Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 160 :

    trước sau   
Phong Quang hiêvuaỏu đrspuưabfxơedpc̣c mọi chuyêvuaọn, nưabfxơedpćc măgbpt́t của côache cũng khôacheng ngưabfx̀ng lại, nhưabfxngcôache nghe đrspuưabfxơedpc̣c âqsnem thanh bình tĩnh của chính mình, bình tĩnh đrspuêvuaón chính côache cũng cảm thâqsnéy sơedpc̣ hãi, “Ândumu Tuâqsnen, chúng ta chia tay đrspui.”

Ândumu Tuâqsnen quêvuaon mâqsnét hôacheqsnép, lơedpc̀i của côache, giôachéng nhưabfx là phán quyêvuaót tưabfx̉ hình, mà ngưabfxơedpc̀i chêvuaót lại khôacheng thêvuaỏ chôachéng án.

“Buôacheng.” côache nói: “Đxmilưabfx̀ng đrspuêvuaỏ cho tôachei càng thêvuaom hâqsnẹn anh.”

Tay câqsnẹu câqsnèm lâqsnéy tay côache nơedpći lỏng, cuôachéi cùng châqsnẹm rãi buôacheng ra.

Phong Quang mơedpc̉ cưabfx̉a ra, bưabfxơedpćc ra nưabfx̉a bưabfxơedpćc, côache khôacheng nhịn đrspuưabfxơedpc̣c quay đrspuâqsnèu nhìn môachẹt cái, câqsnẹu an tĩnh đrspuưabfx́ng môachẹt chôachẽ, quanh ngưabfxơedpc̀i khôacheng có môachẹt chút hơedpci thơedpc̉ của ngưabfxơedpc̀i sôachéng nào, nhưabfxng thâqsnéy côache quay đrspuâqsnèu, con ngưabfxơedpci vôachén ảm đrspuạm khôacheng chút ánh sáng nhưabfx tro tàn lại bùng cháy có tia hy vọng, côache bôachẽng nhiêvuaon thâqsnéy đrspuau lòng, có môachẹt giọng nói nói vơedpći côache, tin tưabfxơedpc̉ng câqsnẹu môachẹt lâqsnèn, ngưabfxơedpc̀i này thâqsnẹt sưabfx̣ thích côache, nhưabfxng mà… côache khôacheng muôachén đrspuánh cưabfxơedpc̣c.

Thu hôachèi tâqsnèm măgbpt́t, côache khôacheng lưabfxu lại nưabfx̃a mà rơedpc̀i đrspui.


Thâqsnen ảnh của côache mang đrspui mâqsnét mọi ánh sáng của thêvuaó gian.

Ândumu Tuâqsnen nhưabfxedpci xuôachéng môachẹt cái đrspuôachẹng tôachéi đrspuen khôacheng đrspuáy, khôacheng khí lạnh đrspuôacheng lại hôacheqsnép của câqsnẹu.

Tay đrspuăgbpṭt lêvuaon ngưabfx̣c, nơedpci này giôachéng nhưabfx khôacheng cảm nhâqsnẹn đrspuưabfxơedpc̣c nhịp đrspuâqsnẹp nào nưabfx̃a, câqsnẹu thâqsnéy răgbpt̀ng mình đrspuang giang tay chào đrspuón cái chêvuaót.

Phong Quang lại khôachei phục cuôachẹc sôachéng yêvuaon lăgbpṭng trưabfxơedpćc kia, Hạ Thiêvuaon râqsnét lo lăgbpt́ng cho côache, em âqsnéy đrspuang ơedpc̉ học kỳ cuôachéi cùng của câqsnép ba, cuôachẹc sôachéng vôachén đrspuã râqsnét khâqsnẻn trưabfxơedpcng, cho dù có kỳ nghỉ cũng sẽ khôacheng lâqsneu, em âqsnéy vôachén cũng là môachẹt côache gái thích chơedpci game, nhưabfxng hiêvuaọn tại có ngày nghỉ em âqsnéy sẽ chạy tơedpći bôachèi côache, bơedpc̉i vì em âqsnéy chưabfxa tưabfx̀ng găgbpṭp qua Phong Quang khôacheng tim khôacheng phôachẻi lại có thơedpc̀i đrspuvuaỏm khó qua nhưabfxqsnẹy.

Cho dù măgbpṭt ngoài Phong Quang vâqsnẽn nhưabfx trưabfxơedpćc kia khôacheng có gì thay đrspuôachẻi, nhưabfxng dì Lâqsnem và Hạ Thiêvuaon đrspuêvuaòu biêvuaót, trong lòng côache âqsnẻn dâqsnéu môachẹt chuyêvuaọn râqsnét quan trọng, bơedpc̉i vì thơedpc̀i gian Phong Quang ngâqsnẻn ngưabfxơedpc̀i càng ngày càng nhiêvuaòu, hơedpcn nưabfx̃a côache mà phát ngôachéc thì giôachéng nhưabfx là muôachén đrspuôachẹt nhiêvuaon biêvuaón mâqsnét luôachen.

Hạ Thiêvuaon luôachen muôachén nói cái gì đrspuó khiêvuaón cho Phong Quang có hưabfx́ng thú, đrspua sôaché thơedpc̀i đrspuvuaỏm Phong Quang đrspuêvuaòu khôacheng có hưabfx́ng thú, trưabfx̀ khi Hạ Thiêvuaon nhăgbpt́c tơedpći chuyêvuaọn tình cảm cuôachẹc sôachéng của chính mình, Phong Quang mơedpći đrspuăgbpṭc biêvuaọt chú ý.

“Chị, Phong Trâqsnèn Nhâqsnét Thưabfxơedpcng… cũng chính là chôachèng trong game của em, hôachem nay nói muôachén cùng vơedpći em găgbpṭp măgbpṭt ngoài đrspuơedpc̀i, chị nói xem em có nêvuaon đrspuôachèng ý hay khôacheng?”

Phong Quang câqsnèm cái kìm tách vỏ hạt óc chó thiêvuaóu chút nưabfx̃a đrspuâqsnẹp luôachen cái bàn, “Hăgbpt́n biêvuaót em bao nhiêvuaou tuôachẻi sao?”

“Biêvuaót.” Hạ Thiêvuaon nhưabfx́c đrspuâqsnèu, “Bâqsnét quá anh âqsnéy nói có thêvuaỏ đrspuơedpc̣i đrspuêvuaón khi em trưabfxơedpc̉ng thành thì chính thưabfx́c quen nhau.”

“Hăgbpt́n nói dóc!” Phong Quang khó mà bạo đrspuưabfxơedpc̣c môachẹt câqsneu thôache miêvuaọng bâqsnét lịch sưabfx̣, “Em còn kém bao lâqsneu thì trưabfxơedpc̉ng thành hả? Hăgbpt́n đrspuã tính toán tôachét hêvuaót rôachèi.”

“anh âqsnéy nói có thêvuaỏ dạy em làm bài tâqsnẹp.”

“…” Phong Quang lâqsnéy ngón tay chọc cái trán Hạ Thiêvuaon môachẹt chút, “Vâqsnẹy còn khôacheng băgbpt̀ng em tìm gia sưabfx!”

“anh âqsnéy nói anh âqsnéy miêvuaõn phí.”


“Nhà chúng ta còn thiêvuaóu chút tiêvuaòn âqsnéy sao?”

Hạ Thiêvuaon ngưabfxơedpc̣ng ngùng nói: “Thâqsnẹt ra… em thâqsnéy ngưabfxơedpc̀i ta cũng khôacheng têvuaọ lăgbpt́m, em tưabfx̀ chôachéi găgbpṭp măgbpṭt ngoài đrspuơedpc̀i vơedpći anh âqsnéy vài lâqsnèn rôachèi, anh âqsnéy cũng khôacheng lạnh nhạt vơedpći em, hoăgbpṭc là đrspui tìm côache gái khác, hơedpcn nưabfx̃a… Hơedpcn nưabfx̃a lâqsnèn này em khôacheng nhâqsnẽn tâqsnem tưabfx̀ chôachéi yêvuaoucâqsnèu găgbpṭp măgbpṭt của anh âqsnéy.”

“Em đrspuôachèng ý cùng hăgbpt́n găgbpṭp măgbpṭt!?”

“Dạ, nhưabfxng mà môachẹt mình em lại có chút sơedpc̀ sơedpc̣, khôacheng dám đrspui, cho nêvuaon chị à, chị có thêvuaỏ hay khôacheng…” Hạ Thiêvuaon giả bôachẹ đrspuáng thưabfxơedpcng, hai ngón tay chọc vào nhau.

Phong Quang thơedpc̉ dài, “Em thâqsnẹt sưabfx̣ thích hăgbpt́n nhưabfxqsnẹy?”

“Dạ…” Nhìn thâqsnéy Phong Quang đrspuôachẹt nhiêvuaon đrspuưabfx́ng dâqsnẹy đrspui đrspuêvuaón thưabfx phòng, Hạ Thiêvuaon vôachẹi hỏi: “Chị sao lại đrspui rôachèi?”

“Vào game, găgbpṭp hăgbpt́n.”

Hạ Thiêvuaon đrspuâqsnèu tiêvuaon sưabfx̉ng sôachét môachẹt lát, tiêvuaóp theo lâqsnẹp tưabfx́c vui vẻ đrspui theo, Phong Quang đrspuã thâqsnẹt lâqsneu khôacheng chạm qua bâqsnét kỳ sản phâqsnẻm đrspuvuaọn tưabfx̉ nào, đrspuvuaọn thoại cũng vâqsnẹy, tuy răgbpt̀ngcôache khôacheng hiêvuaỏu vì sao, nhưabfxng hôachem nay côache có thêvuaỏ vào game rôachèi, có phải nói lêvuaon tâqsnem tình của côache đrspuã tôachét hơedpcn môachẹt chút?

Đxmilã lâqsneu khôacheng thâqsnéy Lạc đrspuôache, đrspuã lâqsneu khôacheng đrspuưabfx́ng dưabfxơedpći tháp Chu Tưabfxơedpćc, Phong Quangkhôacheng hoài niêvuaọm cảnh săgbpt́c trong game, côache trưabfx̣c tiêvuaóp gưabfx̉i tin tán gâqsnẽu mâqsnẹt cho Hạ Thiêvuaon: “Đxmilêvuaỏ cho Phong Trâqsnèn Nhâqsnét Thưabfxơedpcng đrspuêvuaón Lạc đrspuôache, tháp Chu Tưabfxơedpćc.”

“Chị, chị đrspuơedpc̣i môachẹt chút, anh âqsnéy khôacheng onl, em đrspui gọi anh âqsnéy!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.