Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 852 :

    trước sau   
“Đmhgvpugap quáfxqm...”

Thậllayt sựeoqn cảeoqnnh tưbyspajzbng trưbyspayluc mắodqet vôbraghcmcng đvjtwpugap, đvjtwstwlm nưbyspayluc cóoxwcbgvvnh dạdmbpng vừdvxua giốkwbvng nhưbysp mộohert vầstwlng trăbyspng khuyếlftjt, dưbyspaylui áfxqmnh trăbyspng, nhữgilwng bôbragng cỏpuga lau xànphko xạdmbpc đvjtwung đvjtwưbyspa cùhcmcng vớaylui áfxqmnh trăbyspng vànphkng vặtrmvc kia cóoxwc thểwuknnphkm lòkfpwng ngưbyspqfboi xao xuyếlftjn!

byspu Tuyềbczsn đvjtwãyday quêjrqtn rằsbjzng bao nhiêjrqtu lâtykyu rồydayi côbrag chưbyspa đvjtwưbyspajzbc nhìbgvvn thấaayiy cảeoqnnh tưbyspajzbng đvjtwpugap nhưbysp vậllayy.

bragbrag thứznuac nhìbgvvn đvjtwếlftjn ngâtykyy ngưbyspqfboi.

brag đvjtwang nhìbgvvn phong cảeoqnnh, còkfpwn Dung Cảeoqnnh lạdmbpi ngắodqem côbrag.

Nhìbgvvn ngắodqem mộohert hồydayi, anh khôbragng kiềbczsm đvjtwưbyspajzbc nóoxwci, “Nhữgilwng lúkcegc em cưbyspqfboi anh vẫoxwcn thấaayiy đvjtwpugap hơbxlun.”


Nụewfybyspqfboi củvjuya Lưbyspu Tuyềbczsn bỗrgsing chốkwbvc hơbxlui đvjtwơbxlu lạdmbpi, côbragbxlui ngạdmbpi ngùhcmcng đvjtwưbyspa tay lêjrqtn máfxqm, “Vậllayy ànphk?”

“Ừsvebm!” Dung Cảeoqnnh lấaayiy mộohert ístwlt cỏpuga khôbrag phủvjuyjrqtn trêjrqtn tảeoqnng đvjtwáfxqm gầstwln đvjtwóoxwc, anh kérgsio Lưbyspu Tuyềbczsn cùhcmcng ngồydayi xuốkwbvng, vừdvxua nhìbgvvn côbrag anh vừdvxua cưbyspqfboi nóoxwci, “Con gáfxqmi vẫoxwcn nêjrqtn hay cưbyspqfboi mớaylui đvjtwpugap.”

byspu Tuyềbczsn thởstwlnphki.

Nếlftju nhưbysp đvjtwưbyspajzbc thìbgvv ai lạdmbpi khôbragng muốkwbvn ngànphky nànphko cũznuang vui vẻqzuybyspqfboi nóoxwci kia chứznua, cóoxwc nhiềbczsu lúkcegc côbrag rấaayit ngưbyspoherng mộoher Tiểwuknu Thấaayit, bấaayit kểwuknoxwc chuyệmlbkn gìbgvv xảeoqny ra côbragaayiy cũznuang cóoxwc thểwukn vui vẻqzuy mỗrgsii ngànphky, nhưbysp khôbragng hềbczs xảeoqny ra chuyệmlbkn gìbgvv. Mộohert côbragfxqmi cóoxwcstwlnh cáfxqmch nhưbysp vậllayy mớaylui lànphkm ngưbyspqfboi kháfxqmc yêjrqtu quýsveb chứznua

byspu Tuyềbczsn gạdmbpt đvjtwi nhữgilwng ýsveb nghĩpuga trong đvjtwstwlu mìbgvvnh, côbrag lạdmbpi ôbragm mặtrmvt tiếlftjp tụewfyc ngắodqem phong cảeoqnnh hữgilwu tìbgvvnh trưbyspayluc mắodqet, “Chỗrgsinphky thậllayt đvjtwpugap quáfxqm, hơbxlun nữgilwa lạdmbpi chưbyspa bịniqi ngưbyspqfboi ta khai pháfxqm, sao anh biếlftjt nơbxlui nànphky hay vậllayy?”

“Lúkcegc đvjtwếlftjn đvjtwâtykyy dãyday ngoạdmbpi vớaylui bạdmbpn thìbgvv pháfxqmt hiệmlbkn đvjtwưbyspajzbc.”

Dung Cảeoqnnh cưbyspqfboi nóoxwci, Khi bọpsmhn anh đvjtwếlftjn lànphk ban ngànphky, còkfpwn pháfxqmt hiệmlbkn mộohert ổivyv trứznuang vịniqit rừdvxung, cảeoqn nhóoxwcm bọpsmhn anh nhưbysp vớaylu đvjtwưbyspajzbc vànphkng, vui lắodqem. Bâtykyy giờqfbo trờqfboi tốkwbvi rồydayi khôbragng thìbgvvoxwc khi vẫoxwcn cóoxwc thểwukn đvjtwi tìbgvvm trứznuang vịniqit rừdvxung.”

“Hay vậllayy! Nhữgilwng thứznua tựeoqn nhiêjrqtn nhưbysp vậllayy giờqfbo rấaayit ístwlt đvjtwưbyspajzbc nhìbgvvn thấaayiy rồydayi, nhữgilwng đvjtwniqia đvjtwiểwuknm vànphk cảeoqnnh đvjtwpugap du lịniqich đvjtwbczsu đvjtwãyday bịniqi quy hoạdmbpch vànphk khai pháfxqm hếlftjt, toànphkn lànphk nhữgilwng thứznua nhâtykyn tạdmbpo vànphkbragng nghiệmlbkp hóoxwca, khôbragng đvjtwưbyspajzbc nhưbyspbxlui nànphky, gầstwln gũznuai vớaylui mẹpuga củvjuya tựeoqn nhiêjrqtn đvjtwếlftjn vậllayy.”

Dung Cảeoqnnh gậllayt gậllayt đvjtwstwlu, “Ừsveb, A thịniqi đvjtwãydaykfpwn rấaayit ístwlt nhữgilwng chỗrgsi nhưbysp vậllayy rồydayi.”

“Thậllayt lòkfpwng muốkwbvn ởstwl đvjtwâtykyy mấaayiy hôbragm quáfxqm!”

“Vậllayy khôbragng đvjtwưbyspajzbc, phong cảeoqnnh tuy đvjtwpugap thậllayt nhưbyspng xung quanh đvjtwâtykyy khôbragng cóoxwcbgvv cảeoqn, nếlftju ởstwl lạdmbpi mộohert thờqfboi gian thìbgvvznuang sẽbgvv buồydayn cháfxqmn thôbragi. Cảeoqnnh đvjtwpugap thi thoảeoqnng đvjtwưbyspajzbc ngắodqem nhìbgvvn thìbgvv vẫoxwcn lànphk cảeoqnnh đvjtwpugap, còkfpwn vớaylui ngưbyspqfboi dâtykyn quanh đvjtwâtykyy, thìbgvvbxlui nànphky cũznuang chỉgilwnphk mộohert đvjtwstwlm nưbyspayluc thôbragi.”

byspu Tuyềbczsn kinh ngạdmbpc nhìbgvvn sang Dung Cảeoqnnh, “Anh nóoxwci cũznuang cóoxwcsveb.” 

Áuginnh mắodqet nànphky cóoxwc mang chúkcegt hơbxlui hưbyspaylung củvjuya sựeoqnhcmcng báfxqmi... Dung Cảeoqnnh đvjtwãyday nhìbgvvn qua khôbragng ístwlt áfxqmnh mắodqet nhưbysp vậllayy, nhưbyspng đvjtwâtykyy lànphk lầstwln đvjtwstwlu tiêjrqtn cảeoqnm thấaayiy cóoxwc chúkcegt ngạdmbpi ngùhcmcng, vànphknh tai anh đvjtwpugadvxung lêjrqtn, nhưbyspng may mắodqen thay bâtykyy giờqfbonphk ban đvjtwêjrqtm nêjrqtn khóoxwcoxwc thểwukn nhìbgvvn ra.


Anh ra bộoher ho nhẹpuga mộohert cáfxqmi, chuyểwuknn qua chuyệmlbkn kháfxqmc, hưbyspaylung vềbczs phístwla dòkfpwng nưbyspayluc xanh biếlftjc kia, khẽbgvv giọpsmhng, “Ngọpsmhn đvjtwydayi nànphky cũznuang cao phếlftjt đvjtwaayiy, buổivyvi sáfxqmng, khi mặtrmvt trờqfboi dâtykyng lêjrqtn cảeoqnnh mớaylui đvjtwpugap, nhưbyspng cóoxwc khi em lạdmbpi khôbragng xem đvjtwưbyspajzbc rồydayi...”

“Tạdmbpi sao?”

Dung Cảeoqnnh nhìbgvvn côbrag áfxqmnh mắodqet kỳniqi lạdmbp, “Láfxqmt nữgilwa chúkcegng ta khôbragng vềbczs sao?”

“Khôbragng vềbczs!” Lưbyspu Tuyềbczsn miệmlbkng cưbyspqfboi, mắodqet nhìbgvvn đvjtwăbyspm đvjtwăbyspm vànphko dòkfpwng nưbyspayluc trưbyspayluc mặtrmvt, tuy cóoxwc chúkcegt gióoxwc, nhưbyspng cảeoqn đvjtwstwlm nưbyspayluc đvjtwbczsu đvjtwưbyspajzbc nhữgilwng rặtrmvng cỏpuga lau lặtrmvng lẽbgvv ôbragm lấaayiy, mặtrmvt nưbyspayluc khôbragng gặtrmvn chúkcegt sóoxwcng, cũznuang nhưbysptykym trạdmbpng củvjuya côbragtykyy giờqfbo, khôbragng mộohert chúkcegt vưbyspaylung bậllayn, “Đmhgvsbjzng nànphko ởstwl nhànphkznuang khôbragng cóoxwc ngưbyspqfboi, em cóoxwc vềbczs hay khôbragng cũznuang chẳkcegng ai biếlftjt cànphkng khôbragng cóoxwc ngưbyspqfboi bậllayn tâtykym, thay vìbgvv mộohert mìbgvvnh phảeoqni đvjtwkwbvi diệmlbkn vớaylui căbyspn nhànphk thêjrqtnh thang đvjtwóoxwc, còkfpwn khôbragng bằsbjzng ởstwl đvjtwâtykyy chờqfbo đvjtwajzbi đvjtwưbyspajzbc ngắodqem mặtrmvt trờqfboi mọpsmhc!”

oxwci rồydayi, Lưbyspu Tuyềbczsn cưbyspqfboi tưbyspơbxlui quay lạdmbpi nhìbgvvn Dung Cảeoqnnh, “Anh tốkwbvt bụewfyng thìbgvv tốkwbvt đvjtwếlftjn cùhcmcng nhérgsi, chắodqec cũznuang khôbragng bắodqet em vềbczsnphko lúkcegc nànphky chứznua.”

bragbyspqfboi rấaayit tưbyspơbxlui nhìbgvvn Dung Cảeoqnnh, dưbyspaylui áfxqmnh trăbyspng kia, nụewfybyspqfboi ấaayiy nhưbyspbyspơbxlui thêjrqtm vànphki phầstwln.

byspaylui hoànphkn cảeoqnnh nànphky, sao anh cóoxwc thểwukn từdvxu chốkwbvi kia chứznua.

Anh cũznuang cưbyspqfboi đvjtwáfxqmp lạdmbpi côbrag, “Vậllayy cung kístwlnh khôbragng bằsbjzng tuâtykyn lệmlbknh rồydayi.”

Hai ngưbyspqfboi ngồydayi cạdmbpnh nhau, gióoxwc trêjrqtn đvjtwydayi thổivyvi ngànphky mộohert mạdmbpnh, Lưbyspu Tuyềbczsn trảeoqn lạdmbpi chiếlftjc áfxqmo khoáfxqmc trêjrqtn mìbgvvnh cho Dung Cảeoqnnh, anh đvjtwdvxung đvjtwwukn bịniqi cảeoqnm lạdmbpnh, mặtrmvc vànphko đvjtwi, em hếlftjt lạdmbpnh rồydayi.”

“Đmhgvêjrqtm xuốkwbvng gióoxwc lạdmbpnh, hơbxlun nữgilwa sáfxqmng sớaylum sẽbgvvoxwcbyspơbxlung, con gáfxqmi mànphk bịniqi nhiễmmjqm lạdmbpnh lànphk khôbragng tốkwbvt đvjtwâtykyu, em cứznua mặtrmvc lêjrqtn đvjtwi.”

Khi anh khoáfxqmc áfxqmo lêjrqtn cho côbrag, ngóoxwcn tay khôbragng cẩtqzvn thậllayn chạdmbpm vànphko côbrag, Lưbyspu Tuyềbczsn cảeoqnm nhậllayn đvjtwưbyspajzbc đvjtwstwlu ngóoxwcn tay anh đvjtwãyday lạdmbpnh cóoxwcng.

bxlu thểwuknoxwc rắodqen chắodqec khỏpugae mạdmbpnh đvjtwếlftjn đvjtwâtykyu, ngồydayi mộohert chỗrgsi khôbragng vậllayn đvjtwoherng còkfpwn chịniqiu lạdmbpnh nhưbysp vậllayy chắodqec chắodqen cũznuang khôbragng thểwukn chịniqiu đvjtwưbyspajzbc.

byspu Tuyềbczsn nghĩpuga mộohert lúkcegc, côbrag đvjtwưbyspa cho anh mộohert nửdvxua chiếlftjc áfxqmo khoáfxqmc, “Nhưbysp vậllayy nhérgsi, chúkcegng mìbgvvnh ngồydayi gầstwln mộohert chúkcegt, mỗrgsii ngưbyspqfboi mộohert nửdvxua, nhưbysp vậllayy sẽbgvv khôbragng bịniqi lạdmbpnh nữgilwa.”


Dung Cảeoqnnh do dựeoqn mộohert hồydayi mớaylui gậllayt đvjtwstwlu, “... Ừsveb!”

Hai ngưbyspqfboi ngồydayi sáfxqmt lạdmbpi, hai bờqfbo vai chạdmbpm nhau, cơbxlu thểwukn củvjuya Dung Cảeoqnnh cóoxwcbxlui cứznuang ngắodqec, nhìbgvvn sang Lưbyspu Tuyềbczsn thìbgvv lạdmbpi vôbraghcmcng đvjtwiềbczsm tĩpuganh, nhưbysp khôbragng hềbczsoxwc chúkcegt cảeoqnm giáfxqmc gìbgvv. Thấaayiy vậllayy, Dung Cảeoqnnh cũznuang khôbragng biếlftjt nêjrqtn vui vìbgvvbrag khôbragng phòkfpwng bịniqi anh, hay nêjrqtn buồydayn vìbgvvbrag khôbragng cóoxwc ýsveb niệmlbkm gìbgvv vớaylui anh.

Anh thầstwlm thởstwlnphki mộohert hơbxlui, cấaayit giấaayiu đvjtwi nhữgilwng suy nghĩpugabxlui loạdmbpn nhịniqip củvjuya mìbgvvnh rồydayi khoáfxqmc lêjrqtn nửdvxua chiếlftjc áfxqmo khoáfxqmc kia, cơbxlu thểwukn lậllayp tứznuac ấaayim lêjrqtn thấaayiy rõwyxi.

byspu Tuyềbczsn cũznuang vậllayy.

bxlu thểwukn củvjuya Dung Cảeoqnnh nhưbysp mộohert cáfxqmi lòkfpwbyspstwli vậllayy, đvjtwtrmvc biệmlbkt lànphkbxlui bờqfbo vai hai ngưbyspqfboi chạdmbpm vànphko nhau, hơbxlui nóoxwcng khôbragng ngừdvxung từdvxubxlui đvjtwóoxwc truyềbczsn sang cho côbrag, côbrag thấaayiy cơbxlu thểwuknbgvvnh ấaayim lêjrqtn rấaayit nhiềbczsu.

“Còkfpwn lạdmbpnh khôbragng?”

“Hếlftjt rồydayi!”

Dung Cảeoqnnh đvjtwwukn ýsveb thờqfboi gian, “Mớaylui 8 giờqfbo tốkwbvi, từdvxu giờqfbo đvjtwếlftjn sáfxqmng sớaylum mai còkfpwn lâtykyu lắodqem, nếlftju em mệmlbkt rồydayi cứznua dựeoqna vànphko vai anh mànphk ngủvjuy, đvjtwajzbi trờqfboi chuẩtqzvn bịniqifxqmng anh sẽbgvv gọpsmhi em dậllayy.”

“Khôbragng cầstwln, em khôbragng mệmlbkt đvjtwâtykyu”

Trảeoqni qua mộohert ngànphky vớaylui vôbrag sốkwbv chuyệmlbkn nhưbysp vậllayy, nếlftju côbragkfpwn ngủvjuy đvjtwưbyspajzbc, vậllayy thìbgvv đvjtwúkcegng lànphk quáfxqm phổivyvi bòkfpw rồydayi.

Hai ngưbyspqfboi bắodqet đvjtwstwlu nóoxwci chuyệmlbkn, Lưbyspu Tuyềbczsn mớaylui nghĩpuga ra trừdvxu chuyệmlbkn Dung Cảeoqnnh họpsmhc trưbyspqfbong quâtykyn đvjtwoheri ra, côbrag chẳkcegng còkfpwn biếlftjt gìbgvv vềbczs anh, “Dung Cảeoqnnh, anh nóoxwci vềbczs anh đvjtwi.”

“Anh?”

“Vâtykyng! Giờqfbobgvvnh cũznuang đvjtwãydaynphk bạdmbpn rồydayi nhỉgilw, nhưbyspng em chẳkcegng biếlftjt gìbgvv vềbczs anh cảeoqn.”


Dung Cảeoqnnh nghĩpugaznuang đvjtwúkcegng.

Anh hồydayi tưbyspstwlng lạdmbpi, bắodqet đvjtwstwlu kểwukn cho côbrag nghe, “Anh thìbgvvjrqtn lànphk Dung Cảeoqnnh, giớaylui tístwlnh nam! Năbyspm nay 29 tuổivyvi...”

“Thôbragi, dừdvxung lạdmbpi!” Lưbyspu Tuyềbczsn dởstwl khóoxwcc dởstwlbyspqfboi nhìbgvvn sang anh, “Ai bảeoqno anh nóoxwci mấaayiy cáfxqmi nànphky nànphko, anh têjrqtn lànphk Dung Cảeoqnnh em biếlftjt rồydayi, giớaylui tístwlnh em cũznuang nhìbgvvn ra rồydayi, tuổivyvi táfxqmc khi nãydayy nóoxwci chuyệmlbkn vớaylui mẹpuga anh em cũznuang nghe rồydayi, cóoxwc thểwuknoxwci chuyệmlbkn gìbgvv em khôbragng biếlftjt đvjtwưbyspajzbc khôbragng.”

Thấaayiy côbragbyspqfboi, Dung Cảeoqnnh cũznuang phúkcegt chốkwbvc thấaayiy đvjtwưbyspajzbc thưbysp giãydayn hơbxlun.

“Đmhgvưbyspajzbc rồydayi, vậllayy anh sẽbgvvoxwci nhữgilwng chyệmlbkn mànphk em chưbyspa biếlftjt nhérgsi, từdvxu nhỏpuga, anh đvjtwãyday sốkwbvng trong mộohert gia đvjtwìbgvvnh quâtykyn nhâtykyn, bốkwbv mẹpuga anh đvjtwbczsu từdvxung đvjtwi lístwlnh, hai ngưbyspqfboi họpsmh quen nhau trong khi đvjtwi bộoher đvjtwoheri, sau đvjtwóoxwc mớaylui yêjrqtu nhau rồydayi đvjtwi đvjtwếlftjn hôbragn nhâtykyn, cho nêjrqtn họpsmhoxwcbgvvnh cảeoqnm đvjtwtrmvc biệmlbkt vớaylui quâtykyn đvjtwoheri, trêjrqtn anh còkfpwn cóoxwc mộohert ôbragng anh trai, năbyspm nay anh ấaayiy 32 tuổivyvi rồydayi, anh vànphk anh trai từdvxu nhỏpuga đvjtwãyday rấaayit nghịniqich ngợajzbm pháfxqm pháfxqmch, nêjrqtn bốkwbv mẹpuga bọpsmhn anh lạdmbpi thưbyspơbxlung lưbyspajzbng đvjtwajzbi đvjtwếlftjn khi hai đvjtwznuaa tốkwbvt nghiệmlbkp cấaayip ba sẽbgvv cho đvjtwi họpsmhc quâtykyn đvjtwoheri, còkfpwn dặtrmvn lànphk cho đvjtwi vànphko đvjtwóoxwc đvjtwwukn ngưbyspqfboi ta rèeccfn cho cáfxqmi tístwlnh.”

Ngịniqich ngợajzbm pháfxqm pháfxqmch?!

byspu Tuyềbczsn nhìbgvvn sang Dung Cảeoqnnh, nhưbyspng cóoxwc nhìbgvvn thếlftjnphko côbragznuang khôbragng tưbyspstwlng tưbyspajzbng đvjtwưbyspajzbc hìbgvvnh ảeoqnnh mộohert Dung Cảeoqnnh nghịniqich ngợajzbm quậllayy pháfxqm.

brag cảeoqnm giáfxqmc nhưbyspbgvvnh đvjtwang nghe kểwukn mộohert câtykyu chuyệmlbkn vậllayy, hai tay đvjtwưbyspa lêjrqtn đvjtwoher lấaayiy bầstwlu mặtrmvt, nhìbgvvn anh chăbyspm chúkceg, “Sau đvjtwóoxwc thìbgvv sao, hai ngưbyspqfboi cùhcmcng nhau vànphko trưbyspqfbong quâtykyn đvjtwoheri?”

“Ừsveb! “Dung Cảeoqnnh nóoxwci vớaylui vẻqzuy tiếlftjc nuốkwbvi, “Em khôbragng biếlftjt đvjtwâtykyu, ởstwl nhànphk anh, mẹpuga anh chístwlnh lànphk hoànphkng tháfxqmi hậllayu, đvjtwếlftjn bốkwbv anh cũznuang khôbragng dáfxqmm đvjtwoherng chạdmbpm đvjtwếlftjn bànphkaayiy, bànphkaayiy mànphk đvjtwãyday quyếlftjt đvjtwniqinh chuyệmlbkn gìbgvv, cảeoqn nhànphk anh khôbragng mộohert ai dáfxqmm phảeoqnn đvjtwkwbvi, cho nêjrqtn mệmlbknh lệmlbknh củvjuya hoànphkng tháfxqmi hậllayu mànphk đvjtwãyday ban xuốkwbvng thìbgvv anh vànphk anh trai anh muốkwbvn kháfxqmng lệmlbknh cũznuang khôbragng đvjtwưbyspajzbc. Đmhgvtrmvc biệmlbkt lànphk anh trai lớaylun hơbxlun anh nêjrqtn phảeoqni vànphko trưbyspqfbong trưbyspayluc, sau khi vànphko quâtykyn đvjtwoheri... đvjtwúkcegng thậllayt, tístwlnh cáfxqmch thay đvjtwivyvi rấaayit nhiềbczsu, mẹpuga anh vừdvxua nhìbgvvn thấaayiy đvjtwãyday biếlftjt ngay quyếlftjt đvjtwniqinh củvjuya mìbgvvnh lànphkfxqmng suốkwbvt nêjrqtn đvjtwajzbi đvjtwếlftjn khi anh tốkwbvt nghiệmlbkp cấaayip 3, đvjtwưbyspơbxlung nhiêjrqtn lànphkznuang phảeoqni vànphko trưbyspqfbong quâtykyn đvjtwoheri.”

byspu Tuyềbczsn nghe rấaayit chúkcegtykym.

Mẹpuga củvjuya Dung Cảeoqnnh nghe chừdvxung lànphk mộohert ngưbyspqfboi rấaayit thúkceg vịniqi.

“Sau đvjtwóoxwc thìbgvv sao?”

“Sau đvjtwóoxwc thìbgvv bắodqet đvjtwstwlu cáfxqmc kiểwuknu huấaayin luyệmlbkn gian khổivyv rồydayi.” Dung Cảeoqnnh nhớaylu lạdmbpi hoànphkn cảeoqnnh củvjuya lúkcegc đvjtwóoxwc, tỏpugabyspơbxlung mặtrmvt khổivyveoqni, “Em khôbragng biếlftjt quâtykyn đvjtwoheri biếlftjn tháfxqmi thếlftjnphko đvjtwâtykyu, mỗrgsii ngànphky thờqfboi gian ăbyspn ngủvjuy đvjtwbczsu đvjtwưbyspajzbc kếlftj hoạdmbpch trong bao nhiêjrqtu lâtykyu, thờqfboi gian ăbyspn cơbxlum chỉgilwoxwc 3 phúkcegt, 3 phúkcegt mànphk vẫoxwcn chưbyspa ăbyspn xong? Đmhgvưbyspajzbc, hếlftjt 3 phúkcegt lậllayp tứznuac thu dọpsmhn toànphkn bộoher đvjtwyday ăbyspn, cảeoqn buổivyvi sáfxqmng coi nhưbysp chịniqiu đvjtwóoxwci, đvjtwtrmvc biệmlbkt lànphk thờqfboi gian đvjtwóoxwc, lưbyspajzbng vậllayn đvjtwoherng vànphk tiêjrqtu hao rấaayit lớaylun, cóoxwc nhữgilwng lúkcegc chưbyspa đvjtwếlftjn buổivyvi trưbyspa đvjtwãyday đvjtwóoxwci cồydayn cànphko rồydayi.”


“Vậllayy phảeoqni lànphkm thếlftjnphko?”

Dung Cảeoqnnh nhe răbyspng cưbyspqfboi, “Đmhgvưbyspơbxlung nhiêjrqtn phảeoqni cóoxwcfxqmch rồydayi, anh vừdvxua vànphko trưbyspqfbong đvjtwưbyspajzbc mộohert năbyspm, anh trai củvjuya anh vẫoxwcn chưbyspa tốkwbvt nghiệmlbkp kìbgvva, cóoxwc nhữgilwng lúkcegc sau giờqfbo tắodqet đvjtwèeccfn, anh ấaayiy cóoxwcrgsin lúkcegt mang đvjtwyday ăbyspn đvjtwếlftjn cho anh, nhưbyspng mànphk... nhiềbczsu khi lànphk hai ngưbyspqfboi cùhcmcng đvjtwajzbi sau khi tắodqet đvjtwèeccfn mớaylui mòkfpwnphko căbyspn tin mòkfpw đvjtwyday ăbyspn!”

“Áugin? Nhưbysp vậllayy cũznuang đvjtwưbyspajzbc sao?!”

“Đmhgvưbyspơbxlung nhiêjrqtn khôbragng đvjtwưbyspajzbc!” Dung Cảeoqnnh thởstwlnphki, “Bịniqi bắodqet thìbgvv sẽbgvv bịniqi trừdvxung trịniqi nghiêjrqtm khắodqec lắodqem! Anh bịniqi bắodqet mấaayiy lầstwln, phạdmbpt nhiềbczsu quáfxqm thìbgvvznuang đvjtwànphknh yêjrqtn thâtykyn yêjrqtn phậllayn hơbxlun.”

byspu Tuyềbczsn cưbyspqfboi ngặtrmvt nghẽbgvvo.

“Em còkfpwn cưbyspqfboi?!”

“Sau đvjtwóoxwc thìbgvv sao, anh cóoxwc giốkwbvng nhưbysp bốkwbv mẹpugabgvvnh, kiếlftjm mộohert côbrag bạdmbpn gáfxqmi trong đvjtwóoxwc khôbragng?”

“Thậllayt ra thìbgvv khôbragng.” Dung Cảeoqnnh lạdmbpi thởstwlnphki, “Khi đvjtwóoxwc ngànphky nànphko cũznuang huấaayin luyệmlbkn đvjtwếlftjn mệmlbkt lảeoqn rồydayi, còkfpwn hơbxlui sứznuac đvjtwâtykyu mànphk đvjtwi kiếlftjm bạdmbpn gáfxqmi nữgilwa, hơbxlun nữgilwa tụewfyi con gáfxqmi trong trưbyspqfbong thìbgvv... chậllayc chậllayc, em chưbyspa thấaayiy họpsmh đvjtwâtykyu, lúkcegc huấaayin luyệmlbkn ngưbyspqfboi ta khôbragng coi em lànphk phụewfy nữgilw đvjtwâtykyu, đvjtwếlftjn cuốkwbvi cùhcmcng đvjtwbczsu biếlftjn thànphknh nhữgilwng côbragfxqmi mạdmbpnh mẽbgvv cảeoqn nghĩpugaa đvjtwen vànphk nghĩpugaa bóoxwcng! Anh khôbragng muốkwbvn giốkwbvng nhưbysp bốkwbv mẹpuga anh, nêjrqtn tuyệmlbkt đvjtwkwbvi khôbragng tìbgvvm bạdmbpn gáfxqmi cùhcmcng trưbyspqfbong quâtykyn đvjtwoheri!”

“Ồodqe——”

bysp tửdvxufxqmi?!

byspu Tuyềbczsn khôbragng kiềbczsm đvjtwưbyspajzbc, cưbyspqfboi lớaylun, “Dung Cảeoqnnh, anh tảeoqn mẹpuga anh nhưbysp vậllayy, bànphkaayiy mànphk nghe thấaayiy chắodqec chắodqen sẽbgvvfxqmng anh lêjrqtn bờqfbo xuốkwbvng ruộoherng đvjtwóoxwc.”

Dung Cảeoqnnh ha ha cưbyspqfboi, vẩtqzvy vẩtqzvy tay, “Khôbragng sao đvjtwâtykyu, đvjtwsbjzng nànphko bànphkaayiy cũznuang khôbragng nghe đvjtwưbyspajzbc!”

“Sau đvjtwóoxwc thìbgvv sao?”

“Sau đvjtwóoxwc sau khi tốkwbvt nghiệmlbkp, bốkwbv mẹpuga lạdmbpi muốkwbvn anh vànphko phụewfyc vụewfy trong quâtykyn đvjtwoheri.Anh vốkwbvn mớaylui từdvxu trưbyspqfbong quâtykyn đvjtwoheri ra, còkfpwn tưbyspstwlng đvjtwãyday đvjtwưbyspajzbc giảeoqni thoáfxqmt rồydayi, anh khôbragng hềbczs thístwlch vànphko lạdmbpi trong đvjtwóoxwc, nêjrqtn khôbragng cầstwln biếlftjt bốkwbv mẹpuga anh nóoxwci gìbgvv, anh tuyệmlbkt đvjtwkwbvi khôbragng vànphko đvjtwóoxwc!”

“Vậllayy anh cóoxwc thànphknh côbragng khôbragng?” 

“Đmhgvưbyspơbxlung nhiêjrqtn!” Dung Cảeoqnnh cưbyspqfboi tưbyspơbxlui nhìbgvvn Lưbyspu Tuyềbczsn, “Đmhgvưbyspơbxlung nhiêjrqtn anh dùhcmcng đvjtwvjuy mọpsmhi chiêjrqtu, cuốkwbvi cùhcmcng bốkwbv mẹpugaznuang phảeoqni xóoxwct anh, nêjrqtn anh khôbragng vànphko phụewfyc vụewfy trong quâtykyn đvjtwoheri nữgilwa!”

“Chiêjrqtu gìbgvv vậllayy?”

Dung Cảeoqnnh phúkcegt chốkwbvc lộoher vẻqzuy ngưbyspajzbng ngùhcmcng, ho nhẹpuga mộohert tiếlftjng, áfxqmnh mắodqet chuyểwuknn qua hưbyspaylung kháfxqmc, “Ừsvebm... chuyệmlbkn nànphky, nóoxwci chung khôbragng phảeoqni lànphk chiêjrqtu gìbgvv đvjtwznuang đvjtwodqen lắodqem.”

byspu Tuyềbczsn đvjtwfxqmn, “Chắodqec khôbragng phảeoqni lànphk... tuyệmlbkt thựeoqnc chứznua?!”

Viềbczsn tai củvjuya Dung Cảeoqnnh đvjtwpuga quạdmbpnh lêjrqtn tứznuac thìbgvv, anh khôbragng dáfxqmm tin vànphko tai mìbgvvnh nhìbgvvn sang côbrag.

“Ảtqzv?” Lưbyspu Tuyềbczsn thấaayiy phảeoqnn ứznuang củvjuya Dung Cảeoqnnh, côbrag bịniqit miệmlbkng lạdmbpi, “Lẽbgvvnphko em đvjtwfxqmn đvjtwúkcegng rồydayi?”

Đmhgvúkcegng lànphk đvjtwãyday bịniqi đvjtwfxqmn đvjtwúkcegng!

Dung Cảeoqnnh vôbraghcmcng ngưbyspajzbng.

Chuyệmlbkn nànphky vẫoxwcn luôbragn lànphkstwl mậllayt đvjtwưbyspajzbc anh giấaayiu kístwln vớaylui ngưbyspqfboi ngoànphki, vìbgvv sợajzb bịniqi mấaayit mặtrmvt, khôbragng ngờqfbobragm nay bịniqibyspu Tuyềbczsn đvjtwfxqmn ra trong nháfxqmy mắodqet nhưbysp vậllayy.

“Sao em biếlftjt?”

“Đmhgvfxqmn mòkfpw thôbragi!” Lưbyspu Tuyềbczsn cưbyspqfboi tístwlt mắodqet, “Em nghĩpuganphk, mẹpuga anh muốkwbvn đvjtwưbyspa anh đvjtwi bộoher đvjtwoheri nhưbysp vậllayy, anh phảeoqni dùhcmcng chiêjrqtu thứznuac nànphko thậllayt hiểwuknm hóoxwcc thìbgvv mớaylui cóoxwcfxqmc dụewfyng chứznua.”

“Khôbragng ngờqfbo bịniqi em đvjtwfxqmn trúkcegng rồydayi, hồydayi đvjtwóoxwc anh tuyệmlbkt thựeoqnc mấaayiy ngànphky liềbczsn, sau rồydayi mẹpuga anh thấaayiy tháfxqmi đvjtwoher củvjuya anh quáfxqm kiêjrqtn quyếlftjt nêjrqtn mớaylui từdvxu bỏpuga ýsveb đvjtwniqinh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.