Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 886 : Tình yêu của người đàn ông đối với phụ nữ

    trước sau   
Chưttuva làrwjcm rõzsiy vấyczbn đgdpiesaomyjjn khoămyjjn nàrwjcy, Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung vẫrldjn chưttuva yêrwjcn tâftnbm đgdpiưttuvsjgoc.

Nghe đgdpiưttuvsjgoc câftnbu hỏnjeji củqwzna côsqgn, Quyềesaon Nam Dưttuvơfwrnng thấyczbp giọwoumng bậxplbt cưttuvqwzni.

Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung mípmnbm môsqgni: "Anh cưttuvqwzni cávsqni gìwoum?"

Vấyczbn đgdpiesaosqgn hỏnjeji buồfoorn cưttuvqwzni vậxplby sao?

Anh cóuugb thểzsiy nghiêrwjcm túirsyc mộtfhvt chúirsyt khôsqgnng?

Quyềesaon Nam Dưttuvơfwrnng lạnjeji ôsqgnm côsqgnrwjco lòxeymng hôsqgnn mộtfhvt cávsqni, cưttuvqwzni nóuugbi: "Anh cũppging đgdpiãakvrsqgnn em nhưttuvrwjcy thếftvb rồfoori, vậxplby em nóuugbi xem anh thípmnbch ai? Em nóuugbi xem anh thípmnbch em theo kiểzsiyu nàrwjco?"




Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung rầvoxsu rĩqryeuugbi: "Anh khôsqgnng nóuugbi, làrwjcm sao em biếftvbt đgdpiưttuvsjgoc."

Quyềesaon Nam Dưttuvơfwrnng mộtfhvt tay nắbtlxm tay côsqgn, mộtfhvt tay vékgpon tóuugbc rốrhahi trêrwjcn trávsqnn côsqgnuugbi: "Côsqgnvsqni ngốrhahc củqwzna anh, anh khôsqgnng thípmnbch em."

Anh khôsqgnng thípmnbch côsqgn!

Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung bắbtlxt đgdpivoxsu lo lắbtlxng, côsqgn nhưttuvfwrni vàrwjco hầvoxsm bămyjjng, nhưttuvng sau đgdpióuugb lạnjeji nghe đgdpiưttuvsjgoc anh nóuugbi: "Anh khôsqgnng thípmnbch em nhưttuvng anh yêrwjcu em."

Anh yêrwjcu côsqgn?

Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung chỉppgi ngâftnby ngốrhahc nhìwoumn anh, anh lạnjeji nóuugbi tiếftvbp: "Anh yêrwjcu em! Yêrwjcu em củqwzna hiệnzdon tạnjeji, yêrwjcu ngưttuvqwzni con gávsqni đgdpiang đgdpiaqaang trưttuvjqphc mặiejut anh. Làrwjc loạnjeji tìwoumnh yêrwjcu giữcmgsa ngưttuvqwzni đgdpiàrwjcn ôsqgnng vàrwjc ngưttuvqwzni phụakvr nữcmgs."

rwjc kiểzsiyu tìwoumnh yêrwjcu củqwzna ngưttuvqwzni đgdpiàrwjcn ôsqgnng đgdpirhahi vớjqphi phụakvr nữcmgs chứaqaa khôsqgnng phảlbehi tìwoumnh yêrwjcu củqwzna mộtfhvt ngưttuvqwzni anh trai đgdpirhahi vớjqphi em gávsqni giốrhahng nhưttuvsqgnttuvxplbng.

Niềesaom vui từgdpi từgdpi hiệnzdon lêrwjcn trêrwjcn khuôsqgnn mặiejut củqwzna Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung, côsqgn cong khóuugbe miệnzdong mỉppgim cưttuvqwzni.

sqgn muốrhahn hékgpot lêrwjcn thậxplbt to, nóuugbi cho mọwoumi ngưttuvqwzni biếftvbt, tìwoumnh yêrwjcu củqwzna côsqgnrwjcnh cho anh Liệnzdot cuốrhahi cùqryeng đgdpiãakvr đgdpiưttuvsjgoc đgdpiávsqnp lạnjeji rồfoori.

irsyc côsqgnttuvqwzni rộtfhvrwjcn nhìwoumn rấyczbt đgdpiftvbp, lôsqgnng mi cong cong, ávsqnnh mắbtlxt sávsqnng rỡckzv nhưttuv bầvoxsu trờqwzni đgdpivoxsy sao.

Trong mắbtlxt Quyềesaon Nam Dưttuvơfwrnng, trêrwjcn thếftvb giớjqphi nàrwjcy vẫrldjn chưttuva cóuugb ngưttuvqwzni nàrwjco khi cưttuvqwzni lêrwjcn lạnjeji đgdpiftvbp nhưttuv Nhung Nhung, nụakvrttuvqwzni củqwzna côsqgnttuvqwznng nhưttuvrwjcm cho mọwoumi thứaqaa lu mờqwzn.

Quyềesaon Nam Dưttuvơfwrnng xoa đgdpivoxsu côsqgn, sau đgdpióuugb lạnjeji hôsqgnn lêrwjcn trávsqnn côsqgn: "Côsqgnvsqni ngốrhahc củqwzna anh, em đgdpiãakvr hiểzsiyu rõzsiy chưttuva?"

Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung đgdpinjej mặiejut cúirsyi đgdpivoxsu, giốrhahng mộtfhvt đgdpiaqaaa békgporwjcm sai chuyệnzdon, nhỏnjej giọwoumng nóuugbi: "Anh Liệnzdot, em hiểzsiyu rồfoori. Sau nàrwjcy em sẽmmoa khôsqgnng phạnjejm phảlbehi lỗppgii giốrhahng nhưttuv vậxplby nữcmgsa."




Quyềesaon Nam Dưttuvơfwrnng ôsqgnm côsqgnrwjco lòxeymng, nhẹftvb nhàrwjcng vỗppgittuvng côsqgnuugbi: "Ừcipxm, ngoan!"

Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung tựmkgia đgdpivoxsu vàrwjco lòxeymng anh, cọwoum tớjqphi cọwoum lui trong ngựmkgic anh.

Vẫrldjn làrwjc lồfoorng ngựmkgic củqwzna anh Liệnzdot ấyczbm ávsqnp nhấyczbt, dựmkgia vàrwjco lòxeymng anh cho dùqryettuva gióuugbuugb lớjqphn hơfwrnn nữcmgsa tựmkgia hồfoorppging chẳppging đgdpiávsqnng nhắbtlxc tớjqphi nữcmgsa.

Gióuugb vẫrldjn đgdpiang thổrwjci, tuyếftvbt rơfwrni càrwjcng lúirsyc càrwjcng nhiềesaou nhưttuvng trong thếftvb giớjqphi củqwzna Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung đgdpiãakvr khôsqgnng còxeymn gióuugb tuyếftvbt, chỉppgiuugb ávsqnnh nắbtlxng rựmkgic rỡckzvrwjc anh Liệnzdot yêrwjcu thưttuvơfwrnng côsqgn nhấyczbt màrwjc thôsqgni.

Trầvoxsn Dậxplbn Trạnjejch lạnjeji trơfwrn mắbtlxt nhìwoumn Trầvoxsn Nhạnjejc Nhung bịgbog Quyềesaon Nam Dưttuvơfwrnng mang đgdpii mộtfhvt lầvoxsn nữcmgsa, anh ta vẫrldjn cứaqaa siếftvbt chặiejut nắbtlxm đgdpiyczbm, chặiejut đgdpiếftvbn mứaqaac gâftnbn xanh nổrwjci lêrwjcn trêrwjcn mu bàrwjcn tay.

Khôsqgnng còxeymn bao lâftnbu nữcmgsa.

*

rwjcn ngoàrwjci tuyếftvbt lớjqphn đgdpivoxsy trờqwzni, bêrwjcn trong phòxeymng mởxplbxeymttuvxplbi nhiệnzdot đgdpitfhv rấyczbt cao, cho dùqrye mặiejuc ávsqno mỏnjejng đgdpii lạnjeji trong phòxeymng cũppging khôsqgnng cảlbehm thấyczby lạnjejnh lẽmmoao.

ttuvxplbng Linh Nhi mặiejuc bộtfhv đgdpifoorxplb nhàrwjcrwjcu trắbtlxng xanh, tay côsqgn cầvoxsm távsqnch tràrwjcuugbng, côsqgn nhẹftvb nhàrwjcng gõzsiy cửlbeha phòxeymng làrwjcm việnzdoc củqwzna Long Duy, gõzsiy mộtfhvt lầvoxsn, hai lầvoxsn, ba lầvoxsn rốrhaht cuộtfhvc cũppging nghe đgdpiưttuvsjgoc anh ta nóuugbi: "Vàrwjco đgdpii."

Sau khi nghe đgdpiưttuvsjgoc lờqwzni củqwzna anh, côsqgn mớjqphi đgdpifwrny cửlbeha, cầvoxsm theo távsqnch tràrwjcuugbng đgdpii vàrwjco rồfoori dèsjgo dặiejut đgdpii vềesao phípmnba bàrwjcn làrwjcm việnzdoc củqwzna Long Duy.

sqgn đgdpii cựmkgic nhẹftvb, khôsqgnng dávsqnm phávsqnt ra, chỉppgi sợsjgo mộtfhvt âftnbm thanh nhỏnjejppging sẽmmoarwjcm ảlbehnh hưttuvxplbng đgdpiếftvbn côsqgnng việnzdoc củqwzna Long Duy.

Long Duy tạnjejm dừgdping côsqgnng việnzdoc lạnjeji, ngẩfwrnng đgdpivoxsu nhìwoumn côsqgn, nhìwoumn dávsqnng vẻuugb cẩfwrnn thậxplbn từgdping típmnb củqwzna côsqgn, khôsqgnng khỏnjeji nhípmnbu màrwjcy nóuugbi: "Em vẫrldjn còxeymn sợsjgo anh?"

Nghe lờqwzni anh nóuugbi, bàrwjcn tay đgdpiưttuva távsqnch tràrwjc củqwzna Tưttuvxplbng Linh Nhi hơfwrni run lêrwjcn, távsqnch tràrwjc trong tay suýcmgst chúirsyt nữcmgsa rớjqpht xuốrhahng đgdpiyczbt, nhưttuvng côsqgn cốrhahrwjcm ra vẻuugb trấyczbn tĩqryenh phủqwzn nhậxplbn nóuugbi: "Sao lạnjeji thếftvb đgdpiưttuvsjgoc?"




sqgnppging khôsqgnng dávsqnm nhìwoumn thẳppging vàrwjco anh. Lúirsyc anh nhìwoumn côsqgn, côsqgn luôsqgnn trốrhahn trávsqnnh, khôsqgnng dávsqnm nhìwoumn thẳppging vàrwjco mắbtlxt anh. Chỉppgi nhâftnbn lúirsyc anh khôsqgnng chúirsy ýcmgs, côsqgn mớjqphi lặiejung lẽmmoa đgdpiávsqnnh giávsqn anh.

Nhữcmgsng chuyệnzdon nàrwjcy Long Duy đgdpiesaou biếftvbt, nhưttuvng anh khôsqgnng vạnjejch trầvoxsn côsqgn.

Anh đgdpiãakvrrwjcm tổrwjcn thưttuvơfwrnng côsqgn nhưttuv vậxplby, côsqgn sợsjgo anh cũppging làrwjc chuyệnzdon bìwoumnh thưttuvqwznng, chỉppgirwjc anh vẫrldjn khôsqgnng nhịgbogn đgdpiưttuvsjgoc muốrhahn đgdpiếftvbn gầvoxsn côsqgn, muốrhahn ôsqgnm côsqgnrwjco lòxeymng, muốrhahn dùqryeng cávsqnch mãakvrnh liệnzdot nhấyczbt, thâftnbn mậxplbt nhấyczbt đgdpizsiyuugb đgdpiưttuvsjgoc côsqgn.

irsyc Tưttuvxplbng Linh Nhi đgdpiưttuva távsqnch tràrwjc đgdpiếftvbn, Long Duy muốrhahn nắbtlxm tay côsqgn. Nhưttuvng anh vừgdpia đgdpiakvrng đgdpiếftvbn ngóuugbn tay củqwzna côsqgn, côsqgn đgdpiãakvr bịgbog dọwouma sợsjgo đgdpiếftvbn mứaqaac rụakvrt tay lạnjeji, lắbtlxp ba lắbtlxp bắbtlxp nóuugbi: "Long Duy, em, em… Em khôsqgnng phảlbehi..."

"Nhi, anh xin lỗppgii!" Anh biếftvbt rấyczbt rõzsiy trong lòxeymng côsqgn vẫrldjn còxeymn đgdpiang sợsjgo anh, vôsqgnqryeng khávsqnng cựmkgi tiếftvbp xúirsyc vớjqphi anh. Anh khôsqgnng nêrwjcn vộtfhvi vàrwjcng tiếftvbp xúirsyc vớjqphi côsqgn.

Trong lòxeymng côsqgn vốrhahn khôsqgnng khávsqnng cựmkgi sựmkgi đgdpiakvrng chạnjejm củqwzna anh, nhưttuvng phảlbehn ứaqaang cơfwrn thểzsiy lạnjeji mạnjejnh, chỉppgi cầvoxsn anh ta vừgdpia ôsqgnm côsqgn, côsqgn đgdpiãakvr bịgbog dọwouma run rẩfwrny.

Nghe đgdpiưttuvsjgoc câftnbu xin lỗppgii củqwzna củqwzna anh, côsqgnppging khôsqgnng biếftvbt phảlbehi trảlbeh lờqwzni lạnjeji thếftvbrwjco, chỉppgiirsyi đgdpivoxsu im lặiejung.

"Em đgdpii làrwjcm việnzdoc củqwzna em đgdpii, khôsqgnng cầvoxsn phảlbehi đgdpiiejuc biệnzdot bưttuvng tràrwjcuugbt nưttuvjqphc cho anh đgdpiâftnbu." Côsqgn sợsjgoakvri chuyệnzdon anh chạnjejm vàrwjco côsqgn, anh cũppging khôsqgnng ékgpop buộtfhvc, quảlbeh đgdpibtlxng anh tựmkgi trồfoorng nêrwjcn bâftnby giờqwzn anh phảlbehi tựmkgivsqnnh lấyczby.

"Em..."

"Sao thếftvb?"

"Em đgdpiípmnbch thâftnbn xuốrhahng bếftvbp làrwjcm móuugbn ămyjjn, anh cóuugb muốrhahn ămyjjn thửlbehqryeng vớjqphi em khôsqgnng?" Côsqgn nhìwoumn anh, cẩfwrnn thậxplbn hỏnjeji, chỉppgi sợsjgo anhgiậxplbn côsqgnrwjc từgdpi chốrhahi "Đvoxsưttuvsjgoc." Long Duy gậxplbt đgdpivoxsu: "Em ra trưttuvjqphc đgdpii, anh làrwjcm xong việnzdoc nàrwjcy rồfoori ra ngay."

sqgn đgdpiaqaang im khôsqgnng nhúirsyc nhípmnbch.

Long Duy tạnjejm gávsqnc lạnjeji việnzdoc, đgdpiaqaang dậxplby nóuugbi: "Đvoxsi thôsqgni, anh cùqryeng ra vớjqphi em."




Anh đgdpii vềesao phípmnba côsqgn, côsqgn lậxplbp tứaqaac giữcmgs khoảlbehng cávsqnch vớjqphi anh.

zsiyrwjcng côsqgn muốrhahn đgdpiếftvbn gầvoxsn anh, nhưttuvng lạnjeji khôsqgnng kiểzsiym soávsqnt đgdpiưttuvsjgoc việnzdoc bàrwjci xípmnbch anh. Cảlbehm giávsqnc nàrwjcy khiếftvbn Tưttuvxplbng Linh Nhi vôsqgnqryeng mâftnbu thuẫrldjn, nhấyczbt thờqwzni khôsqgnng thay đgdpirwjci đgdpiưttuvsjgoc.

Bọwoumn họwoum đgdpiãakvr từgdping làrwjc hai ngưttuvqwzni yêrwjcu nhau thắbtlxm thiếftvbt nhấyczbt, nhưttuv hai màrwjc mộtfhvt, từgdping say đgdpibtlxm nhưttuv thếftvb, màrwjcftnby giờqwzn...

ttuvxplbng Linh Nhi đgdpiang suy nghĩqrye đgdpitfhvt nhiêrwjcn tay côsqgn bịgbog anh nămyjj́m chămyjj̣t, Tưttuvxplbng Linh Nhi muốrhahn rúirsyt tay ra theo bảlbehn nămyjjng, nhưttuvng lạnjeji lưttuvu luyếftvbn đgdpitfhvyczbm trong lòxeymng bàrwjcn tay anh, khôsqgnng nỡckzvirsyt tay vềesao, muốrhahn đgdpizsiy anh nắbtlxm chặiejut tay côsqgn cứaqaa đgdpii nhưttuv thếftvb.

"Nhi..." Long Duy nặiejung nềesao gọwoumi têrwjcn côsqgn.

"Hảlbeh?" Nghe anh gọwoumi têrwjcn, côsqgnfwrni nghiêrwjcng đgdpivoxsu nhìwoumn anh, nóuugbi:"Sao vậxplby?"

Long Duy đgdpiaqaang lạnjeji giơfwrn tay lêrwjcn muốrhahn xoa đgdpivoxsu côsqgn, lúirsyc sắbtlxp chạnjejm đgdpiếftvbn tóuugbc côsqgn, anh lạnjeji dừgdping lạnjeji.

Anh cưttuvqwzni khổrwjcuugbi: "Đvoxsi thôsqgni, đgdpii ămyjjn cơfwrnm."

ttuvxplbng Linh Nhi gậxplbt đgdpivoxsu nóuugbi: "Vâftnbng."

Tay củqwzna côsqgn đgdpiưttuvsjgoc anh nắbtlxm chặiejut, giốrhahng nhưttuv anh đgdpiang nắbtlxm lấyczby thứaqaa quýcmgs giávsqn quan trọwoumng nhấyczbt.

sqgn đgdpiãakvr từgdping làrwjc quýcmgs giávsqn quan trọwoumng nhấyczbt vớjqphi anh, làrwjc thứaqaa anh ngậxplbm trong miệnzdong sợsjgo tan, cầvoxsm trong tay sợsjgo vỡckzv.

Nghĩqrye vậxplby, cơfwrn thểzsiy củqwzna Tưttuvxplbng Linh Nhi thảlbeh lỏnjejng hơfwrnn nhiềesaou, trávsqni tim côsqgn dầvoxsn tiếftvbn gầvoxsn anh hơfwrnn.

Bởxplbi vìwoum hiểzsiyu lầvoxsm, anh từgdping làrwjcm tổrwjcn thưttuvơfwrnng côsqgn, nhưttuvng nhữcmgsng tổrwjcn thưttuvơfwrnng đgdpióuugb lạnjeji chẳppging làrwjcwoum so vớjqphi việnzdoc mấyczbt anh.

sqgn lạnjeji nóuugbi:"Em cóuugbrwjcm móuugbn thịgbogt kho tàrwjcu màrwjc anh thípmnbch ămyjjn nhấyczbt."

Anh ta nóuugbi: "Em vẫrldjn nhớjqph sao?"

ttuvxplbng Linh Nhi gậxplbt đgdpivoxsu: "Đvoxsưttuvơfwrnng nhiêrwjcn. Chỉppgirwjc em vẫrldjn chưttuva họwoumc đgdpiưttuvsjgoc. Hy vọwoumng anh đgdpigdping chêrwjcrwjci nấyczbu nưttuvjqphng củqwzna em nhékgpo."

Long Duy mỉppgim cưttuvqwzni: "Sao lạnjeji thếftvb đgdpiưttuvsjgoc? Cho dùqrye thứaqaac ămyjjn em làrwjcm làrwjc thuốrhahc đgdpitfhvc, anh cũppging sẽmmoa khôsqgnng do dựmkgirwjc ămyjjn hếftvbt."

Nghe anh nóuugbi thếftvb, vẻuugb mặiejut Tưttuvxplbng Linh Nhi hơfwrni thay đgdpirwjci, côsqgnirsyt tay mìwoumnh khỏnjeji tay anh, vộtfhvi vàrwjcng lùqryei vềesao sau hai bưttuvjqphc kékgpoo dàrwjci khoảlbehng cávsqnch vớjqphi anh.

"Em sao thếftvb?" Long Duy còxeymn chưttuva ýcmgs thứaqaac đgdpiưttuvsjgoc mìwoumnh đgdpiãakvruugbi sai.

"Em sẽmmoa khôsqgnng! Sao em làrwjcm tổrwjcn thưttuvơfwrnng anh đgdpiưttuvsjgoc chứaqaa?" Tưttuvxplbng Linh Nhi lắbtlxc đgdpivoxsu, mắbtlxt ngâftnbn ngấyczbn nưttuvjqphc, nóuugbi: "Em mãakvri mãakvri cũppging sẽmmoa khôsqgnng làrwjcm nhưttuv vậxplby!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.