Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 993 : Quen biết lại lần nữa

    trước sau   
“Anh Liệsmict!” Côcrnn gọgobri têbfzmn anh, hy vọgobrng giấbslhc mộgobrng đxiwstprxp ấbslhy tiếyqexp tụzbvjc, vĩkncinh viễtyttn khôcrnnng tỉwbacnh lạlkexi.

“Nhung Nhung!” Côcrnn nghe tiếyqexng anh anh gọgobri têbfzmn côcrnn, bỗlkexng chốqzbxc lêbfzmn tinh thầktknn hẳewpln.

Anh khôcrnnng chỉwbac đxiwsáxmcip lạlkexi côcrnnksmsbdzgn cưfgqyudphi vớudphi côcrnn, cưfgqyudphi châbfzmn thậbfzmt đxiwsếyqexn thếyqex, thậbfzmt tớudphi nỗlkexi côcrnnojqi thểoovq cảsmicm nhậbfzmn đxiwsưfgqyqizgc nhiệsmict đxiwsgobricma thểoovq anh qua đxiwsôcrnni bàksmsn tay họgobr nắopizm chặlggpt.

“Anh Liệsmict, anh cóojqi thểoovq ôcrnnm em khôcrnnng?” Cho dùxoee đxiwsâbfzmy chỉwbacksms mộgobrt giấbslhc mơicma, côcrnn vẫdcwfn muốqzbxn đxiwsoovq anh ôcrnnm côcrnn mộgobrt lầktknn, đxiwsoovqcrnn trong mơicma cảsmicm nhậbfzmn đxiwsưfgqyqizgc mộgobrt chúnmybt ấbslhm áxmcip củbyqoa anh.

Lờudphi côcrnnbdzgn chưfgqya dứewplt,, anh Liệsmict đxiwsãxmcinmybi ngưfgqyudphi xuốqzbxng, anh khôcrnnng ôcrnnm côcrnn, màksmsnmybi đxiwsktknu hôcrnnn lêbfzmn tráxmcin côcrnn: “Nhung Nhung, rấbslht xin lỗlkexi! Anh đxiwsãxmci tớudphi trễtytt!”

“Anh Liệsmict, khôcrnnng, khôcrnnng trễtytt, khôcrnnng chậbfzmm chúnmybt nàksmso. Bâbfzmy giờudphbdzgn làksms ban ngàksmsy, cáxmcich buổiqksi tốqzbxi còbdzgn sớudphm.” Bìzbvjnh thưfgqyudphng buổiqksi tốqzbxi mớudphi cóojqi thểoovq nằlkexm mơicma, trưfgqyudphc hếyqext anh nhậbfzmp vàksmso mộgobrng côcrnn, sao lạlkexi sớudphm thếyqex đxiwsưfgqyqizgc.




“Con bécrnn ngốqzbxc, em nóojqii gìzbvj đxiwsbslhy?” Anh nghe lờudphi côcrnnojqii, thậbfzmt tìzbvjnh dởtytt khóojqic dởtyttfgqyudphi, khôcrnnng biếyqext cóojqi phảsmici cơicman sốqzbxt cao đxiwsqzbxt đxiwsktknu côcrnnnmyb rồrjnji khôcrnnng.

“Anh Liệsmict, anh giúnmybp em mộgobrt lúnmybc đxiwsi.” Côcrnn nắopizm chặlggpt tay anh, nắopizm thậbfzmt chặlggpt, phòbdzgng ngừeezta anh bỏgobr tay côcrnn trốqzbxn đxiwsi mấbslht: “Giấbslhc mơicmaksmsy rấbslht thậbfzmt, thậbfzmt nhưfgqy anh đxiwsang ởtyttbfzmn em, vậbfzmy anh đxiwsoovq em mơicma nhiềlpkku thêbfzmm chúnmybt nữlggpa đxiwsi.”

ojqia ra, em ấbslhy nghĩknci đxiwsâbfzmy làksms mộgobrt giấbslhc mơicma.

Diêbfzmu Liệsmict cúnmybi ngưfgqyudphi ôcrnnm côcrnnksmso trong ngựoovqc, dùxoeeng sứewplc ôcrnnm: “Con bécrnn ngốqzbxc nàksmsy, khôcrnnng phảsmici em nằlkexm mơicma. Đzanyâbfzmy làksms sựoovq thậbfzmt, anh tớudphi tìzbvjm em.”

“Khôcrnnng phảsmici mơicma?” Trầktknn Nhạlkexc Nhung dùxoeeng sứewplc xoa xoa mắopizt, anh vẫdcwfn ởtytt phícssra trưfgqyudphc: “Khôcrnnng thểoovqksmso? Nếyqexu khôcrnnng phảsmici giấbslhc mơicma, em mởtytt mắopizt ra sẽiqks khôcrnnng thấbslhy đxiwsâbfzmu nữlggpa.”

Mấbslhy hôcrnnm nay côcrnnicma thấbslhy anh khôcrnnng ícssrt lầktknn, mỗlkexi lầktknn anh đxiwslpkku nóojqii vớudphi côcrnn, anh làksms thậbfzmt, đxiwsếyqexn khi tay côcrnn vớudphi lấbslhy anh, lạlkexi mãxmcii khôcrnnng chạlkexm tớudphi anh đxiwsưfgqyqizgc.

Từeeztng lầktknn thấbslht vọgobrng, từeeztng lầktknn khổiqks sởtytt, đxiwsếyqexn bâbfzmy giờudphcrnn đxiwsãxmci gầktknn nhưfgqy khôcrnnng thểoovq tin nổiqksi anh thậbfzmt sựoovq xuấbslht hiệsmicn ởtytt thâbfzmn thểoovq thậbfzmt củbyqoa anh.

Diêbfzmu Liệsmict xoa đxiwsktknu côcrnn: “Mởtytt to mắopizt màksms nhìzbvjn anh, khôcrnnng phảsmici chúnmybng tỏgobr đxiwsâbfzmy khôcrnnng phảsmici mơicma àksms?”

Đzanyúnmybng làksms bịniayojqing ngu ngưfgqyudphi rồrjnji, anh đxiwsãxmcityttbfzmn côcrnn cảsmic ngàksmsy lẫdcwfn đxiwsêbfzmm, ai ngờudphcrnn vừeezta tỉwbacnh lạlkexi cóojqi phảsmicn ứewplng nàksmsy.

Nhưfgqyng đxiwsoovqcrnn khôcrnnng cóojqi cảsmicm giáxmcic an toàksmsn nhưfgqy thếyqex, hẳewpln do tráxmcich nhiệsmicm củbyqoa anh, ai bảsmico anh khôcrnnng báxmcio vớudphi côcrnn trưfgqyudphc lạlkexi đxiwsi chơicmai tròbdzg giảsmic chếyqext, chắopizc hẳewpln dọgobra tớudphi côcrnn rồrjnji.

“Anh Liệsmict, anh nóojqii em khôcrnnng phảsmici nằlkexm mơicma chứewpl? Anh thậbfzmt sựoovqtyttbfzmn cạlkexnh em ưfgqy?” Côcrnn hỏgobri, hỏgobri rấbslht cẩrnzen thậbfzmn, sau khi hỏgobri xong, áxmcinh mắopizt cădkisng thẳewplng khôcrnnng dáxmcim chớudphp, cứewpl thếyqex lặlggpng im nhìzbvjn anh, sợqizg bỏgobr qua biếyqexn đxiwsiqksi rấbslht nhỏgobrksmso đxiwsóojqi trêbfzmn mặlggpt anh.

“Nhung Nhung, khôcrnnng phảsmici em nằlkexm mơicma đxiwsâbfzmu.” Anh kécrnno tay côcrnn, đxiwsoovqcrnn sờudphbfzmn mặlggpt anh, rồrjnji nóojqii chắopizc nịniaych: “Anh thậbfzmt sựoovqbdzgn sốqzbxng bêbfzmn cạlkexnh em.”

Nghe câbfzmu trảsmic lờudphi khẳewplng đxiwsniaynh củbyqoa anh, dâbfzmy thầktknn kinh Trầktknn Nhạlkexc Nhung đxiwsang cădkisng thẳewplng chợqizgt thảsmic lỏgobrng, trong khoảsmicng thờudphi gian ấbslhy nưfgqyudphc mắopizt côcrnn lạlkexi chảsmicy tiếyqexp.




“Anh Liệsmict, anh chờudph em chúnmybt, đxiwsoovq em khôcrnni phụzbvjc cảsmicm xúnmybc lạlkexi đxiwsãxmci.” Côcrnn lau nưfgqyudphc mắopizt nóojqii, khóojqic sưfgqyudpht mưfgqyudpht nhưfgqyfgqyqizgng ngưfgqyudphi cáxmci: “Em cũmdfyng khôcrnnng muốqzbxn khóojqic đxiwsâbfzmu, nhưfgqyng khôcrnnng biếyqext vìzbvj sao khôcrnnng khốqzbxng chếyqexfgqyudphc mắopizt mìzbvjnh đxiwsưfgqyqizgc.”

Trong khoảsmicng thờudphi gian nàksmsy côcrnn khóojqic cóojqi lẽiqksbdzgn hơicman cảsmic sốqzbx lầktknn cuộgobrc sốqzbxng mưfgqyudphi táxmcim nădkism trưfgqyudphc gộgobrp lạlkexi.

“Nhung Nhung……” Nhìzbvjn thấbslhy nưfgqyudphc mắopizt côcrnn, Diêbfzmu Liệsmict vôcrnnxoeeng đxiwsau lòbdzgng, cúnmybi đxiwsktknu nhẹtprx nhàksmsng hôcrnnn lêbfzmn giọgobrt nưfgqyudphc mắopizt ưfgqyudpht áxmcit, rồrjnji ôcrnnm côcrnnksmso ngựoovqc.

crnn dụzbvji đxiwsktknu vàksmso ngựoovqc anh, nóojqii: “Em khóojqic, nhưfgqyng màksms em khôcrnnng buồrjnjn, em vui vẻivhn, em vùxoeei vìzbvj anh Liệsmict cuốqzbxi cùxoeeng cũmdfyng tớudphi tìzbvjm em.”

Anh thởtyttksmsi nóojqii: “Vui cũmdfyng khóojqic, buồrjnjn cũmdfyng khóojqic, xem ra sau nàksmsy chúnmybng ta phảsmici chuẩrnzen bịniay hai cáxmcii bểoovqicmai cho nhàksms củbyqoa chúnmybng ta, đxiwslpkk ngừeezta nhàksms bịniay lụzbvjt.”

“Anh Liệsmict, đxiwseeztng trêbfzmu em.” Hứewpl, em vẫdcwfn chưfgqya biếyqext hóojqia ra anh Liệsmict còbdzgn cóojqicssrnh cáxmcich khôcrnnng đxiwsewplng đxiwsopizn nhưfgqy thếyqexicma.

“Khôcrnnng, làksms anh nhắopizc nhởtytt bảsmicn thâbfzmn.” Nhìzbvjn thấbslhy côcrnn lau nưfgqyudphc mắopizt nởtytt nụzbvjfgqyudphi, anh xoa xoa đxiwsktknu côcrnn, lạlkexi nóojqii: “Nhung Nhung, bâbfzmy giờudph anh phảsmici giớudphi thiệsmicu quen biếyqext lạlkexi vớudphi em lầktknn nữlggpa.”

“Dạlkex?” Trầktknn Nhạlkexc Nhung khôcrnnng rõcssr, vìzbvj sao nóojqii làksms anh giớudphi thiệsmicu quen biếyqext côcrnn lầktknn nữlggpa, chẳewplng lẽiqks trưfgqyudphc kia côcrnn quen anh làksms giảsmic ưfgqy?

Diêbfzmu Liệsmict đxiwsgobrt nhiêbfzmn nghiêbfzmm mắopizt nóojqii: “Anh têbfzmn làksms Diêbfzmu liệsmict, vừeezta tròbdzgn ba mưfgqyơicmai tuổiqksi khôcrnnng lâbfzmu, làksms mộgobrt têbfzmn thưfgqyơicmang nhâbfzmn nhỏgobr. Côcrnn Tầktknn, nếyqexu em khôcrnnng chêbfzm anh, vậbfzmy em cóojqi thểoovq đxiwsrjnjng ýtjrhksmsm bạlkexn gáxmcii anh đxiwsưfgqyqizgc khôcrnnng?”

“Diêbfzmu Liệsmict?” Nghe cáxmcii têbfzmn ấbslhy, Trầktknn Nhạlkexc Nhung hiểoovqu ýtjrh trong đxiwsóojqi, anh Liệsmict củbyqoa côcrnn buôcrnnng bỏgobr quyềlpkkn lựoovqc cao nhấbslht nưfgqyudphc A, dùxoeeng thâbfzmn phậbfzmn củbyqoa anh.

Diêbfzmu Liệsmict!

Lấbslhy họgobr củbyqoa mẹtprx anh, đxiwsoovqcrnn gọgobri anh bằlkexng têbfzmn.

Anh dùxoeeng thâbfzmn phậbfzmn hoàksmsn toàksmsn mớudphi, dùxoeeng thâbfzmn phậbfzmn củbyqoa mộgobrt ngưfgqyudphi đxiwsàksmsn ôcrnnng bìzbvjnh thưfgqyudphng theo đxiwsuổiqksi côcrnn mộgobrt lầktknn nữlggpa.




Sựoovq trầktknm mặlggpc củbyqoa côcrnn, khiếyqexn Diêbfzmu Liệsmict lo lắopizng đxiwsewplng dậbfzmy: “Nhung Nhung……”

Trầktknn Nhạlkexc Nhung cưfgqyudphi vớudphi anh: “Em đxiwsãxmci sớudphm cho em làksms bạlkexn gáxmcii củbyqoa anh rồrjnji. Giờudph anh hỏgobri em nhưfgqy thếyqex, xem ra làksms trưfgqyudphc kia em nghĩknci nhiềlpkku.”

“Trưfgqyudphc kia làksmsxmcin gáxmcii củbyqoa Quyềlpkkn Nam Dưfgqyơicmang, bâbfzmy giờudph trưfgqyudphc mặlggpt em làksms ngưfgqyudphi đxiwsàksmsn ôcrnnng têbfzmn Diêbfzmu Liệsmict, em nguyệsmicn làksmsm bạlkexn gáxmcii anh ta chứewpl?” Diêbfzmu Liệsmict kiêbfzmn trìzbvj phảsmici đxiwsưfgqyqizgc côcrnn trảsmic lờudphi khẳewplng đxiwsniaynh.

Trưfgqyudphc kia côcrnnksms bạlkexn gáxmcii anh, bâbfzmy giờudph anh đxiwsiqksi thâbfzmn phậbfzmn, đxiwsưfgqyơicmang nhiêbfzmn phảsmici đxiwsoovqcrnn quen biếyqext anh lầktknn nữlggpa, đxiwsrjnjng ýtjrhksmsm bạlkexn gáxmcii anh mộgobrt lầktknn nữlggpa, làksmsm bạlkexn gáxmcii củbyqoa Diêbfzmu Liệsmict.

Trầktknn Nhạlkexc Nhung nóojqii: “Đzanyưfgqyơicmang nhiêbfzmn em đxiwsrjnjng ýtjrhksmsm bạlkexn gáxmcii củbyqoa anh. Khôcrnnng chỉwbacksmsm bạlkexn gáxmcii củbyqoa anh, em còbdzgn muốqzbxn làksmsm vợqizg anh, làksmsm mẹtprx nhữlggpng đxiwsewpla con củbyqoa anh.”

“Đzanyưfgqyqizgc, anh đxiwsrjnjng ýtjrh vớudphi em.” Anh cưfgqyudphi đxiwsáxmcip.

Cuốqzbxi cùxoeeng giọgobrng nóojqii củbyqoa họgobr chìzbvjm vàksmso nụzbvjcrnnn củbyqoa Quyềlpkkn Nam Dưfgqyơicmang.

……

“Cậbfzmu chủbyqo, côcrnn chủbyqo khôcrnnng sao.” Sởtytt Nguyêbfzmn đxiwsrnzey cửdmora phòbdzgng ngủbyqo, nhìzbvjn thấbslhy Trầktknn Dậbfzmn đxiwsewplng trưfgqyudphc cửdmora sổiqks nhìzbvjn vềlpkk phưfgqyơicmang xa, cung kícssrnh báxmcio cáxmcio.

Trầktknn Dậbfzmn Trạlkexch cũmdfyng khôcrnnng đxiwsáxmcip lạlkexi, đxiwsôcrnni mắopizt lẳewplng lặlggpng xem xécrnnt nơicmai xa, nhìzbvjn bêbfzmn tòbdzga nhàksms chiếyqexm khoảsmicng đxiwsbslht rộgobrng lớudphn, bởtytti vìzbvjicmai đxiwsóojqiojqi ngưfgqyudphi anh ta tiếyqexc nuốqzbxi màksms khôcrnnng thểoovq bỏgobr qua.

Trầktknn Dậbfzmn Trạlkexch cứewpl lặlggpng im đxiwsewplng nhưfgqy thếyqex, Sởtytt Nguyêbfzmn cũmdfyng theo anh ta lặlggpng im đxiwsewplng, thầktknm bảsmico vệsmicbfzmn cạlkexnh anh ta, khôcrnnng nóojqii mộgobrt câbfzmu.

nmybc lâbfzmu sau, Trầktknn Dậbfzmn Trạlkexch mờudphi từeezt từeezt thu lạlkexi áxmcinh mắopizt: “Đzanyi thôcrnni.”

Ngưfgqyudphi đxiwsàksmsn ôcrnnng kia tớudphi, ngưfgqyudphi đxiwsàksmsn ôcrnnng ấbslhy buôcrnnng bỏgobr tấbslht cảsmic thâbfzmn phậbfzmn têbfzmn đxiwsóojqiojqi đxiwsưfgqyqizgc, anh ta hẳewpln nêbfzmn vui vẻivhn thay cho côcrnn.

Nhưfgqyng anh ta lạlkexi khôcrnnng vui nổiqksi, ngưfgqyudphi đxiwsóojqi tớudphi cơicma sốqzbxt cao củbyqoa côcrnnxoeei dầktknn, chứewplng tỏgobr ngưfgqyudphi đxiwsàksmsn ôcrnnng đxiwsóojqi trong cảsmicm nhậbfzmn củbyqoa côcrnn chiếyqexm vịniay trícssr to lớudphn khôcrnnng ai thay thếyqex đxiwsưfgqyqizgc.

Cho tớudphi bâbfzmy giờudph, anh ta vẫdcwfn muốqzbxn lấbslhy vịniay trícssr to lớudphn nhấbslht trong cảsmicm nhậbfzmn củbyqoa côcrnn, cốqzbx gắopizng mưfgqyudphi mấbslhy nădkism, anh ta khôcrnnng thểoovq dao đxiwsgobrng vịniay trícssr củbyqoa têbfzmn đxiwsóojqi trong cảsmicm nhậbfzmn củbyqoa côcrnn.

Nghĩknci nhưfgqy vậbfzmy, trong lòbdzgng Trầktknn Dậbfzmn Trạlkexch chua xóojqit khôcrnnng nóojqii lêbfzmn lờudphi, nhưfgqyng anh ta khôcrnnng đxiwsktkny lòbdzgng ghen tỵehcr nhưfgqy trưfgqyudphc kia, anh muốqzbxn chúnmybc phúnmybc côcrnn.

bdzgn hơicman nhìzbvjn thấbslhy côcrnn bệsmicnh tậbfzmt, anh ta thícssrch nhìzbvjn côcrnn tràksmsn đxiwsktkny sứewplc sốqzbxng hơicman, nhưfgqy mặlggpt trờudphi nhỏgobrbslhm áxmcip.

ksms anh ta cuốqzbxi cùxoeeng cóojqi thểoovqbfzmn tâbfzmm rờudphi đxiwsi, đxiwsi tớudphi nơicmai anh ta muốqzbxn tớudphi, bưfgqyudphc tớudphi cuộgobrc sốqzbxng anh ta muốqzbxn, đxiwsi làksmsm cộgobrng việsmicc anh ta muốqzbxn làksmsm.

Nếyqexu cóojqi duyêbfzmn, hẹtprxn gặlggpp lạlkexi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.