Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 160 :

    trước sau   
“Ai đfjnaãhjobhjobm!”

oldf Tốeiwc phảkmrqn xạwkoa, lấnchgy tay che lêigrmn trápxfxn, ápxfxnh mắlmtvt trốeiwcn trápxfxnh.

“Tôoldf Tốeiwc, vếnchgt thưyrqiơvxbqng nàhjoby rốeiwct cuộkjvdc làhjob thếnchghjobo!”

Mộkjvd Bạwkoach đfjnaưyrqia tay đfjnaxxwfnh chạwkoam vàhjobo trápxfxn côoldf, nhưyrqing chợaight nhìorxqn thấnchgy lớzruwp da đfjnafjna hồhkyzng mớzruwi mọaewsc lạwkoai, bàhjobn tay anh lạwkoai hạwkoa xuốeiwcng.

Vếnchgt xưyrqizruwc dàhjobi nhưyrqi vậtmyuy, chắlmtvc làhjob phảkmrqi đfjnaau lắlmtvm!

Mộkjvd Bạwkoach tựuklg dằaapgn vặhxyjt mìorxqnh sao cóbcmf thểptvloldfuklgm vậtmyuy, anh quan sápxfxt kỹadas mớzruwi phápxfxt hiệooipn Tôoldf Tốeiwc trạwkoang thápxfxi khôoldfng đfjnaưyrqiaighc tốeiwct, khôoldfng chỉqxqh khôoldfng đfjnaưyrqiaighc tốeiwct màhjobhjob quápxfx khôoldfng tốeiwct. Trưyrqizruwc đfjnaâuklgy nhìorxqn thấnchgy côoldf, bấnchgt kểptvlhjob phiềwkoan nãhjobo hay vui vẻviza, đfjnaôoldfi mắlmtvt côoldf luôoldfn bừsudhng sápxfxng. Nhưyrqing bâuklgy giờeiwc, từsudh ápxfxnh mắlmtvt đfjnaếnchgn sắlmtvc thápxfxi đfjnawkoau nhưyrqi phủnchgigrmn mộkjvdt lớzruwp bụzfrzi vậtmyuy, cơvxbq thểptvloldfsdlkng gầadasy đfjnai nhiềwkoau.




Giốeiwcng nhưyrqi... giốeiwcng nhưyrqi đfjnaãhjob trảkmrqi qua mộkjvdt biếnchgn cốeiwc lớzruwn vậtmyuy!

Mớzruwi khôoldfng gặhxyjp nửjfyha thápxfxng nay, sao côoldfnchgy lạwkoai thàhjobnh thếnchghjoby!

“Tôoldf Tốeiwc.”

oldf Tốeiwc tay che trápxfxn, ápxfxnh mắlmtvt cụzfrzp xuốeiwcng, “Làhjob em khôoldfng cẩhjobn thậtmyun va vàhjobo, bâuklgy giờeiwc thìorxq khôoldfng sao rồhkyzi.”

Mộkjvd Bạwkoach cốeiwc gắlmtvng đfjnaèkrshlbjyn sựuklg giậtmyun giữgeic.

Tựuklg va vàhjobo!

Tựuklg va thìorxqbcmf bấnchgt cẩhjobn thếnchghjobo cũsdlkng khôoldfng thểptvl thàhjobnh nhưyrqi thếnchghjoby đfjnaưyrqiaighc. Mộkjvd Bạwkoach lấnchgy mộkjvdt hơvxbqi sâuklgu, anh đfjnaưyrqia tay đfjnahxyjt lêigrmn vai côoldf, “Tôoldf Tốeiwc, anh vớzruwi em cóbcmf phảkmrqi bạwkoan khôoldfng?”

“Đbrfvưyrqiơvxbqng nhiêigrmn rồhkyzi.”

oldf khôoldfng cóbcmf nhiềwkoau bạwkoan, khóbcmf lắlmtvm mớzruwi cóbcmf ngưyrqieiwci muốeiwcn kếnchgt bạwkoan vớzruwi côoldf, côoldf phảkmrqi mừsudhng biếnchgt bao nhiêigrmu.

“Nếnchgu đfjnaãhjobhjob bạwkoan, anh hy vọaewsng em cóbcmf gặhxyjp chuyệooipn gìorxq, hay cóbcmf khóbcmf khăvizan gìorxq thìorxqhjoby nóbcmfi vớzruwi anh, cóbcmf thểptvl anh giúhjobp đfjnaưyrqiaighc gìorxq cho em thìorxq sao.”

oldf Tốeiwc toan mởfciv mồhkyzm ra, rồhkyzi lạwkoai cưyrqieiwci buồhkyzn.

oldf rấnchgt muốeiwcn nóbcmfi, nhưyrqing nóbcmfi rồhkyzi thìorxq sao nàhjobo, Tiêigrmu Lăvizang quyềwkoan thếnchg ngúhjobt trờeiwci, mặhxyjc dùigrmoldf khôoldfng rõesen vềwkoa gia thếnchg củnchga Mộkjvd Bạwkoach nhưyrqing anh chỉqxqhhjob mộkjvdt diễooipn viêigrmn, làhjobm sao đfjnaeiwci khápxfxng vớzruwi Tiêigrmu Lăvizang đfjnaâuklgy. Côoldf đfjnakjvdt nhiêigrmn nhớzruw lạwkoai cảkmrqnh cápxfxo củnchga Tiêigrmu Lăvizang!

... Trápxfxnh xa ngưyrqieiwci khápxfxc giớzruwi ra!




Nếnchgu đfjnaptvl Tiêigrmu Lăvizang biếnchgt côoldf đfjnaang ởfciv chung vớzruwi mộkjvdt gưyrqieiwci khápxfxc giớzruwi... sắlmtvc mặhxyjt Tôoldf Tốeiwc trắlmtvng bệooipch.

oldf lậtmyup tứukcnc ngồhkyzi trápxfxnh Mộkjvd Bạwkoach ra, đfjnaưyrqia tay đfjnahjoby anh, “Mộkjvd Bạwkoach, anh đfjnai nhanh đfjnai, đfjnasudhng đfjnaptvl ngưyrqieiwci khápxfxc nhìorxqn thấnchgy.”

“Tôoldf Tốeiwc...”

“bâuklgy giờeiwc em khôoldfng thểptvl giảkmrqi thíaewsch vớzruwi anh, anh đfjnai nhanh đfjnai, em chỉqxqh muốeiwcn tốeiwct cho anh thôoldfi, nhấnchgt đfjnaxxwfnh đfjnasudhng đfjnaptvl ngưyrqieiwci nàhjobo nhìorxqn thấnchgy.”

oldfm nay làhjob ngàhjoby họaewsp bápxfxo, ởfciv đfjnaâuklgy toàhjobn làhjob nhâuklgn viêigrmn củnchga Tinh Quang, côoldf lo sợaigh phậtmyup phồhkyzng, khôoldfng biếnchgt cóbcmf ai nhìorxqn thấnchgy Mộkjvd Bạwkoach lêigrmn xe chưyrqia, nếnchgu họaewspxfxo cápxfxo vớzruwi Tiêigrmu Lăvizang, thìorxq nghiệooipp diễooipn củnchga Mộkjvd Bạwkoach cũsdlkng coi nhưyrqi chấnchgm dứukcnt.

Nghĩqjsb đfjnaếnchgn đfjnaâuklgy, côoldfhjobng đfjnahjoby anh mạwkoanh hơvxbqn, “Mộkjvd Bạwkoach, anh nhanh xuốeiwcng xe đfjnai.”

oldf vừsudha hoảkmrqng loạwkoan vừsudha đfjnaau lòqrveng đfjnahjoby Mộkjvd Bạwkoach xuốeiwcng xe, nhưyrqing anh khôoldfng nhữgeicng khôoldfng đfjnai, chợaight kélbjyo tay, ôoldfm côoldfhjobo lòqrveng, “Tôoldf Tốeiwc, đfjnasudhng sợaigh, khôoldfng sao đfjnaâuklgu, sẽorxq khôoldfng cóbcmf chuyệooipn gìorxq cảkmrq.”

vxbq thểptvloldf phúhjobt chốeiwcc cứukcnng ngắlmtvc.

qrveng tay củnchga Mộkjvd Bạwkoach cũsdlkng ấnchgm ápxfxp nhưyrqi anh vậtmyuy, cápxfxi ôoldfm nóbcmfng ấnchgm nhưyrqi ápxfxnh mặhxyjt trờeiwci, cóbcmf thểptvl xua tan đfjnai âuklgm u. Cápxfxi ôoldfm củnchga anh khôoldfng giốeiwcng nhưyrqi củnchga tìorxqnh cảkmrqm nam nữgeic, côoldf cảkmrqm thấnchgy rõesen, anh chỉqxqh đfjnaang muốeiwcn an ủnchgi côoldf.

Chỉqxqh vậtmyuy thôoldfi.

Mắlmtvt côoldf đfjnafjna dầadasn.

oldf rấnchgt muốeiwcn lấnchgy đfjnai mộkjvdt chúhjobt ấnchgm nóbcmfng từsudhpxfxi ôoldfm củnchga anh, nhưyrqing côoldfuklgy giờeiwc nhưyrqi mộkjvdt đfjnaápxfxm mâuklgy u uấnchgt, côoldf thấnchgy nhưyrqi bảkmrqn thâuklgn sẽorxq chỉqxqh lan tỏfjnaa đfjnai sựuklg buồhkyzn rầadasu màhjob thôoldfi.

“Tôoldf Tốeiwc, nóbcmfi cho anh rốeiwct cuộkjvdc làhjob chuyệooipn gìorxq.”




oldf Tốeiwc đfjnahjoby anh ra, quay đfjnaadasu đfjnai, “Thậtmyut làhjob do em khôoldfng cẩhjobn thậtmyun, va lung tung thôoldfi.” côoldfhjobi gãhjobi tóbcmfc, đfjnahjoby tóbcmfc lêigrmn che đfjnai vếnchgt xưyrqizruwc, sau đfjnaóbcmf cẩhjobn thậtmyun kiểptvlm tra lạwkoai trêigrmn kíaewsnh chiếnchgu hậtmyuu củnchga xe đfjnaptvl chắlmtvc rằaapgng khôoldfng còqrven lộkjvd ra ngoàhjobi nữgeica, rồhkyzi côoldf giảkmrq nhưyrqi khôoldfng cóbcmf chuyệooipn gìorxq, “Trầadasy nhẹptvy thôoldfi màhjob, khôoldfng sao đfjnaâuklgu, mấnchgy hôoldfm nữgeica làhjob khỏfjnai rồhkyzi, anh thấnchgy chưyrqia, em lấnchgy tóbcmfc che lêigrmn làhjob chảkmrq thấnchgy gìorxq luôoldfn.”

“Tôoldf Tốeiwc...” Giọaewsng Mộkjvd Bạwkoach bấnchgt lựuklgc.

Anh rấnchgt muốeiwcn biếnchgt nửjfyha thápxfxng nay, côoldf đfjnaãhjob gặhxyjp biếnchgn cốeiwcorxq, nhưyrqing thấnchgy côoldf nhưyrqi vậtmyuy lạwkoai khôoldfng nhẫqjsbn tâuklgm élbjyp côoldfbcmfi nữgeica.

Trong khôoldfng gian nhỏfjna, mỗhvyji con ngưyrqieiwci mộkjvdt suy nghĩqjsb.

Mộkjvd bạwkoach thấnchgy côoldf nửjfyha ngàhjoby cũsdlkng chẳejlsng cóbcmf ýtdrs muốeiwcn nóbcmfi chuyệooipn, híaewst mộkjvdt hơvxbqi, chuyểptvln chủnchg đfjnawkoa, “Tôoldf Tốeiwc, em đfjnasudhng quêigrmn em đfjnahkyzng ýtdrs vớzruwi anh rồhkyzi đfjnaóbcmf, vũsdlk hộkjvdi chàhjobo mừsudhng họaewsc sinh mớzruwi hôoldfm khai giảkmrqng, em sẽorxqhjobm bạwkoan gápxfxi hờeiwc củnchga anh mộkjvdt ngàhjoby.”

oldf Tốeiwc thởfciv phàhjobo, côoldf mởfciv tròqrven mắlmtvt cưyrqieiwci vớzruwi Mộkjvd Bạwkoach, “Đbrfvưyrqiơvxbqng nhiêigrmn khôoldfng quêigrmn rôoldfi, côoldfpxfxi ấnchgy còqrven bápxfxm lấnchgy anh khôoldfng?”

oldfpxfxi ấnchgy?

Mộkjvd Bạwkoach ngâuklgy ra vàhjobi giâuklgy, “A, ờeiwc! đfjnaúhjobng rồhkyzi.”

Suýtdrst nữgeica anh đfjnaãhjob quêigrmn, trưyrqizruwc vìorxq muốeiwcn Tôoldf Tốeiwchjobm bạwkoan nhảkmrqy củnchga anh màhjob anh đfjnaãhjob bịxxwfa ra câuklgu chuyệooipn cóbcmf mộkjvdt côoldfpxfxi cứukcnpxfxm lấnchgy anh.

Mộkjvd Bạwkoach còqrven muốeiwcn nóbcmfi vớzruwi côoldf đfjnaôoldfi câuklgu chuyệooipn nữgeica, thìorxq cửjfyha kíaewsnh lạwkoai bịxxwf đfjnatmyup. Gưyrqiơvxbqng mặhxyjt hiềwkoan dịxxwfu củnchga anh đfjnaưyrqiaighm chúhjobt khóbcmf chịxxwfu vìorxq bịxxwfhjobm phiềwkoan, khóbcmf khăvizan lắlmtvm mớzruwi cóbcmfvxbq hộkjvdi ngồhkyzi vớzruwi Tôoldf Tốeiwc mộkjvdt lápxfxt, mớzruwi chưyrqia đfjnaưyrqiaighc bao lâuklgu. Anh bấnchgt lựuklgc, hạwkoa cửjfyha kíaewsnh.

igrmn ngoàhjobi làhjob Trưyrqiơvxbqng Việooipt.

Trưyrqiơvxbqng Việooipt gậtmyut đfjnaadasu vớzruwi Mộkjvd Bạwkoach, rồhkyzi anh quay qua Tôoldf Tốeiwc, “Tiểptvlu Tôoldf, xuốeiwcng xe đfjnaưyrqiaighc rồhkyzi, sắlmtvp bắlmtvt đfjnaadasu rồhkyzi, chúhjobng ta cầadasn chuẩhjobn bịxxwf đfjnaôoldfi chúhjobt.”

“Àkmrq, vâuklgng ạwkoa.” Tôoldf Tốeiwc chỉqxqhnh lạwkoai quầadasn ápxfxo, xong lạwkoai xem xélbjyt lạwkoai bảkmrqn thâuklgn, xápxfxc đfjnaxxwfnh mọaewsi thứukcn dềwkoau ổgeicn, côoldf quay sang Mộkjvd Bạwkoach, “Thếnchg em đfjnai trưyrqizruwc nhélbjy.”




“Đbrfvaighi đfjnaãhjob, anh sẽorxq đfjnai cùigrmng em.” Mộkjvd Bạwkoach xuốeiwcng xe trưyrqizruwc, sau đfjnaóbcmfqrveng qua mởfciv cửjfyha cho côoldf mộkjvdt cápxfxch âuklgn cầadasn, anh rấnchgt đfjnaptvl ýtdrs, lấnchgy tay chắlmtvn trêigrmn đfjnaadasu cho côoldf, miệooipng cưyrqieiwci hiềwkoan, “Xuốeiwcng xe nàhjobo.”

oldf Tốeiwc cảkmrqm thấnchgy hơvxbqi ngưyrqiaighng, lầadasn nàhjobo Mộkjvd Bạwkoach cũsdlkng làhjobm cho côoldf cảkmrqm nhậtmyun đfjnaưyrqiaighc sựuklg âuklgn cầadasn củnchga anh.

oldfyrqieiwci nhẹptvyyrqizruwc xuốeiwcng xe.

Trưyrqiơvxbqng Việooipt đfjnaukcnng bêigrmn thấnchgy vậtmyuy hơvxbqn nhưyrqizruwn lôoldfng màhjoby, nhưyrqing cũsdlkng khôoldfng nóbcmfi gìorxq.

...

Đbrfvãhjobhjob 10 giờeiwcpxfxng, họaewsp bápxfxo bắlmtvt đfjnaadasu.

bcmf nhâuklgn viêigrmn đfjnaãhjob chuẩhjobn bịxxwf sẵjrlnn hai mápxfxy quay lớzruwn trêigrmn sâuklgn khấnchgu, mápxfxy quay đfjnawkoau dùigrmng khăvizan đfjnafjna chùigrmm lêigrmn, đfjnawkoao diễooipn Trịxxwfnh Đbrfvôoldfng dẫqjsbn đfjnaadasu cùigrmng vớzruwi tổgeicng biêigrmn tậtmyup vàhjob mộkjvdt dàhjobn diễooipn viêigrmn xuấnchgt hiệooipn đfjnaadasu tiêigrmn.

Bộkjvd phim 《Nhấnchgt Tiếnchgu Nạwkoai Hàhjob》 từsudh vai chíaewsnh đfjnaếnchgn vai phụzfrz toàhjobn làhjob ngưyrqieiwci mớzruwi, cho nêigrmn truyềwkoan thôoldfng bápxfxo tríaews dồhkyzn toàhjobn bộkjvduklgm đfjnaiểptvlm vàhjobo đfjnawkoao diễooipn vàhjob tổgeicng biêigrmn tậtmyup.

oldf Tốeiwc đfjnaukcnng trêigrmn sâuklgn khấnchgu, ápxfxnh nắlmtvng hơvxbqi chóbcmfi mắlmtvt, bêigrmn tai làhjob tiếnchgng hòqrve reo củnchga côoldfng chúhjobng, tay côoldf cầadasm micro nhưyrqing hơvxbqi vôoldf thầadasn.

Đbrfvkjvdt nhiêigrmn, chung quanh bỗhvyjng yêigrmn ắlmtvng lạwkoa thưyrqieiwcng.

oldf Tốeiwc bỗhvyjng giậtmyut mìorxqnh hồhkyzi hồhkyzn, thìorxq nhìorxqn thấnchgy rấnchgt nhiềwkoau mápxfxy quay vàhjob ápxfxnh đfjnaèkrshn chớzruwp hưyrqizruwng vềwkoa phíaewsa côoldf, đfjnawkoao diễooipn vàhjob biêigrmn tậtmyup cùigrmng cápxfxc diễooipn viêigrmn khápxfxc đfjnawkoau đfjnaang nhìorxqn côoldf chăvizam chăvizam.

Vậtmyuy làhjob... đfjnaang cóbcmf ngưyrqieiwci hỏfjnai côoldfuklgu hỏfjnai?

oldf hoàhjobn toàhjobn khôoldfng nghe thấnchgy.

Mộkjvd Bạwkoach đfjnaukcnng bêigrmn lậtmyup tứukcnc đfjnaukcnng ra đfjnafynh cho côoldf, “Vai nữgeic chíaewsnh nàhjoby, Tôoldf Tốeiwc hoàhjobn toàhjobn cóbcmf thểptvl đfjnakmrqm nhiệooipm đfjnaưyrqiaighc, mọaewsi ngưyrqieiwci đfjnawkoau chưyrqia xem kịxxwfch bảkmrqn nêigrmn khôoldfng biếnchgt, nhâuklgn vậtmyut Thẩhjobm Nhấnchgt Tiếnchgu nàhjoby, cóbcmforxqm cảkmrq việooipn đfjnaiệooipn ảkmrqnh cũsdlkng khôoldfng tìorxqm đfjnaưyrqiaighc diễooipn viêigrmn nàhjobo phùigrm hợaighp hơvxbqn Tôoldf Tốeiwc, tin rằaapgng sau khi bộkjvd phim ra mắlmtvt, mọaewsi ngưyrqieiwci sẽorxqigrmng cảkmrqm thấnchgy vậtmyuy.”

oldf Tốeiwc mang mộkjvdt cápxfxi nhìorxqn cảkmrqm kíaewsch tớzruwi Mộkjvd Bạwkoach.

Lạwkoai cóbcmf nhàhjobpxfxo đfjnahxyjt câuklgu hỏfjnai, “côoldfoldf, nghe nóbcmfi côoldftdrs kếnchgt vớzruwi bêigrmn truyềwkoan thôoldfng Tinh Quang, hợaighp đfjnahkyzng cũsdlkng khápxfxbcmf ưyrqiu thếnchg cho côoldf, mọaewsi ngưyrqieiwci đfjnawkoau biếnchgt truyềwkoan thôoldfng Tinh Quang rấnchgt íaewst kýtdrs kếnchgt vớzruwi ngưyrqieiwci mớzruwi, xin hỏfjnai côoldf thấnchgy mìorxqnh cóbcmf đfjnaiểptvlm gìorxqvxbqn nhữgeicng diễooipn viêigrmn mớzruwi khápxfxc?”

uklgu hỏfjnai nàhjoby thậtmyut khôoldfng hềwkoa khápxfxch sápxfxo.

Đbrfviểptvlm hơvxbqn ngưyrqieiwci...

Nghe cứukcn nhưyrqi ýtdrs chỉqxqhorxqoldf xinh đfjnaptvyp nêigrmn dựuklga vàhjobo cửjfyha sau màhjobbcmf đfjnaưyrqiaighc hợaighp đfjnahkyzng vậtmyuy.

qrven nữgeica, hợaighp đfjnahkyzng củnchga côoldfhjob do thưyrqitdrs Trưyrqiơvxbqng tựuklg mang đfjnaếnchgn, trừsudh nộkjvdi bộkjvdoldfng ty thìorxq đfjnaápxfxng nhẽorxq chẳejlsng ai biếnchgt hợaighp đfjnahkyzng nàhjoby cóbcmf “ưyrqiu thếnchg” cho côoldf chứukcn.

oldfyrqieiwci nhếnchgch miệooipng, nhìorxqn thẳejlsng vàhjobo ngưyrqieiwci nhàhjobpxfxo vừsudha đfjnahxyjt câuklgu hỏfjnai, cưyrqieiwci nóbcmfi, “Ngưyrqieiwci đfjnahkyzng nghiệooipp bêigrmn bápxfxo chíaewshjoby, lẽorxqhjobo đfjnaang muốeiwcn nghe tôoldfi tựuklg khoe sao? Mặhxyjc dùigrmoldfi tựuklg thấnchgy mìorxqnh rấnchgt xuấnchgt sắlmtvc, nhưyrqing lýtdrs do màhjob truyềwkoan thôoldfng Tinh Quang kýtdrs kếnchgt vớzruwi tôoldfi, cóbcmf lẽorxq bạwkoan nêigrmn đfjnai hỏfjnai thẳejlsng bêigrmn côoldfng ty truyềwkoan thôoldfng Tinh Quang.”

Ngưyrqieiwci nhàhjobpxfxo kia cũsdlkng khôoldfng chịxxwfu thua, tiếnchgp tụzfrzc hỏfjnai, “Nghe nóbcmfi côoldfoldf đfjnaâuklgy cóbcmf quan hệooip rấnchgt thâuklgn mậtmyut vớzruwi chủnchg tịxxwfch bêigrmn côoldfng ty Tinh Quang, khôoldfng biếnchgt cóbcmf phảkmrqi làhjob thậtmyut khôoldfng ạwkoa?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.