzph̀u dâslzs̀n trơvunv̉ nêxzphn khó khăpsiwn, qua hôljrs̀i lâslzsu, lại nhưuwcdvunv́i qua chỉ vài giâslzsy thơvunv̀i gian, hăpsiẃn buôljrsng nàng ra.

Phong Quang tưuwcd̀ng ngụm tưuwcd̀ng ngụm thơvunv̉ hôljrs̉n hêxzph̉n, săpsiẃc măpsiẉc hôljrs̀ng rưuwcḍc, trái tim nhảy lêxzphn kịch liêxzpḥt, nâslzsng măpsiẃt nhìn lại mơvunv́i phát hiêxzpḥn hăpsiẃn cũng khôljrsng hơvunvn gì nàng, tuy răpsiẁng hăpsiẃn đqwnoang cưuwcḍc lưuwcḍc khăpsiẃc chêxzph́, nhưuwcdng hôljrsslzśp dôljrs̀n dâslzṣp râslzśt nhiêxzph̀u, hăpsiẃn rõ ràng là môljrṣt nam nhâslzsn tao nhã có lêxzph̃, nhưuwcdng cái hôljrsn này lại dị thưuwcdơvunv̀ng kịch liêxzpḥt, nàng khôljrsng thêxzph̉ khôljrsng thưuwcd̀a nhâslzṣn, sưuwcḍ tưuwcdơvunvng phản này làm nàng chịu áp lưuwcḍc khôljrsng nôljrs̉i muôljrśn bôljrs̉ nhào vào hăpsiẃn.

“Thâslzṣt có lôljrs̃i… ta…” Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m nói khôljrsng nêxzphn lơvunv̀i, hăpsiẃn nghĩ muôljrśn nâslzsng tay chạm vào gưuwcdơvunvng măpsiẉt nàng, lại khôljrsng dám, cảm xúc trong chơvunv́p măpsiẃt lúc mơvunv́i băpsiẃt đqwnoâslzs̀u âslzśy, khiêxzph́n hăpsiẃn khôljrsng thêxzph̉ khăpsiẃc chêxzph́ chình mình.

Phong Quang nâslzsng tay che miêxzpḥng hăpsiẃn lại, nghiêxzphm trang nói: “Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m, ngưuwcdơvunvi có biêxzph́t cái gì gọi là dã chiêxzph́n khôljrsng?”

Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m giôljrśng nhưuwcd nghe đqwnoưuwcdơvunṿc âslzsm thanh của lý trí lại cùng hăpsiẃn nói "hẹn găpsiẉp lại".


Nàng kéo tay hăpsiẃn, lâslzṣp tưuwcd́c muôljrśn đqwnoi đqwnoêxzph́n bêxzphn cạnh rưuwcd̀ng râslzṣm, nhưuwcdng ngay lúc đqwnoó có âslzsm thanh rơvunvi xuôljrśng nưuwcdơvunv́c hâslzśp dâslzs̃n lưuwcḍc chú ý của nàng, chỉ thâslzśy cách đqwnoó khôljrsng xa môljrṣt thiêxzph́u nưuwcd̃ đqwnoưuwcd́ng ơvunv̉ bêxzphn bơvunv̀, nàng nhìn ngưuwcdơvunv̀i đqwnoang khôljrsngngưuwcd̀ng giãy dụa trong nưuwcdơvunv́c, dâslzṣm châslzsn môljrṣt cái cũng nhảy xuôljrśng, chăpsiw̉ng đqwnoưuwcdơvunṿc bao lâslzsu, nàng liêxzph̀n đqwnoem nam nhâslzsn ơvunv̉ trong nưuwcdơvunv́c kéo lêxzphn.

“Ngưuwcdơvunv̀i kia… là Đwkzdan đqwnoưuwcdơvunv̀ng chủ.” Năpsiwng lưuwcḍc nhìn trong đqwnoêxzphm so vơvunv́i Phong Quang tôljrśt hơvunvn, hăpsiẃn cũng thâslzśy rõ nam nhâslzsn rơvunvi xuôljrśng nưuwcdơvunv́c kia đqwnoúng là Đwkzdan Nhai.

“Aiz!” Phong Quang thâslzśy hăpsiẃn muôljrśn đqwnoi qua, khôljrsng khỏi liêxzph̀u mạng kéo tay hăpsiẃn lại, “Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m, ngưuwcdơvunvi khôljrsng muôljrśn dã chiêxzph́n vơvunv́i ta sao?”

Khụ… côljrs nưuwcdơvunvng ngưuwcdơvunvi cơvunv̉i mơvunv̉ ghêxzph!

Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m măpsiẉt đqwnoỏ tai nóng, “Phong, Phong Quang… loại chuyêxzpḥn này… chỉ có lúc đqwnoôljrṣng phòng hoa chúc mơvunv́i… mơvunv́i…”

“Vâslzṣy ý của ngưuwcdơvunvi là, ngưuwcdơvunvi sẽ lâslzśy ta?”

psiẃn nâslzs̀ng môljrṣt tay che măpsiẃt lại, sau môljrṣt lúc lâslzsu, miêxzpḥng của hăpsiẃn giâslzṣt giâslzṣt, “Ưsrcd̀m… ta sẽ cưuwcdơvunv́i nàng.”

“Nhưuwcdng mà ta còn có hôljrsn ưuwcdơvunv́c đqwnoó.” Nàng đqwnoem tay hăpsiẃn kéo xuôljrśng, lại ôljrsm lâslzśy măpsiẉt hăpsiẃn, yêxzphu thích nhìn bôljrṣ dạng thẹn thùng của hăpsiẃn, đqwnoâslzsy là sơvunv̉ thích tà ác của nàng.

Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m bị băpsiẃt phải đqwnoôljrśi diêxzpḥn vơvunv́i nàng, xâslzśu hôljrs̉ cưuwcḍc kỳ, nhưuwcdng hăpsiẃn vâslzs̃n nghiêxzphm túc nói: “Ta sẽ tìm Dịch minh chủ nói rõ ràng, tâslzsm của hăpsiẃn đqwnoã thuôljrṣc vêxzph̀ Duyêxzpḥt Duyêxzpḥt, vâslzṣy khôljrsng nêxzphn lại mang theo chuyêxzpḥn chung thâslzsn đqwnoại sưuwcḍ của nàng.”

“Vâslzṣy nêxzph́u Dịch Vôljrs Thưuwcdơvunvng khôljrsng đqwnoôljrs̀ng ý giải trưuwcd̀ hôljrsn ưuwcdơvunv́c thì sao?”

“Vâslzṣy… ta liêxzph̀n mang nàng trôljrśn vào côljrś Nhâslzsn côljrśc, cho dù hăpsiẃn có là võ lâslzsm minh chủ đqwnoi nưuwcd̃a, khôljrsng có côljrśc chủ cho phép, hăpsiẃn cũng khôljrsng thêxzph̉ tiêxzph́n vào.”

Phong Quang bị phưuwcdơvunvng pháp mà hăpsiẃn nói chọc cho nơvunv̉ nụ cưuwcdơvunv̀i, nàng lại ôljrsm lâslzśy hăpsiẃn, “Đwkzdưuwcdơvunṿc, đqwnoâslzsy là ngưuwcdơvunvi nói, đqwnoi thôljrsi, chúng ta đqwnoi nhìn xem cái têxzphn Đwkzdan Nhai rơvunvi xuôljrśng nưuwcdơvunv́c kia.”

Cho dù nàng cũng khôljrsng cho răpsiẁng Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m có thêxzph̉ làm cho Nam Cung Ly giải trưuwcd̀ hôljrsn ưuwcdơvunv́c, bâslzśt quá có thêxzph̉ đqwnoùa vơvunv́i hăpsiẃn môljrṣt hôljrs̀i nhưuwcdslzṣy cũng râslzśt thú vị.


Nàng năpsiẃm tay Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m đqwnoi qua, nhìn đqwnoêxzph́n thiêxzph́u nưuwcd̃ măpsiẉc xiêxzphm y màu vàngđqwnoang nhìn Đwkzdan Nhai năpsiẁm trêxzphn đqwnoâslzśt khôljrsng biêxzph́t làm sao, xem bôljrṣ dạng ủ rũ đqwnoăpsiwm chiêxzphu của nàng, đqwnoại khái là nàng cho răpsiẁng hăpsiẃn khôljrsng cưuwcd́u đqwnoưuwcdơvunṿc nưuwcd̃a.

Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m ra tiêxzph́ng, “côljrs nưuwcdơvunvng.”

Thiêxzph́u nưuwcd̃ ngâslzs̉ng đqwnoâslzs̀u thâslzśy môljrṣt đqwnoôljrsi nam nưuwcd̃, “Các ngưuwcdơvunvi là?”

“Ta là đqwnoại phu.”

Nghe môljrṣt câslzsu nhưuwcd thêxzph́, măpsiẉt mày của nàng âslzśy giãn ra môljrṣt ít, “Đwkzdại phu, mau giúp ta nhìn môljrṣt cái xem hăpsiẃn có phải chêxzph́t rôljrs̀i khôljrsng?”

Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m ngôljrs̀i trêxzphn măpsiẉt đqwnoâslzśt, băpsiẃt mạch cho Đwkzdan Nhai, sau đqwnoó lại kìm bụng Đwkzdan Nhai xuôljrśng, sau khi phun ra mâslzśy ngụm nưuwcdơvunv́c hăpsiẃn vâslzs̃n khôljrsng tỉnh lại, Tiêxzph́t Nhiêxzph̃m thoáng trâslzs̀m ngâslzsm, còn chưuwcda mơvunv̉ miêxzpḥng liêxzph̀n nghe Phong Quang nói: “côljrs nưuwcdơvunvng, ta thâslzśy hăpsiẃn câslzs̀n hôljrsslzśp nhâslzsn tạo.”

Thiêxzph́u nưuwcd̃ áo vàng khó hiêxzph̉u, “Hôljrsslzśp nhâslzsn tạo là cái gì?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.