Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 913 :

    trước sau   
Mớfycui chớfycup mắjlumt, đldpdãoquy tớfycui thứwdfa bảycwty.

Ngàedjqy hôergrm nay, Tiểrkcsu Thấwdfat đldpdãoquy dậlhnby từnydb rấwdfat sớfycum, vừnydba sớfycum ra đldpdãoquy trèyqtxo khỏytzpi giưfintemnrng lựuulha quầqgwhn ájlumo cho Tưfintfint.

“Mẹgqfd...”

fintfint tròluikn mắjlumt, cảycwt mặlfant mơlhnb hồjolk đldpdjlumn đldpdóiwwm, ôergrm chặlfant Tiểrkcsu Thấwdfat khôergrng chịlzzlu buôergrng tay, “Mẹgqfd...”

“Ngoan, Tưfintfint mau dậlhnby đldpdi, mẹgqfd dẫzxscn con đldpdi mua đldpdjolk mớfycui.”

Mớfycui chớfycup mắjlumt đldpdãoquy đldpdếicxyn mùvxila thu, đldpdwdfaa nhóiwwmc nàedjqy đldpdãoquy cao hơlhnbn chútplnt, đldpdjolkcjqhm ngoájlumi chắjlumc khôergrng thểrkcs mặlfanc đldpdưfintnydbc nữwkqxa, Tiểrkcsu Thấwdfat dẫzxscn nhóiwwmc con nay đldpdi mua thêrkcsm vàedjqi bộobgs đldpdjolk mớfycui, nhâguddn tiệdfcpn cũwxgsng mua hai bộobgs đldpdjolk mớfycui cho Niêrkcsn Niêrkcsn, Niêrkcsn Niêrkcsn giờemnr đldpdãoquyrkcsn ba, thứwdfa bảycwty hôergrm nay cũwxgsng khôergrng nghỉhxke ngơlhnbi, đldpdi họdhgic thêrkcsm tiếicxyng Anh, nêrkcsn Tiểrkcsu Thấwdfat khôergrng thểrkcs dẫzxscn hai đldpdwdfaa cùvxilng ra ngoàedjqi.




fintfint nghe đldpdếicxyn đldpdưfintnydbc đldpdi chơlhnbi, lậlhnbp tứwdfac tỉhxkenh tájlumo lêrkcsn, nhanh chóiwwmng phốaxdui hợnydbp vớfycui Tiểrkcsu Thấwdfat mặlfanc đldpdjolkedjqo.

Hai mẹgqfd con xuốaxdung lầqgwhu, nhìlfann thấwdfay dưfintfycui lầqgwhu cóiwwm mộobgst khájlumch khôergrng đldpdưfintnydbc hoan1nghêrkcsnh.

Đyqtxưfintemnrng Dạdalz vốaxdun dĩfpjg đldpdang ngồjolki nóiwwmi chuyệdfcpn vớfycui Tiêrkcsu Lăcjqhng, thấwdfay hai mẹgqfd con họdhgi xuốaxdung lầqgwhu, cưfintemnri hihi nóiwwmi, “Tiểrkcsu Thấwdfat, anh lạdalzi đldpdếicxyn!”

Tiểrkcsu Thấwdfat nhếicxych môergri khóiwwm chịlzzlu!

Ngưfintemnri nàedjqy đldpdútplnng làedjq âguddm hồjolkn khôergrng tan!

Tiểrkcsu Thấwdfat chàedjqo Tiêrkcsu Lăcjqhng xong, thìlfan đldpdem Tưfintfint đldpdi ăcjqhn sájlumng.

Đyqtxưfintemnrng Dạdalz chảycwt đldpdrkcs ýible sỉhxke diệdfcpn nóiwwmi tiếicxyp.

“Em làedjqm gìlfan thếicxy?”

“Đyqtxâguddy làedjq chuẩycecn bịlzzl ra ngoàedjqi sao?”

“Ừmzokm!” Tiểrkcsu Thấwdfat cắjlumt xong trứwdfang chiêrkcsn cho con tiểrkcsu a đldpdqgwhu, trảycwt lờemnri mộobgst tiếicxyng bằaxdung giọdhging khóiwwm ưfinta.

“Anh làedjqm tàedjqi xếicxy miễrarln phíjolk cho em nhéosvk.”

Tiểrkcsu Thấwdfat bấwdfat ngờemnr trợnydbn mắjlumt nhìlfann, “Đyqtxưfintemnrng Dạdalz, côergrng ty anh chắjlumc làedjq phảycwti sắjlump phájlum sảycwtn đldpdóiwwmng cửbxhia hảycwt, sao ngàedjqy nàedjqo cũwxgsng rãoquynh vậlhnby?”

“Yêrkcsn tâguddm đldpdi, cho dùvxiliwwm đldpdóiwwmng cửbxhia thậlhnbt, nuôergri em vàedjqfintfint khôergrng cóiwwm vấwdfan đldpdhosu.”


Tiểrkcsu Thấwdfat nhấwdfat thờemnri cứwdfang họdhging, côergr khôergrng đldpdrkcs ýible Đyqtxưfintemnrng Dạdalz nữwkqxa, ăcjqhn hếicxyt phầqgwhn ăcjqhn sájlumng củlzzla mìlfannh.

“Đyqtxnydbi xíjolku nữwkqxa anh tiễrarln hai ngưfintemnri ra ngoàedjqi, em dẫzxscn theo con lájlumi xe khôergrng1tiệdfcpn, anh bao đldpdóiwwmn bao đldpdưfinta em, cájlumi đldpdãoquyi ngộobgsedjqy khôergrng phảycwti ai cũwxgsng cóiwwm thểrkcsfintiwwmng đldpdâguddu.”

Tiểrkcsu Thấwdfat vừnydba muốaxdun cựuulh tuyệdfcpt, lạdalzi nhìlfann thấwdfay ájlumnh mắjlumt ba côergr nhìlfann côergr.

Lờemnri cựuulh tuyệdfcpt chưfinta kịlzzlp thốaxdut ra bịlzzl chặlfann lạdalzi nuốaxdut vàedjqo trong.

ergr nhìlfann sâguddu vàedjqo Đyqtxưfintemnrng Dạdalz, nhìlfann thấwdfay ájlumnh mắjlumt nghiêrkcsm tútplnc ẩycecn sau dájlumng vẻycec hay chọdhgic ghẹgqfdo kia, trong lòluikng nhấwdfat thờemnri khôergrng nóiwwmi ra đldpdưfintnydbc cảycwtm giájlumc củlzzla mìlfannh. Lờemnri củlzzla mẹgqfd vẫzxscn còluikn vang bêrkcsn tai, nếicxyu nhưfint con thậlhnbt sựuulh chấwdfap nhậlhnbn mộobgst ngưfintemnri, Đyqtxưfintemnrng Dạdalz... chắjlumc làedjq ngưfintemnri thíjolkch hợnydbp nhấwdfat đldpdrkcs lựuulha chọdhgin.

Rốaxdut cuộobgsc, anh tốaxdut vớfycui Tưfintfint ra sao, côergrwxgsng thấwdfay hếicxyt cảycwt.

“Tiểrkcsu Thấwdfat?”

“Ừmzokm!”

Đyqtxưfintemnrng Dạdalz chớfycup chớfycup mắjlumt, qua nữwkqxa ngàedjqy Tiểrkcsu Thấwdfat mớfycui phảycwtn ứwdfang đldpdưfintnydbc mộobgst chứwdfa “Ừmzokm” làedjq ýiblelfan, anh bỗyailng từnydb ghếicxy nhảycwty lêrkcsn, mởiwwm mắjlumt to nhìlfann Tiểrkcsu Thấwdfat, miệdfcpng tíjolka lia, “Em, em em em vừnydba nóiwwmi gìlfan? Em em em đldpdjolkng ýible anh đldpdóiwwmn đldpdưfinta em?”

iwwm cầqgwhn phảycwti kíjolkch5đldpdobgsng vậlhnby khôergrng!

Tiểrkcsu Thấwdfat gậlhnbt đldpdqgwhu, lạdalzi “ừnydbm “mộobgst tiếicxyng.

Đyqtxưfintemnrng Dạdalzosvkm tíjolk nữwkqxa khóiwwme mắjlumt đldpdqgwhy lệdfcp vui mừnydbng!

OMG!


Anh kiêrkcsn trìlfan theo đldpduổnxwgi Tiểrkcsu Thấwdfat hai năcjqhm trờemnri, hơlhnbn hai năcjqhm qua Tiểrkcsu Thấwdfat đldpdhosuu mặlfant lạdalznh vớfycui anh, hôergrm nay mặlfant dàedjqy hơlhnbi xíjolku rồjolki, nhưfintng anh cũwxgsng chuẩycecn bịlzzl sẵnxwgn tâguddm líjolk bịlzzl Tiểrkcsu Thấwdfat cựuulh tuyệdfcpt, nhưfintng, khôergrng ngờemnr... thájlumi đldpdobgs củlzzla Tiểrkcsu Thấwdfat lạdalzi đldpdobgst nhiêrkcsn mềhosum dẻyceco hẳguddn.

Đyqtxưfintemnrng Dạdalz vui đldpdếicxyn hóiwwma ngốaxduc nghếicxych, nhéosvko mìlfannh mộobgst cájlumi thậlhnbt đldpdau.

Ai dôergr!

Đyqtxau chếicxyt đldpdi đldpdưfintnydbc!

Khôergrng phảycwti đldpdang mơlhnb.

“Mẹgqfd, chútpln Đyqtxưfintemnrng sao thếicxy?”

“Khôergrng sao...” Tiểrkcsu Thấwdfat xoa đldpdqgwhu củlzzla Tưfintfint, “Chắjlumc làedjq bịlzzl trútplnng gióiwwm.”

Ăergrn xong cơlhnbm tốaxdui, ba ngưfintemnri cùvxilng ra noàedjqi.

lfan đldpdem theo con níjolkt bấwdfat tiệdfcpn, ba ngưfintemnri cũwxgsng đldpdi trung tâguddm thưfintơlhnbng mạdalzi.

Tiểrkcsu Thấwdfat cứwdfa ôergrm lấwdfay Tưfintfint, Tưfintfint đldpdãoquy tròluikn hai tuổnxwgi, thêrkcsm vàedjqo đldpdóiwwmedjq mộobgst cơlhnb thểrkcs mậlhnbp mạdalzp tròluikn trịlzzla, quảycwt sựuulhedjqiwwmlhnbi nặlfanng, châguddn tay Tiểrkcsu Thấwdfat lạdalzi ốaxdum yếicxyu, ôergrm mộobgst lútplnc2làedjq cảycwtm thấwdfay êrkcs mỏytzpi.

“Đyqtxrkcs anh bếicxy cho.”

“Khôergrng sao, em tựuulh lo đldpdưfintnydbc.”

“Miễrarln cưfinthosung!”


Đyqtxưfintemnrng Dạdalz trựuulhc tiếicxyp bếicxy con béosvkedjqo lòluikng mìlfannh.

Thểrkcs lựuulhc nam vàedjq nữwkqx khôergrng giốaxdung nhau, Tiểrkcsu Thấwdfat bếicxy con a đldpdqgwhu nàedjqy sứwdfac chịlzzlu khôergrng nổnxwgi, Đyqtxưfintemnrng Dạdalz bếicxyiwwm nhưfint bếicxy bao khôergrng vậlhnby, nhẹgqfd nhưfint khôergrng, Tiểrkcsu Thấwdfat nhìlfann vàedjqo cảycwt mặlfant khôergrng nóiwwmi đldpdưfintnydbc gìlfan.

Chảycwtiwwmjlumch nàedjqo, côergr chỉhxkeluikn nưfintfycuc bưfintfycuc theo Đyqtxưfintemnrng Dạdalz.

Sởiwwm thíjolkch lớfycun nhấwdfat củlzzla Tiểrkcsu Thấwdfat làedjq mua đldpdjolk cho Tưfintfint, vàedjqo tiệdfcpm đldpdjolk con níjolkt, gầqgwhn nhưfint khôergrng chịlzzlu đldpdưfintnydbc, trong tay côergr nhanh chóiwwmng đldpdjolk đldpdqgwhy tútplni.

“Mấwdfay ngưfintemnri phụgudd nữwkqx tụguddi em đldpdi dạdalzo cũwxgsng quájlum lợnydbi hạdalzi rồjolki.” Đyqtxưfintemnrng Dạdalzjlumi phụguddc nhìlfann Tiểrkcsu Thấwdfat mang giàedjqy cao góiwwmt ba phâguddn, “Mang giàedjqy cao nhưfint thếicxy đldpdi dạdalzo khôergrng mệdfcpt sao?”

“Khôergrng cảycwtm giájlumc!”

“Anh thìlfan mệdfcpt chếicxyt rồjolki.” Đyqtxưfintemnrng Dạdalz nhìlfann thờemnri gian, “Thờemnri gian khôergrngcòluikn sớfycum nữwkqxa, cóiwwm thểrkcs ăcjqhn trưfinta rồjolki, ăcjqhn xong rồjolki đldpdi mua tiếicxyp nhéosvk.”

“Mẹgqfd, con cũwxgsng đldpdóiwwmi.”

“Đyqtxưfintnydbc,9đldpdi thôergri!”

Ba ngưfintemnri đldpdi đldpdếicxyn nhàedjq ăcjqhn trưfintfycuc cửbxhia hàedjqng, Tiểrkcsu Thấwdfat ngồjolki gầqgwhn cửbxhia sổnxwg, côergriwwm chútplnt thấwdfat thầqgwhn.

Ba năcjqhm trưfintfycuc!

ergr chíjolknh làedjqiwwm cửbxhia hàedjqng nàedjqy nhìlfann thấwdfay Lụguddc Sâguddm vàedjq Triệdfcpu Đyqtxìlfannh Đyqtxìlfannh khoájlumc tay nhau đldpdi dạdalzo phốaxdu.

Khôergrng kiềhosum đldpdưfintnydbc...




Áxuienh mắjlumt côergr lạdalzi chuyểrkcsn hưfintfycung nhìlfann nơlhnbi quen thuộobgsc.

Cửbxhia lớfycun củlzzla cửbxhia hàedjqng quen thộobgsc kia, cũwxgsng cứwdfa kẻycec qua ngưfintemnri lạdalzi nájlumo nhiệdfcpt nhưfintfinta, nhưfintng đldpdiềhosuu nàedjqy đldpdhosuu khôergrng quan trọdhging, quan trọdhging chíjolknh làedjq... cóiwwm mộobgst hìlfannh bóiwwmng quen thuộobgsc!

jlumi!

Tiểrkcsu Thấwdfat bỗyailng đldpdwdfang dậlhnby khỏytzpi ghếicxy sofa bằaxdung da, ngưfintemnri nhưfint đldpdrkcsn lêrkcsn xôergrng ta khỏytzpi nhàedjq ăcjqhn.

Lụguddc Sâguddm!

ergr khôergrng thểrkcs nhìlfann nhầqgwhm!

ergr đldpdãoquy thấwdfay Lụguddc Sâguddm!

Nhưfintng, ra khỏytzpi nhàedjq ăcjqhn, lạdalzi khôergrng phájlumt hiệdfcpn bóiwwmng dájlumng ngưfintemnri đldpdóiwwm đldpdâguddu.

“Khôergrng! Lụguddc Sâguddm... Lụguddc Sâguddm anh ởiwwm đldpdâguddu?”

Tiểrkcsu Thấwdfat nhưfint đldpdrkcsn đldpdycecy nhữwkqxng ngưfintemnri đldpdi đldpdưfintemnrng ra, tìlfanm kiếicxym bóiwwmng dájlumng quen thuộobgsc kia, nhưfintng vẫzxscn khôergrng cóiwwm!

“Lụguddc Sâguddm... Lụguddc Sâguddm?”

Đyqtxobgst nhiêrkcsn_

fintng côergr bịlzzl ai đldpdóiwwm vỗyail nhẹgqfd.

Tiểrkcsu Thấwdfat nhanh chóiwwmng quay ngưfintemnri lạdalzi,1khóiwwme mắjlumt bỗyailng ưfintơlhnbn ưfintfycut.

jlumch chỗyailergr khôergrng tớfycui mộobgst méosvkt, làedjqiwwmng dájlumng mộobgst ngưfintemnri đldpdang cầqgwhm gậlhnby, yêrkcsn tĩfpjgnh đldpdwdfang đldpdóiwwm, anh vẫzxscn còluikn mặlfanc bộobgs ájlumo sơlhnb mi trắjlumng đldpdóiwwm, ájlumo khoájlumc tâguddy, châguddn trájlumi teo lạdalzi, miệdfcpng anh cứwdfafintemnri thếicxy, ájlumnh mắjlumt dịlzzlu dàedjqng đldpdwdfang đldpdóiwwm.

fintfycuc mắjlumt Tiểrkcsu Thấwdfat bỗyailng chốaxduc chảycwty ra.

ergr...

Quảycwt nhiêrkcsn khôergrng nhìlfann nhầqgwhm!

ergr nhưfint đldpdrkcsn vậlhnby xôergrng qua đldpdóiwwm, nụguddfintemnri củlzzla ngưfintemnri đldpdàedjqn ôergrng đldpdqgwhy sựuulhfintng chiềhosuu, cưfintemnri rồjolki mởiwwm rộobgsng hai tay!

“Ôbltxng trờemnri ơlhnbi...”

Tiểrkcsu Thấwdfat lạdalzi lầqgwhn nữwkqxa ngãoquyedjqo vòluikng tay Lụguddc Sâguddm, thấwdfay đldpdưfintnydbc hơlhnbi thởiwwm thâguddn quen củlzzla anh, cảycwtm nhậlhnbn đldpdưfintnydbc nhịlzzlp tim thâguddn thuộobgsc củlzzla anh, cuốaxdui cùvxilng côergr vui đldpdếicxyn rơlhnbi lệdfcp, “Làedjq anh! Đyqtxútplnng làedjq anh thậlhnbt...”

“Làedjq anh!” ájlumnh mắjlumt Lụguddc Sâguddm cũwxgsng ưfintơlhnbn ưfintfycut, nhưfintng nụguddfintemnri trêrkcsn môergri càedjqng ngàedjqy càedjqng sâguddu, nhìlfann vàedjqo Đyqtxưfintemnrng Dạdalz đldpdang ôergrm Tưfintfint, anh cũwxgsng gậlhnbt đldpdqgwhu chàedjqo Đyqtxưfintemnrng Dạdalz. Miệdfcpng Đyqtxưfintemnrng Dạdalzrkcs cứwdfang cưfintemnri gưfintnydbng vớfycui anh.

Khôergrng còluikn nghi ngờemnrlfan nữwkqxa, ngưfintemnri đldpdàedjqn ôergrng nàedjqy chíjolknh làedjq Lụguddc Sâguddm.

Trong khoảycwtng khắjlumc ấwdfay, Đyqtxưfintemnrng Dạdalz biếicxyt mìlfannh đldpdãoquy thua rồjolki.

lfan, anh chứwdfa từnydbng thấwdfay Tiểrkcsu Thấwdfat yếicxyu đldpduốaxdui nhưfint thếicxy, chỉhxke khi đldpdaxdui diệdfcpn vớfycui ngưfintemnri mìlfannh yêrkcsu, mớfycui cóiwwm thểrkcs khôergrng màedjqn mọdhgii thứwdfa nhưfint thếicxy.

Trájlumi tim Đyqtxưfintemnrng Dạdalz đldpdau ghêrkcs gớfycum.

edjq ájlumnh mắjlumt Lụguddc Sâguddm từnydb ngưfintemnri củlzzla Đyqtxưfintemnrng Dạdalz, rấwdfat nhanh hưfintfycung mắjlumt nhìlfann vàedjqo đldpdwdfaa béosvk đldpdang nằaxdum trong lòluikng anh, ájlumnh mắjlumt anh bỗyailng sâguddu lắjlumng, ôergrm Tiểrkcsu Thấwdfat nhẹgqfd nhàedjqng nóiwwmi, “Làedjq anh vềhosu rồjolki!, Tiểrkcsu Thấwdfat, anh vềhosu lấwdfay tiềhosun thuêrkcs cửbxhia hàedjqng rồjolki!”

Tiểrkcsu Thấwdfat khôergrng nhịlzzln đldpdưfintnydbc òluika khóiwwmc lớfycun lêrkcsn.

Ngưfintemnri qua đldpdưfintemnrng ai nấwdfay cũwxgsng đldpdhosuu nhìlfann.

Lụguddc Sâguddm khôergrng đldpdrkcs ýible ájlumnh mắjlumt củlzzla mọdhgii ngưfintemnri, dùvxilng toàedjqn sứwdfac lựuulhc củlzzla cơlhnb thểrkcs, ôergrm chặlfant ngưfintemnri màedjq trong lòluikng anh luôergrn thưfintơlhnbng nhớfycu, khóiwwme mắjlumt cay cay.

“Xin lỗyaili, anh thấwdfat hứwdfaa mộobgst năcjqhm rồjolki!”

“... Cájlumm ơlhnbn em, vẫzxscn cứwdfa đldpdnydbi anh!”

Tiểrkcsu Thấwdfat khóiwwmc khôergrng cầqgwhm đldpdưfintnydbc, khôergrng ngừnydbng khóiwwmc nấwdfac trong vòluikng tay củlzzla Lụguddc Sâguddm.

Lụguddc Sâguddm đldpdútplnng thậlhnbt rấwdfat cájlumm ơlhnbn Tiểrkcsu Thấwdfat.

Ba năcjqhm trưfintfycuc, ngàedjqy làedjqm phẫzxscu thuậlhnbt, anh tưfintiwwmng chốaxdung đldpdhosu khôergrng nỗyaili, nhưfintng Tiểrkcsu Thấwdfat đldpdãoquy gửbxhii cho anh mộobgst tin nhắjlumn, đldpdóiwwmedjq tin nhắjlumn duy nhấwdfat trong ba năcjqhm Tiểrkcsu Thấwdfat gửbxhii cho anh, tin nhắjlumn rấwdfat đldpdơlhnbn giảycwtn, chỉhxkeedjqedjqi từnydb đldpdơlhnbn giảycwtn_Anh làedjqm bốaxdu rồjolki, em sẽyqtx sinh đldpdwdfaa trẻycec ra.

Chíjolknh vìlfan tin tứwdfac nàedjqy, khiếicxyn anh cóiwwm thểrkcs chốaxdung đldpdhosu trêrkcsn bàedjqn mổnxwg.

Vảycwt lạdalzi chốaxdung đldpdhosu đldpdưfintnydbc ba năcjqhm.

“Khỏytzpe chưfinta, hoàedjqn toàedjqn làedjqnh hẳguddn chưfinta? “Tiểrkcsu Thấwdfat ngưfintfycuc mặlfant, khôergrng dájlumm nhìlfann vàedjqo anh.

“Hoàedjqn toàedjqn bìlfannh phụguddc rồjolki!”

fintfycuc mắjlumt Tiểrkcsu Thấwdfat lạdalzi rơlhnbi khôergrng kiềhosum nổnxwgi.

Quájlum tốaxdut rồjolki!

Thậlhnbt làedjq quájlum tốaxdut rồjolki.

Lụguddc Sâguddm từnydb trong lòluikng ngựuulhc móiwwmc ra ba bao lìlfanlfan, cưfintemnri đldpdưfinta cho Tiểrkcsu Thấwdfat, “Đyqtxâguddy làedjq tiềhosun mừnydbng tuổnxwgi màedjq ba năcjqhm nay anh đldpdãoquy chuẩycecn bịlzzl, Tiểrkcsu Thấwdfat, sau nàedjqy cứwdfa mỗyaili năcjqhm... anh sẽyqtx đldpdóiwwmn tếicxyt cùvxilng em, sẽyqtx khôergrng bỏytzp lỡhosu bấwdfat kìlfan ngàedjqy nàedjqo.”

Tiểrkcsu Thấwdfat gậlhnbt đldpdqgwhu đldpdrkcsn cuồjolkng, cứwdfang giọdhging nóiwwmi, “... đldpdưfintnydbc.!” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.