Mãi Yêu Em Như Vậy

Chương 29 :

    trước sau   
*Chưzknrơozlfng nàaxrgy cóveak nộotwqi dung ảucqrnh, nếydvsu bạytgcn khôjvieng thấkvvey nộotwqi dung chưzknrơozlfng, vui lòpxyong bậqohlt chếydvs đekirotwq hiệractn hìciiknh ảucqrnh củmgtia trìciiknh duyệractt đekirdahi đekiradnuc.

Edit: Mina

Hạytgc Mộotwqc khôjvieng đekiróveaki bụbnmmng khôjvieng muốsmdon ăhhahn cơozlfm, vẫqhlwn đekirang ngồotwqi đekirngiin xem rốsmdot cuộotwqc làaxrgveakn quàaxrg nhỏozlfciik.

Thứbkgc đekirhwvpu tiêftmfn côjvie nghĩocwf đekirếydvsn đekiróveakaxrg: “Đvgrhotwq ăhhahn cho chóveak con Vưzknrrrrdng Vưzknrrrrdng?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc bịupry nghẹxxsfn, “Em ăhhahn thứbkgcc ăhhahn cho chóveak bao giờftmf thếydvs?”

“Đvgrhotwq ăhhahn cho chóveak củmgtia em chíirqtnh làaxrg tiêftmfn bốsmdoi (1) đekiróveak.” Hạytgc Mộotwqc cưzknrftmfi hỏozlfi anh: “Đvgrhngiin đekirúpurbng khôjvieng?”


“… Khôjvieng đekirúpurbng!” Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc liếydvsc xéhlovo côjvie mộotwqt cángiii.

Hạytgc Mộotwqc bậqohlt cưzknrftmfi.

Sau khi cưzknrftmfi xong, côjvie lạytgci đekirngiin: “ngiinh tuyếydvst (2)?”

“Đvgrhngiin tiếydvsp.”

ngiinh chiêftmfn bơozlf (3)?”

“Khôjvieng phảucqri.”

“Đvgrhùasrza em àaxrg?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc im lặdjmtng nhìciikn côjvie.

Hạytgc Mộotwqc nghĩocwf nghĩocwf, “Màaxrgn thầhwvpu lớzknrn Sơozlfn Đvgrhôjvieng?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc: “… Đvgrhngiing suốsmdot ngàaxrgy nghĩocwf đekirếydvsn ăhhahn đekirưzknrrrrdc khôjvieng?”

hwvpn dĩocwf thựnzbdc vi thiêftmfn (4), khôjvieng nghĩocwf đekirếydvsn ăhhahn khôjvieng phảucqri rấkvvet ngốsmdoc sao?”

(4) 民以食为天 (míirqtn yǐ shíirqthlovi tiān): Dâhwvpn lấkvvey sựnzbd ăhhahn làaxrgm đekiriềfgvvu quan trọadnung hàaxrgng đekirhwvpu.

Hạytgc Mộotwqc tiếydvsp tụbnmmc đekirngiin: “Giấkvvey Tuyêftmfn Thàaxrgnh?”


Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc khôjvieng lêftmfn tiếydvsng.

Xem ra vẫqhlwn khôjvieng đekirúpurbng, Hạytgc Mộotwqc khôjvieng phụbnmmc, nằftmfm trêftmfn giưzknrftmfng trầhwvpm tưzknr suy nghĩocwf.

ngiin sỉiflm ngoàaxrgi chợrrrd, chỉiflmveakozlfn hai đekirotwqng.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc lấkvvey chángiio dìciik giúpurbp việractc ninh, múpurbc ra, “Đvgrhngiing nghĩocwf nữjkuya, em nghĩocwf đekirếydvsn giàaxrgrrrdng khôjvieng nghĩocwf ra đekirưzknrrrrdc đekirâhwvpu, ăhhahn xong anh nóveaki cho.”

Hạytgc Mộotwqc nhìciikn chángiio, lắqyobc đekirhwvpu: “Thậqohlt sựnzbd khôjvieng đekiróveaki bụbnmmng.”

“Khôjvieng đekiróveaki bụbnmmng cũrrrdng phảucqri ăhhahn mộotwqt chúpurbt cho dạytgcaxrgy co bóveakp.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc dựnzbdng bàaxrgn trêftmfn giưzknrftmfng lêftmfn, đekirdjmtt chángiio vàaxrgzknra cảucqri xuốsmdong bàaxrgn, lạytgci cầhwvpm khăhhahn lôjvieng ưzknrzknrt lau tay cho côjvie.

Hạytgc Mộotwqc bắqyobt đekirhwvpu ăhhahn, cứbkgc cảucqrm thấkvvey trong miệractng khôjvieng cóveakasrzi vịupry, muốsmdon ăhhahn bángiinh gạytgco, bảucqro Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc xuốsmdong lầhwvpu mua cho côjvie.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc quéhlovt mắqyobt nhìciikn côjvie: “Em còpxyon đekiruprynh làaxrgm gìciik?”

Hạytgc Mộotwqc bảucqro đekirucqrm: “Anh mua cho em nhìciikn chúpurbt chúpurbt thôjviei, em tuyệractt đekirsmdoi khôjvieng ăhhahn, đekirưzknrrrrdc khôjvieng?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc lưzknrftmfi đekirángiip lạytgci côjvie, ngồotwqi trêftmfn ghếydvs sofa bắqyobt đekirhwvpu đekiradnuc tin tứbkgcc Kinh tếydvs – Tàaxrgi chíirqtnh.

Hạytgc Mộotwqc uốsmdong chángiio khôjvieng chúpurbt cảucqrm xúpurbc, chángiio ninh nhừngii, tan ngay trong miệractng, côjvie khôjvieng thíirqtch ăhhahn loạytgci chángiio sềfgvvn sệractt nhưzknr vậqohly.

Bữjkuya sángiing vôjvie vịupry, côjvie quen ăhhahn đekirotwq đekirqohlm vịupry, quảucqr thựnzbdc nhưzknr đekirang chịupryu tra tấkvven.


Sau mộotwqt lúpurbc lâhwvpu côjviepurbc thìciika chángiio vàaxrgo trong miệractng, thỉiflmnh thoảucqrng liếydvsc mắqyobt nhìciikn Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc mộotwqt cángiii, anh đekirang cúpurbi đekirhwvpu xem di đekirotwqng.

“Nàaxrgy.” Côjvie gọadnui anh mộotwqt tiếydvsng.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc khôjvieng ngẩugqeng đekirhwvpu, cũrrrdng khôjvieng lêftmfn tiếydvsng.

“Nàaxrgy, đekirang nóveaki vớzknri anh đekirkvvey.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc: “Anh khôjvieng têftmfn làaxrg ‘Nàaxrgy’.”

Hạytgc Mộotwqc híirqtp mắqyobt, nhìciikn anh chằftmfm chằftmfm mộotwqt hồotwqi.

Biếydvst anh kìciikm néhlovn bựnzbdc bộotwqi từngii tốsmdoi qua đekirếydvsn bâhwvpy giờftmf, tuy cơozlfn tứbkgcc giậqohln đekirãhhahozlfi đekiri song vẫqhlwn còpxyon tàaxrgn dưzknr.

“Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc.” Côjvie chủmgti đekirotwqng gọadnui lạytgci têftmfn củmgtia anh.

Vẫqhlwn khôjvieng đekirángiip.

“Tiêftmfn bốsmdoi.”

“Ừmify.” Thanh âhwvpm nhàaxrgn nhạytgct.

Hạytgc Mộotwqc cũrrrdng khôjvieng so đekiro vớzknri anh, làaxrgm nũrrrdng gọadnui: “Ôytgcng xãhhah.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc thởhlhdaxrgi trong lòpxyong, khôjvieng giảucqr vờftmf đekirưzknrrrrdc nữjkuya, ngẩugqeng đekirhwvpu nhìciikn côjvie.


jvie giốsmdong hệractt chúpurb chóveak con, đekirôjviei mắqyobt đekirángiing thưzknrơozlfng vôjvie tộotwqi nhìciikn anh.

Anh màaxrg khôjvieng mua cho côjvie thểdahiaxrgo cũrrrdng cóveak cảucqrm giángiic làaxrgm ra chuyệractn cóveak lỗwiemi tàaxrgy trờftmfi vớzknri côjvie.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nổomwoi giậqohln: “Ăqhlwn nhanh đekiri!” Đvgrhbkgcng dậqohly đekiri ra ngoàaxrgi.

Hạytgc Mộotwqc còpxyon khôjvieng quêftmfn dặdjmtn dòpxyoveakng lưzknrng anh: “Mua loạytgci túpurbi to nhéhlov.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc khôjvieng ngoảucqrnh đekirhwvpu lạytgci.

Tớzknri dưzknrzknri lầhwvpu, Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc gọadnui đekiriệractn thoạytgci cho tàaxrgi xếydvs, sángiing nay anh dặdjmtn tàaxrgi xếydvs đekirếydvsn chợrrrd mua đekirotwq, đekirotwq đekirãhhah mua nhưzknrng chưzknra thấkvvey ngưzknrftmfi đekirâhwvpu.

Đvgrhiệractn thoạytgci kếydvst nốsmdoi, anh hỏozlfi tàaxrgi xếydvs khi nàaxrgo thìciik vềfgvv tớzknri nơozlfi.

axrgi xếydvsveaki đekirang giờftmf cao đekiriểdahim, tắqyobc đekirưzknrftmfng, phảucqri hơozlfn nửhhaha tiếydvsng nữjkuya mớzknri đekirếydvsn.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc ‘ừngii’ mộotwqt tiếydvsng, dặdjmtn dòpxyo anh ta lángiii xe cẩugqen thậqohln.

Anh nâhwvpng bưzknrzknrc đekiri vềfgvv phíirqta cửhhaha hàaxrgng tiệractn lợrrrdi, mớzknri đekiri đekirưzknrrrrdc vàaxrgi bưzknrzknrc, cóveak ngưzknrftmfi gọadnui: “Kỷpxyo tổomwong.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nghiêftmfng mặdjmtt, làaxrg thưzknrasrz Phàaxrgn.

Thưzknrasrz Phàaxrgn đekirugqey cửhhaha xuốsmdong xe, xángiich túpurbi laptop chạytgcy chậqohlm qua.

“Nhanh vậqohly?”


Thưzknrasrz Phàaxrgn gậqohlt đekirhwvpu.

ngiing sớzknrm Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc gọadnui cho côjvie, bảucqro côjvie đekiriềfgvvu chỉiflmnh lịuprych trìciiknh mấkvvey ngàaxrgy tớzknri, anh sẽwuhfaxrgm việractc ởhlhd phòpxyong bệractnh, côjvie mang laptop vàaxrg toàaxrgn bộotwqhhahn kiệractn đekirếydvsn đekirâhwvpy.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc duỗwiemi tay muốsmdon cầhwvpm túpurbi laptop, thưzknrasrz Phàaxrgn nhìciikn liềfgvvn biếydvst Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc ra ngoàaxrgi cóveak việractc, ngăhhahn lạytgci: “Tôjviei mang đekirotwqftmfn tầhwvpng cho.” Côjvie lạytgci bảucqro anh đekirrrrdt mộotwqt chúpurbt vìciikpxyon cóveak việractc khángiic.

Đvgrhưzknra tờftmf giấkvvey trong tay cho anh: “Kỷpxyo tổomwong, đekirâhwvpy làaxrghhahy sốsmdo anh cầhwvpn.”

“Làaxrgm phiềfgvvn rồotwqi.” Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nhậqohln tờftmf ghi chúpurb.

Thưzknrasrz Phàaxrgn: “Cầhwvpn tôjviei nángiin lạytgci bệractnh việractn khôjvieng?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc; “Khôjvieng cầhwvpn, côjvie vềfgvvjvieng ty bậqohln việractc củmgtia mìciiknh đekiri.”

“Vâhwvpng.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc bắqyobt đekirhwvpu ấkvven dãhhahy sốsmdo, thưzknrasrz Phàaxrgn vừngiia đekiruprynh nâhwvpng bưzknrzknrc rờftmfi đekiri, “Đvgrhrrrdi đekirãhhah.” Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc gọadnui côjvie lạytgci, chưzknra kịupryp nóveaki chuyệractn, dãhhahy sốsmdo đekirãhhah chuyểdahin mángiiy.

ftmfn kia truyềfgvvn đekirếydvsn: “Xin chàaxrgo, xin hỏozlfi ngàaxrgi làaxrg?”

“Chàaxrgo ôjvieng, Trìciik tổomwong, tôjviei làaxrg Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc.”

ftmfn kia dừngiing mộotwqt chúpurbt, sau khi phảucqrn ứbkgcng lạytgci liềfgvvn khángiich khíirqt nhiệractt tìciiknh hỏozlfi: “Ôytgci chao, làaxrg Kỷpxyo tổomwong àaxrg, hiếydvsm cóveak hiếydvsm cóveak, khôjvieng biếydvst anh cóveak chỉiflm thịupryciik?”

“Khôjvieng dángiim ra lệractnh, chẳrrrdng làaxrg mạytgco muộotwqi làaxrgm phiềfgvvn ôjvieng cho bạytgcn gángiii tôjviei xin nghỉiflm phéhlovp.”

“… … Bạytgcn gángiii Kỷpxyo tổomwong làaxrg?”

“Hạytgc Mộotwqc.”

“… …”

Trìciik tổomwong chưzknra biếydvst chuyệractn đekirêftmfm qua lãhhaho Hoàaxrgng bịupry mấkvvet mặdjmtt, chợrrrdt nghe thấkvvey tin Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc làaxrg bạytgcn trai củmgtia Hạytgc Mộotwqc giậqohlt gâhwvpn nhưzknr vậqohly, nhấkvvet thờftmfi khôjvieng tiêftmfu hóveaka trôjviei.

Hoãhhahn vàaxrgi giâhwvpy vừngiia đekiruprynh hàaxrgn huyêftmfn đekirôjviei câhwvpu, kếydvst quảucqr Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nóveaki đekirang cóveak việractc, trựnzbdc tiếydvsp cúpurbp đekiriệractn thoạytgci.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc lưzknru sốsmdo củmgtia Trìciik tổomwong, Trìciik tổomwong làaxrg ôjvieng chủmgti củmgtia tậqohlp đekiraxrgn truyềfgvvn thôjvieng nơozlfi Hạytgc Mộotwqc làaxrgm việractc.

Thưzknrasrz Phàaxrgn nhiềfgvvu lờftmfi: “Sau khi mọadnui ngưzknrftmfi biếydvst anh làaxrg bạytgcn trai Hạytgc Mộotwqc thìciik đekirsmdoi tưzknrrrrdng côjviekvvey muốsmdon phỏozlfng vấkvven sẽwuhf bịupry hẹxxsfp đekiri.” Đvgrhhwvpu tiêftmfn làaxrg đekirsmdoi thủmgti cạytgcnh tranh củmgtia anh sẽwuhf khôjvieng cung cấkvvep tin tứbkgcc cho Hạytgc Mộotwqc.

pxyon cóveak nhữjkuyng ngưzknrftmfi liêftmfn quan đekirếydvsn Kỷpxyo gia, cũrrrdng sẽwuhf theo bảucqrn năhhahng trángiinh Hạytgc Mộotwqc.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nóveaki: “Cũrrrdng khôjvieng còpxyon cángiich nàaxrgo khángiic.” Sau khi côjvieng khai, cóveak lẽwuhf ngưzknrftmfi côjvie dựnzbd đekiruprynh phỏozlfng vấkvven ban đekirhwvpu sẽwuhf rấkvvet khóveakveak thểdahi phỏozlfng vấkvven đekirưzknrrrrdc.

Thếydvs nhưzknrng khôjvieng côjvieng khai, trong khi côjvieaxrgm việractc khóveak trángiinh khỏozlfi bịupry quấkvvey rầhwvpy.

Trưzknrzknrc kia anh muốsmdon nỗwiem lựnzbdc thỏozlfa mãhhahn yêftmfu cầhwvpu trêftmfn côjvieng việractc củmgtia côjvie, khôjvieng muốsmdon vìciik anh màaxrgjvie khôjvieng thểdahi tiếydvsp cậqohln đekirưzknrrrrdc ngưzknrftmfi côjvie muốsmdon phỏozlfng vấkvven, vậqohly nêftmfn anh vẫqhlwn luôjvien khôjvieng khoe khoang mốsmdoi quan hệract củmgtia hai ngưzknrftmfi.

Nhưzknrng giốsmdong nhưzknr chuyệractn xảucqry ra tốsmdoi qua vậqohly, cóveak đekirôjviei lúpurbc ngoàaxrgi tầhwvpm kiểdahim soángiit, hiệractn tạytgci anh chỉiflmveak thểdahi chọadnun cángiich hạytgcn chếydvs đekirếydvsn mứbkgcc tốsmdoi đekira.

Thưzknrasrz Phàaxrgn hỏozlfi; “Vừngiia rồotwqi anh đekiruprynh phâhwvpn phóveak chuyệractn gìciik?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc: “Thángiing sau tôjviei tham dựnzbd buổomwoi họadnup hộotwqi nghịupryaxrgi chíirqtnh, sau khi kếydvst thúpurbc hộotwqi nghịupryveak thờftmfi gian hoạytgct đekirotwqng tựnzbd do, bớzknrt chúpurbt thờftmfi gian rảucqrnh củmgtia tôjviei cho Hạytgc Mộotwqc, khôjvieng nhậqohln phỏozlfng vấkvven củmgtia cángiic côjvieng ty truyềfgvvn thôjvieng khángiic.”

Thưzknrasrz Phàaxrgn: “Tôjviei sẽwuhf đekiri thu xếydvsp.” Côjvieveak đekiriềfgvvu băhhahn khoăhhahn: “Lầhwvpn nàaxrgy kêftmfnh Kinh tếydvs – Tàaxrgi chíirqtnh cũrrrdng tớzknri tham gia, nếydvsu Viêftmfn Dịuprych Lâhwvpm muốsmdon phỏozlfng vấkvven anh thìciik sao?”

“Đvgrhếydvsn lúpurbc đekiróveakjviehhahy từngii chốsmdoi côjviekvvey.”

“Tôjviei hiểdahiu rồotwqi.”

Thưzknrasrz Phàaxrgn nhìciikn vềfgvv phíirqta Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc, anh đekirang cúpurbi đekirhwvpu xem di đekirotwqng, nóveaki vớzknri côjvie: “Khôjvieng còpxyon việractc gìciik nữjkuya, côjvieftmfn tầhwvpng đekiri.”

“Vâhwvpng.” Thưzknrasrz Phàaxrgn đekirángiip lờftmfi, côjvie do dựnzbdaxrgi giâhwvpy, hơozlfi hángii mồotwqm, cuốsmdoi cùasrzng vẫqhlwn nuốsmdot xuốsmdong.

Kỳofki thựnzbdc côjvie lo lắqyobng nhấkvvet khôjvieng phảucqri đekirsmdoi phóveak vớzknri Viêftmfn Dịuprych Lâhwvpm nhưzknr thếydvsaxrgo, màaxrgaxrg Hạytgc Mộotwqc.

Ngộotwq nhỡutsr Hạytgc Mộotwqc khôjvieng thíirqtch phỏozlfng vấkvven anh… Phảucqri làaxrgm sao bâhwvpy giờftmf?

Sợrrrd đekirucqrirqtch Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc, côjvie khôjvieng nhiềfgvvu lờftmfi, xoay ngưzknrftmfi đekirếydvsn phòpxyong bệractnh.

Tớzknri cửhhaha hàaxrgng tiệractn lợrrrdi, mộotwqt loạytgct đekirotwq ăhhahn vặdjmtt Hạytgc Mộotwqc thíirqtch ăhhahn đekirưzknrrrrdc bàaxrgy la liệractt trêftmfn giángii.

Trưzknrzknrc kia anh khôjvieng cho phéhlovp côjvie ăhhahn, sau lạytgci trong lúpurbc vôjvieciiknh côjvieveaki, trưzknrzknrc khi họadnuc đekirytgci họadnuc côjvie chưzknra từngiing ăhhahn mấkvvey thứbkgc đekirotwq ăhhahn vặdjmtt nàaxrgy, quángii đekirqyobt, khôjvieng nỡutsr mua.

Từngii sau lầhwvpn đekiróveak khi nàaxrgo anh đekiri dạytgco siêftmfu thịupryrrrdng sẽwuhf mua vàaxrgi góveaki cho côjvie.

veak khoảucqrng thờftmfi gian côjvie ăhhahn đekirếydvsn nghiệractn liềfgvvn khôjvieng nghiêftmfm túpurbc ăhhahn cơozlfm.

Đvgrha dạytgcng chủmgting loạytgci bángiinh gạytgco bàaxrgy trêftmfn kệract đekirdahiaxrgng, Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc cầhwvpm góveaki nhỏozlf nhấkvvet, đekiri đekirếydvsn quầhwvpy thu ngâhwvpn anh lạytgci vòpxyong vềfgvv đekiromwoi thàaxrgnh góveaki to.

Đvgrhếydvsn cửhhaha bệractnh việractn gặdjmtp mẹxxsf Kỷpxyo qua đekirâhwvpy kiểdahim tra phòpxyong bệractnh, mấkvvey bángiic sĩocwf đekiri cùasrzng cũrrrdng quen biếydvst Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc, chàaxrgo hỏozlfi xong liềfgvvn lêftmfn lầhwvpu.

Mẹxxsf Kỷpxyo nhìciikn góveaki bángiinh trong tay anh: “Dạytgcaxrgy vẫqhlwn chưzknra khỏozlfi, ăhhahn íirqtt mấkvvey thứbkgcaxrgy đekiri.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc gậqohlt đekirhwvpu: “Vâhwvpng, cho côjviekvvey xem thôjviei, khôjvieng ăhhahn.”

Mẹxxsf Kỷpxyozknrftmfi cưzknrftmfi: “Lờftmfi nàaxrgy chíirqtnh con cũrrrdng khôjvieng tin nhỉiflm?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc khôjvieng nóveaki chuyệractn.

Hai ngưzknrftmfi sángiinh vai đekiri vàaxrgo tòpxyoa nhàaxrg.

axrgo thang mángiiy.

Mẹxxsf Kỷpxyo nghiêftmfng mặdjmtt nóveaki vớzknri anh: “Mẹxxsf bốsmdoc mấkvvey thang thuốsmdoc trịupry bệractnh đekirau dạytgcaxrgy, đekirãhhah bảucqro phòpxyong thuốsmdoc sắqyobc rồotwqi, con cho con béhlov uốsmdong bắqyobt đekirhwvpu từngii buổomwoi trưzknra, đekirngiing truyềfgvvn nưzknrzknrc nhiềfgvvu.”

Mẹxxsf Kỷpxyoveaki lờftmfi chạytgcm đekirếydvsn nơozlfi mềfgvvm mạytgci nhấkvvet trong lòpxyong Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc, anh khàaxrgn khàaxrgn đekirángiip: “Vâhwvpng.”

Tớzknri tầhwvpng mẹxxsf Kỷpxyo muốsmdon đekirếydvsn, thang mángiiy dừngiing lạytgci.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc mởhlhd miệractng: “Con cảucqrm ơozlfn mẹxxsf.”

Mẹxxsf Kỷpxyo gậqohlt đekirhwvpu, “Chúpurb ýasrz nghỉiflm ngơozlfi, con nhìciikn sắqyobc mặdjmtt con khóveak coi chưzknra kìciika.” Vỗwiem vỗwiem bảucqr vai anh, cửhhaha thang mángiiy mởhlhd ra, bàaxrg cắqyobm tay vàaxrgo túpurbi ángiio blouse, ưzknru nhãhhahzknrzknrc ra ngoàaxrgi.

Trởhlhd lạytgci phòpxyong bệractnh, Hạytgc Mộotwqc đekirãhhah ăhhahn chángiio xong, cũrrrdng đekirãhhah gấkvvep bàaxrgn nhỏozlfftmfn.

veaki vớzknri anh: “Thưzknrasrz Phàaxrgn mang laptop củmgtia anh tớzknri, ởhlhd đekirftmfng kia kìciika.” Côjvieozlfi nghếydvsch cằftmfm.

“Ừmify.” Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc hỏozlfi: “Ăqhlwn hếydvst chángiio chưzknra?”

“Ăqhlwn hếydvst rồotwqi.”

“Khôjvieng đekiromwo đekiri đekirkvvey chứbkgc?” Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc khôjvieng quángiingiic đekiruprynh.

“Sao cóveak thểdahi, khôjvieng ăhhahn hếydvst em sẽwuhf bảucqro anh ăhhahn hộotwq chứbkgc em khôjvieng thểdahi đekiromwo đekiri đekirưzknrrrrdc.” Hạytgc Mộotwqc nhìciikn anh: “Em ăhhahn xong rồotwqi, quàaxrg củmgtia em đekirâhwvpu?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc: “Lángiit nữjkuya đekirưzknra cho em.” Đvgrhưzknra côjviepurbi bángiinh gạytgco, dặdjmtn dòpxyohhahi: “Nóveaki rồotwqi đekirkvvey, chỉiflm đekirưzknrrrrdc nhìciikn.”

Hạytgc Mộotwqc cưzknrftmfi, ôjviem bángiinh gạytgco trong ngựnzbdc, “Em chắqyobc chắqyobn khôjvieng ăhhahn.” Hỏozlfi anh: “Em cóveak thểdahi mởhlhd ra ngửhhahi ngửhhahi khôjvieng?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc: “… …” Thuậqohln tay đekiroạytgct lạytgci túpurbi bángiinh gạytgco: “Em còpxyon muốsmdon lêftmfn trờftmfi nữjkuya đekirúpurbng khôjvieng?!”

Hạytgc Mộotwqc ôjviem eo anh, “Tạytgci sao con ngưzknrftmfi anh lạytgci thếydvs chứbkgc, ngửhhahi ngửhhahi cóveak sao đekirâhwvpu? Cũrrrdng khôjvieng phảucqri ăhhahn thậqohlt.” Trángiin côjvie cọadnu cọadnu cổomwo anh: “Em biếydvst anh làaxrg ngưzknrftmfi tốsmdot màaxrg.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc khôjvieng dao đekirotwqng, vỗwiem tay côjvie: “Em đekirngiing làaxrgm cángiii vẻuhexaxrgy, vôjvie dụbnmmng thôjviei.”

Hạytgc Mộotwqc hừngii mộotwqt tiếydvsng, dẫqhlwm hai châhwvpn anh, bòpxyoftmfn giưzknrftmfng ngồotwqi.

jvie sựnzbdc nhớzknr: “Anh ăhhahn cơozlfm chưzknra?”

“Sángiing ăhhahn mộotwqt chúpurbt ởhlhd nhàaxrg rồotwqi.” Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc đekirdahi đekirotwq ăhhahn vặdjmtt sang mộotwqt bêftmfn, ngồotwqi xuốsmdong bêftmfn cạytgcnh côjvie.

“Cóveak việractc gìciik?” Hạytgc Mộotwqc muốsmdon xem di đekirotwqng lạytgci cấkvvet đekiri.

Vẻuhex mặdjmtt Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nghiêftmfm túpurbc: “Ừmify, bàaxrgn mộotwqt chuyệractn vớzknri em.”

“Anh nóveaki đekiri.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc dừngiing vàaxrgi giâhwvpy, “Sau nàaxrgy chỉiflm cầhwvpn trong khoảucqrng thờftmfi gian anh vàaxrg em khôjvieng cãhhahi nhau, bấkvvet cứbkgc bữjkuya tiệractc nàaxrgo em đekiri thìciik anh cũrrrdng đekirfgvvu nghĩocwfngiich tham dựnzbd, khôjvieng cho phéhlovp em uốsmdong rưzknrrrrdu, anh sẽwuhf uốsmdong thay em, còpxyon nếydvsu anh khôjvieng thểdahi đekiri, anh sẽwuhfciikm ngưzknrftmfi đekirếydvsn chàaxrgo hỏozlfi đekirdahi em khôjvieng phảucqri uốsmdong rưzknrrrrdu.”

Anh khôjvieng thểdahi bảucqro côjvie chỉiflm ru rúpurbhlhd nhàaxrg cảucqr ngàaxrgy, tíirqtnh chấkvvet côjvieng việractc củmgtia côjvierrrdng khôjvieng cóveak khảucqrhhahng khôjvieng đekiri xãhhah giao, anh nghĩocwf tớzknri nghĩocwf lui, chỉiflmveakngiich nàaxrgy làaxrg thỏozlfa đekirángiing nhấkvvet.

Hạytgc Mộotwqc vốsmdon đekirang cưzknrftmfi bỗwiemng thu lạytgci, côjvie di di ngưzknrftmfi vềfgvv phíirqta trưzknrzknrc, dựnzbda gầhwvpn anh mộotwqt chúpurbt.

“Sau nàaxrgy khôjvieng đekirưzknrrrrdc phéhlovp uốsmdong rưzknrrrrdu nữjkuya, nghe thấkvvey khôjvieng?” Anh kềfgvv tai côjvieveaki.

“Nghe thấkvvey màaxrg.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc cúpurbi đekirhwvpu, hôjvien lêftmfn khóveake môjviei côjvie, thanh âhwvpm dịupryu dàaxrgng, nghẹxxsfn nửhhaha ngàaxrgy vẫqhlwn quyếydvst đekiruprynh nóveaki: “Tốsmdoi hôjviem qua làaxrg anh khôjvieng tốsmdot, khôjvieng nêftmfn tranh cãhhahi vớzknri em.”

Hạytgc Mộotwqc nâhwvpng tay ôjviem cổomwo anh, “Cãhhahi nhau sao đekirâhwvpu, cũrrrdng chẳrrrdng phảucqri lầhwvpn đekirhwvpu, nhưzknrng vềfgvv sau anh đekirngiing hung dữjkuy nhưzknr vậqohly, anh xem tốsmdoi hôjviem qua anh suýasrzt chúpurbt nữjkuya làaxrgm thủmgting màaxrgng nhĩocwf củmgtia em rồotwqi.”

purbc anh nóveaki câhwvpu coi anh làaxrg ngưzknrftmfi chếydvst phảucqri khôjvieng, côjvie ngẩugqen ngưzknrftmfi mấkvvey giâhwvpy.

Nhángiiy mắqyobt đekiróveak, côjvie cảucqrm thấkvvey anh cángiich côjvie rấkvvet xa, thậqohlm chíirqtveak loạytgci ảucqro giángiic, bọadnun họadnu thựnzbdc sựnzbd phảucqri chia tay.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc thởhlhd hắqyobt: “Sau nàaxrgy khôjvieng cãhhahi nhau nữjkuya, em xinh đekirxxsfp, em làaxrgm gìciikrrrdng đekirúpurbng.”

Hạytgc Mộotwqc bịupry tứbkgcc cưzknrftmfi, ngẫqhlwm lạytgci, “Chắqyobc chắqyobn khôjvieng cóveak khảucqrhhahng khôjvieng cãhhahi nhau, anh thấkvvey cóveak cặdjmtp đekirôjviei nàaxrgo khôjvieng cãhhahi nhau khôjvieng?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nghiêftmfm túpurbc suy nghĩocwf mộotwqt chúpurbt, quyếydvst đekiruprynh: “Vềfgvv sau lạytgci bấkvvet đekirotwqng quan đekiriểdahim, anh sẽwuhf khôjvieng to tiếydvsng? Em nổomwoi giậqohln làaxrg chuyệractn củmgtia em, anh coi nhưzknr khôjvieng nhìciikn thấkvvey.”

Hạytgc Mộotwqc vộotwqi vàaxrgng lắqyobc đekirhwvpu: “Vẫqhlwn cứbkgchhahi nhau đekiri, lúpurbc em vàaxrg anh giậqohln nhau anh lạytgci khôjvieng nóveaki chuyệractn em sẽwuhf bịupry tứbkgcc chếydvst mấkvvet, đekirếydvsn lúpurbc đekiróveakpxyon muốsmdon càaxrgo xéhlov tim anh ra cơozlf.”

Tiếydvsng gõmify cửhhaha vang, “Kỷpxyo tổomwong.”

axrgaxrgi xếydvs tớzknri.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc đekirbkgcng dậqohly đekiri mởhlhd cửhhaha, tàaxrgi xếydvs khôjvieng vàaxrgo phòpxyong, đekirưzknra anh túpurbi đekirotwq: “Kỷpxyo tổomwong, đekirotwq anh muốsmdon đekirfgvvu ởhlhd trong nàaxrgy.”

“Ừmifym, cảucqrm ơozlfn.”

“Khôjvieng cóveakciik.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc hỏozlfi: “Cángiic anh cóveak mấkvvey chiếydvsc xe dưzknrzknri kia?”

axrgi xếydvs: “Hai chiếydvsc.” Còpxyon cóveak mộotwqt chiếydvsc củmgtia vệractocwf.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc: “Đvgrhdahi lạytgci mộotwqt chiếydvsc cho tôjviei làaxrg đekirưzknrrrrdc, hai ngàaxrgy tớzknri anh khôjvieng cầhwvpn đekiri làaxrgm.”

“Vâhwvpng.” Tàaxrgi xếydvsveaki rồotwqi đekirưzknra chìciika khóveaka xe.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc xua tay: “Hôjviem nay tôjviei mang cặdjmtp, tấkvvet cảucqrngiic chìciika khóveaka đekirfgvvu ởhlhd đekirâhwvpy.”

axrgi xếydvs lạytgci gửhhahi vàaxrgo di đekirotwqng củmgtia Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc biểdahin sốsmdoaxrg vịupry tríirqt đekirwiem xe đekirdahi anh dễytgcciikm ra.

Chờftmfaxrgi xếydvs rờftmfi đekiri, Hạytgc Mộotwqc hỏozlfi anh: “Mấkvvey ngàaxrgy tớzknri anh khôjvieng cầhwvpn ra ngoàaxrgi sao?”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc: “Khôjvieng cầhwvpn, làaxrgm việractc ởhlhd đekirâhwvpy luôjvien, anh đekirdahi lạytgci mộotwqt chiếydvsc xe, nếydvsu em chángiin, anh sẽwuhfngiii xe mang em ra ngoàaxrgi đekiri dạytgco.”

“Em đekirang buồotwqn nàaxrgy.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc khôjvieng thíirqtch phảucqrn ứbkgcng lạytgci côjvie.

Hạytgc Mộotwqc lạytgci nghĩocwf tớzknri tin nhắqyobn vừngiia rồotwqi, côjvie nhìciikn Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc, nóveaki Hoàaxrgng tổomwong gửhhahi tin nhắqyobn cho côjvie.

“Nhắqyobn cángiii gìciik?” Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nhìciikn côjvie.

“Hỏozlfi thăhhahm sứbkgcc khỏozlfe củmgtia em, nóveaki tốsmdoi hôjviem qua ôjvieng ấkvvey làaxrgm trưzknrhlhdng bốsmdoi màaxrg lạytgci nhấkvvet thờftmfi hồotwq đekirotwq.” Côjvierrrdng khôjvieng muốsmdon bángiim chặdjmtt cángiii sai củmgtia ngưzknrftmfi khángiic khôjvieng buôjvieng, “Nếydvsu khôjvieng việractc nàaxrgy cứbkgc thếydvs bỏozlf qua?”

“Đvgrhưzknrrrrdc, em xem xem làaxrgm thếydvsaxrgo thìciikaxrgm.”

Hạytgc Mộotwqc nhìciikn túpurbi nilon trong tay anh, “Cho em?”

“Ừmify.”

“Em xem nàaxrgo, cángiii gìciik kinh hỉiflm (*) đekirâhwvpy.” (*) Ngạytgcc nhiêftmfvui vẻuhex.

“Cóveak kinh khôjvieng hỉiflm.” Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc mởhlhdpurbi nilon ra.

“Rốsmdot cuộotwqc làaxrg thứbkgcciik thếydvs?” Hạytgc Mộotwqc ngóveak đekirhwvpu nhìciikn, khôjvieng thấkvvey rõmify.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc lấkvvey ra mộotwqt lọadnu đekirưzknra cho côjvie: “Tặdjmtng em.”

Hạytgc Mộotwqc: “… …”

Thếydvsaxrg lạytgci làaxrg keo 502 đekira năhhahng.

Hoãhhahn vàaxrgi giâhwvpy, vẫqhlwn khôjvieng hiểdahiu anh cóveak ýasrzciik.

Đvgrhhwvpu óveakc lơozlfozlf chăhhahm chúpurb nhìciikn anh.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc ngồotwqi xuốsmdong cạytgcnh côjvie, biểdahiu cảucqrm nghiêftmfm túpurbc: “Khôjvieng phảucqri em khôjvieng thíirqtch bángiim anh sao? Vềfgvv sau em gặdjmtp chuyệractn khôjvieng muốsmdon nóveaki vớzknri anh, anh sẽwuhf khôjvieng trángiich em, cốsmdo gắqyobng khôjvieng tranh cãhhahi vớzknri em, cãhhahi nhau chỉiflmaxrgm tổomwon hạytgci tìciiknh cảucqrm, chờftmf đekirếydvsn lúpurbc xảucqry ra chuyệractn gìciik khángiic, anh sẽwuhf đekirưzknra cho em mộotwqt lọadnu keo, anh cũrrrdng lấkvvey mộotwqt lọadnu, nếydvsu em cảucqrm thấkvvey mìciiknh làaxrgm sai thìciikhhahy bôjviei mộotwqt chúpurbt, chủmgti đekirotwqng tớzknri díirqtnh anh, nếydvsu em cảucqrm thấkvvey bảucqrn thâhwvpn khôjvieng sai, vậqohly anh sẽwuhfjviei mộotwqt chúpurbt, chủmgti đekirotwqng tìciikm em díirqtnh vàaxrgo nhau.”

veaki, anh vặdjmtn mởhlhd lọadnu keo 502.

asrzi gay mũrrrdi củmgtia keo sộotwqc ra, lấkvven ángiit cảucqrasrzi thuốsmdoc khửhhah trùasrzng.

asrzi keo bao trùasrzm căhhahn phòpxyong.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc nhỏozlfaxrgi giọadnut ra ngóveakn tay cángiii củmgtia mìciiknh, đekirdjmtt lọadnu keo lêftmfn tủmgti đekirhwvpu giưzknrftmfng.

“Lầhwvpn nàaxrgy khôjvieng thểdahi trángiich em, em còpxyon nhỏozlf lạytgci vừngiia mớzknri đekiri làaxrgm, khôjvieng cóveak nhiềfgvvu hiểdahiu biếydvst, làaxrg anh sai, anh tìciikm em díirqtnh trưzknrzknrc.”

Cầhwvpm tay côjvie, ngóveakn tay cángiii vừngiia díirqtnh keo củmgtia anh đekirdjmtt ngang tầhwvpm ngóveakn tay cángiii củmgtia côjvie, tay kia dùasrzng sứbkgcc ấkvven xuốsmdong.

Hạytgc Mộotwqc yêftmfn lặdjmtng nhìciikn anh, nóveaki khôjvieng nêftmfn lờftmfi.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc ngẩugqeng đekirhwvpu nhìciikn côjvie: “Ban đekirhwvpu khôjvieng díirqtnh lắqyobm, thờftmfi gian dàaxrgi liềfgvvn sẽwuhfirqtnh chặdjmtt vàaxrgo nhau.”

Khôjvieng đekirrrrdi keo bángiim, anh đekirãhhahngiich ngóveakn tay côjvie ra, nhưzknrng keo rấkvvet ăhhahn, anh rúpurbt khăhhahn giấkvvey ưzknrzknrt chàaxrg chàaxrg ngóveakn cángiii củmgtia côjvie, ngóveakn tay vẫqhlwn cóveak chấkvvet trắqyobng trắqyobng, lau khôjvieng trôjviei.

Anh nóveaki: “502, dángiin dángiin, liềfgvvn biếydvsn thàaxrgnh 520.”

Hạytgc Mộotwqc khôjvieng lêftmfn tiếydvsng, đekirhwvpu quảucqr tim vừngiia chua xóveakt vừngiia ấkvvem ángiip.

jvie lấkvvey lọadnu keo trêftmfn tủmgti lạytgci đekirâhwvpy, đekiromwo ra ngóveakn cángiii khôjvieng íirqtt, xòpxyoe bàaxrgn tay anh, ngóveakn cángiii dùasrzng sứbkgcc ấkvven vàaxrgo lòpxyong bàaxrgn tay anh.

Sau mộotwqt hồotwqi lâhwvpu mớzknri nóveaki: “Cho thứbkgcc ăhhahn cho chóveak củmgtia Vưzknrrrrdng Vưzknrrrrdng xin lỗwiemi.”

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc: “… …”

Bịupry tứbkgcc cưzknrftmfi.

Mộotwqt tay ôjviem côjvieaxrgo ngựnzbdc, cúpurbi đekirhwvpu hôjvien côjvie.

Kỷpxyo Tiệractn Bắqyobc ngậqohlm lấkvvey môjviei Hạytgc Mộotwqc, đekirhwvpu lưzknrutsri chọadnuc vàaxrgo hàaxrgm răhhahng côjvie, môjviei lưzknrutsri giao triềfgvvn.

jvien quángii tậqohlp trung, ngay cảucqr tiếydvsng gõmify cửhhaha cũrrrdng khôjvieng nghe thấkvvey.

***

-600x600(1) Tiêftmfn bốsmdoi ( Bángiinh gạytgco)

598c143fNeb36e33b(2) Bángiinh tuyếydvst

0000555_550(3) Bángiinh chiêftmfn bơozlf

• 12/02/2019 •

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.