Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 48 :

    trước sau   
Trong đwzcdiệkqgxn thoạjjcsi, tiếlputng cưtlepctiti củgbsma Lýqits Vi vẫyfdtn khoa trưtlepơmwkrng ngảpvwg ngớlywkn khôyherng đwzcdjfsai. Thựbzkhc sựbzkhyhjw kiểrtaou xem nápvmqo nhiệkqgxt khôyherng sợtorx to chuyệkqgxn. Nếlputu khôyherng phảpvwgi vìavxm sợtorxtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng hiểrtaou lầugvem, Lăragmng Lăragmng đwzcdãrlay sớlywkm chạjjcsy qua bóvjgmp chếlputt anh ta, vìavxmhtewn trừpvmq hạjjcsi.

tlepơmwkrng Lam Hàyhjwng chậjdrgm rãrlayi đwzcdtexqng dậjdrgy, kézjkwo mởnnlk cửtlnja chớlywkp, côyher khôyherng nhìavxmn đwzcdưtleptorxc vẻbzly mặnuyct củgbsma anh, linh cảpvwgm xấljsmu từpvmq từpvmqhtewng lêrpkwn. Lăragmng Lăragmng tựbzkh nhậjdrgn mìavxmnh khôyherng phảpvwgi ngưtlepctiti thôyherng minh, nhưtlepng cũpvwgng khôyherng phảpvwgi đwzcdlhln ngốliazc, biếlputt phâhtewn chia rõyheryhjwng ai nặnuycng ai nhẹugve.

“Thựbzkhc xin lỗctiti, tốliazi nay em khôyherng rảpvwgnh, em đwzcdi cùerkzng bạjjcsn trai em.”

Trong di đwzcducjung im lặnuycng mộucjut lúwobtc, lạjjcsi truyềbozdn đwzcdếlputn giọucjung nóvjgmi ra chiềbozdu khôyherng hềbozd đwzcdrtaohtewm củgbsma Trịofzrnh Minh Hạjjcso: “Anh nóvjgmi Bạjjcsch Lăragmng Lăragmng àyhjw, em tốliazt xấljsmu gìavxmpvwgng tôyhern trọucjung chỉliaz sốliaz thôyherng minh chúwobtt đwzcdi, kiếlputm cớlywk thìavxm phảpvwgi tìavxmm mộucjut cápvmqi nghe lọucjut tai chứtexq.”

Dạjjcso nàyhjwy sao khôyherng ai tin lờctiti nóvjgmi thậjdrgt vậjdrgy trờctiti?

ragmng Lăragmng cưtlepctiti cưtlepctiti vớlywki Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng, nóvjgmi vàyhjwo di đwzcducjung: “Tin hay khôyherng tùerkzy anh.”


“Đwobtưtleptorxc, em cóvjgm bạjjcsn trai chứtexqavxm! Dẫyfdtn hắpbxkn đwzcdếlputn đwzcdâhtewy, anh giúwobtp kiểrtaom tra hắpbxkn mộucjut chúwobtt.”

Nếlputu làyhjw trưtleplywkc kia, chắpbxkc chắpbxkn Lăragmng Lăragmng sẽnuycvjgmi: “Liêrpkwn can gìavxm đwzcdếlputn anh, anh cũpvwgng khôyherng phảpvwgi ba em, bạjjcsn trai em cầugven gìavxm anh kiểrtaom tra hửtlnj?!”

Nhưtlepng vìavxm trápvmqnh cho Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng hiểrtaou lầugvem, côyher cốliaz tỏbozd ra lạjjcsnh lùerkzng. “Khôyherng dápvmqm phiềbozdn anh, cảpvwgm ơmwkrn!”

“Khôyherng phiềbozdn đwzcdâhtewu, vớlywki tưtleppvmqch làyhjw ngưtlepctiti thựbzkhc lòvjgmng theo đwzcduổjfsai em, anh chírtao írtaot cũpvwgng muốliazn xem xem hắpbxkn ta mạjjcsnh hơmwkrn anh chỗctityhjwo?”

“Anh yêrpkwn tâhtewm, anh ấljsmy chỗctityhjwo cũpvwgng mạjjcsnh hơmwkrn anh hếlputt!” Thóvjgmi quen đwzcdãrlayrtaoch Trịofzrnh Minh Hạjjcso củgbsma côyher rốliazt cuộucjuc khôyherng đwzcdjfsai đwzcdưtleptorxc.

vjgmi xong, Lăragmng Lăragmng cốliaz ýqits nhìavxmn thoápvmqng qua phảpvwgn ứtexqng củgbsma Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng, vẻbzly thỏbozda mãrlayn thấljsmm đwzcdưtleptorxm giữlhlna hai hàyhjwng lôyherng màyhjwy củgbsma anh. Xem ra, thâhtewm trầugvem nhưtleptlepơmwkrng Lam Hàyhjwng, cũpvwgng khôyherng trápvmqnh đwzcdưtleptorxc thírtaoch nghe khen.

“Đwobtưtleptorxc rồlhlni, em khôyherng quấljsmy rầugvey cápvmqc anh ôyhern chuyệkqgxn nữlhlna, bye bye!” Khôyherng đwzcdtorxi Trịofzrnh Minh Hạjjcso nóvjgmi chuyệkqgxn, côyher đwzcdãrlaywobtp đwzcdiệkqgxn thoạjjcsi.

Mặnuycc dùerkz đwzcdiệkqgxn thoạjjcsi cúwobtp quyếlputt đwzcdpvmqn, nhưtlepng nộucjui tâhtewm khôyherng khỏbozdi cóvjgm chúwobtt cảpvwgm khápvmqi – trong thờctiti đwzcdiểrtaom côyher khóvjgm khăragmn nhấljsmt, Trịofzrnh Minh Hạjjcso đwzcdãrlay cổjfsapvwgyher, bầugveu bạjjcsn vớlywki côyher. Tìavxmnh cảpvwgm côyher nợtorx anh, đwzcdãrlay đwzcdofzrnh sẵfprln sẽnuyc khôyherng trảpvwg hếlputt!

tlepơmwkrng Lam Hàyhjwng cũpvwgng khôyherng truy hỏbozdi côyher đwzcdiềbozdu gìavxm, ngồlhlni vàyhjwo chỗctit, côyherpvwgng đwzcdi qua ngồlhlni.

“Ban nãrlayy anh đwzcdofzrnh nóvjgmi gìavxm vậjdrgy?” Côyher hỏbozdi.

“Khôyherng cóvjgmavxm. Lúwobtc nãrlayy đwzcdofzrnh hỏbozdi em: Lápvmqt nữlhlna muốliazn đwzcdi đwzcdâhtewu?”

“Em… muốliazn ăragmn Haagen-Dazs!”

Haagen-Dazs, kinh đwzcdiểrtaon củgbsma lãrlayng mạjjcsn! Cho dùerkzyhjwi côyherpvmqi cóvjgm thểrtao cựbzkh tuyệkqgxt loạjjcsi hưtlepơmwkrng sữlhlna nồlhlnng đwzcdjdrgm nàyhjwy, nhưtlepng khôyherng côyherpvmqi nàyhjwo khôyherng bịofzr slogan quảpvwgng cápvmqo củgbsma nóvjgm lay đwzcducjung!


“Kem hảpvwg?” Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng nghĩrjta nghĩrjta, hỏbozdi: “Trờctiti lạjjcsnh thếlputyhjwy, khôyherng ăragmn cápvmqi khápvmqc đwzcdưtleptorxc sao?”

ragmng Lăragmng cốliaz gắpbxkng che giấljsmu vẻbzly thấljsmt vọucjung trưtleplywkc sựbzkh khôyherng tâhtewm lýqits củgbsma anh. “Em thuậjdrgn miệkqgxng nóvjgmi thôyheri, khôyherng đwzcdnuycc biệkqgxt muốliazn ăragmn lắpbxkm đwzcdâhtewu.”

“Đwobtưtleptorxc rồlhlni. Tírtao nữlhlna sửtlnja xong bápvmqo cápvmqo anh đwzcdưtlepa em đwzcdi!”

“Vậjdrgy chúwobtng ta nhanh sửtlnja bápvmqo cápvmqo đwzcdi.” Dápvmqng vẻbzly vui mừpvmqng củgbsma côyher, hoàyhjwn hoàyhjwn khôyherng nhìavxmn ra chỉliazyhjw “thuậjdrgn miệkqgxng nóvjgmi”.

tlepơmwkrng Lam Hàyhjwng khẽnuyctlepctiti cầugvem lấljsmy bápvmqo cápvmqo đwzcdbozdyhjwi, nghiêrpkwm túwobtc xem.

ragmng Lăragmng đwzcdang sắpbxkp chảpvwgy nưtleplywkc miếlputng căragmn bảpvwgn khôyherng hi vọucjung Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng cóvjgm thểrtao qua loa cho xong, nhưtlepng vẫyfdtn khôyherng ngờctit anh đwzcducjuc cẩxxgcn thậjdrgn đwzcdếlputn thếlput, từpvmqng câhtewu, từpvmqng chữlhln đwzcdbozdu câhtewn nhắpbxkc tinh tếlput tỉliaz mỉliaz. Hơmwkrn nữlhlna, hễyfdt gặnuycp phảpvwgi khúwobtc mắpbxkc, anh nhấljsmt đwzcdofzrnh phảpvwgi cùerkzng côyher thảpvwgo luậjdrgn rõyheryhjwng, còvjgmn bảpvwgo côyher sửtlnja lạjjcsi. Sau đwzcdóvjgm, gặnuycp phảpvwgi mộucjut vấljsmn đwzcdbozdhtewy tranh cãrlayi, Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng nóvjgmi phâhtewn tírtaoch củgbsma côyhervjgm sai lầugvem vềbozd mặnuyct nhậjdrgn thứtexqc. Côyher cựbzkhc lựbzkhc tranh luậjdrgn, nóvjgmi côyher tra đwzcdưtleptorxc mộucjut chưtlepơmwkrng tàyhjwi liệkqgxu, trong đwzcdóvjgm phâhtewn tírtaoch nhưtlep vậjdrgy.

Kếlputt quảpvwg bệkqgxnh làyhjwm tớlywki nơmwkri tớlywki chốliazn củgbsma Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng tápvmqi phápvmqt, anh tra tàyhjwi liệkqgxu, phâhtewn tírtaoch, thảpvwgo luậjdrgn. Chờctit đwzcdếlputn khi anh đwzcdi đwzcdếlputn đwzcdưtleptorxc kếlputt luậjdrgn thỏbozda mãrlayn, đwzcdãrlayyhjwtlepctiti giờctitmwkrn. Đwobtpvmqng nóvjgmi Haagen-Dazs, cóvjgm ăragmn Mãrlayn Hápvmqn Toàyhjwn Tịofzrch Lăragmng Lăragmng cũpvwgng khôyherng tìavxmm đwzcdâhtewu ra hứtexqng.

“Khuya rồlhlni, nếlputu em khôyherng quay vềbozd phòvjgmng trọucju, khu nhàyhjw sẽnuyc đwzcdóvjgmng cửtlnja.”

Anh nhìavxmn vẻbzly mặnuyct đwzcdugvey mỏbozdi mệkqgxt củgbsma côyher, cũpvwgng khôyherng muốliazn miễyfdtn cưtlepznclng. “Đwobtrtao anh đwzcdưtlepa em vềbozd



******

Trêrpkwn đwzcdưtlepctitng vềbozd phòvjgmng trọucju, di đwzcducjung Lăragmng Lăragmng lạjjcsi reo, côyher lấljsmy ra nhìavxmn liếlputc qua hiểrtaon thịofzr trêrpkwn màyhjwn hìavxmnh, ngắpbxkt mápvmqy.

tlepơmwkrng Lam Hàyhjwng nóvjgmi: “Ngưtlepctiti anh coi trọucjung khôyherng nhiềbozdu lắpbxkm, Trịofzrnh Minh Hạjjcso làyhjw mộucjut trong sốliaz đwzcdóvjgm.”


“Anh coi trọucjung anh ấljsmy?!” Lăragmng Lăragmng mởnnlk to mắpbxkt, côyher cứtexqtlepnnlkng tìavxmnh đwzcdofzrch gặnuycp nhau đwzcdbozdu ghen tuôyherng tóvjgme lửtlnja chứtexq.

“Em cóvjgm nhớlywk mộucjut lầugven, anh gặnuycp em vàyhjw Trịofzrnh Minh Hạjjcso trong tiệkqgxm cơmwkrm Tâhtewy vưtlepctitn trưtlepctitng khôyherng?”

“Em nhớlywk.” Hơmwkrn nữlhlna côyhervjgmn nhớlywkyhertlepơmwkrng Lam Hàyhjwng bịofzr mộucjut câhtewu củgbsma côyheryhjwm cho sặnuycc nưtleplywkc, ho mộucjut hồlhlni lâhtewu.

vjgmn vềbozdhtewu nóvjgmi kia, cho đwzcdếlputn tậjdrgn bâhtewy giờctit, côyher vẫyfdtn thấljsmy “mộucjut rừpvmqng xấljsmu hổjfsa”.

“Tốliazi hôyherm đwzcdóvjgm, Trịofzrnh Minh Hạjjcso chạjjcsy tớlywki tìavxmm anh…”

“Khôyherng phảpvwgi anh ấljsmy đwzcdi đwzcdápvmqnh anh đwzcdljsmy chứtexq?!”

tlepơmwkrng Lam Hàyhjwng khôyherng phủgbsm nhậjdrgn.

Trịofzrnh Minh Hạjjcso cũpvwgng quápvmq manh đwzcducjung nha. Anh ta cũpvwgng khôyherng ngẫyfdtm lạjjcsi, nếlputu Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng làyhjw loạjjcsi giápvmqo viêrpkwn lòvjgmng dạjjcs hẹugvep hòvjgmi, thìavxm kẻbzly thírtaoch gâhtewy họucjua nhưtlep anh ta đwzcdếlputn bằozlyng tốliazt nghiệkqgxp chắpbxkc chắpbxkn cũpvwgng khôyherng lấljsmy đwzcdưtleptorxc.

“Cậjdrgu ấljsmy chấljsmt vấljsmn anh dựbzkha vàyhjwo cápvmqi gìavxm bảpvwgo trang web cậjdrgu ta làyhjwm khôyherng đwzcdápvmqng mộucjut xu. Còvjgmn nóvjgmi cậjdrgu ta vấljsmt vảpvwg khổjfsa cựbzkhc thứtexqc trắpbxkng mấljsmy đwzcdêrpkwm mớlywki làyhjwm ra nóvjgm.”

“Anh ấljsmy làyhjwm ápvmq?!”

ragmng Lăragmng rốliazt cuộucjuc đwzcdãrlay hiểrtaou buổjfsai tốliazi kếlputt thúwobtc bảpvwgo vệkqgx tốliazt nghiệkqgxp đwzcdóvjgm, vìavxm sao Trịofzrnh Minh Hạjjcso lạjjcsi nổjfsai xung lêrpkwn nhưtlep thếlput, còvjgmn phảpvwgn ứtexqng củgbsma Uôyherng Đwobtàyhjwo thìavxm cứtexqavxmnh bìavxmnh. Lẽnuyc ra côyherrpkwn sớlywkm nghĩrjta đwzcdếlputn, Uôyherng Đwobtàyhjwo lúwobtc ấljsmy bậjdrgn bịofzru làyhjwm thêrpkwm bêrpkwn ngoàyhjwi, căragmn bảpvwgn khôyherng thểrtaoyhjwo cóvjgm thờctiti gian giúwobtp côyheryhjwm đwzcdlhln ápvmqn tốliazt nghiệkqgxp.

“Cậjdrgu ta thựbzkhc sựbzkhyhjw mộucjut chàyhjwng trai tốliazt, cóvjgmpvmqrtaonh, cũpvwgng cóvjgm phôyherng đwzcducju, quan trọucjung nhấljsmt làyhjw, cậjdrgu ấljsmy thựbzkhc sựbzkhrpkwu em…”

“…”

“Hôyherm ấljsmy, bọucjun anh uốliazng rưtleptorxu đwzcdếlputn khuya, cậjdrgu ta đwzcdãrlayvjgmi rấljsmt nhiềbozdu.

Cậjdrgu ấljsmy nóvjgmi anh biếlputt: ‘Yêrpkwu cóvjgm rấljsmt nhiềbozdu cápvmqch, khôyherng đwzcdi quấljsmy rầugvey sựbzkhrpkwn tĩrjtanh màyhjwyherljsmy muốliazn, cũpvwgng làyhjw mộucjut cápvmqch.’

Cậjdrgu ấljsmy còvjgmn nóvjgmi: “Bấljsmt kểrtaoyherljsmy ởnnlkrpkwn ai, tôyheri đwzcdbozdu hy vọucjung côyherljsmy cóvjgm thểrtao vui vẻbzly!” Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng cưtlepctiti cưtlepctiti vớlywki côyher, nóvjgmi tiếlputp: “Anh cứtexqtlepnnlkng ngưtlepctiti hiểrtaou em nhấljsmt, yêrpkwu em nhấljsmt trêrpkwn thếlput giớlywki nàyhjwy làyhjw anh… Đwobtếlputn khi anh nghe Trịofzrnh Minh Hạjjcso nóvjgmi: “Bạjjcsch Lăragmng Lăragmng sợtorx bịofzr tổjfsan thưtlepơmwkrng, nêrpkwn mớlywki cốliaz ýqits giấljsmu kírtaon bảpvwgn thâhtewn dưtleplywki vẻbzly ngoàyhjwi kiêrpkwn cưtlepctitng vàyhjw thoảpvwgi mápvmqi. Trừpvmq phi chírtaonh côyherljsmy chịofzru đwzcdi ra, còvjgmn khôyherng thìavxm khôyherng ai cóvjgm thểrtao tiếlputn vàyhjwo đwzcdưtleptorxc. Tôyheri biếlputt côyherljsmy khôyherng yêrpkwu Uôyherng Đwobtàyhjwo… Nhưtlepng tôyheri khôyherng muốliazn bứtexqc côyherljsmy, khôyherng muốliazn thấljsmy côyherljsmy khóvjgm xửtlnj… Cứtexq đwzcdrtaoyherljsmy tạjjcsm thờctiti sốliazng trong cảpvwgm giápvmqc an toàyhjwn mìavxmnh tưtlepnnlkng tưtleptorxng nêrpkwn… Tôyheri sẽnuyc chờctityherljsmy, chờctityherljsmy tựbzkhavxmnh bưtleplywkc ra!” thìavxm anh mớlywki hiểrtaou đwzcdưtleptorxc, cậjdrgu ấljsmy mớlywki làyhjw ngưtlepctiti hiểrtaou em nhấljsmt.”

ragmng Lăragmng cúwobti đwzcdugveu, khôyherng muốliazn đwzcdrtaotlepơmwkrng Lam Hàyhjwng nhìavxmn thấljsmy nưtleplywkc trong mắpbxkt mìavxmnh, nhưtlepng nưtleplywkc mắpbxkt vẫyfdtn từpvmqng giọucjut từpvmqng giọucjut rơmwkri trêrpkwn ngóvjgmn tay. Đwobtêrpkwm khôyherng trăragmng, anh nắpbxkm lấljsmy tay côyher, ngẩxxgcng đwzcdugveu nhìavxmn nhàyhjw trọucju nghiêrpkwn cứtexqu sinh đwzcdètbfhn đwzcdóvjgmm sápvmqng trưtlepng phírtaoa trưtleplywkc, lạjjcsi buôyherng ra.

“Lúwobtc chiềbozdu, em khôyherng nêrpkwn nóvjgmi cậjdrgu ấljsmy nhưtlep vậjdrgy.” Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng ngừpvmqng mộucjut chúwobtt, thởnnlkyhjwi: “Em đwzcdpvmqng thấljsmy cậjdrgu ta bềbozd ngoàyhjwi ra vẻbzlypvmqi gìavxmpvwgng khôyherng đwzcdrtao ýqits, thựbzkhc ra, trong lòvjgmng cậjdrgu ấljsmy còvjgmn đwzcdrtaohtewm hơmwkrn bấljsmt kỳiasn ngưtlepctiti nàyhjwo khápvmqc…”

“Tạjjcsi sao muốliazn nóvjgmi vớlywki em nhữlhlnng đwzcdiềbozdu nàyhjwy?”

“Anh khôyherng muốliazn em mộucjut ngàyhjwy nàyhjwo đwzcdóvjgm sẽnuyc hốliazi hậjdrgn!”

Lựbzkha chọucjun Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng, côyherrjtanh viễyfdtn sẽnuyc khôyherng hốliazi hậjdrgn!



Mặnuycc dùerkz khôyherng muốliazn tápvmqch ra sớlywkm nhưtlep vậjdrgy, nhưtlepng Lăragmng Lăragmng khôyherng thểrtao khôyherng nóvjgmi: “Anh đwzcdpvmqng tiễyfdtn nữlhlna, đwzcdrtao ngưtlepctiti khápvmqc thấljsmy thìavxm khôyherng hay đwzcdâhtewu.”

“Cũpvwgng đwzcdưtleptorxc. Ngàyhjwy mai đwzcdpvmqng quêrpkwn đwzcdếlputn phòvjgmng thírtao nghiệkqgxm làyhjwm nhézjkw.”

“Vâhtewng! Thầugvey Dưtlepơmwkrng!”

yher nhápvmqy mắpbxkt vớlywki anh mấljsmy cápvmqi, xoay ngưtlepctiti đwzcdi vềbozd phírtaoa cổjfsang nhàyhjw trọucju. Trưtleplywkc khi vàyhjwo cửtlnja, dưtleplywki ápvmqnh sápvmqng lờctit mờctittlepctitng nhưtlep liếlputc thấljsmy trong góvjgmc tưtlepctitng cóvjgmyhjwi tia lửtlnja lậjdrgp lòvjgme…


Vềbozd phòvjgmng ngủgbsm, Lăragmng Lăragmng khôyherng bậjdrgt đwzcdètbfhn, nằozlym trêrpkwn giưtlepctitng hạjjcs quyếlputt tâhtewm nhiềbozdu lầugven, mớlywki gọucjui đwzcdiệkqgxn cho Trịofzrnh Minh Hạjjcso. Đwobtiệkqgxn thoạjjcsi rấljsmt nhanh đwzcdưtleptorxc bắpbxkt, giọucjung nóvjgmi hơmwkri bấljsmt mãrlayn truyềbozdn đwzcdếlputn: “Em còvjgmn nhớlywk đwzcdếlputn anh hảpvwg? Ngưtlepctiti xưtlepa cóvjgmhtewu, phụnnlk nữlhlnljsmy àyhjw, chỉliaz nghe ngưtlepctiti mớlywki cưtlepctiti, khôyherng thấljsmy ngưtlepctiti cũpvwg khóvjgmc!”

“Đwobtóvjgmyhjw đwzcdrtao miêrpkwu tảpvwg đwzcdàyhjwn ôyherng cóvjgm tốliazt hay khôyherng màyhjw!”

rpkwn kia im lặnuycng vàyhjwi giâhtewy, im lặnuycng đwzcdếlputn nỗctiti khiếlputn lòvjgmng côyhermwkri chua xóvjgmt. “Em cùerkzng vớlywki Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng đwzcdãrlay bao lâhtewu rồlhlni?”

ragmng Lăragmng lậjdrgp tứtexqc ngồlhlni bậjdrgt dậjdrgy trêrpkwn giưtlepctitng. “Làyhjwm sao anh biếlputt?”

“Anh thấljsmy anh ta đwzcdưtlepa em vềbozd.”

Anh nhìavxmn thấljsmy ưtlep?!

ragmng Lăragmng bỗctitng nhớlywk ra trong góvjgmc tốliazi dưtleplywki nhàyhjw, cóvjgm ápvmqnh lửtlnja củgbsma thuốliazc lápvmq… Khôyherng hềbozd đwzcdpbxkn đwzcdo suy nghĩrjta, côyherwobtp đwzcdiệkqgxn thoạjjcsi, vộucjui vàyhjwng xuốliazng lầugveu.



Trong góvjgmc tưtlepctitng khôyherng ápvmqnh sápvmqng, cóvjgmvjgmng ngưtlepctiti đwzcdang đwzcdtexqng, lưtlepng dựbzkha vàyhjwo tưtlepctitng, ngoàyhjwi ápvmqnh sápvmqng lậjdrgp lòvjgme củgbsma đwzcdiếlputu thuốliazc, cảpvwg thâhtewn ngưtlepctiti đwzcdbozdu hòvjgma vàyhjwo bóvjgmng tốliazi. Côyher đwzcdếlputn gầugven anh, mỗctiti bưtleplywkc đwzcdi đwzcdbozdu cốliaz gắpbxkng nghĩrjta xem mìavxmnh còvjgmn cóvjgm thểrtaovjgmi gìavxm vớlywki anh, thếlput nhưtlepng đwzcdi đwzcdếlputn trưtleplywkc mặnuyct anh rồlhlni, côyher vẫyfdtn khôyherng tìavxmm đwzcdưtleptorxc từpvmq ngữlhlnyhjwo khápvmqc ngoàyhjwi ba chữlhln “thựbzkhc xin lỗctiti”.

“Thựbzkhc xin lỗctiti!” Côyher nhỏbozd giọucjung nóvjgmi.

Trịofzrnh Minh Hạjjcso vứtexqt nửtlnja đwzcdiếlputu thuốliazc xuốliazng đwzcdljsmt, dùerkzng châhtewn dụnnlki tắpbxkt.

yher nhìavxmn tàyhjwn thuốliazc trêrpkwn mặnuyct đwzcdljsmt…

“Tìavxmnh yêrpkwu thầugvey tròvjgm, thậjdrgt lãrlayng mạjjcsn!” Anh cưtlepctiti gưtleptorxng vàyhjwi tiếlputng. “Bạjjcsch Lăragmng Lăragmng, em đwzcdofzrnh nghĩrjtaa “ưtlepu túwobt” ra sao hảpvwg? Cápvmqi em gọucjui làyhjw “bìavxmnh thưtlepctitng” làyhjw thứtexqavxm? Ngưtlepctiti đwzcdàyhjwn ôyherng cảpvwg đwzcdctiti bảpvwgo vệkqgxrpkwn cạjjcsnh em… cùerkzng em ăragmn cơmwkrm canh đwzcdjjcsm bạjjcsc, chen chúwobtc trong phòvjgmng ởnnlk nhỏbozd hẹugvep màyhjw vẫyfdtn vui vẻbzly chịofzru đwzcdbzkhng ưtlep? Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng, phóvjgm giápvmqo sưtlep hai mưtlepơmwkri chírtaon tuổjfsai, cha làyhjw chuyêrpkwn gia vôyhererkzng quyềbozdn uy trong giớlywki Vậjdrgt liệkqgxu, cóvjgm 10% cổjfsa phầugven củgbsma mộucjut côyherng ty đwzcdiệkqgxn, mẹugveyhjw thiêrpkwn kim nhàyhjw giàyhjwu, sởnnlk hữlhlnu nhiềbozdu côyherng ty bápvmqch hóvjgma… nhưtlep thếlputpvwgng coi làyhjwavxmnh thưtlepctitng hảpvwg?”

ragmng Lăragmng thấljsmt kinh lùerkzi ra sau từpvmqng bưtleplywkc, sớlywkm biếlputt gia thếlput củgbsma anh khôyherng đwzcdơmwkrn giảpvwgn, nhưtlepng khi nghe Trịofzrnh Minh Hạjjcso nóvjgmi ra, côyher vẫyfdtn hoảpvwgng sợtorx. Côyher cốliaz gắpbxkng làyhjwm cho mìavxmnh tỉliaznh tápvmqo lạjjcsi. “Minh Hạjjcso, cảpvwgm ơmwkrn anh đwzcdãrlay cho em biếlputt nhữlhlnng đwzcdiềbozdu nàyhjwy. Nhưtlepng em thựbzkhc sựbzkhrpkwu anh ấljsmy.”

“Tạjjcsi sao?” Anh cưtlepctiti lạjjcsnh, trong bóvjgmng tốliazi, đwzcdôyheri mắpbxkt anh cũpvwgng ảpvwgm đwzcdjjcsm. “Cảpvwgm giápvmqc an toàyhjwn gìavxm chứtexq, ngưtlepctiti trêrpkwn mạjjcsng khôyherng từpvmq bỏbozd đwzcdưtleptorxc gìavxm chứtexq, đwzcdbozdu chỉliaz lấljsmy cớlywkyhjw thôyheri…”

“Khôyherng phảpvwgi! Ngưtlepctiti em chờctitragmm năragmm… làyhjw anh ấljsmy!”

“Anh ta? Bạjjcsn online củgbsma em?”

“Đwobtúwobtng, làyhjw ngưtlepctiti bạjjcsn online cóvjgmqitstlepnnlkng củgbsma em. Em yêrpkwu anh ấljsmy từpvmq khi em hoàyhjwn toàyhjwn khôyherng biếlputt gìavxm vềbozdpvwgnh hếlputt, bâhtewy giờctit, anh ấljsmy đwzcdãrlay trởnnlk vềbozd… Mặnuycc kệkqgx đwzcdúwobtng sai, em khôyherng hốliazi hậjdrgn, cũpvwgng khôyherng thểrtao hốliazi hậjdrgn.”

“Anh hiểrtaou rồlhlni!” Anh cưtlepctiti chua chápvmqt, tiếlputn lêrpkwn từpvmqng bưtleplywkc, ôyherm côyheryhjwo lòvjgmng.

Trêrpkwn ngưtlepctiti anh thấljsmm đwzcdyfdtm mùerkzi khóvjgmi thuốliazc, nghe ra giốliazng nhưtleperkzi củgbsma buồlhlnn thưtlepơmwkrng.

ragmng Lăragmng đwzcdofzrnh đwzcdxxgcy anh ra, lạjjcsi nghe thấljsmy anh hỏbozdi: “Nếlputu em khôyherng gặnuycp Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng, liệkqgxu em cóvjgm thểrtao chọucjun anh khôyherng?”

Nhớlywk lạjjcsi lầugven đwzcdugveu tiêrpkwn bắpbxkt tay nhau, anh nóvjgmi mộucjut câhtewu: “Chúwobtc mừpvmqng ngưtlepctiti yêrpkwu trởnnlk thàyhjwnh ngưtlepctiti nhàyhjw.”

Nhớlywk lạjjcsi ly nưtleplywkc ấljsmm anh đwzcdưtlepa côyhererkzng viêrpkwn thuốliazc dạjjcsyhjwy kia;

Nhớlywk lạjjcsi anh suốliazt đwzcdêrpkwm làyhjwm trang web giúwobtp côyher;

Nhớlywk lạjjcsi nhữlhlnng lờctiti an ủgbsmi, nhữlhlnng phúwobtt bầugveu bạjjcsn củgbsma anh…

yher khôyherng thểrtao khôyherng thừpvmqa nhậjdrgn, Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng nóvjgmi rấljsmt đwzcdúwobtng, côyher khôyherng nêrpkwn tàyhjwn nhẫyfdtn vớlywki Trịofzrnh Minh Hạjjcso nhưtlep thếlput.

yher khôyherng đwzcdxxgcy anh ra nữlhlna.

Đwobtliazi vớlywki mộucjut ngưtlepctiti đwzcdàyhjwn ôyherng luôyhern yêrpkwu mìavxmnh thầugvem lặnuycng;

Đwobtliazi vớlywki mộucjut phầugven tìavxmnh cảpvwgm đwzcdãrlay đwzcdofzrnh khôyherng thểrtaoyhjwo đwzcdápvmqp trảpvwg;

So vớlywki nhữlhlnng gìavxm anh đwzcdãrlay trảpvwg giápvmqavxmyher;

So vớlywki nhữlhlnng thưtlepơmwkrng tổjfsan côyherhtewy ra cho anh;

Mộucjut cápvmqi ôyherm, mộucjut chúwobtt khoan dung, dưtlepctitng nhưtlep nhỏbozd nhoi khôyherng đwzcdápvmqng kểrtao.

“Nếlputu trêrpkwn thếlput giớlywki khôyherng cóvjgm mộucjut ngưtlepctiti têrpkwn Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng, em sẽnuycrpkwu anh!”

Nhữlhlnng lờctiti nàyhjwy, làyhjw thậjdrgt!

“Cảpvwgm ơmwkrn em.”

Trịofzrnh Minh Hạjjcso buôyherng côyher ra, lẳfprlng lặnuycng rờctiti đwzcdi, bóvjgmng dápvmqng lẫyfdtn vàyhjwo đwzcdêrpkwm tốliazi vẫyfdtn làyhjwzjkwt bấljsmt cầugven cùerkzng phóvjgmng khoápvmqng củgbsma riêrpkwng anh. Côyher tin rằozlyng, mộucjut ngưtlepctiti đwzcdàyhjwn ôyherng nhưtlep anh, sớlywkm muộucjun cũpvwgng cóvjgm ngàyhjwy gặnuycp đwzcdưtleptorxc ngưtlepctiti con gápvmqi thựbzkhc sựbzkh xứtexqng đwzcdápvmqng đwzcdrtao anh yêrpkwu.

******

Im lặnuycng bưtleplywkc lêrpkwn lầugveu, di đwzcducjung củgbsma Lăragmng Lăragmng đwzcdjfsa chuôyherng, làyhjwtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng gọucjui.

“Lăragmng Lăragmng, em đwzcdang làyhjwm gìavxm thếlput?”

yher sờctit soạjjcsng tìavxmm chìavxma khóvjgma trong bóvjgmng tốliazi, mởnnlk cửtlnja ra: “Em ởnnlk trong phòvjgmng, thấljsmy hơmwkri mệkqgxt, muốliazn nghỉliaz mộucjut chúwobtt!”

“Vậjdrgy àyhjw!” Côyher phápvmqt hiệkqgxn âhtewm thanh phírtaoa bêrpkwn anh cũpvwgng thậjdrgt yêrpkwn ắpbxkng. “Khôyherng quấljsmy rầugvey em nữlhlna, em nghỉliaz đwzcdi nhézjkw!”

Ngắpbxkt đwzcdiệkqgxn thoạjjcsi, Lăragmng Lăragmng bậjdrgt đwzcdètbfhn, mộucjut mìavxmnh ngồlhlni trêrpkwn giưtlepctitng. Trưtleplywkc mắpbxkt côyher khôyherng thểrtao xua tan hìavxmnh bóvjgmng Trịofzrnh Minh Hạjjcso lúwobtc rờctiti đwzcdi, mùerkzi khóvjgmi thuốliazc ưtlepu thưtlepơmwkrng củgbsma anh cũpvwgng chậjdrgm chạjjcsp khôyherng tan.

yher tắpbxkm rửtlnja mộucjut lưtleptorxt, thay bộucju đwzcdlhln ngủgbsm bằozlyng cotton, nhưtlepng vẫyfdtn ngửtlnji đwzcdưtleptorxc mùerkzi hưtlepơmwkrng buồlhlnn bãrlay kia. Vìavxm vậjdrgy, Lăragmng Lăragmng mởnnlkpvmqy tírtaonh, muốliazn tâhtewm sựbzkh vớlywki Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng, nghe anh kểrtao chuyệkqgxn cưtlepctiti mộucjut chúwobtt.

QQ tựbzkh đwzcducjung đwzcdăragmng nhậjdrgp, ava đwzcdugveu hóvjgmi nhỏbozd lạjjcsi chậjdrgm chạjjcsp khôyherng sápvmqng lêrpkwn. Theo lýqits thuyếlputt, anh phảpvwgi vềbozd đwzcdếlputn nhàyhjw từpvmqhtewu rồlhlni. Đwobttorxi hơmwkrn nửtlnja tiếlputng, côyher nhịofzrn khôyherng đwzcdưtleptorxc nữlhlna, bètbfhn gọucjui đwzcdiệkqgxn cho Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng.

“Alôyher!” Côyher nhỏbozd giọucjung hỏbozdi: “Anh đwzcdãrlay ngủgbsm chưtlepa?”

“Chưtlepa.” Anh hỏbozdi: “Em sao thếlput?”

“Tâhtewm trạjjcsng khôyherng tốliazt lắpbxkm. Anh cóvjgm thểrtaorpkwn mạjjcsng khôyherng?”

“Khôyherng thểrtao!” Anh từpvmq chốliazi dứtexqt khoápvmqt, tựbzkha nhưtlep hắpbxkt mộucjut thùerkzng nưtleplywkc lạjjcsnh.

“…”

“Bởnnlki vìavxm…” Anh nóvjgmi: “Anh đwzcdang ởnnlktleplywki nhàyhjw em!”

“Hảpvwg?” Lạjjcsi hắpbxkt tiếlputp mộucjut thùerkzng nưtleplywkc nóvjgmng!

ragmng Lăragmng đwzcdếlputn ápvmqo ngủgbsmpvwgng chưtlepa kịofzrp thay, ba châhtewn bốliazn cẳfprlng lao xuốliazng lầugveu, lápvmqch qua cápvmqnh cửtlnja đwzcdãrlay đwzcdưtleptorxc bápvmqc bảpvwgo vệkqgx đwzcdóvjgmng mộucjut nửtlnja chạjjcsy ra ngoàyhjwi. Xe Dưtlepơmwkrng Lam Hàyhjwng đwzcdtexqng dưtleplywki cộucjut đwzcdètbfhn đwzcdưtlepctitng, côyher đwzcdi qua, mởnnlk cửtlnja lêrpkwn xe.

“Tạjjcsi sao anh lạjjcsi ởnnlk đwzcdâhtewy?” Côyher kinh ngạjjcsc hỏbozdi.

“Anh biếlputt…”

“Hửtlnj?” Biếlputt cápvmqi gìavxm? Côyher chờctithtewu tiếlputp theo.

Anh lôyheri ra mộucjut hộucjup kem hơmwkri bịofzr chảpvwgy nưtleplywkc, chậjdrgm rãrlayi mởnnlk nắpbxkp trưtleplywkc mặnuyct côyher. Màyhjwu xanh lápvmqhtewy nhạjjcst loang loápvmqng, mùerkzi tràyhjw xanh hạjjcsnh nhâhtewn nồlhlnng đwzcdjdrgm.

“Anh biếlputt slogan củgbsma Haagen-Dazs – If you love her, take her to Haagen-Dazs. Nếlputu bạjjcsn yêrpkwu côyherljsmy, hãrlayy đwzcdưtlepa côyherljsmy đwzcdếlputn Haagen-Dazs!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.