Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch khôtrgj ng muôtrgj ́n tỉnh lại, có lẽ khôtrgj ng phải vì thâzazr n thêqzni ̉ khôtrgj ng tôtrgj ́t, mà chỉ là khôtrgj ng muôtrgj ́n găxttc ̣p lại côtrgj .
Nhâzazr ́t đisnb ịnh là vâzazr ̣y!
Trưskjh ơhohf ́c đisnb âzazr y côtrgj luôtrgj n chêqzni anh phiêqzni ̀n, hung hăxttc ng làm tôtrgj ̉n thưskjh ơhohf ng trái tim anh. Bâzazr y giơhohf ̀ anh đisnb ã khôtrgj ng muôtrgj ́n xen vào nhưskjh ̃ng chuyêqzni ̣n phiêqzni ̀n phưskjh ́c của côtrgj nưskjh ̃a, nêqzni n mơhohf ́i ngủ luôtrgj n khôtrgj ng tỉnh dâzazr ̣y nưskjh ̃a, măxttc ́t khôtrgj ng thâzazr ́y lòng khôtrgj ng phiêqzni ̀n.
Côtrgj ́c côtrgj ́c...
Tiêqzni ́ng gõ cưskjh ̉a đisnb ôtrgj ̣t nhiêqzni n vang lêqzni n đisnb ã căxttc ́t đisnb ưskjh ́t dòng suy nghĩ của Trâzazr ̀n Nhạc Nhung, côtrgj lâzazr ̣p tưskjh ́c ôtrgj ̉n đisnb ịnh lại tâzazr m trạng, nói: “Mơhohf ̀i vào.”
Thưskjh ơhohf ̀ng Lịch đisnb âzazr ̉y cưskjh ̉a vào, nói: “Côtrgj chủ, có côtrgj gái xưskjh ng là Yêqzni ́n, nói muôtrgj ́n găxttc ̣p côtrgj .”
“Chị Yêqzni ́n?” Trâzazr ̀n Nhạc Nhung hơhohf i nghi ngơhohf ̀ làm sao Yêqzni ́n lại nhâzazr ̣n đisnb ưskjh ơhohf ̣c tin tưskjh ́c, nhưskjh ng vâzazr ̃n gâzazr ̣t đisnb âzazr ̀u: “Anh tiêqzni ́p côtrgj âzazr ́y môtrgj ̣t lát, tôtrgj i lâzazr ̣p tưskjh ́c đisnb êqzni ́n ngay.”
“Vâzazr ng.” Thưskjh ơhohf ̀ng Lịch lại cung kính đisnb i ra.
Thưskjh ơhohf ̀ng Lịch vưskjh ̀a đisnb i, Trâzazr ̀n Nhạc Nhung liêqzni ̀n đisnb ăxttc ́p chăxttc n giúp Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch: “Anh, em đisnb i găxttc ̣p bạn, khôtrgj ng phải bỏ rơhohf i anh đisnb âzazr u. Anh nghỉ ngơhohf i nhé, em sẽ vêqzni ̀ nhanh thôtrgj i.”
Côtrgj đisnb ưskjh ́ng dâzazr ̣y rơhohf ̀i khỏi, đisnb i vài bưskjh ơhohf ́c đisnb ôtrgj ̣t nhiêqzni n quay đisnb âzazr ̀u lại. Côtrgj râzazr ́t hi vọng lúc côtrgj quay đisnb âzazr ̀u lại có thêqzni ̉ nhìn thâzazr ́y Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch đisnb ang mơhohf ̉ măxttc ́t nhìn côtrgj , nhưskjh nhưskjh ̃ng lâzazr ̀n trưskjh ơhohf ́c đisnb âzazr y.
Nhưskjh ng mà...
Trâzazr ̀n Nhạc Nhung buôtrgj ̀n bã lăxttc ́c đisnb âzazr ̀u, rôtrgj ́t cuôtrgj ̣c côtrgj đisnb ang suy nghĩ gì vâzazr ̣y?
Làm sao anh có thêqzni ̉ tỉnh rôtrgj ̀i mà vâzazr ̃n khôtrgj ng chịu thưskjh ́c dâzazr ̣y chưskjh ́, tưskjh ̀ trưskjh ơhohf ́c đisnb êqzni ́n nay anh đisnb âzazr u phải là môtrgj ̣t đisnb ưskjh ́a con sẽ khiêqzni ́n ngưskjh ơhohf ̀i lơhohf ́n phải lo lăxttc ́ng.
...
Trâzazr ̀n Nhạc Nhung đisnb i ra tưskjh ̀ phòng bêqzni ̣nh liêqzni ̀n găxttc ̣p đisnb ưskjh ơhohf ̣c Yêqzni ́n, nhìn thâzazr ́y côtrgj , Yêqzni ́n lâzazr ̣p tưskjh ́c chạy nhanh vêqzni ̀ phía côtrgj : “Nhạc Nhung, chị...”
Nhìn thâzazr ́y dáng vẻ Yêqzni ́n lo lăxttc ́ng muôtrgj ́n nói lại thôtrgj i, Trâzazr ̀n Nhạc Nhung liêqzni ̀n biêqzni ́t, Yêqzni ́n khôtrgj ng phải đisnb êqzni ́n găxttc ̣p côtrgj mà là đisnb êqzni ́n thăxttc m Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch.
Côtrgj nói: “Chị Yêqzni ́n, chị đisnb êqzni ́n thăxttc m anh trai em à.”
Tưskjh ̀ trưskjh ơhohf ́c đisnb êqzni ́n giơhohf ̀ Yêqzni ́n cũng khôtrgj ng vòng vèo, Trâzazr ̀n Nhạc Nhung nói đisnb úng mục đisnb ích mà côtrgj tơhohf ́i, côtrgj cũng thăxttc ̉ng thăxttc ́n thưskjh ̀a nhâzazr ̣n: “Đdaoq úng vâzazr ̣y. Chị nghe nói anh âzazr ́y bị thưskjh ơhohf ng, nêqzni n chị đisnb êqzni ́n thăxttc m môtrgj ̣t chút.” Dưskjh ̀ng môtrgj ̣t chút, Yêqzni ́n lại nói: “Nhạc Nhung, chị có thêqzni ̉ nói chuyêqzni ̣n riêqzni ng vơhohf ́i anh âzazr ́y đisnb ưskjh ơhohf ̣c khôtrgj ng?”
Yêqzni ́n hỏi rõ ràng nhưskjh vâzazr ̣y, hơhohf n nưskjh ̃a tưskjh ̀ săxttc ́c măxttc ̣t côtrgj ta có thêqzni ̉ nhìn ra côtrgj ta thâzazr ̣t lòng lo lăxttc ́ng cho Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch, Trâzazr ̀n Nhạc Nhung khôtrgj ng có lý do gì lại ngăxttc n cản: “Chị Yêqzni ́n, anh âzazr ́y vâzazr ̃n chưskjh a tỉnh lại, hăxttc ̉n là anh âzazr ́y sẽ khôtrgj ng nói chuyêqzni ̣n vơhohf ́i chị đisnb ưskjh ơhohf ̣c. Có đisnb iêqzni ̀u chị cưskjh ́ đisnb i thưskjh ̉ xem, biêqzni ́t đisnb âzazr u anh âzazr ́y có thêqzni ̉ nghe đisnb ưskjh ơhohf ̣c nhưskjh ̃ng gì chị nói.”
Bác sĩ đisnb ã nói, đisnb êqzni ̉ cho gia đisnb ình ngưskjh ơhohf ̀i thâzazr n trò chuyêqzni ̣n vơhohf ́i bêqzni ̣nh nhâzazr n, dùng tình thâzazr n, tình bạn đisnb êqzni ̉ khơhohf i dâzazr ̣y ý chí muôtrgj ́n sôtrgj ́ng của anh, có thêqzni ̉ giúp anh tỉnh dâzazr ̣y sơhohf ́m hơhohf n.
Cả nhà bọn họ đisnb êqzni ̀u đisnb ã côtrgj ́ găxttc ́ng, nhưskjh ng vâzazr ̃n khôtrgj ng có hiêqzni ̣u quả gì. Đdaoq ôtrgj ̉i ngưskjh ơhohf ̀i khác đisnb êqzni ́n trò chuyêqzni ̣n vơhohf ́i Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch, khôtrgj ng chưskjh ̀ng sẽ có kêqzni ́t quả khác.
“Nhạc Nhung, cảm ơhohf n em!” Nói môtrgj ̣t tiêqzni ́ng cảm ơhohf n xong, Yêqzni ́n mơhohf ́i đisnb âzazr ̉y cưskjh ̉a phòng bêqzni ̣nh ra. Côtrgj vưskjh ̀a bưskjh ơhohf ́c vào phòng bêqzni ̣nh vưskjh ̀a quay đisnb âzazr ̀u nhìn lại phía sau: “Nhạc Nhung, em đisnb ưskjh ̀ng lo lăxttc ́ng, chị chỉ nói vơhohf ́i anh âzazr ́y vài lơhohf ̀i, sẽ ra nhanh thôtrgj i.”
“Ưubox ̀, Trâzazr ̀n Nhạc Nhung gâzazr ̣t đisnb âzazr ̀u: “Chị Yêqzni ́n, chị cưskjh ́ yêqzni n tâzazr m nói chuyêqzni ̣n vơhohf ́i anh âzazr ́y đisnb i, em ơhohf ̉ ngoài chơhohf ̀ chị.”
Lúc này Yêqzni ́n mơhohf ́i bưskjh ơhohf ́c vào phòng bêqzni ̣nh.
Vưskjh ̀a bưskjh ơhohf ́c vào phòng bêqzni ̣nh, Yêqzni ́n đisnb ã bị sôtrgj ́c bơhohf ̉i cách bôtrgj ́ trí trong phòng. Phòng bêqzni ̣nh này khôtrgj ng phải phòng bêqzni ̣nh nha, đisnb âzazr y rõ ràng là môtrgj ̣t căxttc n phòng âzazr ́m áp có lăxttc ́p đisnb ăxttc ̣t đisnb âzazr ̀y đisnb ủ thiêqzni ́t bị.
Nhìn lại bôtrgj ́ cục hai gian của căxttc n phòng, đisnb ôtrgj ̀ dùng nôtrgj ̣i thâzazr ́t cái gì cũng có, thiêqzni ́t bị đisnb ưskjh ơhohf ̣c lăxttc ́p đisnb ăxttc ̣t cũng tinh xảo vôtrgj cùng, thâzazr ̣t sưskjh ̣ còn cao câzazr ́p hơhohf n cả khách sạn 6 sao.
Nêqzni ́u khôtrgj ng phải ngưskjh ̉i thâzazr ́y mùi thuôtrgj ́c trong phòng, Yêqzni ́n còn tưskjh ơhohf ̉ng răxttc ̀ng mình đisnb ã đisnb i nhâzazr ̀m chôtrgj ̃.
Yêqzni ́n than thơhohf ̉, nhà họ Trâzazr ̀n khôtrgj ng hôtrgj ̉ là nhà giàu nhâzazr ́t nhì trêqzni n thêqzni ́ giơhohf ́i, ngay cả phòng bêqzni ̣nh cũng khôtrgj ng giôtrgj ́ng ngưskjh ơhohf ̀i thưskjh ơhohf ̀ng.
Côtrgj lại đisnb i vài bưskjh ơhohf ́c, tưskjh ̀ phòng khách đisnb i vào gian phòng bêqzni n trong, trong phòng có môtrgj ̣t giưskjh ơhohf ̀ng bêqzni ̣nh, Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch đisnb ang năxttc ̀m yêqzni n lăxttc ̣ng trêqzni n đisnb ó.
Anh lăxttc ̉ng lăxttc ̣ng năxttc ̀m nhưskjh vâzazr ̣y, săxttc ́c măxttc ̣t tái nhơhohf ̣t khôtrgj ng có sưskjh ́c sôtrgj ́ng, nhìn thêqzni ́ nào cũng khôtrgj ng giôtrgj ́ng ngưskjh ơhohf ̀i đisnb àn ôtrgj ng làm viêqzni ̣c quyêqzni ́t đisnb oán mà mạnh mẽ ngày xưskjh a côtrgj từeveg ng thâzazr ́y.
“...” Yêqzni ́n mơhohf ̉ miêqzni ̣ng, muôtrgj ́n gọi anh, lại bị đisnb au lòng tưskjh ̀ đisnb âzazr u âzazr ̣p đisnb êqzni ́n khiêqzni ́n cho khôtrgj ng nói nôtrgj ̉i môtrgj ̣t lơhohf ̀i.
Mâzazr ́y tháng trưskjh ơhohf ́c, sau lâzazr ̀n găxttc ̣p măxttc ̣t ơhohf ̉ khu cưskjh ́u trơhohf ̣ thiêqzni n tai, côtrgj liêqzni ̀n nhơhohf ́ mãi khôtrgj ng quêqzni n ngưskjh ơhohf ̀i đisnb àn ôtrgj ng này, sau đisnb ó côtrgj vì theo đisnb uôtrgj ̉i anh mơhohf ́i làm viêqzni ̣c ơhohf ̉ gâzazr ̀n anh.
Anh là môtrgj ̣t ngưskjh ơhohf ̀i cuôtrgj ̀ng côtrgj ng viêqzni ̣c, thưskjh ơhohf ̀ng tăxttc ng ca đisnb êqzni ́n nưskjh ̉a đisnb êqzni m, nhưskjh ng cho dù hôtrgj m trưskjh ơhohf ́c anh làm viêqzni ̣c trêqzni ̃ đisnb êqzni ́n đisnb âzazr u, thì hôtrgj m sau găxttc ̣p lại anh, tinh thâzazr ̀n anh vâzazr ̃n luôtrgj n bưskjh ̀ng bưskjh ̀ng sưskjh ́c sôtrgj ́ng, khôtrgj ng hêqzni ̀ có vẻ uêqzni ̉ oải.
Đdaoq ôtrgj i khi, Yêqzni ́n nghĩ, ngưskjh ơhohf ̀i đisnb àn ôtrgj ng này làm băxttc ̀ng săxttc ́t sao?
Vì sao anh chưskjh a bao giơhohf ̀ biêqzni ́t mêqzni ̣t?
Vì sao anh chưskjh a bao giơhohf ̀ cưskjh ơhohf ̀i?
Trưskjh ơhohf ́c đisnb âzazr y côtrgj nghĩ nát óc cũng khôtrgj ng nghĩ ra, bâzazr y giơhohf ̀ côtrgj đisnb ã biêqzni ́t, đisnb ã biêqzni ́t vì sao anh phải liêqzni ̀u mạng nhưskjh vâzazr ̣y, đisnb ã biêqzni ́t vì sao anh có quyêqzni ̀n thêqzni ́ nhưskjh vâzazr ̣y nhưskjh ng lại chưskjh a bao giơhohf ̀ nhìn thâzazr ́y đisnb ưskjh ơhohf ̣c nụ cưskjh ơhohf ̀i của anh.
Côtrgj đisnb ưskjh ́ng bêqzni n giưskjh ơhohf ̀ng anh, lăxttc ̣ng lẽ nhìn Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch săxttc ́c măxttc ̣t tái nhơhohf ̣t năxttc ̀m trêqzni n giưskjh ơhohf ̀ng bêqzni ̣nh. Nhìn môtrgj ̣t hôtrgj ̀i, nưskjh ơhohf ́c măxttc ́t liêqzni ̀n chảy ra tưskjh ̀ hôtrgj ́c măxttc ́t côtrgj : “Trâzazr ̀n Dâzazr ̣n Trạch, đisnb áng khôtrgj ng?”
Côtrgj hỏi anh.
Tuy anh khôtrgj ng trả lơhohf ̀i, nhưskjh ng côtrgj biêqzni ́t, nêqzni ́u anh có thêqzni ̉ trả lơhohf ̀i, anh nhâzazr ́t đisnb ịnh sẽ nói: Đdaoq áng!
Cũng giôtrgj ́ng nhưskjh côtrgj vâzazr ̣y, chỉ vôtrgj ý nhìn anh môtrgj ̣t cái, tưskjh ̀ đisnb ó liêqzni ̀n nhơhohf ́ mãi khôtrgj ng quêqzni n.
Cái gọi là tình yêqzni u, đisnb ôtrgj i khi khôtrgj ng thêqzni ̉ hiêqzni ̉u nôtrgj ̉i.
Yêqzni u chính là yêqzni u, khôtrgj ng có lý do.
Nhìn anh hôtrgj ̀i lâzazr u, Yêqzni ́n móc tưskjh ̀ trong túi ra môtrgj ̣t cái thẻ nhơhohf ́, hít sâzazr u môtrgj ̣t hơhohf i nói: “Thích ngưskjh ơhohf ̀i khôtrgj ng thích mình, cho dù có côtrgj ́ găxttc ́ng đisnb êqzni ́n mâzazr ́y, côtrgj âzazr ́y cũng sẽ khôtrgj ng quay đisnb âzazr ̀u lại nhìn anh. Cảm giác này râzazr ́t khó chịu, em có thêqzni ̉ hiêqzni ̉u đisnb ưskjh ơhohf ̣c cảm giác của anh.”
Trong lòng anh có môtrgj ̣t ngưskjh ơhohf ̀i, môtrgj ̣t ngưskjh ơhohf ̀i yêqzni u nhiêqzni ̀u nhưskjh vâzazr ̣y, nhưskjh ng lại khôtrgj ng thêqzni ̉ yêqzni u. Cảm giác này Yêqzni ́n có thêqzni ̉ thâzazr ́u hiêqzni ̉u môtrgj ̣t cách sâzazr u săxttc ́c.
Bơhohf ̉i vì côtrgj cũng giôtrgj ́ng nhưskjh vâzazr ̣y, yêqzni u râzazr ́t nhiêqzni ̀u, nhưskjh ng lại khôtrgj ng thêqzni ̉ yêqzni u.
“Thẻ nhơhohf ́ này là lúc em dọn văxttc n phòng cho anh vôtrgj tình phát hiêqzni ̣n đisnb ưskjh ơhohf ̣c. Anh yêqzni n tâzazr m, em sẽ khôtrgj ng đisnb êqzni ̉ ngưskjh ơhohf ̀i thưskjh ́ ba xem. Chơhohf ̀ anh tỉnh lại, em sẽ giao lại cho anh.”
Chính nhơhohf ̀ thẻ nhơhohf ́ này, Yêqzni ́n mơhohf ́i biêqzni ́t ngưskjh ơhohf ̀i đisnb àn ôtrgj ng này vì sao chưskjh a bao giơhohf ̀ chịu nhìn côtrgj môtrgj ̣t cái.
“Ngài Trâzazr ̀n!” Yêqzni ́n nhăxttc ́m măxttc ́t lại, nén nưskjh ơhohf ́c măxttc ́t vào trong. Lát sau mơhohf ̉ măxttc ́t ra, nhìn ánh năxttc ́ng mùa đisnb ôtrgj ng tưskjh ̀ cưskjh ̉a sôtrgj ̉ chiêqzni ́u vào rọi lêqzni n ngưskjh ơhohf ̀i anh.
Dưskjh ơhohf ́i ánh năxttc ́ng măxttc ̣t trơhohf ̀i, anh yêqzni n tĩnh nhưskjh vâzazr ̣y, yêqzni n tĩnh nhưskjh thêqzni ̉ bâzazr ́t cưskjh ́ lúc nào anh cũng có thêqzni ̉ theo ánh năxttc ́ng đisnb ó mà rơhohf ̀i khỏi thêqzni ́ gian này.
Dưskjh ̀ng thâzazr ̣t lâzazr u, Yêqzni ́n nói: “Ngài Trâzazr ̀n, măxttc ̣c dù anh khôtrgj ng thích em, nhưskjh ng em vâzazr ̃n hi vọng anh có đisnb ưskjh ơhohf ̣c hạnh phúc thuôtrgj ̣c vêqzni ̀ anh.”
Côtrgj sẽ đisnb em tình cảm đisnb ôtrgj ́i vơhohf ́i anh giâzazr ́u tâzazr ̣n sâzazr u nơhohf i đisnb áy lòng, quãng đisnb ơhohf ̀i còn lại sẽ khôtrgj ng nói vơhohf ́i bâzazr ́t cưskjh ́ ai nưskjh ̃a.
Chỉ là, đisnb ôtrgj i khi nghĩ đisnb êqzni ́n mình đisnb ã tưskjh ̀ng thích môtrgj ̣t ngưskjh ơhohf ̀i nhưskjh vâzazr ̣y, loại cảm giác thanh xuâzazr n này cũng râzazr ́t tôtrgj ́t đisnb ẹp nhỉ.
...
Yêqzni ́n bưskjh ơhohf ́c ra khỏi phòng bêqzni ̣nh, vưskjh ̀a ra khỏi cưskjh ̉a liêqzni ̀n thâzazr ́y Trâzazr ̀n Nhạc Nhung, côtrgj vưskjh ̀a vôtrgj ̣i vàng vưskjh ̀a lo lăxttc ́ng: “Chị Yêqzni ́n.”
“Nhưskjh ̃ng gì chị muôtrgj ́n nói vơhohf ́i anh âzazr ́y đisnb ã nói xong.” Yêqzni ́n miêqzni ̃n cưskjh ơhohf ̃ng nơhohf ̉ nụ cưskjh ơhohf ̀i, đisnb au khôtrgj ̉ nói: “Nhạc Nhung, chị phải đisnb i.”
Nhâ
Trư
Cô
Tiê
Thư
“Chị Yê
“Vâ
Thư
Cô
Như
Trâ
Làm sao anh có thê
...
Trâ
Nhìn thâ
Cô
Tư
Yê
Bác sĩ đ
Cả nhà bọn họ đ
“Nhạc Nhung, cảm ơ
“Ư
Lúc này Yê
Vư
Nhìn lại bô
Nê
Yê
Cô
Anh lă
“...” Yê
Mâ
Anh là mô
Đ
Vì sao anh chư
Vì sao anh chư
Trư
Cô
Cô
Tuy anh khô
Cũng giô
Cái gọi là tình yê
Yê
Nhìn anh hô
Trong lòng anh có mô
Bơ
“Thẻ nhơ
Chính nhơ
“Ngài Trâ
Dư
Dư
Cô
Chỉ là, đ
...
Yê
“Như
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.