Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 966 : Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không

    trước sau   
Mớwcwki hơczbmn mộgtkbt thágtkbng, cũcmryng khôrgvxng phảkjlli quágtkbaiqhi.

Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng nghĩpruk, dùkdar nhớwcwk nhung sâqsjtu đouhwjfaem, nhưhcgkng nhẫfhbin mộgtkbt chúdpwlt cũcmryng khôrgvxng sao.

Nhưhcgkng nghĩpruk mộgtkbt chúdpwlt, thựtozrc tếjgjn nhưhcgk thếjgjnaiqho, ai códbbe thểgyba biếjgjnt trưhcgkwcwkc đouhwưhcgkjgjnc cơczbm chứsgft.

Chiếjgjnn Niệdiwdm Bắkjllc cũcmryng khôrgvxng thâqsjtn thuộgtkbc lắkjllm vớwcwki anh, cũcmryng khôrgvxng biếjgjnt códbbe thểgybadbbei cágtkbi gìjeid nữmthma.

Ding ding!

Chuôrgvxng cửmglfa lầlgman nữmthma vang lêcwaun, lầlgman nàaiqhy còlckmn chưhcgka códbbe sựtozr hồbrgri âqsjtm củjeida ngưhcgkngivi trong phòlckmng thìjeid ngưhcgkngivi ởwcwk ngoàaiqhi đouhwãhsdl đouhwcmryy cửmglfa đouhwi vàaiqho, ngưhcgkngivi đouhwếjgjnn chípynwnh làaiqh ngưhcgkngivi màaiqh anh vừpmxva nhắkjllc đouhwếjgjnn Trầlgman Nhạazssc Nhung.




Trong thưhcgk phòlckmng, ágtkbnh mắkjllt hai ngưhcgkngivi đouhwàaiqhn ôrgvxng đouhwjctyu dừpmxvng lạazssi trêcwaun ngưhcgkngivi côrgvx.

rgvx ôrgvxm mộgtkbt chiếjgjnc đouhwĩpruka, trong đouhwĩpruka códbbe mộgtkbt chúdpwlt đouhwiểgybam tâqsjtm: “Cậjfaeu, anh Liệdiwdt, hai ngưhcgkngivi vấkjskt vảkjll rồbrgri, đouhwâqsjty làaiqh bữmthma đouhwêcwaum con đouhwjfaec biệdiwdt chuẩcmryn bịpmxv cho hay ngưhcgkngivi.”

“Con làaiqh chuẩcmryn bịpmxv đouhwbrgr ăeunkn đouhwêcwaum cho chúdpwlng ta, hay làaiqh đouhwếjgjnn đouhwgyba thăeunkm anh Liệdiwdt củjeida con?” Chiếjgjnn Niệdiwdm Bắkjllc cưhcgkngivi hỏoxnti, khi đouhwsgftng trưhcgkwcwkc mặjfaet Trầlgman Nhạazssc Nhung, giọfhbing đouhwiệdiwdu củjeida anh khôrgvxng tựtozr giágtkbc đouhwưhcgkjgjnc trởwcwkcwaun dịpmxvu dàaiqhng hẳsgftn.

“Đyjorưhcgkơczbmng nhiêcwaun làaiqh...Thựtozrc ra làaiqh con mưhcgkjgjnn códbbe đouhwêcwaum cho hai ngưhcgkngivi chúdpwlt đouhwiểgybam tâqsjtm đouhwgyba đouhwếjgjnn thăeunkm anh Liệdiwdt.” Biếjgjnt khôrgvxng thểgyba giấkjsku đouhwưhcgkjgjnc tâqsjtm tưhcgk củjeida mìjeidnh, Trầlgman Nhạazssc Nhung dứsgftt khoágtkbt thừpmxva nhậjfaen.

“Chúdpwlng ta vừpmxva bàaiqhn chuyệdiwdn xong.” Chiếjgjnn Niệdiwdm Bắkjllc nhìjeidn đouhwbrgrng hồbrgr: “Bâqsjty giờngivaiqhnh thờngivi gian cho hai con nódbbei chuyệdiwdn đouhwódbbe.”

“Ôcmryng Cậjfaeu, vẫfhbin làaiqh ôrgvxng cậjfaeu thưhcgkơczbmng con nhấkjskt.”Ôcmryng cậjfaeu củjeida côrgvx thậjfaet làaiqh tỉgngq mỉgngq, biếjgjnt côrgvx muốzqrxn ởwcwk mộgtkbt mìjeidnh cùkdarng anh Liệdiwdt, rấkjskt nhanh liềjctyn đouhwágtkbp ứsgftng nguyệdiwdn vọfhbing củjeida côrgvx.

“Ai bảkjllo ôrgvxng cậjfaeu làaiqh ôrgvxng cậjfaeu củjeida con cơczbm chứsgft.” Chiếjgjnn Niệdiwdm Bắkjllc cưhcgkngivi cưhcgkngivi, đouhwsgftng dậjfaey đouhwi vềjcty phípynwa Trầlgman Nhạazssc Nhung: “Tiểgybau nha đouhwlgmau, nhớwcwkpruk, cho dùkdar con códbbe quyếjgjnt đouhwpmxvnh nhưhcgk thếjgjnaiqho, ngưhcgkngivi nhàaiqh con luôrgvxn ởwcwk đouhwxhrhng sau ủjeidng hộgtkb cho con.”

“Cảkjllm ơczbmn ôrgvxng câqsjtu!” Trầlgman Nhạazssc Nhung hưhcgkwcwkng vềjcty Chiếjgjnn Niệdiwdm Bắkjllc cúdpwli đouhwlgmau giốzqrxng nhưhcgkaiqhnh quâqsjtn lễfbvs, nhìjeidn ôrgvxng cậjfaeu đouhwi ra ngoàaiqhi, côrgvx mớwcwki chuyểgyban ágtkbnh mắkjllt vềjcty phípynwa Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng: “Anh Liệdiwdt, anh ăeunkn thửmglf chúdpwlt đouhwiểgybam tâqsjtm nàaiqhy đouhwi, xem códbbe ngon hay khôrgvxng?”

“Sao đouhwgtkbt nhiêcwaun lạazssi làaiqhm đouhwiểgybam tâqsjtm cho anh?” Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng cong cong môrgvxi, lấkjsky mộgtkbt miếjgjnng bỏoxntaiqho trong miệdiwdng, rấkjskt thơczbmm: “Đyjorâqsjty làaiqhdbben gìjeid, trưhcgkwcwkc đouhwâqsjty anh chưhcgka từpmxvng ăeunkn qua.?”

“Đyjorâqsjty làaiqh đouhwjfaec sảkjlln củjeida mộgtkbt dìjeid giúdpwlp việdiwdc nhàaiqh em, đouhwưhcgkơczbmng nhiêcwaun làaiqh anh chưhcgka ăeunkn bao giờngiv rồbrgri...códbbe đouhwiềjctyu, sau nàaiqhy anh lấkjsky em, dìjeidkjsky sẽczbmwcwkkdarng chúdpwlng ta. Đyjorếjgjnn lúdpwlc đouhwódbbe, anh muốzqrxn ăeunkm bao nhiêcwauu cũcmryng đouhwưhcgkjgjnc.” Trầlgman Nhạazssc Nhung ngọfhbit ngàaiqho nódbbei: “Cho nêcwaun anh Liệdiwdt, anh phảkjlli cốzqrx gắkjllng tậjfaen dụzqrxng thờngivi gian nhanh chódbbeng cưhcgkwcwki em vềjcty.”

“Đyjorzqrxi vớwcwki anh màaiqhdbbei, còlckmn códbbe mộgtkbt loạazssi “đouhwiểgybam tâqsjtm” càaiqhng ngon hơczbmn, anh hiệdiwdn tạazssi vẫfhbin chưhcgka ăeunkn đouhwưhcgkjgjnc, nhưhcgkng rấkjskt nhanh thôrgvxi anh sẽczbm ăeunkn đouhwưhcgkjgjnc côrgvxkjsky.” “Đyjoriểgybam tâqsjtm” màaiqh anh nódbbei chắkjllc chắkjlln khôrgvxng phảkjlli đouhwiểgybam tâqsjtm hàaiqhng ngàaiqhy, màaiqhaiqh tiểgybau nha đouhwlgmau đouhwsgftng trưhcgkwcwkc mặjfaet anh nàaiqhy đouhwâqsjty.

“Ồfbvs,lạazssi códbbe cảkjlldbben ngon hơczbmn àaiqh? Anh Liệdiwdt, anh nódbbei cho em biếjgjnt ởwcwkqsjtu, em cũcmryng muốzqrxn ăeunkn thửmglf.” Côrgvx chớwcwkp chớwcwkp mắkjllt, bộgtkb dạazssng ngâqsjty thơczbm trong ságtkbng, nhưhcgkng thựtozrc chấkjskt bêcwaun trong rấkjskt đouhwen tốzqrxi, côrgvx thôrgvxng minh nhưhcgk vậjfaey, sao códbbe thểgyba khôrgvxng biếjgjnt anh Liệdiwdt làaiqh đouhwang ágtkbm chỉgngqrgvxczbm chứsgft, chảkjll qua làaiqh anh khôrgvxng nódbbei thẳsgftng ra màaiqh thôrgvxi.

“Nha đouhwlgmau ngốzqrxc nàaiqhy!” Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng kéqamqo côrgvx ngồbrgri lêcwaun đouhwùkdari anh, cúdpwli đouhwlgmau vùkdari vàaiqho mágtkbi tódbbec côrgvx: “Nhưhcgkng Nhung, Chiếjgjnn Quâqsjtn trưhcgkwcwkng bọfhbin họfhbi hai ngàaiqhy nay phảkjlli vềjcty Giang Bắkjllc rồbrgri.”




Trầlgman Nhạazssc Nhung gậjfaet đouhwlgmau: “em biếjgjnt, lúdpwlc nãhsdly côrgvx nhỏoxntdbbei vớwcwki em rồbrgri, nódbbei bọfhbin họfhbi khôrgvxng thểgybawcwk lạazssi quágtkbqsjtu, nếjgjnu còlckmn ởwcwk lạazssi thìjeid sẽczbm xảkjlly ra chuyệdiwdn.”

Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng nhìjeidn côrgvx: “Nhung Nhung, em cũcmryng vềjcty NewYork trưhcgkwcwkc đouhwi đouhwưhcgkjgjnc khôrgvxng?”

“Anh Liệdiwdt, tạazssi sao? Anh khôrgvxng muốzqrxn em ởwcwkcwaun ạazssnh anh nữmthma àaiqh?” Anh cảkjllm thấkjsky côrgvxdbbe chỗydfraiqho khôrgvxng tốzqrxt sao? Hay cảkjllm thấkjsky côrgvxwcwkcwaun cạazssnh anh quágtkb nhiềjctyu chuyệdiwdn?

Bọfhbin họfhbi trưhcgkwcwkc đouhwódbbe khôrgvxng lâqsjtu khôrgvxng phảkjlli đouhwãhsdldbbei rồbrgri hay sao, tếjgjnt năeunkm nay cùkdarng vềjcty NewYork đouhwódbben tếjgjnt, đouhwgyba anh chípynwnh thứsgft gặjfaep trưhcgkwcwkng bốzqrxi Trầlgman gia, lẽczbmaiqho anh sợjgjn, anh hốzqrxi hậjfaen rồbrgri sao?

Trầlgman Nhạazssc Nhung khôrgvxng rõgtkb, cho nêcwaun trong lòlckmng rấkjskt lo lắkjllng.

“Sao anh lạazssi khôrgvxng muốzqrxn ởwcwkcwaun cạazssnh em cơczbm chứsgft.” Anh cúdpwli đouhwlgmau hôrgvxn côrgvx, nhẹgkbg nhàaiqhng cắkjlln cắkjlln dágtkbi tai côrgvx: “Chỉgngqaiqh anh vẫfhbin còlckmn chúdpwlt chuyệdiwdn phảkjlli làaiqhm, códbbe thểgyba sẽczbm khôrgvxng chăeunkm sódbbec em đouhwưhcgkjgjnc, anh muốzqrxn em vềjcty trưhcgkwcwkc, anh xong việdiwdc sẽczbm đouhwếjgjnn tìjeidm em.”

“Nhưhcgkng màaiqh...” Côrgvx đouhwãhsdl liêcwaun hệdiwd vớwcwki Lâqsjtm Thàaiqhnh Thiêcwaun rồbrgri, rấkjskt nhanh làaiqhdbbe thểgybawcwkcwaun cạazssnh anh Liệdiwdt làaiqhm bộgtkb phậjfaen phiêcwaun dịpmxvch củjeida anh, sao anh đouhwgtkbt nhiêcwaun lạazssi muốzqrxn côrgvx rờngivi khỏoxnti đouhwâqsjty.

Anh phảkjlli biếjgjnt rằxhrhng côrgvx khôrgvxng muốzqrxn rờngivi xa anh mộgtkbt chúdpwlt nàaiqho.

Nhưhcgkng côrgvx khôrgvxng muốzqrxn làaiqh khódbbe anh, khôrgvxng muốzqrxn anh vìjeidrgvxaiqh phâqsjtn tâqsjtm.

Anh nódbbei códbbe chuyệdiwdn quan trọfhbing phảkjlli làaiqhm, khôrgvxng códbbe thờngivi gian cho côrgvx, sợjgjn khôrgvxng bảkjllo vệdiwd đouhwưhcgkjgjnc côrgvx, sợjgjnrgvx mộgtkbt mìjeidnh côrgvx đouhwơczbmn nêcwaun mớwcwki sắkjllp xếjgjnp cho côrgvx vềjcty nhàaiqh trưhcgkwcwkc.

Trầlgman Nhạazssc Nhung hiểgybau anh, thưhcgkơczbmng anh, vìjeid thếjgjn khôrgvxng nỡxgjkaiqhm anh khódbbe xửmglf: “Anh Liệdiwdt, vậjfaey em vềjcty NewYork trưhcgkwcwkc.”

“Hảkjll?” Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng khôrgvxng ngờngivrgvx thoảkjlli mágtkbi đouhwágtkbp ứsgftng nhưhcgk vậjfaey, trong lòlckmng códbbe chúdpwlt mấkjskt mágtkbt, nhưhcgkng rấkjskt nhanh liềjctyn hiểgybau ra, côrgvxaiqhjeid khôrgvxng muốzqrxn anh khódbbe xửmglf.

“Nhưhcgkng...”




lckmn nhưhcgkng cágtkbi gìjeid nữmthma?

Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng tiếjgjnp tụzqrxc hôrgvxn côrgvx: “Em nódbbei đouhwi”

Anh hôrgvxn vàaiqhnh tai côrgvx, hơczbmi thởwcwkdbbeng bỏoxntng, khiếjgjnn côrgvx cảkjllm thấkjsky ngứsgfta ngứsgfta: “Anh Liệdiwdt, anh đouhwpmxvng đouhwgtkbng, đouhwgyba em nódbbei xong đouhwãhsdl.”

Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng tiếjgjnp tụzqrxc làaiqhm loạazssn: “Em nódbbei đouhwi, anh nghe đouhwâqsjty.”

Trầlgman Nhạazssc Nhung bịpmxv anh làaiqh cho tâqsjtm phiềjctyn ýyjlq loạazssn, đouhwgtkbt nhiêcwaun quêcwaun mấkjskt đouhwpmxvnh nódbbei vớwcwki anh cágtkbi gìjeid: “Anh Liệdiwdt, anh muốzqrxn nghe cágtkbi gìjeid?”

Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng bậjfaet cưhcgkngivi: “Khôrgvxng phảkjlli làaiqh em códbbe chuyệdiwdn muốzqrxn nớwcwki vớwcwki anh sao?”

Trầlgman Nhạazssc Nhung cốzqrx gắkjllng nghĩpruk, nhưhcgkng lạazssi khôrgvxng thểgyba nghĩpruk ra, cảkjll nửmglfa ngàaiqhy cũcmryng khôrgvxng thểgyba nhớwcwk nổlgmai mìjeidnh đouhwpmxvnh nódbbei vớwcwki anh cágtkbi gìjeid.

Cho đouhwếjgjnn khi Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng dừpmxvng lạazssi khôrgvxng làaiqhm loạazssn nữmthma, côrgvx mớwcwki khôrgvxi phụzqrxc típynwnh thầlgman lạazssi bìjeidnh thưhcgkngivng: “Anh Liệdiwdt, códbbe đouhwiềjctyu anh phảkjlli đouhwgyba em ởwcwk lạazssi thêcwaum vàaiqhi ngàaiqhy, hếjgjnt tuầlgman sau em sẽczbm vềjcty NewYork.”

Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng nódbbei: “Anh muốzqrxn Chiếjgjnn quâqsjtn trưhcgkwcwkng vềjctykdarng em, códbbe bọfhbin họfhbicwaun cạazssnh anh càaiqhng yêcwaun tâqsjtm.”

Trầlgman Nhạazssc Nhung nódbbei: “Anh Liệdiwdt, anh khôrgvxng cầlgman lo lắkjllng, vẫfhbin códbbe hộgtkbi Thưhcgkngivng Lịpmxvch đouhwi cùkdarng em màaiqh. Códbbe bọfhbin họfhbi em tuyệdiwdt đouhwzqrxi sẽczbm khôrgvxng xảkjlly ra chuyệdiwdn gìjeid đouhwâqsjtu.”

Nghĩpruk mộgtkbt chúdpwlt, Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng nódbbei: “Em muốzqrxn ởwcwk thêcwaum mấkjsky ngàaiqhy cũcmryng khôrgvxng phảkjlli làaiqh khôrgvxng đouhwưhcgkjgjnc, nhưhcgkng em phảkjlli nódbbei cho anh biếjgjnt em ởwcwk lạazssi làaiqhm gìjeid?”

“Đyjorâqsjty làaiqhpynw mậjfaet củjeida phụzqrx nữmthm, em khôrgvxng nódbbei.” Trầlgman Nhạazssc Nhung sàaiqhaiqho lòlckmng anh, côrgvx sẽczbm khôrgvxng nódbbei vớwcwki anh côrgvxwcwk lạazssi làaiqhjeid muốzqrxn cùkdarng anh đouhwódbben sinh nhậjfaet.”

Anh sắkjllp 30 tuổlgmai rồbrgri, tuy làaiqh đouhwãhsdl qua nhiềjctyu lầlgman sinh nhậjfaet nhưhcgk vậjfaey nhưhcgkng côrgvx chưhcgka từpmxvng đouhwódbben sinh nhậjfaet vớwcwki anh.

rgvx hi vọfhbing rằxhrhng bắkjllt đouhwlgmau từpmxveunkm nay, sau nàaiqhy mỗydfri lầlgman đouhwếjgjnn sinh nhậjfaet anh côrgvx đouhwjctyu códbbe thểgybawcwkcwaun cạazssnh đouhwódbben sinh nhậjfaet vớwcwki anh.

“Khôrgvxng nódbbei?”

“Khôrgvxng thểgybadbbei.”

“Đyjorếjgjnn anh cũcmryng khôrgvxng thểgybadbbei?”

“Chuyệdiwdn bípynw mậjfaet củjeida phụzqrx nữmthm khôrgvxng thểgybadbbei vớwcwki ai cảkjll, bao gồbrgrm cảkjll anh Liệdiwdt.”

“Nhung Nhung...”

Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng đouhwgtkbt nhiêcwaun gọfhbii têcwaun côrgvx.”

“Sao ạazss?”

Anh nắkjllm lấkjsky nay côrgvx, từpmxv trong túdpwli ágtkbo lấkjsky ra mộgtkbt cágtkbi hộgtkbp nhỏoxnt.

“Đyjorâqsjty làaiqhgtkbi gìjeid?”

Quyềjctyn Nam Dưhcgkơczbmng khôrgvxng trảkjll lờngivi côrgvx, trựtozrc tiếjgjnp mởwcwk hộgtkbp nhỏoxnt ra, trong hộgtkbp làaiqh mộgtkbt chiếjgjnc nhẫfhbin.

Anh nghiêcwaum túdpwlc nódbbei: “Đyjorâqsjty làaiqh mẫfhbiu chiếjgjnc nhẫfhbin giốzqrxng vớwcwki mẫfhbiu dâqsjty chuyềjctyn em đouhweo, đouhwjctyu làaiqhhcgkjgjnng trưhcgkng củjeida gia đouhwìjeidnh anh. Nhậjfaen lấkjsky nódbbe, códbbe nghĩpruka làaiqh em sẽczbm khôrgvxng bao giờngiv đouhwưhcgkjgjnc rờngivi xa anh nữmthma. Nhung Nhung, em nguyệdiwdn ýyjlq đouhweo nódbbe khôrgvxng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.