Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 109 :

    trước sau   
pvld Tốeaxqeaxq mặmzcht bứjygot tai suy nghĩjicz vềtsbs quan hệzses giữvitna họxvqq, khôpvldng đyxdteegb ýhglu đyxdtếakcsn cửfobha buồpofrng tắfhzem vừxvqqa mởzmsj ra.

Tiêhtfzu Lăqjntng khoáookpc trêhtfzn mìriyenh áookpo tắfhzem màkfgou đyxdten, chiếakcsc áookpo khoáookpc tạfhzem trêhtfzn ngưhhaqczxoi làkfgom lộzhbh ra lồpofrng ngựwlhmc vạfhzem vỡpwnn củzmsja anh, tay kia anh cầkjckm mộzhbht chiếakcsc khăqjntn tắfhzem, lau lau tózmsjc. Nhìriyen thấuxumy Tôpvld Tốeaxq anh cũtsbsng chẳhyvjng lấuxumy làkfgom lạfhze, vừxvqqa đyxdtjdcynh mởzmsj miệzsesng hỏwlhmi côpvld thìriye thấuxumy côpvld đyxdtang ôpvldm bứjygoc ảbvljnh trêhtfzn bàkfgon, đyxdtăqjntm chiêhtfzu.

Anh đyxdtjygong khựwlhmng lạfhzei, mívitnm môpvldi.

pvld Tốeaxq vẫrydkn đyxdtang nghiêhtfzn cứjygou quan hệzses củzmsja hai ngưhhaqczxoi.

Vừxvqqa nghĩjicz đyxdtếakcsn cózmsj thểeegb đyxdtâwsccy làkfgo thanh mai trúkfgoc mãpsth củzmsja Tiêhtfzu Lăqjntng, côpvld thấuxumy nhứjygoc nhốeaxqi trong lòeaxqng.

“Làkfgom gìriye đyxdtuxumy!”




“A...”

pvld giậkfgot mìriyenh vìriye tiếakcsng nózmsji củzmsja Tiêhtfzu Lăqjntng, kêhtfzu lêhtfzn mộzhbht tiếakcsng, đyxdtáookpnh rơmzchi cảbvlj khung ảbvljnh xuốeaxqng đyxdtuxumt, vỡpwnn vụmrymn.

“A, anh đyxdti sao khôpvldng pháookpt ra tiếakcsng, làkfgom em sợpvld chếakcst khiếakcsp.”

pvld nhìriyen nhữvitnng mảbvljnh vụmrymn trêhtfzn đyxdtuxumt, nuốeaxqi tiếakcsc. Khózmsj lắfhzem mớrydki thấuxumy đyxdtưhhaqpvldc Tiêhtfzu Lăqjntng lúkfgoc bébkhl, lạfhzei vỡpwnn mấuxumt.

pvldkfgoi ngưhhaqczxoi nhặmzcht bứjygoc ảbvljnh, “Tiếakcsc quáookp, ảbvljnh vỡpwnn mấuxumt rồpofri, khôpvldng biếakcst cózmsj sửfobha đyxdtưhhaqpvldc khôpvldng.”

“Dừxvqqng lạfhzei!”

Tiêhtfzu Lăqjntng gằpofrn giọxvqqng, bưhhaqrydkc nhanh đyxdtếakcsn nắfhzem lấuxumy tay côpvld.

“A, đyxdtau!”

Tiêhtfzu Lăqjntng nhìriyen bứjygoc ảbvljnh đyxdtãpsth vỡpwnn, gózmsjc nhỏwlhmkfgoo đyxdtózmsj trong tim anh dưhhaqczxong nhưhhaqtsbsng vỡpwnn vụmrymn, anh đyxdtưhhaqa tay kébkhlo côpvld vềtsbs phívitna sau, quáookpt nhẹoofi, “Vỡpwnnookpt hếakcst rồpofri, em còeaxqn đyxdtmrymng tay vàkfgoo làkfgom gìriye.”

“Anh tứjygoc giậkfgon nhưhhaq vậkfgoy làkfgom gìriye, chẳhyvjng qua chỉnxnlkfgom vỡpwnn mộzhbht bứjygoc ảbvljnh củzmsja anh, cózmsj đyxdtếakcsn nỗoofii phảbvlji nhưhhaq thếakcs khôpvldng? Hay làkfgopvldookpi trêhtfzn hìriyenh làkfgo thanh mai trúkfgoc mãpsthhtfzu thưhhaqơmzchng củzmsja anh, em đyxdtếakcsn đyxdtzhbhng vàkfgoo cũtsbsng khôpvldng đyxdtưhhaqpvldc phébkhlp.”

Tiêhtfzu Lăqjntng hívitnt sâwsccu, cốeaxq trấuxumn tĩjicznh, hạfhze giọxvqqng, “Nózmsji gìriye thếakcs! Làkfgo anh lo em đyxdtjygot tay thôpvldi.”

pvld Tốeaxq nhìriyen anh nghi ngờczxo.

Anh ta tốeaxqt thếakcs sao?




Nghĩjicz mộzhbht lúkfgoc, côpvld nhúkfgon vai, “Em cózmsj ngốeaxqc đyxdtếakcsn vậkfgoy đyxdtâwsccu.”

Tiêhtfzu Lăqjntng nhếakcsch mắfhzet nhìriyen côpvld, dùlegt khôpvldng nózmsji gìriye nhưhhaqng trêhtfzn mặmzcht anh lộzhbhzses vẻfwyc khinh khi.

“...” Tôpvld Tốeaxq

kfgoc ăqjntn bữvitna tốeaxqi, Tôpvld Tốeaxq suýhglut chúkfgot làkfgo nuốeaxqt cảbvljhhaqpwnni củzmsja mìriyenh.

Ưakcsm...

Ngon quáookp.

zseskfgong chỉnxnlkfgo nhữvitnng mózmsjn ăqjntn thưhhaqczxong ngàkfgoy, sao lạfhzei cózmsj thểeegb ngon vậkfgoy.

“Em ăqjntn chậkfgom thôpvldi, khôpvldng ai giàkfgonh củzmsja em đyxdtâwsccu.”

Tiêhtfzu Lăqjntng ngáookpn ngẩpofrm lắfhzec đyxdtkjcku, múkfgoc báookpt canh gàkfgo hầkjckm đyxdtmzcht trưhhaqrydkc mặmzcht côpvld, “Em đyxdtxvqqng ăqjntn cơmzchm vộzhbhi, húkfgop báookpt canh đyxdtãpsth.”

pvld Tốeaxqkfgop mộzhbht thìriyea, mắfhzet sáookpng bừxvqqng lêhtfzn.

Canh gàkfgo hầkjckm vừxvqqa tớrydki, mùlegti thơmzchm nưhhaqng nứjygoc, lớrydkp mỡpwnnkfgotsbsng đyxdtưhhaqpvldc hớrydkt sạfhzech, làkfgom cho mózmsjn canh khôpvldng dễbkhl bịjdcy ngáookpn.

riye Trưhhaqơmzchng đyxdtjygong phívitna sau thấuxumy côpvld ăqjntn tấuxumm tắfhzec khen ngon, liềtsbsn nởzmsj mộzhbht nụmrymhhaqczxoi hiềtsbsn hậkfgou.

Ăybbfn bữvitna cơmzchm thìriye phảbvlji ăqjntn thếakcskfgoy mớrydki ngon, mấuxumy đyxdtjygoa con gáookpi bâwsccy giờczxoriye giữvitnookpng, côpvldkfgoo côpvld đyxdtózmsj ăqjntn nhưhhaqczxoo vậkfgoy. Tôpvld Tốeaxq lạfhzei khôpvldng tin ăqjntn mấuxumy hộzhbht cơmzchm nhưhhaq thếakcskfgo no đyxdtưhhaqpvldc.




“ Dìriye Trưhhaqơmzchng nấuxumu khébkhlo quáookp.”

“Côpvldpvld thấuxumy hợpvldp khẩpofru vịjdcy thìriye tốeaxqt quáookp.” Dìriye Trưhhaqczxong cưhhaqczxoi tívitnt mắfhzet nhìriyen côpvld, càkfgong nhìriyen bàkfgokfgong thívitnch, ngưhhaqczxoi vừxvqqa đyxdtoofip, lạfhzei cózmsj lễbkhl đyxdtzhbh, quan trọxvqqng nhấuxumt làkfgo biếakcst cãpsthi nhau vớrydki cậkfgou chủzmsj, ai da, lãpstho gia màkfgo biếakcst đyxdtưhhaqpvldc sẽycxf vui lắfhzem đyxdtâwsccy.”

riye Trưhhaqơmzchng đyxdtãpsth nghĩjicz xong phảbvlji vềtsbsookpo cáookpo côpvld cháookpu dâwsccu tưhhaqơmzchng lai vớrydki lãpstho gia rồpofri.

...

Ăybbfn xong cơmzchm, Tôpvld Tốeaxq hếakcst dỗoofi đyxdtếakcsn dụmrym hỏwlhmi cho bằpofrng đyxdtưhhaqpvldc Tiêhtfzu Lăqjntng quan hệzses củzmsja anh vớrydki côpvldookpi trong ảbvljnh.

“Em gáookpi? Anh còeaxqn cózmsj em gáookpi,sao chưhhaqa nghe anh nhắfhzec đyxdtếakcsn bao giờczxo?”

“Ừgwgg.” Hiểeegbn nhiêhtfzn Tiêhtfzu Lăqjntng khôpvldng muốeaxqn nózmsji đyxdtếakcsn vấuxumn đyxdtèczxokfgoy, anh ngồpofri trêhtfzn ghếakcs,tay xoa xoa máookpi tózmsjc xoăqjntn nhẹoofi củzmsja Tôpvld Tốeaxq. Anh thởzmsj nhẹoofi, cózmsj thểeegb em đyxdtãpsth từxvqqng nghe qua rồpofri, nózmsjhtfzn Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec.”

“A ha?”

pvld Tốeaxqhtfzu lêhtfzn mộzhbht tiếakcsng nhưhhaq muốeaxqn lậkfgot nózmsjc nhàkfgo, mọxvqqi ngưhhaqczxoi hưhhaqrydkng áookpnh mắfhzet nhìriyen côpvld, Tôpvld Tốeaxq ngắfhzen cổgiya, ngưhhaqpvldng ngùlegtng quơmzch quơmzch tay hiệzsesn thịjdcy khôpvldng sao, sau đyxdtózmsjzmsji nhỏwlhm vớrydki Tiêhtfzu Lăqjntng, “Anh nózmsji em gáookpi anh làkfgo Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec?”

“Ừgwgg!”

“Mẹoofi ơmzchi, Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec, côpvldkfgo nữvitn minh tinh vừxvqqa đyxdtoạfhzet giảbvlji Oscar nữvitn chívitnnh xuấuxumt sắfhzec nhấuxumt! Làkfgo minh tinh quốeaxqc tếakcs Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec.”

Chẳhyvjng tráookpch Tôpvld Tốeaxq thấuxumy quen, hózmsja ra làkfgo Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec!

Trong nưhhaqrydkc cózmsj ai lạfhzei khôpvldng biếakcst đyxdtếakcsn cáookpi têhtfzn ấuxumy, đyxdtmzchc biệzsest làkfgoqjntm nay Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec đyxdtưhhaqpvldc đyxdttsbs cửfobh giảbvlji oscar, thờczxoi gian ấuxumy tin tứjygoc vềtsbspvld ngậkfgop tràkfgon mặmzcht báookpo, màkfgon hìriyenh. Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec cũtsbsng khôpvldng phụmrym sựwlhm hy vọxvqqng củzmsja mọxvqqi ngưhhaqczxoi, giàkfgonh đyxdtưhhaqpvldc giảbvlji nữvitn diễbkhln viêhtfzn chívitnnh xuấuxumt sắfhzec nhấuxumt.




pvldtsbsng chívitnnh làkfgo nữvitn diễbkhln viêhtfzn duy nhấuxumt trong nưhhaqrydkc đyxdtfhzet đyxdtưhhaqpvldc giảbvlji thưhhaqzmsjng cao quýhgluuxumy.

qjntm nay côpvld mớrydki 25 tuổgiyai, vừxvqqa bưhhaqrydkc vàkfgoo ngàkfgonh giảbvlji trívitn mớrydki cózmsj 6 năqjntm, đyxdtãpsth nhanh chózmsjng từxvqq mộzhbht diễbkhln viêhtfzn họxvqqc việzsesc trởzmsj thàkfgonh mộzhbht minh tinh quốeaxqc tếakcs. Trong giớrydki, thâwsccn phậkfgon củzmsja côpvldkfgo mộzhbht bívitnpofrn, vìriye nổgiyai danh quáookp nhanh, rấuxumt nhiềtsbsu ngưhhaqczxoi đyxdtpofrn đyxdtookpn xuấuxumt thâwsccn củzmsja côpvld khôpvldng tầkjckm thưhhaqczxong, nhưhhaqng truyềtsbsn thôpvldng cũtsbsng chưhhaqa lộzhbht trầkjckn đyxdtưhhaqpvldc thâwsccn phậkfgon củzmsja côpvld.

ookpi đyxdtáookpng quýhglumzchn làkfgopvldzmsj kỹgiyaqjntng diễbkhln xuấuxumt cao siêhtfzu, sinh hoạfhzet thưhhaqczxong ngàkfgoy lạfhzei vôpvldlegtng giảbvljn dịjdcy, bắfhzet đyxdtkjcku nghiệzsesp diễbkhln 6 năqjntm khôpvldng thịjdcy phi, thuộzhbhc sốeaxq rấuxumt ívitnt sao nữvitn khôpvldng tạfhzeo xìriyeqjntng đyxdtan.

Kiếakcsp trưhhaqrydkc khi màkfgopvldeaxqn đyxdtang vậkfgot lộzhbhn làkfgom mộzhbht diễbkhln viêhtfzn hãpsthng B thìriye Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec đyxdtãpsthkfgo mộzhbht diễbkhln viêhtfzn hàkfgong quốeaxqc tếakcs, giữvitna hai ngưhhaqczxoi hoàkfgon toàkfgon khôpvldng cózmsj giao tậkfgop, nhưhhaqng thôpvldng qua nhữvitnng ngưhhaqczxoi màkfgopvld từxvqqng hợpvldp táookpc, côpvldhhaqpvldc biếakcst Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec làkfgo mộzhbht côpvldookpi vôpvldlegtng khiêhtfzm nhưhhaqczxong.

pvld Tốeaxqtsbsng rấuxumt thívitnch côpvld, rấuxumt muốeaxqn ngàkfgoy nàkfgoo đyxdtózmsjzmsjmzch hộzhbhi gặmzchp mặmzcht, nhưhhaqng Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec sau khi nổgiyai nhưhhaq cồpofrn trong nưhhaqrydkc quyếakcst đyxdtjdcynh đyxdtếakcsn Mỹgiya pháookpt triểeegbn, từxvqq đyxdtózmsj khôpvldng quay vềtsbs.

zmsja ra côpvld chívitnnh làkfgo em gáookpi Tiêhtfzu Lăqjntng.

pvld Tốeaxq nuốeaxqt nưhhaqrydkc bọxvqqt, thảbvljo nàkfgoo truyềtsbsn thôpvldng khôpvldng lấuxumy đyxdtưhhaqpvldc thôpvldng tin vềtsbs xuấuxumt thâwsccn củzmsja côpvlduxumy... vìriye sau lưhhaqng côpvldeaxqn cózmsj cảbvlj mộzhbht Tiêhtfzu gia.

“Tiêhtfzu Diệzsesp Lạfhzec làkfgo em gáookpi củzmsja anh, em khôpvldng nằpofrm mơmzch đyxdtuxumy chứjygo?”

Tiêhtfzu Lăqjntng nhìriyen côpvldookpi đyxdtang mơmzch mộzhbhng trưhhaqrydkc mặmzcht, áookpnh mắfhzet cózmsj chúkfgot phứjygoc tạfhzep. Khi Tôpvld Tốeaxq quay qua anh thìriye anh đyxdtãpsth kịjdcyp trởzmsj lạfhzei bìriyenh thưhhaqczxong. Ho mộzhbht tiếakcsng, nhìriyen côpvld, “Cózmsj cầkjckn anh nhébkhlo em mộzhbht cáookpi, chứjygong minh em đyxdtang tỉnxnlnh khôpvldng?”

“Anh nhébkhlo đyxdti.”

“...” lầkjckn nàkfgoy đyxdtếakcsn lưhhaqpvldt Tiêhtfzu Lăqjntng cạfhzen lờczxoi.

pvld Tốeaxq vẫrydkn đyxdtang lẩpofrm bẩpofrm, bỗoofing nhiêhtfzn côpvld nhưhhaq nghĩjicz ra gìriye đyxdtózmsj, mắfhzet sáookpng bừxvqqng lêhtfzn nhìriyen Tiêhtfzu Lăqjntng chăqjntm chăqjntm.

“Tiêhtfzu Lăqjntng, em cầkjckn anh giúkfgop mộzhbht việzsesc đyxdtưhhaqpvldc khôpvldng?”

“Khôpvldng đyxdtưhhaqpvldc!”

Hảbvlj? Côpvldeaxqn chưhhaqa nózmsji làkfgom gìriyekfgo.

“Muốeaxqn xin chữvitnhglu?” thấuxumy Tôpvld Tốeaxq chắfhzep hai tay, đyxdtkjcku gậkfgot lia lịjdcya, Tiêhtfzu Lăqjntng gằpofrn giọxvqqng mộzhbht tiếakcsng, “Khôpvldng cózmsj!”

“Sao lạfhzei khôpvldng cózmsj, côpvlduxumy khôpvldng phảbvlji em gáookpi anh sao, anh mởzmsj mồpofrm xin mộzhbht chữvitn kỹgiyaeaxqn khôpvldng dễbkhl, Tiêhtfzu Lăqjntng, em thậkfgot sựwlhm rấuxumt thívitnch côpvlduxumy, anh xin cho em mộzhbht chữvitnhglu đyxdti, đyxdtưhhaqpvldc khôpvldng?”

“Nózmsjwsccy giờczxo đyxdtang sốeaxqng ởzmsj Mỹgiyalegtng bốeaxq mẹoofi anh, đyxdtãpsth rấuxumt lâwsccu rồpofri khôpvldng vềtsbs lạfhzei.” Tiêhtfzu Lăqjntng nhấuxumt quyếakcst từxvqq chốeaxqi.

“Thếakcs àkfgo, vậkfgoy bao giờczxopvlduxumy vềtsbshhaqrydkc, anh giớrydki thiệzsesu cho em gặmzchp côpvlduxumy đyxdtưhhaqpvldc khôpvldng?”

Tiêhtfzu Lăqjntng do dựwlhm đyxdtôpvldi phúkfgot, khôpvldng đyxdtpofrng ýhglu luôpvldn, anh cưhhaqczxoi an ủzmsji Tôpvld Tốeaxq, “Đeylexvqqng nghĩjicz nữvitna, em cầkjckn chữvitnhglukfgom gìriye, đyxdtpvldi em mộzhbht ngàkfgoy nàkfgoo đyxdtózmsj thàkfgonh minh tinh quốeaxqc tếakcs, ngưhhaqczxoi ta còeaxqn phảbvlji tranh nhau xin chữvitnhglu củzmsja em mớrydki giỏwlhmi chứjygo.”

pvld Tốeaxq nắfhzem chặmzcht tay, kiêhtfzn đyxdtjdcynh, “Ừgwggm, nhấuxumt đyxdtjdcynh ngàkfgoy đyxdtózmsj sẽycxf đyxdtếakcsn.”

Tiêhtfzu Lăqjntng cưhhaqczxoi khẽycxf, vuốeaxqt tózmsjc côpvld.

Từxvqqhhaqrydkng côpvld khôpvldng thểeegb nhìriyen thấuxumy, Tiêhtfzu Lăqjntng mặmzcht trùlegtng xuốeaxqng, anh nhưhhaq trầkjckm hẳhyvjn đyxdti.

Muốeaxqn làkfgom quen?

jicznh viễbkhln khôpvldng cầkjckn thiếakcst!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.