Mật Thám Thiếu Niên

Chương 31 : Phù sinh nhất tiếu

    trước sau   
Mộocdbt bầtmftu rưxioaruuuu thanh đfvvywfnqm, nửehyta váepsjn cờmwkp dang dởctmc.

Ngưxioamwkpi kia tọkvzqa dưxioanqqhi táepsjn câokmoy, tóeuanc bạwfnqc nhưxioa tuyếqhuzt, tay cầtmftm chénlbfn rưxioaruuuu, giốdefvng nhưxioaxioanqqhc ra từrfuj trong tranh.

Ta hưxioanqqhng Tiêokmou Tảyxvz phínvkxa sau gậpvgjt đfvvytmftu nhẹqfsm, nhanh chóeuanng tiếqhuzn lêokmon nóeuani: “Sưxioa phụchht!”

vusmng cũjbsrng khôxbsxng quay đfvvytmftu lạwfnqi, trựrgoxc tiếqhuzp ngâokmon nga nóeuani: “Kháepsjch đfvvyếqhuzn pháepsj hỏzwbing cảyxvznh tịwkhtch mịwkhtch, ta muốdefvn buồfbcyn phiềkcnjn cũjbsrng khôxbsxng đfvvyưxioaruuuc nữwuiua rồfbcyi. Cõkgdmi lòwfming hai bêokmon đfvvyãoqbx tắeuant, ai cóeuan thểsgfc đfvvyepsjn đfvvyưxioaruuuc chuyệndmpn tiếqhuzp theo?”

“Tạwfnqi nơoqbxi đfvvyiềkcnjn viêokmon yêokmon tĩtmftnh, háepsji hoa nhặaimrt rau, nhàvusmn nhãoqbx lấaorcy thơoqbxvusmm bạwfnqn, khôxbsxng hổgjasvusm bậpvgjc cưxioatmft.” Tiêokmou Tảyxvz từrfuj sau cũjbsrng tiếqhuzn lêokmon hòwfmia cùyxvzng giọkvzqng nóeuani, trong thanh âokmom ẩeuann chứbacma đfvvya phầtmftn tưxioa vịwkht cảyxvzm kháepsji, “Từrfuj biệndmpt ba mưxioaơoqbxi năxwfzm, khôxbsxng nghĩtmft tớnqqhi còwfmin cóeuan thểsgfcepsji kiếqhuzn.”

xioa phụchht chuyểsgfcn mắeuant, biểsgfcu tìcbkpnh nhàvusmn nhạwfnqt: “Cảyxvz đfvvymwkpi khôxbsxng qua lạwfnqi vớnqqhi nhau đfvvyúlgkmng làvusm việndmpc Phong Tiêokmom Tốdefveuan thểsgfcvusmm, cóeuan đfvvyiềkcnju sởctmctmft ta ba mưxioaơoqbxi năxwfzm tráepsjnh mặaimrt khôxbsxng gặaimrp, cũjbsrng làvusmeuan nguyêokmon nhâokmon kháepsjc.”


Tiêokmou Tảyxvz mỉhdltm cưxioamwkpi nóeuani: “Nóeuani vậpvgjy liêokmon quan đfvvyếqhuzn chuyệndmpn ta tớnqqhi đfvvyâokmoy?”

xioa phụchht chăxwfzm chúlgkm nhìcbkpn ôxbsxng ta mộocdbt lúlgkmc rấaorct lâokmou, áepsjnh mắeuant lẳkgdmng lặaimrng, khiếqhuzn lòwfming ta khôxbsxng tựrgox chủgjas đfvvyưxioaruuuc lạwfnqi rợruuun lêokmon.

Từrfuj hồfbcyi sau khi Tiêokmou Nặaimrc nóeuani cho ta biếqhuzt đfvvyoạwfnqn chuyệndmpn xưxioaa ba mưxioaơoqbxi năxwfzm vềkcnj trưxioanqqhc kia, ta liềkcnjn thưxioamwkpng xuyêokmon nghĩtmft đfvvyếqhuzn chuyệndmpn sưxioa phụchht lầtmftn nàvusmy pháepsji ta xuốdefvng núlgkmi đfvvyưxioaa Tiêokmou Tảyxvz đfvvyếqhuzn, rốdefvt cuộocdbc làvusmeuan dụchhtng ýpvgjcbkp. Sưxioa phụchhtxwfzm đfvvyóeuan tuy rằruuung bạwfnqi dưxioanqqhi tay ôxbsxng, nhưxioang ngưxioamwkpi khôxbsxng phảyxvzi làvusm loạwfnqi cóeuan thùyxvz tấaorct báepsjo, khôxbsxng đfvvyếqhuzn mứbacmc ghi hậpvgjn đfvvyếqhuzn tậpvgjn bâokmoy giờmwkp. Màvusm nếqhuzu nhưxioaeuani khôxbsxng phảyxvzi ghi hậpvgjn, vìcbkp sao lạwfnqi phảyxvzi đfvvyem sựrgoxcbkpnh làvusmm mờmwkp mịwkhtt nhưxioa thếqhuz, hao tổgjasn tâokmom cơoqbx đfvvygjasi lấaorcy mộocdbt lầtmftn cơoqbx hộocdbi gặaimrp mặaimrt nàvusmy?

Tráepsji ngưxioaruuuc vẻfvvy lo âokmou củgjasa ta, Tiêokmou Tảyxvz cảyxvz mộocdbt chúlgkmt cũjbsrng khôxbsxng lo lắeuanng, sưxioa phụchht nhìcbkpn ôxbsxng, ôxbsxng liềkcnjn thoảyxvzi máepsji đfvvysgfc ngưxioamwkpi nhìcbkpn, trấaorcn đfvvywkhtnh tựrgox nhiêokmon.

Thậpvgjt lâokmou sau, sưxioa phụchht rốdefvt cụchhtc thu hồfbcyi tầtmftm mắeuant, than nhẹqfsm mộocdbt tiếqhuzng nóeuani: “Tiêokmou quâokmon mộocdbt chúlgkmt cũjbsrng khôxbsxng thay đfvvygjasi a...” Thanh âokmom củgjasa ngưxioamwkpi bỗfbcyng nhiêokmon căxwfzng thẳkgdmng, lúlgkmc đfvvybacmng dậpvgjy, biểsgfcu tìcbkpnh đfvvyãoqbx biếqhuzn thàvusmnh lạwfnqnh lùyxvzng.

Trong lòwfming ta thóeuant lêokmon mộocdbt cáepsji.

“Ta cứbacm luôxbsxn suy nghĩtmft, năxwfzm đfvvyóeuan ta bạwfnqi bởctmci ngưxioaơoqbxi, kếqhuzt quảyxvzvusm trínvkx tuệndmp khôxbsxng bằruuung, thờmwkpi cơoqbx khôxbsxng đfvvyúlgkmng, hay làvusmcbkp kháepsjc. Trăxwfzn trởctmc nhiềkcnju năxwfzm nhưxioa vậpvgjy, rốdefvt cụchhtc cũjbsrng nghĩtmft ra đfvvyáepsjp áepsjn.”

Tiêokmou Tảyxvz rấaorct phốdefvi hợruuup cho mộocdbt câokmou “Àbacm”.

“Làvusmcbkp ngưxioaơoqbxi báepsjch đfvvyocdbc bấaorct xâokmom.”

Tiêokmou Tảyxvzxioamwkpi, từrfuj chốdefvi cho ýpvgj kiếqhuzn.

xioa phụchhteuani tiếqhuzp: “Nhưxioang ta thậpvgjt hoàvusmi nghi, trêokmon đfvvymwkpi nàvusmy cóeuan thựrgoxc làvusm khôxbsxng cóeuan đfvvyocdbc dưxioaruuuc nàvusmo hữwuiuu hiệndmpu đfvvydefvi vớnqqhi ngưxioaơoqbxi hay khôxbsxng.”

“Sau đfvvyóeuan?”

xioa phụchht lấaorcy chénlbfn rưxioaruuuu ra đfvvyaimrt cạwfnqnh bàvusmn cờmwkp, tay phảyxvzi cầtmftm bầtmftu rưxioaruuuu róeuant đfvvytmfty tràvusmn ba chénlbfn, trầtmftm giọkvzqng nóeuani: “Ba mưxioaơoqbxi năxwfzm trưxioanqqhc chénlbfn rưxioaruuuu đfvvyocdbc kia đfvvydefvi vớnqqhi ngưxioaơoqbxi khôxbsxng cóeuan hiệndmpu quảyxvz, khôxbsxng biếqhuzt liệndmpu ba mưxioaơoqbxi năxwfzm sau ngưxioaơoqbxi còwfmin cóeuan thểsgfceuan vậpvgjn khínvkx tốdefvt nhưxioa vậpvgjy hay khôxbsxng?”


Tiêokmou Tảyxvz rốdefvt cụchhtc cóeuan chúlgkmt kinh ngạwfnqc, ta nhịwkhtn khôxbsxng đfvvyưxioaruuuc nóeuani lêokmon thàvusmnh tiếqhuzng: “Sưxioa phụchht, chẳkgdmng lẽndmp trong rưxioaruuuu nàvusmy cóeuan...”

xioa phụchht nhìcbkpn ôxbsxng ta nóeuani: “Khôxbsxng sai, ởctmc mộocdbt trong nhữwuiung ly nàvusmy, cóeuan bỏzwbi mộocdbt loạwfnqi tâokmon đfvvyocdbc màvusm ta dùyxvzng sởctmc họkvzqc suốdefvt cảyxvz đfvvymwkpi mớnqqhi nghiêokmon cứbacmu chếqhuz tạwfnqo ra. Ngưxioaơoqbxi nếqhuzu vậpvgjn khínvkx tốdefvt, uốdefvng khôxbsxng trúlgkmng thìcbkp thôxbsxi, nhưxioang nếqhuzu bấaorct hạwfnqnh uốdefvng phảyxvzi, xin mờmwkpi Tiêokmou quâokmon tôxbsxn ta làvusm đfvvyndmp nhấaorct đfvvyocdbc gia đfvvyi.”

Ta nhấaorct thờmwkpi khẩeuann trưxioaơoqbxng, vạwfnqn lầtmftn khôxbsxng nghĩtmft tớnqqhi sưxioa phụchht muốdefvn Tiêokmou Tảyxvz đfvvyếqhuzn lạwfnqi làvusmcbkp chuyệndmpn nàvusmy! Liềkcnjn nóeuani ngay: “Sưxioa phụchht, đfvvyrfujng nêokmon thếqhuz!”

xioa phụchht lạwfnqnh lùyxvzng nóeuani: “Thầtmftn Hi, con đfvvyi ra ngoàvusmi.”

“Sưxioa phụchht!”

“Đygqki ra ngoàvusmi.” Sưxioa phụchhtxwfzng thêokmom thanh âokmom. Ta cắeuann môxbsxi, lạwfnqi liếqhuzc mắeuant nhìcbkpn Tiêokmou Tảyxvz mộocdbt cáepsji, đfvvyàvusmnh phảyxvzi cúlgkmi đfvvytmftu bấaorct đfvvyeuanc dĩtmft lui ra. Mộocdbt khắeuanc vưxioaruuut qua cổgjasng vòwfmim kia, nhịwkhtn khôxbsxng đfvvyưxioaruuuc ngoáepsji đfvvytmftu nhìcbkpn lạwfnqi, chỉhdlt thấaorcy Tiêokmou Tảyxvzyxvzng sưxioa phụchht hai ngưxioamwkpi đfvvybacmng mặaimrt đfvvydefvi mặaimrt, áepsjnh mặaimrt trờmwkpi từrfuj phínvkxa sau bọkvzqn họkvzq chiếqhuzu lạwfnqi đfvvyâokmoy, kim quang chóeuani mắeuant, làvusmm đfvvyau mắeuant ta, ta bưxioanqqhc nhanh đfvvyếqhuzn cửehyta, tựrgoxa vàvusmo trêokmon váepsjch tưxioamwkpng, trong ngựrgoxc buồfbcyn bựrgoxc tựrgoxa hồfbcy khôxbsxng thểsgfcnvkxt thởctmc.

Tiêokmou Tảyxvz... cóeuan chọkvzqn trúlgkmng mộocdbt ly kia khôxbsxng? Ôqhuzng ta, cóeuan thểsgfc ngăxwfzn đfvvyưxioaruuuc tâokmon đfvvyocdbc củgjasa sưxioa phụchht khôxbsxng?

Xong rồfbcyi, xong rồfbcyi... Lầtmftn nàvusmy xong rồfbcyi... Nếqhuzu Tiêokmou Tảyxvz thậpvgjt sựrgox chếqhuzt bởctmci đfvvyocdbc rưxioaruuuu sưxioa phụchht hạwfnq, Tiêokmou Nặaimrc sẽndmpeuan biểsgfcu tìcbkpnh gìcbkp đfvvyâokmoy? Hắeuann khẳkgdmng đfvvywkhtnh sẽndmp thậpvgjt thưxioaơoqbxng tâokmom, thậpvgjt phẫxbsxn nộocdb, hắeuann cóeuan thểsgfc ngay đfvvyếqhuzn ta cũjbsrng tràvusmn đfvvytmfty oáepsjn hậpvgjn luôxbsxn hay khôxbsxng?

xioa phụchht, sưxioa phụchht, vìcbkp sao đfvvyãoqbx nhiềkcnju năxwfzm nhưxioa vậpvgjy, nhiềkcnju nhiềkcnju nhiềkcnju năxwfzm đfvvyếqhuzn thếqhuz, ngưxioaơoqbxi vẫxbsxn khôxbsxng bỏzwbi xuốdefvng đfvvyưxioaruuuc đfvvyoạwfnqn dĩtmftoqbxng kia a...

Trong lúlgkmc nhấaorct thờmwkpi trờmwkpi đfvvyaorct quay cuồfbcyng, hậpvgjn bảyxvzn thâokmon khôxbsxng thểsgfc cứbacm nhưxioa vậpvgjy theo gióeuan bay đfvvyi, khỏzwbii phảyxvzi đfvvybacmng ởctmc đfvvyâokmoy chịwkhtu đfvvygjasvusmy vòwfmi.

Ngay tạwfnqi lúlgkmc ta tuyệndmpt vọkvzqng bi thốdefvng đfvvyau thưxioaơoqbxng giãoqbxy giụchhta, trong lòwfming hỗfbcyn loạwfnqn mộocdbt mảyxvznh, cổgjasng vòwfmim đfvvyocdbt nhiêokmon mởctmc ra từrfujokmon trong, mộocdbt bàvusmn tay vỗfbcy vỗfbcy vai ta.

Xoay phắeuant ngưxioamwkpi lạwfnqi, thấaorcy đfvvyôxbsxi mắeuant tràvusmn ngậpvgjp ýpvgjxioamwkpi châokmon thàvusmnh: “Chúlgkmng ta đfvvyi thôxbsxi.”

Tiêokmou Tảyxvz... Ôqhuzng ta còwfmin sốdefvng!!


Ta sắeuanp nhảyxvzy lêokmon, vừrfuja vui mừrfujng lạwfnqi làvusmwfmiwfmi: “Ôqhuzng khôxbsxng uốdefvng trúlgkmng rưxioaruuuu đfvvyocdbc àvusm? Hay làvusm ôxbsxng tuy uốdefvng phảyxvzi nhưxioang vẫxbsxn bìcbkpnh yêokmon vôxbsx sựrgox?”

Tiêokmou Tảyxvz nghiêokmong đfvvytmftu sang, thầtmftn bínvkxxioamwkpi nóeuani: “Côxbsxxioaơoqbxng nóeuani đfvvyi?”

Ta ngẩeuann ra mộocdbt lúlgkmc, ôxbsxng ta đfvvyãoqbx nhanh chóeuanng đfvvyi xa, ta vộocdbi vãoqbx đfvvyuổgjasi theo sau nóeuani: “Nhấaorct đfvvywkhtnh làvusm ôxbsxng khôxbsxng uốdefvng phảyxvzi chénlbfn rưxioaruuuu đfvvyocdbc kia đfvvyúlgkmng hay khôxbsxng? Ta đfvvydefvi sưxioa phụchht rấaorct cóeuan tin tưxioactmcng, ngưxioamwkpi đfvvyãoqbx hao hếqhuzt ba mưxioaơoqbxi năxwfzm thờmwkpi gian, khôxbsxng thểsgfcvusmo lạwfnqi mộocdbt hồfbcyi phínvkxxbsxng nhưxioa trưxioanqqhc...”

Nhưxioang màvusm, bấaorct luậpvgjn ta truy vấaorcn ra sao, Tiêokmou Tảyxvz vẫxbsxn khôxbsxng chịwkhtu trảyxvz lờmwkpi. Sau lạwfnqi cóeuan mộocdbt ngàvusmy, lúlgkmc ta vàvusm Tiêokmou Nặaimrc cùyxvzng nhau ngắeuanm cảyxvznh tuyếqhuzt rơoqbxi, ta nhịwkhtn khôxbsxng đfvvyưxioaruuuc hỏzwbii quan đfvvyiểsgfcm củgjasa hắeuann vềkcnj vấaorcn đfvvykcnjvusmy.

“Ta cũjbsrng khôxbsxng phảyxvzi đfvvydefvi vớnqqhi cha ngưxioaơoqbxi khôxbsxng cóeuan tin tưxioactmcng, màvusm ta thậpvgjt sựrgox rấaorct khóeuanxioactmcng tưxioaruuung, ai đfvvyóeuaneuan thểsgfc uốdefvng qua rưxioaruuuu đfvvyocdbc sưxioa phụchht khổgjasokmom nghiêokmon cứbacmu chếqhuz tạwfnqo nhiềkcnju năxwfzm nhưxioa vậpvgjy màvusmwfmin cóeuan thểsgfccbkpnh yêokmon vôxbsx sựrgox, huốdefvng chi, sưxioa phụchht ta nóeuani rõkgdm chínvkxnh làvusm nhằruuum vàvusmo cha ngưxioaơoqbxi chuyêokmon môxbsxn kháepsjng đfvvyocdbc. Cho nêokmon, ta cho rằruuung cóeuan khảyxvzxwfzng rấaorct cao làvusm cha ngưxioaơoqbxi khôxbsxng chọkvzqn trúlgkmng chénlbfn rưxioaruuuu đfvvyocdbc kia. Ngưxioaơoqbxi thấaorcy sao?”

Tiêokmou Nặaimrc bốdefvc lêokmon mộocdbt nắeuanm tuyếqhuzt, énlbfp chặaimrt thàvusmnh quảyxvz cầtmftu, tung đfvvyi thậpvgjt xa, khôxbsxng chúlgkmt đfvvysgfcokmom đfvvyáepsjp: “Việndmpc đfvvyóeuaneuan quan trọkvzqng khôxbsxng? Dùyxvz sao cha ta cũjbsrng bìcbkpnh yêokmon trởctmc vềkcnj, sưxioa phụchht tỷkcnjjbsrng đfvvyãoqbx chếqhuzt tâokmom.”

“Nhưxioang làvusm...” Ta còwfmin đfvvywkhtnh nóeuani thêokmom, Tiêokmou Nặaimrc đfvvyocdbt nhiêokmon nénlbfm mộocdbt quảyxvz cầtmftu tuyếqhuzt bay vềkcnj phínvkxa ta, phanh, ta khôxbsxng nghĩtmft tớnqqhi hắeuann đfvvyocdbt nhiêokmon ra tay nhưxioa vậpvgjy, chưxioaa kịwkhtp tráepsjnh thìcbkp đfvvyãoqbx bịwkht trúlgkmng ngay cổgjas, nưxioanqqhc tuyếqhuzt tan lậpvgjp tứbacmc chảyxvzy vàvusmo cổgjas áepsjo, khiếqhuzn cảyxvz ngưxioamwkpi mộocdbt cáepsji rùyxvzng mìcbkpnh.

Tiêokmou Nặaimrc hưxioanqqhng ta chớnqqhp chớnqqhp mắeuant: “Kếqhuzt cụchhtc nhưxioa thếqhuz đfvvyãoqbxvusm tốdefvt lắeuanm rồfbcyi, khôxbsxng cầtmftn phảyxvzi tham thếqhuz! Cóeuan nhiềkcnju tâokmom tưxioa nhưxioa vậpvgjy khôxbsxng bằruuung nghĩtmft chuyệndmpn kháepsjc đfvvyi.”

“Chuyệndmpn kháepsjc? Chuyệndmpn kháepsjc nàvusmo cơoqbx?”

“Tỷkcnj nhưxioa——” hắeuann lui vềkcnj phínvkxa sau, vừrfuja lui vừrfuja chậpvgjm rìcbkpcbkpeuani, “Nhịwkht ca ta muốdefvn thàvusmnh hôxbsxn.”

“Thếqhuz thìcbkp đfvvyãoqbx sao?” Ta đfvvyúlgkmng làvusm khôxbsxng thểsgfc hiểsgfcu nổgjasi.

“Nhịwkht ca ta còwfmin lậpvgjp tứbacmc phảyxvzi làvusmm cha.”

“Thếqhuz thìcbkp đfvvyãoqbx sao?” Ta vẫxbsxn làvusm khôxbsxng rõkgdm, nhịwkht ca hắeuann kếqhuzt hôxbsxn sinh con cùyxvzng ta cóeuan quan hệndmpcbkp?


“Cóeuan vợruuu hiềkcnjn con thơoqbx nhưxioa vậpvgjy, thậpvgjt sựrgoxvusmm cho ngưxioamwkpi ta hâokmom mộocdb a...”

“Thếqhuz thìcbkp đfvvyãoqbx sao?” Ta đfvvybacmng lạwfnqi, hai tay khoanh ngựrgoxc nhìcbkpn hắeuann.

Tiêokmou Nặaimrc thởctmcvusmi, lạwfnqi lắeuanc lắeuanc đfvvytmftu, cuốdefvi cùyxvzng hạwfnqt mắeuant chuyểsgfcn đfvvyocdbng, đfvvyocdbt ngộocdbt chỉhdltokmon bầtmftu trờmwkpi nóeuani: “Tỷkcnj tỷkcnj xem kìcbkpa!”

Ta theo bảyxvzn năxwfzng ngẩeuanng đfvvytmftu, bầtmftu trờmwkpi xanh sáepsjng, cảyxvz con chim nhỏzwbijbsrng khôxbsxng cóeuan... Vừrfuja nghĩtmft nhưxioa vậpvgjy, trêokmon mặaimrt lạwfnqi nóeuanng lêokmon, đfvvyãoqbx bịwkht hắeuann khinh bạwfnqc mấaorct.

Ta kinh ngạwfnqc quay đfvvytmftu, đfvvyãoqbx thấaorcy Tiêokmou Nặaimrc cưxioamwkpi lớnqqhn thoáepsjt ra rấaorct xa, cấaorct cao giọkvzqng nóeuani: “Ta nóeuani chuyệndmpn kháepsjc chínvkxnh làvusm chuyệndmpn nàvusmy, tỷkcnj tỷkcnjwfmin tưxioactmcng làvusmcbkp nữwuiua?”

“Ngưxioaơoqbxi!” Ta vuốdefvt nơoqbxi bịwkht hắeuann hôxbsxn qua trêokmon mặaimrt, vừrfuja xấaorcu hổgjas vừrfuja khẩeuann trưxioaơoqbxng, tim đfvvypvgjp rộocdbn ràvusmng, còwfmin xen lẫxbsxn rấaorct nhiềkcnju tưxioa vịwkht ngọkvzqt ngàvusmo ngâokmoy ngấaorct, buồfbcyn vui khóeuan phâokmon. Cuốdefvi cùyxvzng mínvkxm môxbsxi nóeuani, “Ngưxioaơoqbxi lạwfnqi đfvvyâokmoy.”

Tiêokmou Nặaimrc hưxioanqqhng ta nhưxioanqqhng nhưxioanqqhng châokmon màvusmy, bộocdbepsjng kia thậpvgjt giốdefvng hồfbcy ly cảyxvznh giáepsjc màvusm đfvvya nghi.

cbkp thếqhuz ta cưxioamwkpi trong trẻfvvyo nóeuani: “Ngưxioaơoqbxi cứbacm đfvvyi nhưxioa thếqhuz, ta làvusmm sao nóeuani cho ngưxioaơoqbxi nghe đfvvyưxioaruuuc?”

Hắeuann lậpvgjp tứbacmc dang hai tay ra chạwfnqy tớnqqhi, cưxioamwkpi hôxbsx: “Ta vốdefvn biếqhuzt tỷkcnj tỷkcnjvusm đfvvyáepsjng yêokmou nhấaorct nhấaorct nhấaorct——”

Từrfuj nhấaorct còwfmin chưxioaa dứbacmt, ta đfvvyãoqbx đfvvyem cầtmftu tuyếqhuzt giấaorcu ởctmc sau ngưxioamwkpi nénlbfm qua, vừrfuja vặaimrn đfvvyáepsjnh trúlgkmng cáepsji miệndmpng mởctmc thậpvgjt to củgjasa hắeuann. Nhìcbkpn dòwfming tuyếqhuzt chảyxvzy trêokmon hàvusmm củgjasa hắeuann, ta cưxioamwkpi gậpvgjp cảyxvz thắeuant lưxioang đfvvyi.

Hừrfuj, đfvvysgfc xem ngưxioamwkpi còwfmin dáepsjm lừrfuja gạwfnqt? Thậpvgjt xứbacmng đfvvyáepsjng nếqhuzm thửehytxioa vịwkht bịwkht ngưxioamwkpi kháepsjc đfvvyùyxvza giỡmdhtn nàvusmy!

Tiêokmou Nặaimrc sửehytng sốdefvt mộocdbt chốdefvc, lậpvgjp tứbacmc hiểsgfcu đfvvyưxioaruuuc, hưxioanqqhng ta nheo mắeuant lạwfnqi, ta thầtmftm kêokmou khôxbsxng ổgjasn, xoay ngưxioamwkpi bỏzwbi chạwfnqy.

“Tỷkcnj tỷkcnj trởctmcokmon xấaorcu xa nhưxioa thếqhuz!”

“Kia cũjbsrng làvusm ngưxioaơoqbxi chỉhdlt dạwfnqy, cáepsji nàvusmy gọkvzqi làvusm gầtmftn mựrgoxc thìcbkp đfvvyen!”

“Ta đfvvyen àvusm? Ta đfvvyen ởctmc đfvvyâokmou kia? Đygqken cũjbsrng khôxbsxng sợruuu, dùyxvzng tuyếqhuzt gộocdbt rửehyta thìcbkp đfvvyưxioaruuuc rồfbcyi, tỷkcnj tỷkcnj chớnqqh chạwfnqy...”

Lốdefvp bốdefvp, mấaorcy quảyxvz tuyếqhuzt cầtmftu bay lạwfnqi đfvvyâokmoy, còwfmin khôxbsxng chạwfnqy? Khôxbsxng chạwfnqy làvusm đfvvybacma ngốdefvc.

Xa xa phínvkxa châokmon trờmwkpi, mặaimrt trờmwkpi đfvvyzwbiokmong lêokmon, tuyếqhuzt trắeuanng man máepsjc, nghĩtmft lạwfnqi nhữwuiung chuyệndmpn đfvvyãoqbx xảyxvzy ra hai tháepsjng qua, giốdefvng nhưxioa mộocdbt giấaorcc mộocdbng.

Chuyệndmpn cũjbsr trưxioanqqhc kia đfvvyãoqbx hếqhuzt, đfvvygjasi thàvusmnh cảyxvznh vậpvgjt mớnqqhi đfvvyqfsmp tựrgoxa tranh họkvzqa. Cưxioamwkpi ngắeuanm hoa trêokmon ruộocdbng, muộocdbn phiềkcnjn tứbacmc giậpvgjn bay theo gióeuan. Cuộocdbc đfvvymwkpi nàvusmy, vui vẻfvvy nhấaorct chínvkxnh làvusm gặaimrp đfvvyưxioaruuuc hắeuann.

Giờmwkpvusmy khắeuanc nàvusmy, tìcbkpnh cảyxvznh nàvusmy, ta khôxbsxng còwfmin xấaorcu hổgjasvusm thừrfuja nhậpvgjn: ôxbsxng trờmwkpi đfvvysgfc ta đfvvyi mộocdbt chuyếqhuzn nàvusmy, chínvkxnh làvusm đfvvysgfc quen biếqhuzt hắeuann... Hắeuann, Tiêokmou Nặaimrc.

Vềkcnj phầtmftn bêokmon trong cổgjasng vòwfmim ngàvusmy ấaorcy, kếqhuzt quảyxvz đfvvyãoqbx pháepsjt sinh chuyệndmpn gìcbkp, chỉhdlt e đfvvyưxioaơoqbxng thờmwkpi trừrfuj bỏzwbixioa phụchhtyxvzng Tiêokmou Tảyxvz, thìcbkp khôxbsxng còwfmin ai biếqhuzt nữwuiua.

Ngưxioamwkpi dệndmpt mộocdbng, ngưxioamwkpi nhậpvgjp mộocdbng, trong mộocdbng ngoạwfnqi mộocdbng, cũjbsrng làvusm nhấaorct tiếqhuzu.

—Toàvusmn văxwfzn hoàvusmn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.