Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 839 :

    trước sau   
“Thiếtenqu phu nhâixeon còcnvnn gìzgnc dặddrzn dòcnvn nữndfha khôjskfng?”

“Bàomah đbhfzãfjpc bịpjip đbhfzuổndfhi việxcncc rồrttci, códvnb thểohoj vềunzp đbhfzi.”

zgnc Trưtsmkơigokng bỗqlmpng chốfjpcc sửddrzng sốfjpct, “Đtenquổndfhi việxcncc àomah?! Tôjskfi códvnb chỗqlmpomaho làomahm khôjskfng tốfjpct àomah?”

tsmku Tuyềunzpn cưtsmkxvqei lạcryvnh lùurznng nhìzgncn bảhzeao mẫkhazu, cho đbhfzếtenqn khi bàomah ta cảhzeam thấplupy chộacfmt dạcryvwdawn cúlrqci đbhfzzgncu xuốfjpcng.

“Bàomahomahm khôjskfng tốfjpct chỗqlmpomaho lạcryvi cầzgncn tôjskfi nódvnbi cho bàomah nghe àomah? Tôjskfi mờxvqei bàomah đbhfzếtenqn nhàomahjskfi làomah đbhfzohoj dọvhbvn vệxcnc sinh vàomahomahm bảhzeao mẫkhazu, đbhfzfjpci đbhfzãfjpci vớzgnci bàomah rấplupt tốfjpct, mỗqlmpi tháddjxng trảhzea cái giáddjx đbhfzêvefŕn táddjxm ngàomahn đbhfzrttcng chỉkhaz đbhfzohoj dọvhbvn vệxcnc sinh thôjskfi, bàomahfjpcy hỏtsmki côjskfng ty bảhzeao mẫkhazu xem nhữndfhng ngưtsmkxvqei kháddjxc có đbhfzưtsmkơigoḳc sưtsmḳ đbhfzãi ngôjskf̣ tôjskf́t nhưtsmk vậeaqgy khôjskfng, nhưtsmkng tôjskfi khôjskfng phảhzeai mờxvqei bàomah vềunzpomahm đbhfzohojomahurznng sắzgncc mặddrzt ấplupy đbhfzohoj nhìzgncn tôjskfi, cũncgrng khôjskfng phảhzeai mờxvqei bàomah vềunzp đbhfzâixeoy làomahm đbhfzcryvi gia củixeoa tôjskfi! Tôjskfi làomah nữndfh chủixeo nhâixeon củixeoa cáddjxi nhàomahomahy, tôjskfi làomah ngưtsmkxvqei pháddjxt lưtsmkơigokng cho bàomah, nhưtsmkng bàomah lạcryvi dùurznng tháddjxi đbhfzacfm đbhfzódvnb đbhfzohoj đbhfzfjpci xửddrz vớzgnci tôjskfi, bàomah suy nghĩzhvj xem tôjskfi códvnbcnvnn muốfjpcn giữndfhomah lạcryvi khôjskfng!”

zgnc Trưtsmkơigokng bậeaqgm môjskfi lạcryvi, “Lãfjpco phu nhâixeon sẽjskf khôjskfng đbhfzrttcng ýumqc cho côjskf đbhfzuổndfhi việxcncc tôjskfi đbhfzâixeou.”


tsmku Tuyềunzpn cưtsmkxvqei lạcryvnh lùurznng, “Đtenqfjpcng đbhfzem ngưtsmkxvqei kháddjxc đbhfzếtenqn áddjxp đbhfzddrzc tôjskfi, Trưtsmkơigokng tẩxzauu, tôjskfi tôjskfn trọvhbvng bàomahvefrn mớzgnci gọvhbvi bàomahomah Trưtsmkơigokng tẩxzauu, bàomahfjpcy nhớzgnc cho kỹjbio, tôjskfi mớzgnci làomah nữndfh chủixeo nhâixeon củixeoa căauegn nhàomahomahy, ngưtsmkxvqei trụohoj cộacfmt trong nhàomahomahy chíplupnh làomah chồrttcng tôjskfi, bàomah tin khôjskfng, chỉkhaz cầzgncn tôjskfi nódvnbi vớzgnci chồrttcng tôjskfi làomahjskfi đbhfzfjpci vớzgnci bàomah khôjskfng códvnb chúlrqct vừfjpca ýumqc, thìzgnc chồrttcng tôjskfi tuyệxcnct đbhfzfjpci sẽjskf cho bàomah rờxvqei khỏtsmki đbhfzâixeoy!”

Trưtsmkơigokng tẩxzauu lúlrqcc nàomahy nhưtsmkdvnb chúlrqct sợvefrfjpci, “Thiếtenqu phu nhâixeon...”

“Đtenqfjpcng nódvnbi nhiềunzpu chuyệxcncn vôjskf bổndfh vớzgnci tôjskfi nữndfha, tôjskfi hỏtsmki bàomah mộacfmt câixeou, lúlrqcc mớzgnci đbhfzếtenqn đbhfzâixeoy cũncgrng rấplupt tốfjpct màomah, sao bâixeoy giờxvqe đbhfzacfmt nhiêvefrn lạcryvi códvnb ýumqc đbhfzpjipnh chốfjpcng đbhfzfjpci lạcryvi tôjskfi?!”

Trưtsmkơigokng tẩxzauu trầzgncm mặddrzt im lặddrzng.

“Khôjskfng nódvnbi àomah?! ok! Bàomahdvnb thểohoj dọvhbvn đbhfzrttc đbhfzi rồrttci đbhfzplupy!”

“Tôjskfi, tôjskfi nódvnbi!”

tsmku Tuyềunzpn khoanh tay lạcryvi, im lặddrzng chờxvqe đbhfzvefri.

Trưtsmkơigokng tẩxzauu ngẩxzaum nghĩzhvj, rốfjpct cuộacfmc cũncgrng khôjskfng thểohojomahm mấplupt côjskfng việxcncc nàomahy, khẽjskf cắzgncn môjskfi nódvnbi, “Lãfjpco phu nhâixeon nódvnbi cho tôjskfi biếtenqt côjskfomah hồrttc ly tinh, còcnvnn nódvnbi côjskf đbhfzãfjpc dụohoj dỗqlmp Tầzgncn tiêvefrn sinh, nêvefrn Tầzgncn tiêvefrn sinh mớzgnci kếtenqt hôjskfn vớzgnci côjskf, nódvnbi côjskfomah mộacfmt ngưtsmkxvqei códvnbixeom kếtenqixeou sắzgncc, còcnvnn nódvnbi rằfvdlng côjskf đbhfzếtenqn nhàomahomahy rồrttci, còcnvnn tỏtsmk vẻlhdq mặddrzt khódvnb chịpjipu vớzgnci bàomah ta. Thiếtenqu phu nhâixeon, tôjskfi làomah ngưtsmkxvqei códvnb con trai vàomah con dâixeou, con dâixeou củixeoa tôjskfi đbhfzfjpci xửddrz vớzgnci tôjskfi... khôjskfng tốfjpct, nêvefrn tôjskfi mớzgnci nhấplupt thờxvqei hồrttc đbhfzrttc, cùurznng vớzgnci lãfjpco phu nhâixeon códvnb chung mốfjpci thùurzn... Thiếtenqu phu nhâixeon, cầzgncu xin côjskf đbhfzfjpcng khai trừfjpcjskfi, tôjskfi vềunzp sau cũncgrng khôjskfng dáddjxm... nữndfha!”

jskf ta thừfjpca biếtenqt mọvhbvi chuyệxcncn đbhfzunzpu do mẹgetb Tầzgncn gâixeoy ra!

“Bàomah ta còcnvnn nódvnbi gìzgnc nữndfha?”

“Còcnvnn nódvnbi... Còcnvnn nódvnbi...”

“Nódvnbi cáddjxi gìzgnc?!”

“Nódvnbi... Thiếtenqu phu nhâixeon côjskf... nhìzgncn thìzgncdvnb vẻlhdq đbhfzơigokn thuầzgncn, nhưtsmkng lòcnvnng dạcryv rấplupt làomah áddjxc đbhfzacfmc vàomah lợvefri hạcryvi, khiếtenqn cho Tầzgncn tiêvefrn sinh xa cáddjxch bàomah ta, còcnvnn nódvnbi vớzgnci tôjskfi làomah nếtenqu bàomah ta vàomahjskfi đbhfzrttcng tâixeom hợvefrp lựfjpcc thìzgncdvnb thểohoj đbhfzuổndfhi côjskf ra khỏtsmki nhàomahomahy, thìzgnc ngôjskfi nhàomahomahy sẽjskf trởxvqevefrn yêvefrn ổndfhn tháddjxi bìzgncnh rồrttci.”


tsmku Tuyềunzpn lạcryvnh lùurznng cưtsmkxvqei.

omahfjpco đbhfzódvnb quảhzea nhiêvefrn bàomahn típlupnh đbhfzếtenqn kếtenqomahy!

Nhưtsmkng màomah, bàomahi trừfjpcjskf, thìzgncjskf sẽjskf rờxvqei khỏtsmki ngôjskfi nhàomahomahy sao!

Nằfvdlm mơigok đbhfzi!

tsmku Tuyềunzpn cảhzeanh cáddjxo Trưtsmkơigokng tẩxzauu, “Hôjskfm nay tôjskfi khôjskfng đbhfzuổndfhi việxcncc bàomah, nhưtsmkng bàomah sau nàomahy phảhzeai biếtenqt rằfvdlng nêvefrn làomahm thếtenqomaho rồrttci đbhfzplupy!”

“Tôjskfi biếtenqt rồrttci tôjskfi biếtenqt rồrttci, tôjskfi vềunzp sau nhấplupt đbhfzpjipnh sẽjskf đbhfzfjpci đbhfzãfjpci tốfjpct vớzgnci Thiếtenqu phu nhâixeon!”

“Bàomah chỉkhaz cầzgncn biếtenqt ai làomah ngưtsmkxvqei pháddjxt lưtsmkơigokng cho bàomahomah đbhfzưtsmkvefrc rồrttci!”

“Dạcryv!”

...

Giảhzeai quyếtenqt xongTrưtsmkơigokng tẩxzauu, Lưtsmku Tuyềunzpn khôjskfng bỏtsmk lỡienr qua mộacfmt thờxvqei gian nàomaho, lậeaqgp tứdrcic gọvhbvi đbhfziệxcncn thoạcryvi cho Tiểohoju Thấplupt, “Tiểohoju Thấplupt, Tầzgncn Phi Ngữndfh đbhfzãfjpc thấplupt tìzgncnh rồrttci!”

“Ok, đbhfzohojjskfi cho ngưtsmkxvqei pháddjxjskf ta!”

“Đtenqưtsmkvefrc!”

lrqcc trưtsmkzgncc Tiểohoju Thấplupt đbhfzãfjpc ra chủixeo ýumqc pháddjxjskf ta, lýumqc do làomah phảhzeai giáddjxo huấplupn cho Tầzgncn Phi Ngữndfh thậeaqgt tốfjpct, tìzgncm mộacfmt ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng giỏtsmki giang vềunzp mọvhbvi phưtsmkơigokng diệxcncn đbhfzohoj quyếtenqn rũncgr Tầzgncn Phi Ngữndfh, cáddjxi ngưtsmkxvqei nhưtsmk Tầzgncn Phi Ngữndfh chắzgncc chắzgncn sẽjskf mắzgncc mưtsmku, quảhzea nhiêvefrn, Tầzgncn Phi Ngữndfh đbhfzãfjpcdvnb nhữndfhng cuộacfmc hẹgetbn hòcnvn thâixeon mậeaqgt vớzgnci ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng đbhfzódvnb.


Vảhzea lạcryvi ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng màomah Tiểohoju Thấplupt tìzgncm códvnb đbhfziềunzpu kiệxcncn rấplupt tốfjpct, nhưtsmkng màomah... làomah mộacfmt đbhfzàomaho hoa côjskfng tửddrz.

Trong khoảhzeang thờxvqei gian nàomahy tìzgncnh cảhzeam củixeoa Tầzgncn Phi Ngữndfhomahng ngàomahy càomahng lúlrqcn sâixeou.

omah hiệxcncn tạcryvi, ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng nàomahy đbhfzãfjpc bỏtsmk mặddrzt côjskf ta, thìzgncjskf ta sẽjskf rấplupt làomah đbhfzau khổndfh rồrttci!

tsmku Tuyềunzpn cưtsmkxvqei lạcryvnh lùurznng, đbhfzfjpcng tráddjxch côjskf ta tàomahn nhẫkhazn, ai khiếtenqn nhữndfhng ngưtsmkxvqei nàomahy khôjskfng cho côjskf nhữndfhng ngàomahy sốfjpcng tốfjpct chứdrci!

omaho buổndfhi tốfjpci hôjskfm đbhfzódvnb, Tầzgncn Nham tan ca đbhfzúlrqcng giờxvqe vềunzp nhàomah ăauegn cơigokm.

NhưtsmkngTầzgncn Phi Ngữndfh thìzgnc lạcryvi khódvnbc lódvnbc trởxvqe vềunzp nhàomah.

Vềunzp đbhfzếtenqn nhàomahjskf ta quăauegng chiếtenqc túlrqci sang mộacfmt bêvefrn, bèwdawn chạcryvy vàomaho phòcnvnng ăauegn, nhìzgncn thấplupy Lưtsmku Tuyềunzpn đbhfzang ngồrttci bêvefrn phòcnvnng ăauegn dùng cơigokm, mắzgnct côjskf ta đbhfztsmkvefrn vàomahjskfng vàomaho.

“Tiệxcncn nhâixeon, côjskf đbhfzãfjpc cho ngưtsmkxvqei dụohojjskfi àomah!”

“Tầzgncn Phi Ngữndfh, em đbhfzdrcing lạcryvi đbhfzódvnb!” Tầzgncn Nham héjaast lớzgncn mộacfmt tiếtenqng, nắzgncm lấplupy cổndfh áddjxo củixeoa Tầzgncn Phi Ngữndfh, módvnbng tay củixeoa Tầzgncn Phi Ngữndfh chỉkhazddjxch mặddrzt củixeoa Lưtsmku Tuyềunzpn tầzgncm khoảhzeang hai centimet màomah thôjskfi, Tầzgncn Nham hoảhzeang hốfjpct mồrttcjskfi nhêvefr̃ nhảhzeai, nhìzgncn thấplupy módvnbng tay sắzgncc béjaasn củixeoa Tầzgncn Phi Ngữndfh, anh ta khôjskfng dáddjxm nghĩzhvj rằfvdlng, nếtenqu nhưtsmk anh khôjskfng giữndfh lạcryvi kịpjipp thìzgncjskf ta sẽjskfurznng módvnbng tay sắzgncc nhọvhbvn đbhfzódvnb rạcryvch vàomaho mặddrzt vàomah hủixeoy dung nhang củixeoa Tiểohoju Tuyềunzpn rồrttci!

“Anh trai, anh buôjskfng em ra, hôjskfm nay em sẽjskf giếtenqt chếtenqt con tiệxcncn nhâixeon nàomahy!”

“Cháddjxt ——”

Tầzgncn Nham khôjskfng thểohoj nhịpjipn đbhfzưtsmkvefrc nữndfha, bèwdawn tung mộacfmt cáddjxi táddjxt thậeaqgt mạcryvnh mẽjskf qua đbhfzódvnb.

“Tầzgncn Nham, con làomahm gìzgnc thếtenq!” Mẹgetb Tầzgncn chạcryvy đbhfzếtenqn, nhìzgncn thấplupy Tầzgncn Nham lạcryvi giơigok tay lêvefrn táddjxt, bèwdawn giưtsmkơigokng thẳzgncng cổndfh đbhfzưtsmka cáddjxi mặddrzt qua, “con đbhfzáddjxnh em gáddjxi thìzgncdvnb bảhzean lĩzhvjnh gìzgnc, códvnb bảhzean lĩzhvjnh thìzgnc đbhfzáddjxnh vàomaho mặddrzt củixeoa mẹgetbwdaw!”


“Mẹgetb, mẹgetb tráddjxnh ra!”

“Ta khôjskfng tráddjxnh!” mẹgetb Tầzgncn che chắzgncn phíplupa trưtsmkzgncc mặddrzt củixeoa Tầzgncn Phi Ngữndfh, khódvnbc lódvnbc kểohoj lểohoj, “Tầzgncn Nham àomah Tầzgncn Nham, tạcryvi sao bâixeoy giờxvqe con lạcryvi trởxvqe thàomahnh nhưtsmk vậeaqgy, trưtsmkzgncc kia khôjskfng phảhzeai làomah con rấplupt yêvefru thưtsmkơigokng em gáddjxi sao, con xem bâixeoy giờxvqe, con lạcryvi đbhfzacfmng thủixeo vớzgnci em nhưtsmk thếtenq!”

Trong lòcnvnng củixeoa mẹgetb Tầzgncn nhưtsmk tứdrcic nghẹgetbn.

Mẹgetb chỉkhaz nhìzgncn thấplupy anh đbhfzáddjxnh Phi Ngữndfh thôjskfi, chứdrci khôjskfng nhìzgncn thấplupy Phi Ngữndfh đbhfzáddjxnh Lưtsmku Tuyềunzpn àomah, lạcryvi khôjskfng nghe thấplupy côjskfplupy bịpjip gọvhbvi làomah tiệxcncn nhâixeon sao!

Thấplupy thếtenq, Lưtsmku Tuyềunzpn buôjskfng báddjxt cơigokm xuốfjpcng, nắzgncm lấplupy tay củixeoaTầzgncn Nham, khuôjskfn mặddrzt củixeoa côjskf ta vẫkhazn còcnvnn kinh sợvefr, nhìzgncn thấplupy Tầzgncn Phi Ngữndfh khódvnbc khôjskfng thàomahnh lờxvqei, mắzgnct củixeoa côjskf ta nhưtsmk bừfjpcng sáddjxng nhẹgetb, nódvnbi vớzgnci Tầzgncn Nham, “Phi Ngữndfh bịpjip sao thếtenq, hìzgncnh nhưtsmk giữndfha chuyệxcncn nàomahy códvnb hiểohoju lầzgncm gìzgnc đbhfzúlrqcng khôjskfng?”

“Hiểohoju lầzgncm?!” Tầzgncn Phi Ngữndfh cấplupt tiếtenqng nódvnbi thấplupt thanh, “Căauegn bảhzean làomah khôjskfng códvnb hiểohoju lầzgncm gìzgnc! LưtsmkuTuyềunzpn côjskf đbhfzfjpcng giảhzea vờxvqe nữndfha, ban đbhfzzgncu nódvnbi giớzgnci thiệxcncu bạcryvn trai cho tôjskfi, nhưtsmkng trêvefrn thựfjpcc tếtenq, làomahjskf cốfjpc ýumqc muốfjpcn đbhfzùurzna giỡienrn vớzgnci tôjskfi! Ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng đbhfzódvnbjskfm nay đbhfzãfjpc bỏtsmkjskfi rồrttci, chắzgncc chắzgncn làomah do côjskfomahy mưtsmku ra đbhfzúlrqcng khôjskfng, từfjpc đbhfzzgncu đbhfzếtenqn cuốfjpci chỉkhazomah mộacfmt cáddjxi bẫkhazy thôjskfi đbhfzúlrqcng khôjskfng, tôjskfi còcnvnn nghĩzhvjomahm sao côjskfdvnb thểohoj tốfjpct đbhfzếtenqn nổndfhi giớzgnci thiệxcncu bạcryvn trai cho tôjskfi chứdrci, làomahjskf cốfjpczgncnh muốfjpcn khiếtenqn cho tôjskfi yêvefru anh ta, sau đbhfzódvnbwdawn cho anh ta bỏtsmkjskfi, từfjpc đbhfzzgncu tớzgnci cuốfjpci côjskf khôjskfng códvnbcnvnng tốfjpct nhưtsmk vậeaqgy!”

tsmku Tuyềunzpn bậeaqgm môjskfi, “Phi Ngữndfh, côjskf thấplupt tìzgncnh rồrttci đbhfzau khổndfhjskfi hiểohoju màomah, nhưtsmkng màomah... sao côjskf lạcryvi códvnb thểohoj đbhfzndfh hếtenqt sựfjpc việxcncc lêvefrn đbhfzzgncu củixeoa tôjskfi thếtenq...”

Tầzgncn Nham cuốfjpci cùurznng cũncgrng hiểohoju ra!

Anh ta giậeaqgn dỗqlmpi trợvefrn mắzgnct nhìzgncn Tầzgncn Phi Ngữndfh, “Chịpjipixeou củixeoa em tốfjpct bụohojng giớzgnci thiệxcncu bạcryvn trai cho em, em chia tay rồrttci lạcryvi tráddjxch côjskf ta! Cho dùurznomah mai làomahm mai mốfjpci thìzgncncgrng khôjskfng bảhzeao đbhfzhzeam làomah sẽjskf thàomahnh màomah, em khôjskfng códvnb bảhzean lĩzhvjnh giữndfh ngưtsmkxvqei kháddjxc, ởxvqe nhàomah thìzgnc lạcryvi tỏtsmk ra vẻlhdq ta đbhfzâixeoy, lạcryvi còcnvnn dáddjxm pháddjxt hỏtsmka nổndfhi giậeaqgn vớzgnci chịpjipixeou àomah!”

“Khôjskfng phảhzeai nhưtsmk vậeaqgy!” Tầzgncn Phi Ngữndfhjaast chódvnbi tai, “Anh trai, khôjskfng phảhzeai nhưtsmk vậeaqgy! Làomah ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng đbhfzódvnbdvnbi cho em nghe, anh ta từfjpc đbhfzzgncu tớzgnci cuốfjpci chỉkhaz đbhfzùurzna giỡienrn vớzgnci em thôjskfi, căauegn bảhzean làomah khôjskfng nghĩzhvj sẽjskf pháddjxt triểohojn lâixeou dàomahi vớzgnci em, lạcryvi còcnvnn nódvnbi làomah tấplupt cảhzea sựfjpc việxcncc đbhfzunzpu do tiệxcncn nhâixeon nàomahy bàomahy mưtsmku!”

Árttcnh mắzgnct Tầzgncn Nham pháddjxt lạcryvnh!

“Tầzgncn Phi Ngữndfh, em còcnvnn dáddjxm nódvnbi thêvefrm mộacfmt lầzgncn tiệxcncn nhâixeon, códvnb tin làomah anh sẽjskf đbhfzáddjxnh chếtenqt em khôjskfng!”

“Khôjskfng tin!” Tầzgncn PhiNgữndfh khódvnbc lớzgncn chỉkhazomaho Lưtsmku Tuyềunzpn, “Bâixeoy giờxvqe anh đbhfzãfjpc bịpjip ngưtsmkxvqei phụohoj nữndfhomahy mêvefr hoặddrzc rồrttci, lúlrqcc trưtsmkzgncc anh đbhfzâixeou códvnb đbhfzfjpci xửddrz nhưtsmk vậeaqgy vớzgnci em. Anh trai, thậeaqgt sựfjpcomahjskf ta cốfjpczgncnh bàomahy kếtenqfjpcm hạcryvi em. Anh làomahm sao códvnb thểohoj tin tưtsmkxvqeng côjskf ta nhưtsmk thếtenq!”


“Vậeaqgy thìzgnc em nêvefrn làomahm gìzgnc đbhfzohoj khiếtenqn ngưtsmkxvqei kháddjxc tin tưtsmkxvqeng em chứdrci!”

Tầzgncn Phi Ngữndfh vịpjipn vàomaho khuôjskfn mặddrzt đbhfzau đbhfzzgncn nódvnbi khôjskfng thàomahnh lờxvqei.

ncgrng vàomaho giờxvqe phúlrqct nàomahy, đbhfziệxcncn thoạcryvi củixeoa Lưtsmku Tuyềunzpn bỗqlmpng nhiêvefrn reo lêvefrn.

Tiếtenqng chuôjskfng làomahm cho khôjskfng khíplup trởxvqevefrn căauegng thẳzgncng.

Tầzgncn Phi Ngữndfh nhưtsmk lậeaqgp tứdrcic nhảhzeay dựfjpcng lêvefrn, “Ai gọvhbvi đbhfzếtenqn thếtenq?!”

“Tiểohoju Thấplupt!”

“Côjskf nghe đbhfzi. Côjskf mau nghe đbhfzi! Lưtsmku Tuyềunzpn, nếtenqu códvnb bảhzean lĩzhvjnh thìzgncjskf mởxvqe tiếtenqng lớzgncn bêvefrn ngoàomahi đbhfzi, nhấplupt đbhfzpjipnh làomahjskfomah Tiêvefru Tiểohoju Thấplupt bàomahy kếtenq khiếtenqn ngưtsmkxvqei ta đbhfzùurzna cợvefrt vớzgnci tôjskfi, nếtenqu nhưtsmkjskf muốfjpcn chứdrcing minh làomahjskf khôjskfng hãfjpcm hạcryvi tôjskfi thìzgncjskffjpcy mởxvqe tiếtenqng lớzgncn lêvefrn đbhfzi, đbhfzohoj chúlrqcng tôjskfi đbhfzunzpu códvnb thểohoj nghe hai chịpjip em cáddjxc ngưtsmkxvqei rốfjpct cuộacfmc đbhfzang bàomahn típlupnh kếtenq hạcryvi ngưtsmkxvqei gìzgnc!”

tsmku Tuyềunzpn do dựfjpc khôjskfng nghe máddjxy.

Tầzgncn Phi Ngữndfh thấplupy thếtenq lậeaqgp tứdrcic nhảhzeay dựfjpcng lêvefrn, “Hêvefr —— khôjskfng dáddjxm àomah!” Côjskf quay đbhfzzgncu qua nhìzgncn vềunzp phíplupa Tầzgncn Nham, “Anh trai, anh nhìzgncn côjskf ta khôjskfng dáddjxm kìzgnca, côjskf ta nhưtsmk sợvefr sựfjpc việxcncc củixeoa bảhzean thâixeon bịpjip bạcryvi lộacfmplupy!”

Árttcnh mắzgnct củixeoa Tầzgncn Nham bỗqlmpng nhiêvefrn tinh xảhzeao.

“Đtenqưtsmkvefrc rồrttci, côjskf đbhfzfjpcng nódvnbi nhữndfhng lờxvqei khôjskfng tốfjpct vớzgnci tôjskfi nữndfha, tôjskfi sẽjskf bắzgnct máddjxy ngay đbhfzưtsmkvefrc chưtsmka!”

tsmku Tuyềunzpn bắzgnct máddjxy đbhfziệxcncn thoạcryvi, bèwdawn mởxvqe âixeom thanh to.

ddjxy đbhfziệxcncn thoạcryvi vừfjpca đbhfzưtsmkvefrc tiếtenqp thôjskfng, phíplupa bêvefrn kia Tiểohoju Thấplupt khôjskfng đbhfzvefri Lưtsmku Tuyềunzpn nódvnbi chuyệxcncn bèwdawn rốfjpci ríplupt mắzgncng mõpvxz, “Tiểohoju Tuyềunzpn, ngưtsmkxvqei em chồrttcng củixeoa màomahy rốfjpct cuộacfmc bịpjipzgnc thếtenq! Tao đbhfzãfjpc nểohoj mặddrzt màomahy màomah giớzgnci thiệxcncu mộacfmt ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng tốfjpct cho côjskf ta, làomah mộacfmt nhâixeon vậeaqgt tinh anh củixeoa tậeaqgp đbhfzomahn quốfjpcc tếtenq Hoàomahn Vũncgrplupy, muốfjpcn dung mạcryvo thìzgncdvnb dung mạcryvo, muốfjpcn đbhfziềunzpu kiệxcncn thìzgncdvnb đbhfziềunzpu kiệxcncn, côjskf ta còcnvnn khôjskfng vừfjpca lòcnvnng chỗqlmpomaho lạcryvi làomahm ra nhữndfhng chuyệxcncn nhưtsmk thếtenq!”

Ngưtsmkxvqei trong nhàomah khôjskfng nódvnbi mộacfmt câixeou nàomaho, Tầzgncn Nham nhìzgncn vềunzptsmkzgncng củixeoa Lưtsmku Tuyềunzpn, Lưtsmku Tuyềunzpn mởxvqe miệxcncng nódvnbi, “Tiểohoju Thấplupt, rốfjpct cuộacfmc làomah chuyệxcncn gìzgnc thếtenq?”

“Chuyệxcncn gìzgnc àomah?! Màomahy nêvefrn hỏtsmki em chồrttcng củixeoa màomahy kìzgnca, lúlrqcc nãfjpcy ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng đbhfzódvnb gọvhbvi cho tao, nódvnbi làomah anh ta vàomah Tầzgncn Phi Ngữndfh pháddjxt triểohojn rấplupt tốfjpct, vốfjpcn dĩzhvjomah muốfjpcn đbhfzưtsmka Tầzgncn Phi Ngữndfh vềunzp gặddrzp mặddrzt gia đbhfzìzgncnh rồrttci, nhưtsmkng màomah em chồrttcng củixeoa màomahy đbhfzúlrqcng thiệxcnct làomah tốfjpct thậeaqgt đbhfzplupy, dáddjxm đbhfzi vàomaho quáddjxn Bar lêvefru lổndfhng vớzgnci ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng kháddjxc, lạcryvi còcnvnn khiếtenqn anh ta tứdrcic giậeaqgn khôjskfng nguôjskfi, nódvnbi rằfvdlng khôjskfng phảhzeai bạcryvn củixeoa anh ta đbhfzúlrqcng lúlrqcc nhìzgncn thấplupy côjskf ta thâixeon mậeaqgt vớzgnci ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng kháddjxc thìzgnc anh ta cũncgrng khôjskfng tin, em chồrttcng củixeoa màomahy rốfjpct cuộacfmc bịpjip chuyệxcncn gìzgnc thếtenq!”

“Ởfljq quáddjxn bar thâixeon mậeaqgt vớzgnci mộacfmt ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng kháddjxc àomah? Làomahm sao màomahdvnb thểohoj!” Lưtsmku Tuyềunzpn nhẹgetb giọvhbvng nódvnbi, “Phi Ngữndfhjskfplupy khôjskfng phảhzeai ngưtsmkxvqei nhưtsmk thếtenq!”

“Màomahy còcnvnn khôjskfng tin àomah, ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng đbhfzódvnb đbhfzãfjpc đbhfzem tấplupm hìzgncnh gửddrzi qua đbhfziệxcncn thoạcryvi cho tao, đbhfzvefri mộacfmt láddjxt nữndfha tao sẽjskf gửddrzi tấplupm hìzgncnh đbhfzódvnb cho màomahy xem! Dùurzn sao Tiểohoju Tuyềunzpn, tao nódvnbi cho màomahy nghe, sau nàomahy em chồrttcng màomahy códvnb chuyệxcncn gìzgnc thìzgncncgrng đbhfzfjpcng đbhfzếtenqn tìzgncm tao, tao sẽjskf khôjskfng nểohoj mặddrzt màomahy màomah giớzgnci thiệxcncu cho côjskf ta... ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng nàomaho nữndfha đbhfzâixeou!”

dvnbi xong Tiểohoju Thấplupt liềunzpn tứdrcic giậeaqgn tắzgnct đbhfziệxcncn thoạcryvi.

Cảhzea nhàomah ngơigok ngáddjxc nhìzgncn nhau, áddjxnh mắzgnct sắzgncc béjaasn củixeoa Tầzgncn Nham liếtenqc nhìzgncn Tầzgncn Phi Ngữndfh, Tầzgncn Phi Ngữndfh nghẹgetbn giọvhbvng khôjskfng nódvnbi nêvefrn lờxvqei, sắzgncc mặddrzt trởxvqevefrn cựfjpcc kỳcryv đbhfztsmkddrzng lêvefrn.

“Típlupnh tong ——”

plupn hiệxcncu củixeoa tin nhắzgncn vang lêvefrn, Lưtsmku Tuyềunzpn mởxvqe ra xem, Tiểohoju Thấplupt gửddrzi mộacfmt bứdrcic hìzgncnh.

Trong bứdrcic hìzgncnh, Tầzgncn Phi Ngữndfh mặddrzc đbhfzrttc hởxvqe han cùurznng vớzgnci mộacfmt ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng kháddjxc hai ngưtsmkxvqei ôjskfm nhau cưtsmkxvqei cưtsmkxvqei nódvnbi nódvnbi, bàomahn tay heo củixeoa anh ta sắzgncp đbhfzưtsmka vàomaho ngựfjpcc áddjxo củixeoa Tầzgncn Phi Ngữndfh rồrttci, áddjxnh mắzgnct mơigok hồrttc củixeoa Tầzgncn Phi Ngữndfhtsmkxvqei vớzgnci vẻlhdq mặddrzt đbhfzzgncy hưtsmkxvqeng thụohoj, căauegn bảhzean làomah khôjskfng códvnb ýumqc cảhzean trởxvqe.

tsmku Tuyềunzpn đbhfzãfjpc đbhfzem bứdrcic hìzgncnh đbhfzưtsmka cho Tầzgncn Nham.

Tầzgncn Nham vôjskfurznng giậeaqgn dữndfh, phẫkhazn nộacfm nắzgncm tay củixeoa Tầzgncn Phi Ngữndfh hỏtsmki, “Chíplupnh em đbhfzãfjpcomahm chuyệxcncn tốfjpct nhưtsmk thếtenqomahy đbhfzâixeoy, em xem đbhfzi!”

Tầzgncn Phi Ngữndfh chỉkhaz liếtenqc mắzgnct nhìzgncn mộacfmt cáddjxi liềunzpn chộacfmt dạcryvlrqci đbhfzzgncu, “Anh trai...”

“Em câixeom miệxcncng đbhfzi! Tầzgncn Phi Ngữndfh, chíplupnh em đbhfzãfjpcomahm chuyệxcncn nàomahy, còcnvnn códvnb mặddrzt mũncgri đbhfzi tráddjxch ngưtsmkxvqei kháddjxc! Em bịpjip ngưtsmkxvqei ta chụohojp bứdrcic ảhzeanh nhưtsmk vậeaqgy rồrttci, ngưtsmkxvqei đbhfzàomahn ôjskfng nàomaho nhìzgncn thấplupy màomah khôjskfng chia tay vớzgnci em hảhzea! Chíplupnh em làomah ngưtsmkxvqei đbhfzãfjpcixeoy nêvefrn chuyệxcncn vậeaqgy màomahixeoy giờxvqecnvnn dáddjxm trởxvqe vềunzp đbhfzâixeoy đbhfzòcnvni típlupnh sổndfh vớzgnci chịpjipixeou củixeoa em nữndfha àomah!”

“Em, em em...”

“Em hãfjpcy giảhzeai thíplupch cho anh nghe, bứdrcic hìzgncnh nàomahy rốfjpct cuộacfmc códvnb phảhzeai nhưtsmk vậeaqgy khôjskfng!” Tầzgncn Nham giậeaqgn đbhfzếtenqn đbhfzôjskfi mắzgnct đbhfztsmkddrzng lêvefrn,bèwdawn quăauegng ngãfjpcddjxi báddjxt, “Nếtenqu hôjskfm nay màomah khôjskfng giảhzeai thíplupch rõpvxzomahng, thìzgnc anh sẽjskf đbhfzáddjxnh gãfjpcy châixeon củixeoa ngưtsmkơigoki!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.