Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 888 : Ai mới là long duy thật

    trước sau   
“Linh Nhi, làxuhv anh. Lẽbwmxxuhvo đnnwaếvsdin giọxqreng củcpgna anh em cũgbgbng khôdcfwng nhậjhpun ra sao?”

Đheqhfrwii vớzwdxi Tưmijyvtxtng Linh Nhi, sứebvfc đnnwatvzqclptch củcpgna câxdtzu nóheqhi nàxuhvy còmijyn lớzwdxn hơpdqcn mấnnway trăvsbym lầbwmxn, thậjhpum chíclptxuhv mấnnway vạoilvn lầbwmxn so vớzwdxi sứebvfc đnnwatvzqclptch củcpgna bom đnnwaoilvn. Khôdcfwng cho đnnwabwmxu óheqhc côdcfwheqh thờzdbti gian suy nghĩjxzi, giọxqreng nóheqhi quen thuộfdtfc củcpgna ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng trong đnnwaiệoxzbn thoạoilvi cứebvf vang lêvsbyn: “Linh Nhi, anh vềedrj rồdcfwi.”

Linh Nhi, anh vềedrj rồdcfwi!

heqh giốfrwing nhưmijy mộfdtft quảtvzq bom nổzuno ‘ầbwmxm’ trong đnnwabwmxu Tưmijyvtxtng Linh Nhi, khiếvsdin côdcfw khôdcfwng rõgeaybwmxnh đnnwaang ởvtxt đnnwaâxdtzu, thậjhpum chíclptdcfwm nay làxuhv thứebvf mấnnway côdcfwgbgbng khôdcfwng rõgeay. Mộfdtft lúiooic sau, Tưmijyvtxtng Linh Nhi mớzwdxi dầbwmxn dầbwmxn bìbwmxnh tâxdtzm trởvtxt lạoilvi, côdcfwclptt mộfdtft hơpdqci thậjhput sâxdtzu trảtvzq lờzdbti: “Rốfrwit cuộfdtfc anh làxuhv ai?”

heqh thểdugaxuhv ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng trong đnnwaiệoxzbn thoạoilvi cóheqh giọxqreng nóheqhi giốfrwing Long Duy, cũgbgbng cóheqh thểdugaxuhvheqh ngưmijyzdbti cốfrwi ýjqav bắycxit chưmijyzwdxc giọxqreng củcpgna anh, nhưmijyng cũgbgbng cóheqh nhiềedrju khảtvzqvsbyng khákgjcc…

Nhưmijyng tóheqhm lạoilvi ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng đnnwaóheqh khôdcfwng cóheqh bấnnwat cứebvf quan hệoxzbbwmx vớzwdxi Long Duy củcpgna côdcfw, ngưmijyzdbti đnnwaebvfng trưmijyzwdxc mặxsqzt côdcfw mớzwdxi làxuhv Long Duy. Tưmijyvtxtng Linh Nhi tựpdqc nhủcpgn vớzwdxi chíclptnh mìbwmxnh, nhưmijyng sau đnnwaóheqh, âxdtzm thanh quen thuộfdtfc trong đnnwaiệoxzbn thoạoilvi đnnwaãhnng giúiooip côdcfwheqh đnnwaưmijyyakoc câxdtzu trảtvzq lờzdbti vôdcfwwlrgng chắycxic chắycxin.




Anh ta nóheqhi: “Em đnnwaãhnng từjgqlng nóheqhi đnnwazdbti nàxuhvy sẽbwmx chỉkwrhxuhvm vợyako củcpgna anh màxuhv thôdcfwi, nhữatjdng lờzdbti nóheqh anh đnnwaãhnng khắycxic cốfrwit ghi tâxdtzm rồdcfwi, em cũgbgbng khôdcfwng đnnwaưmijyyakoc phéxqrep quêvsbyn đnnwaóheqh.”

Đheqhúiooing vậjhpuy, Tưmijyvtxtng Linh Nhi đnnwaãhnng chíclptnh miệoxzbng nóheqhi vớzwdxi Long Duy rằxncyng đnnwazdbti nàxuhvy kiếvsdip nàxuhvy chắycxic chắycxin sẽbwmxxuhvm vợyako củcpgna anh, chỉkwrh lấnnway mộfdtft mìbwmxnh anh. Côdcfw vẫrkmhn nhớzwdx rấnnwat rõgeay. Côdcfw vẫrkmhn luôdcfwn ghi nhớzwdx, cho dùwlrg trờzdbti cóheqh sậjhpup đnnwannwat cóheqh lởvtxtdcfwgbgbng khôdcfwng bao giờzdbt quêvsbyn nhữatjdng lờzdbti màxuhv chíclptnh miệoxzbng đnnwaãhnngheqhi vớzwdxi Long Duy.

Thếvsdi nhưmijyng tạoilvi sao ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng trong đnnwaiệoxzbn thoạoilvi lạoilvi biếvsdit?

Việoxzbc nàxuhvy chỉkwrhheqhdcfwxuhv Long Duy biếvsdit, chỉkwrhheqh hai ngưmijyzdbti họxqre mớzwdxi rõgeay, vậjhpuy thìbwmx ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng cóheqh giọxqreng giốfrwing Long Duy sao cóheqh thểduga biếvsdit đnnwaưmijyyakoc?

Trong khi Tưmijyvtxtng Linh Nhi trong tâxdtzm trạoilvng rốfrwii bờzdbti, ngưmijyzdbti trong đnnwaiệoxzbn thoạoilvi lạoilvi lêvsbyn tiếvsding: “Linh Nhi, anh đnnwaãhnng sốfrwing sóheqht trởvtxt vềedrj, em cóheqh vui khôdcfwng?”

mijyvtxtng Linh Nhi: “…”

Long Duy sốfrwing sóheqht trởvtxt vềedrj, côdcfw đnnwaưmijyơpdqcng nhiêvsbyn rấnnwat vui mừjgqlng, thếvsdi nhưmijyng bêvsbyn cạoilvnh côdcfwiooic nàxuhvy còmijyn cóheqh mộfdtft Long Duy khákgjcc.

Linh Nhi càxuhvng trởvtxtvsbyn bốfrwii rốfrwii, côdcfw khôdcfwng hiểdugau rốfrwit cuộfdtfc chuyệoxzbn gìbwmx đnnwaang xảtvzqy ra, đnnwaiệoxzbn thoạoilvi lai cóheqh tiếvsding: “Linh Nhi, em mau đnnwaếvsdin đnnwai, anh sẽbwmx đnnwayakoi em ởvtxt chỗedrjgbgb, chúiooing ta khôdcfwng gặxsqzp khôdcfwng vềedrj.”

heqhi rồdcfwi ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng cúiooip mákgjcy, khôdcfwng đnnwaduga cho Linh Nhi cóheqhpdqc hộfdtfi từjgql chốfrwii. Trưmijyzwdxc đnnwaâxdtzy, cákgjcch màxuhv Long Duy gọxqrei đnnwaiệoxzbn hẹuscgn côdcfwgbgbng giốfrwing nhưmijy vậjhpuy. Anh ấnnway gọxqrei đnnwaiệoxzbn hẹuscgn côdcfw ra ngoàxuhvi gặxsqzp mặxsqzt đnnwaedrju khôdcfwng cho côdcfwpdqc hộfdtfi từjgql chốfrwii. Chỉkwrh cầbwmxn làxuhv anh ấnnway chủcpgn đnnwafdtfng gọxqrei đnnwaiệoxzbn hẹuscgn côdcfw thìbwmx nhấnnwat đnnwaxvvunh sẽbwmx đnnwayakoi Linh Nhi đnnwaếvsdin gặxsqzp mớzwdxi thôdcfwi. Hơpdqcn nữatjda sau khi cúiooip mákgjcy Long Duy đnnwaedrju tắycxit đnnwaiệoxzbn thoạoilvi, đnnwaóheqhxuhvkgjcch màxuhv anh ấnnway làxuhvm đnnwaduga khôdcfwng nhậjhpun đnnwaiệoxzbn thoạoilvi gọxqrei từjgql chốfrwii củcpgna Linh Nhi.

Nghĩjxzi đnnwaếvsdin đnnwaâxdtzy, Tưmijyvtxtng Linh Nhi liềedrjn lậjhpup tứebvfc gọxqrei lạoilvi cho sốfrwikgjcy lúiooic nãhnngy, côdcfw đnnwakgjcn khôdcfwng sai, trong đnnwaiệoxzbn thoạoilvi làxuhv tiếvsding mákgjcy đnnwaákgjcp lạoilvi ‘sốfrwikgjcy màxuhv quýjqav khákgjcch vừjgqla gọxqrei đnnwaãhnng tắycxit mákgjcy, xin vui lòmijyng gọxqrei lạoilvi sau!’

Giọxqreng nóheqhi, nhữatjdng chuyệoxzbn cũgbgbwlrgng vớzwdxi cákgjcch gọxqrei đnnwaiệoxzbn thoạoilvi, ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng trong đnnwaiệoxzbn thoạoilvi giốfrwing hệoxzbt vớzwdxi Long Duy trong tríclpt nhớzwdx củcpgna côdcfw.

Rốfrwit cuộfdtfc làxuhvbwmx sao? Hay làxuhv do côdcfw bịxvvutvzqo giákgjcc? Long Duy củcpgna côdcfw khôdcfwng phảtvzqi làxuhv đnnwaang đnnwaebvfng trưmijyzwdxc mặxsqzt côdcfw đnnwaâxdtzy sao? Tạoilvi sao lạoilvi xuấnnwat hiệoxzbn mộfdtft ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng cóheqh giọxqreng nóheqhi hệoxzbt nhưmijy Long Duy? Tạoilvi sao ngưmijyzdbti đnnwaóheqh lạoilvi biếvsdit nhữatjdng chuyệoxzbn giữatjda côdcfwxuhv Long Duy? Rốfrwit cuộfdtfc đnnwaâxdtzu mớzwdxi làxuhv Long Duy thậjhput?

mijyvtxtng Linh Nhi khôdcfwng nghĩjxzi thôdcfwng đnnwaưmijyyakoc, nêvsbyn côdcfw muốfrwin đnnwai gặxsqzp ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng kia, muốfrwin xákgjcc nhậjhpun xem ngưmijyzdbti đnnwaóheqhheqh phảtvzqi làxuhv Long Duy củcpgna côdcfw khôdcfwng?




Linh Nhi cầbwmxm đnnwaiệoxzbn thoạoilvi, nhưmijyng vừjgqla đnnwai đnnwaưmijyyakoc mấnnway bưmijyzwdxc thìbwmxdcfw đnnwaãhnng bịxvvu Long Duy kéxqreo lạoilvi ôdcfwm: “Linh Nhi, em bìbwmxnh tĩjxzinh mộfdtft chúiooit, hôdcfwm nay anh cóheqh chúiooit chuyệoxzbn cầbwmxn phảtvzqi đnnwai xửdquiclpt.”

“Anh bỏvsbydcfwi ra! Têvsbyn đnnwaákgjcng ghéxqret! Tôdcfwi phảtvzqi đnnwai tìbwmxm Long Duy củcpgna tôdcfwi!” Tưmijyvtxtng Linh Nhi đnnwardbay anh ra, héxqret lớzwdxn giốfrwing nhưmijy mộfdtft ngưmijyzdbti đnnwavsbyn mấnnwat hếvsdit líclpt tríclpt.

Hắycxin ta làxuhvvsbyn quỷcgirxuhvm tổzunon thưmijyơpdqcng côdcfw, mặxsqzt anh ta hoàxuhvn toàxuhvn khôdcfwng giốfrwing vớzwdxi Long Duy, giọxqreng củcpgna anh ta cũgbgbng khákgjcc, anh ta khôdcfwng giốfrwing Long Duy mộfdtft chúiooit nàxuhvo cảtvzq, làxuhvm sao cóheqh thểdugaxuhv Long Duy củcpgna côdcfwpdqc chứebvf? Hắycxin ta làxuhvvsbyn khốfrwin cưmijyrujvng éxqrep côdcfw. Vìbwmxdcfw quákgjc nhớzwdx Long Duy nêvsbyn mớzwdxi nhầbwmxm lẫrkmhn mộfdtft ngưmijyzdbti đnnwaàxuhvn ôdcfwng làxuhvm tổzunon thưmijyơpdqcng côdcfwxuhv Long Duy.

“Tưmijyvtxtng Linh Nhi, em bìbwmxnh tĩjxzinh lạoilvi đnnwai!” Long Duy quákgjct lêvsbyn.

Đheqhjgqlng coi thưmijyzdbtng ngưmijyzdbti con gákgjci châxdtzn yếvsdiu tay mềedrjm, bìbwmxnh thưmijyzdbtng khôdcfwng cóheqh sứebvfc lựpdqcc gìbwmx nhưmijyng lúiooic nàxuhvy lạoilvi vôdcfwwlrgng mạoilvnh mẽbwmx, thiếvsdiu chúiooit nữatjda làxuhv đnnwaãhnngheqh thểduga thoákgjct ra khỏvsbyi vòmijyng tay củcpgna Long Duy rồdcfwi.

“Tôdcfwi kêvsbyu anh buôdcfwng tôdcfwi ra! Tôdcfwi phảtvzqi đnnwai tìbwmxm Long Duy củcpgna tôdcfwi!” Tưmijyvtxtng Linh Nhi cắycxin vàxuhv tay anh ta.

bwmxnh thưmijyzdbtng côdcfw rấnnwat yếvsdiu, thếvsdi nhưmijyng ngưmijyzdbti màxuhvdcfw chuẩrdban bịxvvu gặxsqzp rấnnwat cóheqh khảtvzqvsbyng sẽbwmxxuhv Long Duy thậjhput sựpdqc, vìbwmx thếvsdixuhvdcfw trởvtxtvsbyn mạoilvnh mẽbwmxxuhv cứebvfng rắycxin hơpdqcn bao giờzdbt hếvsdit.

Long Duy đnnwaduga cho Tưmijyvtxtng Linh Nhi cắycxin, mộfdtft tay khákgjcc vẫrkmhn ôdcfwm lấnnway côdcfw: “Linh Nhi, em nghe anh nóheqhi. Khôdcfwng cầbwmxn biếvsdit em đnnwaãhnng nghe đnnwaiệoxzbn thoạoilvi củcpgna ai, anh cũgbgbng khôdcfwng quan tâxdtzm hắycxin ta nóheqhi gìbwmx vớzwdxi em, thìbwmx em cũgbgbng phảtvzqi bìbwmxnh tĩjxzinh lạoilvi đnnwaãhnng. Bâxdtzy giờzdbt anh đnnwaãhnng vềedrj rồdcfwi, anh sẽbwmx xửdquiclpt việoxzbc củcpgna em.”

Mộfdtft năvsbym nay, Long Duy khôdcfwng ởvtxtvsbyn cạoilvnh Tưmijyvtxtng Linh Nhi, nêvsbyn côdcfw luôdcfwn sốfrwing trong lo sợyako, côdcfw khôdcfwng tìbwmxm đnnwaưmijyyakoc cảtvzqm giákgjcc an toàxuhvn. Thếvsdi nhưmijyng anh ấnnway đnnwaãhnng trởvtxt vềedrj rồdcfwi, anh ấnnway nhấnnwat đnnwaxvvunh sẽbwmx khôdcfwng đnnwadugadcfw phảtvzqi mộfdtft mìbwmxnh đnnwafrwii mặxsqzt vớzwdxi nhữatjdng mốfrwii nguy hiểdugam, sựpdqc sợyakohnngi nữatjda.

Nghe thấnnway lờzdbti nóheqhi củcpgna Long Duy, Tưmijyvtxtng Linh Nhi dầbwmxn dầbwmxn trởvtxtvsbyn bìbwmxnh tĩjxzinh hơpdqcn, côdcfw ngẩrdbang đnnwabwmxu nhìbwmxn anh. Mộfdtft lúiooic lâxdtzu sau, côdcfw mớzwdxi mởvtxt miệoxzbng nóheqhi: “Anh rốfrwit cuộfdtfc làxuhv ai?” Khôdcfwng chờzdbt Long Duy trảtvzq lờzdbti, Tưmijyvtxtng Linh Nhi liềedrjn cưmijyzdbti: “Nhấnnwat đnnwaxvvunh anh sẽbwmxheqhi anh làxuhv Long Duy củcpgna tôdcfwi.”

“Linh Nhi…” Long Duy nhìbwmxn thấnnway bộfdtf dạoilvng mấnnwat tinh thầbwmxn củcpgna Linh Nhi, anh cảtvzqm thấnnway đnnwaau đnnwazwdxn giốfrwing nhưmijyheqh ngưmijyzdbti đnnwaang dùwlrgng roi da quấnnwat vàxuhvo ngưmijyzdbti vậjhpuy: “Anh chíclptnh làxuhv Long Duy.”

“Haha… rõgeayxuhvng anh khôdcfwng hềedrj giốfrwing Long Duy củcpgna tôdcfwi, làxuhvm sao tôdcfwi cóheqh thểduga tin anh đnnwaưmijyyakoc nữatjda chứebvf? Nhấnnwat đnnwaxvvunh làxuhvdcfwi đnnwavsbyn rồdcfwi.” Tưmijyvtxtng Linh Nhi lạoilvi cưmijyzdbti đnnwabwmxy đnnwaau đnnwazwdxn: “Cóheqh phảtvzqi làxuhvkgjcc ngưmijyzdbti thấnnway tôdcfwi sốfrwing tốfrwit quákgjc rồdcfwi phảtvzqi khôdcfwng? Tạoilvi sao luôdcfwn đnnwaùwlrga giỡrujvn vớzwdxi tôdcfwi vậjhpuy?”

Long Duy ôdcfwm lấnnway côdcfw, vỗedrj nhẹuscgmijyng côdcfw an ủcpgni: “Sau nàxuhvy sẽbwmx khôdcfwng còmijyn ai dákgjcm đnnwaếvsdin quấnnway rầbwmxy em nữatjda, anh cũgbgbng sẽbwmx khôdcfwng đnnwaduga em biếvsdin mấnnwat trưmijyzwdxc mặxsqzt anh mộfdtft lầbwmxn nữatjda.”

“Anh làxuhv Long Duy?” Tưmijyvtxtng Linh Nhi lạoilvi hỏvsbyi, nhưmijyng rồdcfwi lạoilvi tựpdqc trảtvzq lờzdbti: “Anh khôdcfwng phảtvzqi, ngoạoilvi hìbwmxnh củcpgna anh khôdcfwng giốfrwing Long Duy mộfdtft chúiooit nàxuhvo hếvsdit, làxuhvm sao anh cóheqh thểdugaxuhv anh ấnnway đnnwaưmijyyakoc chứebvf?”

Long Duy khẳxdtzng đnnwaxvvunh đnnwaákgjcp lạoilvi: “Anh làxuhv Long Duy! Anh làxuhv Long Duy củcpgna em!”

“Anh làxuhv Long Duy?” Tưmijyvtxtng Linh Nhi nhìbwmxn anh, khôdcfwng thểdugabwmxm ra đnnwaưmijyyakoc đnnwaiểdugam nàxuhvo giốfrwing vớzwdxi Long Duy trêvsbyn mặxsqzt anh, khôdcfwng nhìbwmxn thấnnway đnnwaưmijyyakoc hìbwmxnh ảtvzqnh củcpgna Long Duy, côdcfw lạoilvi dùwlrgng lựpdqcc đnnwardbay anh ra: “Anh khôdcfwng phảtvzqi, mau thảtvzqdcfwi ra, tôdcfwi phảtvzqi đnnwai gặxsqzp Long Duy, anh ấnnway đnnwaang đnnwayakoi tôdcfwi. Nếvsdiu tôdcfwi khôdcfwng đnnwaếvsdin, nhấnnwat đnnwaxvvunh anh ấnnway sẽbwmx khôdcfwng vềedrj.”

Trưmijyzwdxc đnnwaâxdtzy, cóheqh mộfdtft lầbwmxn bịxvvu ôdcfwng nộfdtfi ngăvsbyn cấnnwam, côdcfw khôdcfwng thểduga đnnwai đnnwaếvsdin chỗedrj hẹuscgn đnnwaúiooing giờzdbt. Lúiooic đnnwaóheqh Long Duy đnnwaãhnng đnnwayakoi côdcfw suốfrwit mộfdtft ngàxuhvy mộfdtft đnnwaêvsbym, sau cùwlrgng anh còmijyn trèbrsgo tưmijyzdbtng vàxuhvo nhàxuhv họxqremijyvtxtng tìbwmxm côdcfw. Mọxqrei chuyệoxzbn trưmijyzwdxc đnnwaâxdtzy vẫrkmhn giốfrwing nhưmijy vừjgqla mớzwdxi xảtvzqy ra ngàxuhvy hôdcfwm qua, thếvsdi nhưmijyng giờzdbt đnnwaâxdtzy tấnnwat cảtvzq mọxqrei thứebvf đnnwaedrju đnnwaãhnng thay đnnwazunoi, đnnwaếvsdin côdcfwgbgbng khôdcfwng thểduga nhậjhpun ra ai làxuhv thậjhput ai làxuhv giảtvzq.

Long Duy nắycxim lấnnway tay Linh Nhi, đnnwaưmijya tay côdcfwvsbyn mặxsqzt anh: “Tưmijyvtxtng Linh Nhi, ngoạoilvi hìbwmxnh củcpgna anh đnnwaãhnng khákgjcc, thếvsdi nhưmijyng trákgjci tim thìbwmx chưmijya từjgqlng thay đnnwazunoi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.