Miêhvxd n man suy nghĩzqlz xong, côaibc ngưhhzd ớggbd c mắpgoq t nhìaibc n Trịyorb nh Minh Hạyqqj o trưhhzd ớggbd c mặbyvp t,
côaibc đtxfu ưhhzd ơdqpp ng nhiêhvxd n sẽfebr khôaibc ng nózxdn i cho anh ta biếetif t… Côaibc thựvyyb c sựvyyb khôaibc ng cózxdn em gáeerc i, nếetif u cózxdn , côaibc nhấtfjq t đtxfu ịyorb nh sẽfebr giớggbd i thiệdvzr u vớggbd i anh, nưhhzd ớggbd c phùldfu sa khôaibc ng thểdyik chảvyyb y
ra ruộvezl ng ngoàohfj i!
…
“Anh tìaibc m em cózxdn chuyệdvzr n gìaibc ?” Côaibc pháeerc vỡeeel yêhvxd n lặbyvp ng.
“Kếetif t quảvyyb bảvyyb o vệdvzr củnhfm a bọzvld n em đtxfu ãtcxq đtxfu ưhhzd ợzlzs c báeerc o lêhvxd n trưhhzd ờeeje ng…” Giọzvld ng nózxdn i củnhfm a Trịyorb nh Minh Hạyqqj o trong tiếetif ng nhạyqqj c buồemoc n bãtcxq nghe càohfj ng sầlwvn u nãtcxq o hơdqpp n. “Thựvyyb c xin lỗgfku i, anh
khôaibc ng giúdrtm p gìaibc đtxfu ưhhzd ợzlzs c em.”
“Khôaibc ng sao! Chậyqqj m lấtfjq y bằhhzd ng tốeerc t nghiệdvzr p mộvezl t nădvzr m thôaibc i màohfj , khôaibc ng cózxdn gìaibc quan trọzvld ng…”
Áwpgi nh mắpgoq t anh ta nhấtfjq p nháeerc y mộvezl t chúdrtm t, khôaibc ng nhìaibc n ra làohfj cảvyyb m thôaibc ng hay táeerc n thưhhzd ởkxnv ng.
“Em cảvyyb m thấtfjq y sốeerc mệdvzr nh côaibc ng bằhhzd ng vớggbd i em sao?”
Hiếetif m khi Trịyorb nh Minh Hạyqqj o hỏwpgi i mộvezl t vấtfjq n đtxfu ềkdzd cózxdn chiềkdzd u sâdgkc u nhưhhzd vậyqqj y, côaibc quyếetif t đtxfu ịyorb nh trảvyyb lờeeje i thậyqqj t tìaibc nh.
“Khôaibc ng côaibc ng bằhhzd ng thìaibc sao? Em thâdgkc n thểdyik khỏwpgi e mạyqqj nh, mặbyvp t mũqevf i dễdtwd nhìaibc n, ădvzr n mặbyvp c khôaibc ng lo, trong sổnhfm tiếetif t kiệdvzr m vẫgfku n cògfku n sốeerc dưhhzd , em mỗgfku i ngàohfj y lêhvxd n giưhhzd ờeeje ng làohfj ngủnhfm rồemoc i tựvyyb nhiêhvxd n tỉocct nh, chat chit cho tớggbd i khi tay muốeerc n rúdrtm t gâdgkc n… Tuy rằhhzd ng khôaibc ng
tốeerc t nghiệdvzr p thuậyqqj n lợzlzs i, em miễdtwd n cưhhzd ỡeeel ng cũqevf ng đtxfu ưhhzd ợzlzs c coi nhưhhzd mộvezl t sinh viêhvxd n… Anh từzqlz ng gặbyvp p ai mệdvzr nh tốeerc t hơdqpp n em sao?
Anh ta nhìaibc n côaibc thậyqqj t lâdgkc u rồemoc i mớggbd i nózxdn i: “Chưhhzd a gặbyvp p qua…”
Ngưhhzd ờeeje i đtxfu ang sốeerc ng, ai khôaibc ng khổnhfm , ai khôaibc ng khózxdn ? Nhưhhzd ng cuộvezl c sốeerc ng vẫgfku n phảvyyb i tiếetif p
tụychl c, đtxfu au khổnhfm cũqevf ng phảvyyb i chấtfjq p nhậyqqj n, muốeerc n cho bảvyyb n thâdgkc n vui vẻtfjq , nhấtfjq t đtxfu ịyorb nh
từzqlz ng giờeeje từzqlz ng phúdrtm t phảvyyb i nhớggbd rõdfgv chírelj nh mìaibc nh cózxdn đtxfu ưhhzd ợzlzs c nhữbyvp ng gìaibc !
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o xoa xoa ly rưhhzd ợzlzs u khôaibc ng trêhvxd n bàohfj n trong chốeerc c láeerc t, lạyqqj i mởkxnv miệdvzr ng
nózxdn i: “Đqbkh àohfj o Tửjpez nhờeeje anh nózxdn i vớggbd i em, chuyệdvzr n hôaibc m nay làohfj nózxdn sai, từzqlz nay vềkdzd sau nózxdn sẽfebr khôaibc ng đtxfu ếetif n muộvezl n, cũqevf ng sẽfebr khôaibc ng nózxdn i nădvzr ng lung tung nữbyvp a!”
Làohfj m mộvezl t ngưhhzd ờeeje i đtxfu àohfj n ôaibc ng màohfj ngay cảvyyb loạyqqj i chuyệdvzr n nàohfj y cũqevf ng phảvyyb i nhờeeje bạyqqj n bèfdex nózxdn i giùldfu m, côaibc càohfj ng thêhvxd m thấtfjq t vọzvld ng vớggbd i Uôaibc ng Đqbkh àohfj o!
“Lờeeje i nàohfj y màohfj cũqevf ng muốeerc n anh chuyểdyik n giùldfu m?!” Trong lògfku ng côaibc cảvyyb m thấtfjq y khózxdn chịyorb u,
trưhhzd ớggbd c mặbyvp t Trịyorb nh Minh Hạyqqj o cũqevf ng chẳocjk ng buồemoc n che giấtfjq u, tứqevf c giậyqqj n hỏwpgi i: “Rốeerc t
cuộvezl c anh ta làohfj bạyqqj n trai em hay anh làohfj bạyqqj n trai em vậyqqj y?”
Tay Trịyorb nh Minh Hạyqqj o đtxfu ang nghịyorb ch ly nưhhzd ớggbd c khựvyyb ng lạyqqj i mộvezl t nhịyorb p, lúdrtm c ngưhhzd ớggbd c mắpgoq t lêhvxd n,
cưhhzd ờeeje i nhe nguyêhvxd n hàohfj m rădvzr ng ngay ngắpgoq n trắpgoq ng bózxdn c: “Khôaibc ng lẽfebr ai làohfj bạyqqj n trai
mìaibc nh em cũqevf ng khôaibc ng phâdgkc n biệdvzr t đtxfu ưhhzd ợzlzs c àohfj ?”
“Em tấtfjq t nhiêhvxd n làohfj biếetif t rõdfgv , em chỉocct sợzlzs anh khôaibc ng phâdgkc n biệdvzr t rõdfgv ràohfj ng lắpgoq m!”
“Vậyqqj y sao?” Anh ta nghiêhvxd ng ngưhhzd ờeeje i vềkdzd trưhhzd ớggbd c, hai tay đtxfu ặbyvp t trêhvxd n bàohfj n, ýepub cưhhzd ờeeje i càohfj ng
đtxfu ậyqqj m: “Chuyệdvzr n trọzvld ng yếetif u nhưhhzd vậyqqj y, chúdrtm ng ta cầlwvn n phảvyyb i thảvyyb o luậyqqj n lạyqqj i mộvezl t
chúdrtm t, đtxfu ừzqlz ng nózxdn i giữbyvp a chúdrtm ng ta cózxdn gìaibc hiểdyik u lầlwvn m đtxfu ấtfjq y nhékdzd ?”
“Hiểdyik u lầlwvn m áeerc ?”
“Khôaibc ng phảvyyb i em thírelj ch anh đtxfu ấtfjq y chứqevf ?”
“…”
Lạyqqj i nữbyvp a! Mộvezl t ngàohfj y khôaibc ng xàohfj i xểdyik anh ta, trong lògfku ng anh ta liềkdzd n khôaibc ng chịyorb u nổnhfm i.
Vìaibc tráeerc nh cho lògfku ng tựvyyb tin củnhfm a anh ta bàohfj nh trưhhzd ớggbd ng quáeerc đtxfu ộvezl , côaibc cădvzr n cứqevf theo
nguyêhvxd n tắpgoq c “mỗgfku i ngàohfj y làohfj m mộvezl t việdvzr c tốeerc t”, vôaibc cùldfu ng châdgkc n thàohfj nh khuyêhvxd n nhủnhfm
anh ta: “Phiềkdzd n anh vềkdzd soi gưhhzd ơdqpp ng cho kỹoahx , anh xem xem anh từzqlz đtxfu ầlwvn u tớggbd i châdgkc n
cózxdn chỗgfku nàohfj o khiếetif n chịyorb em phụychl nữbyvp thírelj ch đtxfu ưhhzd ợzlzs c khôaibc ng?”
Anh ta hírelj t sâdgkc u: “Đqbkh ổnhfm i đtxfu ềkdzd tàohfj i đtxfu i!”
Côaibc cưhhzd ờeeje i nhìaibc n anh ta, vẻtfjq mặbyvp t anh ta thậyqqj t đtxfu áeerc ng yêhvxd u, môaibc i mỏwpgi ng khẽfebr mírelj m, âdgkc m
thầlwvn m cắpgoq n rădvzr ng, trêhvxd n mặbyvp t lạyqqj i biểdyik u hiệdvzr n mộvezl t vẻtfjq khôaibc ng đtxfu ồemoc ng tìaibc nh, “khoan
hồemoc ng đtxfu ộvezl lưhhzd ợzlzs ng” khôaibc ng thèfdex m so đtxfu o vớggbd i côaibc .
Côaibc khôaibc ng nózxdn i vớggbd i anh ta: Anh từzqlz đtxfu ầlwvn u đtxfu ếetif n châdgkc n đtxfu ềkdzd u đtxfu ủnhfm sứqevf c hấtfjq p dẫgfku n chinh phụychl c chịyorb em. Đqbkh àohfj n ôaibc ng nhưhhzd anh ta, cózxdn thểdyik làohfj m cho phụychl nữbyvp cảvyyb m nhậyqqj n đtxfu ưhhzd ợzlzs c
tìaibc nh cảvyyb m mãtcxq nh liệdvzr t nhưhhzd lửjpez a… Đqbkh áeerc ng tiếetif c làohfj , lửjpez a cháeerc y càohfj ng mạyqqj nh càohfj ng dễdtwd
tắpgoq t, anh ta làohfj m ngưhhzd ờeeje i yêhvxd u đtxfu ưhhzd ợzlzs c mộvezl t trădvzr m đtxfu iểdyik m, nhưhhzd ng làohfj m chồemoc ng đtxfu ưhhzd ợzlzs c khôaibc ng đtxfu iểdyik m!
“Nèfdex !” Trịyorb nh Minh Hạyqqj o lắpgoq c lắpgoq c ngózxdn n tay trưhhzd ớggbd c mặbyvp t côaibc : “Lạyqqj i thấtfjq t thầlwvn n nữbyvp a! Kírelj nh nhờeeje em tôaibc n trọzvld ng anh mộvezl t chúdrtm t cózxdn đtxfu ưhhzd ợzlzs c khôaibc ng?”
“Em cũqevf ng hy vọzvld ng anh tôaibc n trọzvld ng em, em muốeerc n chia tay vớggbd i Uôaibc ng Đqbkh àohfj o, anh đtxfu ừzqlz ng khuyêhvxd n nhủnhfm em nữbyvp a.”
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o nhếetif ch môaibc i mộvezl t cáeerc i, khôaibc ng kinh ngạyqqj c, cũqevf ng khôaibc ng tỏwpgi vẻtfjq khózxdn hiểdyik u, chỉocct thảvyyb n nhiêhvxd n hỏwpgi i: “Phảvyyb i quêhvxd n anh ta thựvyyb c sựvyyb khózxdn đtxfu ếetif n vậyqqj y sao?”
“…”
Côaibc khôaibc ng nózxdn i gìaibc , theo bảvyyb n nădvzr ng vưhhzd ơdqpp n tay cầlwvn m lấtfjq y ly nưhhzd ớggbd c cam lạyqqj nh, tay vừzqlz a chạyqqj m đtxfu ếetif n thàohfj nh ly đtxfu ọzvld ng nưhhzd ớggbd c đtxfu ãtcxq bịyorb anh ta đtxfu èfdex lạyqqj i.
“Lạyqqj nh lắpgoq m, em đtxfu ổnhfm i cáeerc i gìaibc nózxdn ng đtxfu i!” Ngay sau đtxfu ózxdn , anh ta nózxdn i vớggbd i ngưhhzd ờeeje i phụychl c vụychl
vừzqlz a vặbyvp n đtxfu ang dẫgfku n mộvezl t vịyorb kháeerc ch đtxfu i tớggbd i: “Chịyorb ơdqpp i, cho thêhvxd m mộvezl t ly sữbyvp a
nózxdn ng!”
Lădvzr ng Lădvzr ng cảvyyb m đtxfu ộvezl ng nhìaibc n anh ta, tráeerc i tim đtxfu au đtxfu ớggbd n đtxfu ưhhzd ợzlzs c sựvyyb
dịyorb u dàohfj ng củnhfm a anh vỗgfku vềkdzd , khôaibc ng cògfku n đtxfu au nữbyvp a, bàohfj n tay lạyqqj nh nhưhhzd bădvzr ng đtxfu ưhhzd ợzlzs c
lògfku ng bàohfj n tay anh ta sưhhzd ởkxnv i ấtfjq m cũqevf ng khôaibc ng cògfku n rãtcxq rờeeje i. Bởkxnv i vìaibc côaibc quáeerc cảvyyb m
đtxfu ộvezl ng nêhvxd n khôaibc ng đtxfu ểdyik ýepub thấtfjq y vịyorb kháeerc ch vừzqlz a đtxfu ếetif n kia kinh ngạyqqj c nhìaibc n côaibc , lạyqqj i cẩohfj n thậyqqj n đtxfu áeerc nh giáeerc Trịyorb nh Minh Hạyqqj o mộvezl t lưhhzd ợzlzs t, sau đtxfu ózxdn , anh ta im lặbyvp ng ngồemoc i vàohfj o
mộvezl t gózxdn c chỗgfku củnhfm a mìaibc nh, đtxfu ôaibc i lôaibc ng màohfj y thanh túdrtm nhírelj u lạyqqj i thậyqqj t sâdgkc u, bàohfj n tay
buôaibc ng dưhhzd ớggbd i bàohfj n hơdqpp i nắpgoq m chặbyvp t lạyqqj i…
“Anh hiểdyik u tâdgkc m trạyqqj ng củnhfm a em.”
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o thâdgkc m tìaibc nh nhìaibc n mộvezl t bêhvxd n mặbyvp t củnhfm a côaibc , ngữbyvp đtxfu iệdvzr u trầlwvn m nhưhhzd than nhẹgmer : “Anh cũqevf ng muốeerc n quêhvxd n mộvezl t ngưhhzd ờeeje i… Anh thưhhzd ờeeje ng hay đtxfu ếetif m sốeerc ôaibc vuôaibc ng trêhvxd n
rèfdex m cửjpez a phògfku ng ngủnhfm , tưhhzd ởkxnv ng làohfj m nhưhhzd vậyqqj y sẽfebr khiếetif n mìaibc nh khôaibc ng nghĩzqlz ngợzlzs i gìaibc
nữbyvp a. Anh đtxfu ếetif m vôaibc sốeerc lưhhzd ợzlzs t, trưhhzd ớggbd c nắpgoq ng sớggbd m cũqevf ng đtxfu ếetif m, dưhhzd ớggbd i trădvzr ng khuya cũqevf ng
đtxfu ếetif m, rốeerc t cuộvezl c khôaibc ng đtxfu ếetif m đtxfu ưhhzd ợzlzs c cózxdn bao nhiêhvxd u ôaibc vuôaibc ng…”
“Hai trădvzr m mưhhzd ờeeje i sáeerc u cáeerc i…”
Côaibc rúdrtm t tay vềkdzd đtxfu ặbyvp t trêhvxd n đtxfu ùldfu i, đtxfu ầlwvn u cúdrtm i càohfj ng thấtfjq p, máeerc i tózxdn c dàohfj i đtxfu ếetif n eo che
khuấtfjq t khuôaibc n mặbyvp t. Bàohfj i háeerc t tiếetif ng Pháeerc p chấtfjq m dứqevf t, sau mộvezl t thoáeerc ng yêhvxd n lặbyvp ng
lạyqqj i vang lêhvxd n mộvezl t bảvyyb n nhạyqqj c dưhhzd ơdqpp ng cầlwvn m trữbyvp tĩzqlz nh, quáeerc n cơdqpp m Tâdgkc y nho nhỏwpgi phảvyyb ng phấtfjq t khôaibc ng khírelj bi thưhhzd ơdqpp ng. Lădvzr ng Lădvzr ng cảvyyb m giáeerc c càohfj ng ngàohfj y càohfj ng áeerc p lựvyyb c, tâdgkc m sựvyyb dầlwvn n dầlwvn n khôaibc ng thểdyik che giấtfjq u nữbyvp a…
Từzqlz gózxdn c đtxfu ộvezl củnhfm a Trịyorb nh Minh Hạyqqj o, cózxdn thểdyik nhìaibc n thấtfjq y rõdfgv ràohfj ng vẻtfjq lúdrtm ng túdrtm ng cùldfu ng xấtfjq u hổnhfm củnhfm a côaibc khi tâdgkc m sựvyyb bịyorb
vạyqqj ch trầlwvn n, nhưhhzd ng theo vịyorb trírelj từzqlz bêhvxd n gózxdn c nhìaibc n qua, chỉocct cózxdn thểdyik thấtfjq y ngózxdn n
tay côaibc vặbyvp n vẹgmer o trêhvxd n tàohfj váeerc y phủnhfm lêhvxd n hai đtxfu ầlwvn u gốeerc i, giốeerc ng nhưhhzd mộvezl t côaibc gáeerc i
đtxfu ang bồemoc n chồemoc n lo lắpgoq ng khi rung đtxfu ộvezl ng trưhhzd ớggbd c tìaibc nh yêhvxd u.
“Em khôaibc ng ngờeeje Uôaibc ng Đqbkh àohfj o biếetif t đtxfu ưhhzd ợzlzs c, nếetif u em biếetif t, em sẽfebr khôaibc ng…”
“Nózxdn nózxdn i: nózxdn yêhvxd u em! Mặbyvp c kệdvzr em coi nózxdn làohfj cáeerc i gìaibc , nózxdn đtxfu ềkdzd u phảvyyb i cưhhzd ớggbd i em, châdgkc n chírelj nh lấtfjq y em vềkdzd .”
Mộvezl t giọzvld t nưhhzd ớggbd c trong suốeerc t lấtfjq p láeerc nh rơdqpp i trêhvxd n chiếetif c váeerc y trắpgoq ng, thấtfjq m qua làohfj n
váeerc y lụychl a mỏwpgi ng. Sựvyyb khoan dung cùldfu ng thâdgkc m tìaibc nh củnhfm a Uôaibc ng Đqbkh àohfj o quảvyyb thựvyyb c làohfj m côaibc
cảvyyb m đtxfu ộvezl ng sâdgkc u sắpgoq c, côaibc cũqevf ng từzqlz ng thàohfj nh tâdgkc m thàohfj nh ýepub muốeerc n buôaibc ng bỏwpgi mốeerc i bậyqqj n
tâdgkc m trong lògfku ng đtxfu ểdyik tiếetif p nhậyqqj n anh, nhưhhzd ng tìaibc nh cảvyyb m khôaibc ng giốeerc ng nhưhhzd câdgkc u hỏwpgi i
trắpgoq c nghiệdvzr m, khôaibc ng thểdyik phâdgkc n rõdfgv phảvyyb i tráeerc i đtxfu údrtm ng sai, tùldfu y tiệdvzr n chọzvld n mộvezl t câdgkc u làohfj xong chuyệdvzr n.
Mộvezl t nădvzr m nay, côaibc vẫgfku y vùldfu ng qua khôaibc ng biếetif t bao
nhiêhvxd u ngàohfj y đtxfu êhvxd m, đtxfu èfdex nékdzd n nỗgfku i nhớggbd mong vôaibc tậyqqj n, côaibc nghĩzqlz mìaibc nh đtxfu ãtcxq nguộvezl i lạyqqj nh,
quyếetif t đtxfu ịyorb nh sau khi tốeerc t nghiệdvzr p cùldfu ng Uôaibc ng Đqbkh àohfj o kếetif t hôaibc n, sốeerc ng mộvezl t cáeerc ch an
ổnhfm n. Thếetif nhưhhzd ng, trong thờeeje i đtxfu iểdyik m côaibc yếetif u đtxfu uốeerc i nhấtfjq t, trêhvxd n mạyqqj ng lạyqqj i đtxfu ộvezl t nhiêhvxd n xuấtfjq t hiệdvzr n mộvezl t câdgkc u: “Chỗgfku anh trờeeje i đtxfu ang mưhhzd a, anh dưhhzd ờeeje ng nhưhhzd thấtfjq y em đtxfu ang
khózxdn c.” Lýepub trírelj củnhfm a côaibc hoàohfj n hoàohfj n sụychl p đtxfu ổnhfm .
Từzqlz khoảvyyb nh khắpgoq c côaibc vưhhzd ợzlzs t qua kiểdyik m chứqevf ng, côaibc mộvezl t lầlwvn n nữbyvp a lạyqqj i trầlwvn m luâdgkc n trong vògfku ng xoáeerc y tìaibc nh yêhvxd u… Côaibc
khôaibc ng muốeerc n tiếetif p tụychl c sai lầlwvn m nhưhhzd vậyqqj y, vìaibc thếetif , giữbyvp a mộvezl ng tưhhzd ởkxnv ng vàohfj hiệdvzr n
thựvyyb c, côaibc buộvezl c phảvyyb i lựvyyb a chọzvld n.
“Anh xin em! Em đtxfu ừzqlz ng khózxdn c!” Trịyorb nh
Minh Hạyqqj o nhanh chózxdn ng cầlwvn m khădvzr n giấtfjq y trêhvxd n bàohfj n đtxfu ưhhzd a đtxfu ếetif n trưhhzd ớggbd c mặbyvp t côaibc : “Anh
cáeerc i gìaibc cũqevf ng khôaibc ng quan tâdgkc m, em yêhvxd u thếetif nàohfj o cũqevf ng đtxfu ưhhzd ợzlzs c!”
“Cảvyyb m ơdqpp n anh!”
Lădvzr ng Lădvzr ng nhậyqqj n lấtfjq y, đtxfu ưhhzd a lêhvxd n mộvezl t bêhvxd n máeerc , áeerc nh sáeerc ng mờeeje ảvyyb o chiếetif u lêhvxd n Trịyorb nh Minh Hạyqqj o, trong áeerc nh mắpgoq t lấtfjq p láeerc nh sựvyyb cảvyyb m thôaibc ng
cùldfu ng thấtfjq u hiểdyik u, đtxfu ózxdn làohfj mộvezl t loạyqqj i quan tâdgkc m châdgkc n thàohfj nh khiếetif n ngưhhzd ờeeje i kháeerc c tin
cậyqqj y.
“Chúdrtm ng ta vẫgfku n cózxdn thểdyik làohfj m bạyqqj n bèfdex chứqevf ?” Côaibc hỏwpgi i.
Anh ta khôaibc ng trảvyyb lờeeje i, nhìaibc n khădvzr n bàohfj n màohfj u đtxfu ỏwpgi đtxfu ădvzr m chiêhvxd u tưhhzd lựvyyb , tựvyyb a hồemoc rấtfjq t khózxdn xửjpez .
Côaibc uốeerc ng mộvezl t hớggbd p lớggbd n nưhhzd ớggbd c cam lạyqqj nh, nộvezl i tâdgkc m mấtfjq t máeerc t hơdqpp i bìaibc nh tĩzqlz nh lạyqqj i: “Em
hiểdyik u, anh phảvyyb i lo đtxfu ếetif n cảvyyb m nhậyqqj n củnhfm a Uôaibc ng Đqbkh àohfj o, chúdrtm ng ta khôaibc ng cózxdn cáeerc ch nàohfj o
làohfj m bạyqqj n đtxfu ưhhzd ợzlzs c nữbyvp a.”
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o nhưhhzd ớggbd ng nhưhhzd ớggbd ng lôaibc ng màohfj y, cưhhzd ờeeje i
cưhhzd ờeeje i, lạyqqj i lộvezl ra “bảvyyb n tírelj nh” củnhfm a anh ta: “Nếetif u em đtxfu ồemoc ng ýepub vụychl ng trộvezl m hẹgmer n hògfku
vớggbd i anh, anh cũqevf ng khôaibc ng đtxfu ểdyik ýepub đtxfu âdgkc u!”
Côaibc trừzqlz ng mắpgoq t liếetif c anh ta mộvezl t
cáeerc i, tiệdvzr n tay lấtfjq y khădvzr n giấtfjq y vừzqlz a lau qua nưhhzd ớggbd c mắpgoq t nhắpgoq m vàohfj o khuôaibc n mặbyvp t tưhhzd ơdqpp i cưhhzd ờeeje i đtxfu áeerc ng ghékdzd t củnhfm a anh ta: “Anh nghiêhvxd m túdrtm c đtxfu i cózxdn đtxfu ưhhzd ợzlzs c khôaibc ng?”
“Nghiêhvxd m túdrtm c hảvyyb ? Đqbkh ưhhzd ợzlzs c!” Trịyorb nh Minh Hạyqqj o ngổnhfm i thẳocjk ng, nózxdn i mộvezl t cáeerc ch thựvyyb c nghiêhvxd m túdrtm c: “Anh cózxdn thểdyik hỏwpgi i em mộvezl t vấtfjq n đtxfu ềkdzd khôaibc ng?”
“Anh hỏwpgi i đtxfu i.” Côaibc nghiêhvxd m túdrtm c nghe.
“Con khỉocct trèfdex o lêhvxd n câdgkc y dưhhzd a háeerc i quảvyyb dưhhzd a, mỗgfku i phúdrtm t háeerc i đtxfu ưhhzd ợzlzs c mộvezl t quảvyyb , hỏwpgi i mộvezl t ngàohfj y háeerc i đtxfu ưhhzd ợzlzs c bao nhiêhvxd u quảvyyb ?”
Côaibc mờeeje mịyorb t chớggbd p chớggbd p hàohfj ng lôaibc ng mi mêhvxd nh môaibc ng sưhhzd ơdqpp ng mùldfu nhìaibc n anh ta: “Khỉocct cózxdn ădvzr n dưhhzd a sao?”
“Háeerc i chơdqpp i khôaibc ng đtxfu ưhhzd ợzlzs c àohfj ?!”
Côaibc trầlwvn m mặbyvp c.
Vừzqlz a lúdrtm c ngưhhzd ờeeje i phụychl c vụychl mang lêhvxd n mộvezl t ly sữbyvp a nózxdn ng, côaibc cuốeerc i đtxfu ầlwvn u uốeerc ng sữbyvp a.
“1440 quảvyyb . Em cózxdn tốeerc t nghiệdvzr p tiểdyik u họzvld c khôaibc ng vậyqqj y?”
Côaibc lạyqqj i liếetif c Trịyorb nh Minh Hạyqqj o mộvezl t cáeerc i, bấtfjq t giáeerc c nởkxnv nụychl cưhhzd ờeeje i: “Quảvyyb dưhhzd a mọzvld c trêhvxd n câdgkc y sao? Bộvezl anh khôaibc ng đtxfu i nhàohfj trẻtfjq hảvyyb ? Nădvzr m tưhhzd rồemoc i, chỉocct sốeerc thôaibc ng minh củnhfm a
anh đtxfu ừzqlz ng cózxdn dừzqlz ng lạyqqj i ởkxnv tuổnhfm i mẫgfku u giáeerc o đtxfu ưhhzd ợzlzs c khôaibc ng?”
“Anh chỉocct sốeerc thôaibc ng minh cao thìaibc đtxfu ưhhzd ợzlzs c, anh chỉocct sợzlzs chỉocct sốeerc thôaibc ng minh củnhfm a em khôaibc ng đtxfu ủnhfm .”
Côaibc khôaibc ng phụychl c ngồemoc i thẳocjk ng dậyqqj y: “Anh nózxdn i đtxfu i!”
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o từzqlz trong vírelj lấtfjq y ra mộvezl t đtxfu ồemoc ng xu, hai tay chậyqqj p lạyqqj i thàohfj nh hìaibc nh
chữbyvp thậyqqj p bao lấtfjq y đtxfu ồemoc ng xu, chỉocct chừzqlz a mộvezl t khe hởkxnv nhỏwpgi cho côaibc .
“Anh cózxdn ba câdgkc u hỏwpgi i chỉocct sốeerc thôaibc ng minh cao, anh cho em mưhhzd ờeeje i giâdgkc y, em lấtfjq y ngózxdn n tay sờeeje vàohfj o đtxfu ồemoc ng xu bêhvxd n trong, nếetif u nhưhhzd sờeeje khôaibc ng ra mặbyvp t sốeerc hay mặbyvp t hìaibc nh, em
phảvyyb i trảvyyb lờeeje i mộvezl t câdgkc u hỏwpgi i củnhfm a anh, ngưhhzd ợzlzs c lạyqqj i anh trảvyyb lờeeje i em. Câdgkc u thứqevf
nhấtfjq t, ngưhhzd ờeeje i em yêhvxd u nhấtfjq t làohfj ngưhhzd ờeeje i nhưhhzd thếetif nàohfj o?”
Côaibc thậyqqj t cẩohfj n thậyqqj n đtxfu ưhhzd a ngózxdn n tay vàohfj o sờeeje .
“Mặbyvp t sốeerc .”
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o mởkxnv tay ra, khi côaibc thấtfjq y đtxfu ồemoc ng xu trêhvxd n lògfku ng bàohfj n tay anh ta làohfj mặbyvp t sốeerc thìaibc thởkxnv ra nhưhhzd trúdrtm t đtxfu ưhhzd ợzlzs c gáeerc nh nặbyvp ng.
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o nặbyvp ng nềkdzd dựvyyb a vàohfj o lưhhzd ng ghếetif , nékdzd tráeerc nh tầlwvn m mắpgoq t củnhfm a côaibc , quay đtxfu ầlwvn u
nhìaibc n vềkdzd phírelj a chiếetif c đtxfu èfdex n tưhhzd ờeeje ng trong gózxdn c: “Từzqlz trưhhzd ớggbd c tớggbd i giờeeje anh chỉocct mớggbd i
đtxfu ộvezl ng lògfku ng trưhhzd ớggbd c mộvezl t côaibc gáeerc i duy nhấtfjq t, lúdrtm c côaibc ấtfjq y khózxdn c rấtfjq t đtxfu áeerc ng thưhhzd ơdqpp ng,
khiếetif n ngưhhzd ờeeje i kháeerc c đtxfu au lògfku ng theo… Khi côaibc ấtfjq y cưhhzd ờeeje i rấtfjq t đtxfu áeerc ng yêhvxd u, khiếetif n ngưhhzd ờeeje i ởkxnv bêhvxd n côaibc ấtfjq y cũqevf ng vui vẻtfjq … Cho nêhvxd n anh hi vọzvld ng mỗgfku i khi côaibc ấtfjq y khôaibc ng vui,
anh đtxfu ềkdzd u cózxdn thểdyik ởkxnv cạyqqj nh trêhvxd u đtxfu ùldfu a cho côaibc ấtfjq y vui lêhvxd n.”
Ngưhhzd ờeeje i ngồemoc i
trong gózxdn c chădvzr m chúdrtm nhìaibc n họzvld , ngózxdn n tay thon dàohfj i siếetif t chặbyvp t ly thủnhfm y tinh
chứqevf a đtxfu ầlwvn y nưhhzd ớggbd c đtxfu áeerc đtxfu ặbyvp t trêhvxd n bàohfj n, hơdqpp i nưhhzd ớggbd c ởkxnv đtxfu ầlwvn u ngózxdn n tay táeerc i nhợzlzs t củnhfm a anh
ta ngưhhzd ng kếetif t lạyqqj i, từzqlz ng giọzvld t chảvyyb y xuốeerc ng, tựvyyb a nhưhhzd từzqlz ng giọzvld t lệdvzr lạyqqj nh giáeerc
rơdqpp i xuốeerc ng trong tim anh… Cho dùldfu anh khôaibc ng ngồemoc i trong mộvezl t gózxdn c khuấtfjq t, cũqevf ng sẽfebr khôaibc ng cózxdn ai nhìaibc n thấtfjq y đtxfu ưhhzd ợzlzs c tráeerc i tim anh đtxfu ang rỉocct máeerc u!
Lădvzr ng
Lădvzr ng cózxdn chúdrtm t kinh ngạyqqj c nhìaibc n Trịyorb nh Minh Hạyqqj o, nhấtfjq t thờeeje i khôaibc ng biếetif t nêhvxd n ai
ủnhfm i anh ta thếetif nàohfj o, đtxfu àohfj nh phảvyyb i nózxdn i vớggbd i vẻtfjq hốeerc i lỗgfku i: “Em xin lỗgfku i! Em trưhhzd ớggbd c
nay luôaibc n cho rằhhzd ng anh làohfj ngưhhzd ờeeje i phózxdn ng đtxfu ãtcxq ng buôaibc ng thảvyyb , khôaibc ng nghĩzqlz tớggbd i anh
cũqevf ng cózxdn ngưhhzd ờeeje i cấtfjq t giấtfjq u trong lògfku ng.”
“Phózxdn ng đtxfu ãtcxq ng buôaibc ng thảvyyb chírelj nh
làohfj bềkdzd ngoàohfj i củnhfm a anh.” Trịyorb nh Minh Hạyqqj o cưhhzd ờeeje i nhìaibc n vềkdzd phírelj a côaibc , lạyqqj i khoe ra
hàohfj m rădvzr ng trắpgoq ng bózxdn ng đtxfu ềkdzd u tădvzr m tắpgoq p: “Khôaibc ng bằhhzd ng cầlwvn m thúdrtm mớggbd i làohfj bảvyyb n tírelj nh củnhfm a anh…”
Côaibc bậyqqj t cưhhzd ờeeje i thàohfj nh tiếetif ng, cưhhzd ờeeje i đtxfu ếetif n mứqevf c tâdgkc m tìaibc nh bỗgfku ng chốeerc c
thoảvyyb i máeerc i: “Sớggbd m nghe Lýepub Vi nózxdn i anh cózxdn tuyệdvzr t chiêhvxd u trêhvxd u chọzvld c con gáeerc i, hôaibc m nay cuốeerc i cùldfu ng đtxfu ãtcxq đtxfu ưhhzd ợzlzs c lĩzqlz nh giáeerc o!”
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o lạyqqj i chậyqqj p hai bàohfj n tay thàohfj nh hìaibc nh chữbyvp thậyqqj p đtxfu ểdyik trưhhzd ớggbd c mặbyvp t
côaibc : “Câdgkc u hỏwpgi i kếetif tiếetif p, em muốeerc n cùldfu ng ngưhhzd ờeeje i mìaibc nh yêhvxd u trảvyyb i qua cuộvezl c sốeerc ng nhưhhzd thếetif nàohfj o?”
Côaibc sờeeje sờeeje đtxfu ồemoc ng xu, nózxdn i khôaibc ng chắpgoq c lắpgoq m: “Làohfj sốeerc !” Lầlwvn n nàohfj y côaibc trảvyyb lờeeje i sai rồemoc i.
Côaibc ngẫgfku m nghĩzqlz mộvezl t hồemoc i lâdgkc u, mớggbd i nhẹgmer nhàohfj ng nózxdn i: “Em hy vọzvld ng anh ấtfjq y cózxdn thểdyik
vĩzqlz nh viễdtwd n ởkxnv bêhvxd n cạyqqj nh bảvyyb o vệdvzr em, thựvyyb c sựvyyb biếetif t rõdfgv em, hiểdyik u đtxfu ưhhzd ợzlzs c em! Em
khôaibc ng cầlwvn n phảvyyb i ădvzr n mặbyvp c trang đtxfu iểdyik m cẩohfj n thậyqqj n nhưhhzd ng ởkxnv trong mắpgoq t anh ấtfjq y mãtcxq i
mãtcxq i làohfj đtxfu ẹgmer p nhấtfjq t; cho dùldfu em làohfj m cơdqpp m rau dưhhzd a đtxfu ạyqqj m bạyqqj c, anh ấtfjq y cũqevf ng cózxdn thểdyik
vui vẻtfjq chịyorb u đtxfu ựvyyb ng; phògfku ng ởkxnv cózxdn nhỏwpgi cũqevf ng khôaibc ng quan trọzvld ng, chỉocct cầlwvn n hai
ngưhhzd ờeeje i đtxfu ưhhzd ợzlzs c ởkxnv cùldfu ng mộvezl t nơdqpp i… cózxdn đtxfu ềkdzd tàohfj i nózxdn i chuyệdvzr n khôaibc ng ngớggbd t, vìaibc mụychl c tiêhvxd u
chung màohfj cốeerc gắpgoq ng.”
“Hơdqpp i khózxdn đtxfu ấtfjq y!”
“Phảvyyb i khôaibc ng?”
“Phưhhzd ơdqpp ng thứqevf c tưhhzd duy củnhfm a em đtxfu àohfj n ôaibc ng bìaibc nh thưhhzd ờeeje ng khôaibc ng cózxdn khảvyyb nădvzr ng lýepub giảvyyb i!”
Côaibc khinh thưhhzd ờeeje ng trợzlzs n mắpgoq t liếetif c mộvezl t cáeerc i: “Anh đtxfu ưhhzd ơdqpp ng nhiêhvxd n khôaibc ng lýepub giảvyyb i đtxfu ưhhzd ợzlzs c! Chỉocct sốeerc thôaibc ng minh củnhfm a anh rấtfjq t thấtfjq p màohfj !”
Côaibc tin tưhhzd ởkxnv ng chắpgoq c chắpgoq n rằhhzd ng, ngưhhzd ờeeje i bạyqqj n khoa họzvld c gia củnhfm a mìaibc nh cózxdn chỉocct sốeerc
thôaibc ng minh đtxfu ủnhfm cao, anh nhấtfjq t đtxfu ịyorb nh sẽfebr hiểdyik u côaibc ! Tuy rằhhzd ng anh khôaibc ng ởkxnv bêhvxd n
côaibc …
Kỳfzjd thậyqqj t, anh bạyqqj n chỉocct sốeerc thôaibc ng minh hơdqpp n hai trădvzr m kia đtxfu ang thầlwvn m cảvyyb m tháeerc n: Đqbkh údrtm ng vậyqqj y! Phưhhzd ơdqpp ng thứqevf c tưhhzd duy củnhfm a côaibc gáeerc i nàohfj y tôaibc i cũqevf ng khôaibc ng
hiểdyik u đtxfu ưhhzd ợzlzs c!!!
Trịyorb nh Minh Hạyqqj o cưhhzd ờeeje i gưhhzd ợzlzs ng vàohfj i tiếetif ng, lạyqqj i khékdzd p cáeerc c
ngózxdn n tay, vôaibc cùldfu ng trịyorb nh trọzvld ng nghiêhvxd m túdrtm c nózxdn i: “Câdgkc u hỏwpgi i thứqevf ba, đtxfu êhvxd m tâdgkc n
hôaibc n em hy vọzvld ng ngưhhzd ờeeje i em yêhvxd u nózxdn i vớggbd i em đtxfu iềkdzd u gìaibc nhấtfjq t?”
Lădvzr ng Lădvzr ng
nghi hoặbyvp c nhìaibc n nhìaibc n anh ta, cảvyyb m thấtfjq y dưhhzd ờeeje ng nhưhhzd cózxdn cạyqqj m bẫgfku y đtxfu âdgkc u đtxfu âdgkc y nhưhhzd ng
nhấtfjq t thờeeje i khôaibc ng nghĩzqlz ra. Côaibc chầlwvn n chừzqlz vưhhzd ơdqpp n tay, lầlwvn n nàohfj y hai tay anh ta
chậyqqj p lạyqqj i rấtfjq t chặbyvp t, khôaibc ng chừzqlz a khe hởkxnv cho côaibc , cho nêhvxd n côaibc cốeerc gắpgoq ng thửjpez hai
lầlwvn n đtxfu ềkdzd u khôaibc ng chạyqqj m đtxfu ưhhzd ợzlzs c đtxfu ồemoc ng xu.
Côaibc nhắpgoq c nhởkxnv anh ta: “Chặbyvp t quáeerc ! Em khôaibc ng vàohfj o đtxfu ưhhzd ợzlzs c…”0
“Khụychl !!!” Trong gózxdn c, mộvezl t ngưhhzd ờeeje i đtxfu àohfj n ôaibc ng phụychl t ra cảvyyb ngụychl m nưhhzd ớggbd c đtxfu áeerc , che miệdvzr ng ho khan kịyorb ch liệdvzr t…
———————
0 Chữbyvp “em” trong câdgkc u nàohfj y cũqevf ng cózxdn thểdyik hiểdyik u thàohfj nh “anh” vìaibc trong tiếetif ng
Trung chỉocct cózxdn mộvezl t đtxfu ạyqqj i từzqlz nhâdgkc n xưhhzd ng ngôaibc i thứqevf nhấtfjq t làohfj “我” (tôaibc i) dùldfu ng cho cảvyyb hai giớggbd i. Vậyqqj y nêhvxd n câdgkc u nózxdn i củnhfm a Lădvzr ng Lădvzr ng nếetif u hiểdyik u thàohfj nh lờeeje i anh chồemoc ng
nózxdn i trong đtxfu êhvxd m tâdgkc n hôaibc n thìaibc … cáeerc c bạyqqj n tựvyyb bổnhfm nãtcxq o =)))))
…
“Anh tì
“Kế
“Khô
Á
“Em cả
Hiế
“Khô
Anh ta nhì
Ngư
Trị
Là
“Lờ
Tay Trị
“Em tấ
“Vậ
“Hiể
“Khô
“…”
Lạ
Vì
Anh ta hí
Cô
Cô
“Nè
“Em cũ
Trị
“…”
Cô
“Lạ
Lă
“Anh hiể
“Hai tră
Cô
Từ
“Em khô
“Nó
Mộ
Mộ
Từ
“Anh xin em! Em đ
“Cả
Lă
“Chú
Anh ta khô
Cô
Trị
Cô
“Nghiê
“Anh hỏ
“Con khỉ
Cô
“Há
Cô
Vừ
“1440 quả
Cô
“Anh chỉ
Cô
Trị
“Anh có
Cô
“Mặ
Trị
Trị
Ngư
Lă
“Phó
Cô
Trị
Cô
Cô
“Hơ
“Phả
“Phư
Cô
Cô
Kỳ
Trị
Lă
Cô
“Khụ
———————
0 Chữ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.