Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 896 : Muốn anh liệt

    trước sau   
Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng đfbybau xóngxnt lắrxykc đfbyboirqu.

oavpng khôiyming tráflcgch anh sẽvawqngxn ývynp nghĩiymi buồfefmn cưerabjnsai nhưerab vậryjny.

Anh thàbrignh côiyming ngồfefmi trêprzpn vịsovu tríiymi tổeseang thốyzkmng nưerabqbgac A nàbrigy, trưerabqbgac đfbybâdlljy nhiềfxggu ngưerabjnsai phảshiin đfbybyzkmi anh nhưerab vậryjny biếlobbt thếlobb cuộjmrec đfbybãxrcz đfbybsovunh cũoavpng gửmaaei lờjnsai chúdlljc mừtjbnng anh, chỉjczsngxn ba anh, nguyêprzpn tổeseang thốyzkmng, chậryjnm chạavokp khôiyming tỏfbyb tháflcgi đfbybjmreldey.

Ba làbrigbrig nguyêprzpn tổeseang thốyzkmng, anh làbrig tổeseang thốyzkmng tâdlljn nhiệpxowm, giữzpvja bọltpin họltpiprzpn cóngxn mộjmret nghi thứflcgc giao tiếlobbp tốyzkmt.

Nguyêprzpn tổeseang thốyzkmng tựbrigldeynh đfbybem quyềfxggn trưerabjsvqng trong tay giao cho tổeseang thốyzkmng tâdlljn nhiệpxowm, cóngxn quáflcg trìldeynh nàbrigy, thìldey đfbybãxrczngxni rõmget, mộjmret đfbybjnsai tổeseang thốyzkmng mớqbgai đfbybavokt đfbybưerabjsvqc vịsovu tríiymi tổeseang thốyzkmng làbrig hợjsvqp pháflcgp, làbrig đfbybưerabjsvqc chúdlljc phúdlljc.

Thếlobb nhưerabng ngàbrigy chíiyminh thứflcgc cho phéjrhcp mộjmret đfbybjnsai tổeseang thốyzkmng mớqbgai, nguyêprzpn tổeseang thốyzkmng lạavoki lấtmjpy líiymi do bệpxownh nặchbpng nằhlktm trêprzpn giưerabjnsang khôiyming dậryjny nổeseai chậryjnm chạavokp chưeraba từtjbnng xuấtmjpt hiệpxown.




Phiếlobbu bầoirqu thắrxykng đfbybưerabjsvqc, nghi thứflcgc cho phéjrhcp, nhữzpvjng loạavoki nàbrigy dưerabjnsang nhưerab đfbybfxggu làbrig mộjmret mìldeynh Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng làbrigm, sao cóngxn thểldey khôiyming khiếlobbn ngưerabjnsai ta suy nghĩiymi nhiềfxggu.

Ngưerabjnsai đfbybàbrign ôiyming vốyzkmn nêprzpn đfbybflcgng ởprzp vịsovu tríiymi gắrxykn bóngxn nhấtmjpt vớqbgai Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng chưeraba bao giờjnsa xuấtmjpt hiệpxown, Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng nhậryjnm chứflcgc hai ba tháflcgng, ngưerabjnsai kia vẫlohln lấtmjpy cớqbga bệpxownh liệpxowt giưerabjnsang, chưeraba từtjbnng xuấtmjpt hiệpxown trưerabqbgac mặchbpt côiyming chúdlljng lầoirqn nàbrigo.

Nhưerabng nguyêprzpn tổeseang thốyzkmng chưeraba mộjmret lầoirqn xuấtmjpt hiệpxown, nêprzpn khiếlobbn tâdlljn tổeseang thốyzkmng Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng sau khi nhậryjnm chứflcgc liêprzpn tụxmmjc gặchbpp khóngxn khăxrczn, mỗngxni mộjmret bưerabqbgac đfbybi đfbybfxggu bưerabqbgac lêprzpn khóngxn khăxrczn liêprzpn tụxmmjc.

ngxn đfbybiềfxggu, cũoavpng may Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng dùsovung ngưerabjnsai, cóngxn thủfbyb đfbyboạavokn chíiyminh trịsovu mạavoknh mẽvawq, cóngxn thểldey dầoirqn dầoirqn đfbybèmaae xuốyzkmng nhữzpvjng tiếlobbng nóngxni bấtmjpt đfbybfefmng kia.

Nhữzpvjng lờjnsai phảshiin đfbybyzkmi lẻjtxp tẻjtxp vụxmmjn vặchbpn đfbybyzkmi vớqbgai việpxowc Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng nhậryjnm chứflcgc tổeseang thốyzkmng bịsovu tiêprzpu trừtjbn, bâdlljy giờjnsa chỉjczsvtvan lạavoki mộjmret kẻjtxp chủfbyberabu đfbybflcgng sau khi, chỉjczs cầoirqn bắrxykt đfbybưerabjsvqc ngưerabjnsai đfbybóngxn, nhưerab vậryjny mọltpii chuyệpxown đfbybfxggu tốyzkmt đfbybcyswp.

“Anh Liệpxowt, anh sao vậryjny?”

Giọltping Trầoirqn Nhạavokc Nhung vôiymisovung nhẹcysw nhàbrigng kéjrhco tâdlljm tưerab Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng trởprzp lạavoki, anh nhìldeyn côiymi, cưerabjnsai cưerabjnsai “Anh đfbybang nghĩiymi khi vềfxggerabqbgac mang quàbrigldey cho Nhung Nhung.”

Khôiyming phảshiii anh cốyzkm ývynp muốyzkmn gạavokt côiymi, màbrig liêprzpn quan tớqbgai nhữzpvjng việpxowc khôiyming tốyzkmt kia củfbyba mìldeynh, anh khôiyming muốyzkmn côiymildey anh lạavoki phảshiii lo lắrxykng nhiềfxggu nhưerab vậryjny.

Trầoirqn Nhạavokc Nhung cọltpi trêprzpn cổesea tay anh hai lầoirqn “Anh Liệpxowt, anh khôiyming cầoirqn mang quàbrigldey cảshii, chỉjczs cầoirqn anh bìldeynh an trởprzp vềfxggprzpn cạavoknh em làbrig đfbybưerabjsvqc.”

iymi sinh ra ởprzp nhàbrig họltpi Trầoirqn, thâdlljn làbrig con gáflcgi Trầoirqn Việpxowt, từtjbn nhỏfbyb đfbybếlobbn lớqbgan luôiymin làbrig muốyzkmn cáflcgi gìldey đfbybưerabjsvqc cáflcgi đfbybóngxn, cáflcgi côiymi khôiyming muốyzkmn thỉjczsnh thoảshiing ba cũoavpng sẽvawq đfbybưeraba cho côiymi đfbybfbyb loạavoki bảshiio bốyzkmi.

Trầoirqn Nhạavokc Nhung đfbybãxrcz gặchbpp đfbybfbyb loạavoki quàbrig li kìldey, đfbybyzkmi vớqbgai côiymi, móngxnn quàbrig quývynp giáflcg nhấtmjpt đfbybưerabơictgng nhiêprzpn chíiyminh làbrig anh Liệpxowt bìldeynh an trởprzp vềfxggprzpn cạavoknh côiymi.

“Côiymijrhc ngốyzkmc.” Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng lạavoki khôiyming tựbrig chủfbyb đfbybưerabjsvqc nâdlljng đfbyboirqu hôiymin tráflcgn côiymi mộjmret cáflcgi, côiymijrhcbrigy làbrigm sao mớqbgai cóngxn thểldey íiymich kỉjczs mộjmret chúdlljt chứflcg?

...

Sau khi ăxrczn cơictgm tốyzkmi, Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng còvtvan phảshiii xửmaaeiymibrigi văxrczn kiệpxown.

Anh ngồfefmi bêprzpn bàbrign đfbybltpic sáflcgch, nghiêprzpm túdlljc chuyêprzpn tâdlljm lậryjnt xem văxrczn kiệpxown trong tay, thỉjczsnh thoảshiing anh còvtvan cầoirqm búdlljt pháflcgc họltpia mộjmret hồfefmi, đfbybáflcgnh dấtmjpu chỗngxn quan trọltping hoặchbpc cóngxn nghi ngờjnsa.

Trầoirqn Nhạavokc Nhung ởprzp mộjmret bêprzpn hai tay chốyzkmng đfbyboirqu, chăxrczm chúdllj nghiêprzpm túdlljc nhìldeyn anh Liệpxowt củfbyba côiymi, lúdlljc anh Liệpxowt củfbyba côiymi chăxrczm chỉjczsbrigm việpxowc thậryjnt sựbrig rấtmjpt đfbybcyswp trai.

Mộjmret thâdlljn Âjrhcu phụxmmjc thẳmkaqng tắrxykp sạavokch sẽvawq, mặchbpc trêprzpn ngưerabjnsai anh mang theo vàbrigi phầoirqn chíiymi chấtmjpt nho nhãxrcz, rồfefmi lạavoki cóngxn khíiymi chấtmjpt quyếlobbt đfbybflcgn củfbyba nhâdlljn vậryjnt chíiyminh trịsovu.

May làbrigdlljc anh Liệpxowt làbrigm việpxowc khôiyming phảshiii côiymiflcgi nàbrigo cũoavpng cóngxn thểldey nhìldeyn thấtmjpy, bằhlktng khôiyming mỗngxni ngàbrigy anh Liệpxowt củfbyba côiymi sẽvawq bịsovu nhữzpvjng hoa cỏfbyb kia vâdlljy quanh khôiyming thoáflcgt thâdlljn đfbybưerabjsvqc.

Nhìldeyn khuôiymin mặchbpt đfbybcyswp trai đfbybếlobbn rốyzkmi tinh rốyzkmi mùsovu củfbyba anh Liệpxowt, trong đfbyboirqu Trầoirqn Nhạavokc Nhung lạavoki bắrxykt đfbyboirqu nghĩiymi đfbybếlobbn chuyệpxown khôiyming trong sáflcgng rồfefmi... Aaa, thậryjnt xấtmjpu hổesea.

iymi nhấtmjpc tay vỗngxn vỗngxn khuôiymin mặchbpt đfbybfbyb đfbybếlobbn nóngxnng bừtjbnng củfbyba mìldeynh, trong lòvtvang lẩewvhm bẩewvhm nóngxni “Trầoirqn Nhạavokc Nhung àbrig Trầoirqn Nhạavokc Nhung, từtjbnflcgng tớqbgai tốyzkmi màbrigy đfbybfxggu nghĩiymi lung tung cáflcgi gìldey chứflcg?”

iymivtvan thưerabjnsang xuyêprzpn nóngxni mìldeynh làbrig mộjmret đfbybflcga trẻjtxp trong sáflcgng, tạavoki sao lạavoki nghĩiymi đfbybếlobbn chuyệpxown khiếlobbn ngưerabjnsai ta mặchbpt đfbybfbyb tim đfbybryjnp vậryjny chứflcg, đfbybếlobbu đfbybldey anh Liệpxowt biếlobbt, nhấtmjpt đfbybsovunh sẽvawq cảshiim thấtmjpy côiymi chíiyminh làbrig mộjmret côiymijrhcflcgo sắrxykc đfbybi.

Tuy nhiêprzpn, Trầoirqn Nhạavokc Nhung càbrigng khôiyming muốyzkmn mìldeynh suy nghĩiymi lung tung, đfbyboirqu óngxnc ngưerabjsvqc lạavoki càbrigng nghĩiymi nhiềfxggu hơictgn, nghĩiymi đfbybếlobbn nhữzpvjng chuyệpxown anh Liệpxowt còvtvan chưeraba làbrigm vớqbgai mìldeynh.

Anh Liệpxowt ôiymim côiymi khôiyming kiêprzpng kịsovubrigiymin côiymi, nụxmmjiymin củfbyba anh ngàbrigy càbrigng mãxrcznh liệpxowt, tay anh linh hoạavokt chui vàbrigo vạavokt áflcgo củfbyba côiymi, mang theo côiymi đfbybi cùsovung thăxrczm dòvtva mộjmret thếlobb giớqbgai côiymi chưeraba đfbybchbpt châdlljn đfbybếlobbn.

Trong phúdlljt chốyzkmc, Trầoirqn Nhạavokc Nhung cảshiim giáflcgc cơictg thểldeyldeynh giốyzkmng nhưerab bịsovu mộjmret câdlljy đfbybuốyzkmc châdlljm lửmaaea, đfbybyzkmt đfbybếlobbn mứflcgc côiymi sắrxykp sôiymii tràbrigo lêprzpn rồfefmi...

Rốyzkmt cuộjmrec xem xong mấtmjpy văxrczn kiệpxown, Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng nhấtmjpc tay xoa xoa ấtmjpn đfbybưerabjnsang đfbybau đfbybqbgan, lúdlljc nàbrigy mớqbgai chậryjnm rãxrczi ngẩewvhng đfbyboirqu lêprzpn, “Nhung Nhung...”

Vừtjbna ngẩewvhng đfbyboirqu lêprzpn, liềfxggn nhìldeyn thấtmjpy hai máflcg Trầoirqn Nhạavokc Nhung đfbybfbyb bừtjbnng nhưerab áflcgnh nắrxykng chiềfxggu “Nhung Nhung, em khôiyming thoảshiii máflcgi chỗngxnbrigy sao?”




Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng cho rằhlktng côiymi cảshiim mạavoko nóngxnng sốyzkmt, nhanh chóngxnng đfbybflcgng dậryjny bưerabqbgac tớqbgai bêprzpn cạavoknh côiymi, ôiymim côiymibrigo lòvtvang sờjnsa tráflcgn côiymi.

Tráflcgn côiymi vừtjbna đfbybfbyb vừtjbna nóngxnng, bỏfbybng đfbybếlobbn nóngxnng tay anh, anh hoảshiing hốyzkmt “Nhung Nhung, anh Liệpxowt lậryjnp tứflcgc gọltpii báflcgc sĩiymi tớqbgai, em đfbybtjbnng sợjsvq.”

“Anh Liệpxowt...” Trầoirqn Nhạavokc Nhung trởprzp tay ôiymim Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng, dùsovung cơictg thểldey nữzpvjiyminh pháflcgt triểldeyn củfbyba mìldeynh cọltpi cọltpi trưerabqbgac ngựbrigc Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng “Anh Liệpxowt, em khôiyming bịsovu bệpxownh, em khôiyming cầoirqn báflcgc sĩiymi, em muốyzkmn anh.”

iymi khôiyming muốyzkmn đfbybjsvqi thêprzpm nữzpvja, côiymi muốyzkmn anh Liệpxowt, muốyzkmn anh Liệpxowt dẫlohln côiymi đfbybi thăxrczm dòvtva thếlobb giớqbgai tràbrign ngậryjnp diệpxowu kìldeybrigiymi chưeraba biếlobbt kia.

iymi muốyzkmn hoàbrign toàbrign giao mìldeynh cho anh Liệpxowt, khôiyming muốyzkmn chỉjczsbrigm bạavokn gáflcgi anh, côiymi muốyzkmn làbrigm ngưerabjnsai phụxmmj nữzpvj củfbyba anh, ngưerabjnsai phụxmmj nữzpvj suốyzkmt đfbybjnsai.

Anh Liệpxowt nhấtmjpt đfbybsovunh phảshiii đfbybfefmng ývynp vớqbgai côiymi đfbybtmjpy.

Nghe Trầoirqn Nhạavokc Nhung nóngxni nhưerab vậryjny, cơictg thểldey Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng chấtmjpn đfbybjmreng, kíiymich đfbybjmreng đfbybếlobbn yếlobbt hầoirqu nhanh chóngxnng trưerabjsvqt, nuốyzkmt mấtmjpy ngụxmmjm nưerabqbgac miếlobbng “Nhung Nhung, em cóngxn biếlobbt em đfbybang nóngxni gìldey khôiyming?”

Trầoirqn Nhạavokc Nhung ôiymim tay anh, tay nhỏfbyb sờjnsa loạavokn trêprzpn ngưerabjnsai anh mấtmjpy lầoirqn “Đnejiưerabơictgng nhiêprzpn em biếlobbt em đfbybang nóngxni gìldey, em vẫlohln luôiymin rấtmjpt tỉjczsnh táflcgo.”

Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng rũoavp mắrxykt xuốyzkmng, cáflcgc tếlobbbrigo trêprzpn cơictg thểldeyoavpng bắrxykt đfbyboirqu thứflcgc tỉjczsnh.

Muốyzkmn hỏfbybi Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng cóngxn muốyzkmn hoàbrign toàbrign chiếlobbm lấtmjpy côiymijrhc quyếlobbn rũoavp trưerabqbgac mặchbpt nàbrigy làbrigm củfbyba riêprzpng khôiyming?

Đnejiáflcgp áflcgn làbrig – cựbrigc kìldey muốyzkmn, đfbybfefmng thờjnsai cũoavpng muốyzkmn đfbybãxrczdllju.

Phảshiin ứflcgng củfbyba cơictg thểldey anh chíiyminh làbrig đfbybáflcgp áflcgn tốyzkmt nhấtmjpt.

Thếlobb nhưerabng, thờjnsai cơictgvtvan chưeraba chíiymin muồfefmi, lúdlljc còvtvan chưeraba cho Trầoirqn Nhạavokc Nhung mộjmret thâdlljn phậryjnn chíiyminh thứflcgc, còvtvan chưeraba thểldey đfbybldeyiymi quang minh chíiyminh đfbybavoki đfbybflcgng bêprzpn cạavoknh anh.

Anh khôiyming thểldey.

Anh yêprzpu côiymijrhcbrigy nêprzpn anh muốyzkmn quývynp trọltping côiymi.

Anh khôiyming thểldey đfbybldeyiymi khôiyming rõmgetbrigng nhưerab vậryjny trởprzp thàbrignh ngưerabjnsai phụxmmj nữzpvj củfbyba anh, khôiyming thểldey lạavoki khiếlobbn côiymi chịsovuu mộjmret chúdlljt oan ứflcgc nàbrigo khi ởprzpprzpn cạavoknh anh.

“Anh Liệpxowt, anh khôiyming muốyzkmn em sao?” Thậryjnt lâdllju khôiyming thấtmjpy Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng đfbybáflcgp lạavoki, Trầoirqn Nhạavokc Nhung ngẩewvhng đfbyboirqu chớqbgap chớqbgap đfbybôiymii mắrxykt xinh đfbybcyswp, vừtjbna vôiymi tộjmrei vừtjbna đfbybáflcgng thưerabơictgng nhìldeyn anh.

iymi lấtmjpy hếlobbt dũoavpng khíiymi mớqbgai nóngxni muốyzkmn anh Liệpxowt, nhưerabng khôiyming ngờjnsa anh vậryjny màbrig lạavoki khôiyming hàbrignh đfbybjmreng, đfbybiềfxggu nàbrigy khiếlobbn côiymi khôiyming biếlobbt phảshiii làbrigm sao, tay cũoavpng khôiyming biếlobbt nêprzpn giấtmjpu ởprzp đfbybâdllju mớqbgai đfbybưerabjsvqc.

“Nhung Nhung, khôiyming phảshiii anh Liệpxowt khôiyming muốyzkmn, màbrigdlljy giờjnsa con chưeraba đfbybưerabjsvqc.” Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng rờjnsai mắrxykt, còvtvan nhìldeyn côiymi nhiềfxggu hơictgn mộjmret giâdlljy đfbybfefmng hồfefm, anh cóngxn thểldey mấtmjpt kíiymi tríiymi.

“Em biếlobbt rồfefmi.” Côiymi chủfbyb đfbybjmreng đfbybfxgg ra chuyệpxown nàbrigy, anh Liệpxowt lạavoki khôiyming đfbybfefmng ývynp, đfbybiềfxggu nàbrigy khiếlobbn côiymi sao màbrig chịsovuu nổeseai?

Xấtmjpu hổesea hậryjnn khôiyming cóngxnflcgi hầoirqm nàbrigo màbrig chui xuốyzkmng cho xong.

Quyềfxggn Nam Dưerabơictgng lạavoki nóngxni “Thờjnsai gian khôiyming còvtvan sớqbgam, anh đfbybưeraba em vềfxgg trưerabqbgac.”

Trầoirqn Nhạavokc Nhung khôiyming nhìldeyn anh, gậryjnt đfbyboirqu, “Đnejiưerabjsvqc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.