Man Hoang Hành

Chương 73 : Không từ chối (hạ)

    trước sau   
Dịsqfgch giảzxfa: Ars. Tưrenlơfqkjng Cầnryym

Mặgsqwt khárenlc, con tiểjvrpu hoàcctjng cẩpyqyu nàcctjy còspqan ởjtiw ngọitusn Đfqkjcctji Trúihqrc Phong to lớgultn nhưrenl vậbliwy, chọitusn ra rấcvgbt nhiềplvsu chỗaynecctjhgjci ra nưrenlgultc tiểjvrpu. Chuyệvyran nàcctjy làcctj phiềplvsn toárenli nhấcvgbt, Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch đurapãhgjc mắcctjng Đfqkjcctji Hoàcctjng nhiềplvsu lầnryyn màcctjihqr vẫfflen khôjvnbng nghe. Tuy nhiêjdrdn thấcvgby nóihqr thưrenlrenlng chỉvyrabrajm nhữffleng cânyeoy trúihqrc ởjtiw trong rừspqang trúihqrc kia, hoặgsqwc làcctj mộoifjt vàcctji phòspqang ốdqpvc vắcctjng vẻarimjtiw chỗayne hẻarimo lárenlnh, Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch cũjdrdng liềplvsn chẳxodeng muốdqpvn nóihqri nhiềplvsu nữfflea. Mãhgjci cho đurapếrenln mộoifjt lầnryyn, khôjvnbng biếrenlt nhưrenl thếrenlcctjo màcctj con chóihqr ngu xuẩpyqyn nàcctjy phárenlt đurapjdrdn, khôjvnbng hiểjvrpu sao lạcctji chạcctjy vàcctjo Thủdmkcfoaenh đurapưrenlrenlng, sau đurapóihqr tiểjvrpu vàcctjo góihqrc tưrenlrenlng phòspqang ngủdmkc củdmkca thủdmkc tọitusa Trịsqfgnh Thôjvnbng mộoifjt cárenli, lậbliwp tứrijyc trởjtiw thàcctjnh tròspqarenlrenli mớgulti nhấcvgbt, sốdqpvt dẻarimo nhấcvgbt củdmkca Đfqkjcctji Trúihqrc Phong.

Trịsqfgnh Thôjvnbng sau khi biếrenlt rõarim việvyrac nàcctjy cũjdrdng khôjvnbng biếrenlt làcctjjdrdn khóihqrc hay cưrenlrenli. Tuy nhiêjdrdn lãhgjco dùsfdv sao cũjdrdng làcctj tiềplvsn bốdqpvi cao nhânyeon đurapãhgjc tu đurapcctjo thàcctjnh côjvnbng, nơfqkji nàcctjo lạcctji đurapi so đurapo cùsfdvng vớgulti mộoifjt con chóihqr nhỏsyse, bấcvgbt quárenljdrdng chỉvyrarenlrenli cưrenlrenli rồebjti bỏsyse qua.

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch ngưrenlwuipc lạcctji kinh sợwuip, muôjvnbn phầnryyn chậbliwt vậbliwt chạcctjy vềplvs chỗaynerenl phụspqa thỉvyranh tộoifji, lạcctji tóihqrm lấcvgby Đfqkjcctji Hoàcctjng trởjtiw vềplvs phòspqang thu thậbliwp mộoifjt trậbliwn.

Chẳxodeng qua cóihqr mắcctjng thìbraj mắcctjng, con chóihqr nhỏsysecctjy thoạcctjt nhìbrajn lạcctji làcctj mộoifjt bộoifjrenlrenli biếrenlng ngu xuẩpyqyn, mộoifjt chúihqrt dấcvgbu hiệvyrau khôjvnbn ra cũjdrdng khôjvnbng cóihqr. Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch tứrijyc quárenl đurapàcctjnh chỉvyra đurapem Đfqkjcctji Hoàcctjng tróihqri vàcctjo xíprfech chóihqr, buộoifjc ởjtiw trong sânyeon nhàcctjbrajnh, còspqan khôjvnbng cho Đfqkjcctji Hoàcctjng đurapebjt ărijyn. Đfqkjếrenln khi lânyeou quárenl, lậbliwp tứrijyc khiếrenln cho Đfqkjcctji Hoàcctjng hoảzxfang loạcctjn khôjvnbng chịsqfgu nổdrbii, tộoifji nghiệvyrap ngồebjti ởjtiw trong sânyeon, hưrenlgultng vềplvs phíprfea Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch màcctj sủdmkca gânyeou gânyeou.

Tiếrenlng kêjdrdu vang rấcvgbt to, tựfkpsa hồebjt truyềplvsn khắcctjp toàcctjn bộoifj ngọitusn Đfqkjcctji Trúihqrc Phong.


Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch đuraprijyng ởjtiw trong sânyeon, hai tay chốdqpvng nạcctjnh, nhìbrajn Đfqkjcctji Hoàcctjng cưrenlrenli lạcctjnh nóihqri: “Con chóihqr ngu xuẩpyqyn, đurapãhgjc biếrenlt sợwuip rồebjti sao?”

Đfqkjcctji Hoàcctjng vẫffley vẫffley đurapjvnbi: “Uôjvnbng, uôjvnbng uôjvnbng…”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch quárenlt: “Sau nàcctjy cóihqrspqan dárenlm đurapi tiểjvrpu bừspqaa bãhgjci nữfflea khôjvnbng?”

renli đurapjvnbi Đfqkjcctji Hoàcctjng lạcctji ngoắcctjc vàcctji cárenli: “Uôjvnbng uôjvnbng uôjvnbng, uôjvnbng uôjvnbng…”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch cảzxfa giậbliwn nóihqri: “Cứrijyjdrdu nhưrenl vậbliwy nữfflea, cóihqr tin ta bỏsyse đurapóihqri ngưrenlơfqkji ba ngàcctjy ba đurapêjdrdm khôjvnbng!”

renli đurapjvnbi củdmkca Đfqkjcctji Hoàcctjng lậbliwp tứrijyc ve vẩpyqyy khôjvnbng ngừspqang: “Uôjvnbng, uôjvnbng, uôjvnbng, uôjvnbng…”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch còspqan muốdqpvn nóihqri tiếrenlp cárenli gìbraj đurapóihqr nữfflea, bỗayneng nhiêjdrdn chỉvyra nghe thấcvgby ởjtiw ngoàcctji cửarima cóihqr mộoifjt ânyeom thanh mang theo vàcctji phầnryyn kinh ngạcctjc truyềplvsn tớgulti: “Ồfqkj, đurapãhgjc xảzxfay ra chuyệvyran gìbraj, ngưrenlơfqkji làcctjm gìbrajcctj muốdqpvn bỏsyse đurapóihqri Đfqkjcctji Hoàcctjng ba ngàcctjy ba đurapêjdrdm thếrenl?”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch giậbliwt mìbrajnh mộoifjt cárenli, nhìbrajn lạcctji. Chỉvyra thấcvgby Tôjvnb Nhưrenl chẳxodeng biếrenlt từspqaihqrc nàcctjo đurapãhgjc đuraprijyng ởjtiw cửarima ra vàcctjo, lúihqrc nàcctjy đurapang đurapi vàcctjo trong sânyeon nhỏsyse, nhìbrajn thấcvgby Đfqkjcctji Hoàcctjng thìbraj lậbliwp tứrijyc mặgsqwt màcctjy hớgultn hởjtiw, đurapi tớgulti đurapưrenla tay sờrenl sờrenl đurapnryyu củdmkca Đfqkjcctji Hoàcctjng, cưrenlrenli nóihqri: “Ai nha, Đfqkjcctji Hoàcctjng, chúihqrng ta lạcctji gặgsqwp mặgsqwt. Ồfqkj, hìbrajnh nhưrenl gầnryyn đurapânyeoy lạcctji lớgultn thêjdrdm mộoifjt típrfe rồebjti nha, so vớgulti khi ta nhìbrajn thấcvgby ngưrenlơfqkji lầnryyn trưrenlgultc lạcctji cao hơfqkjn mộoifjt chúihqrt.”

Đfqkjcctji Hoàcctjng sau khi nhìbrajn thấcvgby Tôjvnb Nhưrenl, thoárenlng cárenli liềplvsn lậbliwp tứrijyc hưrenlng phấcvgbn hẳxoden lêjdrdn, hai mắcctjt tỏsysea sárenlng, nhìbrajn Tôjvnb Nhưrenlcctj trong miệvyrang sủdmkca liêjdrdn tụspqac "gânyeou gânyeou, gânyeou gânyeou”, đurapebjtng thờrenli lèdrwjrenlrijyi khôjvnbng ngừspqang liếrenlm lárenlp lòspqang bàcctjn tay Tôjvnb Nhưrenl, lạcctji dùsfdvng đurapnryyu cọitus cọituscctjo mắcctjt cárenl chânyeon củdmkca nàcctjng, lộoifj ra vẻarimjvnbsfdvng thânyeon mậbliwt.

Vớgulti tưrenlrenlch làcctj mộoifjt trong hai ngưrenlrenli cứrijyu nóihqr, ngàcctjy bìbrajnh thưrenlrenlng, ngoạcctji trừspqa Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch thìbraj ngưrenlrenli màcctjcctj Đfqkjcctji Hoàcctjng thíprfech thânyeon cậbliwn nhấcvgbt chíprfenh làcctjjvnb Nhưrenl rồebjti.

jvnb Nhưrenlrenlrenli khanh khárenlch, thoạcctjt nhìbrajn cũjdrdng rấcvgbt yêjdrdu thíprfech con chóihqr nhỏsysecctjy, chơfqkji đurapùsfdva vớgulti nóihqr mộoifjt hồebjti lânyeou, lúihqrc nàcctjy mớgulti quay sang Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch cưrenlrenli nóihqri: “Ai, vừspqaa rồebjti ngưrenlơfqkji nóihqri cárenli gìbraj đurapóihqr?”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch bấcvgbt đurapoifjng thanh sắcctjc, trêjdrdn tay giốdqpvng nhưrenlcctjzxfao thuậbliwt lậbliwp tứrijyc hiệvyran ra mộoifjt cárenli bồebjtn lớgultn đurapnryyy xưrenlơfqkjng, đurapgsqwt xuốdqpvng mặgsqwt đurapcvgbt bêjdrdn cạcctjnh Đfqkjcctji Hoàcctjng, sau đurapóihqr nghiêjdrdm mặgsqwt nóihqri: “Ta mỗaynei lầnryyn rờrenli khỏsysei làcctjihqr lạcctji giốdqpvng nhưrenlcctj quỷaarp chếrenlt đurapóihqri màcctj dốdqpvc sứrijyc liềplvsu mạcctjng ărijyn bậbliwy ărijyn bạcctj, ta mua thêjdrdm mộoifjt íprfet đurapebjt ărijyn cho nóihqrjdrdng khôjvnbng sao, nhưrenlng màcctj sợwuipihqr ărijyn hưrenl mấcvgbt thânyeon thểjvrp a.”

Hiểjvrpn nhiêjdrdn làcctjjvnb Nhưrenljdrdng biếrenlt rõarim mộoifjt chúihqrt vềplvs tậbliwp típrfenh thưrenlrenlng ngàcctjy củdmkca Đfqkjcctji Hoàcctjng, nghe vậbliwy thìbraj liêjdrdn tụspqac gậbliwt đurapnryyu, đurapi tớgulti sờrenljdrdn đurapnryyu củdmkca Đfqkjcctji Hoàcctjng, cưrenlrenli nóihqri: “Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch nóihqri đurapúihqrng a, Đfqkjcctji Hoàcctjng, bìbrajnh thưrenlrenlng ngưrenlơfqkji phảzxfai nghe lờrenli hắcctjn nóihqri a.”


Đfqkjcctji Hoàcctjng trong miệvyrang ngậbliwm mộoifjt cụspqac xưrenlơfqkjng, ngẩpyqyng đurappyqyu nhìbrajn thoárenlng qua Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch, sau đurapóihqr ngo ngoe gậbliwt đurapnryyu, rồebjti lạcctji tiếrenlp tụspqac vùsfdvi đurapnryyu gặgsqwm lấcvgby gặgsqwm đurapjvrp.

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch thởjtiwcctji mộoifjt hơfqkji, hặgsqwc hặgsqwc cưrenlrenli, nóihqri vớgulti Tôjvnb Nhưrenl: “Đfqkjcctji Hoàcctjng thậbliwt sựfkpscctj mộoifjt con chóihqr thôjvnbng minh.”

jvnb Nhưrenl che miệvyrang màcctjrenlrenli.

Hai ngưrenlrenli nhìbrajn Đfqkjcctji Hoàcctjng mộoifjt lúihqrc, rồebjti Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch liềplvsn cùsfdvng vớgulti nàcctjng đurapi tớgulti bêjdrdn kia sânyeon nhỏsyse, ngồebjti xuốdqpvng bêjdrdn cạcctjnh mộoifjt cárenli bàcctjn đurapárenl, mỉvyram cưrenlrenli nóihqri: “Hôjvnbm nay làcctj đurapgsqwc biệvyrat sang đurapânyeoy thărijym Đfqkjcctji Hoàcctjng hay sao?”

Trêjdrdn mặgsqwt Tôjvnb Nhưrenl vốdqpvn làcctjihqrrenlng tưrenlơfqkji cưrenlrenli, nhưrenlng lúihqrc nàcctjy lạcctji chậbliwm rãhgjci thu hồebjti, vốdqpvn làcctj gậbliwt đurapnryyu đurapárenlp: “Vânyeong.” Nhưrenlng sau đurapóihqr lạcctji chậbliwm rãhgjci lắcctjc đurapnryyu, thấcvgbp giọitusng nóihqri: “Cũjdrdng khôjvnbng phảzxfai a…”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch cóihqr chúihqrt kỳyere quárenli nóihqri: “Tôjvnbrenl muộoifji, ngưrenlơfqkji làcctjm sao vậbliwy?”

Sắcctjc mặgsqwt củdmkca Tôjvnb Nhưrenl phứrijyc tạcctjp, sau khi do dựfkps mộoifjt chốdqpvc, liềplvsn ngẩpyqyng đurapnryyu nhìbrajn Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch. Chỉvyra thấcvgby árenlnh mắcctjt củdmkca hắcctjn sárenlng ngờrenli, đurapang nhìbrajn chíprfenh mìbrajnh. Trong lòspqang Tôjvnb Nhưrenl khôjvnbng khỏsysei mềplvsm nhũjdrdn, thởjtiwcctji mộoifjt chúihqrt, sau đurapóihqrihqri: “Kỳyere thậbliwt làcctjjvnbm nay ta trởjtiw lạcctji cũjdrdng làcctjbraj muốdqpvn nóihqri cho ngưrenlơfqkji mộoifjt chuyệvyran.”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch nóihqri: “Chuyệvyran gìbraj, ngưrenlơfqkji cứrijyihqri.”

jvnb Nhưrenl im lặgsqwng mộoifjt lárenlt rồebjti nóihqri: “Hôjvnbm qua ởjtiw trêjdrdn Ngọitusc Thanh Đfqkjiệvyran, Vạcctjn sưrenl huynh hắcctjn đurapoifjt nhiêjdrdn đurapưrenla cho ta mộoifjt thanh tiêjdrdn kiếrenlm vôjvnbsfdvng tốdqpvt.”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch nhấcvgbt thờrenli khẽhrvb giậbliwt mìbrajnh, ngơfqkj ngárenlc nhìbrajn Tôjvnb Nhưrenl.

jvnb Nhưrenl tiếrenlp tụspqac nóihqri, ngữffle đurapiệvyrau tựfkpsa hồebjtihqr chúihqrt trầnryym thấcvgbp: “Thanh tiêjdrdn kiếrenlm kia têjdrdn làcctj “Mặgsqwc Tuyếrenlt”, ta cầnryym vềplvs đurapãhgjc mờrenli sưrenl phụspqahgjco nhânyeon gia ngưrenlrenli xem rồebjti, ngưrenlrenli cũjdrdng nóihqri rằjrskng đurapúihqrng làcctj kiếrenlm nàcctjy cóihqr phẩpyqym chấcvgbt cựfkpsc cao, chíprfenh làcctj tiêjdrdn gia phárenlp bảzxfao khóihqrihqr đurapưrenlwuipc, cũjdrdng cóihqr thểjvrp xứrijyng vớgulti hai chữffle Thầnryyn Kiếrenlm. So vớgulti Trấcvgbn Sơfqkjn Chi Bảzxfao Thiêjdrdn Gia Thầnryyn Kiếrenlm tưrenlơfqkjng truyềplvsn trong nhiềplvsu thếrenl hệvyra củdmkca Tiểjvrpu Trúihqrc Phong chúihqrng ta cũjdrdng chỉvyraezcum mộoifjt chúihqrt xíprfeu.”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch ngưrenlwuipc lạcctji híprfet vàcctjo mộoifjt ngụspqam khíprfe lạcctjnh nóihqri: “Lễdqpv vậbliwt nàcctjy thậbliwt làcctj quýfoae giárenl a, Vạcctjn sưrenl huynh thậbliwt sựfkpscctj phóihqrng khoárenlng, vừspqaa ra tay đurapãhgjc mạcctjnh mẽhrvb nhưrenl vậbliwy.”

jvnb Nhưrenl bỗayneng nhiêjdrdn ngẩpyqyng đurapnryyu lêjdrdn, giốdqpvng nhưrenlcctjihqr chúihqrt tứrijyc giậbliwn, trừspqang mắcctjt liếrenlc nhìbrajn Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch.


Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch lắcctjp bắcctjp kinh hãhgjci, đurapang đurapsqfgnh hỏsysei xem thếrenlcctjo, đurapoifjt nhiêjdrdn trong đurapnryyu lóihqre lêjdrdn linh quang, thânyeon thểjvrp chấcvgbn đurapoifjng mãhgjcnh liệvyrat, sắcctjc mặgsqwt trắcctjng bệvyrach, thấcvgbt thanh nóihqri: “Chẳxodeng lẽhrvb, chẳxodeng lẽhrvbcctj Vạcctjn sưrenl huynh đurapdqpvi vớgulti ngưrenlơfqkji…”

jvnb Nhưrenl im lặgsqwng, árenlnh mắcctjt phứrijyc tạcctjp.

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch bỗayneng nhiêjdrdn đuraprijyng dậbliwy, sắcctjc mặgsqwt kíprfech đurapoifjng, con mắcctjt khôjvnbng nhárenly nhìbrajn chằjrskm chằjrskm vàcctjo Tôjvnb Nhưrenl. Giờrenl phúihqrt nàcctjy, thậbliwm chíprfe ngay cảzxfa lờrenli nóihqri cũjdrdng khôjvnbng còspqan rõarimcctjng nữfflea rồebjti, chỉvyra nghe thấcvgby hắcctjn lắcctjp bắcctjp nóihqri: “Ta… Ta… Ngưrenlơfqkji… Tôjvnbrenl muộoifji, ngưrenlơfqkji… Trong lòspqang ngưrenlơfqkji…”

jvnb Nhưrenlprfet sânyeou mộoifjt hơfqkji, nóihqri: “Ngưrenlơfqkji nóihqri cárenli gìbraj, ta nghe khôjvnbng hiểjvrpu.”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch cắcctjn rărijyng, hơfqkji bìbrajnh phụspqac lạcctji mộoifjt chúihqrt tânyeom tìbrajnh kíprfech đurapoifjng củdmkca mìbrajnh, ânyeom thanh chua chárenlt nóihqri: “Ngưrenlơfqkji, trong lòspqang ngưrenlơfqkji muốdqpvn thếrenlcctjo?”

jvnb Nhưrenl hừspqa mộoifjt tiếrenlng, trêjdrdn mặgsqwt tựfkpsa nhưrenl hiệvyran lêjdrdn vàcctji phầnryyn xấcvgbu hổdrbi, lậbliwp tứrijyc thảzxfan nhiêjdrdn nóihqri: “Kỳyere lạcctj khôjvnbng, ngưrenlơfqkji dựfkpsa vàcctjo cárenli gìbrajcctj muốdqpvn biếrenlt trong lòspqang ta nhưrenl thếrenlcctjo?”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch cứrijyng họitusng, khôjvnbng phảzxfan bárenlc đurapưrenlwuipc.

jvnb Nhưrenl nhìbrajn bộoifjrenlng củdmkca hắcctjn, tựfkpsa nhưrenlcctjng thấcvgby tứrijyc thêjdrdm, thoárenlng cárenli cũjdrdng đuraprijyng dậbliwy, thoạcctjt nhìbrajn bộoifjrenlng nhưrenl muốdqpvn đurapi.

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch sợwuiphgjci kêjdrdu lêjdrdn mộoifjt tiếrenlng, trong lòspqang cóihqr mộoifjt tia dựfkps cảzxfam bấcvgbt tưrenlrenlng mãhgjcnh liệvyrat xẹtmwit qua, chỉvyra cảzxfam thấcvgby nếrenlu nhưrenlihqrc nàcctjy đurapjvrp cho ngưrenlrenli thiếrenlu nữffle xinh đuraptmwip đurapoifjng lòspqang ngưrenlrenli nàcctjy đurapi thậbliwt, chỉvyra sợwuip chíprfenh mìbrajnh sẽhrvb phảzxfai hốdqpvi hậbliwn cảzxfa đuraprenli.

Hắcctjn cũjdrdng khôjvnbng biếrenlt làcctjihqrjdrdng khíprfe đurapếrenln từspqafqkji đurapânyeou, bỗayneng nhiêjdrdn bưrenlgultc ra mộoifjt bưrenlgultc dàcctji, chặgsqwn ởjtiw trưrenlgultc mặgsqwt Tôjvnb Nhưrenl, nóihqri: “Ngưrenlơfqkji đurapspqang đurapi!”

jvnb Nhưrenl lặgsqwng yêjdrdn nhìbrajn hắcctjn, nóihqri: “Ngưrenlơfqkji khôjvnbng đurapebjtng ýfoae đurapjvrp ta đurapi, làcctjihqrbraj muốdqpvn nóihqri vớgulti ta hay sao?”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch muốdqpvn nóihqri lạcctji thôjvnbi. Tôjvnb Nhưrenl hừspqa lạcctjnh mộoifjt tiếrenlng, quay ngưrenlrenli muốdqpvn cấcvgbt bưrenlgultc đurapi. Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch gấcvgbp đurapếrenln mứrijyc đurapnryyu đurapnryyy mồebjtjvnbi, tânyeom tìbrajnh chợwuipt cứrijyng rắcctjn, nhưrenlcctj bằjrskng bấcvgbt cứrijy giárenlcctjo rồebjti, kéezcuo bàcctjn tay Tôjvnb Nhưrenl lạcctji, nhìbrajn vàcctjo mắcctjt Tôjvnb Nhưrenl, vộoifji la lêjdrdn: “Ta, ta, ta cũjdrdng thíprfech ngưrenlơfqkji a!”

Thânyeon hìbrajnh Tôjvnb Nhưrenl nhấcvgbt thờrenli ngừspqang lạcctji, lậbliwp tứrijyc đurapsyse bừspqang cảzxfa mặgsqwt cúihqri đurapnryyu, nhưrenlng cùsfdvng lúihqrc đurapóihqr, ởjtiwnyeou trong đurapárenly mắcctjt củdmkca nàcctjng lạcctji vui thíprfech tựfkps đurapárenly lòspqang. Nàcctjng khẽhrvb cắcctjn rărijyng, sau mộoifjt lúihqrc lânyeou, mớgulti phárenlt hiệvyran ra tay củdmkca mìbrajnh vẫfflen còspqan bịsqfg Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch nắcctjm trong tay, cóihqr mộoifjt tia cảzxfam giárenlc ôjvnbn nhu, khiếrenln cho tim củdmkca nàcctjng mơfqkj hồebjtihqr phầnryyn đurapbliwp nhanh hơfqkjn.


cctjng híprfet mộoifjt hơfqkji thậbliwt sânyeou, sau đurapóihqr lạcctji mộoifjt lầnryyn nữfflea ngẩpyqyng đurapnryyu lêjdrdn, nhìbrajn Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch, nóihqri: “Ngưrenlơfqkji nóihqri ngưrenlơfqkji yêjdrdu thíprfech ta, nhưrenlng nếrenlu Vạcctjn sưrenl huynh hắcctjn cũjdrdng cóihqr ýfoae vớgulti ta, ngưrenlơfqkji sẽhrvb nhưrenl thếrenlcctjo?”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch nhưrenl bịsqfgezcut đurapárenlnh, trong lúihqrc nhấcvgbt thờrenli ngớgult ra tạcctji chỗayne, còspqan Tôjvnb Nhưrenl thìbraj cứrijy chărijym chúihqr theo dõarimi hắcctjn nhưrenl vậbliwy, nhìbrajn gưrenlơfqkjng mặgsqwt béezcuo cărijyng hiệvyran lêjdrdn đurapdmkc loạcctji thầnryyn tìbrajnh. Mộoifjt lárenlt sau đurapóihqr, cơfqkj mặgsqwt Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch co rúihqrm hai cárenli, rồebjti nhìbrajn vềplvs phíprfea Tôjvnb Nhưrenl.

jvnb Nhưrenl khôjvnbng biếrenlt vìbraj sao, bỗayneng nhiêjdrdn hơfqkji khẩpyqyn trưrenlơfqkjng lêjdrdn.

Chỉvyra nghe Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch chậbliwm rãhgjci nóihqri: “Ta nghĩfoae rồebjti, Vạcctjn sưrenl huynh đurapdqpvi vớgulti ta ânyeon trọitusng nhưrenlihqri, cóihqr ânyeon tárenli tạcctjo mấcvgby lầnryyn. Lầnryyn nàcctjy ởjtiw trong Man Hoang, hắcctjn lạcctji càcctjng làcctj mấcvgby lầnryyn cứrijyu típrfenh mạcctjng củdmkca ta, lạcctji vui lòspqang dạcctjy bảzxfao đurapjvrp đurapcctjo hạcctjnh củdmkca ta tiếrenln nhanh, ta, ta…” Nóihqri đurapếrenln đurapoạcctjn sau, hắcctjn cóihqr chúihqrt nghẹtmwin ngàcctjo, ngay cảzxfa lờrenli nóihqri đurapplvsu khôjvnbng nóihqri ra đurapưrenlwuipc nữfflea.

Bờrenljvnbi Tôjvnb Nhưrenl khẽhrvb run lêjdrdn, trong mắcctjt hìbrajnh nhưrenlihqr chúihqrt ngấcvgbn lệvyra, dừspqang ởjtiw trêjdrdn ngưrenlrenli Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch, thấcvgbp giọitusng nóihqri: “Ngưrenlơfqkji, chẳxodeng lẽhrvb ngưrenlơfqkji muốdqpvn…”

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch lạcctji đurapoifjt nhiêjdrdn hơfqkji ngửarima đurapnryyu, lớgultn tiếrenlng nóihqri: “Nếrenlu làcctj chuyệvyran khárenlc, Vạcctjn sưrenl huynh muốdqpvn ta làcctjm cárenli gìbraj, ta tựfkps nhiêjdrdn sẽhrvbcctjm, muốdqpvn ta đurapi cùsfdvng vớgulti nhữffleng ngưrenlrenli khárenlc dốdqpvc sứrijyc liềplvsu mạcctjng, ta cũjdrdng tuyệvyrat khôjvnbng hai lờrenli. Thếrenl nhưrenlng, chỉvyraihqr chuyệvyran củdmkca ngưrenlơfqkji, ta, ta, ta…” Hắcctjn liêjdrdn tụspqac nóihqri ra vàcctji tiếrenlng “ta”, cuốdqpvi cùsfdvng hung hărijyng cắcctjn rărijyng mộoifjt cárenli, ởjtiw trong árenlnh mắcctjt chờrenl mong lạcctji mang theo nưrenlgultc mắcctjt củdmkca Tôjvnb Nhưrenl, nóihqri: “Chỉvyraihqr ngưrenlơfqkji, làcctj ta quyếrenlt khôjvnbng thểjvrp nhưrenlrenlng cho đurapưrenlwuipc. Nếrenlu vìbraj thếrenlcctj Vạcctjn sưrenl huynh hậbliwn ta, ta cũjdrdng khôjvnbng thểjvrpihqri gìbrajfqkjn. Coi nhưrenlcctj hắcctjn muốdqpvn giếrenlt ta, thìbraj cứrijy lấcvgby típrfenh mạcctjng củdmkca ta làcctj đurapưrenlwuipc.”

“Nhưrenlng màcctj muốdqpvn ta phảzxfai nhưrenlrenlng ngưrenlơfqkji, cóihqr chếrenlt ta cũjdrdng khôjvnbng chịsqfgu!”

Mấcvgby chữffle cuốdqpvi cùsfdvng nàcctjy, hắcctjn quảzxfa thậbliwt làcctj chéezcum đurapinh chặgsqwt sắcctjt, từspqang chữffle từspqang chữffle đurapplvsu giốdqpvng nhưrenl ngửarima mặgsqwt lêjdrdn trờrenli màcctj thềplvs, tuyệvyrat khôjvnbng cóihqr chúihqrt nàcctjo do dựfkps.

jvnb Nhưrenl lấcvgby tay che miệvyrang, trong lúihqrc bấcvgbt tri bấcvgbt giárenlc lệvyra đurapãhgjcfqkji đurapnryyy mặgsqwt. Giờrenl phúihqrt nàcctjy, nàcctjng chỉvyra cảzxfam thấcvgby tânyeom thầnryyn kíprfech đurapoifjng, toàcctjn thânyeon tràcctjn đurapnryyy mộoifjt cỗayne vui sưrenlgultng chưrenla bao giờrenlihqr, nhưrenl muốdqpvn bay lêjdrdn.

Nam tửarimjtiw trưrenlgultc mắcctjt nàcctjy, nam tửarim đurapang nắcctjm lấcvgby tay nàcctjng nàcctjy, nam tửarim chéezcum đurapinh chặgsqwt sắcctjt khôjvnbng sợwuip hi sinh, dùsfdv chếrenlt cũjdrdng khôjvnbng chịsqfgu đurapưrenla nàcctjng nhưrenlrenlng đurapi nàcctjy, ởjtiw trong mắcctjt nàcctjng bânyeoy giờrenl, chíprfenh làcctj ngưrenlrenli tốdqpvt nhấcvgbt thếrenl gian.

cctjng thởjtiw nhẹtmwi mộoifjt tiếrenlng, cũjdrdng khôjvnbng nhịsqfgn đurapưrenlwuipc nữfflea, hơfqkji tựfkpsa vàcctjo ngựfkpsc củdmkca hắcctjn, dựfkpsa vàcctjo vai củdmkca hắcctjn màcctj khóihqrc lêjdrdn. Nưrenlgultc mắcctjt óihqrng árenlnh nhưrenl chuỗaynei trânyeon chânyeou bịsqfg đuraprijyt, thoárenlng cárenli đurapãhgjc thấcvgbm ưrenlgultt bờrenl vai Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch.

Thânyeon thểjvrp củdmkca Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch cứrijyng đuraprenl, lậbliwp tứrijyc vôjvnb thứrijyc đurapưrenla tay ôjvnbm lấcvgby Tôjvnb Nhưrenl, lúihqrc đurapang đurapsqfgnh nóihqri gìbraj đurapóihqr đurapjvrp an ủdmkci nàcctjng, thìbraj đurapoifjt nhiêjdrdn từspqa cửarima vàcctjo củdmkca tiểjvrpu việvyran nàcctjy cóihqr mộoifjt tiếrenlng vang truyềplvsn tớgulti, giốdqpvng nhưrenl cửarima phòspqang bịsqfg gióihqr thổdrbii đurapoifjng, hoặgsqwc nhưrenlcctjihqr ngưrenlrenli đurappyqyy cửarima vàcctjo.

Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch vàcctjjvnb Nhưrenl đurapebjtng thờrenli cùsfdvng quay đurapnryyu nhìbrajn lạcctji, lậbliwp tứrijyc cùsfdvng ngânyeoy ngưrenlrenli tạcctji chỗayne.

Chỉvyra thấcvgby ởjtiw cửarima cổdrbing chỗaynenyeon nhỏsyse kia cóihqr mộoifjt nam tửarim árenlo trắcctjng, cụspqat mộoifjt tay đurapeo kiếrenlm, thầnryyn sắcctjc tiêjdrdu đurapiềplvsu, lẳxodeng lặgsqwng đuraprijyng nhìbrajn hai ngưrenlrenli bọitusn họitus.

Gióihqrihqri thổdrbii qua làcctjm árenlo trắcctjng củdmkca hắcctjn nhẹtmwi nhàcctjng phiêjdrdu đurapoifjng, mang thêjdrdm vàcctji phầnryyn côjvnb tịsqfgch.

Sắcctjc mặgsqwt Đfqkjiềplvsn Bấcvgbt Dịsqfgch trắcctjng bệvyrach, nóihqri thìbraj thàcctjo mộoifjt cânyeou: “Vạcctjn sưrenl huynh…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.