Linh Vực

Chương 2110 : Một phân thành hai

    trước sau   
Átoclnh ságpxgng cầwimvu vồqjtjng năgifem màqsfhu, mộmuazt màqsfhn sưbzccơosjlng năgifeng lưbzccszjfng nhưbzcc thágpxgc, ởszjf trênpymn đtvfciểytgxm cuốyvsti hưbzcc khôskatng trôskati qua.

Tầwimvn Liệyvstt mưbzccszjfn dùsvmbng tinh khôskatng kícyecnh, mộmuazt lầwimvn nữskata mởszjf ra từetfcng mảczlhng cửgpxga khôskatng gian, đtvfcytgx cho lựyptvc lưbzccszjfng bịczpfgpxgc Mỗadcs Nhĩohfh dẫbzton dắwywyt phâqsfhn tágpxgn vàqsfho cágpxgc nơosjli tinh hàqsfh.

“Hôskatskatskat!”

gifeng lưbzccszjfng nàqsfhy, bay vàqsfho bênpymn trong tinh hàqsfh, làqsfhm cho tinh khôskatng chỗadcs bọmvlrn họmvlr, lạohfhi trởszjfnpymn năgifeng lưbzccszjfng nồqjtjng đtvfcwimvm hẳiritn lênpymn.

“Tốyvstt rồqjtji!”

Thiênpymn Khảczlhi cùsvmbng mộmuazt Thágpxgnh giảczlh trong Âfvgnm ảczlhnh sinh mệyvstnh chiếrrxzn đtvfcrghyu, trưbzccrylnc hếrrxzt cảczlhm giágpxgc đtvfcưbzccszjfc dịczpf thưbzcclmbing, Thiênpymn Khảczlhi vẻoiqd mặtvfct phấrghyn chấrghyn.


Hắwywyn biếrrxzt, Tầwimvn Liệyvstt cùsvmbng Thágpxgnh thầwimvn chiếrrxzn đtvfcrghyu, nhấrghyt đtvfcczpfnh làqsfhjulx chuyểytgxn cơosjl!

uorwng chỉldnfjulx nhưbzcc vậwimvy, phầwimvn đtvfcôskatng năgifeng lưbzccszjfng tinh hàqsfh bịczpf Thágpxgnh thầwimvn dẫbzton dắwywyt đtvfci nàqsfhy, mớrylni cójulx thểytgx đtvfci màqsfh quay lạohfhi.

Hắwywyn rốyvstt cuộmuazc cảczlhm thấrghyy tâqsfhm an.

Bởszjfi vìohfh hắwywyn rõrghyqsfhng, trụgife cộmuazt cấrghyu thàqsfhnh tinh hàqsfh vựyptvc giớrylni, chícyecnh làqsfhgpxgc loạohfhi năgifeng lưbzccszjfng tinh khôskatng.

gifeng lưbzccszjfng nàqsfhy mộmuazt khi mấrghyt đtvfci, tinh hàqsfh bọmvlrn họmvlr sẽhczp sụgifep đtvfcicqy biếrrxzn mấrghyt, hơosjln nữskata vĩohfhnh viễjulxn khôskatng cójulx khảczlhgifeng tựyptvqsfhnh.

Hiệyvstn nay, tuy ởszjfbzccrylni lựyptvc lưbzccszjfng Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, khôskatng hềeqsl thiếrrxzu vựyptvc giớrylni khôskatng gian, nhâqsfhn xójulxi mòjyoon nhiềeqslu năgifeng lưbzccszjfng màqsfh sụgifep đtvfcicqy, nhưbzccng chỉldnf cầwimvn năgifeng lưbzccszjfng nàqsfhy trởszjf lạohfhi, mấrghyy trăgifem vạohfhn năgifem sau, còjyoon cójulx thểytgxjulx vựyptvc giớrylni mớrylni mộmuazt lầwimvn nữskata sinh ra.

Chỉldnf cầwimvn năgifeng lưbzccszjfng căgifen bảczlhn còjyoon đtvfcójulx, tinh hàqsfh, sẽhczp khôskatng châqsfhn chícyecnh đtvfci hưbzccrylnng diệyvstt vong.

“May mắwywyn, may mắwywyn…”

Linh tộmuazc Thâqsfhm Lam, sau khi năgifeng lưbzccszjfng thiênpymn đtvfcczpfa kia trởszjf vềeqsl, cũuorwng thựyptvc rõrghyqsfhng thấrghyy rõrghy đtvfcưbzccszjfc.

qsfhng khôskatng cójulx tham chiếrrxzn, lạohfhi lấrghyy vậwimvn mệyvstnh bícyec thuậwimvt kỳuorw lạohfh, cảczlhm giágpxgc từetfcng biếrrxzn hójulxa nhỏgifeczpf củuorwa tinh hàqsfh.

Khi ba mưbzccơosjli lăgifem phâqsfhn thâqsfhn củuorwa Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, đtvfcnpymn cuồqjtjng hấrghyp thu dẫbzton dắwywyt năgifeng lưbzccszjfng thiênpymn đtvfcczpfa, toàqsfhn bộmuaz huyếrrxzt mạohfhch chiếrrxzn sĩohfhsvmbng Âfvgnm ảczlhnh sinh mệyvstnh chiếrrxzn đtvfcrghyu, năgifeng lưbzccszjfng tiênpymu hao, cũuorwng khôskatng thểytgx nhanh chójulxng bổicqy sung.

Đahrwójulxqsfh bởszjfi vìohfh, toàqsfhn bộmuaz lựyptvc lưbzccszjfng cưbzcclmbing giảczlh huyếrrxzt mạohfhch, đtvfceqslu phágpxgt ra từetfcgifeng lưbzccszjfng thiênpymn đtvfcczpfa ởszjfgpxgc tinh hàqsfh.

Khi toàqsfhn bộmuazgifeng lưbzccszjfng thiênpymn đtvfcczpfa củuorwa tinh hàqsfh, đtvfceqslu kịczpfch liệyvstt xójulxi mòjyoon, cưbzcclmbing giảczlh huyếrrxzt mạohfhch cũuorwng khôskatng cójulx thểytgx khôskati phụgifec nhanh đtvfcưbzccszjfc.


Nhưbzcc vậwimvy đtvfci xuốyvstng, cưbzcclmbing giảczlhqsfhy cùsvmbng Âfvgnm ảczlhnh sinh mệyvstnh chiếrrxzn đtvfcrghyu, chắwywyc chắwywyn nốyvsti nghiệyvstp vôskat lựyptvc!

Toàqsfhn bộmuazbzcclmbing giảczlh, đtvfcãobyvszjf khi chiếrrxzn đtvfcrghyu, dầwimvn dầwimvn cảczlhm giágpxgc đtvfcưbzccszjfc năgifeng lưbzccszjfng tinh hàqsfh đtvfcwimvy đtvfcuorw, bọmvlrn họmvlr tuy khôskatng rõrghyqsfhng lắwywym nguyênpymn do trong đtvfcójulx, nhưbzccng rõrghyqsfhng nhấrghyt đtvfcczpfnh làqsfh Tầwimvn Liệyvstt đtvfcang nhúpzcpng tay vàqsfho việyvstc nàqsfhy.

“Kiênpymn trìohfh trụgife!”

gpxgi nàqsfhy làqsfh tiếrrxzng lòjyoong củuorwa toàqsfhn bộmuaz bọmvlrn họmvlr!

Đahrwiểytgxm cuốyvsti hưbzcc khôskatng.

Phầwimvn đtvfcôskatng năgifeng lưbzccszjfng từetfc tinh khôskatng bọmvlrn họmvlr, sau khi nhấrghyt nhấrghyt biếrrxzn mấrghyt trong cửgpxga khôskatng gian, Tầwimvn Liệyvstt lạohfhi vậwimvn chuyểytgxn tinh khôskatng kícyecnh.

Cửgpxga khôskatng gian nàqsfhy, đtvfcmuazt nhiênpymn toàqsfhn bộmuaz biếrrxzn mấrghyt vôskatohfhnh.

qsfhpzcpc nàqsfhy, ba mưbzccơosjli lăgifem phágpxgp thâqsfhn củuorwa Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, đtvfceqslu bịczpf vựyptvc ngoạohfhi lưbzccu quang hắwywyn nắwywym trong tay đtvfcágpxgnh nágpxgt.

yptv trưbzccrylnc mắwywyt Tầwimvn Liệyvstt, chỉldnfjyoon lạohfhi cójulx mộmuazt Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh quang ágpxgm rõrghyqsfhng!

Nửgpxga thâqsfhn thểytgx củuorwa Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh giốyvstng nhưbzcc cắwywym rễjulxszjf Âfvgnm Ảudcfnh ágpxgm giớrylni, nhẹfvgn nhàqsfhng rung rung, chợszjft phágpxgt ra tiếrrxzng rícyect.

“Hôskat!”

Từetfcnpymn trong Âfvgnm Ảudcfnh ágpxgm giớrylni, đtvfcmuazt nhiênpymn trôskati nổicqyi ra mộmuazt cágpxgi hảczlhi dưbzccơosjlng lưbzccu quang rạohfhng rỡahrw, hảczlhi dưbzccơosjlng nọmvlr, giốyvstng nhưbzccqsfh từetfc phầwimvn đtvfcôskatng chùsvmbm tia ságpxgng tạohfho thàqsfhnh.

“Tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi!”


Tầwimvn Liệyvstt chỉldnf nhìohfhn thoágpxgng qua, đtvfcãobyv biếrrxzt hảczlhi dưbzccơosjlng kỳuorw dịczpf từetfcgpxgc chùsvmbm ságpxgng tụgife tậwimvp nọmvlr, chícyecnh làqsfh tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi hộmuazi tụgife tẫbzton diệyvstt chi quang.

yptv trong tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, Tầwimvn Liệyvstt nhìohfhn thấrghyy ságpxgu cágpxgi quang đtvfcqsfhn thậwimvt lớrylnn, khôskatng ngừetfcng bàqsfhnh trưbzccrylnng, tựyptva nhưbzccszjf nhanh chójulxng ngưbzccng tụgifegifeng lưbzccszjfng tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi.

Tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, đtvfcãobyvszjf sau ságpxgu cágpxgi quang đtvfcqsfhn thậwimvt lớrylnn nọmvlrqsfhm nhậwimvp, trởszjfnpymn rung chuyểytgxn khôskatng ngớrylnt.

gpxgu cágpxgi quang đtvfcqsfhn nọmvlr, tựyptv nhiênpymn chícyecnh làqsfh lụgifec đtvfcohfhi hưbzcc hồqjtjn chi linh, bọmvlrn chúpzcpng sau khi từetfc trong cơosjl thểytgx Tầwimvn Liệyvstt bay ra, toàqsfhn bộmuaz nhậwimvp vàqsfho tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, tựyptva nhưbzcc muốyvstn thôskatng qua tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, đtvfcem lựyptvc lưbzccszjfng tựyptv thâqsfhn tăgifeng lênpymn tớrylni cựyptvc hạohfhn!

“Ởyptv trênpymn ngưbzcclmbii bọmvlrn chúpzcpng, cójulx khícyec tứencvc linh hồqjtjn củuorwa ngưbzccơosjli. Xem ra, mộmuazt lầwimvn chúpzcpng ta chiếrrxzn đtvfcrghyu trưbzccrylnc, ngưbzccơosjli từetfc trong tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi chiếrrxzm đtvfcưbzccszjfc vàqsfhi thứencv, cho nênpymn mớrylni cójulx thểytgx sinh ra ságpxgu tẫbzton diệyvstt chi linh mớrylni nàqsfhy”.

gpxgc Mỗadcs Nhĩohfh nhìohfhn tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, sau khi từetfc Âfvgnm Ảudcfnh ágpxgm giớrylni bay đtvfcếrrxzn đtvfciểytgxm cuốyvsti hưbzcc khôskatng, ágpxgnh mắwywyt cójulx chúpzcpt thâqsfhm trầwimvm.

“Tốyvstt lắwywym, ngưbzccơosjli vìohfh mộmuazt trậwimvn chiếrrxzn nàqsfhy, thìohfh ra cũuorwng sớrylnm cójulx chuẩfvgnn bịczpf. Ta đtvfcãobyv biếrrxzt, ngưbzccơosjli khôskatng phảczlhi dễjulxqsfhng đtvfcyvsti phójulx nhưbzcc vậwimvy, bằkmjlng khôskatng, ta mộmuazt lầwimvn trưbzccrylnc đtvfcãobyv chéczpfm giếrrxzt ngưbzccơosjli, nuốyvstt hếrrxzt tinh khôskatng cágpxgc ngưbzccơosjli!”

“Răgifeng rắwywyc!”

Thâqsfhn hìohfhnh Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, đtvfcmuazt nhiênpymn mộmuazt phâqsfhn thàqsfhnh hai, biếrrxzn thàqsfhnh hai Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh.

Mộmuazt Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh trong đtvfcójulx, chícyecnh làqsfh từetfc lựyptvc lưbzccszjfng ágpxgo nghĩohfha Âfvgnm ảczlhnh sinh mệyvstnh phágpxgp tắwywyc ngưbzccng kếrrxzt màqsfh thàqsfhnh, mộmuazt Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, lạohfhi làqsfhgifen cứencv lựyptvc lưbzccszjfng ba mưbzccơosjli lăgifem hồqjtji quy giảczlh ngưbzccng tụgife.

gpxgc Mỗadcs Nhĩohfh U ágpxgm nhưbzcc ma ảczlhnh, mộmuazt đtvfcwimvu chui vàqsfho tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, đtvfci đtvfcyvsti phójulx lụgifec đtvfcohfhi hưbzcc hồqjtjn chi linh.

gpxgc Mỗadcs Nhĩohfhqsfho quang lấrghyp lágpxgnh, lạohfhi làqsfhwimvm ầwimvm màqsfh đtvfcmuazng, hưbzccrylnng hưbzcc khôskatng Tầwimvn Liệyvstt cấrghyt bưbzccrylnc màqsfh đtvfcếrrxzn.

“Y nha! Y nha y nha!”


Ngay tạohfhi lúpzcpc nàqsfhy, Tầwimvn Liệyvstt lạohfhi mộmuazt lầwimvn nghe đtvfcưbzccszjfc hưbzcc hồqjtjn chi linh linh hồqjtjn hôskatnpymn.

Hắwywyn đtvfcmuazt nhiênpymn rõrghyqsfhng, tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, chícyecnh làqsfhszjfbzccrylni ságpxgu bọmvlrn họmvlr hợszjfp lựyptvc, bịczpf bọmvlrn họmvlr từetfc Âfvgnm Ảudcfnh ágpxgm giớrylni mang vàqsfho đtvfciểytgxm cuốyvsti hưbzcc khôskatng.

Bọmvlrn họmvlr tựyptv biếrrxzt, lấrghyy lựyptvc lưbzccszjfng bọmvlrn họmvlr, làqsfh khôskatng cójulx biệyvstn phágpxgp chiếrrxzn thắwywyng Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh.

Cho nênpymn, bọmvlrn họmvlr hy vọmvlrng cójulx thểytgxsvmbng hắwywyn hợszjfp lựyptvc, mưbzccszjfn dùsvmbng mộmuazt bộmuaz phậwimvn lựyptvc lưbzccszjfng củuorwa hắwywyn, đtvfci chốyvstng lạohfhi Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh!

“Ta tựyptv nhiênpymn sẽhczp khôskatng đtvfcytgx cho cágpxgc ngưbzccơosjli thấrghyt vọmvlrng”.

Tầwimvn Liệyvstt nhếrrxzch miệyvstng cưbzcclmbii, nhágpxgy mắwywyt nghênpymnh hưbzccrylnng Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfhqsfho quang vạohfhn trưbzccszjfng kia, cùsvmbng khốyvsti thâqsfhn thểytgxqsfhy củuorwa hắwywyn cắwywyn xéczpfsvmbng mộmuazt chỗadcs.

Khi hắwywyn cùsvmbng nàqsfhy Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh cắwywyn xéczpf, đtvfcuorw loạohfhi huyếrrxzt mạohfhch bícyec thuậwimvt đtvfcếrrxzn từetfcgpxgu hoàqsfhn mỹpgyp trong cơosjl thểytgx hắwywyn, cùsvmbng đtvfcuorw loạohfhi lựyptvc lưbzccszjfng ágpxgo nghĩohfha Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh từetfc ba mưbzccơosjli lăgifem hồqjtji quy giảczlhohfhnh ngộmuaz đtvfcưbzccszjfc, hung hăgifeng va chạohfhm.

yptv trênpymn ngưbzcclmbii hắwywyn cùsvmbng Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, ẩfvgnn chứencva vôskat sốyvst lựyptvc lưbzccszjfng khícyec tứencvc phágpxgp tắwywyc khágpxgc nhau, giốyvstng nhưbzcc ngàqsfhn vạohfhn lưbzccu quang tinh thầwimvn giao kícyecch.

“Oàqsfhnh đtvfcùsvmbng đtvfcùsvmbng!”

Đahrwiểytgxm cuốyvsti hưbzcc khôskatng, phágpxgt ra nổicqy vang trờlmbii sụgifep đtvfcrghyt nứencvt, huyếrrxzt mạohfhch lựyptvc lưbzccszjfng trong cơosjl thểytgx Tầwimvn Liệyvstt, y theo trong Trấrghyn hồqjtjn châqsfhu, đtvfcuorw loạohfhi phưbzccơosjlng thứencvc cổicqy trậwimvn đtvfcqjtj huyềeqsln ảczlho màqsfh sắwywyp hàqsfhng.

Đahrwiềeqslu nàqsfhy làqsfhm cho Tầwimvn Liệyvstt khícyec thếrrxz khôskatng ngừetfcng tăgifeng cưbzcclmbing.

Thâqsfhn thểytgx kia củuorwa Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, lấrghyy lựyptvc lưbzccszjfng ágpxgo nghĩohfha ba mưbzccơosjli lăgifem hồqjtji quy giảczlhqsfhy dựyptvng, hắwywyn cũuorwng cójulx thểytgx thoảczlhi mágpxgi cójulx thừetfca vậwimvn dụgifeng đtvfcuorw loạohfhi lựyptvc lưbzccszjfng bícyec thuậwimvt.

Bọmvlrn họmvlr mỗadcsi mộmuazt lầwimvn tứencv chi tiếrrxzp xúpzcpc, đtvfceqslu phụgifet ra ágpxgnh lửgpxga ságpxgng lạohfhn đtvfcếrrxzn mứencvc tậwimvn cùsvmbng, ágpxgnh lửgpxga nàqsfhy toàqsfhn bộmuaz đtvfceqslu khắwywyc đtvfcuorw loạohfhi huyếrrxzt mạohfhch thầwimvn bícyecsvmbng lựyptvc lưbzccszjfng phágpxgp tắwywyc châqsfhn lýeqsl.


“Oàqsfhnh!”

Khốyvsti sinh mệyvstnh kếrrxzt tinh Viênpymm ma chi vưbzccơosjlng, bịczpf Tầwimvn Liệyvstt xiếrrxzt ởszjf trong ma thủuorw, hung hăgifeng nệyvstn ởszjf trênpymn ngưbzcclmbii Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh.

Thâqsfhn hìohfhnh hàqsfho quang loágpxg mắwywyt củuorwa Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, ởszjfbzccrylni khốyvsti năgifeng lưbzccszjfng nójulxng bứencvc củuorwa sinh mệyvstnh kếrrxzt tinh viênpymm ma chi vưbzccơosjlng kia, tựyptva nhưbzcc bịczpf dấrghyy lênpymn hỏgifea diễjulxm hừetfcng hựyptvc.

“Cựyptvc hạohfhn hàqsfhn băgifeng đtvfcôskatng lạohfhnh!”

gpxgc Mỗadcs Nhĩohfh hừetfc lạohfhnh mộmuazt tiếrrxzng, trong cơosjl thểytgxencvc vạohfhn đtvfcohfho ágpxgnh ságpxgng băgifeng lấrghyp lágpxgnh, đtvfcan vàqsfho màqsfh thàqsfhnh hàqsfhn băgifeng phágpxgp tắwywyc thầwimvn bícyec.

qsfhn băgifeng phágpxgp tắwywyc vừetfca thàqsfhnh, thâqsfhn thểytgx củuorwa Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, giốyvstng nhưbzcc biếrrxzn thàqsfhnh mộmuazt tòjyooa sôskatng băgifeng nguy nga cójulx lịczpfch sửgpxgencvc vạohfhn năgifem.

Từetfc trong đtvfcójulx toágpxgt ra khícyec tứencvc lạohfhnh vôskatsvmbng, đtvfcem viênpymm ma chi vưbzccơosjlng sinh mệyvstnh kếrrxzt tinh hỏgifea diễjulxm ngậwimvp trờlmbii, đtvfceqslu đtvfcôskatng lạohfhnh nhanh chójulxng tắwywyt đtvfci.

“Khôskatng gian cắwywyt xéczpf!”

Mộmuazt đtvfcágpxgm khôskatng gian minh diệyvstu, theo tinh khôskatng kícyecnh chiếrrxzt xạohfhqsfh thàqsfhnh, tầwimvng tầwimvng lớrylnp lớrylnp khôskatng gian, giốyvstng nhưbzcc đtvfcem Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh biếrrxzn thàqsfhnh vôskat sốyvst khốyvsti.

“Khôskatng gian bícyec thuậwimvt, ta cũuorwng tinh thôskatng!”

Thanh âqsfhm Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh, từetfc trong phầwimvn đtvfcôskatng khôskatng gian truyềeqsln ra, thâqsfhn thểytgx hắwywyn bịczpf tầwimvng tầwimvng khôskatng gian cắwywyt xéczpf, giốyvstng nhưbzcc đtvfcmuazt nhiênpymn lạohfhi kếrrxzt hợszjfp cùsvmbng nhau.

“Y nha!”

npymn kia, lụgifec đtvfcohfhi hưbzcc hồqjtjn chi linh, ởszjf trong tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, truyềeqsln đtvfcếrrxzn tiếrrxzng hôskat sợszjfobyvi.

Tầwimvn Liệyvstt phâqsfhn tâqsfhm xem, chúpzcp ýeqsl tớrylni Tágpxgc Mỗadcs Nhĩohfh bay vàqsfho tẫbzton diệyvstt chi hảczlhi, toàqsfhn thâqsfhn chợszjft xuấrghyt hiệyvstn ra khícyec tứencvc hủuorwy diệyvstt.

Khícyec tứencvc nọmvlr, nơosjli phágpxgt ra làqsfh hủuorwy diệyvstt chi quang màqsfh Tầwimvn Liệyvstt hiểytgxu biếrrxzt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.