Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 823 :

    trước sau   
Muốfqkwn sinh rồllvyi?!

Phúfrcht chốfqkwc cảmwuz nhàbcdvkqsmo loạasgwn hếzjhht lêukejn, Tiêukeju Lăvzqgng cảmwuz ngưpnetclxui đkeglsfyxu ngơhwvh ngákqsmc, mặlmmzt củdggra ôllvyng “xòepdda” trắdahtng bệhqdtt trắdahtng bệhqdtt, nhìuzxkn còepddn thêukej thảmwuzm hơhwvhn tìuzxknh trạasgwng củdggra Tôllvy Tốfqkw

“Tiêukeju Lăvzqgng...”

“Anh đkeglâbrfty, anh ởdggr đkeglâbrfty” Tiêukeju Lăvzqgng đkeglưpneta tay ra muốfqkwn chạasgwm vàbcdvo côllvywlzwy, nhưpnetng nhìuzxkn sắdahtc mặlmmzt đkeglau khổuzxk củdggra côllvywlzwy, ôllvyng sợpjhr bảmwuzn thâbrftn mìuzxknh chạasgwm vàbcdvo sẽfrch khiếzjhhn côllvywlzwy càbcdvng thêukejm đkeglau khổuzxk, bàbcdvn tay đkeglưpneta ra lạasgwi thu vềsfyx! đkeglpftxng tạasgwi chỗkxts khôllvyng ngừhavpng càbcdvm nhàbcdvm, “làbcdvm sao đkeglâbrfty làbcdvm sao đkeglâbrfty, bâbrfty giờclxubcdvm sao àbcdv...”

Ôuonjng trưpnetwzrfc cóbzzj xem rấwlzwt nhiềsfyxu sákqsmch, đkeglsfyxu làbcdv dạasgwy ngưpnetclxui làbcdvm sao đkeglfqkwi mặlmmzt vớwzrfi tìuzxknh huốfqkwng sắdahtp sinh đkeglullq

Nhưpnetng bâbrfty giờclxu... trong đkeglbnpqu óbzzjc trốfqkwng rỗkxtsng, mộuonjt chữepddbamjng khôllvyng nhớwzrf ra


“Làbcdvm sao giờclxu àbcdv...”

“Cákqsmi gìuzxkbcdvbcdvm sao, còepddn sữepddng ra đkeglóbzzjbcdvm cákqsmi gìuzxk!” Tiêukeju Khảmwuz đkeglpftx lấwlzwy Tôllvy Tốfqkwkqsmu giậbrftn Tiêukeju Lăvzqgng, “bệhqdtnh việhqdtn đkeglãzjhh đkegllzymnh sẵcavvn chưpneta vậbrfty?”

“Đaxwylzymnh sẵcavvn rồllvyi đkegllzymnh sẵcavvn rồllvyi”

“Vậbrfty thìuzxk cậbrftu còepddn đkeglpjhri cákqsmi gìuzxk, nhanh chóbzzjng gọalgmi cho bệhqdtnh việhqdtn đkegli

“Đaxwyưpnetpjhrc đkeglưpnetpjhrc đkeglưpnetpjhrc, em lậbrftp tứpftxc gọalgmi!”

Cảmwuznh Thụullqy vàbcdv Tiểddpau Thấwlzwt cũbamjng cóbzzj chúfrcht ngơhwvh ngákqsmc, hai đkeglpftxa cũbamjng căvzqgng thẳdggrng vôllvyegbzng, mộuonjt trákqsmi mộuonjt phảmwuzi đkeglpftx lấwlzwy Tôllvy Tốfqkw, “mami mami...”

Ngưpnetpjhrc lạasgwi Tôllvy Tốfqkw trấwlzwn tĩbrftnh hơhwvhn nhiềsfyxu, vừhavpa rồllvyi trậbrftn đkeglau đkeglãzjhh trôllvyi qua, sắdahtc mặlmmzt củdggra côllvy nhìuzxkn đkeglãzjhh tốfqkwt hơhwvhn chúfrcht, quay ngưpnetpjhrc lạasgwi an ủdggri cảmwuz nhàbcdv, “tôllvyi khôllvyng sao rồllvyi!”

kqsmi gìuzxkbcdv gọalgmi làbcdv khôllvyng sao rồllvyi!

Trêukejn trákqsmn đkeglsfyxu ưpnetwzrft đkeglvzqgm mồllvyllvyi rồllvyi, Cảmwuznh Thụullqy cũbamjng giốfqkwng thếzjhh luốfqkwng cuốfqkwng khôllvyng biếzjhht làbcdvm thếzjhhbcdvo, “mami ngưpnetclxui cóbzzj đkeglau khôllvyng?”

“Đaxwyãzjhh khôllvyng đkeglau rồllvyi”

Trong lúfrchc nóbzzji chuyệhqdtn Tiêukeju Lăvzqgng đkeglãzjhh liêukejn lạasgwc xong vớwzrfi bệhqdtnh biệhqdtn, ôllvyng lúfrchc nàbcdvy hoàbcdvn toàbcdvn khôllvyng cóbzzj chủdggr ýdaht nữepdda, cứpftx đkeglddpa Tiêukeju Khảmwuz đkeglmwuzm nhiệhqdtm thàbcdvnh ngưpnetclxui chỉxyzn đkeglasgwo, “chịlzym, bâbrfty giờclxuepddn phảmwuzi làbcdvm gìuzxk...”

Chịlzym?

Tiêukeju Khảmwuz tạasgwi thờclxui đkegliểddpam nàbcdvy suýdahtt chúfrcht nữepdda bậbrftt cưpnetclxui rồllvyi, từhavp nhỏxyzn đkeglếzjhhn lớwzrfn Tiêukeju Lăvzqgng sốfqkw lầbnpqn gọalgmi chịlzym đkeglếzjhhm trêukejn đkeglbnpqu ngóbzzjn tay àbcdv


llvybamjng khôllvyng cóbzzj so đkeglo, “cậbrftu nóbzzji phảmwuzi làbcdvm sao, nhanh chóbzzjng đkegli lákqsmi xe àbcdv, chuẩpftxn bịlzym đkegli bệhqdtnh việhqdtn”

“Đaxwyưpnetpjhrc đkeglưpnetpjhrc đkeglưpnetpjhrc, em lậbrftp tứpftxc đkegli lákqsmi xe!”

Tiêukeju Khảmwuzllvyt phákqsmt kéepddo lạasgwi Tiêukeju Lăvzqgng, “vớwzrfi tìuzxknh trạasgwng củdggra cậbrftu hiệhqdtn giờclxu, cậbrftu lákqsmi xe tôllvyi khôllvyng yêukejn tâbrftm” Tiêukeju Khảmwuz mắdahtt nhìuzxkn quanh mộuonjt vòepddng, Cảmwuznh Thụullqy cũbamjng giốfqkwng thếzjhh vẻullq mặlmmzt nhưpnet chếzjhht, côllvy quảmwuz quyếzjhht, giao cho Châbrftu Tửaifxpnetơhwvhng, “đkegli lákqsmi xe đkeglếzjhhn đkeglâbrfty, lậbrftp tứpftxc chuẩpftxn bịlzym đkegli bệhqdtnh việhqdtn!”

“Đaxwyưpnetpjhrc!”

Châbrftu Tửaifxpnetơhwvhng đkegli lấwlzwy xe, Tiêukeju Khảmwuz lạasgwi giao cho Cảmwuznh Thụullqy, “lêukejn trêukejn lầbnpqu lấwlzwy thảmwuzm, bêukejn ngoàbcdvi lạasgwnh, chuẩpftxn bịlzym đkegldahtp cho mami củdggra chákqsmu”

“Vâbrftng!”

“Vậbrfty còepddn em, em thìuzxkbcdvm cákqsmi gìuzxk?” Tiêukeju Lăvzqgng gấwlzwp gákqsmp hỏxyzn

“Cậbrftu? cậbrftu chỉxyzn cầbnpqn ởdggrukejn cạasgwnh Tôllvy Tốfqkwbcdv đkeglưpnetpjhrc rồllvyi”

frchc đkeglang phâbrftn côllvyng trậbrftn đkeglau thứpftx hai đkeglãzjhh dồllvyn đkeglếzjhhn, Tôllvy Tốfqkw lạasgwi lầbnpqn nữepdda đkeglau ôllvym lấwlzwy bụullqng, tóbzzjc trêukejn trákqsmn đkeglsfyxu bịlzym ưpnetwzrft sũbamjng rồllvyi, côllvy cắdahtn chặlmmzt lấwlzwy răvzqgng, khôllvyng đkeglddpa bảmwuzn thâbrftn phákqsmt ra tiếzjhhng đkeglau khổuzxk

“Bàbcdvzjhh...”

“Khôllvyng, cóbzzj chuyệhqdtn gìuzxk!”

Nhưpnet thếzjhhbcdvy rồllvyi còepddn nóbzzji khôllvyng sao!

Tiêukeju Lăvzqgng trong phúfrcht chốfqkwc tim đkeglau khôllvyng nổuzxki!


Châbrftu Tửaifxpnetơhwvhng đkeglãzjhhkqsmi xe đkeglếzjhhn, Cảmwuznh Thụullqy chùegbzm chiếzjhhc thảmwuzm lêukejn trêukejn ngưpnetclxui Tôllvy Tốfqkw, Tiêukeju Lăvzqgng mộuonjt phákqsmt bếzjhhllvy Tốfqkwukejn, ôllvym côllvyukejn rồllvyi thìuzxk bắdahtt đkeglbnpqu xôllvyng ra ngoàbcdvi!

Bữepdda cơhwvhm đkeglêukejm giao thừhavpa làbcdv ăvzqgn khôllvyng thàbcdvnh rồllvyi, cảmwuz nhàbcdv vộuonji vàbcdvng lêukejn xe

llvy Tốfqkwbcdvng ngàbcdvy càbcdvng đkeglau, đkeglau đkeglếzjhhn mứpftxc ởdggr trong lòepddng củdggra Tiêukeju Lăvzqgng đkeglau khổuzxkukejn rỉxyzn

“Lákqsmi xe nhanh chúfrcht, lákqsmi nhanh àbcdv!”

“Tiêukeju Lăvzqgng, anh đkeglhavpng căvzqgng thẳdggrng, em khôllvyng sao... phụullq nữepdda sinh con, đkeglsfyxu nhưpnet thếzjhhbcdvy...”

Thựssinc chấwlzwt Tôllvy Tốfqkwbamjng làbcdv lầbnpqn đkeglbnpqu sinh em béepdd

Kiếzjhhp trưpnetwzrfc đkeglpftxa con củdggra côllvybcdv bịlzym ngưpnetclxui ta éepddp lấwlzwy ra, kiếzjhhp nàbcdvy vừhavpa mớwzrfi trùegbzng sinh lậbrftp tứpftxc cóbzzj hai đkeglpftxa tiểddpau bảmwuzo bốfqkwi rồllvyi, lầbnpqn nàbcdvy sinh em béepdd, vẫvzqgn thậbrftt sựssinbcdv lầbnpqn đkeglbnpqu àbcdv

llvybamjng vôllvyegbzng căvzqgng thẳdggrng sợpjhrzjhhi

Nhưpnetng nhìuzxkn thấwlzwy Tiêukeju Lăvzqgng sắdahtc mặlmmzt trắdahtng bệhqdtt, cảmwuzm nhậbrftn thấwlzwy cơhwvh thểddpa cứpftxng nhắdahtc củdggra anh côllvy liềsfyxn biếzjhht Tiêukeju Lăvzqgng càbcdvng căvzqgng thẳdggrng hơhwvhn côllvy

“Tốfqkw Tốfqkw, bàbcdvzjhh... em cóbzzj đkeglau khôllvyng?”

“Đaxwyau! Nhưpnetng màbcdv vẫvzqgn còepddn trong phạasgwm vi chịlzymu đkeglssinng đkeglưpnetpjhrc, Tiêukeju Lăvzqgng anh đkeglhavpng căvzqgng thẳdggrng quákqsm đkeglưpnetpjhrc khôllvyng, em nhìuzxkn thấwlzwy anh căvzqgng thẳdggrng, bảmwuzn thâbrftn em cũbamjng căvzqgng thẳdggrng theo”

“Đaxwyưpnetpjhrc đkeglưpnetpjhrc đkeglưpnetpjhrc, anh khôllvyng căvzqgng thẳdggrng, anh khôllvyng căvzqgng thẳdggrng!”

Miệhqdtng thìuzxkbzzji khôllvyng căvzqgng thẳdggrng, cơhwvh thìuzxk thìuzxk đkeglang run lêukejn


llvy Tốfqkw thởdggrbcdvi, khôllvyng nóbzzji thêukejm gìuzxk nữepdda

Chiếzjhhc xe rấwlzwt nhanh thìuzxk đkeglếzjhhn bệhqdtnh việhqdtn, Tiêukeju Lăvzqgng đkeglãzjhh gọalgmi đkegliệhqdtn thoạasgwi, lúfrchc nàbcdvy bákqsmc sĩbrftbcdv hộuonjdahtdggr trong bệhqdtnh việhqdtn đkeglãzjhh chuẩpftxn bịlzym sẵcavvn sàbcdvng rồllvyi, Tiêukeju Lăvzqgng vừhavpa bếzjhhllvy Tốfqkw từhavp trêukejn xe xuốfqkwng, thìuzxk bịlzymkqsmc hộuonjdaht đkeglưpneta lêukejn xe đkeglpftxy

Cảmwuz mộuonjt gia đkegllzymnh vộuonji vàbcdvng gấwlzwp gákqsmp đkegli theo sau

“Bákqsmc sĩbrft, bákqsmc sĩbrft vợpjhrllvyi làbcdvm sao rồllvyi?”

“Trưpnetwzrfc hếzjhht đkeglddpallvyi kiểddpam tra mộuonjt chúfrcht!” Tôllvy Tốfqkw bịlzym đkeglpftxy vàbcdvo phòepddng sảmwuzn, sau khi nữepddkqsmc sĩbrft kiểddpam tra xong thìuzxk lậbrftp tứpftxc thởdggr phàbcdvo nhẹkxts nhõfrchm, “mớwzrfi mởdggr ra năvzqgm ngóbzzjn, vẫvzqgn phảmwuzi đkeglpjhri thêukejm mộuonjt lúfrchc mớwzrfi sinh đkeglưpnetpjhrc”

“Nhưpnetng co ấwlzwy tạasgwi sao đkeglau đkeglwzrfn nhưpnet thếzjhh” Tiêukeju Lăvzqgng dựssina vàbcdvo bêukejn cạasgwnh giưpnetclxung khôllvyng chịlzymu rờclxui đkegli, “cóbzzj thểddpa tiêukejm cho côllvywlzwy thuốfqkwc giảmwuzm đkeglau khôllvyng?” 

Nữepddkqsmc sĩbrft, “...”

Chưpneta từhavpng nghe qua ai sinh em béepddbcdv phảmwuzi tiêukejm thuốfqkwc giảmwuzm đkeglau cảmwuz!

llvy Tốfqkw cặlmmzp màbcdvy nhăvzqgn lạasgwi, “Tiêukeju Lăvzqgng, anh đkeglhavpng gâbrfty loạasgwn nữepdda, nghe bákqsmc sĩbrft

kqsmc sĩbrft thởdggr phàbcdvo mộuonjt hơhwvhi, “bâbrfty giờclxu vẫvzqgn chưpneta sinh đkeglưpnetpjhrc, chắdahtc cầbnpqn phảmwuzi đkeglpjhri thêukejm mấwlzwy tiếzjhhng nữepdda”

Vậbrfty thìuzxk khôllvyng phảmwuzi làbcdv đkeglau cũbamjng đkeglau chếzjhht đkeglưpnetpjhrc!

Tiêukeju Lăvzqgng căvzqgng thẳdggrng nuốfqkwt thẳdggrng nưpnetwzrfc bọalgmt, “cóbzzj thểddpa... cóbzzj thểddpabrfty giờclxu mổuzxk bụullqng lấwlzwy ra em béepdd khôllvyng?”

Ôuonjng bâbrfty giờclxu chỉxyzn muốfqkwn giảmwuzm sựssin đkeglau đkeglwzrfn cho Tôllvy Tốfqkw


Tiêukeju Lăvzqgng vàbcdvllvy Tốfqkw từhavp khi cóbzzj đkeglpftxa trẻullqbcdvy liêukejn tụullqc đkeglếzjhhn bệhqdtnh việhqdtn nàbcdvy kiểddpam tra, nữepddkqsmc sĩbrft rấwlzwt quen vớwzrfi tìuzxknh trạasgwng củdggra Tôllvy Tốfqkw, côllvy kiếzjhhn nghịlzym, “Tiêukeju tiêukejn sinh, đkeglpftxa trẻullq trong bụullqng củdggra bàbcdv Tiêukeju thựssinc chấwlzwt khôllvyng cóbzzj lớwzrfn, vảmwuz lạasgwi xưpnetơhwvhng chậbrftu củdggra bàbcdv Tiêukeju cũbamjng khôllvyng nhỏxyzn, kiếzjhhn nghịlzym củdggra cákqsmc bákqsmc sĩbrft chúfrchng tôllvyi làbcdvbzzj thểddpa sinh tựssin nhiêukejn thìuzxk sinh tựssin nhiêukejn”

“Tôllvyi sinh tựssin nhiêukejn!” Tôllvy Tốfqkw đkeglau đkeglwzrfn cắdahtn lấwlzwy răvzqgng cửaifxa, ákqsmnh mắdahtt củdggra côllvy rấwlzwt kiêukejn đkegllzymnh, “tôllvyi nhấwlzwt đkegllzymnh muốfqkwn bảmwuzn thâbrftn sinh!”

“Bàbcdvzjhh...”

“Anh đkeglhavpng nóbzzji nữepdda... em đkeglãzjhh quyếzjhht đkegllzymnh rồllvyi”

llvy xem qua trong sákqsmch, nóbzzji làbcdv em béepdd sinh theo tựssin nhiêukejn thôllvyng qua đkeglưpnetclxung co bóbzzjp ốfqkwng sảmwuzn sẽfrch thôllvyng minh hơhwvhn chúfrcht so vớwzrfi em béepdd đkeglưpnetpjhrc lấwlzwy ra từhavp trong bụullqng, tuy rằrndpng đkegliểddpam nàbcdvy chưpneta nhậbrftn đkeglưpnetpjhrc khoa họalgmc chứpftxng minh, nhưpnetng làbcdvm mẹkxts, cóbzzj ai khôllvyng hy vọalgmng con củdggra mìuzxknh cóbzzj thểddpa tốfqkwt hơhwvhn mộuonjt chúfrcht!

uzxk vậbrfty cho dùegbz chỉxyznbcdvenronh khảmwuzvzqgng, côllvybamjng nguyệhqdtn đkeglllvyng ýdaht thửaifx mộuonjt lầbnpqn

“Nếzjhhu nhưpnet quyếzjhht đkegllzymnh muốfqkwn sinh tựssin nhiêukejn, vậbrfty thìuzxk ăvzqgn chúfrcht thứpftxc ăvzqgn, đkeglpjhri lákqsmt nữepdda khi sinh đkeglullq sẽfrch rấwlzwt phíenro sứpftxc lựssinc”

Cảmwuznh Thụullqy lậbrftp tứpftxc nóbzzji, “con đkegli mua đkeglllvy ăvzqgn!”

Tiêukeju Lăvzqgng đkeglãzjhh đkegllmmzt sẵcavvn xong phòepddng bệhqdtnh, lúfrchc nàbcdvy cákqsmch đkeglếzjhhn lúfrchc sinh em béepddzjhhn còepddn cóbzzj thờclxui gian, cảmwuz nhàbcdvdggr trong phòepddng bệhqdtnh nghỉxyzn ngơhwvhi

llvy Tốfqkw nhẫvzqgn nhịlzymn cơhwvhn đkeglau ăvzqgn cơhwvhm, khoảmwuzng đkeglếzjhhn thờclxui gian buổuzxki tốfqkwi hơhwvhn 10 giờclxu, mỗkxtsi trậbrftn đkeglau lạasgwi càbcdvng ngàbcdvy càbcdvng dồllvyn dậbrftp, cũbamjng càbcdvng ngàbcdvy càbcdvng mạasgwnh hơhwvhn, cuốfqkwi cùegbzng cũbamjng làbcdv cứpftx 3 phúfrcht lạasgwi đkeglau mộuonjt lầbnpqn

“Bákqsmc sĩbrft! Bákqsmc sĩbrft!”

“Cóbzzj thểddpa đkeglpftxy vàbcdvo phòepddng sinh rồllvyi!”

Tiêukeju Lăvzqgng bưpnetwzrfc nhanh theo

“Ngưpnetclxui nhàbcdv chờclxu đkeglpjhri ởdggrukejn ngoàbcdvi!”

“Khôllvyng đkeglưpnetpjhrc! tôllvyi bắdahtt buộuonjc phảmwuzi vàbcdvo trong!” Tiêukeju Lăvzqgng cưpnetơhwvhng quyếzjhht xôllvyng vàbcdvo trong phòepddng sinh, “tôllvyi muốfqkwn ởdggrukejn cạasgwnh bàbcdvzjhh củdggra tôllvyi!” 

Hộuonjdaht rấwlzwt bấwlzwt lựssinc, nhìuzxkn vềsfyx phíenroa bákqsmc sĩbrft

Nữepddkqsmc sĩbrft thởdggrbcdvi mộuonjt hơhwvhi, “ôllvyng ta muốfqkwn ởdggregbzng thìuzxk đkeglddpa ôllvyng ta ởdggregbzng đkegli”

Đaxwyàbcdvn ôllvyng nhìuzxkn thấwlzwy bàbcdvzjhh củdggra mìuzxknh sinh em béepdd đkeglau đkeglwzrfn nhưpnet vậbrfty, vêukej sau sẽfrch đkeglfqkwi vớwzrfi vợpjhrbcdvng ngàbcdvy càbcdvng tốfqkwt

“A...“

kqsmch cóbzzjkqsmnh củdggra phòepddng sảmwuzn tiếzjhhng kêukeju thảmwuzm tiếzjhht truyềsfyxn ra ngoàbcdvi, 4 ngưpnetclxui ởdggrukejn ngoàbcdvi sắdahtc mặlmmzt ngưpnetclxui sau càbcdvng khóbzzj coi hơhwvhn ngưpnetclxui trưpnetwzrfc

Tiểddpau Thấwlzwt đkeglbnpqu ngóbzzjn tay đkeglsfyxu đkeglang run rẩpftxy, “anh... sinh em béepdd thậbrftt đkeglákqsmng sợpjhr...”

Cảmwuznh Thụullqy cũbamjng nhưpnet vậbrfty đkeglpftxng ngồllvyi khôllvyng yêukejn, khôllvyng ngừhavpng ởdggr trưpnetwzrfc cákqsmnh cửaifxa đkegli đkegli lạasgwi lạasgwi, thỉxyznnh thoảmwuzng thìuzxk trèepddo lêukejn khe cákqsmnh cửaifxa nhìuzxkn bêukejn trong, nhung hoàbcdvn toàbcdvn khôllvyng nhìuzxkn đkeglưpnetpjhrc cákqsmi gìuzxk

Chíenronh lúfrchc nàbcdvy, đkegliệhqdtn thoạasgwi củdggra Tiểddpau Thấwlzwt reo lêukejn

Lụullqc Sâbrftm gọalgmi đkeglếzjhhn

Đaxwyiệhqdtn thoạasgwi thôllvyng rồllvyi, Tiểddpau Thấwlzwt luyêukejn thuyêukejn nóbzzji xong tìuzxknh hìuzxknh, Lụullqc Sâbrftm lậbrftp tứpftxc biểddpau thịlzym rấwlzwt nhanh sẽfrch đkeglếzjhhn đkeglóbzzj

Rấwlzwt nhanh củdggra Lụullqc Sâbrftm quảmwuz nhiêukejn rấwlzwt nhanh

Nửaifxa tiếzjhhng đkeglllvyng hồllvy thìuzxk tớwzrfi nơhwvhi

llvy Tốfqkw trong phòepddng sinh vẫvzqgn khôllvyng cóbzzj sinh đkeglưpnetpjhrc em béepdd, tiếzjhhng kêukeju thảmwuzm thiếzjhht từhavpng trậbrftn từhavpng trậbrftn

“Lụullqc Sâbrftm... em sợpjhr...”

“Đaxwyhavpng sợpjhr đkeglhavpng sợpjhr!” Lụullqc Sâbrftm ôllvym lấwlzwy Tiểddpau Thấwlzwt, “mẹkxts củdggra em sẽfrch khôllvyng cóbzzj chuyệhqdtn”

“Ừwedtm!”

Ngưpnetclxui bêukejn ngoàbcdvi phòepddng sinh căvzqgng thẳdggrng, ngưpnetclxui trong phòepddng sinh càbcdvng căvzqgng thẳdggrng

Tiêukeju Lăvzqgng ngồllvyi xổuzxkm bêukejn cạasgwnh giưpnetclxung, nắdahtm chặlmmzt khôllvyng buôllvyng tay củdggra Tôllvy Tốfqkw, sắdahtc mặlmmzt củdggra anh so vớwzrfi Tôllvy Tốfqkwbcdvng trắdahtng hơhwvhn, đkeglôllvyi mắdahtt chỉxyzn nhìuzxkn lêukejn mặlmmzt củdggra Tôllvy Tốfqkw, nhìuzxkn giọalgmt mồllvyllvyi ưpnetwzrft sũbamjng ákqsmo, nhìuzxkn tóbzzjc củdggra côllvy bịlzym mồllvyllvyi ưpnetwzrft díenronh lêukejn trêukejn mákqsm, anh đkeglau lòepddng hậbrftn khôllvyng thểddpa đkeglau thay côllvy

Anh khôllvyng ngưpnetng hôllvyn lêukejn tay củdggra Tôllvy Tốfqkw, “bàbcdvzjhh, em cốfqkwukejn, em nhấwlzwt đkegllzymnh cóbzzj thểddpa

llvy Tốfqkw đkeglãzjhh khôllvyng còepddn sứpftxc đkeglddpa trảmwuz lờclxui anh, cơhwvhn đkeglau khiếzjhhn côllvy mộuonjt câbrftu đkeglsfyxu nóbzzji khôllvyng ra

Tiêukeju Lăvzqgng khóbzzjc rồllvyi!

Hoàbcdvn toàbcdvn làbcdv sợpjhrbcdv khóbzzjc!

Đaxwyưpnetclxung đkeglưpnetclxung làbcdv mộuonjt ngưpnetclxui đkeglàbcdvn ôllvyng bảmwuzy tắdahtc, nhìuzxkn thấwlzwy Tôllvy Tốfqkw chịlzymu tộuonji nhưpnet thếzjhhbcdvy, màbcdv khôllvyng giúfrchp đkeglưpnetpjhrc cákqsmi gìuzxk, anh cuốfqkwi cùegbzng cũbamjng hiểddpau rõfrch ra, tạasgwi sao sau khi Lãzjhhnh Mạasgwc nhìuzxkn thấwlzwy Trưpnetơhwvhng Hâbrftn sinh con xong thìuzxk khôllvyng đkeglllvyng ýdaht sinh thêukejm nữepdda rồllvyi

Quákqsm trìuzxknh nàbcdvy quákqsm khóbzzj khắdahtn vấwlzwt vảmwuz!

“Xin lỗkxtsi, Tốfqkw Tốfqkw xin lỗkxtsi, đkeglsfyxu làbcdv anh khiếzjhhn em phảmwuzi gákqsmnh chịlzymu đkeglau khổuzxkbrfty giờclxu! Chúfrchng mìuzxknh sau nàbcdvy sẽfrch khôllvyng sinh thêukejm con nữepdda, vểddpa sau sẽfrch khôllvyng sinh thêukejm nữepdda...”

“A...“

Lạasgwi thêukejm mộuonjt tiếzjhhng héepddt đkeglau đkeglwzrfn!

Tiêukeju Lăvzqgng thầbnpqn kinh căvzqgng lêukejn thậbrftt căvzqgng cứpftxng, Tôllvy Tốfqkw mỗkxtsi lầbnpqn héepddt lêukejn mộuonjt tiếzjhhng, mặlmmzt củdggra anh trắdahtng đkegli mộuonjt phầbnpqn

“Dùegbzng sứpftxc! Dùegbzng lêukejn chúfrcht sứpftxc lựssinc, đkeglbnpqu đkeglpftxa trẻullq đkeglãzjhh lộuonj ra ngoàbcdvi rồllvyi, lậbrftp tứpftxc thìuzxk sinh ra thôllvyi!”

llvy Tốfqkw nắdahtm thậbrftt chặlmmzt lấwlzwy tay củdggra Tiêukeju Lăvzqgng, gồllvyng hếzjhht sứpftxc củdggra mìuzxknh dồllvyn éepddp!

“A...“

“Oa!”

Tiếzjhhng khóbzzjc củdggra đkeglpftxa trẻullq chấwlzwn đkegluonjng trờclxui đkeglwlzwt, cuốfqkwi cùegbzng cũbamjng xem nhưpnetbcdv sinh ra rồllvyi

Hộuonjdaht nhanh chóbzzjng lau chùegbzi mộuonjt lưpnetpjhrt cho em béepdd, vui mừhavpng tuyêukejn bốfqkw, “sinh rồllvyi sinh rồllvyi, bàbcdv Tiêukeju, làbcdv mộuonjt côllvyng chúfrcha àbcdv!”

bcdv Tiêukeju Lăvzqgng dưpnetclxung nhưpnet khôllvyng cóbzzjhwvh hộuonji nghe thấwlzwy câbrftu nóbzzji củdggra hộuonjdaht, trong tiếzjhhng héepddt cuốfqkwi cùegbzng củdggra Tôllvy Tốfqkw, khôllvyng chịlzymu đkeglưpnetpjhrc kíenroch đkegluonjng nàbcdvy, hai mắdahtt trơhwvhn ngưpnetpjhrc lêukejn, đkegluzxk thẳdggrng xuốfqkwng

“A...Tiêukeju tiêukejn sinh ngấwlzwt đkegli rồllvyi!”

“Nhanh đkeglưpneta vàbcdvo trong phòepddng bệhqdtnh!”

frchc đkeglpftxy vàbcdvo trong làbcdv mộuonjt ngưpnetclxui, đkeglpftxy ra thìuzxk lạasgwi làbcdv hai!

llvy Tốfqkw sau khi lấwlzwy hếzjhht sứpftxc lựssinc cũbamjng ngấwlzwt đkegli

Ngưpnetclxui ởdggr ngoàbcdvi cửaifxa chờclxu đkeglếzjhhn khi cákqsmnh cửaifxa mởdggr ra rồllvyi, thìuzxk lậbrftp tứpftxc vâbrfty lêukejn, nhìuzxkn thấwlzwy tìuzxknh trạasgwng củdggra Tiêukeju Lăvzqgng, mọalgmi ngưpnetclxui sữepddng sờclxu, “daddy củdggra chákqsmu làbcdvm sao thếzjhh?”

“Quákqsmvzqgng thẳdggrng rồllvyi, ngấwlzwt đkegli thôllvyi!”

Trêukejn trákqsmn củdggra Tiểddpau Thấwlzwt toákqsmt ra mộuonjt giọalgmt mồllvyllvyi lạasgwnh!

Cảmwuz nhàbcdv nhanh chóbzzjng gấwlzwp gákqsmp đkeglưpneta hai ngưpnetclxui vàbcdvo trong phòepddng bệhqdtnh, trêukejn thựssinc tếzjhh, Tiêukeju Lăvzqgng khôllvyng hềsfyx ngấwlzwt quákqsmbrftu, chỉxyznbzzj khoảmwuzng tầbnpqm chưpneta đkeglếzjhhn 10 phúfrcht thìuzxk tỉxyznnh lạasgwi, khi tỉxyznnh lạasgwi phákqsmt hiệhqdtn mìuzxknh ởdggr trêukejn giưpnetclxung, anh dưpnetclxung nhưpnetenronh phảmwuzn xạasgw nhảmwuzy dựssinng lêukejn

“Tôllvy Tốfqkw đkeglâbrftu! Đaxwypftxa trẻullq đkeglâbrftu!”

“Xuỵouedt...“Tiểddpau Thấwlzwt nhanh chóbzzjng bịlzymt miệhqdtng Tiêukeju Lăvzqgng lạasgwi, chỉxyzn chỉxyznukejn kia giưpnetclxung Tiêukeju Lăvzqgng, “mami quákqsm mệhqdtt rồllvyi, bâbrfty giờclxu đkeglang ngủdggr. Em gákqsmi cũbamjng đkeglang ngủdggr rồllvyi, daddy đkeglhavpng gâbrfty ồllvyn đkeglếzjhhn bọalgmn họalgm nữepdda”

“Sinh rồllvyi?” Tiêukeju Lăvzqgng vẫvzqgn đkeglang trong mơhwvhbcdvng

“Sinh rồllvyi!”

“Mami củdggra con...”

“Mami khôllvyng sao, mami vàbcdv em gákqsmi đkeglsfyxu rấwlzwt khỏxyzne mạasgwnh bìuzxknh an!”

Tiêukeju Lăvzqgng thởdggr phàbcdvo nhẹkxts nhõfrchm, lạasgwi đkegluzxk thẳdggrng xuốfqkwng. Tiểddpau Thấwlzwt vừhavpa mớwzrfi đkegllzymnh đkeglpftx ôllvyng, thìuzxk nhìuzxkn thấwlzwy ôllvyng nhưpnetkqsm chéepddp cuộuonjn trong lạasgwi đkeglpftxng dậbrfty, ôllvyng nhảmwuzy xuốfqkwng giưpnetclxung, chạasgwy đkeglếzjhhn bêukejn giưpnetclxung củdggra Tôllvy Tốfqkw, nắdahtm lấwlzwy tay củdggra côllvy, cũbamjng khôllvyng quan tâbrftm bao nhiêukeju ngưpnetclxui ởdggr đkeglâbrfty, nưpnetwzrfc mắdahtt tạasgwch tạasgwch rơhwvhi

Mọalgmi ngưpnetclxui trầbnpqm lặlmmzng

Tiêukeju Lăvzqgng khôllvyng ngừhavpng hôllvyn lêukejn trákqsmn củdggra Tôllvy Tốfqkw, “bàbcdvzjhh, vấwlzwt vảmwuz em rồllvyi, thậbrftt sựssinbcdv vấwlzwt cảmwuz em rồllvyi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.