Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 282 : Phiên ngoại 1

    trước sau   
zwtwc nàskzzy, Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng chậusofm rãfxwqi mởfjvg mắmrxyt, thấwqpjy Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun ôtlzrm cậusofu, khóyejhe miệvveeng bắmrxyt đjjoajjoau nởfjvg ra mộskzzt nụswvlrsmnbmohi mịtdkq hoặkkqbc, hìmymcnh tưrsmnzwtwng nam nhâxiqtn vốvoxvn tuấwqpjn mỹiddz thàskzznh thụswvlc, thoázhpeng cázhpei trởfjvgbvhun yêbvhuu mịtdkqwwlin.

“Sởfjvg ca, cóyejh muốvoxvn em hay khôtlzrng?” Cậusofu quay ngưrsmnbmohi ôtlzrm lấwqpjy Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun, tựdmmja ởfjvgbvhun tai Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun nhẹvkqt nhàskzzng thởfjvg ra mộskzzt hơwwlii, lúzwtwc nàskzzy cậusofu nhưrsmn mộskzzt con yêbvhuu tinh, bắmrxyt đjjoajjoau mêbvhu hoặkkqbc Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun.

Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun sửfxwqng sốvoxvt, anh chậusofm rãfxwqi đjjoakkqby Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng trong lòlobnng ra, yêbvhun lặkkqbng nhìmymcn cậusofu.

Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng bắmrxyt đjjoajjoau chậusofm rãfxwqi cởfjvgi quầjjoan ázhpeo củusofa mìmymcnh, lộskzz ra thâxiqtn trêbvhun, cậusofu chậusofm rãfxwqi sờbmohbvhun đjjoaiểwmaum nhỏmmfu trưrsmnaiibc ngựdmmjc mìmymcnh, bắmrxyt đjjoajjoau nhẹvkqt nhàskzzng vuốvoxvt ve, miệvveeng nhịtdkqn khôtlzrng đjjoaưrsmnzwtwc rêbvhun rỉiagm, mắmrxyt cậusofu ngậusofm ýceam xuâxiqtn nóyejhi: “Sởfjvg ca, Tiểwmauu Lăxqxxng thựdmmjc muốvoxvn.” Lúzwtwc nàskzzy Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng cứmmfu nhưrsmn mộskzzt nam nhâxiqtn dâxiqtm đjjoaãfxwqng, bứmmfuc thiếvnhht cầjjoan mộskzzt nam nhâxiqtn nàskzzo đjjoaóyejhskzzm cậusofu.

Ájpmjnh mắmrxyt Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun co rụswvlt lạkuhni, tay phảhuaxi anh hung hăxqxxng nắmrxym chặkkqbt, lúzwtwc nàskzzy mớaiibi lạkuhnnh lùndoqng thốvoxvt: “Cậusofu làskzz ai?”

Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng nghe vậusofy vẻwwli mặkkqbt sửfxwqng sốvoxvt, dưrsmnbmohng nhưrsmn rấwqpjt mêbvhu mang, cậusofu thấwqpjy Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun ngồwhngi ởfjvgwwlii kia bấwqpjt đjjoaskzzng, đjjoaàskzznh phảhuaxi tựdmmjmymcnh nắmrxym lấwqpjy bàskzzn tay phảhuaxi nắmrxym chặkkqbt củusofa Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun, chậusofm rãfxwqi mởfjvg ra nhữfvbhng ngóyejhn tay củusofa anh, lúzwtwc nàskzzy mớaiibi đjjoakkqbt tay phảhuaxi đjjoaãfxwq mởfjvg hếvnhht ra đjjoaóyejhbvhun đjjoaiểwmaum nhỏmmfu trưrsmnaiibc ngựdmmjc cậusofu: “Sởfjvg ca, chẳvwxqng lẽfvbh anh khôtlzrng thívwxqch nóyejh sao?”

Nhữfvbhng đjjoaskzzng tázhpec đjjoaóyejhndoqng vớaiibi câxiqtu nóyejhi nàskzzy củusofa Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng khiếvnhhn cho Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun nhịtdkqn khôtlzrng đjjoaưrsmnzwtwc đjjoaskzzng đjjoaskzzng yếvnhht hầjjoau, đjjoaiểwmaum nhỏmmfu cứmmfung rắmrxyn trong lòlobnng bàskzzn tay dưrsmnbmohng nhưrsmn đjjoaang mờbmohi gọfrgni anh âxiqtu yếvnhhm, mặkkqbt màskzzy Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng đjjoambsvu làskzz ýceam xuâxiqtn, chỉiagm chờbmoh anh đjjoakkqby ngãfxwq.

Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun tin tưrsmnfjvgng, chỉiagm cầjjoan anh muốvoxvn làskzzm, anh cóyejh thểwmaursmnfjvgng dụswvlng yêbvhuu tinh mêbvhu ngưrsmnbmohi trưrsmnaiibc mắmrxyt nàskzzy đjjoaâxiqty, màskzz dụswvlc vọfrgnng tăxqxxng vọfrgnt bêbvhun dưrsmnaiibi, đjjoaang nhắmrxyc nhởfjvg anh, nóyejh kházhpet vọfrgnng thâxiqtn thểwmauskzzy cỡwwliskzzo. . .

Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun chưrsmna từrwcung cảhuaxm thấwqpjy giàskzzy vòlobn nhưrsmn thếvnhh, trong lòlobnng anh biếvnhht rõonnomymcnh hìmymcnh Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng trưrsmnaiibc mắmrxyt khôtlzrng thívwxqch hợzwtwp, anh biếvnhht hẳvwxqn nêbvhun lạkuhnnh mặkkqbt đjjoakkqby cậusofu ra, sau đjjoaóyejh ra vẻwwli đjjoakuhno mạkuhno hung hăxqxxng giázhpeo huấwqpjn mộskzzt trậusofn, đjjoawmau cho Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng khôtlzri phụswvlc bìmymcnh thưrsmnbmohng, thếvnhh nhưrsmnng, anh pházhpet hiệvveen đjjoatdkqnh lựdmmjc củusofa bảhuaxn thâxiqtn ởfjvg trưrsmnaiibc mặkkqbt Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng đjjoaãfxwq thàskzznh cặkkqbn bãfxwq, hiệvveen tạkuhni anh chỉiagm muốvoxvn hóyejha thâxiqtn thàskzznh mộskzzt con cầjjoam thúzwtw, ăxqxxn sạkuhnch thịtdkqt đjjoaưrsmna lêbvhun cửfxwqa khôtlzrng còlobnn mộskzzt mảhuaxnh.

“Sởfjvg ca, chẳvwxqng lẽfvbh Tiểwmauu Lăxqxxng khôtlzrng cóyejhrsmnzhpech trởfjvg thàskzznh ngưrsmnbmohi bêbvhun gốvoxvi củusofa anh hay sao?” Bộskzzzhpeng Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng ýceam xuâxiqtn vôtlzr hạkuhnn hai mắmrxyt đjjoaãfxwq ưrsmnơwwlin ưrsmnaiibt, dưrsmnbmohng nhưrsmn rấwqpjt thưrsmnơwwling tâxiqtm.

Thâxiqtn thểwmau Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun chấwqpjn đjjoaskzzng, răxqxxng trắmrxyng trựdmmjc tiếvnhhp cắmrxyn đjjoajjoau lưrsmnwwlii, anh mộskzzt phen nắmrxym cằdoclm Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng, lựdmmjc nắmrxym to lớaiibn khiếvnhhn mặkkqbt Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng mang vẻwwli đjjoaau đjjoaaiibn.

Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun âxiqtm ngoan nóyejhi: “Cậusofu khôtlzrng phảhuaxi Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng, cậusofu đjjoaếvnhhn tộskzzt cùndoqng làskzz ai?”

Biểwmauu tìmymcnh nhịtdkqn đjjoaau ủusofy khuấwqpjt củusofa Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng dầjjoan dầjjoan biếvnhhn mấwqpjt, đjjoaưrsmna tay mìmymcnh ra, nhẹvkqt nhàskzzng đjjoakkqby ra cázhpenh tay nắmrxym cằdoclm cậusofu, rấwqpjt làskzz thúzwtw vịtdkqyejhi: “Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun, khôtlzrng phảhuaxi anh vẫnoiin luôtlzrn muốvoxvn chiếvnhhm hữfvbhu đjjoaàskzzn em củusofa anh sao? Thếvnhhskzzo? Cho anh cơwwli hộskzzi anh cũnoiing khôtlzrng muốvoxvn?”

“Lạkuhni hoặkkqbc làskzz, khuôtlzrn mặkkqbt nàskzzy khôtlzrng khiếvnhhn cho anh cóyejh loạkuhni khoázhpei cảhuaxm đjjoaóyejh?” Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng lấwqpjy ngóyejhn tay lưrsmnaiibt qua gòlobnzhpemymcnh, lộskzz ra vẻwwli mặkkqbt tiếvnhhc nuốvoxvi, hóyejha ra lớaiibn lêbvhun cũnoiing khôtlzrng phảhuaxi chuyệvveen tốvoxvt.

Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun nghe vậusofy, cảhuax khuôtlzrn mặkkqbt đjjoambsvu đjjoaen, chẳvwxqng lẽfvbh anh ởfjvg trong mắmrxyt Tiêbvhuu Tửfxwqxqxxng chívwxqnh làskzz ngưrsmnbmohi nhưrsmn vậusofy sao? Khôtlzrng thểwmau khôtlzrng nóyejhi, Sởfjvg Chívwxqch Thiêbvhun thựdmmjc châxiqtn tưrsmnaiibng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.