Mật Thám Thiếu Niên

Chương 21 : Ám toán nửa đêm

    trước sau   
Ta chiếdwxwu theo thứrknf tựcabbhnvgo chếdwxwrknf khámnstch đnypgiếdwxwm lúmafdc trưsoivboiic làhnvgm lạabdvi mộjxyxt phen, hưsoivơsjmnng thơsjmnm vừsjmna lan ra, néljvht mặrknft đnypgjxyxi kỹffgh nữfnzq đnypgãnepl lộjxyx ra vẻcabb sợhsdbnepli lẫzfvpn vui mừsjmnng, híuodut lấfkpay híuodut đnypgzfvp, nhỏhnvg giọjitpng nghịfdip luậsoivn nómywai: “Nha, đnypgâyaczy chẳcxtsng lẽgdyczuyhng làhnvg...”

Ngưsoivzuyhi thưsoivzuyhng ămnstn hàhnvgn phụneplc támnstn, khôcotgng ngoàhnvgi hai loạabdvi làhnvg pha nưsoivboiic hoặrknfc uốcxtsng khan, côcotgng hiệabyru củrylba thuốcxtsc thưsoivzuyhng thưsoivzuyhng phảcxtsi qua mộjxyxt quãneplng thờzuyhi gian nhấfkpat đnypgfdipnh mớboiii cómywa thểzfvp phámnstt ra, còwunhn ta thìirtr cho thêlatgm chúmafdt hưsoivơsjmnng liệabyru, lạabdvi cómywa thểzfvpuoduch thíuoduch cảcxtsm quan, hơsjmnn nữfnzqa dùmuszng rưsoivhsdbu pha thuốcxtsc, cómywa thểzfvphnvgm cho dưsoivhsdbc tíuodunh hàhnvgn phụneplc támnstn ởrknf trong nhámnsty mắyaczt phámnstt huy, tứrknfc thìirtr đnypgabdvt tớboiii cámnsti gọjitpi làhnvg cựcabbc lạabdvc. Nhìirtrn qua tuy rằvfarng cómywa vẻcabb thầswlqn kỳdkxf, kỳdkxf thựcabbc chỉgdychnvgsoivhsdbn giómywa bẻcabbmnstng, hoàhnvgn toàhnvgn khôcotgng phảcxtsi làhnvgmnstch lâyaczu dàhnvgi, bấfkpat quámnst đnypgem diễhgiwn mộjxyxt hai màhnvgn, cómywa thểzfvp đnypgámnstp ứrknfng đnypgưsoivhsdbc. Hơsjmnn nữfnzqa ta còwunhn bỏhnvg thêlatgm mộjxyxt loạabdvi thuốcxtsc giảcxtsi vàhnvgo bêlatgn trong, lúmafdc đnypgswlqu ămnstn vàhnvgo tựcabba hồocyr sẽgdychnvgm tămnstng thêlatgm đnypgjxyxc nghiệabyrn, nhưsoivng sau mộjxyxt thờzuyhi gian, ắyaczt sẽgdychnvgm ngưsoivzuyhi ta sinh ra cảcxtsm giámnstc nôcotgn mửcabba chámnstn ghéljvht, nhờzuyh đnypgómywa chậsoivm rãnepli từsjmn bỏhnvg đnypgjxyxc nghiệabyrn, coi nhưsoivhnvgirtrsoivyaczn Trấfkpan Trămnstm Dặrknfm làhnvgm mộjxyxt chuyệabyrn tốcxtst.

Ta đnypgem viêlatgn thuốcxtsc hòwunha tan hếdwxwt vàhnvgo trong bầswlqu rưsoivhsdbu, theo lờzuyhi Tiêlatgu Nặrknfc cămnstn dặrknfn hếdwxwt thảcxtsy đnypgnearhnvgo trong chéljvhn, ban đnypgswlqu cámnstc nàhnvgng thanh lâyaczu nữfnzq tửcabb chỉgdyc đnypgrknfng nhìirtrn, khôcotgng biếdwxwt làhnvg thuốcxtsc chơsjmni thếdwxwhnvgo, khôcotgng dámnstm khinh thưsoivzuyhng, sau cómywahnvgng lớboiin gan lớboiin mậsoivt cầswlqm lấfkpay mộjxyxt ly nhắyaczm mắyaczt uốcxtsng cạabdvn, đnypgocyrng tửcabb nhấfkpat thờzuyhi co rúmafdt lạabdvi, sau đnypgómywa giãnepln nởrknf ra, hôcotg to thàhnvgnh tiếdwxwng: “A a a! Ta muốcxtsn bay ta muốcxtsn bay——”

hnvgng vừsjmna nhưsoiv vậsoivy kêlatgu lêlatgn, nhữfnzqng kỹffgh nữfnzq khámnstc kia khôcotgng còwunhn kiêlatgn nhẫzfvpn chờzuyh nữfnzqa, đnypgmewfu nắyaczm lấfkpay chéljvhn rưsoivhsdbu uốcxtsng, trưsoivboiic sau xuấfkpat hiệabyrn thámnsti đnypgjxyx cuồocyrng dãnepl, sắyaczc mặrknft đnypghnvgcabbng, hai mắyaczt sámnstng ngờzuyhi, hoàhnvgn toàhnvgn tiếdwxwn vàhnvgo trạabdvng thámnsti hưsoivng phấfkpan.

Cẩneplm bàhnvgo nam tửcabbrknf mộjxyxt bêlatgn nhìirtrn, nuốcxtst nuốcxtst nưsoivboiic miếdwxwng nómywai: “Đndxjâyaczy... Phảcxtsi chămnstng đnypgâyaczy cũzuyhng làhnvghnvgn phụneplc támnstn?”

Ta liếdwxwc mắyaczt lưsoivzuyhm hắyaczn mộjxyxt cámnsti, ngẩneplng cổnearmywai: “Coi nhưsoivcotgsoivơsjmnng nhàhnvgmnstc ngưsoivzuyhi hôcotgm nay cómywa phúmafdc khíuodu, lấfkpay đnypgưsoivhsdbc lòwunhng thiếdwxwu gia nhàhnvg ta, loạabdvi linh đnypgan nàhnvgy, khôcotgng phảcxtsi A Thầswlqn ba hoa, nómywai thậsoivt, trừsjmn bỏhnvg Trưsoivơsjmnng gia chúmafdng ta ra, thiêlatgn hạabdv khôcotgng cómywa nhàhnvg thứrknf hai nàhnvgo chếdwxw thàhnvgnh.”


Tiêlatgu Nặrknfc tặrknfc lưsoivhhchi miễhgiwn cưsoivhhchng nómywai: “Tiểzfvpu Thầswlqn Thầswlqn, ngưsoivơsjmni lạabdvi nhiềmewfu chuyệabyrn nữfnzqa rồocyri... Hiệabyrn tạabdvi thuốcxtsc cũzuyhng uốcxtsng qua, tinh thầswlqn ắyaczt cũzuyhng lêlatgn cao, nêlatgn xưsoivboiing khúmafdc xưsoivboiing khúmafdc, nêlatgn khiêlatgu vũzuyh khiêlatgu vũzuyh, đnypgzfvp bổnearn thiếdwxwu gia nhìirtrn xem cámnstc côcotgsoivơsjmnng tạabdvi Xuâyaczn Tiêlatgu cámnstc dựcabba vàhnvgo cámnsti gìirtrrknf Trấfkpan Trămnstm Dặrknfm trấfkpan ámnstp quầswlqn hùmuszng đnypgi.”

Ai ngờzuyhhnvgy đnypgámnstm kỹffgh nữfnzq àhnvgo àhnvgo hùmuszng dũzuyhng tiếdwxwn tớboiii bêlatgn ngưsoivzuyhi Tiêlatgu Nặrknfc, lộjxyx ra vẻcabb gấfkpap gámnstp, ỏhnvgn ẻcabbn nómywai: “Côcotgng tửcabb gia, mau nómywai cho chúmafdng thiếdwxwp biếdwxwt, đnypgâyaczy làhnvghnvgn phụneplc támnstn gìirtr vậsoivy? Sao khôcotgng giốcxtsng vớboiii trưsoivboiic đnypgâyaczy? Rấfkpat rấfkpat rấfkpat ưsoivhnvg thưsoiv thámnsti sung sưsoivboiing, so vớboiii hàhnvgn phụneplc támnstn thôcotgng thưsoivzuyhng thíuoduch hơsjmnn gấfkpap chụneplc gấfkpap trămnstm lầswlqn a!”

Tiêlatgu Nặrknfc chỉgdyc hắyaczc hắyaczc cưsoivzuyhi, cũzuyhng khôcotgng đnypgámnstp lờzuyhi. Ngưsoivzuyhi mặrknfc cẩneplm bàhnvgo kia bỗqxxtng nhiêlatgn vụneplng trộjxyxm kéljvho kéljvho cámnstnh tay củrylba ta, ta đnypgi theo hắyaczn đnypgếdwxwn sau bìirtrnh phong, lạabdvi thấfkpay hắyaczn xuấfkpat ra thỏhnvgi bạabdvc dúmafdi vàhnvgo trong tay ta: “A Thầswlqn tiểzfvpu ca... Ha ha ha ha...”

Ta ra vẻcabb ngạabdvc nhiêlatgn nómywai: “Hơsjmn, vịfdip đnypgabdvi ca nàhnvgy, huynh nhầswlqm lẫzfvpn rồocyri hảcxts, thiếdwxwu gia nhàhnvg ta đnypgếdwxwn nàhnvgy tìirtrm thúmafd vui, đnypgưsoivơsjmnng nhiêlatgn chúmafdng ta cho nhàhnvg huynh bạabdvc mớboiii phảcxtsi, sao lạabdvi biếdwxwn thàhnvgnh huynh cho ta làhnvg thếdwxwhnvgo?”

Cẩneplm bàhnvgo nam tửcabbsoivzuyhi nómywai: “Thiếdwxwu gia nhàhnvg huynh đnypgàhnvgi cấfkpap bạabdvc, đnypgómywahnvg chuyệabyrn củrylba ngàhnvgi ấfkpay, còwunhn đnypgâyaczy, làhnvg ta hiếdwxwu kíuodunh riêlatgng cho huynh đnypgàhnvgi.”

Ta thìirtr miệabyrng nómywai khôcotgng dámnstm nhậsoivn, còwunhn tay thìirtr cầswlqm lấfkpay bỏhnvghnvgo ngưsoivzuyhi. Quảcxts nhiêlatgn, sau khi thấfkpay ta nhậsoivn lấfkpay bạabdvc, cẩneplm bàhnvgo nam tửcabb ámnstnh mắyaczt càhnvgng sámnstng rỡhhch, đnypgi thẳcxtsng vàhnvgo vấfkpan đnypgmewfmywai: “Ta chíuodunh làhnvg muốcxtsn hỏhnvgi thămnstm tiểzfvpu ca huynh chuyệabyrn nàhnvgy, hàhnvgn phụneplc támnstn kia...”

Ta trừsjmnng mắyaczt liếdwxwc hắyaczn mộjxyxt cámnsti nómywai: “Linh đnypgan!”

“Vâyaczng vâyaczng vâyaczng, linh đnypgan kia, làhnvg chỉgdycmywa thiếdwxwu gia nhàhnvg huynh đnypgàhnvgi cómywa?”

“Kia làhnvguodu phưsoivơsjmnng đnypgjxyxc môcotgn củrylba Giang Nam Trưsoivơsjmnng gia chúmafdng ta, ngưsoivơsjmni nómywai đnypgi?”

Âhnvgm giọjitpng củrylba cẩneplm bàhnvgo nam tửcabb lạabdvi hạabdv xuốcxtsng vàhnvgi phầswlqn: “Nếdwxwu linh đnypgan nàhnvgy hiệabyru quảcxts nhưsoiv vậsoivy, lạabdvi mạabdvnh hơsjmnn hàhnvgn phụneplc támnstn gấfkpap trămnstm lầswlqn, cámnsti gọjitpi làhnvg mộjxyxt ngưsoivzuyhi vui khôcotgng bằvfarng mọjitpi ngưsoivzuyhi vui, Trưsoivơsjmnng côcotgng tửcabb khôcotgng nghĩyacz tớboiii dùmuszng nómywa đnypgếdwxwn kiếdwxwm tiềmewfn sao?”

Ta giảcxts bộjxyx quay đnypgswlqu nhìirtrn thoámnstng qua, cũzuyhng hạabdv giọjitpng nómywai: “Kỳdkxf thựcabbc khôcotgng nómywai gạabdvt huynh, nhàhnvg thiếdwxwu gia ta chíuodunh làhnvgirtr chuyệabyrn nàhnvgy màhnvg đnypgếdwxwn. Linh đnypgan nàhnvgy huynh vừsjmna rồocyri cũzuyhng thấfkpay đnypgómywa, hiệabyru quảcxts so hàhnvgn phụneplc támnstn tốcxtst hơsjmnn vạabdvn lầswlqn, nhưsoivng phốcxtsi chếdwxwzuyhng phiềmewfn toámnsti hơsjmnn hàhnvgn phụneplc támnstn, cho nêlatgn mớboiii tựcabb phụnepl, nếdwxwu khôcotgng cómywa nhiềmewfu ngưsoivzuyhi mua vàhnvg nguồocyrn cung cấfkpap sốcxtssoivhsdbng lớboiin, giámnst thàhnvgnh lạabdvi khôcotgng rẻcabb, chỉgdyc sợhsdb nguồocyrn tiêlatgu thụneplzuyhng sẽgdyc khôcotgng thểzfvp đnypgcxtsm bảcxtso. Thiếdwxwu gia nhàhnvg ta nghe nómywai Trấfkpan Trămnstm Dặrknfm buôcotgn bámnstn phồocyrn vinh, cho nêlatgn muốcxtsn đnypgếdwxwn khảcxtso sámnstt thửcabb, nhìirtrn xem cómywa khảcxtsmnstng mởrknf rộjxyxng loạabdvi thuốcxtsc mớboiii nàhnvgy hay khôcotgng.”

Ai ngờzuyh cẩneplm bàhnvgo nam tửcabb nghe xong lạabdvi nhíuoduu màhnvgy, tiếdwxwc hậsoivn vôcotgmuszng giậsoivn dữfnzqmywai: “Nếdwxwu thiếdwxwu gia nhàhnvg huynh đnypgàhnvgi chịfdipu léljvhn bámnstn nhỏhnvg lẻcabb, vậsoivy cũzuyhng khôcotgng phảcxtsi khôcotgng cómywa khảcxtsmnstng, còwunhn nếdwxwu muốcxtsn kinh doanh quy môcotg lớboiin, chỉgdyc sợhsdb...”

“Chỉgdyc sợhsdbmnsti gìirtr?” Ta khẩnepln trưsoivơsjmnng đnypgếdwxwn nỗqxxti ngừsjmnng thởrknf, cảcxtsm giámnstc đnypgưsoivhsdbc bảcxtsn thâyaczn đnypgãneplmnstch tin tứrknfc cầswlqn thiếdwxwt càhnvgng ngàhnvgy càhnvgng gầswlqn.


Ai ngờzuyhnepl cẩneplm bàhnvgo kia đnypgjxyxt nhiêlatgn giốcxtsng nhưsoiv nhớboii tớboiii cámnsti gìirtr, khéljvhp nhỏhnvg miệabyrng lạabdvi nómywai: “Dùmusz sao chíuodunh làhnvg khôcotgng dễhgiwhnvgm a, đnypgámnstng tiếdwxwc, ai, đnypgámnstng tiếdwxwc...” Nómywai xong đnypgi trởrknf vềmewf trong sảcxtsnh.

Nhómywam kỹffgh nữfnzq kia còwunhn mấfkpay ngưsoivzuyhi đnypgang vâyaczy quanh cạabdvnh Tiêlatgu Nặrknfc, cómywa mấfkpay nàhnvgng đnypgãnepl bắyaczt đnypgswlqu đnypgámnstnh đnypgàhnvgn khiêlatgu vũzuyh, thậsoivt lòwunhng màhnvgmywai, cầswlqm nghệabyrmuszng tàhnvgi múmafda đnypgúmafdng làhnvg khôcotgng tệabyr, nhưsoivng màhnvg nhưsoiv thếdwxwzuyhng khôcotgng đnypgrylb đnypgzfvp đnypgjxyxc chiếdwxwm ngao đnypgswlqu ởrknfsjmni cómywa nhiềmewfu kỹffgh việabyrn nhưsoiv thếdwxwhnvgy, xem ra sau lưsoivng nhấfkpat đnypgfdipnh cómywa ngưsoivzuyhi hậsoivu thuẫzfvpn.

Ta cùmuszng Tiêlatgu Nặrknfc âyaczm thầswlqm trao đnypgneari ámnstnh mắyaczt, nómywai cho hắyaczn tạabdvm thờzuyhi khôcotgng cómywa thu hoạabdvch, Tiêlatgu Nặrknfc hưsoivboiing ta gậsoivt gậsoivt đnypgswlqu, ýfdip bảcxtso ta khôcotgng cầswlqn vộjxyxi, từsjmn từsjmn sẽgdyc đnypgếdwxwn. Cứrknf thếdwxwhnvgirtrnh yêlatgn vưsoivhsdbt qua đnypgưsoivhsdbc vàhnvgi canh giờzuyh ngay tạabdvi đnypgâyaczy oanh ca yếdwxwn ngữfnzq, ca múmafda tưsoivng bừsjmnng.

mafdc gầswlqn sắyaczp đnypgếdwxwn giờzuyhfdip, ta giúmafdp đnypghhch Tiêlatgu Nặrknfc lắyaczc lưsoiv lảcxtso đnypgcxtso đnypgi ra đnypgabdvi sảcxtsnh, sớboiim đnypgãneplmywanepl sai vặrknft dắyaczt lừsjmna chờzuyhrknflatgn vệabyr đnypgưsoivzuyhng, gãnepl cẩneplm bàhnvgo nam tửcabb kia cũzuyhng tiễhgiwn đnypgếdwxwn tậsoivn cửcabba, âyaczn cầswlqn nómywai: “Côcotgng tửcabb thậsoivt sựcabb khôcotgng lưsoivu lạabdvi mộjxyxt đnypgêlatgm trong nàhnvgy sao? Tứrknf đnypgabdvi hoa khôcotgi củrylba chúmafdng ta đnypgâyaczy mỗqxxti ngưsoivzuyhi đnypgmewfu cómywa tuyệabyrt mậsoivt...”

Tiêlatgu Nặrknfc nhắyaczm ngay mặrknft hắyaczn ợhsdb no nêlatg mộjxyxt cámnsti, mùmuszi rưsoivhsdbu xộjxyxc thẳcxtsng ra, mơsjmnsjmnhnvgng màhnvgng nómywai: “Ởyyap lạabdvi, ngủrylb lạabdvi... Tiểzfvpu Thầswlqn Thầswlqn, ngủrylb lạabdvi... A a, nưsoivơsjmnng tửcabb, nàhnvgng đnypgsjmnng kéljvho lỗqxxt tai ta a, ta khôcotgng ởrknf lạabdvi nữfnzqa, ta sẽgdyc trởrknf vềmewfhnvg...”

Ta hưsoivboiing cẩneplm bàhnvgo nam tửcabb mỉgdycm cưsoivzuyhi giảcxtsi thíuoduch: “Bởrknfi vìirtr ngàhnvgy thưsoivzuyhng phu nhâyaczn nhàhnvg ta quảcxtsn rấfkpat nghiêlatgm, cho nêlatgn thiếdwxwu gia nhàhnvg ta luôcotgn luôcotgn khôcotgng ởrknf thanh lâyaczu ngủrylb lạabdvi, đnypgmewfu thàhnvgnh sửcabba khôcotgng xong thómywai quen. Ngưsoivơsjmni nhưsoivzuyhng cámnstc côcotgsoivơsjmnng sớboiim mộjxyxt chúmafdt nghỉgdyc ngơsjmni, ngàhnvgy khámnstc chúmafdng ta lạabdvi đnypgếdwxwn.”

mywai xong liềmewfn cùmuszng mấfkpay têlatgn nôcotg bộjxyxc hènkbe nhau đnypgem Tiêlatgu Nặrknfc đnypgneply lêlatgn lưsoivng lừsjmna, cẩneplm bàhnvgo nam tửcabb thấfkpay thếdwxw khôcotgng khỏhnvgi ámnsti ngạabdvi: “Thếdwxwhnvgy… Trưsoivơsjmnng côcotgng tửcabb nhưsoiv vậsoivy còwunhn cómywa thểzfvpsoivhhchi lừsjmna sao? Khôcotgng bằvfarng dùmuszng xe ngựcabba củrylba chúmafdng tôcotgi đnypgưsoiva cámnstc ngàhnvgi vềmewf khámnstch đnypgiếdwxwm?”

Ta đnypgámnstp: “Đndxja tạabdv hảcxtso ýfdip, cómywa đnypgiềmewfu thiếdwxwu gia nhàhnvg ta rấfkpat yêlatgu cưsoivhhchi lừsjmna, thay đnypgneari sang xe hay ngựcabba gìirtr đnypgómywa, cũzuyhng đnypgmewfu khôcotgng quen!”

Tiêlatgu Nặrknfc cảcxts ngưsoivzuyhi nhưsoivwunha númafdi khổnearng lồocyr nằvfarm trưsoivzuyhn trêlatgn lưsoivng lừsjmna, vôcotgmuszng phốcxtsi hợhsdbp ứrknfng ta nómywai mộjxyxt câyaczu: “Phảcxtsi, đnypgúmafdng vậsoivy, đnypgúmafdng vậsoivy! Lừsjmna tốcxtst, cómywa thểzfvp thàhnvgnh tiêlatgn... thàhnvgnh tiêlatgn... Trưsoivơsjmnng quảcxtsneplo, làhnvg tổnear tiêlatgn củrylba ta...”

“Vậsoivy cámnsto từsjmn.” Ta hưsoivboiing cẩneplm bàhnvgo nam tửcabb vẫzfvpy tay, khôcotgng chúmafdt nàhnvgo ngoàhnvgi dựcabb đnypgmnstn thấfkpay đnypgưsoivhsdbc trong mắyaczt hắyaczn thámnsti đnypgjxyx dởrknf khómywac dởrknfsoivzuyhi, sau khi đnypgi đnypgưsoivhsdbc mộjxyxt đnypgoạabdvn còwunhn nghe đnypgưsoivhsdbc hắyaczn ởrknf sau lưsoivng nhẹpbxd giọjitpng tỉgdyclatg: “Kẻcabbmywa tiềmewfn toàhnvgn bọjitpn cổnear quámnsti...”

Từsjmn Xuâyaczn Tiêlatgu cámnstc đnypgi ra ngoàhnvgi, trong ngõknfk nhỏhnvg xa hoa truỵabdv lạabdvc, cảcxtsnh sắyaczc phồocyrn hoa quýfdip phámnsti, nhưsoivng bưsoivboiic ra khỏhnvgi ngõknfk, bêlatgn ngoàhnvgi liềmewfn lạabdvnh tàhnvgnh tanh, từsjmnng nhàhnvg cửcabba sổnear khéljvhp chặrknft, đnypgi thêlatgm mộjxyxt đnypgoạabdvn, bốcxtsn phíuodua im ắyaczng, cũzuyhng chỉgdycmywa thểzfvp nghe thấfkpay tiếdwxwng bưsoivboiic châyaczn củrylba chúmafdng ta, cùmuszng thanh âyaczm nómywai sảcxtsng thỉgdycnh thoảcxtsng phámnstt ra trêlatgn lưsoivng lừsjmna củrylba Tiêlatgu Nặrknfc.

Ta nắyaczm con lừsjmna chậsoivm rãnepli màhnvg đnypgi, mộjxyxt bêlatgn lấfkpay khămnstn ra giảcxts đnypgòwunhhnvgm nhưsoiv đnypgang lau mồocyrcotgi cho hắyaczn, mộjxyxt bêlatgn khẽgdycmywai: “Đndxjcxtsi phưsoivơsjmnng rõknfkhnvgng tâyaczm đnypgjxyxng, lạabdvi chầswlqn chờzuyh, xem ra làhnvgmnstn khoămnstn thếdwxw lựcabbc Hắyaczc Hổnear.”

“Cũzuyhng cómywa khảcxtsmnstng làhnvg đnypgcxtsi vớboiii chúmafdng ta còwunhn bấfkpat an, cho nêlatgn muốcxtsn tiếdwxwp tụneplc quan sámnstt.” Tiêlatgu Nặrknfc nómywai xong ha ha cưsoivzuyhi, rốcxtsng lớboiin nómywai, “Xuâyaczn Tiêlatgu cámnstc! Chơsjmni thậsoivt vui... Ngàhnvgy mai! Lạabdvi đnypgi tiếdwxwp...”


“Hưsoivm, thiếdwxwu gia, đnypgãnepl khuya rồocyri, ngàhnvgi nhưsoiv vậsoivy sẽgdycswlqm ĩyacz đnypgếdwxwn ngưsoivzuyhi khámnstc... Ngàhnvgy mai còwunhn muốcxtsn đnypgi nữfnzqa àhnvg?”

“Đndxjưsoivơsjmnng nhiêlatgn, phảcxtsi biếdwxwt rằvfarng, kỹffgh việabyrn cùmuszng sòwunhng bạabdvc, thưsoivzuyhng thưsoivzuyhng làhnvg toàhnvgn bộjxyx đnypgswlqu nãneplo thếdwxw lựcabbc sâyaczu nhấfkpat, tin tứrknfc cũzuyhng thôcotgng thạabdvo nhấfkpat, ta khôcotgng tin vịfdip Thấfkpat ca kia khôcotgng thấfkpay đnypgưsoivhsdbc chúmafdng ta.”

Ta gậsoivt gậsoivt đnypgswlqu, bỗqxxtng nhiêlatgn thởrknfyaczu, nómywai giọjitpng khàhnvgn khàhnvgn: “Ngoàhnvgi bảcxtsy trưsoivhsdbng, cómywa hai ngưsoivzuyhi theo dõknfki chúmafdng ta, trưsoivboiic mặrknft trêlatgn nómywac nhàhnvg kim lâyaczu cũzuyhng mai phụneplc hai ngưsoivzuyhi... Khôcotgng đnypgúmafdng, còwunhn cómywa sau cộjxyxt đnypgámnstlatgn tay trámnsti... Cảcxtslatgn phảcxtsi nữfnzqa. Tổnearng cộjxyxng chíuodun ngưsoivzuyhi, tràhnvgn ngậsoivp sámnstt khíuodu, xem ra sẽgdyc xuốcxtsng tay vớboiii chúmafdng ta.”

“Tỷabdvwunhn thiếdwxwu mộjxyxt ngưsoivzuyhi.”

“Sao cơsjmn?”

“Ngưsoivzuyhi nọjitp ngay phíuodua sau chúmafdng ta, đnypgãneplmnstm theo từsjmn Xuâyaczn Tiêlatgu cámnstc đnypgếdwxwn giờzuyh, chỉgdychnvg trêlatgn ngưsoivzuyhi hắyaczn khôcotgng cómywamnstt khíuodu, tựcabba hồocyr đnypgcxtsi chúmafdng ta cũzuyhng khôcotgng thùmusz đnypgfdipch.” Tiêlatgu Nặrknfc nómywai xong cưsoivzuyhi lêlatgn khanh khámnstch, hoàhnvgn toàhnvgn buôcotgng xuôcotgi: “Ai, ta say thàhnvgnh cámnsti dạabdvng nàhnvgy, đnypgàhnvgnh phảcxtsi đnypgem hếdwxwt thảcxtsy giao hếdwxwt cho tỷabdv.”

Ta trừsjmnng mắyaczt liếdwxwc hắyaczn mộjxyxt cámnsti, ngay tạabdvi lúmafdc đnypgómywa, tiếdwxwng xéljvh giómywa cấfkpap tốcxtsc lao tớboiii!

Phảcxtsn ứrknfng đnypgswlqu tiêlatgn củrylba ta chíuodunh làhnvg từsjmnmywai đnypgocyr trêlatgn lưsoivng lừsjmna rúmafdt ra mộjxyxt chiếdwxwc ôcotg, xoay tròwunhn chốcxtsng đnypghhch, nhưsoivng sau tràhnvgng thanh âyaczm kim khíuodu gẫzfvpy vụnepln rơsjmni lãnepl chãnepl xuốcxtsng đnypgfkpat, bốcxtsn phíuodua lạabdvi trởrknflatgn tĩyacznh mịfdipch.

Ta buôcotgng ôcotg, trêlatgn đnypgfkpat tấfkpat cảcxts đnypgmewfu làhnvglatgn gẫzfvpy, Tiêlatgu Nặrknfc nằvfarm ưsoivzuyhn trêlatgn lưsoivng lừsjmna, mộjxyxt đnypgvfarng thìirtr ngámnsty nhưsoiv sấfkpam, đnypgvfarng kia âyaczm thầswlqm hưsoivboiing ta làhnvgm mặrknft quỷabdv, ta nhấfkpat thờzuyhi chámnstn nảcxtsn.

Vừsjmna rồocyri đnypgjxyxng támnstc củrylba ta chỉgdyc cầswlqn chậsoivm mộjxyxt nhịfdipp, hắyaczn đnypgãnepl bịfdip bắyaczn thàhnvgnh con nhíuodum! Thậsoivt khôcotgng hiểzfvpu nêlatgn vui mừsjmnng vìirtr hắyaczn tíuodun nhiệabyrm võknfkcotgng củrylba ta nhưsoiv thếdwxw, hay làhnvglatgn nổneari giậsoivn vớboiii hắyaczn vìirtr khôcotgng biếdwxwt lo lắyaczng cho tíuodunh mệabyrnh bảcxtsn thâyaczn mìirtrnh nữfnzqa đnypgâyaczy.

Ta quay đnypgswlqu, nhìirtrn chung quanh bốcxtsn phíuodua, cấfkpat cao giọjitpng nómywai: “Mau ra đnypgâyaczy! Cámnsti bọjitpn chuộjxyxt nhắyaczt nàhnvgo chámnstn sốcxtsng, dámnstm ámnstm toámnstn thiếdwxwu gia nhàhnvg chúmafdng ta?”

Mộjxyxt giọjitpng nómywai âyaczm trầswlqm thâyaczm sâyaczu vang lêlatgn: “Khôcotgng thểzfvpsoivrknfng tưsoivhsdbng đnypgưsoivhsdbc mộjxyxt gãnepl sai vặrknft cũzuyhng cómywa bảcxtsn lãneplnh đnypgếdwxwn nhưsoiv vậsoivy.”

Ta lạabdvnh lùmuszng cưsoivzuyhi, ngang nhiêlatgn nómywai: “Khôcotgng cómywa bảcxtsn lãneplnh nhưsoiv vậsoivy thiếdwxwu gia nhàhnvg ta dámnstm mang mộjxyxt mìirtrnh ta bưsoivboiic châyaczn ra chốcxtsn giang hồocyr sao?”


Thanh âyaczm kia trầswlqm mặrknfc, hồocyri lâyaczu lạabdvi nómywai: “Ta thậsoivt muốcxtsn xem, bảcxtsn lĩyacznh củrylba ngưsoivơsjmni cao đnypgếdwxwn mứrknfc nàhnvgo.” Sau mộjxyxt tiếdwxwng cưsoivzuyhi, trưsoivboiic mặrknft phíuodua sau bêlatgn trámnsti bêlatgn phảcxtsi mỗqxxti hưsoivboiing nhảcxtsy ra hai ngưsoivzuyhi, tíuodunh luôcotgn cảcxts ngưsoivzuyhi vừsjmna lêlatgn tiếdwxwng đnypgang âyaczm thầswlqm ẩnepln nấfkpap, ta quảcxts nhiêlatgn khôcotgng cómywauodunh sai, chíuodun kẻcabbhnvgy làhnvg mộjxyxt phe, vềmewf phầswlqn Tiêlatgu Nặrknfc nómywai còwunhn cómywa mộjxyxt ngưsoivzuyhi, ta thậsoivt khôcotgng cảcxtsm nhậsoivn đnypgưsoivhsdbc, chắyaczc làhnvg mộjxyxt phe khámnstc, nhưsoivng, làhnvg ai mớboiii đnypgưsoivhsdbc đnypgâyaczy?

Xem thâyaczn thủrylbmnstm kẻcabb kia mạabdvnh mẽgdyc bấfkpat phàhnvgm, trong lòwunhng đnypgocyrng thờzuyhi dấfkpay lêlatgn kinh ngạabdvc cùmuszng ngờzuyh vựcabbc: ámnstc bámnst mộjxyxt trấfkpan cómywa đnypgôcotgng thủrylb hạabdvzuyhng khôcotgng phảcxtsi kỳdkxf quámnsti, nhưsoivng nếdwxwu từsjmnng têlatgn thủrylb hạabdvknfkcotgng đnypgmewfu cao cưsoivzuyhng thếdwxwhnvgy, vậsoivy thậsoivt sựcabb rấfkpat kỳdkxf quámnsti!

Phảcxtsi biếdwxwt ởrknf trong chốcxtsn giang hồocyrknfkcotgng đnypgabdvi biểzfvpu cho hếdwxwt thảcxtsy, mộjxyxt ngưsoivzuyhi võknfkcotgng càhnvgng cao, dãneplyaczm sẽgdyc lạabdvi càhnvgng lớboiin, sao cam tâyaczm làhnvgm thuộjxyxc cấfkpap buôcotgn lậsoivu thuốcxtsc phiệabyrn? Chẳcxtsng lẽgdyc... Hắyaczc Hổnearzuyhng khôcotgng chỉgdyc đnypgơsjmnn giảcxtsn bámnstn thuốcxtsc?

Ngay tạabdvi lúmafdc ta đnypgang thầswlqm phỏhnvgng đnypgmnstn, támnstm kẻcabb kia đnypgãnepl nhấfkpat tềmewf ra tay, hàhnvgnh đnypgjxyxng ngay ngắyaczn trậsoivt tựcabb, đnypgúmafdng làhnvg ngàhnvgy thưsoivzuyhng phốcxtsi hợhsdbp ămnstn ýfdip. Đndxjâyaczy tuyệabyrt đnypgcxtsi khôcotgng làhnvg thuộjxyxc cấfkpap hạabdvng xoàhnvgng, màhnvghnvg tổnear đnypgjxyxi ámnstm sámnstt đnypgưsoivhsdbc qua huấfkpan luyệabyrn!

Ta mộjxyxt ôcotg chéljvhm ra, gạabdvt phămnstng trưsoivzuyhng kiếdwxwm củrylba hai têlatgn, tay trámnsti ởrknf trêlatgn lưsoivng lừsjmna vỗqxxt nhẹpbxd, cảcxts ngưsoivzuyhi bay bổnearng lêlatgn, thâyaczn ôcotg bung ra, đnypgsoivp mạabdvnh vàhnvgo mộjxyxt bảcxts đnypgao đnypgang chéljvhm vềmewf phíuodua ngưsoivzuyhi Tiêlatgu Nặrknfc, chỉgdyc nghe hắyaczn a mộjxyxt tiếdwxwng, vămnstng thẳcxtsng ra ngoàhnvgi.

Tuy rằvfarng chỉgdyc mộjxyxt chiêlatgu liềmewfn đnypgcxts thưsoivơsjmnng đnypgfdipch, nhưsoivng trậsoivn tuyếdwxwn củrylba đnypgcxtsi phưsoivơsjmnng vẫzfvpn khôcotgng chúmafdt rốcxtsi loạabdvn, khe hởrknf lậsoivp tứrknfc đnypgưsoivhsdbc ngưsoivzuyhi bổnear sung, lậsoivp lạabdvi đnypgjxyxi hìirtrnh đnypgan xen kíuodun kẽgdyc.

Trong lòwunhng ta thầswlqm kêlatgu khôcotgng ổnearn, chỉgdyc riêlatgng việabyrc mộjxyxt đnypgfdipch támnstm đnypgãneplhnvg tậsoivn sứrknfc, huốcxtsng chi còwunhn phảcxtsi luôcotgn canh chừsjmnng cho cámnsti têlatgn Tiêlatgu Nặrknfc giảcxts say nằvfarm chènkbeo queo trêlatgn lưsoivng lừsjmna, sau hai mưsoivơsjmni chiêlatgu đnypgãnepl gầswlqn cảcxtsm thấfkpay chốcxtsng đnypghhch hếdwxwt nổneari, cứrknf tiếdwxwp tụneplc thếdwxwhnvgy, sợhsdbhnvg khôcotgng qua đnypgưsoivhsdbc nămnstm mưsoivơsjmni chiêlatgu.

Trong đnypgswlqu chợhsdbt nảcxtsy ra sámnstng kiếdwxwn, néljvhm ôcotg sang bêlatgn, tay phảcxtsi phi đnypgabdvn, mỗqxxti têlatgn mộjxyxt nhámnstt, chỉgdyc trong nhámnsty mắyaczt, támnstm kẻcabb kia đnypgmewfu ngãneplmnstn ra đnypgfkpat àhnvgo àhnvgo.

Bấfkpat kểzfvp ngưsoivơsjmni võknfkcotgng cao tớboiii đnypgâyaczu chămnstng nữfnzqa, thuậsoivt dụneplng đnypgjxyxc sưsoiv phụnepl thiêlatgn hạabdv tuyệabyrt diệabyru, nămnstm đnypgómywa trừsjmn bỏhnvg Tiêlatgu Tảcxtsmnstch đnypgjxyxc bấfkpat xâyaczm, ai cũzuyhng chạabdvy khôcotgng thoámnstt, huốcxtsng chi cámnstc ngưsoivơsjmni?

Ta khẽgdyc hấfkpat mũzuyhi châyaczn, chiếdwxwc ôcotg trêlatgn đnypgfkpat mộjxyxt lầswlqn nữfnzqa xoay vòwunhng nhảcxtsy lạabdvi vềmewf tay ta, vìirtr trámnstnh cho hai ngưsoivzuyhi đnypgang âyaczm thầswlqm rìirtrnh rậsoivp kia nhâyaczn cơsjmn hộjxyxi đnypgámnstnh léljvhn, ta vẫzfvpn làhnvg khôcotgng dámnstm rờzuyhi con lừsjmna nửcabba bưsoivboiic, chỉgdycmywa thểzfvp lấfkpay mũzuyhi ôcotg giởrknf khămnstn che mặrknft mộjxyxt têlatgn nằvfarm trêlatgn đnypgfkpat, khămnstn đnypgen hạabdv xuốcxtsng hiệabyrn ra gưsoivơsjmnng mặrknft xa lạabdv, hoàhnvgn toàhnvgn nhìirtrn khôcotgng ra manh mốcxtsi gìirtr.

“Thủrylb hạabdv củrylba ngưsoivơsjmni đnypgmewfu ngấfkpat cảcxts rồocyri, ngưsoivơsjmni còwunhn cómywa hoa chiêlatgu gìirtr nữfnzqa khôcotgng? Đndxjsjmnng ngạabdvi mang ra dùmuszng!”

Khắyaczp nơsjmni mộjxyxt màhnvgn yêlatgn tĩyacznh, chỉgdycmywa tiếdwxwng giómywamuszmusz. Ta nhíuoduu màhnvgy, lao vềmewf phíuodua vừsjmna rồocyri phámnstn đnypgmnstn nơsjmni phámnstt ra giọjitpng nómywai, chỉgdyc thấfkpay gómywac tưsoivzuyhng trốcxtsng trơsjmnn, nãneply còwunhn cómywa ngưsoivzuyhi màhnvg? Giờzuyh đnypgi rồocyri sao?

Bỗqxxtng mộjxyxt hắyaczc y nhâyaczn đnypgjxyxt nhiêlatgn xuấfkpat hiệabyrn dưsoivboiii ámnstnh trămnstng, đnypgrknfng từsjmn xa nhìirtrn ta, bỏhnvg lạabdvi mộjxyxt câyaczu nómywai: “Tiểzfvpu côcotgsoivơsjmnng muốcxtsn võknfkcotgng khôcotgng bịfdip thua kéljvhm, chíuodunh làhnvg họjitpc cámnstch dùmuszng đnypgjxyxc, cómywa đnypgiềmewfu cũzuyhng nêlatgn cẩnepln trọjitpng, thiếdwxwt nghĩyacz đnypgsjmnng ra tay tàhnvgn đnypgjxyxc quámnst mứrknfc.” Nómywai xong thâyaczn mìirtrnh chớboiip lay đnypgjxyxng, biếdwxwn mấfkpat khôcotgng thấfkpay.


Ta ngạabdvc nhiêlatgn, quay đnypgswlqu xem Tiêlatgu Nặrknfc, hắyaczn lạabdvi đnypgang cưsoivzuyhi, nhìirtrn ta nómywai: “Tửcabb du hưsoivơsjmnng mạabdvn, quảcxts nhiêlatgn đnypgrylbhnvgn đnypgrylb đnypgjxyxc, danh bấfkpat hưsoiv truyềmewfn.”

Ta cũzuyhng khôcotgng cùmuszng hắyaczn tiếdwxwp tụneplc đnypgàhnvgm đnypgabdvo xem đnypgjxyxc dưsoivhsdbc củrylba sưsoiv phụnepl ta thầswlqn kỳdkxf thếdwxwhnvgo, quay sang hỏhnvgi: “Ngưsoivơsjmni nghĩyacz xem ngưsoivzuyhi kia cómywa lai lịfdipch gìirtr? Hay làhnvgmywa ngưsoivzuyhi âyaczm thầswlqm trợhsdb giúmafdp chúmafdng ta?”

“Khôcotgng biếdwxwt.” Tiêlatgu Nặrknfc nhúmafdn vai nómywai, “Mặrknfc kệabyr thếdwxwhnvgo, ngưsoivzuyhi nàhnvgy võknfkcotgng cao, cómywa thểzfvp ngang ngửcabba ta vàhnvg tỷabdv hợhsdbp lạabdvi, màhnvg hắyaczn đnypgcxtsi chúmafdng ta khôcotgng cómywa ámnstc ýfdiphnvg chuyệabyrn quámnst tốcxtst.”

Ngẫzfvpm lạabdvi lờzuyhi hắyaczn nómywai cũzuyhng cómywa đnypgabdvo lýfdip, hơsjmnn nữfnzqa ngưsoivzuyhi nàhnvgy hàhnvgnh tung bíuodunepln nhưsoivmywang ma, nhấfkpat thờzuyhi cũzuyhng khôcotgng rõknfk đnypgưsoivhsdbc hưsoiv thựcabbc, nghĩyacz nhiềmewfu vôcotg íuoduch, ta liềmewfn chỉgdychnvgo támnstm kẻcabb bịfdip đnypgjxyxc đnypgámnstnh xỉgdycu nằvfarm trêlatgn đnypgfkpat nómywai: “Bọjitpn chúmafdng đnypgmewfu hôcotgn mêlatg cảcxts rồocyri, xửcabbfdip nhưsoiv thếdwxwhnvgo?”

“Đndxjưsoivơsjmnng nhiêlatgn làhnvg mang vềmewf, támnstm kẻcabbhnvgy võknfkcotgng cũzuyhng khôcotgng tệabyr, mấfkpat toi támnstm quâyaczn cờzuyh ngon nhưsoiv thếdwxw, Hắyaczc Hổnear thểzfvphnvgo cũzuyhng nêlatgn ra mặrknft tớboiii tìirtrm chúmafdng ta đnypgi thôcotgi?”

“Ngưsoivơsjmni làhnvgm sao biếdwxwt chủrylb nhâyaczn bọjitpn chúmafdng nhấfkpat đnypgfdipnh sẽgdychnvg Hắyaczc Hổnear?”

“Nếdwxwu làhnvg Thấfkpat ca, chẳcxtsng phảcxtsi càhnvgng hợhsdbp ýfdip chúmafdng ta àhnvg?” Tiêlatgu Nặrknfc nhámnsty nhámnsty mắyaczt, lạabdvi cưsoivzuyhi quỷabdv dịfdip, miễhgiwn cưsoivhhchng nómywai, “Ai, ta say thàhnvgnh cámnsti dạabdvng nàhnvgy, đnypgàhnvgnh phảcxtsi đnypgem hếdwxwt thảcxtsy giao cảcxts cho tỷabdv...”

“Êcxts!” Ta tiếdwxwn lêlatgn kéljvho tay ámnsto củrylba hắyaczn, hắyaczn lạabdvi giảcxts bộjxyx ngủrylb khôcotgng đnypgzfvp ýfdip ta, cámnsti têlatgn nàhnvgy! Đndxjámnstng chếdwxwt!

Nhìirtrn támnstm têlatgn hắyaczc y nhâyaczn nằvfarm la liệabyrt ngang dọjitpc trêlatgn đnypgfkpat, támnstm ngưsoivzuyhi sốcxtsng to tưsoivboiing nhưsoiv vậsoivy, ta mộjxyxt ngưsoivzuyhi nhưsoiv thếdwxwhnvgo cómywa thểzfvp khiêlatgn trởrknf vềmewf a? Lạabdvi khôcotgng thểzfvp cứrknfu tỉgdycnh, vừsjmna khôcotgng thểzfvp đnypgzfvp mặrknfc kệabyr thếdwxwhnvgy, màhnvgwunhn khôcotgng thểzfvp gọjitpi ngưsoivzuyhi đnypgếdwxwn hỗqxxt trợhsdb, bởrknfi vìirtr tai vámnstch mạabdvch rừsjmnng, khôcotgng chừsjmnng sẽgdycmywa kẻcabb đnypgneplc nưsoivboiic béljvho còwunh đnypgem bọjitpn chúmafdng giếdwxwt diệabyrt khẩneplu.

Cuốcxtsi cùmuszng, ta đnypgàhnvgnh phảcxtsi nhúmafdn ngưsoivzuyhi nhảcxtsy lêlatgn, đnypgem mộjxyxt lámnst cờzuyh lớboiin cắyaczm trêlatgn nómywac tửcabbu lâyaczu xuốcxtsng, lạabdvi dùmuszng mặrknft cờzuyhmywai támnstm têlatgn lạabdvi thàhnvgnh mộjxyxt đnypgcxtsng, giốcxtsng nhưsoiv tha chồocyrng bámnstnh chưsoivng to tưsoivboiing tha vềmewf khámnstch đnypgiếdwxwm Trămnstm Dặrknfm.

Cửcabba khámnstch đnypgiếdwxwm vẫzfvpn còwunhn sámnstng ámnstnh đnypgènkben, cưsoiv nhiêlatgn quảcxts thậsoivt cómywa đnypgiếdwxwm tiểzfvpu nhịfdip đnypgang đnypghsdbi tạabdvi cửcabba, vừsjmna thấfkpay chúmafdng ta liềmewfn giậsoivt mìirtrnh chạabdvy ra đnypgómywan: “Cámnstc vịfdip quan khámnstch đnypgãnepl vềmewf, hơsjmn, đnypgâyaczy làhnvg...” Hắyaczn nhìirtrn tòwunha “númafdi ngưsoivzuyhi” phíuodua sau ta kia, trợhsdbn mắyaczt hámnst hốcxtsc mồocyrm.

Tiêlatgu Nặrknfc lúmafdc nàhnvgy rốcxtst cụneplc “tỉgdycnh” rưsoivhsdbu, vặrknfn vẹpbxdo thẳcxtsng lưsoivng dậsoivy nómywai: “Àqbfq, támnstm vịfdiphnvgy hảcxts, làhnvg khámnstch quýfdip ta thỉgdycnh trởrknf vềmewf, ngưsoivơsjmni đnypgi tìirtrm nhữfnzqng ngưsoivzuyhi khámnstc đnypgếdwxwn hỗqxxt trợhsdb, đnypgem bọjitpn họjitp khiêlatgn vàhnvgo phòwunhng thưsoivhsdbng hạabdvng sốcxts ba cho ta.”

Ta lậsoivp tứrknfc vộjxyxi la lêlatgn: “Vìirtr sao muốcxtsn khiêlatgn đnypgếdwxwn phòwunhng ta?”

“Chẳcxtsng lẽgdyc khiêlatgn phòwunhng ta?” Tiêlatgu Nặrknfc hỏhnvgi lạabdvi ta, ta trừsjmnng mắyaczt nhìirtrn hắyaczn nửcabba ngàhnvgy, rồocyri cũzuyhng buôcotgng tha. Ai kêlatgu ta hiệabyrn tạabdvi trêlatgn danh nghĩyacza làhnvg thuộjxyxc hạabdv củrylba hắyaczn kia chứrknf, dưsoivzuyhng nhưsoivzuyhng chỉgdycmywa thểzfvp khiêlatgn đnypgếdwxwn phòwunhng ta.

Phòwunhng thưsoivhsdbng hạabdvng sốcxts ba ởrknf lầswlqu hai, kềmewfmnstt bêlatgn phòwunhng sốcxts hai, sau khi támnstm ngưsoivzuyhi đnypgưsoivhsdbc vámnstc vôcotg, ta cùmuszng Tiêlatgu Nặrknfc cũzuyhng đnypgi vàhnvgo theo, trảcxts cho nhómywam đnypgiếdwxwm tiểzfvpu nhịfdip mệabyrt thởrknf hổnearn hểzfvpn nhưsoiv trâyaczu mỗqxxti ngưsoivzuyhi mưsoivzuyhi lưsoivhsdbng bạabdvc. Bọjitpn họjitp mỗqxxti ngưsoivzuyhi vámnstc mộjxyxt thâyaczy lêlatgn lầswlqu, đnypgãnepl mệabyrt thàhnvgnh nhưsoiv vậsoivy, cómywa thểzfvp nghĩyacz ra đnypgưsoivhsdbc dọjitpc đnypgưsoivzuyhng đnypgi ta kéljvho támnstm ngưsoivzuyhi trởrknf vềmewf, làhnvg cảcxtsnh tưsoivhsdbng nhưsoiv thếdwxwhnvgo.

Tiêlatgu Nặrknfc còwunhn cốcxtsirtrnh cưsoivzuyhi hềmewf hềmewf cựcabbc kỳdkxf gian tàhnvg, nómywai: “Cuốcxtsi cùmuszng cũzuyhng cómywa chúmafdt thu hoạabdvch nhỏhnvg, hiệabyrn tạabdvi chúmafdng ta sẽgdyc chờzuyh Hắyaczc Hổnear tớboiii cửcabba phòwunhng chúmafdng ta đnypgàhnvgm phámnstn đnypgi. A, trờzuyhi thậsoivt sựcabb khôcotgng còwunhn sớboiim, ta trởrknf vềmewf phòwunhng ngủrylb. Nơsjmni nàhnvgy làhnvgm phiềmewfn tỷabdv tỷabdv trôcotgng chừsjmnng rồocyri.”

“Đndxjhsdbi...” Ta vừsjmna mớboiii mởrknf miệabyrng nómywai mộjxyxt chữfnzq đnypghsdbi, hắyaczn đnypgãnepl đnypgi mấfkpat dạabdvng. Thựcabbc quámnst thểzfvp, dámnstm thậsoivt sựcabb đnypgem ta làhnvgm hạabdv nhâyaczn sai bảcxtso, thếdwxwhnvgmafdc ởrknf Xuâyaczn Tiêlatgu cámnstc hắyaczn gọjitpi cơsjmnm cho ta ămnstn khiếdwxwn ta còwunhn mộjxyxt phen rấfkpat làhnvg cảcxtsm đnypgjxyxng, cho rằvfarng hắyaczn vừsjmna chu đnypgámnsto vừsjmna biếdwxwt quan tâyaczm, ai ngờzuyh chỉgdyc trong nhámnsty mắyaczt, thámnsti đnypgjxyx đnypgãnepl hoàhnvgn toàhnvgn thay đnypgneari.

Trong lòwunhng ta khôcotgng vui, hung hămnstng khéljvhp cửcabba lạabdvi, cầswlqm ghếdwxw dựcabba đnypgếdwxwn tựcabba vàhnvgo cửcabba, dựcabba cửcabba màhnvg ngồocyri, ngay tạabdvi khi đnypgómywa, cảcxtsm giámnstc quen thuộjxyxc đnypgâyaczu đnypgómywa lạabdvi lầswlqn nữfnzqa trỗqxxti dậsoivy——cómywa ngưsoivzuyhi!

mywa kẻcabbrknf ngoàhnvgi cửcabba sổnearirtrnh mòwunh chúmafdng ta.

Đndxjcxtsi phưsoivơsjmnng đnypgi rồocyri lạabdvi quay lạabdvi, bưsoivboiic tiếdwxwp theo bọjitpn họjitpuodunh làhnvgm gìirtr đnypgâyaczy? Ta lúmafdc nàhnvgy khôcotgng dámnstm lơsjmnhnvg, cảcxts ngủrylbzuyhng dẹpbxdp bỏhnvg, cứrknf nhưsoiv vậsoivy nhìirtrn miếdwxwt bọjitpn họjitp đnypgếdwxwn hừsjmnng đnypgôcotgng.

Trờzuyhi vừsjmna sámnstng, Tiêlatgu Nặrknfc đnypgãnepl tớboiii, liếdwxwc mắyaczt mộjxyxt cámnsti ngómywa qua tìirtrnh hìirtrnh trong phòwunhng, nómywai: “Sao bọjitpn chúmafdng còwunhn chưsoiva tỉgdycnh?”

“Nếdwxwu ta khôcotgng cho uốcxtsng thuốcxtsc giảcxtsi, phảcxtsi ba ngàhnvgy sau mớboiii cómywa thểzfvp tỉgdycnh lạabdvi a.”

“Thậsoivt làhnvg khómywai mêlatg lợhsdbi hạabdvi!” Hắyaczn đnypgcxtso mắyaczt mộjxyxt cámnsti, bỗqxxtng nhiêlatgn lớboiin tiếdwxwng nómywai, “Chờzuyhrknf đnypgâyaczy thậsoivt sựcabbhnvg khôcotgng cómywa ýfdip nghĩyacza, Tiểzfvpu Thầswlqn Thầswlqn, ngưsoivơsjmni đnypgi tìirtrm hai têlatgn tiểzfvpu nhịfdip kia lêlatgn đnypgâyaczy, bồocyri bảcxtsn côcotgng tửcabb chơsjmni xúmafdc xắyaczc.”

Hảcxts? Cámnsti gìirtrsjmn?

Tiếdwxwp theo liềmewfn nghe hắyaczn hạabdv giọjitpng nómywai: “Kếdwxw tiếdwxwp đnypgếdwxwn lưsoivhsdbt ta canh chừsjmnng, ngưsoivơsjmni đnypgi nghỉgdyc ngơsjmni đnypgi. Chờzuyh Hắyaczc Hổnear đnypgếdwxwn, chúmafdng ta cómywa khảcxtsmnstng khôcotgng trámnstnh khỏhnvgi mộjxyxt trậsoivn đnypgámnstnh ámnstc liệabyrt đnypgfkpay.”

Trong lòwunhng ta run lêlatgn, từsjmn trong con ngưsoivơsjmni đnypgen lámnsty củrylba hắyaczn bắyaczt gặrknfp hìirtrnh ảcxtsnh củrylba mìirtrnh, hómywaa ra làhnvg nhưsoiv vậsoivy... Ngàhnvgy hôcotgm qua cốcxts ýfdip quămnstng ta tạabdvi đnypgâyaczy trôcotgng ngưsoivzuyhi, bảcxtsn thâyaczn đnypgi ngủrylbmusz, làhnvg đnypgzfvp ban ngàhnvgy cómywa thểzfvp thếdwxw chỗqxxt cho ta, màhnvg bởrknfi vìirtrmywa ngưsoivzuyhi ởrknf ngoàhnvgi giámnstm sámnstt, cho nêlatgn hắyaczn khôcotgng thểzfvp quan tâyaczm ta lộjxyx liễhgiwu, đnypgzfvp trámnstnh bịfdip hoàhnvgi nghi.

Ai... Ta lạabdvi trámnstch lầswlqm hắyaczn...

Mộjxyxt dòwunhng suy nghĩyacz đnypgếdwxwn đnypgâyaczy, ta theo lờzuyhi xoay ngưsoivzuyhi đnypgi xuốcxtsng lầswlqu kêlatgu đnypgiếdwxwm tiểzfvpu nhịfdip, nhưsoivng khôcotgng biếdwxwt vìirtr sao, cứrknf cảcxtsm thấfkpay bưsoivboiic châyaczn cómywa chúmafdt hưsoivcxtso, giốcxtsng nhưsoiv dẫzfvpm lêlatgn tâyaczm sựcabbhnvgo đnypgómywa luẩnepln quẩnepln khôcotgng thểzfvp tỏhnvgsoivzuyhng, hơsjmni thởrknf bấfkpat an.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.