Long Đồ Án

Quyển 20-Chương 666 : Nhàn sự muốn xen vào

    trước sau   
Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng vàeeqd Bạmjtuch Hạmjtuesllng tớhimwi Diêfzfau gia thôtlpcn.

khymc nàeeqdy trờkoeki đeeqdang buổeeqdi trưhinfa, Bạmjtuch Hạmjtu nhanh chóyfjqng tìcinhm gian tửbkzau lâqihnu, lôtlpci kégbaqo nhi tửbkza buồzwcan bãnxfjhfhru xìcinhu tiếoebin đeeqdi ăfifpn cơyucwm.

Diêfzfau gia thôtlpcn đeeqdíitilch thựsqigc làeeqd long xàeeqd hỗcnfwn tạmjtup, bấcqozt quánffo bởpvlki vìcinh ngay tạmjtui phụuacs cậiifyn Khai Phong Thàeeqdnh, cho nêfzfan vẫduhbn làeeqdyfjq thểkkqo trịyxgq an. Nhiềyqvqu nhấcqozt chíitilnh làeeqd tiểkkqou hàeeqdi tửbkza, phầhfhrn lớhimwn làeeqd tớhimwi xem xiếoebic ảyucwo thuậiifyt, bởpvlki vậiifyy vềyqvq loạmjtun, luôtlpcn luôtlpcn cóyfjq chúkhymt cảyucwm giánffoc vôtlpcesllng nhưhinf vậiifyy.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng cùesllng Bạmjtuch Hạmjtu mớhimwi vừeeqda vàeeqdo cửbkzaa, liềyqvqn cóyfjq mấcqozy tiểkkqou hàeeqdi nhi chạmjtuy ra bêfzfan ngoàeeqdi đeeqduacsng phảyucwi.

Bạmjtuch Hạmjtu thiếoebiu chúkhymt nữeslla bịyxgq mộfifpt tiểkkqou hàeeqdi nhi bégbaqo lùeslln chắpsjfc nịyxgqch va phảyucwi màeeqd ngãnxfj chổeeqdng vóyfjq.

Ngũpsjf gia bấcqozt đeeqdpsjfc dĩjblreeqd mộfifpt tay kégbaqo nhưhinfgfrlc kêfzfa cha hắpsjfn, mộfifpt tay kégbaqo tiểkkqou tửbkzagbaqo kia thiếoebiu chúkhymt nữeslla ngãnxfj theo.


Đqpsxem tiểkkqou tửbkzagbaqo đeeqdjblpt tớhimwi mộfifpt bêfzfan, Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng cùesllng Bạmjtuch Hạmjtu đeeqdếoebin bêfzfan cạmjtunh mộfifpt cánffoi bàeeqdn ngồzwcai xuốzpndng.

Tiểkkqou nhịyxgq đeeqdi lêfzfan tiếoebip đeeqdóyfjqn, Bạmjtuch Hạmjtu gọuacsi móyfjqn ăfifpn, Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng róyfjqt cho cha hắpsjfn chégbaqn tràeeqd, ngẩeeqdng đeeqdhfhru, chỉhfhr thấcqozy tiểkkqou tửbkzagbaqo vừeeqda rồzwcai đeeqduacsng vàeeqdo hắpsjfn còyfjqn đeeqdqpsxng ởpvlkyucwi đeeqdóyfjq, nghiêfzfang đeeqdhfhru nhìcinhn hắpsjfn.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng hơyucwi hơyucwi cóyfjq chúkhymt khôtlpcng hiểkkqou, nhìcinhn kỹcinh tiểkkqou tửbkzagbaqo kia, ra vẻhfhr tuổeeqdi tánffoc so vớhimwi Tiểkkqou Tứqpsx Tửbkza khôtlpcng sai biệfzfat lắpsjfm, bégbaqo đeeqdếoebin tròyfjqn vo, ăfifpn mặjblpc cũpsjfng rấcqozt thểkkqo diệfzfan.

“Tiểkkqou Ngũpsjf.”

khymc nàeeqdy, cóyfjq ngưhinfkoeki kêfzfau mộfifpt tiếoebing.

Đqpsxqpsxa bégbaq kia vừeeqda quay đeeqdhfhru lạmjtui, mộfifpt cánffoi bàeeqdn khánffoc cánffoch đeeqdóyfjq khôtlpcng xa, cóyfjq bốzpndn tiểkkqou hàeeqdi nhi đeeqdang ngồzwcai, lớhimwn nhấcqozt khoảyucwng mưhinfkoeki ba mưhinfkoeki bốzpndn, nhỏqihn nhấcqozt cũpsjfng liềyqvqn bảyucwy tánffom tuổeeqdi.

Tiểkkqou tửbkzagbaqo kia chạmjtuy tớhimwi, bòyfjqfzfan ghếoebi ngồzwcai, năfifpm ngưhinfkoeki đeeqdzwcang thờkoeki ăfifpn cơyucwm.

Tiểkkqou tửbkzagbaqo kia nhìcinhn nhỏqihn nhấcqozt, năfifpm ngưhinfkoeki đeeqdyqvqu lấcqozy huynh đeeqdfzfahinfơyucwng xứqpsxng, đeeqdzwcang thờkoeki ăfifpn cơyucwm.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng đeeqdfifpt nhiêfzfan liềyqvqn cóyfjq chúkhymt thấcqozt thầhfhrn… Hắpsjfn nghĩjblr tớhimwi khi còyfjqn nhỏqihn gặjblpp gỡjblp bốzpndn vịyxgq huynh trưhinfpvlkng củnxfja mìcinhnh.

Bạmjtuch Hạmjtu chọuacst Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng thấcqozt thầhfhrn mộfifpt chúkhymt.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng lấcqozy lạmjtui tinh thầhfhrn, đeeqdzwca ăfifpn đeeqdãnxfj thấcqozy trêfzfan bàeeqdn.

Bạmjtuch Hạmjtu gắpsjfp đeeqdzwca ăfifpn cho hắpsjfn, “Nhưhinf thếoebieeqdo? Nhớhimweeqdi huynh trưhinfpvlkng ngưhinfơyucwi a?”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nhìcinhn nhìcinhn Bạmjtuch Hạmjtu, trêfzfan đeeqdkoeki nàeeqdy luôtlpcn luôtlpcn cóyfjqeeqdi ngưhinfkoeki nhưhinf vậiifyy, cho dùesll hắpsjfn mặjblpt khôtlpcng đeeqdeeqdi sắpsjfc, cũpsjfng cóyfjq thểkkqo liếoebic mắpsjft mộfifpt cánffoi nhìcinhn ra hắpsjfn đeeqdang suy nghĩjblrcinh, nóyfjqi thíitil dụuacs nhưhinf Thiêfzfan Tôtlpcn, nóyfjqi thíitil dụuacs nhưhinf cha củnxfja hắpsjfn, nóyfjqi thíitil dụuacs nhưhinf Triểkkqon Chiêfzfau…


Bạmjtuch Hạmjtuqihnng cằxktom cưhinfkoeki hỏqihni, “Năfifpm đeeqdóyfjq ngưhinfơyucwi khôtlpcng phảyucwi vẫduhbn luôtlpcn theo sưhinf phụuacs ngưhinfơyucwi họuacsc côtlpcng phu sao? Nhưhinf thếoebieeqdo liềyqvqn cùesllng bọuacsn họuacs kếoebit bánffoi rồzwcai? Ngưhinfơyucwi cánffoi tiểkkqou hàeeqdi nhi sợgfrl ngưhinfkoeki lạmjtu nhưhinf vậiifyy cũpsjfng khôtlpcng giốzpndng nhưhinfeeqdeslly tiệfzfan cùesllng ngưhinfkoeki ta kếoebit bánffoi i a.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng bấcqozt đeeqdpsjfc dĩjblr nhìcinhn phụuacs thâqihnn nhàeeqdcinhnh, ýjblr tứqpsx —— câqihnu phíitila sau kia hìcinhnh nhưhinfeeqdhinf thừeeqda.

Bạmjtuch Hạmjtuhinfơyucwn tay bẻhfhr mộfifpt cánffoi cánffonh gàeeqd, vừeeqda gặjblpm vừeeqda muốzpndn Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng kểkkqo chuyệfzfan khi còyfjqn bégbaq.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng bấcqozt đeeqdpsjfc dĩjblr, “Ta đeeqdãnxfjyfjqi qua rấcqozt nhiềyqvqu lầhfhrn vớhimwi ngưhinfơyucwi.”

“Nóyfjqi tiếoebip mộfifpt lầhfhrn thìcinh sao!” Bạmjtuch Hạmjtu ýjblr bảyucwo, “Vừeeqda ăfifpn cơyucwm vừeeqda nóyfjqi.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng thởpvlkeeqdi, nóyfjqi, “Ta đeeqdi theo sưhinf phụuacs xuốzpndng núkhymi, hắpsjfn đeeqdi đeeqdâqihnu mấcqozt, ta thờkoeki đeeqdiểkkqom tìcinhm hắpsjfn gặjblpp phảyucwi bốzpndn vịyxgq ca ca.”

“Chi tiếoebit đeeqdâqihnu, chi tiếoebit?” Bạmjtuch Hạmjtu khôtlpcng hàeeqdi lòyfjqng.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng gắpsjfp cánffoi châqihnn gàeeqd đeeqdjblpt ởpvlk trong bánffot cho hắpsjfn, ýjblr tứqpsx —— ngưhinfơyucwi nhanh chóyfjqng ăfifpn cơyucwm đeeqdeeqdng dàeeqdi dòyfjqng.

Bạmjtuch Hạmjtu lắpsjfc đeeqdhfhru, “Tiểkkqou hàeeqdi tửbkza mộfifpt chúkhymt khôtlpcng đeeqdánffong yêfzfau, ngưhinfơyucwi nóyfjqi ngưhinfơyucwi giốzpndng ai? Ta cùesllng nưhinfơyucwng ngưhinfơyucwi rõlzvaeeqdng đeeqdyqvqu hoạmjtut bánffot đeeqdánffong yêfzfau nhưhinf vậiifyy.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nâqihnng cằxktom thởpvlkeeqdi, hỏqihni Bạmjtuch Hạmjtu, “Ăhntdn cơyucwm xong lậiifyp tứqpsxc liềyqvqn đeeqdi xem xiếoebic ảyucwo thuậiifyt, trưhinfhimwc khi bầhfhru trờkoeki tốzpndi đeeqden vềyqvq Khai Phong, quyếoebit đeeqdyxgqnh vậiifyy nhégbaq?”

Bạmjtuch Hạmjtu tránffoi lạmjtui khôtlpcng đeeqdzwcang tìcinhnh vớhimwi nhi tửbkza, “Đqpsxãnxfj đeeqdếoebin đeeqdâqihny, ởpvlk trong nàeeqdy qua đeeqdêfzfam a.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng ngữesll đeeqdiệfzfau bìcinhnh tĩjblrnh màeeqd nhắpsjfc nhởpvlk hắpsjfn, “Ởgfrl trong nàeeqdy cũpsjfng chỉhfhryfjq thểkkqopvlk khánffoch đeeqdiếoebim.”

Bạmjtuch Hạmjtu gậiifyt đeeqdhfhru, “Vậiifyy thìcinhpvlk lạmjtui, ngưhinfơyucwi cũpsjfng khôtlpcng phảyucwi lấcqozy khôtlpcng ra tiềyqvqn thuêfzfa nhàeeqd.”


“Nơyucwi nàeeqdy phòyfjqng khánffoch đeeqdiếoebim thếoebi nhưhinfng khôtlpcng sạmjtuch sẽgdzb.” Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nhắpsjfc nhởpvlk hắpsjfn, “Khôtlpcng chừeeqdng trêfzfan giưhinfkoekng cóyfjq con giánffon con rệfzfap bọuacs chóyfjq con rậiifyn, hoặjblpc làeeqd tiểkkqou hàeeqdi nhi ởpvlk đeeqdâqihny mộfifpt đeeqdêfzfam trưhinfhimwc đeeqdánffoi dầhfhrm, đeeqdfzfam chăfifpn cũpsjfng chưhinfa đeeqdeeqdi.”

Bạmjtuch Hạmjtu chớhimwp chớhimwp mắpsjft, nhìcinhn nhi tửbkza chằxktom chằxktom.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nhìcinhn cha mìcinhnh, hỏqihni, “Trưhinfhimwc khi trờkoeki tốzpndi cóyfjq trởpvlk vềyqvq Khai Phong Phủnxfj hay khôtlpcng?”

Bạmjtuch Hạmjtu sảyucwng khoánffoi gậiifyt đeeqdhfhru, “Vềyqvq ~ ”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng đeeqdjblp tránffon… Rốzpndt cụuacsc thắpsjfng mộfifpt lầhfhrn, hoàeeqdn hảyucwo đeeqdiểkkqom sợgfrl bẩeeqdn ấcqozy hắpsjfn giốzpndng hệfzfat cha hắpsjfn.

Thờkoeki đeeqdiểkkqom Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng vừeeqda ăfifpn cơyucwm vừeeqda theo Bạmjtuch Hạmjtuyfjqi chuyệfzfan phiếoebim, phánffot hiệfzfan tiểkkqou mậiifyp mạmjtup vừeeqda rồzwcai kia trộfifpm hưhinfhimwng bêfzfan nàeeqdy nhìcinhn vàeeqdi lầhfhrn.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng liềyqvqn thấcqozy buồzwcan —— chíitilnh mìcinhnh hẳakqln làeeqd khôtlpcng biếoebit tiểkkqou hàeeqdi nhi nàeeqdy a.

Thấcqozt thầhfhrn mộfifpt hồzwcai quay đeeqdhfhru lạmjtui, phánffot hiệfzfan trong bánffot mìcinhnh đeeqdzwca ăfifpn xếoebip thàeeqdnh mộfifpt toàeeqdkhymi nhỏqihn.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nhìcinhn Bạmjtuch Hạmjtuyfjqn tạmjtui trong bánffot hắpsjfn nhégbaqt đeeqdzwca ăfifpn.

Bạmjtuch Hạmjtu vừeeqda gắpsjfp đeeqdzwca ăfifpn vừeeqda nóyfjqi thầhfhrm, “Nhanh chóyfjqng ăfifpn nhiềyqvqu mộfifpt chúkhymt, ngưhinfơyucwi xem tiểkkqou mậiifyp mạmjtup bêfzfan kia cứqpsx vẫduhbn luôtlpcn trộfifpm ngắpsjfm ngưhinfơyucwi!”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng làeeqdyfjq chúkhymt ngoàeeqdi ýjblr muốzpndn, cha củnxfja hắpsjfn tuy rằxktong khôtlpcng võlzvatlpcng, bấcqozt quánffo vẫduhbn làeeqd thựsqigc sắpsjfc bégbaqn.

Bạmjtuch Hạmjtu hỏqihni Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng, “Ngưhinfơyucwi nhậiifyn thứqpsxc tiểkkqou mậiifyp mạmjtup kia sao?”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng lắpsjfc đeeqdhfhru.


Bạmjtuch Hạmjtuyfjqn nóyfjqi, “Vàeeqdi tiểkkqou hàeeqdi nhi nàeeqdy giốzpndng nhưhinfyfjqnffoi sựsqigcinhnh sợgfrlnxfji gìcinh.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng khôtlpcng hiểkkqou, quay sang lạmjtui nhìcinhn thoánffong qua bàeeqdn đeeqdzpndi diệfzfan.

fifpm tiểkkqou hàeeqdi nhi vâqihny quanh mộfifpt bàeeqdn ăfifpn cơyucwm, nhìcinhn còyfjqn làeeqd bộfifpnffong ăfifpn ngon, khôtlpcng giốzpndng nhưhinfeeqdyfjqnffoi gìcinh bấcqozt an.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng quay đeeqdhfhru lạmjtui màeeqd liếoebic Bạmjtuch Hạmjtu, “Ngưhinfơyucwi xánffoc đeeqdyxgqnh?”

Bạmjtuch Hạmjtu gậiifyt đeeqdhfhru, “Bọuacsn họuacs vừeeqda rồzwcai chuẩeeqdn bịyxgq đeeqdi, nhìcinhn đeeqdếoebin ngưhinfơyucwi đeeqdãnxfj đeeqdếoebin rồzwcai liềyqvqn lạmjtui ngồzwcai xuốzpndng.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nhíitilu màeeqdy.

“Gọuacsi mộfifpt bàeeqdn đeeqdzwca ăfifpn, còyfjqn khôtlpcng cóyfjq bắpsjft đeeqdhfhru ăfifpn liềyqvqn đeeqdqpsxng lêfzfan, hơyucwn nữeslla làeeqd từeeqd bốzpndn phíitila màeeqd chạmjtuy ra bêfzfan ngoàeeqdi.” Bạmjtuch Hạmjtuyfjqi, “Nhưhinfng ngưhinfơyucwi đeeqdi theo phíitila sau ta vừeeqda tiếoebin đeeqdếoebin, bọuacsn họuacs liềyqvqn đeeqdyqvqu dừeeqdng, tiểkkqou mậiifyp mạmjtup kia đeeqduacsng vàeeqdo ta sau, mấcqozy ngưhinfkoeki thiếoebiu niêfzfan kia đeeqdyqvqu đeeqdãnxfj trởpvlk lạmjtui, đeeqdếoebin bêfzfan cạmjtunh bàeeqdn ăfifpn cơyucwm.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng liếoebic, thậiifyt lâqihnu sau nóyfjqi, “Cho nêfzfan ngưhinfơyucwi bìcinhnh thưhinfkoekng làeeqd giảyucw bộfifp hồzwca đeeqdzwca?”

Bạmjtuch Hạmjtueeqdm vẻhfhr mặjblpt nghiêfzfam túkhymc, “Cha ngưhinfơyucwi khi nàeeqdo thìcinh hồzwca đeeqdzwca a?”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nhưhinfhimwn màeeqdy nhìcinhn hắpsjfn, ýjblr tứqpsx —— ngưhinfơyucwi muốzpndn ta nêfzfau víitil dụuacs?

Bạmjtuch Hạmjtu chỉhfhreeqdo trưhinfhimwc mắpsjft Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nhồzwcai đeeqdhfhry đeeqdzwca ăfifpn, “Ăhntdn xong cho ta! Mộfifpt thưhinfhimwc đeeqdyqvqu khôtlpcng cho chừeeqda lạmjtui!”

Khi đeeqdang nóyfjqi chuyệfzfan, tiểkkqou nhịyxgq đeeqdưhinfa tớhimwi cho Bạmjtuch Hạmjtu mộfifpt con gàeeqdhinfhimwng.

Bạmjtuch Hạmjtu tiếoebip nhậiifyn, bưhinfng chégbaqn đeeqdĩjblra đeeqdqpsxng lêfzfan, đeeqdi bộfifp đeeqdếoebin chỗcnfwfifpm tiểkkqou hàeeqdi nhi kia ngồzwcai, đeeqdem gàeeqdhinfhimwng bỏqihneeqdo trêfzfan bàeeqdn, mờkoeki bọuacsn họuacs ăfifpn.


fifpm tiểkkqou hàeeqdi nhi ngẩeeqdng mặjblpt lêfzfan xem Bạmjtuch Hạmjtu, mắpsjft lộfifp ra vẻhfhr kinh ngạmjtuc.

Bạmjtuch Hạmjtu đeeqdưhinfa tay sờkoek sờkoek đeeqdhfhru tiểkkqou tửbkzagbaqo kia, hỏqihni, “Cánffoc ngưhinfơyucwi đeeqdi chỗcnfweeqdo a?”

Thiếoebiu niêfzfan lớhimwn nhấcqozt nhìcinhn Bạmjtuch Hạmjtu, mởpvlk miệfzfang nóyfjqi, “Chúkhymng ta đeeqdi Khai Phong Phủnxfj.”

Bạmjtuch Hạmjtu gậiifyt gậiifyt đeeqdhfhru, cưhinfkoeki nóyfjqi, “Chúkhymng ta cũpsjfng đeeqdi Khai Phong Phủnxfj a.”

fifpm tiểkkqou hàeeqdi nhi đeeqdyqvqu nhìcinhn hắpsjfn.

Bạmjtuch Hạmjtuhinfơyucwn tay chỉhfhr phíitila Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng phíitila sau, đeeqdang nhìcinhn chằxktom chằxktom chégbaqn cơyucwm đeeqdhfhry đeeqdzwca ăfifpn nghiêfzfan cứqpsxu từeeqdyucwi nàeeqdo bắpsjft đeeqdhfhru, nóyfjqi, “Đqpsxóyfjqeeqd nhi tửbkza củnxfja ta, chúkhymng ta cùesllng đeeqdi đeeqdưhinfkoekng, cánffoc ngưhinfơyucwi theo hắpsjfn làeeqdm bạmjtun đeeqdi.”

“Khụuacs khụuacs…” Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng vừeeqda mớhimwi nhégbaqt mộfifpt hơyucwi đeeqdzwca ăfifpn đeeqdếoebin miệfzfang vưhinfơyucwn tay đeeqdcqozm ngựsqigc.

fifpm tiểkkqou hàeeqdi nhi “soạmjtut” mộfifpt tiếoebing đeeqdzwcang thờkoeki nhìcinhn phíitila Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng vừeeqda vỗcnfw ngựsqigc vừeeqda đeeqdem Vâqihnn Trung Đqpsxao đeeqdjblpt ởpvlk trêfzfan băfifpng ghếoebi cầhfhrm lấcqozy phóyfjqng lêfzfan mặjblpt bàeeqdn.

eeqdi tiểkkqou hàeeqdi nhi theo bảyucwn năfifpng màeeqd nhìcinhn liếoebic mắpsjft ngoàeeqdi cửbkzaa mộfifpt cánffoi.

“Bấcqozt quánffo chúkhymng ta trưhinfhimwc muốzpndn đeeqdi nhìcinhn xiếoebic ảyucwo thuậiifyt, chơyucwi đeeqdếoebin chạmjtung vạmjtung hãnxfjy vềyqvq Khai Phong a!” Bạmjtuch Hạmjtuyfjqi.

fifpm tiểkkqou hàeeqdi nhi đeeqdzwcang thờkoeki ngoan ngoãnxfjn gậiifyt đeeqdhfhru, “Ânqgfn!”

nffoi đeeqdqpsxa lớhimwn nhấcqozt còyfjqn rấcqozt lễpsjf phégbaqp, theo Bạmjtuch Hạmjtuyfjqi, “Tạmjtu tạmjtu đeeqdmjtui thúkhymc!”

“…”

hinfơyucwi cưhinfkoeki củnxfja Bạmjtuch Hạmjtu cứqpsxng đeeqdkoek, sau đeeqdóyfjqhinfơyucwn tay tóyfjqm cổeeqd tiểkkqou mậiifyp mạmjtup kia, “Ngưhinfơyucwi kêfzfau ai đeeqdmjtui thúkhymc? Kêfzfau ca ca cho ta…”

Chu vi thựsqigc khánffoch sôtlpci nổeeqdi ghégbaq mắpsjft, kinh hãnxfji màeeqd nhìcinhn mộfifpt đeeqdmjtui nhâqihnn đeeqdzpndi mộfifpt đeeqdqpsxa bégbaq “sửbkza dụuacsng bạmjtuo lựsqigc”.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng đeeqdkkqo chégbaqn cơyucwm xuốzpndng, qua kégbaqo cổeeqd ánffoo cha củnxfja hắpsjfn trởpvlk vềyqvqfzfan cạmjtunh bàeeqdn, đeeqdkkqo hắpsjfn ngồzwcai xong đeeqdeeqdng gâqihny chuyệfzfan thịyxgq phi.

Bạmjtuch Hạmjtu bấcqozt mãnxfjn màeeqd ôtlpcm cánffonh tay trừeeqdng mấcqozy tiểkkqou hàeeqdi nhi kia.

Tiểkkqou tửbkzagbaqo xoa cổeeqd nhìcinhn đeeqdmjtui ca củnxfja hắpsjfn, ýjblr tứqpsx —— ngưhinfơyucwi nóyfjqi màeeqd tạmjtui sao hắpsjfn lạmjtui túkhymm ta?

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng cũpsjfng khôtlpcng hiểkkqou màeeqd liếoebic Bạmjtuch Hạmjtu.

Bạmjtuch Hạmjtu nhăfifpn mặjblpt —— tiểkkqou tửbkzagbaqo kia túkhymm cổeeqd cảyucwm giánffoc thựsqigc làeeqd tốzpndt!

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng quyếoebit đeeqdyxgqnh khôtlpcng nhìcinhn cha củnxfja hắpsjfn, tiếoebip tụuacsc ăfifpn cơyucwm.

Bạmjtuch Hạmjtu nguôtlpci giậiifyn, hỏqihni, “Phánffot hiệfzfan làeeqd ai tìcinhm mấcqozy tiểkkqou hàeeqdi nhi kia khôtlpcng?”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng gậiifyt gậiifyt đeeqdhfhru, “Vừeeqda rồzwcai trưhinfhimwc cửbkzaa cóyfjq hai ngưhinfkoeki đeeqdi rồzwcai, phảyucwi làeeqd ngưhinfkoeki phụuacs tránffoch theo dõlzvai.”

“Ngưhinfơyucwi khôtlpcng chêfzfa ta xen vàeeqdo việfzfac củnxfja ngưhinfkoeki khánffoc a?” Bạmjtuch Hạmjtuyfjqyfjq hỏqihni.

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nhìcinhn hắpsjfn, tựsqiga hồzwca cảyucwm thấcqozy buồzwcan cưhinfkoeki, “Trưhinfhimwc ngưhinfơyucwi nóyfjqi ta mưhinfkoeki hai canh giờkoekpvlkesllng ai?”

Bạmjtuch Hạmjtu nhánffoy mắpsjft mấcqozy cánffoi, “Triểkkqon Chiêfzfau a.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng gậiifyt đeeqdhfhru, “Cho nêfzfan nóyfjqi, xen vàeeqdo việfzfac củnxfja ngưhinfkoeki khánffoc cánffoi gìcinh, sớhimwm đeeqdãnxfj thàeeqdnh thóyfjqi quen.”

Bạmjtuch Hạmjtuhinfkoeki tủnxfjm tỉhfhrm chọuacst chọuacst con mìcinhnh, vừeeqda lạmjtui gắpsjfp cánffoi châqihnn gàeeqd cho hắpsjfn.

“Muốzpndn ăfifpn no chếoebit.”

“Ngưhinfơyucwi ăfifpn nhiềyqvqu mộfifpt chúkhymt cho ta! Ăhntdn đeeqdếoebin mậiifyp nhưhinf Tiểkkqou Tứqpsx Tửbkza vậiifyy!”

“Vậiifyy khôtlpcng phảyucwi Cẩeeqdm Mao Thửbkza, làeeqd chuộfifpt đeeqdzwcang…”

Bạmjtuch Hạmjtu vỗcnfw tay mộfifpt cánffoi, “Ai nha Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng ngưhinfơyucwi hiểkkqou đeeqdưhinfgfrlc nóyfjqi giỡjblpn, quảyucw nhiêfzfan con chuộfifpt đeeqdi theo mèuwrqo nhánffoo loạmjtun thìcinh đeeqdyqvqu cóyfjq tiềyqvqn đeeqdzwca.”

Bạmjtuch Ngọuacsc Đqpsxưhinfkoekng nguýjblrt hắpsjfn mộfifpt cánffoi, “Nuôtlpci mèuwrqo chíitilnh làeeqd ta!”



“Ắhntdt xìcinh…”

Tiểkkqou Tứqpsx Tửbkza đeeqdfifpt nhiêfzfan hắpsjft xìcinh mộfifpt cánffoi, xoa xoa cánffoi mũpsjfi, đeeqdưhinfa cho Côtlpcng Tôtlpcn đeeqdang kiểkkqom tra thi thểkkqo mộfifpt thanh trúkhymc đeeqdao.

khymc nàeeqdy, nha dịyxgqch Khai Phong Phủnxfj đeeqdem trưhinfhimwc cửbkzaa Thánffoi Bạmjtuch Cưhinf đeeqdyqvqu ngăfifpn lạmjtui, Tiểkkqou Lụuacsc tửbkzaesllng chưhinfpvlkng quầhfhry đeeqdyqvqu đeeqdang trảyucw lờkoeki câqihnu hỏqihni củnxfja Vưhinfơyucwng Triềyqvqu Mãnxfjnffon Trưhinfơyucwng Long Triệfzfau Hổeeqd.

tlpcng Tôtlpcn vừeeqda lắpsjfc đeeqdhfhru thởpvlkeeqdi vừeeqda kiểkkqom tra thi thểkkqo, lẩeeqdm bẩeeqdm, Triểkkqon Chiêfzfau quảyucw thựsqigc làeeqd suy thầhfhrn!

Triệfzfau Phổeeqd đeeqdzwcang thờkoeki theo tớhimwi xem nánffoo nhiệfzfat cũpsjfng mang theo hoàeeqdng thàeeqdnh quâqihnn chạmjtuy tớhimwi duy trìcinh trậiifyt tựsqig, Ânqgfu Dưhinfơyucwng đeeqdang nóyfjqi chuyệfzfan phiếoebim.

“Ta nóyfjqi cánffoi gìcinh tớhimwi a!” Triệfzfau Phổeeqdhinfơyucwn tay muốzpndn đeeqdánffonh Ânqgfu Dưhinfơyucwng.

“Ta cũpsjfng vậiifyy quánffo ngâqihny thơyucw, thếoebi nhưhinfng cảyucwm thấcqozy Triểkkqon Chiêfzfau xuấcqozt môtlpcn cóyfjq thểkkqo khôtlpcng chiếoebim thi thểkkqo.” Ânqgfu Dưhinfơyucwng bấcqozt đeeqdpsjfc dĩjblr bỏqihn tiềyqvqn, lầhfhrn nàeeqdy tổeeqdn thấcqozt trầhfhrm trọuacsng.

Trâqihnu Lưhinfơyucwng cùesllng Lâqihnm Dạmjtu Hỏqihna cũpsjfng tớhimwi.

qihnm Dạmjtu Hỏqihna vuốzpndt cằxktom, “Vậiifyy cũpsjfng làeeqdeeqd mộfifpt loạmjtui thầhfhrn kỹcinh a! Triểkkqon Chiêfzfau quảyucw thựsqigc thiêfzfan phúkhym dịyxgq bẩeeqdm!”

Trâqihnu Lưhinfơyucwng hơyucwi hơyucwi nhưhinfhimwn màeeqdy, “Khóyfjq tránffoch ngưhinfkoeki ta rửbkzaa tay chậiifyu vàeeqdng khôtlpcng thỉhfhrnh hắpsjfn.”

Mọuacsi ngưhinfkoeki soạmjtut mộfifpt tiếoebing quay sang nhìcinhn Trâqihnu Lưhinfơyucwng.

“Áxpttc…” Phíitila sau, Thiêfzfan Tôtlpcn khôtlpcng biếoebit khi nàeeqdo thìcinh chạmjtuy tớhimwi vỗcnfw tay mộfifpt cánffoi, “Nguyêfzfan lai làeeqd nguyêfzfan nhâqihnn nàeeqdy!”

Ânqgfn Hậiifyu ôtlpcm cánffonh tay gậiifyt đeeqdhfhru, “Lýjblr do thựsqigc đeeqdhfhry đeeqdnxfj a, Biểkkqon Thịyxgqnh quảyucw nhiêfzfan làeeqd ngưhinfkoeki thôtlpcng minh.”

Trêfzfan lầhfhru hai, Triểkkqon Chiêfzfau đeeqdang đeeqdqpsxng bêfzfan cửbkzaa sổeeqdyfjqi chuyệfzfan vớhimwi Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc, mộfifpt bêfzfan lôtlpcng màeeqdy run rẩeeqdy, hắpsjfn đeeqdyqvqu cóyfjq thểkkqo nghe thấcqozy a, cánffoc ngưhinfơyucwi thựsqigc lắpsjfm mồzwcam!

Đqpsxzpndi diệfzfan Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc say rưhinfgfrlu cũpsjfng tỉhfhrnh, đeeqdzpndi Triểkkqon Chiêfzfau négbaqm qua ánffonh mắpsjft đeeqdzwcang tìcinhnh.



Vốzpndn làeeqd, cóyfjq ngưhinfkoeki nhảyucwy lầhfhru bỏqihncinhnh, Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc xuấcqozt hiệfzfan tạmjtui bêfzfan cửbkzaa sổeeqd, hắpsjfn phảyucwi làeeqd ngưhinfkoeki hiềyqvqm nghi lớhimwn nhấcqozt. Chíitilnh làeeqd khôtlpcng đeeqdgfrli Côtlpcng Tôtlpcn đeeqdếoebin khánffom nghiệfzfam tửbkza thi, Tiểkkqou Tứqpsx Tửbkza nhìcinhn thoánffong qua thi thểkkqo đeeqdãnxfjyfjqi, ngưhinfkoeki khôtlpcng phảyucwi ngãnxfj chếoebit, bởpvlki vìcinh trêfzfan cổeeqd ngưhinfkoeki chếoebit cóyfjq mộfifpt lỗcnfw thủnxfjng rấcqozt lớhimwn, cho nêfzfan mớhimwi nhiềyqvqu mánffou nhưhinf vậiifyy.

Đqpsxi vàeeqdo lầhfhru hai, trong phòyfjqng nơyucwi nơyucwi đeeqdyqvqu làeeqdnffou, ngưhinfkoeki chếoebit trêfzfan ngưhinfkoeki cũpsjfng đeeqdyqvqu làeeqdnffou, Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc đeeqdqpsxng ởpvlkfzfan cửbkzaa sổeeqd nhìcinhn xung quanh, trêfzfan ngưhinfkoeki trêfzfan tay mộfifpt chúkhymt mánffou đeeqdyqvqu khôtlpcng cóyfjq.

Triểkkqon Chiêfzfau hỏqihni hắpsjfn xảyucwy ra chuyệfzfan gìcinh.

Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc nóyfjqi, hắpsjfn tạmjtui cánffoch vánffoch ngủnxfj say, đeeqdfifpt nhiêfzfan cảyucwm giánffoc đeeqdếoebin mộfifpt cỗcnfw nộfifpi lựsqigc khánffoc thưhinfkoekng còyfjqn mang theo sánffot khíitil, vìcinh thếoebi liềyqvqn tỉhfhrnh lạmjtui.

Đqpsxiểkkqom nàeeqdy Triểkkqon Chiêfzfau ngưhinfgfrlc lạmjtui tin tưhinfpvlkng. Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc đeeqdeeqdng nhìcinhn tuổeeqdi trẻhfhr, đeeqdóyfjqpsjfng làeeqd cao thủnxfj trong cao thủnxfj, ngưhinfkoeki luyệfzfan võlzva đeeqdang ngủnxfj, khua chiêfzfang gõlzva trốzpndng dĩjblr nhiêfzfan cóyfjq thểkkqo biếoebin thàeeqdnh tỉhfhrnh, nhưhinfng làeeqd mộfifpt cỗcnfwnffot khíitil hay mộfifpt tia nộfifpi lựsqigc khánffoc thưhinfkoekng, cũpsjfng rấcqozt dễpsjfeeqdng bừeeqdng tỉhfhrnh.

Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc nóyfjqi, “Ta đeeqdeeqdy cửbkzaa ra đeeqdi ra, liềyqvqn nhìcinhn cửbkzaa đeeqdếoebin phòyfjqng đeeqdzpndi diệfzfan mởpvlk ra, sau đeeqdóyfjqyfjq ngưhinfkoeki đeeqdqpsxng ởpvlk cửbkzaa sổeeqd, hai tay bịyxgqt chặjblpt cổeeqd, nơyucwi nơyucwi đeeqdyqvqu làeeqdnffou. Ta xem hắpsjfn lui vềyqvq phíitila sau, đeeqduacsng vàeeqdo cửbkzaa sổeeqd liềyqvqn tégbaq xuốzpndng, tiếoebin lêfzfan muốzpndn kégbaqo hắpsjfn lạmjtui đeeqdãnxfj khôtlpcng còyfjqn kịyxgqp rồzwcai.”

Triểkkqon Chiêfzfau hỏqihni, “Ngưhinfơyucwi khôtlpcng thấcqozy đeeqdưhinfgfrlc nhữesllng ngưhinfkoeki khánffoc?”

“Thờkoeki đeeqdiểkkqom ta lạmjtui phòyfjqng nàeeqdy, giốzpndng nhưhinf thoánffong nhìcinhn hàeeqdnh lang đeeqdhfhru kia cóyfjq mộfifpt thâqihnn ảyucwnh.” Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc đeeqdi đeeqdếoebin bêfzfan ngoàeeqdi, chỉhfhreeqdo mộfifpt đeeqdhfhru hàeeqdnh lang đeeqdzpndi Triểkkqon Chiêfzfau nóyfjqi, “Nhưhinfng làeeqd ta khôtlpcng thấcqozy rõlzva.”

Triểkkqon Chiêfzfau nhíitilu màeeqdy, hỏqihni, “Vậiifyy ngưhinfơyucwi cóyfjq biếoebit ngưhinfkoeki kia làeeqd ai hay khôtlpcng?”

Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc buôtlpcng tay, “Ta ngay cảyucw diệfzfan mạmjtuo hắpsjfn đeeqdyqvqu khôtlpcng thấcqozy rõlzva, ta say rưhinfgfrlu còyfjqn chưhinfa cóyfjq tỉhfhrnh đeeqdâqihnu.”

Triểkkqon Chiêfzfau muốzpndn tìcinhm tiểkkqou nhịyxgq Thánffoi Bạmjtuch Cưhinf tớhimwi hỏqihni hỏqihni, nhưhinfng làeeqd chỉhfhr chớhimwp mắpsjft, thấcqozy đeeqdưhinfgfrlc trêfzfan bàeeqdn cóyfjq mộfifpt câqihny đeeqdao, mộfifpt túkhymi hàeeqdnh trang, còyfjqn cóyfjq mộfifpt ngoạmjtui bàeeqdo.

“Áxpttch…” Triểkkqon Chiêfzfau nhìcinhn chằxktom chằxktom câqihny đeeqdao cùesllng kiệfzfan ngoạmjtui bàeeqdo kia thậiifyt lâqihnu, vưhinfơyucwn tay chỉhfhr chỉhfhr, ýjblr bảyucwo Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc nhìcinhn.

Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc theo phưhinfơyucwng hưhinfhimwng ngóyfjqn tay Triểkkqon Chiêfzfau nhìcinhn liếoebic mắpsjft mộfifpt cánffoi, nhìcinhn chằxktom chằxktom đeeqdzwca vậiifyt trêfzfan bàeeqdn, ngâqihny ngẩeeqdn cảyucw ngưhinfkoeki.

Thậiifyt lâqihnu sau, Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc hỏqihni Triểkkqon Chiêfzfau, “Ngưhinfơyucwi cảyucwm thấcqozy ta sẽgdzb gặjblpp phảyucwi phiềyqvqn toánffoi sao?”

Triểkkqon Chiêfzfau ôtlpcm cánffonh tay gậiifyt gậiifyt đeeqdhfhru, “Hẳakqln làeeqd sẽgdzb đeeqdi.”

“Nhưhinfng ta cánffoi gìcinhpsjfng chưhinfa làeeqdm a, chíitilnh làeeqd tạmjtui cửbkzaa đeeqdzpndi diệfzfan ngủnxfj.”

Triểkkqon Chiêfzfau nghĩjblr nghĩjblr, tiếoebip tụuacsc, “Ai cho ngưhinfơyucwi tạmjtui cửbkzaa đeeqdzpndi diệfzfan ngủnxfj say a?”

Triệfzfau Thậiifyp Lụuacsc hánffo to miệfzfang híitilt phảyucwi lãnxfjnh khíitil, ôtlpcm đeeqdhfhru dậiifym châqihnn, “Xong rồzwcai, nưhinfơyucwng ta hẳakqln muốzpndn làeeqdm thịyxgqt ta…”

Triểkkqon Chiêfzfau cũpsjfng thởpvlkeeqdi, nhìcinhn tửbkza thi nằxktom phíitila dưhinfhimwi lầhfhru kia, lạmjtui mộfifpt lầhfhrn nữeslla cảyucwm khánffoi —— Miêfzfau gia xuấcqozt môtlpcn khôtlpcng chỉhfhr nhặjblpt thi thểkkqo, còyfjqn khôtlpcng nhặjblpt thi thểkkqo đeeqdơyucwn thuầhfhrn, cóyfjq thểkkqo gặjblpp phảyucwi thi thểkkqo đeeqdmjtui phiềyqvqn toánffoi!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.