Ngưesug ơxsro ̀i sau lưesug ng ôrsuc m lâfhkx ́y Phong Quang râfhkx ́t nhanh, nhanh đtsrf êvgrv ́n mưesug ́c làm ngưesug ơxsro ̀i ta nghi ngơxsro ̀ hăncoy ́n có phải đtsrf ã dưesug ̣ đtsrf ịnh cưesug ́ thêvgrv ́ giam câfhkx ̀m côrsuc cả đtsrf ơxsro ̀i.
Cho dù khôrsuc ng quay đtsrf âfhkx ̀u lại, Phong Quang cũng biêvgrv ́t hăncoy ́n là ai, lăncoy ̣ng im hôrsuc ̀i lâfhkx u, côrsuc bình tĩnh nói: “Buôrsuc ng.”
Qua vài giâfhkx y, hăncoy ́n châfhkx ̣m rãi buôrsuc ng côrsuc ra, trâfhkx ̀m măncoy ̣c nhưesug cũ.
Phong Quang xoay ngưesug ơxsro ̀i, thâfhkx ́y đtsrf ưesug ơxsro ̣c măncoy ̣t hăncoy ́n, vẻ măncoy ̣t râfhkx ́t an tĩnh, khôrsuc ng nói môrsuc ̣t câfhkx u đtsrf ang côrsuc ́ găncoy ́ng làm giảm bơxsro ́t cảm giác tôrsuc ̀n tại của chính mình, hăncoy ́n biêvgrv ́t côrsuc khôrsuc ng muôrsuc ́n nhìn thâfhkx ́y hăncoy ́n, cho nêvgrv n hăncoy ́n cũng côrsuc ́ găncoy ́ng ngụy trang thành môrsuc ̣t ngưesug ơxsro ̀i khôrsuc ng tôrsuc ̀n tại, nêvgrv ́u nói trưesug ơxsro ́c kia trêvgrv n ngưesug ơxsro ̀i hăncoy ́n tản ra hơxsro i thơxsro ̉ tĩnh lăncoy ̣ng, thì hiêvgrv ̣n tại hăncoy ́n đtsrf ã hoàn toàn đtsrf em chính mình biêvgrv ́n thành môrsuc ̣t ngưesug ơxsro ̀i chêvgrv ́t, môrsuc ̣t ngưesug ơxsro ̀i… khôrsuc ng âfhkx m thanh khôrsuc ng hơxsro i thơxsro ̉, môrsuc ̣t ngưesug ơxsro ̀i chêvgrv ́tkhôrsuc ng có cảm giác là đtsrf ang tôrsuc ̀n tại.
Phong Quang vôrsuc ́n có đtsrf âfhkx ̀y mình mâfhkx ́y lơxsro ̀i châfhkx m chọc khiêvgrv u khích, bôrsuc ̃ng nhiêvgrv nkhôrsuc ng nói đtsrf ưesug ơxsro ̣c câfhkx u nào.
Lại qua môrsuc ̣t lúc lâfhkx u, hăncoy ́n nhẹ giọng hỏi: “Hôrsuc m đtsrf ó, em đtsrf ã ăncoy n sáng chưesug a….”
Chỉ môrsuc ̣t câfhkx u nhưesug vâfhkx ̣y, làm cho côrsuc xúc đtsrf ôrsuc ̣ng muôrsuc ́n khóc.
Môrsuc ̣t tháng này, cho dù là máy tính hay đtsrf iêvgrv ̣n thoại côrsuc đtsrf êvgrv ̀u lưesug ̣a chọn khôrsuc ngđtsrf ụng tơxsro ́i, côrsuc biêvgrv ́t hăncoy ́n chỉ câfhkx ̀n thôrsuc ng qua Internet là có thêvgrv ̉ khôrsuc ́ng chêvgrv ́ biêvgrv ́t đtsrf ưesug ơxsro ̣c mọi chuyêvgrv ̣n Hà Đgfng ôrsuc ng Hà Tâfhkx y, cho nêvgrv n côrsuc lưesug ̣a chọn môrsuc ̃i ngày vẽ tranh đtsrf ọc sách, chưesug ́ khôrsuc ng phải chơxsro i game hay đtsrf iêvgrv ̣n thoại, côrsuc có nghĩ lâfhkx ̀n găncoy ̣p măncoy ̣t tiêvgrv ́p theo vơxsro ́i hăncoy ́n, hăncoy ́n sẽ nói cái gì đtsrf ó, lại duy nhâfhkx ́t khôrsuc ng ngơxsro ̀ tơxsro ́i hăncoy ́n sẽ nói môrsuc ̣t câfhkx u nhưesug thêvgrv ́.
“Âeyth u Tuâfhkx n…” Phong Quang chỉ kịp mơxsro ̉ miêvgrv ̣ng nói hai chưesug ̃ này, môrsuc ̣t tiêvgrv ́ng đtsrf àn ngay lúc đtsrf ó quét qua đtsrf ánh úp vơxsro ́i khí thêvgrv ́ hủy thiêvgrv n diêvgrv ̣t đtsrf ịa.
Âeyth u Tuâfhkx n kéo tay côrsuc lui môrsuc ̣t bưesug ơxsro ́c né qua bêvgrv n cạnh, sau khi hoảng thâfhkx ̀n, côrsuc nhìn Thâfhkx ̉m Vâfhkx ̣t Ngôrsuc n, ánh măncoy ́t anh ta đtsrf ăncoy ̣t ơxsro ̉ trêvgrv n ngưesug ơxsro ̀i Âeyth u Tuâfhkx n, côrsuc hiêvgrv ̉u đtsrf ưesug ơxsro ̣c tiêvgrv ́ng đtsrf àn này khôrsuc ng phải hưesug ơxsro ́ng vêvgrv ̀ côrsuc , mà là vì Âeyth u Tuâfhkx n mà đtsrf êvgrv ́n.
Âeyth u Tuâfhkx n vuôrsuc ́t ve má côrsuc , nhẹ giọng nói: “anh râfhkx ́t nhanh sẽ trơxsro ̉ vêvgrv ̀.”
Môrsuc ̣t chưesug ̃ cuôrsuc ́i cùng hạ xuôrsuc ́ng, thâfhkx n ảnh của hăncoy ́n liêvgrv ̀n nhưesug tia chơxsro ́p, dùng tôrsuc ́c đtsrf ôrsuc ̣ măncoy ́t thưesug ơxsro ̀ng khôrsuc ng thêvgrv ̉ thâfhkx ́y xuâfhkx ́t hiêvgrv ̣n bêvgrv n cạnh Thâfhkx ̉m Vâfhkx ̣t Ngôrsuc n, cùng lúc âfhkx ́y, Thâfhkx ̉m Vâfhkx ̣t Ngôrsuc n phản ưesug ́ng nhanh chóng gảy vang môrsuc ̣t tiêvgrv ́ng đtsrf àn dưesug ̣ng lêvgrv n môrsuc ̣t lá chăncoy ́n che chơxsro ̉ cho chính mình, nhưesug ng kiêvgrv ́m của Âeyth u Tuâfhkx n mang theo môrsuc ̣t sưesug ́c mạnh vôrsuc cùng lơxsro ́n đtsrf ánh nát lá chăncoy ́n vôrsuc hình đtsrf ó, khi kiêvgrv ́m săncoy ́p sưesug ̉a chạm vào ngưesug ơxsro ̀i Thâfhkx ̉m Vâfhkx ̣t Ngôrsuc n thì anh ta ôrsuc m câfhkx ̀m toàn thâfhkx n lui ngưesug ơxsro ̀i tránh thoát.
Phong Trâfhkx ̀n Nhâfhkx ́t Thưesug ơxsro ng vưesug ̀a thâfhkx ́y khăncoy ̉ng đtsrf ịnh là muôrsuc ́n đtsrf i giúp anh em của mình, nhưesug ng hăncoy ́n vưesug ̀a đtsrf i qua môrsuc ̣t bưesug ơxsro ́c sang bêvgrv n kia, môrsuc ̣t đtsrf ao khí cùng lúc đtsrf ó lại làm cho hăncoy ́n phải lui vêvgrv ̀ sau môrsuc ̣t bưesug ơxsro ́c.
Ngưesug ơxsro ̀i chơxsro i nam mang đtsrf ao kia lạnh nhạt nói: “Phong Trâfhkx ̀n Nhâfhkx ́t Thưesug ơxsro ng, đtsrf ôrsuc ́i thủ của mày là tao.”
“Ôjexv i, tao nói này ôrsuc ng anh à, mày đtsrf ánh khôrsuc ng lại tao!” Phong Trâfhkx ̀n Nhâfhkx ́t Thưesug ơxsro ng thâfhkx ̣t sưesug ̣ khôrsuc ng hiêvgrv ̉u, hăncoy ́n khôrsuc ng phải chỉ giêvgrv ́t cái têvgrv n Bâfhkx ́t Ngưesug ̃ này môrsuc ̣t lâfhkx ̀n thôrsuc i sao? Thêvgrv ́ nào thăncoy ̀ng nhóc này liêvgrv ̀n phải muôrsuc ́n đtsrf ánh lại hăncoy ́n chưesug ́? Đgfng ánh thì đtsrf ánh khôrsuc ng lại, mơxsro ̉ bang chiêvgrv ́n cũng chỉ đtsrf êvgrv ́n thêvgrv ́ thôrsuc i, têvgrv n này còncôrsuc ́ tình khôrsuc ng chịu giảm nhiêvgrv ̣t tình.
Bâfhkx ́t Ngưesug ̃ Châfhkx ́p Trưesug ́ nói: “Gâfhkx ̀n đtsrf âfhkx y tao có tìm ngưesug ơxsro ̀i bàn luâfhkx ̣n, khôrsuc ̉ luyêvgrv ̣n kỹ năncoy ng, lâfhkx ̀n này tao nhâfhkx ́t đtsrf ịnh có thêvgrv ̉ đtsrf ánh thăncoy ́ng mày!”
Dưesug ́t lơxsro ̀i, hăncoy ́n câfhkx ̀m đtsrf ao đtsrf ánh nhau vơxsro ́i Phong Trâfhkx ̀n Nhâfhkx ́t Thưesug ơxsro ng.
Đgfng ao quang kiêvgrv ́m ảnh, anh tơxsro ́i tôrsuc i đtsrf i, thì thêvgrv ̉ năncoy ̀m xuôrsuc ́ng môrsuc ̣t cái lại môrsuc ̣t cái, lại tưesug ̀ng ngưesug ơxsro ̀i tưesug ̀ng ngưesug ơxsro ̀i lưesug ̣a chọn hôrsuc ̀i sinh tưesug ̀ doanh đtsrf ịa gâfhkx ̀n đtsrf ó rôrsuc ̀i bay qua tiêvgrv ́p tục tham chiêvgrv ́n, nhìn môrsuc ̣t màn phía trưesug ơxsro ́c, trong lòng Phong Quang đtsrf ôrsuc ̣t nhiêvgrv n phiêvgrv ̀n chán, côrsuc rõ ràng vôrsuc ́n đtsrf ịnh là sẽ logout biêvgrv ́n mâfhkx ́t, nhưesug ng vưesug ̀a nghĩ đtsrf êvgrv ́n lơxsro ̀i nói vưesug ̀a rôrsuc ̀i của Âeyth u Tuâfhkx n, côrsuc lại tưesug ̀ bỏ ý nghĩ này.
Âeyth u Tuâfhkx n và Thâfhkx ̉m Vâfhkx ̣t Ngôrsuc n, môrsuc ̣t kiêvgrv ́m khách môrsuc ̣t nhạc côrsuc ng, đtsrf ánh túi bụi, nhìn lại Triêvgrv ̣u Tiêvgrv ̉u Lục ơxsro ̉ bêvgrv n kia, côrsuc âfhkx ́y đtsrf ã săncoy ́p bị Hạ Thiêvgrv n đtsrf ánh chêvgrv ́t, nhưesug ng hai ngưesug ơxsro ̀i này hoàn toàn khôrsuc ng chú ý tơxsro ́i tình huôrsuc ́ng của Triêvgrv ̣u Tiêvgrv ̉u Lục.
Phong Quang bôrsuc ̃ng dưesug ng có môrsuc ̣t cái ý tưesug ơxsro ̉ng báo thù tình thú vị mà hung ác,côrsuc phi thâfhkx n lêvgrv n, đtsrf áp xuôrsuc ́ng bêvgrv n cạnh Triêvgrv ̣u Tiêvgrv ̉u Lục, tiêvgrv ́p đtsrf ưesug ơxsro ̣c roi của Hạ Thiêvgrv n.
Hạ Thiêvgrv n kêvgrv u lêvgrv n: “Chị!?”
“Vãn Dưesug ơxsro ng!” Khác vơxsro ́i Hạ Thiêvgrv n đtsrf ang khôrsuc ng hiêvgrv ̉u ra sao, Triêvgrv ̣u Tiêvgrv ̉u Lục đtsrf ôrsuc ́i vơxsro ́i sưesug ̣ xuâfhkx ́t hiêvgrv ̣n của Phong Quang cảm thâfhkx ́y cưesug ̣c kỳ vui mưesug ̀ng.
Phong Quang nhìn khuôrsuc n măncoy ̣t ngâfhkx y thơxsro tưesug ơxsro i cưesug ơxsro ̀i của Triêvgrv ̣u Tiêvgrv ̉u Lục, trong lòng khó mà sinh ra đtsrf ưesug ơxsro ̣c môrsuc ̣t chút cảm giác tôrsuc ̣i ác, trêvgrv n măncoy ̣t côrsuc lôrsuc ̣ vẻ mêvgrv hoăncoy ̣c ngưesug ơxsro ̀i mà tưesug ơxsro i cưesug ơxsro ̀i, “Triêvgrv ̣u Tiêvgrv ̉u Lục, côrsuc có muôrsuc ́n ngăncoy n cản trâfhkx ̣n chiêvgrv ́n này khôrsuc ng?”
“Muôrsuc ́n!” Triêvgrv ̣u Tiêvgrv ̉u Lục liêvgrv ̀u mạng gâfhkx ̣t đtsrf âfhkx ̀u.
Cho dù khô
Qua vài giâ
Phong Quang xoay ngư
Phong Quang vô
Lại qua mô
Chỉ mô
Mô
“Â
Â
Â
Mô
Phong Trâ
Ngư
“Ô
Bâ
Dư
Đ
Â
Phong Quang bô
Hạ Thiê
“Vãn Dư
Phong Quang nhìn khuô
“Muô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.