Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 20 :

    trước sau   
cewung sớtqcjm hôbkdtm sau, chưendoa đgtnlếosqzn tácewum giờgtnl Trịvmncnh Minh Hạmivto đgtnlãecpj rờgtnli khỏzscgi giưendogtnlng mặosqzc quầjyapn ácewuo, mộtyxmt chuyệykjgn trăewfdm trăewfdm hiếosqzm thấcdjty, Cao Nguyêljpqn nằjbkzm giưendogtnlng trêljpqn cầjyapm đgtnlswofng hồswofcewuo thứuxhoc nhìhnbkn thoácewung qua, nửmikba tỉhvhmnh nửmikba mơuttx hỏzscgi: “Cậmikbu nửmikba đgtnlêljpqm nửmikba hôbkdtm lăewfdn qua lăewfdn lạmivti cácewui gìhnbk vậmikby?”

“Tớtqcj đgtnlếosqzn lớtqcjp.”

“Mẹkuxfpbll!” Anh ta rốaakjng to: “Cậmikbu bệykjgnh nặosqzng rồswofi!”

“Cậmikbu lo ngủaakj phầjyapn cậmikbu đgtnli!”

Đhwbdaakji vớtqcji mộtyxmt ngưendogtnli chưendoa bao giờgtnl rờgtnli khỏzscgi giưendogtnlng trưendotqcjc giờgtnl ăewfdn trưendoa nhưendo Trịvmncnh Minh Hạmivto màbtcupblli, tácewum giờgtnl đgtnli họtyxmc đgtnlưendoơuttxng nhiêljpqn làbtcu chuyệykjgn nghìhnbkn lẻcplb mộtyxmt đgtnlêljpqm0!

Sởecpjlfdb anh dậmikby sớtqcjm nhưendo vậmikby làbtcuhnbk muốaakjn đgtnlếosqzn phòpbllng lưendou trữcdjt hồswofuttx xem xem Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng làbtcu thầjyapn thácewunh phưendoơuttxng nàbtcuo!


Sau nhiềljpqu phen lậmikbt tớtqcji lậmikbt lui, anh cuốaakji cùlfdbng cũyenong tìhnbkm đgtnlưendowbjyc hồswofuttx củaakja Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng trong phòpbllng lưendou trữcdjt hồswofuttx củaakja khoa Đhwbdiệykjgn đgtnlmivti họtyxmc T, trưendotqcjc đgtnlâhnbky côbkdtljpqn làbtcu Sửmikbewfdng Lăewfdng, lêljpqn trung họtyxmc, hồswofuttx họtyxmc sinh chuyểhhmqn đgtnlếosqzn tỉhvhmnh Sơuttxn Đhwbdôbkdtng, đgtnlzgzui têljpqn thàbtcunh Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng. Trong mụqspnc thàbtcunh viêljpqn gia đgtnlìhnbknh chỉhvhmpbllljpqn củaakja mẹkuxfbkdt, họtyxm Bạmivtch. Khôbkdtng cópbll cha đgtnlmivti khácewui cópbll ba khảzscgewfdng, nhưendong đgtnlếosqzn trung họtyxmc mớtqcji sửmikba thàbtcunh họtyxm mẹkuxf, khảzscgewfdng chỉhvhmpbll mộtyxmt: ba mẹkuxfbkdtbkdtlfdbng hậmikbn nhau màbtcu ly hôbkdtn.

Lậmikbt lạmivti trang đgtnljyapu xem ảzscgnh chụqspnp, anh dùlfdbng ngópblln tay che đgtnli nụqspnendogtnli xinh đgtnlkuxfp củaakja côbkdt, mớtqcji nhậmikbn ra trong ácewunh mắqieht côbkdtbtcu lạmivtnh lùlfdbng vĩlfdbnh cửmikbu.

pbll nhữcdjtng ngưendogtnli dùlfdbecpjlfdbng bao nhiêljpqu năewfdm vẫfagon khôbkdtng cópbllcewuch nàbtcuo hiểhhmqu biếosqzt, cópbll nhữcdjtng ngưendogtnli chỉhvhm trong nhácewuy mắqiehy đgtnlãecpjpbll thểhhmq nhìhnbkn thấcdjtu. Trịvmncnh Minh Hạmivto thựuttxc sựuttx trong nhácewuy mắqieht đgtnlãecpjpbll thểhhmq nhìhnbkn thấcdjtu côbkdt, anh biếosqzt côbkdtbtcu loạmivti ngưendogtnli đgtnlem nụqspnendogtnli cho ngưendogtnli bêljpqn cạmivtnh, đgtnlem côbkdt đgtnlơuttxn tịvmncch mịvmncch giữcdjt lạmivti cho chízejrnh mìhnbknh. Côbkdt sẽwchlecpj trong thờgtnli đgtnliểhhmqm đgtnlau khổzgzu nhấcdjtt màbtcu vẫfagon giảzscg vờgtnl nhưendo khôbkdtng sao cảzscg, cùlfdbng bạmivtn bèpfih đgtnli shopping, nhưendong lạmivti khôbkdtng muốaakjn nhữcdjtng khi rơuttxi lệykjgpbll ngưendogtnli ởecpjljpqn chăewfdm sópbllc, giúuxtzp côbkdt lau khôbkdtendotqcjc mắqieht, an ủaakji côbkdt.

Nhưendong côbkdt, khi còpblln chưendoa kịvmncp biếosqzt tìhnbknh cảzscgm thắqiehm thiếosqzt củaakja anh thìhnbk đgtnlãecpj lựuttxa chọtyxmn bạmivtn thâhnbkn nhấcdjtt củaakja anh, Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo.

******

Vớtqcji Trịvmncnh Minh Hạmivto, ngàbtcuy cứuxho thếosqz trôbkdti qua, game cứuxho thếosqz chơuttxi nhưendo thưendogtnlng lệykjg.

Thiếosqzu mấcdjtt ngâhnbkn trưendowbjyng cópbll khảzscgewfdng nhanh chópbllng tiếosqzp mácewuu vàbtcu tấcdjtn côbkdtng mạmivtnh nhấcdjtt, cũyenong giốaakjng nhưendo kiếosqzm khácewuch màbtcu khôbkdtng cópbll kiếosqzm sắqiehc, chờgtnl đgtnlwbjyi phácewup sưendo chízejrnh làbtcucewui chếosqzt oanh liệykjgt. Nhìhnbkn kẻcplb khácewuc giẫfagom đgtnlmivtp lêljpqn thi thểhhmq phácewup sưendo, đgtnlljpqn cuồswofng cưendotqcjp lấcdjty trang bịvmnc hắqiehn vấcdjtt vảzscg đgtnlácewunh ra, Trịvmncnh Minh Hạmivto lầjyapn đgtnljyapu tiêljpqn nếosqzm phảzscgi mùlfdbi vịvmnc thấcdjtt bạmivti.

Anh hiểhhmqu đgtnlưendowbjyc, đgtnlâhnbky làbtcu quy tắqiehc trong thếosqz giớtqcji game, ngưendoơuttxi cópbll thểhhmq rờgtnli đgtnli lúuxtzc thắqiehng lợwbjyi, đgtnlhhmq lạmivti tôbkdtn nghiêljpqm cho ngưendogtnli chếosqzt, nhưendong ngưendoơuttxi vĩlfdbnh viễqtken đgtnlfodzng nêljpqn vọtyxmng tưendoecpjng ngưendogtnli khácewuc sẽwchlendou lạmivti tôbkdtn nghiêljpqm cho ngưendoơuttxi. Nhưendong anh khôbkdtng hiểhhmqu, vìhnbk cớtqcjhnbkhnbknh bạmivtn cũyenong nhưendo vậmikby, anh cópbll thểhhmq ngầjyapm đgtnlswofng ýglhu đgtnlhhmq cho bạmivtn chízejr cốaakjt theo đgtnluổzgzui côbkdtcewui mìhnbknh yêljpqu mếosqzn, nhưendong bạmivtn củaakja anh lạmivti khôbkdtng thểhhmq trong lúuxtzc hưendoecpjng thụqspnhnbknh yêljpqu ngọtyxmt ngàbtcuo đgtnlfodzng giẫfagom đgtnlmivtp lêljpqn tìhnbknh yêljpqu đgtnlãecpj chôbkdtn vùlfdbi củaakja anh.

Đhwbdêljpqm hèpfih phiềljpqn muộtyxmn, khópblli thuốaakjc tràbtcun ngậmikbp phòpbllng ngủaakj.

Trịvmncnh Minh Hạmivto vàbtcucewuc bạmivtn cùlfdbng phòpbllng Lýglhu Vi, Cao Nguyêljpqn, Nam Lụqspnc, hừfodzng hựuttxc sácewut phạmivtt nhau trêljpqn bàbtcun mạmivtt chưendowbjyc, Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo ngồswofi lìhnbk trêljpqn giưendogtnlng Trịvmncnh Minh Hạmivto, cầjyapm đgtnliệykjgn thoạmivti buôbkdtn lờgtnli ngon tiếosqzng ngọtyxmt khôbkdtng dứuxhot vớtqcji Lăewfdng Lăewfdng, vẽwchl ra tưendoơuttxng lai tưendoơuttxi sácewung củaakja bọtyxmn họtyxm.

glhu Vi thựuttxc sựuttx buồswofn nôbkdtn khôbkdtng chịvmncu đgtnlưendowbjyc nữcdjta, đgtnlmivtp Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo mộtyxmt phácewut: “Cậmikbu đgtnlfodzng cópbll sếosqzn vậmikby đgtnlưendowbjyc khôbkdtng, tớtqcj van cậmikbu ra dácewung nam nhi giùlfdbm đgtnli!”

bkdtng Đhwbdàbtcuo mặosqzt màbtcuy hạmivtnh phúuxtzc mỉhvhmm cưendogtnli đgtnlácewup lạmivti anh ta.

“Nópblli nhiềljpqu mấcdjty lờgtnli vớtqcj vẩojsrn ấcdjty làbtcum gìhnbk chứuxho! Cậmikbu chỉhvhm cầjyapn dẫfagon côbkdtcdjty đgtnli tìhnbkm mộtyxmt phòpbllng rồswofi chậmikbm rãecpji màbtcuhnbkm sựuttx!”


Trịvmncnh Minh Hạmivto vưendoơuttxn tay sờgtnl sờgtnl bao thuốaakjc lácewu, đgtnlãecpj hếosqzt từfodzhnbku, cũyenong giốaakjng nhưendo trácewui tim anh đgtnlãecpj sớtqcjm trốaakjng rỗgtnlng.

glhu Vi nhìhnbkn anh. “A Hạmivto, cậmikbu trưendotqcjc đgtnlâhnbky chỉhvhmuxtzt chơuttxi thôbkdti, sao dạmivto nàbtcuy lạmivti nghiệykjgn thuốaakjc càbtcung ngàbtcuy càbtcung nặosqzng thếosqz hảzscg?”

“Ngàbtcuy qua ngàbtcuy mỗgtnli lúuxtzc mộtyxmt chácewun.”

“Tớtqcj thấcdjty em hoa khôbkdti khoa Quảzscgn trịvmnc kinh doanh kia rấcdjtt làbtcu nhiệykjgt tìhnbknh nha.”

“Hoa khôbkdti?!” Trịvmncnh Minh Hạmivto nghĩlfdb mấcdjtt nửmikba ngàbtcuy màbtcu đgtnljyapu ópbllc vẫfagon trốaakjng khôbkdtng: “Côbkdtbtcuo vậmikby?”

“Têljpqn Trưendoơuttxng Tâhnbkm Di, hôbkdtm qua còpblln đgtnlếosqzn sâhnbkn bópbllng cổzgzuyeno cho cậmikbu đgtnlópbll.”

Cao Nguyêljpqn nhìhnbkn vẻcplb mặosqzt mờgtnl mịvmnct củaakja anh, cốaakjhnbknh gợwbjyi ýglhu mộtyxmt chúuxtzt: “Chízejrnh làbtcu em mặosqzc vácewuy ngắqiehn ácewu.”

Trịvmncnh Minh Hạmivto đgtnlang cốaakj gắqiehng nhớtqcj lạmivti xem hôbkdtm qua đgtnluxhong ngoàbtcui rìhnbka sâhnbkn bópbllng ngoàbtcui Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng ra còpblln cópbllbkdtcewui nàbtcuo khôbkdtng, chợwbjyt nghe thấcdjty Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo kinh ngạmivtc hỏzscgi: “Đhwbdâhnbky khôbkdtng phảzscgi sốaakj QQ củaakja Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng sao? A Hạmivto, làbtcum sao cậmikbu cópbll đgtnlưendowbjyc QQ củaakja côbkdtcdjty vậmikby?”

Trong phòpbllng ngủaakjljpqn lặosqzng dịvmnc thưendogtnlng. Trịvmncnh Minh Hạmivto khôbkdtng cầjyapn ngẩojsrng đgtnljyapu cũyenong vẫfagon cópbll thểhhmq cảzscgm giácewuc đgtnlưendowbjyc sựuttx kinh ngạmivtc củaakja mấcdjty têljpqn ngồswofi chung quanh.

“Khôbkdtng nhớtqcjgtnl thuậmikbn miệykjgng hỏzscgi khi nàbtcuo nữcdjta, coi nhưendocewuc nêljpqn làbtcum mấcdjtt từfodzhnbku rồswofi.” Anh thuậmikbn miệykjgng trảzscg lờgtnli lấcdjty lệykjg.

“Vậmikby àbtcu!”

bkdtng Đhwbdàbtcuo khôbkdtng hỏzscgi gìhnbk nữcdjta, dọtyxmn dẹkuxfp trêljpqn giưendogtnlng mộtyxmt chúuxtzt rồswofi ngủaakj.

Trịvmncnh Minh Hạmivto làbtcum nhưendo khôbkdtng cópbll chuyệykjgn gìhnbk tiếosqzp tụqspnc ra bàbtcui, Lýglhu Vi nhìhnbkn Trịvmncnh Minh Hạmivto, cốaakj ýglhubkdthnbknh cảzscgm thácewun: “Haiz! Ôqiehi tìhnbknh yêljpqu, thậmikbt làbtcu mẹkuxfpbll nghiệykjgp chưendotqcjng!”


Cao Nguyêljpqn thuậmikbn miệykjgng tiếosqzp mộtyxmt câhnbku: “Haiz! Ôqiehi phụqspn nữcdjt, thậmikbt làbtcu mẹkuxfpbll tai họtyxma!”

Trịvmncnh Minh Hạmivto trừfodzng mắqieht liếosqzc bọtyxmn họtyxm mộtyxmt cácewui, lạmivtnh lùlfdbng nópblli: “Hai tụqspni bay mỗgtnli đgtnluxhoa ízejrt tạmivto nghiệykjgt đgtnli mộtyxmt chúuxtzt, thếosqz giớtqcji tấcdjtt hòpblla bìhnbknh!”



Chơuttxi mộtyxmt mạmivtch đgtnlếosqzn rạmivtng sácewung, Trịvmncnh Minh Hạmivto thua chácewuy túuxtzi khôbkdtng còpblln mộtyxmt xu thìhnbk cảzscg đgtnlácewum mớtqcji tan. Anh mộtyxmt mìhnbknh ngồswofi trêljpqn thềljpqm cửmikba sổzgzu ngoàbtcui hàbtcunh lang hópbllng giópbll lạmivtnh, nhìhnbkn thếosqz giớtqcji u ácewum mờgtnl mịvmnct dầjyapn dầjyapn sácewung lêljpqn. Bỗgtnlng nhiêljpqn, mộtyxmt đgtnliếosqzu thuốaakjc vừfodza châhnbkm xuấcdjtt hiệykjgn trưendotqcjc mắqieht anh.

“Khôbkdtng phảzscgi nópblli chơuttxi chácewun rồswofi sao?” Lýglhu Vi hỏzscgi.

Trịvmncnh Minh Hạmivto trầjyapm mặosqzc nhậmikbn lấcdjty đgtnliếosqzu thuốaakjc, húuxtzt mộtyxmt hơuttxi thậmikbt sâhnbku, vịvmnc ni-côbkdt-tin nồswofng đgtnlmikbm chảzscgy xuôbkdti vàbtcuo cơuttx thểhhmq, vờgtnln quanh cõgtnli lòpbllng trốaakjng rỗgtnlng, lấcdjtp đgtnljyapy sựuttx trốaakjng trảzscgi trong mácewuu.

Khôbkdtng lâhnbku trưendotqcjc đgtnlâhnbky, khi Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo cùlfdbng Lăewfdng Lăewfdng vừfodza mớtqcji bắqieht đgtnljyapu, Lýglhu Vi cao hứuxhong hỏzscgi Trịvmncnh Minh Hạmivto: “Cậmikbu vớtqcji em QQ xinh đgtnlkuxfp tớtqcji đgtnlâhnbku rồswofi?” Anh nhìhnbkn liếosqzc qua Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo vẻcplb mặosqzt tòpbllpbll, thảzscgn nhiêljpqn nópblli: “Chơuttxi chácewun rồswofi.”

Mọtyxmi ngưendogtnli trong phòpbllng ngủaakj hẳglhun nhiêljpqn cưendogtnli mộtyxmt trậmikbn, khôbkdtng ai nhắqiehc lạmivti chuyệykjgn nàbtcuy nữcdjta.

“Tạmivti sao cậmikbu khôbkdtng nópblli rõgtnl vớtqcji Đhwbdàbtcuo Tửmikb?” Lýglhu Vi hỏzscgi.

“Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng cũyenong khôbkdtng phảzscgi bạmivtn gácewui tớtqcj, tớtqcj dựuttxa vàbtcuo đgtnlâhnbku màbtcu khôbkdtng cho cậmikbu ấcdjty theo đgtnluổzgzui?” Kỳpogl thậmikbt đgtnliềljpqu quan trọtyxmng nhấcdjtt làbtcu, anh cứuxhoendoecpjng Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng trong lòpbllng đgtnlãecpjpbll ngưendogtnli khácewuc, tuyệykjgt đgtnlaakji sẽwchl khôbkdtng chấcdjtp nhậmikbn Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo. Khôbkdtng ngờgtnl, tấcdjtt cảzscg đgtnlljpqu ngoàbtcui dựuttx đgtnlcewun củaakja mọtyxmi ngưendogtnli.

glhu Vi ôbkdtm vai Trịvmncnh Minh Hạmivto. “Ícxozt nhấcdjtt cópbll thểhhmq cạmivtnh tranh côbkdtng bằjbkzng.”

“Quêljpqn đgtnli! Vớtqcji tìhnbknh tìhnbknh củaakja tớtqcj, Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng căewfdn bảzscgn thấcdjty tớtqcj rấcdjtt chưendotqcjng mắqieht.” Anh biếosqzt, côbkdt thízejrch dạmivtng ngưendogtnli nhưendobkdtng Đhwbdàbtcuo, ổzgzun trọtyxmng, kiêljpqn đgtnlvmncnh, tiếosqzn thủaakj. Anh cũyenong rấcdjtt thízejrch, nhưendong đgtnlácewung tiếosqzc tízejrnh anh khôbkdtng nhưendo vậmikby.

“Thậmikbt khôbkdtng?”


“Tớtqcj hỏzscgi côbkdtcdjty cópbll em gácewui hay khôbkdtng, giớtqcji thiệykjgu cho tớtqcjbtcum bạmivtn gácewui…”

“Côbkdtcdjty nópblli thếosqzbtcuo?”

“Côbkdtcdjty nópblli: Trịvmncnh Minh Hạmivto, đgtnlfodzng nópblli em khôbkdtng cópbll em gácewui, cho dùlfdbpbll em cũyenong khôbkdtng đgtnlem nópblliylum vảzscgo hốaakj lửmikba.”

“Ặyenoc!” Lýglhu mỉhvhmm cưendogtnli. “Đhwbdôbkdti mắqieht củaakja Bạmivtch Lăewfdng Lăewfdng rấcdjtt đgtnlkuxfp, nhưendong mắqieht nhìhnbkn ngưendogtnli tạmivti sao lạmivti kéiylum thếosqz chứuxho?”

Trịvmncnh Minh Hạmivto cũyenong cưendogtnli. “Mắqieht côbkdtcdjty khôbkdtng phảzscgi kéiylum! Căewfdn bảzscgn làbtcubkdtcdjty khôbkdtng cópbll mắqieht.”

******

Nghe đgtnlếosqzn đgtnlâhnbky, Lăewfdng Lăewfdng rốaakjt cuộtyxmc khôbkdtng nhịvmncn đgtnlưendowbjyc nữcdjta, nópblli: “Anh đgtnlfodzng nópblli nữcdjta!”

“Chúuxtzng ta…” Côbkdt muốaakjn nópblli: “Chúuxtzng ta sau nàbtcuy khôbkdtng cầjyapn gặosqzp nhau nữcdjta.” Lờgtnli đgtnlãecpjljpqn đgtnlếosqzn bêljpqn môbkdti nhưendong khôbkdtng thểhhmq thốaakjt ra. Mộtyxmt dòpbllng nưendotqcjc mắqieht chảzscgy xuốaakjng.

ewfdng Lăewfdng xoay mặosqzt che đgtnli, lạmivti thấcdjty Trịvmncnh Minh Hạmivto cầjyapm mộtyxmt miếosqzng khăewfdn giấcdjty đgtnlưendoa đgtnlếosqzn trưendotqcjc mắqieht côbkdt. “Chỉhvhmbtcu biếosqzt anh thízejrch em thôbkdti màbtcu, đgtnlâhnbku cầjyapn phảzscgi kízejrch đgtnltyxmng đgtnlếosqzn vậmikby chứuxho!”

Lờgtnli nópblli bịvmnc anh nópblli ra vớtqcji ngữcdjt đgtnliệykjgu giấcdjtu diếosqzm buồswofn thưendoơuttxng nhưendo vậmikby, càbtcung khiếosqzn lòpbllng côbkdt đgtnlau đgtnltqcjn.

“Tạmivti sao khôbkdtng nópblli cho em biếosqzt?” Côbkdt tậmikbn sứuxhoc ổzgzun đgtnlvmncnh hôbkdt hấcdjtp, lờgtnli nópblli ra vẫfagon còpblln rung rung.

“Nópblli em biếosqzt? Em cópbll thểhhmq chấcdjtp nhậmikbn anh sao?”

“Ícxozt nhấcdjtt em cópbll thểhhmq chia tay vớtqcji Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo sớtqcjm hơuttxn mộtyxmt chúuxtzt.”


“Anh chỉhvhm muốaakjn biếosqzt…” Anh chụqspnp lấcdjty tay côbkdt, bao vâhnbky trong lòpbllng bàbtcun tay nópbllng bỏzscgng củaakja mìhnbknh: “Em cópbll thểhhmq chấcdjtp nhậmikbn anh khôbkdtng?”

“…” Côbkdtlfdbng hếosqzt sứuxhoc rúuxtzt tay vềljpq – đgtnlâhnbky làbtcuhnbku trảzscg lờgtnli củaakja côbkdt.

“Vìhnbk sao? Chúuxtzng ta đgtnlãecpjbtcum bạmivtn bèpfihhnbku đgtnlếosqzn thếosqz, anh đgtnlaakji vớtqcji em thếosqzbtcuo chắqiehc em cũyenong biếosqzt rõgtnl, tạmivti sao em cópbll thểhhmq cho Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo cơuttx hộtyxmi màbtcu lạmivti khôbkdtng cho anh cơuttx hộtyxmi?”

“Em đgtnlãecpj bỏzscg lỡfago mộtyxmt lầjyapn, em khôbkdtng thểhhmq sai lầjyapm mộtyxmt lầjyapn nữcdjta.” Côbkdt đgtnlãecpj từfodzng tổzgzun thưendoơuttxng Uôbkdtng Đhwbdàbtcuo, côbkdt khôbkdtng thểhhmq lạmivti làbtcum tổzgzun thưendoơuttxng Trịvmncnh Minh Hạmivto.

“Anh vớtqcji cậmikbu ta khôbkdtng giốaakjng nhau, so vớtqcji cậmikbu ấcdjty anh hiểhhmqu em hơuttxn, anh biếosqzt em cầjyapn gìhnbk, anh biếosqzt làbtcum thếosqzbtcuo đgtnlhhmq em đgtnlưendowbjyc vui vẻcplb.”

“Anh cũyenong biếosqzt trong lòpbllng em đgtnlãecpjljpqu ngưendogtnli khácewuc rồswofi!!!”

Ágtnlnh mắqieht cao ngạmivto củaakja Trịvmncnh Minh Hạmivto trởecpjljpqn ảzscgm đgtnlmivtm. “Vậmikby thìhnbk sao? Tấcdjtt cảzscg đgtnlljpqu đgtnlãecpj trôbkdti qua, em khôbkdtng thểhhmq cảzscg đgtnlgtnli sốaakjng trong hồswofi tưendoecpjng.”

“Em chưendoa từfodzng.” Thờgtnli đgtnliểhhmqm nàbtcuy, côbkdt khôbkdtng thểhhmq giấcdjtu diếosqzm anh thêljpqm nữcdjta, đgtnlhhmqbtcum cho anh hếosqzt hy vọtyxmng, côbkdt quyếosqzt đgtnlvmncnh thẳglhung thắqiehn thàbtcunh thựuttxc nópblli vớtqcji anh tấcdjtt cảzscg. “Bọtyxmn em lạmivti cùlfdbng vớtqcji nhau…”

Trịvmncnh Minh Hạmivto giậmikbn dữcdjt bắqieht lấcdjty tay côbkdt, mưendogtnli ngópblln tay bao lấcdjty cổzgzu tay côbkdt thậmikbt chặosqzt: “Khôbkdtng thểhhmqbtcuo, cho đgtnlếosqzn giờgtnl anh vẫfagon chưendoa từfodzng thấcdjty anh ta!”

“Em cũyenong chưendoa bao giờgtnl gặosqzp anh ấcdjty. Bọtyxmn em yêljpqu qua mạmivtng…”

“Mẹkuxfpbll!” Trịvmncnh Minh Hạmivto chửmikbi thềljpq mộtyxmt tiếosqzng. “Em cópbll lầjyapm khôbkdtng vậmikby?!”

“Em biếosqzt chuyệykjgn củaakja mìhnbknh khôbkdtng thựuttxc tếosqz. Em cũyenong từfodzng thửmikb từfodz bỏzscg quêljpqn đgtnli, đgtnlem anh ấcdjty cho vàbtcuo blacklist. Nhưendong hôbkdtm bảzscgo vệykjg tốaakjt nghiệykjgp đgtnlópbll, anh ấcdjty lạmivti add em… Em căewfdn bảzscgn khôbkdtng từfodz bỏzscg đgtnlưendowbjyc, dùlfdb đgtnlếosqzm bao nhiêljpqu lầjyapn sốaakj ôbkdt vuôbkdtng trêljpqn rèpfihm cửmikba, em cũyenong khôbkdtng thểhhmqbtcuo quêljpqn đgtnlưendowbjyc anh ấcdjty!”

“Nếosqzu yêljpqu anh ta nhưendo vậmikby, tạmivti sao bọtyxmn em khôbkdtng gặosqzp mặosqzt nhau?”

“Anh ấcdjty ởecpj Mỹggcm.” Côbkdt ngừfodzng mộtyxmt chúuxtzt, nópblli: “Anh ấcdjty cópbll giấcdjtc mơuttx củaakja mìhnbknh, em khôbkdtng muốaakjn anh ấcdjty vìhnbk em màbtcu từfodz bỏzscg thứuxho anh ấcdjty kiêljpqn trìhnbk theo đgtnluổzgzui.”

btcun tay anh cầjyapm cổzgzu tay côbkdt dầjyapn nớtqcji lỏzscgng rồswofi buôbkdtng ra: “Làbtcucewui nhàbtcu khoa họtyxmc biếosqzt viếosqzt hai chữcdjt “lýglhuendoecpjng” kia ưendo?”

“Em xin lỗgtnli, hôbkdtm nay em khôbkdtng nêljpqn nópblli anh nhưendo thếosqz!” Nếosqzu sớtqcjm biếosqzt Trịvmncnh Minh Hạmivto thízejrch côbkdt, côbkdt nhấcdjtt đgtnlvmncnh sẽwchl khôbkdtng nópblli lờgtnli tổzgzun thưendoơuttxng ngưendogtnli khácewuc nhưendo vậmikby.

“Em đgtnlaakji vớtqcji anh ta chỉhvhmbtcu mộtyxmt dạmivtng ham mêljpq, giốaakjng nhưendo trưendotqcjc kia anh ham mêljpq game online.”

“Em biếosqzt!” Biếosqzt rõgtnl sẽwchl đgtnlâhnbkm ngưendogtnli ta bịvmnc thưendoơuttxng, Lăewfdng Lăewfdng vẫfagon cốaakj ýglhupblli ra: “Nhưendong em yêljpqu anh ấcdjty…”

Trịvmncnh Minh Hạmivto nghe vậmikby, quay mặosqzt đgtnli, hai đgtnlcdjtm tay nắqiehm chặosqzt. Côbkdt khôbkdtng nhìhnbkn thấcdjty vẻcplb mặosqzt củaakja anh, nhưendong vẫfagon cópbll thểhhmq cảzscgm nhậmikbn đgtnlưendowbjyc nhữcdjtng lờgtnli nàbtcuy làbtcum anh tổzgzun thưendoơuttxng sâhnbku đgtnlếosqzn bao nhiêljpqu.

Nhưendong côbkdt phảzscgi làbtcum nhưendo thếosqz, côbkdt khôbkdtng thểhhmq cho anh cácewui anh muốaakjn, ngay cảzscg hy vọtyxmng cũyenong khôbkdtng thểhhmq cho. Côbkdt khôbkdtng dácewum nhìhnbkn vẻcplb mặosqzt Trịvmncnh Minh Hạmivto nữcdjta, quay đgtnljyapu nhìhnbkn ra con đgtnlưendogtnlng nhựuttxa xam xácewum tang thưendoơuttxng ngoàbtcui cửmikba sổzgzu. “Sau nàbtcuy… chúuxtzng ta khôbkdtng cầjyapn gặosqzp lạmivti nhau.”

“Em!”

“Em đgtnli trưendotqcjc đgtnlâhnbky!”

Khi côbkdt đgtnluxhong lêljpqn, Trịvmncnh Minh Hạmivto chắqiehn trưendotqcjc mặosqzt côbkdt: “Ngay cảzscgbtcum bạmivtn cũyenong khôbkdtng đgtnlưendowbjyc sao?”

“Chờgtnl anh gặosqzp đgtnlưendowbjyc mộtyxmt ngưendogtnli con gácewui khácewuc cópbll thểhhmq khiếosqzn anh rung đgtnltyxmng, chúuxtzng ta sẽwchl lạmivti làbtcum bạmivtn bèpfih…”

uxtzc Lăewfdng Lăewfdng rờgtnli đgtnli khôbkdtng hềljpq quay đgtnljyapu lạmivti, mặosqzc dùlfdbbkdt rấcdjtt muốaakjn quay đgtnljyapu nhìhnbkn vẻcplb mặosqzt củaakja Trịvmncnh Minh Hạmivto, muốaakjn biếosqzt liệykjgu anh cópbll đgtnlau lòpbllng lắqiehm khôbkdtng!

——————-

0 Ýabavbtcu “chuyệykjgn khópbll tin”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.