Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 913 :

    trước sau   
Mớzmvyi chớzmvyp mắifdst, đsnyjãjces tớzmvyi thứnimc bảzmvyy.

Ngàygxuy hônzwrm nay, Tiểnimcu Thấwlfjt đsnyjãjces dậvtkdy từvnyy rấwlfjt sớzmvym, vừvnyya sớzmvym ra đsnyjãjces trèbwbso khỏtrldi giưkqmpnjcjng lựmvyfa quầmvyfn áwlfjo cho Tưkqmpkqmp.

“Mẹsfbc...”

kqmpkqmp tròslcvn mắifdst, cảzmvy mặlwlwt mơzmvy hồajxb đsnyjifdsn đsnyjómhah, ônzwrm chặlwlwt Tiểnimcu Thấwlfjt khônzwrng chịslcvu buônzwrng tay, “Mẹsfbc...”

“Ngoan, Tưkqmpkqmp mau dậvtkdy đsnyji, mẹsfbc dẫtoson con đsnyji mua đsnyjajxb mớzmvyi.”

Mớzmvyi chớzmvyp mắifdst đsnyjãjces đsnyjếyfyqn mùkqmpa thu, đsnyjnimca nhómhahc nàygxuy đsnyjãjces cao hơzmvyn chúzctit, đsnyjajxbqldtm ngoáwlfji chắifdsc khônzwrng thểnimc mặlwlwc đsnyjưkqmpnbobc nữkqmpa, Tiểnimcu Thấwlfjt dẫtoson nhómhahc con nay đsnyji mua thêajxbm vàygxui bộfwuh đsnyjajxb mớzmvyi, nhâfieqn tiệcrtkn cũovbrng mua hai bộfwuh đsnyjajxb mớzmvyi cho Niêajxbn Niêajxbn, Niêajxbn Niêajxbn giờnjcj đsnyjãjcesajxbn ba, thứnimc bảzmvyy hônzwrm nay cũovbrng khônzwrng nghỉrkdi ngơzmvyi, đsnyji họqvkmc thêajxbm tiếyfyqng Anh, nêajxbn Tiểnimcu Thấwlfjt khônzwrng thểnimc dẫtoson hai đsnyjnimca cùkqmpng ra ngoàygxui.




kqmpkqmp nghe đsnyjếyfyqn đsnyjưkqmpnbobc đsnyji chơzmvyi, lậvtkdp tứnimcc tỉrkdinh táwlfjo lêajxbn, nhanh chómhahng phốczooi hợnbobp vớzmvyi Tiểnimcu Thấwlfjt mặlwlwc đsnyjajxbygxuo.

Hai mẹsfbc con xuốczoong lầmvyfu, nhìjhqnn thấwlfjy dưkqmpzmvyi lầmvyfu cómhah mộfwuht kháwlfjch khônzwrng đsnyjưkqmpnbobc hoan1nghêajxbnh.

Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl vốczoon dĩczoo đsnyjang ngồajxbi nómhahi chuyệcrtkn vớzmvyi Tiêajxbu Lăqldtng, thấwlfjy hai mẹsfbc con họqvkm xuốczoong lầmvyfu, cưkqmpnjcji hihi nómhahi, “Tiểnimcu Thấwlfjt, anh lạiytli đsnyjếyfyqn!”

Tiểnimcu Thấwlfjt nhếyfyqch mônzwri khómhah chịslcvu!

Ngưkqmpnjcji nàygxuy đsnyjúzcting làygxu âfieqm hồajxbn khônzwrng tan!

Tiểnimcu Thấwlfjt chàygxuo Tiêajxbu Lăqldtng xong, thìjhqn đsnyjem Tưkqmpkqmp đsnyji ăqldtn sáwlfjng.

Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl chảzmvy đsnyjnimc ýxhco sỉrkdi diệcrtkn nómhahi tiếyfyqp.

“Em làygxum gìjhqn thếyfyq?”

“Đnztvâfieqy làygxu chuẩcbrfn bịslcv ra ngoàygxui sao?”

“Ừktwvm!” Tiểnimcu Thấwlfjt cắifdst xong trứnimcng chiêajxbn cho con tiểnimcu a đsnyjmvyfu, trảzmvy lờnjcji mộfwuht tiếyfyqng bằxojfng giọqvkmng khómhah ưkqmpa.

“Anh làygxum tàygxui xếyfyq miễbvabn phíbwbs cho em nhévnyy.”

Tiểnimcu Thấwlfjt bấwlfjt ngờnjcj trợnbobn mắifdst nhìjhqnn, “Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl, cônzwrng ty anh chắifdsc làygxu phảzmvyi sắifdsp pháwlfj sảzmvyn đsnyjómhahng cửbgyka hảzmvy, sao ngàygxuy nàygxuo cũovbrng rãjcesnh vậvtkdy?”

“Yêajxbn tâfieqm đsnyji, cho dùkqmpmhah đsnyjómhahng cửbgyka thậvtkdt, nuônzwri em vàygxukqmpkqmp khônzwrng cómhah vấwlfjn đsnyjzcti.”


Tiểnimcu Thấwlfjt nhấwlfjt thờnjcji cứnimcng họqvkmng, cônzwr khônzwrng đsnyjnimc ýxhco Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl nữkqmpa, ăqldtn hếyfyqt phầmvyfn ăqldtn sáwlfjng củfgbja mìjhqnnh.

“Đnztvnbobi xíbwbsu nữkqmpa anh tiễbvabn hai ngưkqmpnjcji ra ngoàygxui, em dẫtoson theo con láwlfji xe khônzwrng1tiệcrtkn, anh bao đsnyjómhahn bao đsnyjưkqmpa em, cáwlfji đsnyjãjcesi ngộfwuhygxuy khônzwrng phảzmvyi ai cũovbrng cómhah thểnimckqmpomtwng đsnyjâfiequ.”

Tiểnimcu Thấwlfjt vừvnyya muốczoon cựmvyf tuyệcrtkt, lạiytli nhìjhqnn thấwlfjy áwlfjnh mắifdst ba cônzwr nhìjhqnn cônzwr.

Lờnjcji cựmvyf tuyệcrtkt chưkqmpa kịslcvp thốczoot ra bịslcv chặlwlwn lạiytli nuốczoot vàygxuo trong.

nzwr nhìjhqnn sâfiequ vàygxuo Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl, nhìjhqnn thấwlfjy áwlfjnh mắifdst nghiêajxbm túzctic ẩcbrfn sau dáwlfjng vẻnjcj hay chọqvkmc ghẹsfbco kia, trong lòslcvng nhấwlfjt thờnjcji khônzwrng nómhahi ra đsnyjưkqmpnbobc cảzmvym giáwlfjc củfgbja mìjhqnnh. Lờnjcji củfgbja mẹsfbc vẫtoson còslcvn vang bêajxbn tai, nếyfyqu nhưkqmp con thậvtkdt sựmvyf chấwlfjp nhậvtkdn mộfwuht ngưkqmpnjcji, Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl... chắifdsc làygxu ngưkqmpnjcji thíbwbsch hợnbobp nhấwlfjt đsnyjnimc lựmvyfa chọqvkmn.

Rốczoot cuộfwuhc, anh tốczoot vớzmvyi Tưkqmpkqmp ra sao, cônzwrovbrng thấwlfjy hếyfyqt cảzmvy.

“Tiểnimcu Thấwlfjt?”

“Ừktwvm!”

Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl chớzmvyp chớzmvyp mắifdst, qua nữkqmpa ngàygxuy Tiểnimcu Thấwlfjt mớzmvyi phảzmvyn ứnimcng đsnyjưkqmpnbobc mộfwuht chứnimc “Ừktwvm” làygxu ýxhcojhqn, anh bỗnzwrng từvnyy ghếyfyq nhảzmvyy lêajxbn, mởomtw mắifdst to nhìjhqnn Tiểnimcu Thấwlfjt, miệcrtkng tíbwbsa lia, “Em, em em em vừvnyya nómhahi gìjhqn? Em em em đsnyjajxbng ýxhco anh đsnyjómhahn đsnyjưkqmpa em?”

mhah cầmvyfn phảzmvyi kíbwbsch5đsnyjfwuhng vậvtkdy khônzwrng!

Tiểnimcu Thấwlfjt gậvtkdt đsnyjmvyfu, lạiytli “ừvnyym “mộfwuht tiếyfyqng.

Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytlvnyym tíbwbs nữkqmpa khómhahe mắifdst đsnyjmvyfy lệcrtk vui mừvnyyng!

OMG!


Anh kiêajxbn trìjhqn theo đsnyjuổmvyfi Tiểnimcu Thấwlfjt hai năqldtm trờnjcji, hơzmvyn hai năqldtm qua Tiểnimcu Thấwlfjt đsnyjzctiu mặlwlwt lạiytlnh vớzmvyi anh, hônzwrm nay mặlwlwt dàygxuy hơzmvyi xíbwbsu rồajxbi, nhưkqmpng anh cũovbrng chuẩcbrfn bịslcv sẵorxtn tâfieqm líbwbs bịslcv Tiểnimcu Thấwlfjt cựmvyf tuyệcrtkt, nhưkqmpng, khônzwrng ngờnjcj... tháwlfji đsnyjfwuh củfgbja Tiểnimcu Thấwlfjt lạiytli đsnyjfwuht nhiêajxbn mềzctim dẻnjcjo hẳeystn.

Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl vui đsnyjếyfyqn hómhaha ngốczooc nghếyfyqch, nhévnyyo mìjhqnnh mộfwuht cáwlfji thậvtkdt đsnyjau.

Ai dônzwr!

Đnztvau chếyfyqt đsnyji đsnyjưkqmpnbobc!

Khônzwrng phảzmvyi đsnyjang mơzmvy.

“Mẹsfbc, chúzcti Đnztvưkqmpnjcjng sao thếyfyq?”

“Khônzwrng sao...” Tiểnimcu Thấwlfjt xoa đsnyjmvyfu củfgbja Tưkqmpkqmp, “Chắifdsc làygxu bịslcv trúzcting giómhah.”

Ărmrkn xong cơzmvym tốczooi, ba ngưkqmpnjcji cùkqmpng ra noàygxui.

jhqn đsnyjem theo con níbwbst bấwlfjt tiệcrtkn, ba ngưkqmpnjcji cũovbrng đsnyji trung tâfieqm thưkqmpơzmvyng mạiytli.

Tiểnimcu Thấwlfjt cứnimc ônzwrm lấwlfjy Tưkqmpkqmp, Tưkqmpkqmp đsnyjãjces tròslcvn hai tuổmvyfi, thêajxbm vàygxuo đsnyjómhahygxu mộfwuht cơzmvy thểnimc mậvtkdp mạiytlp tròslcvn trịslcva, quảzmvy sựmvyfygxumhahzmvyi nặlwlwng, châfieqn tay Tiểnimcu Thấwlfjt lạiytli ốczoom yếyfyqu, ônzwrm mộfwuht lúzctic2làygxu cảzmvym thấwlfjy êajxb mỏtrldi.

“Đnztvnimc anh bếyfyq cho.”

“Khônzwrng sao, em tựmvyf lo đsnyjưkqmpnbobc.”

“Miễbvabn cưkqmporxtng!”


Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl trựmvyfc tiếyfyqp bếyfyq con bévnyyygxuo lòslcvng mìjhqnnh.

Thểnimc lựmvyfc nam vàygxu nữkqmp khônzwrng giốczoong nhau, Tiểnimcu Thấwlfjt bếyfyq con a đsnyjmvyfu nàygxuy sứnimcc chịslcvu khônzwrng nổmvyfi, Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl bếyfyqmhah nhưkqmp bếyfyq bao khônzwrng vậvtkdy, nhẹsfbc nhưkqmp khônzwrng, Tiểnimcu Thấwlfjt nhìjhqnn vàygxuo cảzmvy mặlwlwt khônzwrng nómhahi đsnyjưkqmpnbobc gìjhqn.

Chảzmvymhahwlfjch nàygxuo, cônzwr chỉrkdislcvn nưkqmpzmvyc bưkqmpzmvyc theo Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl.

Sởomtw thíbwbsch lớzmvyn nhấwlfjt củfgbja Tiểnimcu Thấwlfjt làygxu mua đsnyjajxb cho Tưkqmpkqmp, vàygxuo tiệcrtkm đsnyjajxb con níbwbst, gầmvyfn nhưkqmp khônzwrng chịslcvu đsnyjưkqmpnbobc, trong tay cônzwr nhanh chómhahng đsnyjajxb đsnyjmvyfy túzctii.

“Mấwlfjy ngưkqmpnjcji phụvwgy nữkqmp tụvwgyi em đsnyji dạiytlo cũovbrng quáwlfj lợnbobi hạiytli rồajxbi.” Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytlwlfji phụvwgyc nhìjhqnn Tiểnimcu Thấwlfjt mang giàygxuy cao gómhaht ba phâfieqn, “Mang giàygxuy cao nhưkqmp thếyfyq đsnyji dạiytlo khônzwrng mệcrtkt sao?”

“Khônzwrng cảzmvym giáwlfjc!”

“Anh thìjhqn mệcrtkt chếyfyqt rồajxbi.” Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl nhìjhqnn thờnjcji gian, “Thờnjcji gian khônzwrngcòslcvn sớzmvym nữkqmpa, cómhah thểnimc ăqldtn trưkqmpa rồajxbi, ăqldtn xong rồajxbi đsnyji mua tiếyfyqp nhévnyy.”

“Mẹsfbc, con cũovbrng đsnyjómhahi.”

“Đnztvưkqmpnbobc,9đsnyji thônzwri!”

Ba ngưkqmpnjcji đsnyji đsnyjếyfyqn nhàygxu ăqldtn trưkqmpzmvyc cửbgyka hàygxung, Tiểnimcu Thấwlfjt ngồajxbi gầmvyfn cửbgyka sổmvyf, cônzwrmhah chúzctit thấwlfjt thầmvyfn.

Ba năqldtm trưkqmpzmvyc!

nzwr chíbwbsnh làygxuomtw cửbgyka hàygxung nàygxuy nhìjhqnn thấwlfjy Lụvwgyc Sâfieqm vàygxu Triệcrtku Đnztvìjhqnnh Đnztvìjhqnnh khoáwlfjc tay nhau đsnyji dạiytlo phốczoo.

Khônzwrng kiềzctim đsnyjưkqmpnbobc...




Ázctinh mắifdst cônzwr lạiytli chuyểnimcn hưkqmpzmvyng nhìjhqnn nơzmvyi quen thuộfwuhc.

Cửbgyka lớzmvyn củfgbja cửbgyka hàygxung quen thộfwuhc kia, cũovbrng cứnimc kẻnjcj qua ngưkqmpnjcji lạiytli náwlfjo nhiệcrtkt nhưkqmpkqmpa, nhưkqmpng đsnyjiềzctiu nàygxuy đsnyjzctiu khônzwrng quan trọqvkmng, quan trọqvkmng chíbwbsnh làygxu... cómhah mộfwuht hìjhqnnh bómhahng quen thuộfwuhc!

wlfji!

Tiểnimcu Thấwlfjt bỗnzwrng đsnyjnimcng dậvtkdy khỏtrldi ghếyfyq sofa bằxojfng da, ngưkqmpnjcji nhưkqmp đsnyjajxbn lêajxbn xônzwrng ta khỏtrldi nhàygxu ăqldtn.

Lụvwgyc Sâfieqm!

nzwr khônzwrng thểnimc nhìjhqnn nhầmvyfm!

nzwr đsnyjãjces thấwlfjy Lụvwgyc Sâfieqm!

Nhưkqmpng, ra khỏtrldi nhàygxu ăqldtn, lạiytli khônzwrng pháwlfjt hiệcrtkn bómhahng dáwlfjng ngưkqmpnjcji đsnyjómhah đsnyjâfiequ.

“Khônzwrng! Lụvwgyc Sâfieqm... Lụvwgyc Sâfieqm anh ởomtw đsnyjâfiequ?”

Tiểnimcu Thấwlfjt nhưkqmp đsnyjajxbn đsnyjcbrfy nhữkqmpng ngưkqmpnjcji đsnyji đsnyjưkqmpnjcjng ra, tìjhqnm kiếyfyqm bómhahng dáwlfjng quen thuộfwuhc kia, nhưkqmpng vẫtoson khônzwrng cómhah!

“Lụvwgyc Sâfieqm... Lụvwgyc Sâfieqm?”

Đnztvfwuht nhiêajxbn_

kqmpng cônzwr bịslcv ai đsnyjómhah vỗnzwr nhẹsfbc.

Tiểnimcu Thấwlfjt nhanh chómhahng quay ngưkqmpnjcji lạiytli,1khómhahe mắifdst bỗnzwrng ưkqmpơzmvyn ưkqmpzmvyt.

wlfjch chỗnzwrnzwr khônzwrng tớzmvyi mộfwuht mévnyyt, làygxumhahng dáwlfjng mộfwuht ngưkqmpnjcji đsnyjang cầmvyfm gậvtkdy, yêajxbn tĩczoonh đsnyjnimcng đsnyjómhah, anh vẫtoson còslcvn mặlwlwc bộfwuh áwlfjo sơzmvy mi trắifdsng đsnyjómhah, áwlfjo khoáwlfjc tâfieqy, châfieqn tráwlfji teo lạiytli, miệcrtkng anh cứnimckqmpnjcji thếyfyq, áwlfjnh mắifdst dịslcvu dàygxung đsnyjnimcng đsnyjómhah.

kqmpzmvyc mắifdst Tiểnimcu Thấwlfjt bỗnzwrng chốczooc chảzmvyy ra.

nzwr...

Quảzmvy nhiêajxbn khônzwrng nhìjhqnn nhầmvyfm!

nzwr nhưkqmp đsnyjajxbn vậvtkdy xônzwrng qua đsnyjómhah, nụvwgykqmpnjcji củfgbja ngưkqmpnjcji đsnyjàygxun ônzwrng đsnyjmvyfy sựmvyfkqmpng chiềzctiu, cưkqmpnjcji rồajxbi mởomtw rộfwuhng hai tay!

“Ôlhbpng trờnjcji ơzmvyi...”

Tiểnimcu Thấwlfjt lạiytli lầmvyfn nữkqmpa ngãjcesygxuo vòslcvng tay Lụvwgyc Sâfieqm, thấwlfjy đsnyjưkqmpnbobc hơzmvyi thởomtw thâfieqn quen củfgbja anh, cảzmvym nhậvtkdn đsnyjưkqmpnbobc nhịslcvp tim thâfieqn thuộfwuhc củfgbja anh, cuốczooi cùkqmpng cônzwr vui đsnyjếyfyqn rơzmvyi lệcrtk, “Làygxu anh! Đnztvúzcting làygxu anh thậvtkdt...”

“Làygxu anh!” áwlfjnh mắifdst Lụvwgyc Sâfieqm cũovbrng ưkqmpơzmvyn ưkqmpzmvyt, nhưkqmpng nụvwgykqmpnjcji trêajxbn mônzwri càygxung ngàygxuy càygxung sâfiequ, nhìjhqnn vàygxuo Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl đsnyjang ônzwrm Tưkqmpkqmp, anh cũovbrng gậvtkdt đsnyjmvyfu chàygxuo Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl. Miệcrtkng Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytlajxb cứnimcng cưkqmpnjcji gưkqmpnbobng vớzmvyi anh.

Khônzwrng còslcvn nghi ngờnjcjjhqn nữkqmpa, ngưkqmpnjcji đsnyjàygxun ônzwrng nàygxuy chíbwbsnh làygxu Lụvwgyc Sâfieqm.

Trong khoảzmvyng khắifdsc ấwlfjy, Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl biếyfyqt mìjhqnnh đsnyjãjces thua rồajxbi.

jhqn, anh chứnimc từvnyyng thấwlfjy Tiểnimcu Thấwlfjt yếyfyqu đsnyjuốczooi nhưkqmp thếyfyq, chỉrkdi khi đsnyjczooi diệcrtkn vớzmvyi ngưkqmpnjcji mìjhqnnh yêajxbu, mớzmvyi cómhah thểnimc khônzwrng màygxun mọqvkmi thứnimc nhưkqmp thếyfyq.

Tráwlfji tim Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl đsnyjau ghêajxb gớzmvym.

ygxu áwlfjnh mắifdst Lụvwgyc Sâfieqm từvnyy ngưkqmpnjcji củfgbja Đnztvưkqmpnjcjng Dạiytl, rấwlfjt nhanh hưkqmpzmvyng mắifdst nhìjhqnn vàygxuo đsnyjnimca bévnyy đsnyjang nằxojfm trong lòslcvng anh, áwlfjnh mắifdst anh bỗnzwrng sâfiequ lắifdsng, ônzwrm Tiểnimcu Thấwlfjt nhẹsfbc nhàygxung nómhahi, “Làygxu anh vềzcti rồajxbi!, Tiểnimcu Thấwlfjt, anh vềzcti lấwlfjy tiềzctin thuêajxb cửbgyka hàygxung rồajxbi!”

Tiểnimcu Thấwlfjt khônzwrng nhịslcvn đsnyjưkqmpnbobc òslcva khómhahc lớzmvyn lêajxbn.

Ngưkqmpnjcji qua đsnyjưkqmpnjcjng ai nấwlfjy cũovbrng đsnyjzctiu nhìjhqnn.

Lụvwgyc Sâfieqm khônzwrng đsnyjnimc ýxhco áwlfjnh mắifdst củfgbja mọqvkmi ngưkqmpnjcji, dùkqmpng toàygxun sứnimcc lựmvyfc củfgbja cơzmvy thểnimc, ônzwrm chặlwlwt ngưkqmpnjcji màygxu trong lòslcvng anh luônzwrn thưkqmpơzmvyng nhớzmvy, khómhahe mắifdst cay cay.

“Xin lỗnzwri, anh thấwlfjt hứnimca mộfwuht năqldtm rồajxbi!”

“... Cáwlfjm ơzmvyn em, vẫtoson cứnimc đsnyjnbobi anh!”

Tiểnimcu Thấwlfjt khómhahc khônzwrng cầmvyfm đsnyjưkqmpnbobc, khônzwrng ngừvnyyng khómhahc nấwlfjc trong vòslcvng tay củfgbja Lụvwgyc Sâfieqm.

Lụvwgyc Sâfieqm đsnyjúzcting thậvtkdt rấwlfjt cáwlfjm ơzmvyn Tiểnimcu Thấwlfjt.

Ba năqldtm trưkqmpzmvyc, ngàygxuy làygxum phẫtosou thuậvtkdt, anh tưkqmpomtwng chốczoong đsnyjorxt khônzwrng nỗnzwri, nhưkqmpng Tiểnimcu Thấwlfjt đsnyjãjces gửbgyki cho anh mộfwuht tin nhắifdsn, đsnyjómhahygxu tin nhắifdsn duy nhấwlfjt trong ba năqldtm Tiểnimcu Thấwlfjt gửbgyki cho anh, tin nhắifdsn rấwlfjt đsnyjơzmvyn giảzmvyn, chỉrkdiygxuygxui từvnyy đsnyjơzmvyn giảzmvyn_Anh làygxum bốczoo rồajxbi, em sẽzwgx sinh đsnyjnimca trẻnjcj ra.

Chíbwbsnh vìjhqn tin tứnimcc nàygxuy, khiếyfyqn anh cómhah thểnimc chốczoong đsnyjorxt trêajxbn bàygxun mổmvyf.

Vảzmvy lạiytli chốczoong đsnyjorxt đsnyjưkqmpnbobc ba năqldtm.

“Khỏtrlde chưkqmpa, hoàygxun toàygxun làygxunh hẳeystn chưkqmpa? “Tiểnimcu Thấwlfjt ngưkqmpzmvyc mặlwlwt, khônzwrng dáwlfjm nhìjhqnn vàygxuo anh.

“Hoàygxun toàygxun bìjhqnnh phụvwgyc rồajxbi!”

kqmpzmvyc mắifdst Tiểnimcu Thấwlfjt lạiytli rơzmvyi khônzwrng kiềzctim nổmvyfi.

Quáwlfj tốczoot rồajxbi!

Thậvtkdt làygxu quáwlfj tốczoot rồajxbi.

Lụvwgyc Sâfieqm từvnyy trong lòslcvng ngựmvyfc mómhahc ra ba bao lìjhqnjhqn, cưkqmpnjcji đsnyjưkqmpa cho Tiểnimcu Thấwlfjt, “Đnztvâfieqy làygxu tiềzctin mừvnyyng tuổmvyfi màygxu ba năqldtm nay anh đsnyjãjces chuẩcbrfn bịslcv, Tiểnimcu Thấwlfjt, sau nàygxuy cứnimc mỗnzwri năqldtm... anh sẽzwgx đsnyjómhahn tếyfyqt cùkqmpng em, sẽzwgx khônzwrng bỏtrld lỡorxt bấwlfjt kìjhqn ngàygxuy nàygxuo.”

Tiểnimcu Thấwlfjt gậvtkdt đsnyjmvyfu đsnyjajxbn cuồajxbng, cứnimcng giọqvkmng nómhahi, “... đsnyjưkqmpnbobc.!” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.