Mật Thám Thiếu Niên

Chương 10 : Lại trong mê cục

    trước sau   
Trong bókjaing đaevlêqprnm khôqiinn cùbcdwng, Tiêqprnu Nặiyvtc cùbcdwng Phong Thầabphn Hi cứjfix nhưlkwb vậjvlpy đaevlctzai diệriicn bấmqxvt thanh sắrsxjc, láqoist sau, Tiêqprnu Nặiyvtc lànpqf ngưlkwblofii đaevlabphu tiêqprnn miễwruln cưlkwbaevlng cưlkwblofii thànpqfnh tiếasygng, rồruqri nókjaii: “Đkbrii thôqiini.”

Phong Thầabphn Hi cũrsczng khôqiinng hỏwmbji, đaevli theo bưlkwbruqrc châqprnn hắrsxjn.

Giókjai đaevlêqprnm thổyqjti thổyqjti, men hồruqrnpqf đaevli, bấmqxvt giáqoisc thấmqxvy trong hồruqrkjaing nưlkwbruqrc lưlkwbu đaevllofing, sen tànpqfn rung rinh, ven hồruqrlkwbơeezxng mùbcdwqzkyo diệriicu, trúefvnc ảqzkynh loang lổyqjt, cáqoisch đaevlókjai khôqiinng xa hìpifnnh nhưlkwbkjai đaevlìpifnnh đaevlànpqfi lâqprnu cáqoisc, loáqoisng thoáqoisng nhìpifnn khôqiinng thựylsvc, ngay cảqzky Tiêqprnu Nặiyvtc đaevli ởkthc phíkjaia trưlkwbruqrc, cũrsczng phảqzkyng phấmqxvt nhưlkwb dung nhậjvlpp vànpqfo trong bókjaing đaevlêqprnm đaevlen mựylsvc nànpqfy.

Ngưlkwblofii đaevllofii đaevljfixu nókjaii Tiêqprnu gia tam thiếasygu gia ngâqprny thơeezx đaevlơeezxn thuầabphn, lànpqf đaevljfixa trẻvwhvctzanh viễwruln khôqiinng lớruqrn. Cókjai đaevliềjfixu Phong Thầabphn Hi lạemzli pháqoist hiệriicn, chỉylsv cầabphn hắrsxjn quay lưlkwbng lạemzli, khôqiinng đaevljikx cho ngưlkwblofii ta nhìpifnn thấmqxvy vẻvwhv mặiyvtt hồruqrn nhiêqprnn tưlkwbơeezxi cưlkwblofii thưlkwblofing trựylsvc củgwgfa hắrsxjn, cảqzkym giáqoisc nànpqfy liềjfixn hoànpqfn toànpqfn thay đaevlyqjti, giốctzang nhưlkwb hồruqrn nhiêqprnn chỉylsvnpqf nụopholkwblofii củgwgfa hắrsxjn, còvkzon riêqprnng chíkjainh bảqzkyn thâqprnn hắrsxjn thìpifn... Đkbriưlkwbơeezxng nhiêqprnn, cũrsczng cókjai khảqzkyhmsing đaevlâqprny hếasygt thảqzkyy chỉylsvnpqf do nànpqfng tưlkwbkthcng tưlkwbgjhcng, ởkthc trong tìpifnnh huốctzang khôqiinng bìpifnnh thưlkwblofing ngưlkwblofii ta hay suy nghĩctza quáqois nhiềjfixu đaevli.

efvnc nànpqfy, Tiêqprnu Nặiyvtc đaevlãiqxg dừyvxwng bưlkwbruqrc, chỉylsvnpqfo mộlofit khốctzai đaevláqois lớruqrn nókjaii: “Chúefvnng ta ngồruqri mộlofit láqoist đaevli.”

Tảqzkyng đaevláqois cạemzlnh hồruqr, áqoisnh trăhmsing từyvxwlkwbruqrc chiếasygu rọpifni mặiyvtt hắrsxjn, trêqprnn mặiyvtt khôqiinng nézunvt cưlkwblofii, nếasygu nhưlkwbkthc trong bókjaing đaevlêqprnm dùbcdwng đaevlao tưlkwbruqrc đaevli vẻvwhv bầabphu bĩctzanh củgwgfa gưlkwbơeezxng mặiyvtt sẽyuxj pháqoisc họpifna nêqprnn đaevlưlkwblofing nézunvt cưlkwbơeezxng nghịvzgd.


Ba huynh đaevlriic bọpifnn họpifn tuy rằpduzng tíkjainh cáqoisch kháqoisc biệriict dịvzgd thưlkwblofing, lạemzli cókjai mộlofit đaevliểjikxm giốctzang nhau, đaevljfixu lànpqf kếasyg thừyvxwa dung mạemzlo tuyệriict mĩctza củgwgfa Tiêqprnu Tảqzkybcdwng Cung Phỉylsv Thúefvny.

Phong Thầabphn Hi trêqprnn đaevláqois ngồruqri tĩctzanh tạemzli, trầabphm mặiyvtc mộlofit hồruqri, nókjaii: “Ngưlkwbơeezxi cókjaiqprnm sựylsv?”

Tiêqprnu Nặiyvtc lắrsxjc đaevlabphu, nókjaii: “Đkbririic chỉylsvnpqf cảqzkym thấmqxvy cókjai mộlofit chuyệriicn rấmqxvt kỳyqjt quáqoisi.”

Phong Thầabphn Hi lậjvlpp tứjfixc hỏwmbji: “Chuyệriicn gìpifn?”

Tiêqprnu Nặiyvtc lạemzli khôqiinng nókjaii, sau mộlofit lúefvnc lâqprnu nhìpifnn mặiyvtt hồruqr mớruqri nókjaii: “Tỷwtfr tỷwtfr, tỷwtfrkjai biếasygt chuyệriicn giữphfma sưlkwb phụopho tỷwtfr vớruqri cha mẹkbxz đaevlriic khôqiinng?”

Hắrsxjn đaevllofit nhiêqprnn nhắrsxjc tớruqri chuyệriicn xưlkwba ba mưlkwbơeezxi năhmsim trưlkwbruqrc, Phong Thầabphn Hi mặiyvtc dùbcdwkjai chúefvnt kinh ngạemzlc, lạemzli cũrsczng hồruqri đaevláqoisp: “Biếasygt mộlofit íkjait.”

“Mộlofit íkjait lànpqf bao nhiêqprnu?”

“Đkbriemzli kháqoisi sáqoisu, bảqzkyy phầabphn gìpifn đaevlókjai. Sưlkwb phụopho ta... khôqiinng phảqzkyi lànpqf ngưlkwblofii hay nhắrsxjc lạemzli chuyệriicn cũrscz.”

Tiêqprnu Nặiyvtc nókjaii: “Đkbririic biếasygt toànpqfn bộlofi.” Hắrsxjn quay đaevlabphu nhìpifnn vềjfix phíkjaia nànpqfng, “Đkbrijikx đaevlriickjaii cho tỷwtfr nghe.”

Phong Thầabphn Hi giậjvlpt mìpifnnh, hắrsxjn nókjaii lànpqf “Đkbrijikx đaevlriickjaii cho tỷwtfr nghe”, mànpqf khôqiinng phảqzkyi lànpqf “Đkbrijikx đaevlriickjaii cho tỷwtfr nghe ha?”... Hiểjikxn nhiêqprnn, hắrsxjn cũrsczng khôqiinng thèwmbjm đaevljikx ýdicdnpqfng muốctzan nghe hay khôqiinng.

pifn thếasyg Tiêqprnu Nặiyvtc theo ba mưlkwbơeezxi năhmsim trưlkwbruqrc Lạemzlc Dưlkwbơeezxng bắrsxjt đaevlabphu mởkthc rộlofing châqprnu báqoisu kểjikxqprnn, đaevlem đaevloạemzln chuyệriicn cũrscz kia êqprnm tai nókjaii ra hếasygt, thậjvlpm chíkjai bao gồruqrm mộlofit vànpqfi tiểjikxu tiếasygt, mộlofit đaevláqoism têqprnn từyvxw trong miệriicng hắrsxjn thốctzat ra, cókjaiqoisi Phong Thầabphn Hi thậjvlpt xa lạemzl, tỷwtfr nhưlkwb Long Vưlkwbơeezxng; cókjaiqoisi Phong Thầabphn Hi lạemzli rấmqxvt quen thuộlofic, tỷwtfr nhưlkwbqoisch Líkjai Thầabphn Phong... Thờlofii gian chậjvlpm rãiqxgi chảqzkyy xuôqiini, lúefvnc mặiyvtt trăhmsing đaevlãiqxgqprnn đaevlylsvnh đaevlabphu, hắrsxjn rốctzat cụophoc vạemzlch trầabphn xong đaevloạemzln chuyệriicn cũrscz phủgwgf đaevlabphy bụophoi vềjfix chiếasygc khăhmsin che mặiyvtt thầabphn bíkjai kia cho nànpqfng.

Phong Thầabphn Hi hoànpqfn toànpqfn bịvzgdqprnu chuyệriicn xưlkwba kỳyqjt diệriicu kỳyqjt dịvzgd kỳyqjt lạemzlnpqfy lànpqfm rung đaevllofing, rốctzat cụophoc cũrsczng hiểjikxu đaevlưlkwbgjhcc thâqprnm ýdicd trong lờlofii sưlkwb phụopho thìpifn thànpqfo lúefvnc say “Đkbriãiqxg sinh Phong, sao còvkzon sinh Tiêqprnu”... Sưlkwb phụopho, nànpqfng thậjvlpt sựylsvnpqf cảqzkym thấmqxvy đaevláqoisng buồruqrn đaevláqoisng tiếasygc cho sưlkwb phụopho khảqzkykjainh a!

Áriicnh mắrsxjt dịvzgdu xuốctzang, lạemzli dànpqfi thậjvlpt dànpqfi thởkthc mộlofit hơeezxi, Phong Thầabphn Hi quay đaevlabphu nhìpifnn vềjfix phíkjaia Tiêqprnu Nặiyvtc, nókjaii: “Đkbriưlkwbgjhcc rồruqri, hiệriicn tạemzli ngưlkwbơeezxi cókjai thểjikxkjaii ra đaevliềjfixu ngưlkwbơeezxi thậjvlpt sựylsv muốctzan nókjaii.”


Hắrsxjn cũrsczng khôqiinng phảqzkyi đaevllofit nhiêqprnn hứjfixng chíkjaiqprnn mớruqri nókjaii cho nànpqfng câqprnu chuyệriicn xưlkwba nànpqfy, nànpqfng tin chắrsxjc lànpqf thếasyg.

Tiêqprnu Nặiyvtc cưlkwblofii cưlkwblofii, nókjaii: “Đkbririic chíkjainh lànpqf muốctzan nókjaii, mẹkbxz đaevlriic, vớruqri cảqzky cha đaevlriic, đaevlếasygn nay đaevljfixu chưlkwba từyvxwng quêqprnn sưlkwb phụopho tỷwtfr. Mànpqflkwb phụopho tỷwtfr, cũrsczng nhấmqxvt đaevlvzgdnh quêqprnn khôqiinng đaevlưlkwbgjhcc bọpifnn họpifn.”

Phong Thầabphn Hi thừyvxwa nhậjvlpn, bấmqxvt luậjvlpn ai năhmsim xưlkwba đaevlãiqxg từyvxwng trảqzkyi qua chuyệriicn đaevlókjai, đaevljfixu sẽyuxj khôqiinng thểjikxnpqfo quêqprnn đaevlưlkwbgjhcc mỗemvsi ngưlkwblofii trong câqprnu chuyệriicn.

“Đkbririic nghĩctzaefvnc mẹkbxz đaevlriic thấmqxvy tỷwtfr, trong lòvkzong nhấmqxvt đaevlvzgdnh rấmqxvt cao hứjfixng. Dùbcdw sao sưlkwb phụopho tỷwtfrnpqf ngưlkwblofii đaevlãiqxgbcdwng mẹkbxz lớruqrn lêqprnn từyvxw nhỏwmbj.”

Phong Thầabphn Hi nhớruqr tớruqri ngànpqfy ấmqxvy ởkthc trong Hiêqprnn cókjai trúefvnc cókjai thịvzgdt xem áqoisnh mắrsxjt củgwgfa Cung Phỉylsv Thúefvny, gậjvlpt đaevlabphu nókjaii: “Hẳgwgfn lànpqf nhưlkwb vậjvlpy.”

“Mànpqf cha đaevlriic thìpifn...” Tiêqprnu Nặiyvtc cưlkwblofii nókjaii, “Theo đaevlriic đaevlưlkwbgjhcc biếasygt, chỉylsv cầabphn lànpqf mẹkbxz đaevlriic đaevljikx ýdicd, cha đaevljfixu sẽyuxjlkwbu tâqprnm, huốctzang chi cha luôqiinn luôqiinn nókjaii vớruqri bọpifnn đaevlriic, sưlkwb phụopho tỷwtfrnpqf ngưlkwblofii con gáqoisi quyếasygt đaevlqoisn nhấmqxvt đaevliyvtc biệriict nhấmqxvt mànpqf cảqzky đaevllofii cha từyvxwng gặiyvtp. Cho nêqprnn, đaevlriic nghĩctza cha cũrsczng cókjai khảqzkyhmsing thựylsvc sựylsv thíkjaich tỷwtfr.”

Phong Thầabphn Hi cókjai chúefvnt khôqiinng đaevlưlkwbgjhcc tựylsv nhiêqprnn ngoảqzkynh mặiyvtt đaevli, nókjaii: “Ngưlkwbơeezxi cuốctzai cùbcdwng lànpqf muốctzan nókjaii cáqoisi gìpifn thếasyg hảqzky?”

Khẩemvsu khíkjai củgwgfa nànpqfng khôqiinng đaevlưlkwbgjhcc ổyqjtn lắrsxjm, mànpqf Tiêqprnu Nặiyvtc lạemzli hồruqrn nhiêqprnn khôqiinng thèwmbjm đaevljikx ýdicd, thảqzkyn nhiêqprnn nókjaii: “Vềjfixpifnnh, tỷwtfrnpqf đaevlruqr đaevlriic cốctza nhâqprnn; vềjfixdicd, tỷwtfrnpqf kháqoisch ởkthc xa tớruqri. Bấmqxvt luậjvlpn lànpqf vềjfixpifnnh hay lýdicd, cha đaevlriicrsczng khôqiinng nêqprnn đaevlctzai xửqzkyeezx xuấmqxvt vớruqri tỷwtfr nhưlkwb vậjvlpy, thậjvlpm chíkjai đaevlãiqxg quêqprnn bảqzkyo đaevlemzli ca nhớruqr tậjvlpn tìpifnnh tiếasygp đaevlãiqxgi tỷwtfr thậjvlpt tốctzat.”

Phong Thầabphn Hi trong lòvkzong dấmqxvy lêqprnn mộlofit cảqzkym giáqoisc kỳyqjt quáqoisi vôqiin duyêqprnn cớruqr, háqois miệriicng nókjaii lạemzli: “Vậjvlpy còvkzon ngưlkwbơeezxi? Ngưlkwbơeezxi lànpqf con củgwgfa ôqiinng ấmqxvy, ôqiinng ấmqxvy mộlofit câqprnu cũrsczng đaevlâqprnu cókjai nhắrsxjc gìpifn tớruqri ngưlkwbơeezxi.”

Tiêqprnu Nặiyvtc khôqiinng oáqoisn giậjvlpn, mànpqfvkzon cưlkwblofii nókjaii: “Đkbriúefvnng vậjvlpy, cha đaevlriicrsczng thậjvlpt bấmqxvt côqiinng, phảqzkyi vậjvlpy khôqiinng?”

Xem hắrsxjn nhưlkwb vậjvlpy, Phong Thầabphn Hi tựylsv nhiêqprnn thấmqxvy ngưlkwbgjhcng ngùbcdwng, miễwruln cưlkwbaevlng cưlkwblofii nókjaii: “Nókjaii vậjvlpy cũrsczng khôqiinng phảqzkyi, cókjai thểjikx cha ngưlkwbơeezxi chíkjainh lànpqf đaevljfixu đaevlem tâqprnm tưlkwb đaevliyvtt trêqprnn ngưlkwblofii mẹkbxz ngưlkwbơeezxi, cho nêqprnn mớruqri bỏwmbj quêqprnn nhữphfmng ngưlkwblofii kháqoisc.”

“Ưqiinm, nhấmqxvt đaevlvzgdnh lànpqf nhưlkwb vậjvlpy.” Tiêqprnu Nặiyvtc kếasygt thúefvnc bằpduzng cáqoisi gậjvlpt đaevlabphu, “Nếasygu muốctzan thìpifn ngay cảqzkykjai nhịvzgd ca trởkthc thànpqfnh tộlofii phạemzlm giếasygt ngưlkwblofii, cha cũrsczng khôqiinng quan tâqprnm đaevlâqprnu.”

Phong Thầabphn Hi lạemzli lầabphn nữphfma ngớruqr ra, tuy rằpduzng lờlofii nókjaii củgwgfa hắrsxjn lànpqfqoisn thànpqfnh suy nghĩctza củgwgfa nànpqfng, nhưlkwbng lạemzli khiếasygn nànpqfng cảqzkym giáqoisc khôqiinng hềjfix đaevlơeezxn giảqzkyn vậjvlpy, hơeezxn nữphfma... Hơeezxn nữphfma tựylsva nhưlkwb vừyvxwa rồruqri theo lờlofii hắrsxjn nókjaii: mộlofit bêqprnn lànpqf đaevlruqr đaevlriic cốctza nhâqprnn từyvxw xa đaevlếasygn, mộlofit bêqprnn lànpqf tiểjikxu nhi tửqzky bịvzgd thiểjikxu tríkjaiefvnc nànpqfo cũrsczng cầabphn ngưlkwblofii chăhmsim lo, hơeezxn nữphfma chưlkwba kểjikx đaevljfixa con thứjfix hai đaevlang phảqzkyi gáqoisnh huyếasygt áqoisn, Tiêqprnu Tảqzkynpqfm sao cókjai thểjikx cứjfix nhưlkwb vậjvlpy tấmqxvt cảqzky đaevljfixu mặiyvtc kệriic?


“Cha đaevlriicnpqf ngưlkwblofii nhưlkwb thếasyg đaevlmqxvy!” Tiêqprnu Nặiyvtc bĩctzau môqiini nókjaii, “Chỉylsv cầabphn cha đaevlriic thíkjaich, khắrsxjp thiêqprnn hạemzl chuyệriicn phiềjfixn toáqoisi nhấmqxvt cókjai tớruqri cũrsczng khôqiinng lànpqfm khókjai đaevlưlkwbgjhcc cha đaevlriic. Cha đaevlriicnpqf muốctzan buôqiinng tay, chớruqrkjaii mẹkbxz đaevlriic bịvzgd bệriicnh, cho dùbcdw khôqiinng bệriicnh, cha cũrsczng sẽyuxjpifnm cớruqr trốctzan đaevli khỏwmbji...”

Phong Thầabphn Hi hồruqr nghi nókjaii: “Cókjai đaevliềjfixu, việriicc nànpqfy khôqiinng phảqzkyi lànpqf nhỏwmbj, lànpqfm khôqiinng tốctzat nhịvzgd ca ngưlkwbơeezxi phảqzkyi đaevljfixn mạemzlng đaevlmqxvy, cha ngưlkwbơeezxi cũrsczng khôqiinng sợgjhc sao?”

Tiêqprnu Nặiyvtc trầabphm mặiyvtc mộlofit láqoist, trêqprnn mặiyvtt hiệriicn lêqprnn biểjikxu tìpifnnh tựylsva tiếasygu phi tiếasygu, nókjaii: “Sợgjhcqoisi gìpifn? Cha đaevlriic biếasygt chỉylsv cầabphn mìpifnnh vẩemvsy tay, tựylsv nhiêqprnn sẽyuxjkjai ngưlkwblofii...”

Khôqiinng biếasygt vìpifn sao, hắrsxjn khôqiinng đaevlem lờlofii nókjaii cho hếasygt đaevlãiqxg đaevljfixng dậjvlpy, nháqoisy mắrsxjt nókjaii: “Đkbririic đaevlókjaii bụophong rồruqri, tỷwtfrkjai đaevlókjaii bụophong khôqiinng?”

Đkbriókjaii bụophong? Phong Thầabphn Hi trừyvxwng mắrsxjt nhìpifnn hắrsxjn, đaevlúefvnng lànpqf khôqiinng thểjikx hiểjikxu nổyqjti, vừyvxwa rồruqri kẻvwhvkjaii khôqiinng cókjai khẩemvsu vịvzgdnpqf hắrsxjn, hiệriicn tạemzli nókjaii đaevlókjaii bụophong cũrsczng lànpqf hắrsxjn. Cáqoisi têqprnn Tiêqprnu Nặiyvtc nànpqfy, đaevlếasygn tộlofit cùbcdwng lànpqf biếasygn hókjaia thếasygnpqfo a!

Quy môqiin Tiêqprnu phủgwgfqiinbcdwng lớruqrn, do cáqoisc khoảqzkyng sâqprnn lớruqrn nhỏwmbj kháqoisc nhau tạemzlo thànpqfnh. Theo cửqzkya lớruqrn tiếasygn vànpqfo, bắrsxjt đaevlabphu từyvxw phòvkzong trưlkwbruqrc, tớruqri phòvkzong sau, hai bêqprnn cáqoisnh đaevlctzai xứjfixng cókjailkwbơeezxng phòvkzong. Phòvkzong trưlkwbruqrc chủgwgf yếasygu lànpqf kiếasygn trúefvnc, toànpqfn bộlofi nhữphfmng ngưlkwblofii đaevljfixng đaevlabphu lànpqfkthc đaevlâqprny, sau hai cáqoisnh sưlkwbơeezxng phòvkzong lànpqfqprnn rộlofing. Tráqoisi phảqzkyi lànpqflkwbkthcng, kho hànpqfng vànpqfeezxi ởkthc kẻvwhv hầabphu ngưlkwblofii hạemzl; chíkjainh diệriicn hànpqfnh lang dànpqfi đaevlpduzng sau lànpqfqprnn khấmqxvu kịvzgdch, còvkzon hậjvlpu diệriicn lànpqf hoa viêqprnn. Mànpqf phòvkzong bếasygp, nằpduzm ngay tạemzli trong sâqprnn nhỏwmbj sau hoa viêqprnn.

Đkbriãiqxg qua giữphfma khuya, theo lýdicd thuyếasygt mọpifni ngưlkwblofii hầabphu đaevljfixu đaevlãiqxg đaevli nghỉylsv, vậjvlpy mànpqf trong phòvkzong bếasygp lạemzli vẫwtfrn còvkzon sáqoisng đaevlèwmbjn.

Thấmqxvy áqoisnh nếasygn trànpqfn ra từyvxw cửqzkya sổyqjt, trong mắrsxjt Tiêqprnu Nặiyvtc giốctzang nhưlkwb xẹkbxzt qua tia cưlkwblofii, mộlofit phen nắrsxjm chặiyvtt lấmqxvy tay Phong Thầabphn Hi, nókjaii: “Nhanh lêqprnn chúefvnt...”

Lờlofii còvkzon chưlkwba dứjfixt, tay đaevlãiqxg bịvzgd Phong Thầabphn Hi dùbcdwng sứjfixc dứjfixt ra. Hắrsxjn khôqiinng khỏwmbji ngạemzlc nhiêqprnn, quay đaevlabphu nókjaii: “Sao vậjvlpy?”

“Ta...” Phong Thầabphn Hi nhìpifnn hắrsxjn mộlofit cáqoisi, lạemzli nhanh chókjaing hạemzlqiinng mi xuốctzang, nókjaii, “Khôqiinng cókjai việriicc gìpifn.”

kjaii xong nhịvzgdn khôqiinng đaevlưlkwbgjhcc đaevlctzai bảqzkyn thâqprnn nhíkjaiu mànpqfy, nànpqfng thếasygnpqfnpqfm sao? Từyvxw hồruqri quen biếasygt tớruqri nay, khôqiinng biếasygt hắrsxjn đaevlãiqxgzunvo qua tay nànpqfng bao nhiêqprnu lầabphn, nànpqfng luôqiinn luôqiinn xem hắrsxjn lànpqf tiểjikxu hànpqfi tửqzky, cho nêqprnn chưlkwba bao giờlofi nghĩctza tớruqri cókjaipifn khôqiinng hợgjhcp tìpifnnh. Cókjai đaevliềjfixu, vừyvxwa rồruqri hắrsxjn đaevllofit nhiêqprnn bắrsxjt lấmqxvy tay nànpqfng, nànpqfng lạemzli tâqprnm loạemzln mộlofit trậjvlpn, lànpqfpifn tay hắrsxjn rấmqxvt ấmqxvm áqoisp, hay lànpqfnpqfn tay hắrsxjn quáqois to lớruqrn? Nànpqfng khôqiinng biếasygt... Cókjai lẽyuxj, nànpqfng chíkjainh lànpqf ýdicd thứjfixc đaevlưlkwbgjhcc: hắrsxjn, đaevlãiqxg khôqiinng còvkzon lànpqfnpqfi tửqzky nữphfma.

“Tỷwtfr tỷwtfr?” Thấmqxvy nànpqfng tựylsv nhiêqprnn đaevljfixng ngâqprny ngốctzac, Tiêqprnu Nặiyvtc nhịvzgdn khôqiinng đaevlưlkwbgjhcc vưlkwbơeezxn tay đaevlếasygn trưlkwbruqrc mắrsxjt nànpqfng quơeezx quơeezx, “Tỷwtfr rốctzat cuộlofic bịvzgdnpqfm sao a?”

Phong Thầabphn Hi kinh ngạemzlc ngẩemvsng đaevlabphu, lạemzli bắrsxjt gặiyvtp áqoisnh mắrsxjt hắrsxjn dưlkwbruqri áqoisnh trăhmsing trong suốctzat sáqoisng ngờlofii, nhưlkwblkwbruqrc xanh sâqprnu thẳgwgfm, nhìpifnn thấmqxvy cảqzkykjaing ngưlkwblofii, trong lòvkzong khôqiinng khỏwmbji nhảqzkyy dựylsvng, vộlofii lấmqxvy lạemzli bìpifnnh tĩctzanh, nókjaii: “Ta khôqiinng sao, ngưlkwbơeezxi khôqiinng phảqzkyi đaevlókjaii bụophong? Kia lànpqf phòvkzong bếasygp phảqzkyi khôqiinng?”


“Đkbriúefvnng vậjvlpy, chúefvnng ta nhanh đaevli tìpifnm gìpifn đaevlókjai ăhmsin đaevli!”

Tiêqprnu Nặiyvtc e đaevlãiqxg thậjvlpt sựylsv đaevlókjaii bụophong, cơeezx hồruqr lẳgwgfng lặiyvtng chạemzly chậjvlpm lẻvwhvn đaevlếasygn phòvkzong bếasygp, đaevlemvsy cửqzkya, đaevlếasygn xem cũrsczng chưlkwba kịvzgdp xem, đaevlãiqxgqprnu lêqprnn: “Du Lêqprn tỷwtfr tỷwtfr!”

Phong Thầabphn Hi vừyvxwa nhìpifnn vànpqfo, đaevljfixng cạemzlnh bụophoc bếasygp, chẳgwgfng phảqzkyi chíkjainh lànpqf hồruqrng y thịvzgd nữphfm Du Lêqprn gặiyvtp ởkthc ngoànpqfi cửqzkya phòvkzong Tiêqprnu Tiệriicm kia ànpqf... Tiêqprnu Nặiyvtc nànpqfy, áqoisnh mắrsxjt cũrsczng quáqois tinh nhanh đaevli?

Du Lêqprn trêqprnn tay đaevlang cầabphm cáqoisi sànpqfng, mặiyvtt trêqprnn lànpqf mấmqxvy viêqprnn sủgwgfi cảqzkyo sắrsxjp xếasygp chỉylsvnh tềjfix, xem ra đaevlang chờlofilkwbruqrc sôqiini, gặiyvtp Tiêqprnu Nặiyvtc tiếasygn vànpqfo, mớruqri đaevlabphu cảqzky kinh, lậjvlpp tứjfixc cảqzkylkwblofii: “Tam thiếasygu, cơeezxm chiềjfixu chưlkwba ăhmsin, giờlofi chắrsxjc đaevlókjaii bụophong rồruqri?”

“Đkbriúefvnng đaevlókjai.” Tiêqprnu Nặiyvtc lảqzkyo đaevlqzkyo đaevli vànpqfo phòvkzong bếasygp, “Nhịvzgd ca cũrsczng khôqiinng ăhmsin cơeezxm chiềjfixu, đaevlriic đaevlqoisn nhấmqxvt đaevlvzgdnh Du Lêqprn tỷwtfr tỷwtfr sẽyuxj tớruqri đaevlâqprny lànpqfm bữphfma đaevlêqprnm cho huynh ấmqxvy, hìpifnpifn.”

Du Lêqprn quay đaevlabphu cưlkwblofii nókjaii: “Cho nêqprnn cậjvlpu mớruqri tớruqri đaevlâqprny, phảqzkyi vậjvlpy khôqiinng?”

Tiêqprnu Nặiyvtc đaevlrsxjc ýdicdnpqfo dạemzlt nókjaii: “Đkbriưlkwbơeezxng nhiêqprnn. Ai chẳgwgfng biếasygt tay nghềjfix Du Lêqprn tỷwtfr tỷwtfr so vớruqri đaevlabphu bếasygp nhấmqxvt phẩemvsm ởkthc kinh thànpqfnh chỉylsveezxn khôqiinng kézunvm.” Đkbrilofit nhiêqprnn nhãiqxgn tìpifnnh sáqoisng lêqprnn, nhìpifnn chằpduzm chằpduzm hộlofip thứjfixc ăhmsin ba tầabphng đaevliyvtt ởkthc trêqprnn bànpqfn con, nókjaii: “Du Lêqprn tỷwtfr tỷwtfr, trong nànpqfy lànpqfqoisi gìpifn?”

kjaii xong, liềjfixn tiếasygn lêqprnn mởkthc hộlofip.

Du Lêqprn biếasygn sắrsxjc, vộlofii la lêqprnn: “Tam thiếasygu, cậjvlpu chớruqr đaevllofing đaevlếasygn cáqoisi kia...”

“Oa!” Tiêqprnu Nặiyvtc mạemzlnh mẽyuxjzunvt to mộlofit tiếasygng, hókjaia ra hộlofip thứjfixc ăhmsin đaevlãiqxg bịvzgd hắrsxjn mởkthc ra.

npqf thứjfixnpqfm hắrsxjn kêqprnu sợgjhciqxgi, bấmqxvt quáqois chỉylsvnpqf mộlofit mâqprnm châqprnn giòvkzo.

“Châqprnn giòvkzo thạemzlch anh Giang Tôqiin!” Nưlkwbruqrc miếasygng Tiêqprnu Nặiyvtc dưlkwblofing nhưlkwb đaevljfixu nhỏwmbj xuốctzang cảqzky, “Mókjain đaevlriic thíkjaich ăhmsin nhấmqxvt!”

“Tam thiếasygu...”


Tiêqprnu Nặiyvtc lạemzli mởkthc ra tầabphng thứjfix hai củgwgfa hộlofip thứjfixc ăhmsin, lầabphn nànpqfy hắrsxjn khôqiinng hézunvt lêqprnn, mànpqfnpqf than dànpqfi mộlofit tiếasygng, nókjaii: “Vịvzgdt hồruqrqiin, trong cáqoisc mókjain ăhmsin ngon đaevlriic thíkjaich nhấmqxvt chíkjainh lànpqf vịvzgdt hồruqrqiinnpqfy...”

Trong tiếasygng thởkthcnpqfi, hắrsxjn lạemzli mởkthc ra tầabphng thứjfix ba, trong khôqiinng khíkjai chợgjhct tỏwmbja ra mộlofit chúefvnt mùbcdwi vịvzgdqprn ngưlkwblofii.

Tiêqprnu Nặiyvtc mặiyvtt khôqiinng biểjikxu tìpifnnh nhìpifnn chằpduzm chằpduzm hộlofip thứjfixc ăhmsin, nókjaii: “Àiuvp, hókjaia ra lànpqf canh bíkjai đaevlao. Nókjaii thựylsvc ra, đaevlriic khôqiinng thíkjaich đaevlruqr ăhmsin Quảqzkyng Đkbriôqiinng... Du Lêqprn tỷwtfr tỷwtfr?”

“Gìpifn chứjfix?” Du Lêqprn cảqzkynh giáqoisc theo dõcqwni hắrsxjn.

Tiêqprnu Nặiyvtc híkjait mộlofit hơeezxi sâqprnu thậjvlpt sâqprnu, đaevllofit nhiêqprnn gụophoc mặiyvtt xuốctzang mộlofit pháqoist, nókjaii: “Đkbririic khôqiinng xong rồruqri, tỷwtfr đaevljikx cho đaevlriic ăhmsin mộlofit ngụophom đaevli, chỉylsv ăhmsin mộlofit ngụophom thôqiini đaevlưlkwbgjhcc khôqiinng?”

“Khôqiinng đaevlưlkwbgjhcc!” Du Lêqprnqiinng lêqprnn trưlkwbruqrc, ba châqprnn bốctzan cẳgwgfng chộlofip lấmqxvy hộlofip thứjfixc ăhmsin, ngữphfm khíkjai đaevlôqiinng cứjfixng cựylsv tuyệriict nókjaii, “Mộlofit ngụophom cũrsczng khôqiinng đaevlưlkwbgjhcc! Đkbriâqprny lànpqf đaevljikx cho nhịvzgd thiếasygu gia, ai cũrsczng khôqiinng thểjikx đaevllofing tớruqri!”

kjaii xong, nhìpifnn Tiêqprnu Nặiyvtc mặiyvtt đaevlabphy ủgwgfy khuấmqxvt, lạemzli mềjfixm giọpifnng dỗemvsnpqfnh nókjaii: “Nưlkwbruqrc cũrsczng sắrsxjp sôqiini, tam thiếasygu cậjvlpu ráqoisng nhịvzgdn mộlofit chúefvnt, láqoist ta nấmqxvu sủgwgfi cảqzkyo cho cậjvlpu ăhmsin.”

Tiêqprnu Nặiyvtc dùbcdwng áqoisnh mắrsxjt ẩemvsn chứjfixa nỗemvsi hậjvlpn nhìpifnn nànpqfng, buồruqrn bãiqxgkjaii: “Tỷwtfrnpqfm cho nhịvzgd ca nhiềjfixu thứjfixc ăhmsin ngon nhưlkwb vậjvlpy, mànpqf chỉylsv cho đaevlriic ăhmsin sủgwgfi cảqzkyo thôqiini sao?”

Đkbrilofit nhiêqprnn quézunvt miệriicng mộlofit cáqoisi, cưlkwb nhiêqprnn pháqoist đaevlqprnn lêqprnn, hôqiin to “Đkbririic khôqiinng ăhmsin đaevlriic khôqiinng ăhmsin” rồruqri chạemzly ra cửqzkya.

Phong Thầabphn Hi cùbcdwng Du Lêqprn đaevlruqrng thờlofii giậjvlpt mìpifnnh ởkthc đaevlưlkwbơeezxng trưlkwblofing, nửqzkya ngànpqfy mớruqri hồruqri phụophoc lạemzli, nànpqfng hưlkwbruqrng Du Lêqprnlkwblofii cưlkwblofii, lắrsxjc đaevlabphu đaevluổyqjti theo.

Vừyvxwa ra khỏwmbji cửqzkya, mànpqfn đaevlen bao phủgwgf, chẳgwgfng thấmqxvy bókjaing dáqoisng Tiêqprnu Nặiyvtc đaevlâqprnu, khôqiinng khỏwmbji lạemzli mộlofit hồruqri lắrsxjc đaevlabphu, cúefvni mặiyvtt đaevli ra tiểjikxu việriicn, đaevllofit thấmqxvy trưlkwbruqrc mắrsxjt nhoáqoisng lêqprnn mộlofit bókjaing ngưlkwblofii, ngẩemvsng đaevlabphu liềjfixn thấmqxvy, chíkjainh lànpqf Tiêqprnu Nặiyvtc, tứjfixc thìpifn nởkthc nụopholkwblofii: “Hókjaia ra ngưlkwbơeezxi vẫwtfrn chưlkwba bịvzgd Du Lêqprn tứjfixc chếasygt?”

“Thiếasygu chúefvnt nữphfma thôqiini.” Tiêqprnu Nặiyvtc phụophong phịvzgdu nókjaii, “Kia đaevljfixu lànpqf nhữphfmng mókjain đaevlriic thíkjaich nhấmqxvt, hừyvxw!”

Phong Thầabphn Hi cốctza ýdicd chọpifnc giậjvlpn hắrsxjn, nókjaii: “Đkbriókjainpqf ngưlkwblofii ta lànpqfm cho ýdicd trung nhâqprnn ăhmsin, nếasygu lànpqf ta, cũrsczng khôqiinng cho ngưlkwbơeezxi.”

Tiêqprnu Nặiyvtc nheo mắrsxjt liếasygc nànpqfng nókjaii: “Tỷwtfr biếasygt nấmqxvu cơeezxm ànpqf? Đkbririic thậjvlpt khôqiinng dáqoism tin tưlkwbkthcng... Lạemzli nókjaii, khôqiinng cho đaevlriic ăhmsin đaevlriic cứjfix ăhmsin thìpifn đaevlãiqxgnpqfm sao? Tỷwtfr xem đaevlâqprny lànpqfqoisi gìpifn——” hắrsxjn thầabphn thầabphn bíkjaikjai mởkthcnpqfn tay ra.

Phong Thầabphn Hi tậjvlpp trung nhìpifnn vànpqfo, suýdicdt chúefvnt cưlkwblofii to thànpqfnh tiếasygng——trong lòvkzong bànpqfn tay Tiêqprnu Nặiyvtc, nằpduzm nguyêqprnn mộlofit mẩemvsu da vịvzgdt.

“Trờlofii ạemzl!” Nànpqfng tuy gắrsxjng sứjfixc nézunvn cưlkwblofii, cókjai đaevliềjfixu ýdicdlkwblofii vẫwtfrn lànpqf tựylsvqprnn môqiini pháqoist ra, “Ngưlkwbơeezxi muốctzan trộlofim cũrsczng trộlofim mộlofit mẩemvsu lớruqrn mộlofit chúefvnt nha, cáqoisi nànpqfy đaevlgwgfnpqfm gìpifn chứjfix?”

“Lànpqfm đaevlabphy bụophong tấmqxvt nhiêqprnn lànpqf khôqiinng đaevlgwgf, bấmqxvt quáqois...” Tiêqprnu Nặiyvtc khoan thai nókjaii, “Đkbrijikxnpqfm thứjfix kháqoisc, vậjvlpy lànpqf đaevlgwgf rồruqri.”

Phong Thầabphn Hi nghe trong lờlofii nókjaii củgwgfa hắrsxjn cókjai cớruqr sựylsv, bấmqxvt giáqoisc thu nụopholkwblofii lạemzli, nókjaii: “Ngưlkwbơeezxi cókjai ýdicd tứjfixpifn?”

Tiêqprnu Nặiyvtc mởkthc tay nànpqfng ra, đaevlem da vịvzgdt đaevliyvtt vànpqfo lòvkzong bànpqfn tay nànpqfng, thựylsvc sựylsv nghiêqprnm cẩemvsn nókjaii: “Tỷwtfr tỷwtfr, mẩemvsu da vịvzgdt nànpqfy so vớruqri trong tưlkwbkthcng tưlkwbgjhcng củgwgfa tỷwtfr trâqprnn quýdicdeezxn nhiềjfixu, hiệriicn tạemzli đaevlriic lấmqxvy nókjai tặiyvtng cho tỷwtfr, tỷwtfr cầabphn phảqzkyi dùbcdwng thứjfixpifn đaevlókjai đaevljikx trao đaevlyqjti a.”

“Dùbcdwng cáqoisi gìpifn?”

“Mộlofit lờlofii giảqzkyi.”

Phong Thầabphn Hi khókjaia mi: “Lờlofii giảqzkyi gìpifneezx?”

Tiêqprnu Nặiyvtc gắrsxjt gao nhìpifnn chằpduzm chằpduzm nànpqfng, chậjvlpm rãiqxgi nókjaii: “Lờlofii giảqzkyi cho việriicc lànpqfm thếasygnpqfo nhịvzgd ca đaevlriic ăhmsin phảqzkyi hànpqfn phụophoc táqoisn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.