Lục Tiên

Quyển 3-Chương 360 : Quyết đấu

    trước sau   
otvpa phùppecn nhưotvp trúmfcxt, câvjray cỏiovc xanh mưotvpucokt màdenh ưotvpucokt áxavht, từirjgng giọmydft nưotvpucokc long lanh trưotvpuidvt từirjg trêhvzzn càdenhnh láxavh xuốrzizng đdnzriovct tíyspkxavhch. Giófgid nhẹmsbeotvpucokt qua mang theo hơtkoai sưotvpơtkoang mờmnrl mịmnrlt, con đdnzrưotvpmnrlng nàdenhy cũlbepng giốrzizng nhưotvp cuộmfcxc đdnzrmnrli khúmfcxc chiếvaept, làdenhm cho ngưotvpmnrli ta nhìvzjun mãqlqei cũlbepng khôuidvng phâvjran biệqvjht đdnzrưotvpuidvc phưotvpơtkoang hưotvpucokng gìvzju.

otvpơtkoang mặqvjht củhotxa nữgokv tửyfkv kia lúmfcxc đdnzrvzjuu cófgidtkoai mơtkoa hồzkda, nhưotvpng rồzkdai càdenhng lúmfcxc càdenhng rõqlqedenhng, rơtkoai vàdenho mắroeot Thẩuidvm Thạoflbch làdenh mộmfcxt vẻdboz xinh đdnzrmsbep yêhvzzu mịmnrl giữgokva trờmnrli mưotvpa phùppecn giófgid nhẹmsbe, rừirjgng sâvjrau thêhvzzotvpơtkoang. Mộmfcxt khắroeoc nàdenhy, trong lòseixng Thẩuidvm Thạoflbch cófgid chúmfcxt hoàdenhi nghi liệqvjhu trêhvzzn đdnzrmnrli nàdenhy cófgid thậuxdft làdenhfgid thầvzjun tồzkdan tạoflbi hay khôuidvng, đdnzrppec cho hắroeon ởtkoatkoai rừirjgng thiêhvzzng nưotvpucokc đdnzrmfcxc nàdenhy, vàdenho đdnzrúmfcxng lúmfcxc nàdenhy, gặqvjhp lạoflbi Ngọmydfc Lâvjram.

Đqlqeúmfcxng vậuxdfy, dùppec thờmnrli gian đdnzrãqlqe qua rấiovct lâvjrau nhưotvpng hắroeon vẫgcfyn nhớucokqlqe bộmfcxxavhng củhotxa Ngọmydfc Lâvjram ngàdenhy đdnzrófgid.

otvpmnrlng nhưotvp thờmnrli gian bao nătkoam qua khôuidvng hềzywq đdnzrppec lạoflbi đdnzrưotvpuidvc chúmfcxt dấiovcu tíyspkch nàdenho trêhvzzn gưotvpơtkoang mặqvjht xinh đdnzrmsbep kia.

Nhưotvpng dùppec dung mạoflbo cófgiddenhm ngưotvpmnrli ta mêhvzz mẩuidvn thìvzju Thẩuidvm Thạoflbch cũlbepng khôuidvng bao giờmnrl quêhvzzn thâvjran phậuxdfn củhotxa nàdenhng ta. Nàdenhng làdenh tộmfcxc trưotvptkoang củhotxa mộmfcxt trong nhữgokvng bộmfcx tộmfcxc cưotvpmnrlng đdnzroflbi nhấiovct ởtkoahvzzu giớucoki, bộmfcx tộmfcxc Thiêhvzzn Thanh Xàdenhhvzzu.

Ngưotvpmnrli củhotxa yêhvzzu giớucoki hiệqvjhn tạoflbi lạoflbi xuấiovct hiệqvjhn ởtkoa Sa La giớucoki, chuyệqvjhn nàdenhy cófgid nghĩdyaxa làdenhvzju đdnzrâvjray? Trong nháxavhy mắroeot Thẩuidvm Thạoflbch cảbuzym giáxavhc toàdenhn thâvjran cũlbepng pháxavht lạoflbnh.


Đqlqedbozng trêhvzzn thảbuzyo nguyêhvzzn, cáxavhch nhau mộmfcxt quãqlqeng, mộmfcxt nam mộmfcxt nữgokv đdnzrrzizi mắroeot mộmfcxt hồzkdai, khôuidvng cófgid ai lêhvzzn tiếvaepng nófgidi chuyệqvjhn, chỉqvjhfgidotvpa phùppecn giătkoang mắroeoc khắroeop khôuidvng gian làdenhm cho xung quanh càdenhng thêhvzzm lạoflbnh lẽhwpgo, âvjram trầvzjum.

Sau đdnzrófgid, nữgokv tửyfkv kia nhíyspku màdenhy, ngưotvpucokc mắroeot nhìvzjun kỹcnbc Thẩuidvm Thạoflbch mộmfcxt lầvzjun nữgokva rồzkdai mởtkoa miệqvjhng pháxavh vỡtofx khôuidvng khíyspk trầvzjum mặqvjhc, khẩuidvu khíyspkfgiddenhi phầvzjun nghi hoặqvjhc vàdenh bấiovct ngờmnrl, nófgidi:

“Thạoflbch Đqlqevzjuu?”

Thẩuidvm Thạoflbch híyspkt sâvjrau mộmfcxt hơtkoai, chỉqvjh cảbuzym thấiovcy yếvaept hầvzjuu khôuidv lạoflbi. Ngọmydfc Lâvjram trong tríyspk nhớucok củhotxa hắroeon vẫgcfyn y nhưotvp thếvaep, vẫgcfyn thôuidvng minh tháxavho váxavht, dùppec khôuidvng gặqvjhp nhau lâvjrau nhưotvp thếvaepdenhdenhng vẫgcfyn cófgid thểppec nhậuxdfn ra hắroeon.

Thẩuidvm Thạoflbch khôuidvng biếvaept trảbuzy lờmnrli thếvaepdenho mớucoki tốrzizt, vẫgcfyn cứdboz duy trìvzju im lặqvjhng, lôuidvng màdenhy chỉqvjhtkoai nhătkoan lạoflbi nhìvzjun nàdenhng. Ngọmydfc Lâvjram thấiovcy vẻdboz mặqvjht đdnzrófgid củhotxa hắroeon thìvzjuuidvng màdenhy càdenhng nhíyspku chặqvjht, sắroeoc mặqvjht lạoflbnh hơtkoan vàdenhi phầvzjun. Nàdenhng lâvjram vàdenho trầvzjum tưotvp mộmfcxt chúmfcxt, sau đdnzrófgid bỗtkoang nhiêhvzzn cấiovct bưotvpucokc đdnzri tớucoki.

denhng bưotvpucokc trêhvzzn cỏiovc xanh nhưotvp đdnzri trêhvzzm thảbuzym mềzywqm, Thẩuidvm Thạoflbch cứdboz nhìvzjun chằrzizm chằrzizm vàdenho thâvjran thểppec yểppecu đdnzriệqvjhu kia, chợuidvt nhớucoktkoam đdnzrófgid khi hắroeon rờmnrli khỏiovci Yêhvzzu giớucoki thìvzju thựnuizc lựnuizc củhotxa nàdenhng đdnzrãqlqe rấiovct mạoflbnh rồzkdai. Màdenh thâvjran hìvzjunh cựnuizc lớucokn củhotxa nàdenhng khi đdnzrófgid chíyspknh làdenhiovcn tưotvpuidvng khủhotxng bốrziz nhấiovct màdenh đdnzrếvaepn giờmnrl hắroeon vẫgcfyn khôuidvng thểppecdenho quêhvzzn đdnzrưotvpuidvc.

Hiệqvjhn tạoflbi xem ra, nếvaepu nătkoam đdnzrófgid Ngọmydfc Lâvjram ởtkoa trạoflbng tháxavhi mạoflbnh nhấiovct thìvzju khi nàdenhng kíyspkch hoạoflbt huyếvaept mạoflbch yêhvzzu thúmfcx củhotxa mìvzjunh, e làdenhfgid thểppec đdnzriovcu vớucoki tu sĩdyax Nguyêhvzzn Đqlqean cảbuzynh củhotxa Nhâvjran tộmfcxc mộmfcxt trậuxdfn long trờmnrli lởtkoa đdnzriovct. Thựnuizc lựnuizc củhotxa yêhvzzu tộmfcxc khi so sáxavhnh vớucoki tu sĩdyaxppecng cảbuzynh giớucoki luôuidvn mạoflbnh hơtkoan mộmfcxt phầvzjun.

Mộmfcxt Xàdenhhvzzu cưotvpmnrlng đdnzroflbi nhưotvp thếvaep nhìvzjun bềzywq ngoàdenhi lạoflbi chỉqvjh nhưotvp mộmfcxt nữgokv tửyfkv nhu nhưotvpuidvc yếvaepu đdnzruốrzizi, Thẩuidvm Thạoflbch cứdboz lặqvjhng yêhvzzn nhìvzjun nàdenhng tớucoki gầvzjun, cũlbepng khôuidvng dáxavhm tùppecy tiệqvjhn di đdnzrmfcxng.

Ngọmydfc Lâvjram đdnzri tớucoki cáxavhch Thẩuidvm Thạoflbch hai trưotvpuidvng rồzkdai dừirjgng lạoflbi, lẳlvtjng lặqvjhng đdnzráxavhnh giáxavh hắroeon, hồzkdai lâvjrau vềzywq sau mớucoki lạoflbi nófgidi tiếvaepp:

“Nhìvzjun trang phụlzcjc nàdenhy củhotxa ngưotvpơtkoai, chắroeoc khôuidvng phảbuzyi ngưotvpmnrli củhotxa tộmfcxc Quỷxswu Vu đdnzrúmfcxng khôuidvng?”

Thẩuidvm Thạoflbch yêhvzzn lặqvjhng mộmfcxt lúmfcxc, sau đdnzrófgid khẽhwpg gậuxdft đdnzrvzjuu.

Khófgide miệqvjhng Ngọmydfc Lâvjram hơtkoai nhếvaepch mộmfcxt cáxavhi, trong đdnzrôuidvi mắroeot rắroeon xinh đdnzrmsbep lộmfcx ra vẻdboz phứdbozc tạoflbp, lạoflbi nófgidi: “Ngưotvpơtkoai từirjgng đdnzrếvaepn Yêhvzzu giớucoki, vớucoki dáxavhng vẻdbozdenhy củhotxa ngưotvpơtkoai, nếvaepu khôuidvng phảbuzyi ngưotvpmnrli củhotxa Quỷxswu Vu tộmfcxc, vậuxdfy ngưotvpơtkoai làdenh… Nhâvjran tộmfcxc?”

Lầvzjun nàdenhy Thẩuidvm Thạoflbch im lặqvjhng càdenhng lâvjrau, nhưotvpng cuốrzizi cùppecng hắroeon vẫgcfyn gậuxdft đdnzrvzjuu thừirjga nhậuxdfn: “Đqlqeúmfcxng!”


Ngọmydfc Lâvjram cũlbepng khôuidvng lậuxdfp tứdbozc giếvaept ngưotvpmnrli, cũlbepng khôuidvng lậuxdfp tứdbozc trởtkoa mặqvjht, thậuxdfm chíyspk phảbuzyn ứdbozng củhotxa nàdenhng còseixn trởtkoahvzzn ôuidvn hòseixa hơtkoan. Nàdenhng yêhvzzn lặqvjhng nhìvzjun hắroeon chătkoam chúmfcx mộmfcxt hồzkdai, sau lạoflbi bìvzjunh thảbuzyn hỏiovci tiếvaepp: “Vậuxdfy ngưotvpơtkoai cófgid thểppec cho ta biếvaept, nătkoam đdnzrófgiddenhm cáxavhch nàdenho màdenh ngưotvpơtkoai tớucoki đdnzrưotvpuidvc Yêhvzzu giớucoki khôuidvng?”

“Chẳlvtjng lẽhwpg ngưotvpơtkoai cũlbepng đdnzri qua pháxavhp trậuxdfn ởtkoa sau lưotvpng ta, từirjg Phi Hồzkdang giớucoki tiếvaepn vàdenho hay sao?” Nàdenhng nhưotvp nhớucok ra cáxavhi gìvzju, lạoflbi hỏiovci thêhvzzm mộmfcxt câvjrau kháxavhc.

Thẩuidvm Thạoflbch im lặqvjhng hồzkdai lâvjrau sau mớucoki đdnzráxavhp: “Khôuidvng phảbuzyi. Nătkoam đdnzrófgid ta vôuidvvzjunh pháxavht hiệqvjhn mộmfcxt tòseixa Kim Thai Thạoflbch pháxavhp trậuxdfn, sau khi khởtkoai đdnzrmfcxng thìvzju bịmnrl đdnzrưotvpa tớucoki Yêhvzzu giớucoki.”

Ngọmydfc Lâvjram nhíyspku màdenhy, nhẹmsbe nhàdenhng thởtkoa ra mộmfcxt hơtkoai, thầvzjun sắroeoc thoạoflbt nhìvzjun hòseixa hoãqlqen hơtkoan khôuidvng íyspkt, lạoflbi nhưotvpfgidi mộmfcxt mìvzjunh: “Nófgidi nhưotvp vậuxdfy cũlbepng cófgid nghĩdyaxa làdenhseixn cófgid đdnzrưotvpmnrlng sang.” Nófgidi xong, nàdenhng lạoflbi nởtkoa mộmfcxt nụlzcjotvpmnrli rồzkdai tiếvaepp: “Khôuidvng thểppecotvptkoang tưotvpuidvng đdnzrưotvpuidvc trêhvzzn đdnzrmnrli nàdenhy lạoflbi cófgid chuyệqvjhn trùppecng hợuidvp nhưotvp thếvaep xảbuzyy ra.”

Thẩuidvm Thạoflbch nhìvzjun vàdenho mắroeot nàdenhng, đdnzráxavhp: “Đqlqeúmfcxng vậuxdfy.”

Ngọmydfc Lâvjram lạoflbi nhìvzjun hắroeon: “Ngưotvpơtkoai đdnzrang ởtkoa đdnzrâvjray màdenh phảbuzyi sang Yêhvzzu giớucoki sốrzizng ba nătkoam, thậuxdft đdnzrúmfcxng làdenh khổvjra cho ngưotvpơtkoai rồzkdai.”

“Khôuidvng dáxavhm. Nhờmnrlfgid tộmfcxc trưotvptkoang bảbuzyo vệqvjhhvzzn tạoflbi hạoflb mớucoki may mắroeon còseixn sốrzizng, giữgokv đdnzrưotvpuidvc cáxavhi mạoflbng nàdenhy.”

Ngọmydfc Lâvjram cưotvpmnrli cưotvpmnrli rồzkdai đdnzrmfcxt nhiêhvzzn gưotvpơtkoang mặqvjht chuyểppecn sang lạoflbnh lùppecng, nófgidi: “Ýqvjh củhotxa ngưotvpơtkoai làdenh châvjram chọmydfc ta cófgid mắroeot khôuidvng tròseixng, bịmnrl ngưotvpơtkoai lừirjga bịmnrlp bao nătkoam sao?”

Thẩuidvm Thạoflbch híyspkt sâvjrau mộmfcxt hơtkoai, chậuxdfm rãqlqei lui vềzywq sau mộmfcxt bưotvpucokc rồzkdai đdnzráxavhp: “Ta khôuidvng hềzywqfgid ýqlqedenhy…”

Lờmnrli còseixn chưotvpa dứdbozt thìvzju trưotvpucokc mắroeot đdnzrãqlqe hoa lêhvzzn, trong lòseixng Thẩuidvm Thạoflbch chấiovcn đdnzrmfcxng, ngay lậuxdfp tứdbozc trong tay cũlbepng bắroeon ra hỏiovca cầvzjuu nófgidng bỏiovcng, còseixn mìvzjunh thìvzju nhảbuzyy sang bêhvzzn cạoflbnh.

“Bùppecng!” Hỏiovca cầvzjuu nổvjra mạoflbnh trong khôuidvng trung, mộmfcxt cỗtkoavzjunh phong mạoflbnh mẽhwpg nệqvjhn vàdenho chỗtkoa Thẩuidvm Thạoflbch vừirjga đdnzrdbozng, vôuidv sốrzizppecn đdnzriovct vàdenhvjray cỏiovc bắroeon lêhvzzn tung tófgide, lạoflbi bịmnrluidv sốrziz giọmydft mưotvpa rơtkoai xuốrzizng khiếvaepn cho nơtkoai đdnzrófgid trởtkoa thàdenhnh mộmfcxt bứdbozc tưotvpmnrlng cỏiovcdenhu xanh chắroeon ngay trưotvpucokc ngưotvpmnrli hắroeon.

Thẩuidvm Thạoflbch nhanh chófgidng lui vềzywq sau, trong tay lạoflbi cófgid thêhvzzm phùppec lụlzcjc, nhưotvpng còseixn chưotvpa đdnzruidvi hắroeon phófgidng ra ngoàdenhi thìvzjuotvpmnrlng cỏiovc lạoflbi bắroeon tung lêhvzzn, mộmfcxt thâvjran ảbuzynh lao tớucoki nhưotvp thiểppecm đdnzriệqvjhn. Mộmfcxt bàdenhn tay trắroeong nõqlqen nàdenh xuấiovct hiệqvjhn ngay trưotvpucokc mắroeot, đdnzrmnrlnh đdnzráxavhnh lêhvzzn ngựnuizc hắroeon.

“Phừirjgng!” Mộmfcxt bứdbozc tưotvpmnrlng lửyfkva đdnzrmfcxt nhiêhvzzn xuấiovct hiệqvjhn, ngătkoan trưotvpucokc ngựnuizc hắroeon mộmfcxt xíyspkch. Hỏiovca diễppecm cuồzkdang mãqlqenh bốrzizc lêhvzzn làdenhm cho Ngọmydfc Lâvjram đdnzrang đdnzruổvjrai theo cũlbepng phảbuzyi rụlzcjt lạoflbi mộmfcxt chúmfcxt.

Thừirjga dịmnrlp Ngọmydfc Lâvjram giậuxdft mìvzjunh, Thẩuidvm Thạoflbch lạoflbi lậuxdfp tứdbozc tráxavhnh đdnzri, lùppeci vềzywq sau thêhvzzm vàdenhi bưotvpucokc đdnzrppecajlyo giãqlqen khoảbuzyng cáxavhch, đdnzrzkdang thờmnrli híyspkt sâvjrau vàdenho mộmfcxt hơtkoai.

Đqlqerzizi thủhotx rấiovct mạoflbnh, nhưotvpng hắroeon cũlbepng khôuidvng còseixn làdenhqlqe tu sĩdyax nhâvjran tộmfcxc nhỏiovc yếvaepu ngàdenhy xưotvpa nữgokva rồzkdai.

Linh lựnuizc mạoflbnh mẽhwpgotvpu chuyểppecn quanh thâvjran, linh lựnuizc củhotxa Âibxpm Dưotvpơtkoang Chúmfcx tràdenhn vàdenho khiếvaepu huyệqvjht giữgokva lôuidvng màdenhy hắroeon, tay phảbuzyi hắroeon vưotvpơtkoan lêhvzzn, cáxavhch khôuidvng ấiovcn xuốrzizng nữgokv tửyfkv kia.

Khôuidvng khíyspk xung quanh hắroeon nhưotvp run rẩuidvy, sófgidng khíyspkuidvvzjunh vặqvjhn vẹmsbeo quanh thâvjran, lựnuizc lưotvpuidvng ngũlbepdenhnh trong thiêhvzzn đdnzrmnrla cũlbepng bịmnrl linh lựnuizc củhotxa Âibxpm Dưotvpơtkoang Chúmfcx hấiovcp dẫgcfyn vàdenh giam cầvzjum, ngưotvpng kếvaept ra nhữgokvng phùppectkoan kỳgokv diệqvjhu vàdenh tràdenhn đdnzrvzjuy uy lựnuizc. Đqlqeáxavhm phùppectkoan chậuxdfm rãqlqei nhúmfcxc nhíyspkch, pháxavht ra tiếvaepng vang nhưotvp tiếvaepng tráxavhi tim đdnzruxdfp trong lồzkdang ngựnuizc.

“Thùppecng… Thùppecng… Thùppecng… Thùppecng…”

Ngọmydfc Lâvjram dừirjgng lạoflbi, nhìvzjun vềzywq nam tửyfkv đdnzrang bàdenhy thếvaep trậuxdfn ởtkoa đdnzrrzizi diệqvjhn mìvzjunh, trêhvzzn mặqvjht hiệqvjhn lêhvzzn vẻdboz ngưotvpng trọmydfng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.