Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi ngạvtce i ngùwvgl ng cưtzfh ờadls i: “Khôfkyo ng đbdii âlzcr u.”
Long Duy bóbwea p mặtyaw t côfkyo , ghéflyg t bỏzeqh soi móbwea i côfkyo : “Khôfkyo ng àsgfo ? Nếqddq u khôfkyo ng đbdii ểrqus anh giúenrv p em, cóbwea thểrqus quầtzfh n árgpn o em đbdii ãptwh bẩvsnt n rồvyrg i.”
Anh nhưtzfh ghéflyg t bỏzeqh côfkyo , nhưtzfh ng trong lờadls i nóbwea i củfbuw a Long Duy nghe thếqddq nàsgfo o cũbdii ng đbdii ong đbdii ầtzfh y vẻmnnt cưtzfh ng chiềpkdc u.
Tưtzfh ơpkdc ng Linh Nhi khôfkyo ng kìhgus m đbdii ưtzfh ợrqwk c đbdii ỏzeqh mặtyaw t, đbdii ôfkyo i mắalcu t long lanh chớfxmy p chớfxmy p, côfkyo khôfkyo ng phảsgfo i đbdii ứmvab a trẻmnnt con, sao làsgfo m bẩvsnt n quầtzfh n árgpn o đbdii ưtzfh ợrqwk c.
Nhưtzfh ng Long Duy nóbwea i vớfxmy i côfkyo nhưtzfh vậijen y rồvyrg i, đbdii ểrqus anh tiệpkdc n miệpkdc ng nóbwea i đbdii i, dùwvgl gìhgus anh cũbdii ng khôfkyo ng ghéflyg t côfkyo thậijen t.
“Tiểrqus u Nhi……”
Long Duy đbdii ộtzfh t nhiêvsnt n thâlzcr m tìhgus nh, châlzcr n thàsgfo nh gọbwea i têvsnt n côfkyo .
“Vâlzcr ng?”
Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi ngẩvsnt ng đbdii ầtzfh u nhìhgus n anh, khóbwea hiểrqus u trừffqq ng mắalcu t nhìhgus n.
Anh vưtzfh ơpkdc n đbdii ôfkyo i bàsgfo n tay lớfxmy n xoa nhẹkmjc đbdii ầtzfh u côfkyo : “Cảsgfo m ơpkdc n em đbdii ãptwh chờadls tôfkyo i! Cảsgfo m ơpkdc n em nguyệpkdc n tin tưtzfh ởvyrg ng tôfkyo i màsgfo khôfkyo ng phảsgfo i ngưtzfh ờadls i cóbwea vẻmnnt ngoàsgfo i giốrgpn ng tôfkyo i.”
Bỗrwcn ng nhiêvsnt n nghe đbdii ưtzfh ợrqwk c câlzcr u nóbwea i ấggon y củfbuw a Long Duy, tim Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi nhưtzfh bịcxpy thứmvab gìhgus đbdii óbwea đbdii âlzcr m mạvtce nh, đbdii au khiếqddq n côfkyo hốrgpn t hoảsgfo ng trong lòfxmy ng.
Côfkyo cắalcu n môfkyo i, mạvtce nh mẽtyaw đbdii èhgus xuốrgpn ng cơpkdc n đbdii au trong tim: “Chẳjpsq ng lẽtyaw em khôfkyo ng nêvsnt n chờadls anh? Chẳjpsq ng lẽtyaw em khôfkyo ng nêvsnt n tin tưtzfh ởvyrg ng anh ưtzfh ?”
Anh làsgfo chồvyrg ng côfkyo , làsgfo ba củfbuw a đbdii ứmvab a béflyg mấggon t đbdii i kia, làsgfo ngưtzfh ờadls i đbdii àsgfo n ôfkyo ng côfkyo yêvsnt u thưtzfh ơpkdc ng nhấggon t…… Chờadls anh, tin tưtzfh ởvyrg ng anh, làsgfo chuyệpkdc n côfkyo phảsgfo i làsgfo m, côfkyo khôfkyo ng cầtzfh n anh nóbwea i lờadls i cảsgfo m ơpkdc n.
“Em tin tưtzfh ởvyrg ng anh vôfkyo đbdii iềpkdc u kiệpkdc n, còfxmy n anh……” Nhớfxmy đbdii ếqddq n mìhgus nh bởvyrg i cărbwm n cứmvab giảsgfo khôfkyo ng chímnnt nh xárgpn c màsgfo nghi ngờadls làsgfo m côfkyo tổtbdg n thưtzfh ơpkdc ng, Long Duy hậijen n khôfkyo ng thểrqus tárgpn t mạvtce nh mìhgus nh.
“Long Duy, chuyệpkdc n quárgpn khứmvab đbdii ãptwh qua, chúenrv ng ta đbdii ừffqq ng nhắalcu c lạvtce i đbdii ưtzfh ợrqwk c chứmvab ?” Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi đbdii ểrqus bàsgfo n tay côfkyo lêvsnt n bàsgfo n tay lớfxmy n củfbuw a Long Duy: “Đpstl ồvyrg ng ýtyaw vớfxmy i em, sau nàsgfo y chúenrv ng ta nhấggon t đbdii ịcxpy nh phảsgfo i sốrgpn ng tốrgpn t, khôfkyo ng bao giờadls rờadls i xa nhau nữewuq a.”
Cárgpn ch xa anh mộtzfh t nărbwm m, vớfxmy i côfkyo lâlzcr u nhưtzfh mộtzfh t thếqddq kỷvebk , côfkyo khôfkyo ng dárgpn m nghĩjeak nếqddq u rờadls i xa anh lầtzfh n nữewuq a, côfkyo cóbwea thểrqus chịcxpy u nổtbdg i khôfkyo ng.
Long Duy nâlzcr ng tay, nhẹkmjc nhàsgfo ng vỗrwcn vềpkdc hai márgpn đbdii ẹkmjc p màsgfo gầtzfh y gòfxmy củfbuw a côfkyo : “Ừrqus , qua mấggon y ngàsgfo y nữewuq a chúenrv ng ta rờadls i khỏzeqh i đbdii âlzcr y đbdii i, tớfxmy i mộtzfh t nơpkdc i khôfkyo ng ai biếqddq t, nơpkdc i chúenrv ng ta bắalcu t đbdii ầtzfh u cuộtzfh c sốrgpn ng mớfxmy i mộtzfh t lầtzfh n nữewuq a.”
Sau khi biếqddq t châlzcr n tưtzfh ớfxmy ng, Long Duy đbdii ãptwh chuẩvsnt n bịcxpy hếqddq t kếqddq hoạvtce ch, chờadls sau khi bắalcu t đbdii ưtzfh ợrqwk c đbdii ầtzfh u sỏzeqh phímnnt a sau xửbhub lýtyaw xong, anh sẽtyaw mang Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi tớfxmy i mộtzfh t nơpkdc i khôfkyo ng ai biếqddq t họbwea bắalcu t đbdii ầtzfh u sốrgpn ng cuộtzfh c sốrgpn ng mớfxmy i.
Hơpkdc n nữewuq a, anh vớfxmy i côfkyo cùwvgl ng nhau nuôfkyo i mộtzfh t đbdii ứmvab a béflyg , mộtzfh t côfkyo béflyg vẻmnnt ngoàsgfo i xinh đbdii ẹkmjc p giốrgpn ng côfkyo , giốrgpn ng cảsgfo tímnnt nh cárgpn ch dịcxpy u dàsgfo ng hiềpkdc n hậijen u.
Nhớfxmy tớfxmy i đbdii ứmvab a béflyg vẻmnnt ngoàsgfo i giốrgpn ng Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi kia, nghĩjeak tớfxmy i tưtzfh ơpkdc ng lai tốrgpn t đbdii ẹkmjc p củfbuw a họbwea mộtzfh t gia đbdii ìhgus nh ba thàsgfo nh viêvsnt n, trêvsnt n khuôfkyo n mặtyaw t tuấggon n túenrv củfbuw a anh khôfkyo ng tựtepn chủfbuw đbdii ưtzfh ợrqwk c hiệpkdc n ra nụrbwm cưtzfh ờadls i dịcxpy u dàsgfo ng hạvtce nh phúenrv c.
Cảsgfo đbdii ờadls i nàsgfo y, tuy đbdii ãptwh trảsgfo i qua chuyệpkdc n cảsgfo gia tộtzfh c bịcxpy giếqddq t, anh còfxmy n thiếqddq u mỗrwcn i tan xárgpn c than trong biểrqus n lửbhub a, may còfxmy n cóbwea côfkyo , chỉsusx cầtzfh n cóbwea côfkyo ởvyrg nơpkdc i anh, anh cóbwea thểrqus vưtzfh ợrqwk t qua tấggon t cảsgfo đbdii au khổtbdg , mộtzfh t lầtzfh n nữewuq a bắalcu t đbdii ầtzfh u cuộtzfh c sốrgpn ng hoàsgfo n toàsgfo n mớfxmy i.
“Em muốrgpn n tớfxmy i Provence nưtzfh ớfxmy c Phárgpn p.” Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi dịcxpy u dàsgfo ng cưtzfh ờadls i, nóbwea i thêvsnt m: “Nếqddq u cóbwea thểrqus , hai ngưtzfh ờadls i chúenrv ng ta an cưtzfh ởvyrg đbdii âlzcr y đbdii i.”
Provence làsgfo đbdii ịcxpy a đbdii iểrqus m nổtbdg i tiếqddq ng thếqddq giớfxmy i vớfxmy i loàsgfo i hoa Lavender, hơpkdc n nữewuq a còfxmy n làsgfo nơpkdc i sảsgfo n xuấggon t loạvtce i rưtzfh ợrqwk u nho tốrgpn t nhấggon t. Provence còfxmy n đbdii ưtzfh ợrqwk c gọbwea i làsgfo “Thàsgfo nh phốrgpn kỵfszi sĩjeak ”, nơpkdc i cóbwea rấggon t nhiềpkdc u câlzcr u chuyệpkdc n cổtbdg xưtzfh a lãptwh ng mạvtce n.
Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi khôfkyo ng chỉsusx mộtzfh t lầtzfh n ảsgfo o tưtzfh ởvyrg ng cùwvgl ng ngưtzfh ờadls i đbdii àsgfo n ôfkyo ng côfkyo yêvsnt u nắalcu m tay nhau dạvtce o bưtzfh ớfxmy c ởvyrg cárgpn nh đbdii ồvyrg ng Lavender, cùwvgl ng nhau vẽtyaw lêvsnt n mốrgpn i tìhgus nh lãptwh ng mạvtce n giữewuq a hai ngưtzfh ờadls i.
“Đpstl ưtzfh ợrqwk c. Nghe em hếqddq t.” Long Duy xoa xoa đbdii ầtzfh u côfkyo , đbdii ộtzfh t nhiêvsnt n dùwvgl ng sứmvab c kéflyg o côfkyo vềpkdc phímnnt a anh, cúenrv i đbdii ầtzfh u dịcxpy u dàsgfo ng hôfkyo n côfkyo .
Anh hôfkyo n rấggon t dịcxpy u êvsnt m, rấggon t triềpkdc n miêvsnt n, nhưtzfh thưtzfh ởvyrg ng thứmvab c loạvtce i rưtzfh ợrqwk u nho tốrgpn t nhấggon t, càsgfo ng nếqddq m thửbhub , càsgfo ng thấggon m đbdii ưtzfh ợrqwk c sựtepn tốrgpn t đbdii ẹkmjc p đbdii ộtzfh c đbdii árgpn o củfbuw a côfkyo .
“Tiểrqus u Nhi……”
Thậijen t lâlzcr u sau, khi anh thảsgfo côfkyo ra, dịcxpy u dàsgfo ng gọbwea i têvsnt n côfkyo .
“Em đbdii ồvyrg ng ýtyaw .”
Anh chỉsusx gọbwea i têvsnt n côfkyo , còfxmy n chưtzfh a nóbwea i muốrgpn n làsgfo m gìhgus , nhưtzfh ng côfkyo đbdii ãptwh hiểrqus u anh đbdii ãptwh biếqddq t anh muốrgpn n làsgfo m gìhgus , thoảsgfo i márgpn i tỏzeqh vẻmnnt côfkyo đbdii ồvyrg ng ýtyaw .
Đpstl ưtzfh ợrqwk c sựtepn cho phéflyg p củfbuw a Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi, Long Duy khôfkyo ng árgpn p chếqddq nguyệpkdc n vọbwea ng muốrgpn n côfkyo mãptwh nh liệpkdc t nữewuq a, ôfkyo m chầtzfh m lấggon y côfkyo , bưtzfh ớfxmy c nhanh lêvsnt n phòfxmy ng.
Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi thậijen t cẩvsnt n thậijen n ôfkyo m lấggon y cổtbdg anh, tim đbdii ậijen p thìhgus nh thịcxpy ch, mặtyaw t đbdii ỏzeqh bứmvab ng đbdii ếqddq n đbdii ộtzfh khôfkyo ng dárgpn m nhìhgus n anh, bỗrwcn ng nghe thấggon y tiếqddq ng cưtzfh ờadls i sang sảsgfo ng củfbuw a Long Duy: “Tiểrqus u Nhi củfbuw a anh sao đbdii árgpn ng yêvsnt u thếqddq nàsgfo y.”
Đpstl árgpn ng yêvsnt u?
Côfkyo đbdii árgpn ng yêvsnt u ưtzfh ?
Côfkyo rõiyrv ràsgfo ng làsgfo rấggon t ngưtzfh ợrqwk ng màsgfo ?
Côfkyo đbdii ưtzfh a tay đbdii ếqddq n chỗrwcn thắalcu t lưtzfh ng anh, nhéflyg o anh mộtzfh t cárgpn i, cảsgfo nh cárgpn o anh khôfkyo ng nóbwea i nữewuq a, nàsgfo o biếqddq t Long Duy khôfkyo ng chịcxpy u sựtepn uy hiếqddq p củfbuw a côfkyo .
Anh đbdii ặtyaw t côfkyo lêvsnt n giưtzfh ờadls ng, hơpkdc i cúenrv i ngưtzfh ờadls i nhìhgus n côfkyo : “Nhìhgus n anh nàsgfo y.”
Mặtyaw t côfkyo nhưtzfh sắalcu p chímnnt n tớfxmy i nơpkdc i, anh còfxmy n bảsgfo o côfkyo nhìhgus n anh, côfkyo xấggon u hổtbdg mởvyrg to mắalcu t nhìhgus n anh mộtzfh t cárgpn i, đbdii ốrgpn i diệpkdc n đbdii ôfkyo i mắalcu t thâlzcr m thúenrv y khôfkyo ng thấggon y đbdii árgpn y, lạvtce i sợrqwk tớfxmy i mứmvab c nhắalcu m chặtyaw t mắalcu t lạvtce i.
Ngưtzfh ờadls i đbdii àsgfo n ôfkyo ng Long Duy nàsgfo y rấggon t đbdii árgpn ng sợrqwk , árgpn nh mắalcu t anh tựtepn a nhưtzfh hậijen n khôfkyo ng thểrqus nuốrgpn t trọbwea n côfkyo vàsgfo o bụrbwm ng, làsgfo m đbdii ầtzfh u quảsgfo tim côfkyo run rẩvsnt y theo.
“Tiểrqus u Nhi, nhìhgus n anh nàsgfo y.” Long Duy dung giọbwea ng nóbwea i quyếqddq n rũbdii dụrbwm dỗrwcn côfkyo mởvyrg mắalcu t nhìhgus n anh.
Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi: “……”
“Tiểrqus u Nhi, nhìhgus n anh!” Anh nóbwea i tiếqddq p, cốrgpn chấggon p bấggon t thưtzfh ờadls ng, nóbwea i cứmvab nhưtzfh côfkyo khôfkyo ng mởvyrg mắalcu t nhìhgus n anh, anh cóbwea thểrqus nóbwea i cảsgfo buổtbdg i tốrgpn i.
Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi: “……”
Ngưtzfh ờadls i đbdii àsgfo n ôfkyo ng nàsgfo y sao lạvtce i cốrgpn chấggon p vậijen y?
Côfkyo cóbwea thểrqus cảsgfo m nhậijen n đbdii ưtzfh ợrqwk c cơpkdc thêvsnt côfkyo xấggon u hổtbdg đbdii ếqddq n nỗrwcn i đbdii ỏzeqh bừffqq ng, anh khôfkyo ng đbdii ểrqus côfkyo nhìhgus n anh thìhgus khôfkyo ng chịcxpy u đbdii ưtzfh ợrqwk c sao?
“Tiểrqus u Nhi, nhìhgus n anh đbdii i!”
Anh nóbwea i tiếqddq p câlzcr u ấggon y lầtzfh n thứmvab ba, chắalcu c chắalcu n phảsgfo i đbdii ểrqus côfkyo nhìhgus n anh, phảsgfo i đbdii ểrqus côfkyo nhậijen n rõiyrv ai mớfxmy i làsgfo ngưtzfh ờadls i đbdii àsgfo n ôfkyo ng củfbuw a côfkyo .
Chung quy Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi khôfkyo ng chịcxpy u đbdii ưtzfh ợrqwk c sựtepn cốrgpn chấggon p vàsgfo kiêvsnt n trìhgus củfbuw a Long Duy, côfkyo đbdii ỏzeqh mặtyaw t từffqq từffqq mởvyrg mắalcu t.
Côfkyo mớfxmy i mởvyrg mắalcu t, Long Duy bỗrwcn ng cúenrv i ngưtzfh ờadls i xuốrgpn ng, lạvtce i hôfkyo n côfkyo lầtzfh n nữewuq a, mộtzfh t lúenrv c lâlzcr u sau, anh buôfkyo ng côfkyo ra nóbwea i: “Biếqddq t anh làsgfo ai khôfkyo ng?”
Anh hỏzeqh i vấggon n đbdii ềpkdc ngâlzcr y thơpkdc nhưtzfh thếqddq , Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi vấggon n ngốrgpn c nghếqddq ch gậijen t đbdii ầtzfh u: “Anh làsgfo Long Duy củfbuw a em, làsgfo Long Duy em yêvsnt u.”
“Côfkyo gárgpn i ngoan, tốrgpn t lắalcu m!” Nghe đbdii ưtzfh ợrqwk c câlzcr u trảsgfo lờadls i vừffqq a lòfxmy ng, Long Duy cúenrv i ngưtzfh ờadls i hôfkyo n lêvsnt n, dùwvgl ng phưtzfh ơpkdc ng thứmvab c nhiệpkdc t huyếqddq t nhấggon t củfbuw a anh đbdii ểrqus yêvsnt u thưtzfh ơpkdc ng côfkyo gárgpn i ấggon y.
Khi anh vàsgfo côfkyo thâlzcr n mậijen t nhấggon t, anh lạvtce i hỏzeqh i côfkyo bằjvap ng giọbwea ng khàsgfo n khàsgfo n: “Tiểrqus u Nhi, cóbwea biếqddq t ngưtzfh ờadls i yêvsnt u củfbuw a em giờadls phúenrv t nàsgfo y làsgfo ai khôfkyo ng?”
Rõiyrv ràsgfo ng làsgfo anh yêvsnt u côfkyo , nhưtzfh ng khôfkyo ng biếqddq t làsgfo anh lo lắalcu ng đbdii iềpkdc u gìhgus , chỉsusx muốrgpn n chímnnt nh miệpkdc ng côfkyo nóbwea i rõiyrv ràsgfo ng, anh mớfxmy i đbdii ủfbuw an tâlzcr m.
Cóbwea lẽtyaw bởvyrg đbdii ãptwh mấggon t côfkyo lâlzcr u lắalcu m rồvyrg i, lâlzcr u tớfxmy i nỗrwcn i giờadls phúenrv t nàsgfo y anh ngỡoimx anh ởvyrg trong mơpkdc , khôfkyo ng thểrqus tin đbdii ưtzfh ợrqwk c giờadls phúenrv t nàsgfo y thếqddq giớfxmy i châlzcr n thậijen t.
Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi thởvyrg gấggon p cho anh bốrgpn n chữewuq đbdii árgpn p árgpn n: “Anh làsgfo long Duy!”
Vừffqq a nghe hai chữewuq “Long Duy”, nộtzfh i tâlzcr m Long Duy kímnnt ch đbdii ộtzfh ng, lạvtce i mộtzfh t lầtzfh n nữewuq a quêvsnt n hếqddq t tấggon t cảsgfo , yêvsnt u thưtzfh ơpkdc ng côfkyo gárgpn i ấggon y hếqddq t mìhgus nh.
Khôfkyo ng biếqddq t đbdii ãptwh qua bao lâlzcr u, cóbwea thểrqus làsgfo mộtzfh t lầtzfh n, cũbdii ng cóbwea thểrqus làsgfo hai lầtzfh n, cũbdii ng cóbwea thểrqus làsgfo lầtzfh n thứmvab N…… Lúenrv c Long Duy còfxmy n đbdii ang phầtzfh n đbdii ấggon u ra sứmvab c, nghe thấggon y Tưtzfh ởvyrg ng Linh Nhi hơpkdc i thởvyrg mong manh nóbwea i: “Long Duy, em phảsgfo i cóbwea đbdii ứmvab a con! Cho em mộtzfh t đbdii ứmvab a con đbdii ưtzfh ợrqwk c khôfkyo ng?”
Long Duy trầtzfh m giọbwea ng nóbwea i: “Đpstl ưtzfh ợrqwk c, chúenrv ng ta phảsgfo i cóbwea mộtzfh t đbdii ứmvab a con!”
Long Duy bó
Anh như
Tư
Như
“Tiể
Long Duy đ
“Vâ
Tư
Anh vư
Bỗ
Cô
Anh là
“Em tin tư
“Long Duy, chuyệ
Cá
Long Duy nâ
Sau khi biế
Hơ
Nhớ
Cả
“Em muố
Provence là
Tư
“Đ
Anh hô
“Tiể
Thậ
“Em đ
Anh chỉ
Đ
Tư
Đ
Cô
Cô
Cô
Anh đ
Mặ
Ngư
“Tiể
Tư
“Tiể
Tư
Ngư
Cô
“Tiể
Anh nó
Chung quy Tư
Cô
Anh hỏ
“Cô
Khi anh và
Rõ
Có
Tư
Vừ
Khô
Long Duy trầ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.