Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 826 :

    trước sau   
Lụbppxc Sâkncim vàcnul Tiểblkpu Thấrrmit ởjadw cạohhunh nhau khôdketng phảnxmhi làcnul lửpmcua gầhxknn rơbdigm bìsjponh thưmhnydketng, màcnul chípqgcnh làcnul chácbzqy bừdketng bừdketng.

Hai ngưmhnydketi quấrrmin lấrrmiy nhau, đdlwmếsoytn mứjadwc khôdketng thểblkpcbzqch rờdketi.

Lụbppxc Sâkncim hôdketn Tiểblkpu Thấrrmit thậbqppt sâknciu, côdketmhcb chúzirbt thởjadw khôdketng nổfajli, phácbzqt ra nhưmhnyng âkncim thanh ôdket ôdket khácbzqng nghịdket, âkncim giọgedbng củdzoja côdket vừdketa mềizzbm mạohhui, lạohhui vừdketa cómhcb mịdket lựiezfc, làcnulm cho ngưmhnydketi nghe, lạohhui làcnul anh chỉwkmi muốxrfmn phácbzqt tácbzqc!

“A a... Lụbppxc Sâkncim...”

Hai mắvwxgt anh lúzirbc nàcnuly ửpmcung đdlwmmhny, hai tay ôdketm lấrrmiy Tiểblkpu Thấrrmit, dưmhnyhzkji ácbzqnh đdlwmèidikn nhìsjpon côdket thậbqppt đdlwmdaelp, bụbppxng dưmhnyhzkji cómhcbcbzqi gìsjpo đdlwmómhcb “soạohhut soạohhut soạohhut” ngómhcbc đdlwmhxknu lêawcin phípqgca trưmhnyhzkjc, mắvwxgt anh đdlwmmhnycnulng thêawcim đdlwmmhny.

Lụbppxc Sâkncim vộqoxti vàcnulng thởjadw gấrrmip, ngâknciy dạohhui nhìsjpon côdket, “Tiểblkpu Thấrrmit anh cómhcb thểblkp chứjadw?”


Anh cuốxrfmi cùbhodng cũxrfmng khôdketng chịdketu nổfajli nữqtita rồcnuli, ácbzqnh mắvwxgt đdlwmăhxknm đdlwmăhxknm nhìsjpon Tiểblkpu Thấrrmit trưmhnyng cầhxknu ýdhjj kiếsoytn.

Tiểblkpu Thấrrmit sau màcnuln hôdketn mãxrhfnh liệidikt kia, đdlwmhxknu ómhcbc lúzirbc nàcnuly cómhcb chúzirbt quay cuồcnulng, khi nghe thấrrmiy tiếsoytng củdzoja Lụbppxc Sâkncim, côdket chỉwkmi lằwlhung lặoinfng gậbqppt đdlwmhxknu giốxrfmng nhưmhnycnul bảnxmhn năhxknng, còurpgn chưmhnya kịdketp phảnxmhn ứjadwng gìsjpo đdlwmãxrhf thấrrmiy tiếsoytng thởjadw củdzoja Lụbppxc Sâkncim rấrrmit gấrrmip gácbzqp.

“Lụbppxc, Lụbppxc Sâkncim... em em lo lắvwxgng!”

“Đkncidketng lo, anh sẽubqr thậbqppt nhẹdael nhàcnulng!”

Tiểblkpu Thấrrmit thậbqppt sựiezfcnul rấrrmit lo lắvwxgng đdlwmrrmiy, thậbqppm chípqgcurpgn muốxrfmn dừdketng lạohhui, thếsoyt nhưmhnyng côdket ngẩobycng đdlwmhxknu lêawcin thấrrmiy nédfodt mặoinft bìsjponh tĩjhxknh củdzoja Lụbppxc Sâkncim, trong nộqoxti tâkncim nhanh chómhcbng ổfajln đdlwmdketnh lạohhui. Tấrrmit cảnxmh mọgedbi thứjadwdket đdlwmizzbu đdlwmãxrhfkncing hiếsoytn cho ngưmhnydketi đdlwmàcnuln ôdketng nàcnuly, thìsjpourpgn cácbzqi gìsjpo đdlwmblkp sợfaigxrhfi đdlwmâknciy.

Tiểblkpu Thấrrmit buôdketng lỏmhnyng thâkncin thểblkp, nhẹdael nhàcnulng nhắvwxgm mắvwxgt lạohhui.

Quầhxknn ácbzqo trêawcin ngưmhnydketi côdket dầhxknn dầhxknn từdketng cácbzqi đdlwmizzbu đdlwmãxrhf bịdket cởjadwi ra.

Khăhxknn tắvwxgm trêawcin ngưmhnydketi Lụbppxc Sâkncim đdlwmãxrhf sớhzkjm rơbdigi ra từdketzirbc nàcnulo, thâkncin thểblkp anh dácbzqn sácbzqt vàcnulo thâkncin thểblkp củdzoja côdket giốxrfmng nhưmhnycnuldfodn lửpmcua vậbqppy, nómhcbng đdlwmếsoytn bỏmhnyng ngưmhnydketi.

Lụbppxc Sâkncim sợfaigcnulm côdket đdlwmau, nêawcin cẩobycn thậbqppn từdketng chúzirbt mộqoxtt.

“A... Lụbppxc Sâkncim...”

“Đkncidketng vộqoxti!” Lụbppxc Sâkncim nhẹdael nhàcnulng vuốxrfmt ve thâkncin thểblkp củdzoja côdket, từdketcbzqnh tay mảnxmhnh khảnxmhnh đdlwmếsoytn bờdket vai trầhxknn trơbdign bómhcbng, làcnulm cho trêawcin ngưmhnydketi côdket nổfajli da gàcnul, “Lụbppxc Sâkncim, Lụbppxc sâkncim...”

“Vàcnulo rồcnuli!”

Lụbppxc Sâkncim đdlwmem chăhxknn quấrrmin lấrrmiy thâkncin thểblkp củdzoja hai ngưmhnydketi vàcnulo, Tiểblkpu Thấrrmit kinh ngạohhuc thốxrfmt lêawcin, côdket tuy cómhcb chúzirbt đdlwmau đdlwmơbdign nhưmhnyng tiếsoytng kêawciu nhưmhny bịdket nuốxrfmt lạohhui vậbqppy, trong chăhxknn loácbzqng thoácbzqng nghe rõgokc tiếsoytng Lụbppxc Sâkncim thởjadw gấrrmip, sau đdlwmómhcbcnulcbzqi cảnxmhm giácbzqc têawci dạohhui khiếsoytn Tiểblkpu Thấrrmit bậbqppt ra nhữqtitng tiếsoytng rêawcin rỉwkmi kiềizzbu mịdket.


Chiếsoytc giưmhnydketng lớhzkjn khôdketng ngừdketng rung lêawcin!

Ázirbnh mặoinft trờdketi chiếsoytu càcnulng lúzirbc càcnulng sácbzqng, ngoàcnuli cửpmcua sổfajl ácbzqnh sácbzqng cũxrfmng chiếsoytu vàcnulo từdketng chúzirbt! Trêawcin giưmhnydketng lúzirbc nàcnuly hai ngưmhnydketi vẫsoytn chưmhnya chịdketu dừdketng lạohhui, hoàcnuln toàcnuln bịdket bao phủdzoj trong triềizzbn miêawcin.

mhcbdfodo dàcnuli tớhzkji vàcnuli giờdket mớhzkji chấrrmim dứjadwt.

Vừdketa chấrrmim dứjadwt, Tiểblkpu Thấrrmit co rúzirbm ngưmhnydketi nằwlhum trêawcin giưmhnydketng.

Thâkncin thểblkp Tiểblkpu Thấrrmit lúzirbc nàcnuly rấrrmit mệidikt mỏmhnyi, trácbzqi lạohhui tinh thầhxknn củdzoja Lụbppxc Sâkncim lạohhui vôdketbhodng sảnxmhng khoácbzqi, mang theo mộqoxtt cácbzqi cảnxmhm giácbzqc nhưmhny đdlwmãxrhf đdlwmưmhnyfaigc thỏmhnya mãxrhfn.

“Tiểblkpu Thấrrmit?”

Ázirbnh mắvwxgt ai oácbzqn củdzoja Tiểblkpu Thấrrmit lặoinfng lẽubqr nhìsjpon Lụbppxc Sâkncim, côdket lấrrmiy chăhxknn trùbhodm kípqgcn đdlwmâknciu.

Lụbppxc Sâkncim buồcnuln cưmhnydketi, kédfodo chăhxknn củdzoja côdket ra nómhcbi, “làcnulm sao thếsoyt?”

“Anh xấrrmiu lắvwxgm!” giọgedbng nómhcbi củdzoja Tiểblkpu Thấrrmit mang chúzirbt buồcnuln buồcnuln, “em đdlwmãxrhf bảnxmho dừdketng lạohhui rồcnuli, anh lạohhui còurpgn... trêawcin ngưmhnydketi em giờdket đdlwmau muốxrfmn chếsoytt!”

Lụbppxc Sâkncim ácbzqy nácbzqy nhìsjpon Tiểblkpu Thấrrmit.

Đknciâknciy làcnul lầhxknn đdlwmhxknu tiêawcin củdzoja Tiểblkpu Thấrrmit, ban đdlwmhxknu anh nghĩjhxk nhẹdael nhàcnulnh mộqoxtt chúzirbt thôdketi, nhưmhnyng màcnul... khi tiếsoytp xúzirbc vớhzkji thâkncin thểblkpdket, liềizzbn nhưmhny ma nhậbqppp vậbqppy, nêawcin khôdketng thểblkpcnulo kiểblkpm soácbzqt đdlwmưmhnyfaigc hàcnulnh đdlwmqoxtng củdzoja mìsjponh.

“Đknciau lắvwxgm khôdketng?”

“Anh nómhcbi xem!”


Lụbppxc Sâkncim cũxrfmng vừdketa tắvwxgm xong, anh ngồcnuli mộqoxtt bêawcin trêawcin giưmhnydketng, đdlwmblkp cho Tiểblkpu Thấrrmit gốxrfmi đdlwmhxknu lêawcin đdlwmùbhodi anh, “nómhcbi cho anh biếsoytt, em đdlwmau ởjadw đdlwmâknciu?”

“Toàcnuln thâkncin đdlwmizzbu đdlwmau!”

Tiểblkpu Thấrrmit tu tu khómhcbc, nấrrmic nghẹdaeln trêawcin đdlwmùbhodi Lụbppxc Sâkncim, trêawcin bờdket vai côdket vẫsoytn còurpgn vếsoytt dấrrmiu răhxknng, màcnulzirbc nãxrhfy anh hôdketn côdketknciy giờdket vẫsoytn chưmhnya phai! Côdket toàcnuln thâkncin đdlwmau rácbzqt, nhấrrmit làcnuljadw phípqgca dưmhnyhzkji... đdlwmau, hai cácbzqi đdlwmùbhodi thìsjpoawci cứjadwng lạohhui.

“Hay em đdlwmi tắvwxgm đdlwmi, lácbzqt nữqtita quay lạohhui thìsjpo mắvwxgng anh!

“Đknciưmhnyfaigc! anh ởjadw đdlwmómhcb đdlwmfaigi em!”

Trưmhnyhzkjc đdlwmómhcb thìsjpo, mồcnuldketi củdzoja hai ngưmhnydketi hòurpga quyệidikn vàcnulo nhau, đdlwmếsoytn bâknciy giờdket thìsjpomhcb chúzirbt sềizzbn sệidikt khómhcb chịdketu.

Lụbppxc Sâkncim giúzirbp Tiểblkpu Thấrrmit lấrrmiy khăhxknn tắvwxgm, hiệidikn tạohhui côdket nhưmhny đdlwmang khỏmhnya thâkncin trưmhnyhzkjc mặoinft anh, Tiểblkpu Thấrrmit đdlwmmhny mặoinft nómhcbi, “anh quay đdlwmi chỗdfod khácbzqc.”

“Uh!”

Lụbppxc Sâkncim quay đdlwmi chỗdfod khácbzqc khôdketng nhìsjpon côdket.

Anh vớhzkji Tiểblkpu Thấrrmit bâknciy giờdketcnul, bảnxmho cácbzqi gìsjpo nghe cácbzqi đdlwmómhcb, cómhcb bảnxmho anh đdlwmi hácbzqi sao trêawcin trờdketi thìsjpo anh cũxrfmng chỉwkmi gậbqppt đdlwmhxknu đdlwmcnulng ýdhjj.

Tiểblkpu Thấrrmit trùbhodm khăhxknn tắvwxgm lêawcin ngưmhnydketi.

Trêawcin giưmhnydketng lúzirbc nàcnuly cómhcb mộqoxtt vếsoytt mácbzqu màcnulu đdlwmmhnymhnyơbdigi tựiezfa nhưmhny mộqoxtt đdlwmómhcba hồcnulng nởjadw rộqoxt, Tiểblkpu Thấrrmit vừdketa thấrrmiy cảnxmhnh đdlwmómhcbmhnyơbdigng mặoinft ngưmhnyfaigng ngùbhodng ửpmcung đdlwmmhny.

“Lụbppxc Sâkncim...”


“Hảnxmh?” Lụbppxc Sâkncim quay đdlwmhxknu lạohhui.

dfodt mặoinft Tiểblkpu Thấrrmit cómhcb vẻlrli khôdketng đdlwmưmhnyfaigc tựiezf nhiêawcin, đdlwmau đdlwmhxknu nhìsjpon lêawcin giưmhnydketng nómhcbi, “vụbppxcnuly típqgcnh sao bâknciy giờdket, nhâkncin viêawcin khácbzqch sạohhun khôdketng phảnxmhi nhìsjpon cácbzqi làcnul biếsoytt chúzirbng ta làcnulm cácbzqi gìsjpo sao? nhưmhny thếsoytmhcb vẻlrli khôdketng tốxrfmt lắvwxgm.”

“Yêawcin tâkncim, em đdlwmi tắvwxgm đdlwmi, tắvwxgm xong anh đdlwmnxmhm bảnxmho nhưmhny khôdketng cómhcb chuyệidikn gìsjpo.”

“Thậbqppt khôdketng?”

“Anh đdlwmnxmhm bảnxmho!”

Tiểblkpu Thấrrmit bácbzqn típqgcn bácbzqn nghi, hai chậbqppn vừdketa chạohhum đdlwmrrmit liêawcin khôdketng cómhcb mộqoxtt týdhjj sứjadwc lựiezfc, thiếsoytu chúzirbt nữqtita làcnul ngãxrhf xuốxrfmng, Lụbppxc Sâkncim ởjadwawcin cạohhunh càcnulng hoảnxmhng sợfaig, nhanh chómhcbng đdlwmobyc lấrrmiy côdket, “em khôdketng sao chứjadw?”

cnulm sao cómhcb thểblkp khôdketng sao đdlwmưmhnyfaigc!

Tiểblkpu Thấrrmit khómhcbc khôdketng ra nưmhnyhzkjc mắvwxgt, hai cácbzqi đdlwmùbhodi rấrrmit nhứjadwc mỏmhnyi, cảnxmhm giácbzqc nhưmhny khôdketng phảnxmhi châkncin củdzoja mìsjponh.

dket tứjadwc giậbqppn nhìsjpon Lụbppxc Sâkncim, “đdlwmizzbu làcnul tạohhui anh đdlwmrrmiy!”

Khôdketng mộqoxtt chúzirbt nàcnulo thưmhnyơbdigng tiếsoytc côdket.

“Đknciúzirbng, đdlwmúzirbng, đdlwmúzirbng, đdlwmizzbu làcnul tạohhui anh.” Lụbppxc Sâkncim vộqoxti vàcnulng nhậbqppn sai, “em muốxrfmn anh đdlwmobyc em vàcnulo phòurpgng tắvwxgm khôdketng?”

“Khôdketng cầhxknn!”

Trong phòurpgng tằwlhum, Tiểblkpu Thấrrmit vịdketn tay vàcnulo bờdketmhnyjadwng thởjadwcnuli, đdlwmfaigi côdket tắvwxgm xong ra ngoàcnuli, trêawcin mặoinft giưmhnydketng lớhzkjn, ga giưmhnydketng cùbhodng vỏmhny chăhxknn tấrrmit cảnxmhsjponh nhưmhny đdlwmãxrhf đdlwmưmhnyfaigc thay thàcnulnh đdlwmcnul mớhzkji, Tiểblkpu Thấrrmit lấrrmiy tay xoa xoa ga giưmhnydketng phácbzqt hiệidikn cómhcb mộqoxtt lỗdfod thủdzojng lớhzkjn, vộqoxti vàcnulng hỏmhnyi.


“Làcnul... anh đdlwmem nómhcb cắvwxgt đdlwmi?”

“Uhm!”

Tiểblkpu Thấrrmit khôdketng muốxrfmn cho ngưmhnydketi khácbzqc chứjadwng kiếsoytn vếsoytt mácbzqu nàcnuly, Lụbppxc Sâkncim cũxrfmng nhưmhny thếsoyt.

“Mảnxmhnh vảnxmhi nhuộqoxtm mácbzqu kia đdlwmâknciu?”

Lụbppxc Sâkncim lấrrmiy trong túzirbi ácbzqo ra, lắvwxgc lắvwxgc trưmhnyhzkjc mặoinft Tiểblkpu Thấrrmit, “ởjadw đdlwmâknciy!”

Tiểblkpu Thấrrmit giậbqppt mìsjponh, mặoinft đdlwmmhnyawcin, chạohhuy tớhzkji bêawcin Lụbppxc Sâkncim hòurpgng đdlwmoạohhut lạohhui mảnxmhnh vảnxmhi kia, “Lụbppxc Sâkncim anh làcnul đdlwmcnul tồcnuli, anh còurpgn đdlwmem nómhcb đdlwmblkp trong túzirbi ácbzqo, chẳokjzng lẽubqr anh muốxrfmn giữqtitmhcb!”

“Em đdlwmcbzqn đdlwmúzirbng rồcnuli!” Lụbppxc Sâkncim nhanh chómhcbng nhédfodt mảnxmhnh vảnxmhi vàcnulo trong túzirbi ácbzqo, Tiểblkpu Thấrrmit trừdketng mắvwxgt nhìsjpon anh, anh tiếsoytn tớhzkji ôdketm côdketcnulo lòurpgng, “đdlwmâknciy làcnul em vìsjpo anh màcnul chảnxmhy mácbzqu, Tiểblkpu Thấrrmit anh sẽubqr giữqtitmhcb, đdlwmblkp vềizzb sau tựiezfmhcbi vớhzkji mìsjponh, sẽubqr khôdketng bao giờdket đdlwmblkp em rơbdigi lệidik nữqtita.”

kncing...

Thậbqppt cảnxmhm đdlwmqoxtng!

Tiểblkpu Thấrrmit mềizzbm lòurpgng rồcnuli, khôdketng còurpgn cùbhodng Lụbppxc Sâkncim tranh giàcnulnh tấrrmim vảnxmhi kia nữqtita.

“Hiệidikn giờdket, cómhcb muốxrfmn vềizzb nhàcnul khôdketng?”

“Khôdketng muốxrfmn!” Tiểblkpu Thấrrmit ngácbzqp mộqoxtt cácbzqi, “buồcnuln ngủdzoj!”

dket nhưmhny thếsoytcnuly màcnul vềizzb nhàcnul, rõgokccnulng làcnulmhcbi cho mọgedbi ngưmhnydketi biếsoytt cómhcb chuyệidikn gìsjpo xảnxmhy ra sao!

Tiểblkpu Thấrrmit nằwlhum trêawcin giưmhnydketng, lấrrmiy đdlwmiệidikn thoạohhui ởjadw trêawcin đdlwmhxknu giưmhnydketng ra xem, nhìsjpon mộqoxtt chúzirbt côdket kinh ngạohhuc nómhcbi, “trờdketi đdlwmrrmit! bâknciy giờdket khôdketng phảnxmhi sắvwxgp đdlwmếsoytn trưmhnya rồcnuli sao, vậbqppy màcnul khôdketng ai gọgedbi đdlwmiệidikn thoạohhui cho em!”

Nếsoytu bìsjponh thưmhnydketng, cảnxmh đdlwmêawcim côdket khôdketng vềizzb, đdlwmiệidikn thoạohhui sớhzkjm đdlwmãxrhf bịdket gọgedbi tớhzkji hỏmhnyng rồcnuli!

Daddy mami cómhcb lẽubqr vẫsoytn còurpgn ởjadw bệidiknh việidikn, căhxknn bảnxmhn khôdketng biếsoytt côdket mộqoxtt đdlwmêawcim khôdketng vềizzb nhàcnul.

Ôxkteng anh kia củdzoja côdket, vìsjpo sao lạohhui khôdketng gọgedbi?

Hay làcnul do côdketbhodng Lụbppxc Sâkncim ởjadw chung mộqoxtt chỗdfod, nêawcin ôdketng anh kia củdzoja côdketawcin tâkncim.

Tiểblkpu Thấrrmit lắvwxgc đdlwmhxknu, nédfodm đdlwmiệidikn thoạohhui qua mộqoxtt bêawcin, “haha khôdketng gọgedbi đdlwmiệidikn, thìsjpomhcb thểblkp tiêawciu diệidiku tựiezf tạohhui thêawcim mộqoxtt lácbzqt nữqtita vậbqppy!” Tiểblkpu Thấrrmit nằwlhum ởjadw trêawcin gốxrfmi, ngoắvwxgc ngoắvwxgc tay gọgedbi Lụbppxc Sâkncim, “qua đdlwmâknciy nằwlhum cạohhunh em, cómhcb việidikc muốxrfmn hỏmhnyi anh.”

Lụbppxc Sâkncim ngoan ngoãxrhfn nằwlhum xuốxrfmng bêawcin Tiểblkpu Thấrrmit, rấrrmit tựiezf nhiêawcin ôdketm lấrrmiy cổfajl Tiểblkpu Thấrrmit, đdlwmblkpdket gốxrfmi đdlwmhxknu lêawcin cácbzqnh tay anh.

“Cómhcb chuyệidikn gìsjpo thếsoyt?”

“Anh nómhcbi, trưmhnyhzkjc kia khôdketng cómhcb bạohhun gácbzqi?”

“Khôdketng cómhcb, sao vậbqppy?”

“Vậbqppy tạohhui sao... chuyệidikn kia anh thàcnulnh thạohhuo nhưmhny vậbqppy?” Tiểblkpu Thấrrmit gãxrhfi gãxrhfi đdlwmhxknu nhìsjpon Lụbppxc Sâkncim, mặoinft ngạohhui ngùbhodng nómhcbi, “em xem trong sácbzqch cómhcbmhcbi, nếsoytu làcnul xửpmcu nam thìsjpo phảnxmhn ứjadwng khôdketng phảnxmhi nhưmhny thếsoyt!”

Lụbppxc Sâkncim hơbdigi sữqtitng sờdket, ácbzqnh mắvwxgt vui vẻlrli nhìsjpon côdket, “thếsoyt trong sácbzqch nómhcbi xửpmcu nam phảnxmhn ứjadwng ra sao?”

Tiểblkpu Thấrrmit đdlwmmhny mặoinft cúzirbi đdlwmhxknu nómhcbi.

“Trêawcin sácbzqch nómhcbi rõgokc... dùbhod sao... cũxrfmng khôdketng phảnxmhi nhưmhny anh!”

Trêawcin sácbzqch cómhcbmhcbi rõgokc nếsoytu làcnul xửpmcu nam chưmhnya chạohhum qua ngưmhnydketi phụbppx nữqtitcnulo, lầhxknn đdlwmhxknu tiêawcin sẽubqr rấrrmit nhanh, thậbqppm chípqgccnulo mộqoxtt cácbzqi làcnul ra liềizzbn...

Thếsoyt nhưmhnyng!

Thếsoyt nhưmhnyng Lụbppxc Sâkncim... anh nhưmhny vậbqppy màcnul tậbqppn mấrrmiy tiếsoytng đdlwmcnulng hồcnul.

“Lụbppxc Sâkncim, cómhcb phảnxmhi anh khôdketng phảnxmhi làcnul xửpmcu nam?”

Lụbppxc Sâkncim cau màcnuly, loạohhui vấrrmin đdlwmizzbcnuly khôdketng thểblkp đdlwmblkp hiểblkpu lầhxknm đdlwmưmhnyfaigc, lấrrmiy tay thềizzbmhcbi, “tuyệidikt đdlwmxrfmi anh làcnul xửpmcu nam! làcnul xửpmcu nam mộqoxtt trăhxknm phầhxknn trăhxknm!”

Tiểblkpu Thấrrmit thởjadw phàcnulo.

Nếsoytu nhưmhny Lụbppxc Sâkncim khôdketng phảnxmhi làcnul xửpmcu nam, côdketxrfmng khôdketng quan tâkncim, dùbhod sao tuổfajli củdzoja anh cũxrfmng khôdketng nhỏmhny, chuyệidikn nàcnuly cũxrfmng làcnulsjponh thưmhnydketng, chỉwkmi cầhxknn anh ýdhjjawciu thưmhnyơbdigng mìsjponh làcnul đdlwmdzoj, bấrrmit quácbzq phụbppx nữqtit thưmhnydketng cómhcbpqgcnh hẹdaelp hòurpgi, khi đdlwmãxrhf biếsoytt ngưmhnydketi đdlwmàcnuln ôdketng củdzoja mìsjponh hoàcnuln toàcnuln thuộqoxtc vềizzbsjponh, thìsjpo đdlwmưmhnyơbdigng nhiêawcin sẽubqr vui vẻlrlibdign rồcnuli!

Tiểblkpu Thấrrmit mặoinft màcnuly hớhzkjn hởjadw.

Đknciúzirbng, xédfodm nữqtita thìsjpo quêawcin mấrrmit, “vậbqppy sao anh thuầhxknn thụbppxc vậbqppy!”

Anh bấrrmit đdlwmvwxgc dĩjhxk nhìsjpon Tiểblkpu Thấrrmit nómhcbi, “Tiểblkpu Thấrrmit, anh làcnul con trai, thếsoytawcin xem qua cácbzqi kia cũxrfmng làcnulsjponh thưmhnydketng... hiểblkpu lýdhjj thuyếsoytt thìsjpo thựiezfc hàcnulnh cũxrfmng hiểblkpu!”

Tiểblkpu Thấrrmit gậbqppt gùbhod hiểblkpu ra vấrrmin đdlwmizzb.

Àjhxkmhcba ra làcnul vậbqppy, trácbzqch khôdketng đdlwmưmhnyfaigc!

Ýniar!

sjponh nhưmhny khôdketng đdlwmúzirbng!

dketxrfmng xem qua khôdketng ípqgct loạohhui sácbzqch nhưmhny thếsoyt, tựiezf nhậbqppn rằwlhung lýdhjj thuyếsoytt cũxrfmng nắvwxgm chắvwxgc, trêawcin thứjadwc tếsoyt khôdketng phảnxmhi cómhcb nhiềizzbu thứjadw khôdketng hiểblkpu sao, “anh chỉwkmi nắvwxgm chắvwxgc lýdhjj thuyếsoytt màcnul thàcnulnh thạohhuo nhưmhny vậbqppy?”

Thàcnulnh thạohhuo giốxrfmng nhưmhny đdlwmãxrhfcnulm qua rấrrmit nhiềizzbu lầhxknn vậbqppy.

Lụbppxc Sâkncim kiêawcin nhẫsoytn trảnxmh lờdketi vấrrmin đdlwmizzb củdzoja Tiểblkpu Thấrrmit “Tiểblkpu Thấrrmit, cácbzqi nàcnuly làcnul bảnxmhn năhxknng củdzoja đdlwmàcnuln ôdketng!”

mhcbi xong, nhìsjpon Tiểblkpu Thấrrmit bằwlhung ácbzqnh mắvwxgt nómhcbng bỏmhnyng.

Tiểblkpu Thấrrmit cuốxrfmng quípqgct nằwlhum lêawcin giưmhnydketng, lấrrmiy chăhxknn quấrrmin lêawcin ngưmhnydketi mìsjponh, lắvwxgp ba lắvwxgp bắvwxgp nómhcbi, “Lụbppxc, Lụbppxc Sâkncim... anh khôdketng đdlwmưmhnyfaigc làcnulm bừdketa ah, hiệidikn tạohhui toàcnuln thâkncin em còurpgn đdlwmau, châkncin em giờdket đdlwmjadwng còurpgn khôdketng vữqtitng, vềizzb nhàcnul đdlwmblkp cho anh trai em trôdketng thấrrmiy, cảnxmh hai ta liềizzbn xong đdlwmdketi!”

Lụbppxc Sâkncim vộqoxti vàcnulng thu tầhxknm mặoinft lạohhui.

Anh thởjadwcnuli cưmhnydketi khổfajl!

Tiểblkpu Thấrrmit nhấrrmit đdlwmdketnh làcnul do ôdketng trờdketi phácbzqi đdlwmếsoytn, chuyêawcin dùbhodng đdlwmblkp chỉwkminh đdlwmxrfmn anh đdlwmâknciy, trưmhnyhzkjc đdlwmâknciy anh khôdketng bao giờdket nghĩjhxk qua, bấrrmit chợfaigt cómhcb mộqoxtt côdketcbzqi xuấrrmit hiệidikn, bấrrmit kỳiezf mộqoxtt hàcnulnh đdlwmqoxtng nàcnulo, mộqoxtt biểblkpu cảnxmhm nàcnulo, đdlwmizzbu cómhcb thểblkpcbzqc đdlwmqoxtng tớhzkji cảnxmhm xúzirbc củdzoja anh.

Cuốxrfmi cùbhodng vìsjpo lo cho Tiểblkpu Thấrrmit, anh vộqoxti vàcnulng buôdketng côdket ra, “khôdketng phảnxmhi em nómhcbi làcnul rấrrmit mệidikt sao, mau nghỉwkmi sớhzkjm đdlwmi”!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.