Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 71 : Ngoại truyện 2 (1)

    trước sau   
Action 1

Nửeaeca đjlnmêlmkcm, chưrmbgơnuzeng trìcjabnh “Phi thàscrnnh vậqjest nhiễfizwu”! pháuriqt lạjrqyi cũqupgng đjlnmãgbtf kếhkbgt thúlgxqc, vậqjesy màscrnuriqnh cửeaeca phòyjimng đjlnmsrxpc sáuriqch củdrnpa vịqjes giáuriqo sưrmbgscrno đjlnmónuze vẫgincn đjlnmónuzeng chặlmkct. Lănsimng Lănsimng hơnuzei bĩeaecu mônuzei, cónuze đjlnmếhkbgn mứjlnmc bậqjesn rộhfabn nhưrmbg vậqjesy khônuzeng chứjlnm, mộhfabt tuầnrhtn liềyahjn đjlnmyahju ngủdrnp trong phòyjimng dàscrnnh cho kháuriqch. Khônuzeng đjlnmưrmbgngguc, hônuzem nay cônuze nhấcmxyt đjlnmqjesnh phảinvai cónuze biệqalin pháuriqp, nếhkbgu khônuzeng ônuzeng xãgbtfnuze sẽjtog quêlmkcn bépckdng cônuze mấcmxyt.

Tắhfabm rửeaeca mộhfabt chúlgxqt rồnskzi Lănsimng Lănsimng khoáuriqc áuriqo ngủdrnp, nhẹfqqv nhàscrnng đjlnmhkbgy cửeaeca phòyjimng đjlnmsrxpc sáuriqch. Áyhzlnh đjlnmèzhbgn bàscrnn làscrnnh lạjrqynh chiếhkbgu lêlmkcn khuônuzen mặlmkct trầnrhtm tưrmbg củdrnpa Dưrmbgơnuzeng Lam Hàscrnng, trônuzeng tựwsgna nhưrmbg mộhfabt bứjlnmc tranh thủdrnpy mặlmkcc thậqjest đjlnmfqqvp, thậqjest huyềyahjn bílwgq.

Nghe thấcmxyy tiếhkbgng đjlnmhkbgy cửeaeca, anh ngưrmbgnsimc lêlmkcn, mỉvqknm cưrmbgwarbi hỏsswri: “Còyjimn chưrmbga ngủdrnp sao?”

nsimng Lănsimng vốaiyvn ghépckdt nhấcmxyt mấcmxyy gãgbtf đjlnmfqqvp trai, nhưrmbgng vừnuzea nhìcjabn thấcmxyy nụygvjrmbgwarbi nàscrny, mọsrxpi nỗplwyi ai oáuriqn đjlnmyahju tan thàscrnnh tro bụygvji, bay đjlnmi theo làscrnn giónuze.

“Vâlttzng... Đqrzgang chờwarb anh.” Giọsrxpng cônuze nghe mềyahjm mạjrqyi đjlnmếhkbgn chảinvay nưrmbgnsimc.


Đqrzgônuzei tay đjlnmang đjlnmlmkct trêlmkcn bàscrnn phílwgqm máuriqy tílwgqnh củdrnpa vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp bỗplwyng cứjlnmng đjlnmwarb, nhìcjabn tàscrni liệqaliu trêlmkcn màscrnn hìcjabnh máuriqy tílwgqnh, rồnskzi lạjrqyi nhìcjabn bàscrngbtf đjlnmnrhty vẻedqy quyếhkbgn rũqupg, khónuzescrn lựwsgna chọsrxpn...

nsimng Lănsimng ngồnskzi xuốaiyvng bêlmkcn cạjrqynh anh: “Thầnrhty Dưrmbgơnuzeng àscrn, cầnrhtn em giúlgxqp gìcjab khônuzeng?”

rmbgơnuzeng Lam Hàscrnng suy nghĩeaec giâlttzy láuriqt, rồnskzi đjlnmưrmbga cho cônuze hai tậqjesp tàscrni liệqaliu, nónuzei: “Giúlgxqp anh xem lạjrqyi đjlnmoạjrqyn dịqjesch nàscrny... Cónuzescrni từnuze chuyêlmkcn ngàscrnnh tiếhkbgng Trung anh khônuzeng chắhfabc chắhfabn lắhfabm.”

nsimng Lănsimng thầnrhtm rủdrnpa vịqjes giáuriqo sưrmbg: “Khônuzeng chịqjesu họsrxpc tiếhkbgng Trung cho tốaiyvt đjlnmi, đjlnmếhkbgn từnuze ngữckbj chuyêlmkcn ngàscrnnh cũqupgng khônuzeng biếhkbgt diễfizwn đjlnmjrqyt bằycngng tiếhkbgng Trung, thậqjest làscrnscrnm em phảinvai mấcmxyt mặlmkct!”

Mởcmxyscrni liệqaliu ra, bêlmkcn trong làscrn mộhfabt loạjrqyt từnuze ngữckbj vềyahjscrnng khônuzeng vũqupg trụygvj... Cáuriqnh quạjrqyt đjlnmhfabng cơnuze củdrnpa tàscrnu Thầnrhtn Châlttzu sốaiyv X... Trụygvjc quay tuabin... Thônuzeng sốaiyvlwgqnh nănsimng...

nsimng Lănsimng lặlmkcng lẽjtog ngưrmbgnsimc nhìcjabn ngưrmbgwarbi ngồnskzi trưrmbgnsimc mặlmkct, ngưrmbgwarbi đjlnmàscrnn ônuzeng hoàscrnn mỹhkbg đjlnmếhkbgn tộhfabt đjlnmhfabscrny chílwgqnh làscrn mộhfabt nhàscrn khoa họsrxpc châlttzn chílwgqnh... Ba chữckbj “nhàscrn khoa họsrxpc” cao quýuetx thựwsgnc sựwsgnscrnscrnnh cho anh.

“Nàscrny... em cónuze thểvcsd hỏsswri anh mộhfabt câlttzu đjlnmưrmbgngguc khônuzeng?” Lănsimng Lănsimng khẽjtog hỏsswri.

rmbgơnuzeng Lam Hàscrnng rờwarbi mắhfabt khỏsswri báuriqo cáuriqo, ngưrmbgnsimc lêlmkcn nhìcjabn cônuze. “Cónuze chỗplwyscrno khônuzeng hiểvcsdu sao?”

nuze lắhfabc đjlnmnrhtu, mộhfabt tay chốaiyvng cằycngm, mỉvqknm cưrmbgwarbi nhìcjabn anh. “Bàscrni thi tiếhkbgng Anh cấcmxyp bốaiyvn củdrnpa anh đjlnmưrmbgngguc nănsimm mưrmbgơnuzei đjlnmiểvcsdm thậqjest àscrn?”

rmbgơnuzeng Lam Hàscrnng nghe cônuze hỏsswri thếhkbg, bậqjest cưrmbgwarbi thàscrnnh tiếhkbgng. “Thậqjest chứjlnm sao, anh khônuzeng tảinvai phầnrhtn luyệqalin nghe vàscrnqupgng khônuzeng cónuze thờwarbi gian viếhkbgt bàscrni luậqjesn.”

Hừnuze, cônuze biếhkbgt màscrn, lầnrhtn đjlnmónuze anh chỉvqkn an ủdrnpi cônuzelmkcn mớnsimi nónuzei vậqjesy.

“Vậqjesy thìcjab sao lúlgxqc bảinvao vệqali luậqjesn vănsimn, anh lạjrqyi cốaiyvcjabnh làscrnm khónuze em? Anh ghen àscrn?”

rmbgơnuzeng Lam Hàscrnng đjlnmưrmbga tay vépckdn mấcmxyy sợnggui tónuzec trưrmbgnsimc tráuriqn cônuze, nhẹfqqv nhàscrnng trảinva lờwarbi: “Anh khônuzeng hềyahjnuze ýuetx đjlnmqjesnh làscrnm khónuze em, anh chỉvqkn muốaiyvn thảinvao luậqjesn vớnsimi em vềyahj đjlnmnskz áuriqn tốaiyvt nghiệqalip củdrnpa em thônuzei. Hơnuzen nữckbja, cáuriqi chílwgqnh làscrn anh cónuze chúlgxqt ýuetx kiếhkbgn đjlnmaiyvi vớnsimi thầnrhty hưrmbgnsimng dẫgincn củdrnpa em, khônuzeng hiểvcsdu sao thầnrhty ấcmxyy lạjrqyi đjlnmvcsd em mấcmxyt hàscrnng nănsimm trờwarbi thựwsgnc hiệqalin mộhfabt đjlnmyahjscrni chẳinvang cónuze chúlgxqt giáuriq trịqjesscrno nhưrmbg vậqjesy.”


“Anh tưrmbgcmxyng ai cũqupgng giốaiyvng anh àscrn?”

nsimng Lănsimng liếhkbgc nhìcjabn báuriqo cáuriqo anh đjlnmang viếhkbgt, bĩeaecu mônuzei nónuzei. “Ngàscrny nàscrno cũqupgng thiếhkbgt kếhkbgscrnu vũqupg trụygvj."

Nghe thấcmxyy vậqjesy, vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp lậqjesp tứjlnmc tắhfabt máuriqy tílwgqnh.

“Anh làscrnm gìcjab thếhkbg?”

“Anh muốaiyvn cho em biếhkbgt... anh nhớnsim em đjlnmếhkbgn nhưrmbgwarbng nàscrno..."

Sau mộhfabt nụygvjnuzen quay cuồnskzng, quầnrhtn áuriqo trêlmkcn ngưrmbgwarbi Lănsimng Lănsimng đjlnmãgbtf xộhfabc xệqalich... Cônuzelgxqc vàscrno lòyjimng anh, vừnuzea cởcmxyi cúlgxqc áuriqo sơnuze mi củdrnpa anh vừnuzea hỏsswri: “Còyjimn nónuzei nhớnsim em, thếhkbg tạjrqyi sao ngàscrny nàscrno anh cũqupgng ngủdrnp trong phòyjimng dàscrnnh cho kháuriqch?”

Vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp khẽjtog thởcmxyscrni than vãgbtfn: “Tốaiyvi nàscrno em cũqupgng ngủdrnp sớnsimm nhưrmbg vậqjesy, màscrn anh thìcjab khônuzeng đjlnmàscrnnh lòyjimng đjlnmáuriqnh thứjlnmc em... lạjrqyi sợnggucjabnh khônuzeng nhịqjesn đjlnmưrmbgngguc gọsrxpi em dậqjesy...”

Action 2

Kếhkbgt quảinva thi đjlnmãgbtfnuze, Lănsimng Lănsimng nhậqjesn đjlnmưrmbgngguc đjlnmiệqalin thoạjrqyi củdrnpa giáuriqo viêlmkcn vănsimn phòyjimng khoa, cônuze bịqjes trưrmbgnggut mônuzen Cơnuze sởcmxy khoa họsrxpc vậqjest liệqaliu, nănsimm sau họsrxpc lạjrqyi hoặlmkcc đjlnmbslfi mônuzen kháuriqc. Cúlgxqp máuriqy, Lănsimng Lănsimng giậqjesn dữckbj đjlnmcmxym mạjrqynh mộhfabt cáuriqi vàscrno sofa: “Sao trêlmkcn đjlnmwarbi nàscrny lạjrqyi cónuze lắhfabm tay giáuriqo sưrmbg biếhkbgn tháuriqi nhưrmbg thếhkbgnuze chứjlnm?”

Vịqjes giáuriqo sưrmbgscrno đjlnmónuze đjlnmang đjlnmqjesnh ra khỏsswri nhàscrn, lậqjesp tứjlnmc đjlnmónuzeng cửeaeca lạjrqyi, bưrmbgnsimc đjlnmếhkbgn, ngồnskzi bêlmkcn cạjrqynh cônuze, đjlnmlmkct tay lêlmkcn hai bờwarb vai đjlnmang run lêlmkcn vìcjab tứjlnmc giậqjesn củdrnpa cônuze, hỏsswri: “Sao vậqjesy, gặlmkcp phảinvai ngưrmbgwarbi biếhkbgn tháuriqi giốaiyvng anh àscrn?”

“Khônuzeng, còyjimn biếhkbgn tháuriqi hơnuzen anh nữckbja cơnuze, quảinva thựwsgnc làscrn quáuriq đjlnmhfabc áuriqc!”

‘Vậqjesy àscrn?”

“Chílwgqnh làscrnuriqi kẻedqy dạjrqyy mônuzen Cơnuze sởcmxy khoa họsrxpc vậqjest liệqaliu ấcmxyy, khônuzeng ngờwarb ônuzeng ta lạjrqyi cho em trưrmbgnggut.”


Vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp im lặlmkcng khônuzeng nónuzei gìcjab!

nsimng Lănsimng đjlnmang bừnuzeng bừnuzeng lửeaeca giậqjesn, tiếhkbgp tụygvjc cấcmxyt tiếhkbgng oáuriqn tráuriqch: “Anh nónuzei xem, cáuriqi đjlnmnrhtu gãgbtf đjlnmónuzenuze phảinvai làscrnnuze vấcmxyn đjlnmyahjcjab rồnskzi khônuzeng, cáuriqc mônuzen họsrxpc trong chưrmbgơnuzeng trìcjabnh tiếhkbgn sĩeaecnuzescrnng chỉvqknscrncjabnh thứjlnmc, cónuze ai đjlnmáuriqnh trưrmbgnggut họsrxpc viêlmkcn bao giờwarb?”

“Em cónuze đjlnmi họsrxpc buổbslfi nàscrno khônuzeng?” Vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp đjlnmqjesnh dùbslfng lýuetx lẽjtog đjlnmvcsd khuyêlmkcn giảinvai bàscrngbtf.

scrno ngờwarbnsimng Lănsimng lạjrqyi trảinva lờwarbi vớnsimi vẻedqy hếhkbgt sứjlnmc hùbslfng hồnskzn: “Nhưrmbgng em cónuze viếhkbgt báuriqo cáuriqo màscrn, Tiêlmkcu Tiêlmkcu đjlnmãgbtf nộhfabp giúlgxqp em.”

Vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp khônuzeng còyjimn gìcjab đjlnmvcsdnuzei, đjlnmếhkbgn báuriqo cáuriqo cũqupgng lưrmbgwarbi khônuzeng mang đjlnmi nộhfabp, thảinvao nàscrno khônuzeng biếhkbgt ngưrmbgwarbi dạjrqyy mìcjabnh làscrn ai.

Thếhkbgscrny đjlnmi, đjlnmvcsd em gọsrxpi đjlnmiệqalin cho Tiêlmkcu Tiêlmkcu hỏsswri xem vịqjes giáuriqo sưrmbg đjlnmónuzescrn ai, rồnskzi anh nónuzei giúlgxqp vớnsimi ônuzeng ta giùbslfm em mộhfabt tiếhkbgng, bảinvao ônuzeng ta cho em qua mônuzen nàscrny nhépckd!” Thấcmxyy vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp im lặlmkcng, Lănsimng Lănsimng khẽjtog vuốaiyvt ve ngựwsgnc anh, chớnsimp chớnsimp mắhfabt: “Ngưrmbgwarbi ta khônuzeng muốaiyvn nănsimm sau phảinvai họsrxpc lạjrqyi màscrn...”

“…”

Vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp lẳinvang lặlmkcng lùbslfi vềyahj phílwgqa sau, bưrmbgng ly tràscrn nguộhfabi ngắhfabt chỉvqknyjimn mộhfabt nửeaeca trêlmkcn bàscrnn lêlmkcn, nhấcmxyp mộhfabt ngụygvjm.

Ngưrmbgwarbi ởcmxy đjlnmnrhtu bêlmkcn kia đjlnmãgbtf bắhfabt máuriqy, cơnuzen giậqjesn củdrnpa Lănsimng Lănsimng vẫgincn chưrmbga tan hếhkbgt: “Tiêlmkcu Tiêlmkcu, cáuriqi ônuzeng giáuriqo sưrmbg dạjrqyy mônuzen Cơnuze sởcmxy khoa họsrxpc vậqjest liệqaliu đjlnmónuzescrn ai thếhkbg? Thậqjest xấcmxyu xa quáuriq đjlnmi, khônuzeng ngờwarb lạjrqyi cho trưrmbgnggut tớnsim.”

“Cơnuze sởcmxy khoa họsrxpc vậqjest liệqaliu?” Ngưrmbgwarbi ởcmxy đjlnmnrhtu đjlnmiệqalin thoạjrqyi bêlmkcn kia ngẫgincm nghĩeaec mộhfabt lúlgxqc rồnskzi trảinva lờwarbi: “Khônuzeng phảinvai làscrn thầnrhty Dưrmbgơnuzeng sao?”

Thầnrhty Dưrmbgơnuzeng áuriq? Làscrn thầnrhty Dưrmbgơnuzeng nàscrno vậqjesy...” Lănsimng Lănsimng chợnggut ngẩhkbgn ngưrmbgwarbi, rồnskzi lậqjesp tứjlnmc kêlmkcu toáuriqng lêlmkcn: “Làscrnrmbgơnuzeng Lam Hàscrnng sao?”

cmxy đjlnmnrhtu bêlmkcn kia, Tiêlmkcu Tiêlmkcu thấcmxyp giọsrxpng hỏsswri: “Lănsimng Lănsimng, thầnrhty Dưrmbgơnuzeng thậqjest sựwsgn cho cậqjesu trưrmbgnggut áuriq?”

nuze sắhfabp nônuzen ra máuriqu, còyjimn cónuze thểvcsdscrn giảinva đjlnmưrmbgngguc sao?


“Thầnrhty Dưrmbgơnuzeng đjlnmúlgxqng làscrn hiếhkbgm cónuze... Tớnsimlmkcu thầnrhty đjlnmếhkbgn chếhkbgt mấcmxyt thônuzei!”

uriqc máuriqy, Lănsimng Lănsimng trợnggun mắhfabt nhìcjabn vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxplgxqc nàscrny vẫgincn đjlnmang đjlnmiềyahjm nhiêlmkcn uốaiyvng tràscrn: “Anh!”

Vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp chậqjesm rãgbtfi đjlnmlmkct ly tràscrn xuốaiyvng bàscrnn, nónuzei: “Em cónuze thểvcsd khônuzeng đjlnmi họsrxpc, nhưrmbgng ílwgqt nhấcmxyt cũqupgng phảinvai biếhkbgt ngưrmbgwarbi dạjrqyy mìcjabnh làscrn ai chứjlnm?”

“Nhưrmbgng anh cũqupgng khônuzeng thểvcsd đjlnmáuriqnh trưrmbgnggut em nhưrmbg vậqjesy đjlnmưrmbgngguc!”

“Nănsimm sau nhớnsim đjlnmi họsrxpc đjlnmnrhty đjlnmdrnp, thiếhkbgu mộhfabt buổbslfi thìcjab đjlnmnuzeng hòyjimng qua mônuzen nàscrny.”

“Vậqjesy em khônuzeng đjlnmi nữckbja, em chọsrxpn mônuzen củdrnpa thầnrhty kháuriqc.”

Vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp ngồnskzi dựwsgna lưrmbgng vàscrno chiếhkbgc sofa, tưrmbg thếhkbg hếhkbgt sứjlnmc tao nhãgbtf: “Anh khônuzeng kýuetx, em cónuze chọsrxpn cũqupgng vônuze ílwgqch!"

uriqi nhâlttzn phẩhkbgm kiểvcsdu gìcjab thếhkbgscrny?

Sau khi xem xépckdt tìcjabnh hìcjabnh, Lănsimng Lănsimng quyếhkbgt đjlnmqjesnh sửeaec dụygvjng chílwgqnh sáuriqch mềyahjm mỏsswrng: “Hàscrnng, đjlnmâlttzu phảinvai làscrn anh khônuzeng biếhkbgt, em rấcmxyt bậqjesn...”

“Còyjimn bậqjesn hơnuzen anh sao?”

scrnn tay nhỏsswr nhắhfabn, mềyahjm mạjrqyi củdrnpa cônuzeyjimng qua eo anh, cáuriqnh mônuzei xinh xắhfabn dáuriqn vàscrno cáuriqi cổbslf nhẵycngn bónuzeng củdrnpa anh: “Thầnrhty Dưrmbgơnuzeng, em biếhkbgt lỗplwyi rồnskzi màscrn, thầnrhty cho em qua đjlnmi!”

“Xin lỗplwyi, anh khônuzeng cónuze hứjlnmng thúlgxq vớnsimi mấcmxyy cáuriqi quy tắhfabc ngầnrhtm.”

“Hônuzem qua em vừnuzea mua mộhfabt chiếhkbgc áuriqo ngủdrnp mớnsimi, màscrnu đjlnmsswr...”


Vịqjes giáuriqo sưrmbg chílwgqnh trựwsgnc nọsrxplwgqt mộhfabt hơnuzei thậqjest sâlttzu.

“Còyjimn trong suốaiyvt nữckbja.”

Áyhzlnh mắhfabt vịqjes giáuriqo sưrmbg nọsrxp trởcmxylmkcn mơnuzescrnng...

“Em mặlmkcc thửeaec cho anh xem nhépckd?”

“Láuriqt nữckbja anh còyjimn cónuze cuộhfabc họsrxpp...”

“Chỉvqkn xem mộhfabt chúlgxqt thônuzei màscrn, khônuzeng cầnrhtn quáuriq nhiềyahju thờwarbi gian đjlnmâlttzu...”

nsimng Lănsimng tứjlnmc tốaiyvc trởcmxy vềyahj phòyjimng, thay chiếhkbgc áuriqo ngủdrnp mớnsimi mua, rồnskzi nhanh chónuzeng bưrmbgnsimc ra.

Nửeaeca tiếhkbgng sau, Lănsimng Lănsimng nằycngm bòyjim trêlmkcn ngưrmbgwarbi vịqjes giáuriqo sưrmbg khônuzeng cónuze hứjlnmng thúlgxq vớnsimi mấcmxyy cáuriqi quy tắhfabc ngầnrhtm kia, cưrmbgwarbi hỏsswri: “Thầnrhty Dưrmbgơnuzeng, mônuzen Cơnuze sởcmxy khoa họsrxpc vậqjest liệqaliu đjlnmónuze em khônuzeng cầnrhtn họsrxpc lạjrqyi chứjlnm?”

“Ừbslf, khônuzeng cầnrhtn nữckbja."

“Cảinvam ơnuzen thầnrhty!”

rmbgơnuzeng Lam Hàscrnng đjlnmưrmbga mắhfabt nhìcjabn đjlnmnskzng hồnskz, còyjimn hai mưrmbgơnuzei phúlgxqt làscrn cuộhfabc họsrxpp bắhfabt đjlnmnrhtu, anh vộhfabi vãgbtf chạjrqyy vàscrno phòyjimng tắhfabm.

nsimng Lănsimng cầnrhtm chiếhkbgc áuriqo sơnuze mi mớnsimi tớnsimi, đjlnmưrmbga cho anh vìcjab chiếhkbgc cũqupg vừnuzea bịqjesnuze giậqjest đjlnmjlnmt hai chiếhkbgc cúlgxqc rồnskzi. Cônuze cấcmxyt tiếhkbgng hỏsswri: “Đqrzgúlgxqng rồnskzi, anh bậqjesn rộhfabn nhưrmbg thếhkbg, tạjrqyi sao còyjimn phảinvai đjlnmi dạjrqyy chứjlnm?”

“Kiếhkbgn thứjlnmc cơnuze sởcmxy vềyahj khoa họsrxpc vậqjest liệqaliu củdrnpa em khônuzeng tốaiyvt lắhfabm, anh sợnggu ngưrmbgwarbi kháuriqc dạjrqyy khônuzeng nghiêlmkcm túlgxqc.”

nuzei xong, Dưrmbgơnuzeng Lam Hàscrnng khônuzeng dáuriqm chậqjesm trễfizw thêlmkcm chúlgxqt nàscrno nữckbja, vộhfabi vãgbtf sửeaeca lạjrqyi quầnrhtn áuriqo, bưrmbgnsimc ra cửeaeca.

Trưrmbgnsimc khi cửeaeca đjlnmónuzeng lạjrqyi, anh nghe thấcmxyy Lănsimng Lănsimng nónuzei: “Nănsimm sau em sẽjtog họsrxpc lạjrqyi, em nhấcmxyt đjlnmqjesnh sẽjtog khônuzeng bỏsswr tiếhkbgt nàscrno!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.