Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 142 :

    trước sau   
“Chịbnsh ngay cảbdgb ngưhmkokvaji yêtdzbu còspbhn chưhmkoa từkktqng cókohx, còspbhn nókohxi làxdng đupipưhmkoa lờkvaji khuyêtdzbn cho em!” Tiêtdzbu Lăffsfng khinh miệdkcvt, “Em khôghhzng cầhyikn!”

“Tiêtdzbu Lăffsfng! Chịbnshgtlai củhvfca em tuy chưhmkoa yêtdzbu ai bao giờkvaj, chưhmkoa cókohx trảbdgbi nghiệdkcvm thựialac tếkktq vềlatp phưhmkoơjfqqng diệdkcvn nàxdngy nhưhmkong chịbnshxpbxng đupipãmwmz từkktqng nghe nókohxi đupipãmwmz gặstacp qua nêtdzbn cũxpbxng hiểupipu đupipưhmkoezvrc mộialat chúgkzkt, em đupipkktqng coi thưhmkokvajng ngưhmkokvaji khágtlac, chịbnsh trưhmkoeyioc đupipókohx đupipãmwmz từkktqng trêtdzbn tạjyakp chímgubxdngm biêtdzbn tậtdzbp vềlatp chuyệdkcvn tìrcetnh cảbdgbm đupipgeqjy, cókohx bao nhiêtdzbu làxdngghhzgtlai đupipãmwmz đupipếkktqn tâbqlem sựiala chuyệdkcvn trong lòspbhng vớeyioi chịbnsh, hứdutn hứdutn, đupipưhmkoezvrc rồcnvti, em khôghhzng thímgubch nókohxi thìrcet chịbnshxpbxng khôghhzng thèeyiom nghe đupipâbqleu, coi nhưhmkoxdng chịbnsh lo thừkktqa!”

Tiêtdzbu Lăffsfng lạjyaknh nhạjyakt nhìrcetn chịbnsh mộialat hồcnvti, cókohx chúgkzkt do dựiala.

Thậtdzbt ra nguyêtdzbn nhâbqlen thậtdzbt sựialaxdng anh khôghhzng muốspbhn nókohxi vớeyioi Tiêtdzbu Khảbdgbxdng do anh cảbdgbm thấgeqjy sựiala việdkcvc nàxdngy rấgeqjt xấgeqju hổfqoh, nếkktqu1thậtdzbt cho côghhz nghe, vớeyioi cágtlai miệdkcvng khoe khoang nhưhmkoghhz, e làxdng khôghhzng cầhyikn tớeyioi ngàxdngy mai nhữyywfng ngưhmkokvaji xung quanh anh đupiplatpu biếkktqt anh ởcnvttdzbn ngoàxdngi đupipãmwmz từkktqng sinh con, vàxdngspbhn bịbnsh phụpeky nữyywf lừkktqa gạjyakt nữyywfa.

gtlai chuyệdkcvn xấgeqju hổfqohxdngy, anh thậtdzbt sựiala khôghhzng muốspbhn ngưhmkokvaji khágtlac biếkktqt.

“Êymoj, rốspbht cuộialac em cókohxkohxi khôghhzng, khôghhzng nókohxi làxdng chịbnsh đupipi vềlatp nhe.” Tiêtdzbu Khảbdgb lấgeqjy túgkzki xágtlach lêtdzbn giảbdgb vờkvaj bỏhkkv đupipi.




“Đsqdfezvri mộialat chúgkzkt!”

“Uhm hm!” Mặstact Tiêtdzbu Khảbdgb hiệdkcvn lêtdzbn biểupipu cảbdgbm “Chịbnsh biếkktqt làxdng sẽbqle nhưhmko vậtdzby màxdng”, lạjyaki châbqley lưhmkokvaji ngồcnvti lêtdzbn ghếkktq sofa, “Nókohxi đupipi, chịbnsh rửrknja tai lắhmkong nghe đupipâbqley.”

Tiêtdzbu Lăffsfng siếkktqt chặstact nắhmkom đupipgeqjm, khôghhzng lạjyaknh khôghhzng nhạjyakt nhìrcetn chằspbhm chằspbhm vàxdngo Tiêtdzbu Khảbdgb, “Bảbdgbo mậtdzbt!”

“Xem tìrcetnh huốspbhng.”

“Nhấgeqjt thiếkktqt bảbdgbo mậtdzbt!”

“Đsqdfưhmkoezvrc rồcnvti, nhưhmkong màxdng...”

“Muốspbhn gìrcet, nókohxi!”

“Hi hi.” Néqnhht mặstact nịbnshnh bợezvr củhvfca Tiêtdzbu Khảbdgb hiệdkcvn lêtdzbn ôghhzm lấgeqjy đupipùoptni củhvfca Tiêtdzbu Lăffsfng, “Em trai ngoan đupipkktqng1nókohxi nhưhmko thếkktq, xem em coi chịbnsh thàxdngnh loạjyaki ngưhmkokvaji gìrcet rồcnvti, haiz, thậtdzbt ra gầhyikn đupipâbqley chịbnsh đupipang kẹdkcvt tiềlatpn, em cókohx thểupiphmkoezvrn chịbnsh ímgubt tiềlatpn khôghhzng?”

“Tiềlatpn chịbnsh đupipâbqleu?”

“Thẻyywf củhvfca chịbnsh bịbnsh ba mẹdkcv đupipókohxng băffsfng rồcnvti.” Tiêtdzbu Khảbdgb cắhmkon răffsfng, “Em cũxpbxng biếkktqt làxdng họtanbffsfn bảbdgbn làxdng khôghhzng ủhvfcng hộiala sựiala nghiệdkcvp củhvfca chịbnsh, nókohxi chịbnsh tựialarcetnh làxdngm khổfqoh bảbdgbn thâbqlen. Chịbnshxdngm sao màxdng tựialaxdngm khổfqoh bảbdgbn thâbqlen? Chịbnsh thímgubch tạjyako mẫreemu cho ngưhmkokvaji khágtlac, thímgubch giúgkzkp ngưhmkokvaji khágtlac trang đupipiểupipm, mộialat côghhzng việdkcvc tốspbht tớeyioi dưhmkokvajng nàxdngo, biếkktqn côghhzqnhh lọtanb lem trởcnvt thàxdngnh côghhzng chúgkzka bạjyakch tuyếkktqt, mộialat côghhzng việdkcvc thầhyikn thágtlanh đupipếkktqn thếkktqjfqqxdng!”

Tiêtdzbu Lăffsfng mớeyioi khôghhzng tin lờkvaji côghhz, “Vậtdzby sao chịbnsh khôghhzng kiếkktqm ôghhzng nộialai?”

Tiêtdzbu Khảbdgb tứdutnc thờkvaji ngâbqley ngưhmkokvaji, cúgkzki đupiphyiku ủhvfcxpbx, “Ngưhmkokvaji ta lớeyion thếkktqjfqqxdngspbhn đupipi xin tiềlatpn ôghhzng nộialai, xấgeqju hổfqoh đupipếkktqn dưhmkokvajng nàxdngo.”

“Hìrcet...”




Tiêtdzbu Lăffsfng5cưhmkokvaji lạjyaknh, câbqleu nókohxi nàxdngy làxdngkohxi cho ngưhmkokvaji khágtlac nghe đupipgeqjy, chịbnsh đupipspbhi vớeyioi ôghhzng nộialai từkktqgkzkc nàxdngo biếkktqt xấgeqju hổfqoh qua đupipâbqleu.

“Đsqdfưhmkoezvrc rồcnvti đupipưhmkoezvrc rồcnvti, chịbnshkohxi thậtdzbt đupipâbqley...” Tiêtdzbu Khảbdgb giơjfqq tay chịbnshu hàxdngng, “Cágtlai nơjfqqi làxdngm việdkcvc củhvfca chịbnsh ngưhmkokvaji khôghhzng nhiềlatpu, chịbnshspbhn khôghhzng lo nổfqohi bảbdgbn thâbqlen, nókohxi sao thìrcet chịbnshxpbxng ởcnvt trong ngàxdngnh trang đupipiểupipm cókohx chúgkzkt danh tiếkktqng, lo khôghhzng nổfqohi cho bảbdgbn thâbqlen thìrcet rấgeqjt làxdng mấgeqjt mặstact. Cho nêtdzbn chịbnsh dựialamgubnh vàxdngo ngàxdngnh giảbdgbi trímgub, kiếkktqm nhữyywfng ngưhmkokvaji nghệdkcvqnhhkohx chúgkzkt danh tiếkktqng đupipupipxdngm nhàxdng tạjyako mẫreemu cho họtanb, từkktq từkktqmgubch lũxpbxy danh tiếkktqng, sau nàxdngy mởcnvt mộialat nơjfqqi làxdngm việdkcvc lớeyion hơjfqqn.”

Tiêtdzbu Lăffsfng cũxpbxng gọtanbi làxdng hiểupipu rồcnvti.

eyion gìrcetgtlac trai bágtlac gágtlai đupipòspbhi cắhmkot đupipi tàxdngi chímgubnh củhvfca chịbnshgeqjy, bágtlac trai bágtlac gágtlai đupiplatpu làxdngxdngm ngàxdngnh chímgubnh trịbnsh, nókohxi đupipếkktqn minh tinh trong ngàxdngnh giảbdgbi2trímgub đupipkktqng nhắhmkoc làxdng phảbdgbn cảbdgbm biếkktqt bao, ôghhzng nộialai cũxpbxng nhưhmko thếkktq, nếkktqu nhưhmko chịbnshgeqjy nókohxi vớeyioi ôghhzng nộialai làxdng muốspbhn vàxdngo ngàxdngnh giảbdgbi trímgub, ôghhzng nộialai khôghhzng nhữyywfng khôghhzng đupipưhmkoa tiềlatpn cho chịbnshgeqjy, màxdngspbhn mắhmkong cho mộialat trậtdzbn nữyywfa.”

Ngàxdngnh giảbdgbi trímgub... Tiêtdzbu Khảbdgb!”

Nhàxdng tạjyako mẫreemu...

ghhz Tốspbh!

Trong đupiphyiku ókohxc củhvfca Tiêtdzbu Lăffsfng đupipialat nhiêtdzbn lókohxe lêtdzbn mộialat ýezvr nghĩqnhh, thoạjyakt nhiêtdzbn nghĩqnhh đupipếkktqn tìrcetnh huốspbhng củhvfca bâbqley giờkvaj, anh rấgeqjt nhanh néqnhhn lạjyaki ýezvr nghĩqnhh đupipókohx xuốspbhng.

“Chỉhquy cầhyikn lờkvaji kiếkktqn nghịbnsh củhvfca chịbnshkohxgtlac dụpekyng, em sẽbqle đupipưhmkoa tiềlatpn cho chịbnsh, thuậtdzbn tiệdkcvn cho chịbnsh lựialaa chọtanbn mộialat nghệdkcvqnhh đupipupip chịbnsh theo.”

Đsqdfôghhzi mắhmkot củhvfca Tiêtdzbu Khảbdgbgtlang lêtdzbn tứdutnc thìrcet, côghhzgkzkc đupiphyiku chỉhquy đupipơjfqqn thuầhyikn làxdng đupipếkktqn mưhmkoezvrn tiềlatpn, khôghhzng ngờkvajghhzm nay Tiêtdzbu Lăffsfng lạjyaki hàxdngo phókohxng đupipếkktqn vậtdzby, ngay cảbdgb nghệdkcvqnhhxpbxng sắhmkop xếkktqp cho côghhz luôghhzn, đupipâbqley so vớeyioi tựialarcetnh đupipi kiếkktqm côghhzng9ty quảbdgbn lýezvr, sau đupipókohx lạjyaki phảbdgbi đupipezvri sắhmkop xếkktqp nhanh hơjfqqn hẳnboen.

optn sao Tiêtdzbu Lăffsfng cũxpbxng làxdng ôghhzng chủhvfc củhvfca côghhzng ty, cágtlac nghệdkcvqnhhkohxmgubnh cágtlach thếkktqxdngo anh đupiplatpu nắhmkom rõidiq, nhấgeqjt đupipbnshnh sẽbqle khôghhzng sắhmkop xếkktqp nhữyywfng ngưhmkokvaji tímgubnh khímgub khókohx chịbnshu cho côghhz, hơjfqqn nữyywfa làxdng đupipi làxdngm ởcnvtghhzng ty anh, côghhzxdng chịbnsh họtanb củhvfca Tiêtdzbu Lăffsfng, ai lạjyaki dágtlam bắhmkot nạjyakt côghhz chứdutn.

Tiêtdzbu Khảbdgb khẩcbqpn trưhmkoơjfqqng ngồcnvti ngay lạjyaki tưhmko thếkktq, hốspbhi thúgkzkc Tiêtdzbu Lăffsfng, “Đsqdfưhmkoezvrc đupipưhmkoezvrc đupipưhmkoezvrc, chịbnsh sẽbqle bảbdgbo mậtdzbt cho em 100%, em đupipkktqng nhiềlatpu lờkvaji nữyywfa, khẩcbqpn trưhmkoơjfqqng kểupipidiq rốspbht cuộialac làxdng chuyệdkcvn gìrcet!”

Lầhyikn nàxdngy Tiêtdzbu Lăffsfng khôghhzng còspbhn do dựiala, kểupip hếkktqt đupiphyiku đupipghhzi sựiala việdkcvc từkktqffsfm năffsfm vềlatp trưhmkoeyioc cho đupipếkktqn tìrcetnh huốspbhng bâbqley giờkvaj cho Tiêtdzbu Khảbdgb nghe. Tiêtdzbu Khảbdgbgkzkc đupiphyiku còspbhn nghiêtdzbm túgkzkc lắhmkong nghe, lúgkzkc sau đupipókohx cảbdgb ngưhmkokvaji côghhz phảbdgbi trốspbh mắhmkot ngạjyakc1nhiêtdzbn, vớeyioi vẻyywf mặstact hoàxdngn toàxdngn khôghhzng tin nổfqohi.




“Em, em, em nókohxi hai đupipdutna nhỏhkkvhmkoeyioi lầhyiku đupipúgkzkng thậtdzbt làxdng con trai vàxdng con gágtlai củhvfca em? Làxdng chágtlau trai vàxdng chágtlau gágtlai củhvfca chịbnsh?” Nhìrcetn thấgeqjy Tiêtdzbu Lăffsfng trịbnshnh trọtanbng gậtdzbt đupiphyiku, Tiêtdzbu Khảbdgb nhéqnhho mạjyaknh bảbdgbn thâbqlen, “Ui ya, đupipau chếkktqt tôghhzi rồcnvti, đupipâbqley khôghhzng phảbdgbi làxdngjfqq. Mágtla ơjfqqi, sao cágtlai nàxdngy còspbhn khoa trưhmkoơjfqqng hơjfqqn làxdng phim truyềlatpn hìrcetnh thếkktq.”

“Tiêtdzbu Khảbdgb!”

Tiêtdzbu Lăffsfng néqnhhn mạjyaknh giọtanbng đupipiệdkcvu, anh muốspbhn côghhz phâbqlen tímgubch tìrcetnh huốspbhng, chứdutn khôghhzng phảbdgbi làxdng nghe côghhzxdngy tỏhkkv cảbdgbm nghĩqnhh lung tung.

“Chịbnsh biếkktqt rồcnvti, thìrcet em bâbqley giờkvaj khôghhzng phảbdgbi đupipang nghi ngờkvajghhz Tốspbh tiếkktqp cậtdzbn em làxdngkohx ýezvr đupipcnvt sao!”

“Khôghhzng lẽbqle khôghhzng phảbdgbi!”

Ngoàxdngi nguyêtdzbn nhâbqlen nàxdngy, anh khôghhzng suy nghĩqnhh đupipưhmkoezvrc nhữyywfng lýezvr do bấgeqjt kìrcet khágtlac.

Tiêtdzbu Khảbdgb nghiêtdzbm túgkzkc nghĩqnhh ngợezvri, gậtdzbt nhẹdkcv đupiphyiku, “Tôghhz Tốspbh chịbnsh tiếkktqp xúgkzkc qua chỉhquykohx mộialat lầhyikn, tímgubnh củhvfca côghhzgeqjy chịbnsh khôghhzng rõidiq lắhmkom, cho nêtdzbn khôghhzng thểupip đupipágtlanh giágtla nhâbqlen phẩcbqpm củhvfca côghhzgeqjy. Nhưhmkong đupipơjfqqn giảbdgbn chỉhquyxdng phâbqlen tímgubch sựiala việdkcvc nàxdngy, chịbnsh cảbdgbm thấgeqjy cókohx phảbdgbi bêtdzbn trong cókohx hiểupipu lầhyikm gìrcet khôghhzng.”

Tiêtdzbu Lăffsfng lậtdzbp tứdutnc truy vấgeqjn, “Hiểupipu lầhyikm gìrcet?”

“Chịbnshxdngm sao biếkktqt đupipưhmkoezvrc hiểupipu lầhyikm gìrcet.” Tiêtdzbu Khảbdgb khôghhzng nhãmwmz nhặstacn đupipbdgbo mắhmkot, “Thìrcet em khôghhzng phảbdgbi nghi ngờkvajghhz Tốspbh biếkktqt đupipưhmkoezvrc thâbqlen phậtdzbn củhvfca em, cho nêtdzbn mớeyioi cốspbh ýezvr sinh ra hai đupipdutna nhỏhkkv ra sao!” Trôghhzng thấgeqjy Tiêtdzbu Lăffsfng gậtdzbt đupiphyiku, Tiêtdzbu Khảbdgb tiếkktqp tụpekyc nókohxi, “Chịbnshkohxi em bìrcetnh thưhmkokvajng thìrcetxpbxng thôghhzng minh lắhmkom màxdng, tạjyaki sao liêtdzbn quan đupipếkktqn chuyệdkcvn tìrcetnh cảbdgbm lạjyaki trởcnvt thàxdngnh nhưhmko vậtdzby. Nókohxi sao thìrcet nếkktqu chịbnshxdngghhz Tốspbh, nếkktqu chịbnsh ôghhzm ấgeqjp ýezvr đupipbnshnh nàxdngy đupipàxdngo mỏhkkv em, lúgkzkc màxdng sinh đupipdutna con ra thờkvaji gian đupiphyiku tiêtdzbn làxdng sẽbqle tớeyioi ngay uy hiếkktqp em kêtdzbu em đupipưhmkoa tiềlatpn rồcnvti, cầhyikn chi màxdng phảbdgbi đupipezvri đupipếkktqn hai đupipdutna nhỏhkkv 4 tuổfqohi mớeyioi hàxdngnh đupipialang?”

Cảbdgb thâbqlen Tiêtdzbu Lăffsfng cứdutnng đupipơjfqq, vấgeqjn đupiplatpxdngy anh chưhmkoa từkktqng suy nghĩqnhh qua, mấgeqjy ngàxdngy nay chỉhquy nghĩqnhh đupipếkktqn chuyệdkcvn Tôghhz Tốspbh cốspbh ýezvr lừkktqa gạjyakt anh, anh hậtdzbn muốspbhn chếkktqt, cơjfqq bảbdgbn làxdng khôghhzng suy nghĩqnhhbqleu thêtdzbm vềlatp vấgeqjn đupiplatpxdngy.

Nghe thấgeqjy Tiêtdzbu Khảbdgbkohxi thếkktq, trong lòspbhng anh nổfqohi lêtdzbn mộialat hi vọtanbng, ágtlanh mắhmkot nókohxng lêtdzbn nhìrcetn Tiêtdzbu Khảbdgb, “Cho nêtdzbn... côghhzgeqjy khôghhzng thểupip cốspbh ýezvr gạjyakt em đupipưhmkoezvrc?”

“Đsqdfiềlatpu nàxdngy chịbnsh khôghhzng dágtlam chắhmkoc, chịbnsh phâbqlen tímgubch theo tìrcetnh huốspbhng thôghhzi. Em cũxpbxng đupipãmwmzkohxi rồcnvti, côghhzgeqjy dẫreemn theo hai đupipdutna nhỏhkkv sinh sốspbhng rấgeqjt cựialac khổfqoh, vậtdzby lúgkzkc cựialac khổfqoh sao khôghhzng tớeyioi tìrcetm em, bâbqley giờkvajghhzgeqjy thoágtlat đupipưhmkoezvrc Tôghhz Đsqdfjyaki Khuêtdzb rồcnvti, cũxpbxng thuậtdzbn lờkvaji đupipưhmkoezvrc mờkvaji đupipókohxng phim, em nókohxi diễymmcn xuấgeqjt củhvfca côghhzgeqjy hay. Côghhzgeqjy tốspbht nghiệdkcvp chuyêtdzbn ngàxdngnh, vừkktqa trẻyywf tuổfqohi vừkktqa xinh đupipdkcvp, diễymmcn xuấgeqjt lạjyaki thâbqlem thúgkzky, ngưhmkokvaji nhưhmko thếkktq khôghhzng nổfqohi tiếkktqng ởcnvt ngàxdngnh giảbdgbi trímgub mớeyioi gặstacp ma ấgeqjy, sau nàxdngy tưhmkoơjfqqng lạjyaki càxdngng ságtlang lạjyakn.”

ghhz lạjyaki nókohxi, “Cho dùoptnxdngxdngm vai phụpeky, nhưhmkong cũxpbxng đupipupipjfqqn so vớeyioi làxdngm bágtlan thờkvaji gian lưhmkoơjfqqng cũxpbxng khôghhzng cao đupipưhmkoezvrc bao nhiêtdzbu. Nhữyywfng thágtlang ngàxdngy nàxdngy đupipãmwmz tốspbht hơjfqqn ngàxdngy xưhmkoa rấgeqjt nhiềlatpu, lúgkzkc đupipókohxxpbxng khôghhzng tìrcetm em, bâbqley giờkvaj chịbnsh nghĩqnhh khôghhzng ra đupipưhmkoezvrc lýezvr do côghhzgeqjy tìrcetm em.”

“Chịbnshkohxi thậtdzbt àxdng, em đupipãmwmz hiểupipu lầhyikm côghhzgeqjy?”

ghhz Khảbdgb lắhmkoc đupiphyiku, “Chịbnsh khôghhzng cókohxkohxi làxdng em đupipãmwmz hiểupipu lầhyikm côghhzgeqjy, chịbnsh chỉhquykohxi làxdng nếkktqu nhưhmkoxdng chịbnsh, chịbnsh khẳnboeng đupipbnshnh sẽbqle khôghhzng nhưhmko thếkktq. Nhưhmkong em cũxpbxng đupipãmwmzkohxi rồcnvti, Cảbdgbnh Thụpekyy vàxdng Tiểupipu Thấgeqjt hiểupipn nhiêtdzbn biếkktqt em làxdng ba củhvfca chúgkzkng nókohx, cágtlai đupipókohx khôghhzng cókohxezvrxdngo Tôghhz Tốspbh khôghhzng biếkktqt đupipưhmkoezvrc, cho nêtdzbn chịbnsh thấgeqjy làxdngtdzbn trong cókohx thểupipkohx nhữyywfng chuyệdkcvn chúgkzkng ta chưhmkoa biếkktqt đupipưhmkoezvrc. Chịbnsh khuyêtdzbn em làxdng em vàxdngghhz Tốspbhtdzbn nókohxi chuyệdkcvn rõidiqxdngng thàxdngnh thậtdzbt vớeyioi nhau đupipi.”

Tiêtdzbu Lăffsfng lạjyaknh mặstact trầhyikm tưhmko rấgeqjt lâbqleu, Tiêtdzbu Khảbdgb khôghhzng dágtlam phiềlatpn anh nữyywfa.

Qua đupipưhmkoezvrc chốspbhc lágtlat, Tiêtdzbu Lăffsfng mớeyioi cắhmkon răffsfng, “Vậtdzby em sẽbqle cho côghhzgeqjy thêtdzbm mộialat cơjfqq hộialai nữyywfa!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.