Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 854 : Tôi hận anh

    trước sau   
“Hừgdqs, vậlkhfy anh cówton thểatjw đhpnli rồlsdyi. Ởnxak đhpnlârqqoy khôsgsing hoan nghêfpeqnh anh, chịitzt Linh Nhi cũnqjgng sẽkyze khôsgsing muốuhhhn gặfpeqp anh.” Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung nówtoni.

Nếtnsvu nhưefgz Long Duy thựdjonc sựdjonbljx chuyệxgptn nàhuwpy màhuwp khôsgsing muốuhhhn gặfpeqp chịitzt Linh Nhi, vậlkhfy thìbljxsgsi sẽkyze cốuhhh gắwxrtng khuyêfpeqn chịitzt Linh Nhi rờkyzei xa ngưefgzkyzei đhpnlàhuwpn ôsgsing nàhuwpy, bởhpimi vìbljx ngưefgzkyzei đhpnlàhuwpn ôsgsing nhưefgz vậlkhfy khôsgsing xứnwtkng đhpnlávpqxng vớmouvi tìbljxnh yêfpequ hếtnsvt lòskdeng củmrfka mộxgptt ngưefgzkyzei phụzpec nữtnsv.

“Vừgdqsa hay tôsgsii cũnqjgng khôsgsing muốuhhhn gặfpeqp côsgsioodly.”, Sau khi buôsgsing ra nhữtnsvng lờkyzei trávpqxi vớmouvi lòskdeng, Long Duy nắwxrtm tay lạukyri, quay ngưefgzkyzei bưefgzmouvc đhpnli.

Nhìbljxn anh ta đhpnli đhpnlếtnsvn cửfpeqa, nhìbljxn thấoodly anh ta sắwxrtp giữtnsv tay nắwxrtm cửfpeqa đhpnlatjw mởhpim cửfpeqa, Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung thézjlut lêfpeqn: “Long Duy, anh làhuwp kẻespwnxakn nhávpqxt! Anh làhuwp ngưefgzkyzei đhpnlàhuwpn ôsgsing vôsgsi trávpqxch nhiệxgptm! Đnldelsdynxakn!”

rqqou nówtoni củmrfka Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung khiếtnsvn cho bưefgzmouvc chârqqon củmrfka Long Duy khẽkyze dừgdqsng lạukyri, nhưefgzng anh khôsgsing dừgdqsng hẳcdeln. Anh vẫhpimn tiếtnsvn vềnqjg phíwgkia trưefgzmouvc, đhpnlưefgza tay ra nắwxrtm lấoodly tay nắwxrtm cửfpeqa.

Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung lạukyri thézjlut lêfpeqn: “Mộxgptt ngưefgzkyzei phụzpec nữtnsvfpequ anh nhiềnqjgu nhưefgz thếtnsv, yêfpequ anh đhpnlếtnsvn nỗcpzri nhiềnqjgu lầqbrkn làhuwpm trávpqxi lờkyzei bềnqjg trêfpeqn, suýukuct chúyoovt nữtnsva thìbljx mấoodlt mạukyrng rồlsdyi. Anh lạukyri vìbljx chuyệxgptn chịitztoodly bịitzt ngưefgzkyzei đhpnlàhuwpn ôsgsing khávpqxc ézjlup buộxgptc làhuwpm nhữtnsvng việxgptc chịitztoodly khôsgsing muốuhhhn làhuwpm màhuwp ghézjlut bỏdjonhuwp nghĩuytv chịitztoodly dơhpnl bẩatjwn.”




Long Duy mởhpim miệxgptng, chưefgza kịitztp nówtoni thìbljx Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung ngắwxrtt lờkyzei anh: “Long Duy, tôsgsii nówtoni cho anh biếtnsvt, ngưefgzkyzei đhpnlàhuwpn ôsgsing nhưefgz anh khôsgsing nêfpeqn cówton đhpnlưefgztnsvc tìbljxnh yêfpequ củmrfka ngưefgzkyzei phụzpec nữtnsv. Anh cúyoovt đhpnli, đhpnli càhuwpng xa càhuwpng tốuhhht, đhpnlgdqsng xuấoodlt hiệxgptn trưefgzmouvc mặfpeqt Linh Nhi, nhưefgz vậlkhfy sẽkyze khôsgsing ai làhuwpm tổaejzn thưefgzơhpnlng chịitztoodly nữtnsva.”

Bởhpimi vìbljx muốuhhhn nhanh chówtonng nówtoni cho xong trưefgzmouvc khi Long Duy đhpnli ra ngoàhuwpi, tốuhhhc đhpnlxgptwtoni củmrfka Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung rấoodlt nhanh. Tuy nhiêfpeqn, anh vẫhpimn đhpnlnxakc rõfeld từgdqsng chữtnsv, từgdqsng chữtnsv từgdqsng chữtnsv mộxgptt truyềnqjgn vàhuwpo tai Long Duy mộxgptt cávpqxch rõfeldhuwpng.

Thấoodly Long Duy cầqbrkm tay nắwxrtm cửfpeqa chậlkhfm chạukyrp, Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung dưefgzkyzeng nhưefgz nhìbljxn thấoodly cówton thểatjw xoay chuyểatjwn, lạukyri nówtoni: “Anh đhpnli đhpnli, dùdunt sao chịitzt Linh Nhi cũnqjgng đhpnlãhbgb mấoodlt đhpnli ngưefgzkyzei đhpnlàhuwpn ôsgsing chịitztfpequ nhấoodlt, chịitztnqjgng coi nhưefgzhuwp anh đhpnlãhbgb chếtnsvt. Nhưefgzng từgdqs giờkyze trởhpim đhpnli, tôsgsii sẽkyze khuyêfpeqn nhủmrfk chịitzt phấoodln chấoodln lêfpeqn, khôsgsing nêfpeqn vìbljx mộxgptt ngưefgzkyzei đhpnlàhuwpn ôsgsing khôsgsing xứnwtkng đhpnlávpqxng màhuwp đhpnlau lòskdeng rơhpnli lệxgpt, bởhpimi vìbljx đhpnliềnqjgu đhpnlówtonhuwp khôsgsing đhpnlávpqxng.”

“Ngưefgzkyzei phụzpec nữtnsv tựdjon cho mìbljxnh làhuwp đhpnlúyoovng, côsgsi hiểatjwu cávpqxi gìbljx?” Long Duy quay lạukyri, nhìbljxn Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung, lạukyrnh lùduntng nówtoni: “Côsgsi khôsgsing biếtnsvt gìbljx cảtgpu, côsgsi lấoodly tưefgzvpqxch gìbljxhuwpzjlut lêfpeqn ởhpim đhpnlârqqoy? Tôsgsii khôsgsing xứnwtkng đhpnlávpqxng đhpnlatjwsgsioodly đhpnltnsvi tôsgsii, vậlkhfy thìbljxsgsioodly cówton đhpnlávpqxng đhpnlatjwsgsii đhpnluhhhi xửfpeq tốuhhht vớmouvi côsgsioodly khôsgsing?”

“Vârqqong! Anh nówtoni rấoodlt đhpnlúyoovng, tôsgsii khôsgsing biếtnsvt gìbljx cảtgpu” Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung gậlkhft đhpnlqbrku thừgdqsa nhậlkhfn, nhưefgzng côsgsi nhanh chówtonng chuyểatjwn đhpnlnqjghuwpi cârqqou chuyệxgptn: “Tôsgsii khôsgsing biếtnsvt trong lòskdeng anh cówton chịitzt Linh Nhi hay khôsgsing, nhưefgzng tôsgsii biếtnsvt rằnleqng trong lòskdeng chịitztoodly chỉdseqwton anh màhuwp thôsgsii.”

“Năukyrm nay, anh khôsgsing biếtnsvt rằnleqng chịitztoodly đhpnlãhbgbbljx anh màhuwp phảtgpui chịitztu biếtnsvt bao đhpnlau khổaejz. Cũnqjgng trong năukyrm nay, chịitztoodly bịitzt gia đhpnlìbljxnh sửfpeq dụzpecng nhưefgz mộxgptt quârqqon tốuhhht trêfpeqn bàhuwpn cờkyze đhpnlatjw lợtnsvi dụzpecng, đhpnlíwgkinh hôsgsin vớmouvi anh Liệxgptt, tấoodlt cảtgpuhuwpbljx anh, anh đhpnlnqjgu khôsgsing biếtnsvt. Suy cho cùduntng, anh mớmouvi làhuwp ngưefgzkyzei khôsgsing biếtnsvt gìbljx cảtgpu!”

Long Duy: “...”

Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung: “Anh khôsgsing hềnqjg biếtnsvt rằnleqng, khi anh khôsgsing ởhpim đhpnlârqqoy, chịitzt Linh Nhi sốuhhhng nhưefgz mộxgptt cávpqxi xávpqxc khôsgsing hồlsdyn. Hừgdqs...giờkyze đhpnlârqqoy anh vìbljx chuyệxgptn chịitztoodly bịitzt ngưefgzkyzei khávpqxc cưefgzdjonng ézjlup, ngay cảtgpu gặfpeqp mặfpeqt anh cũnqjgng khôsgsing muốuhhhn gặfpeqp. Anh nghĩuytvhuwp chịitzt muốuhhhn bịitzt ngưefgzkyzei khávpqxc cưefgzdjonng ézjlup sao? Chịitztoodly còskden ghêfpeq tởhpimm hơhpnln anh!”

Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung càhuwpng nówtoni càhuwpng tứnwtkc giậlkhfn, côsgsi nắwxrtm chặfpeqt tay, hậlkhfn khôsgsing thểatjwduntng mấoodly nắwxrtm đhpnloodlm, đhpnloodlm chếtnsvt ngưefgzkyzei đhpnlàhuwpn ôsgsing hènxakn hạukyrhuwpy.

Chịitzt Linh Nhi vìbljx anh ta màhuwp phảtgpui chịitztu biếtnsvt bao đhpnlau khổaejz, anh ta dựdjona vàhuwpo đhpnlârqqou? Anh ta lấoodly tưefgzvpqxch gìbljx ghézjlut bỏdjon chịitzt Linh Nhi?

“Tôsgsii khôsgsing...” Long Duy trong tiềnqjgm thứnwtkc muốuhhhn giảtgpui thíwgkich, nhưefgzng anh khôsgsing biếtnsvt nêfpeqn giảtgpui thíwgkich nhưefgz thếtnsvhuwpo.

“Anh khôsgsing phảtgpui làhuwp mộxgptt kẻespwnxakn nhávpqxt sao? Anh khôsgsing phảtgpui làhuwp mộxgptt ngưefgzkyzei vôsgsi trávpqxch nhiệxgptm àhuwp? Khôsgsing phảtgpui anh ruồlsdyng bỏdjon chịitztoodly đhpnlúyoovng khôsgsing?” Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung nówtoni liềnqjgn hai tiếtnsvng “khôsgsing phảtgpui”, càhuwpng nówtoni càhuwpng xúyoovc đhpnlxgptng: “Nếtnsvu nhưefgzhuwp khôsgsing phảtgpui, vậlkhfy thìbljx anh hãhbgby đhpnli ôsgsim lấoodly chịitztoodly.”

“Tôsgsii...”: Long Duy nówtoni xong.




Ôlsdym côsgsioodly sao?

efgzơhpnlng mặfpeqt củmrfka anh làhuwpefgzơhpnlng mặfpeqt Tưefgzhpimng Linh Nhi khôsgsing muốuhhhn nhìbljxn thấoodly nhấoodlt, anh đhpnli ôsgsim lấoodly côsgsi, khôsgsing nhữtnsvng khôsgsing thểatjw an ủmrfki màhuwpskden cówton thểatjw khiếtnsvn cho côsgsi sợtnsvhbgbi.

Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung tứnwtkc giậlkhfn nówtoni: “Tôsgsii cávpqxi gìbljxhuwpsgsii? Nếtnsvu nhưefgz khôsgsing ghézjlut bỏdjon chịitztoodly, vậlkhfy thìbljx tạukyri sao anh khôsgsing đhpnli gặfpeqp chịitzt? Lẽkyzehuwpo anh khôsgsing biếtnsvt rằnleqng cávpqxi ôsgsim củmrfka anh cówtonvpqxc dụzpecng rấoodlt lớmouvn vàhuwpo lúyoovc nàhuwpy sao? Đnldeuhhhi vớmouvi chịitzt Linh Nhi, cávpqxi ôsgsim đhpnlơhpnln giảtgpun củmrfka anh cówton thểatjw chíwgkinh làhuwp cảtgpu thếtnsv giớmouvi củmrfka chịitztoodly.”

Cho dùdunt nhữtnsvng ngưefgzkyzei khávpqxc cówton nhưefgzhuwpy hay khôsgsing thìbljx Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung khôsgsing rõfeld. Tuy nhiêfpeqn, côsgsi biếtnsvt rằnleqng cávpqxi ôsgsim củmrfka anh Liệxgptt đhpnluhhhi vớmouvi côsgsi rấoodlt quýukuc giávpqx trong nhữtnsvng lúyoovc côsgsi hoảtgpung sợtnsv.

Long Duy: “...”

Long Duy khôsgsing thểatjw trảtgpu lờkyzei, khôsgsing phảtgpui vìbljxhuwpi ăukyrn nówtoni củmrfka Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung tốuhhht, màhuwphuwpbljx mỗcpzri cârqqou côsgsi đhpnlnqjgu nówtoni đhpnlếtnsvn cùduntng rồlsdyi, khiếtnsvn cho anh khôsgsing thểatjw phảtgpun bávpqxc.

Anh khôsgsing phảtgpui làhuwp khôsgsing muốuhhhn ôsgsim Tưefgzhpimng Linh Nhi, nhưefgzng đhpnlãhbgbwton quávpqx nhiềnqjgu chuyệxgptn xảtgpuy ra giữtnsva hai ngưefgzkyzei, sẽkyze khôsgsing thểatjw quay trởhpim lạukyri nhưefgz ban đhpnlqbrku đhpnlưefgztnsvc nữtnsva.

Mấoodly chụzpecc mạukyrng ngưefgzkyzei nhàhuwp họnxak Long làhuwp nhữtnsvng ràhuwpo cảtgpun màhuwp anh khôsgsing thểatjwefgztnsvt qua. Nhữtnsvng chuyệxgptn xảtgpuy ra ởhpim Vụzpechpnln nhữtnsvng ngàhuwpy qua cũnqjgng sẽkyzehuwp nhữtnsvng ràhuwpo cảtgpun màhuwpefgzhpimng Linh Nhi khôsgsing thểatjwefgztnsvt qua đhpnlưefgztnsvc.

Hai ngưefgzkyzei họnxakwton hai ràhuwpo cảtgpun chắwxrtn ngang trưefgzmouvc mặfpeqt khôsgsing thểatjwefgztnsvt qua, cho nêfpeqn họnxak đhpnlãhbgb đhpnlưefgztnsvc đhpnlitztnh trưefgzmouvc rằnleqng khôsgsing thểatjw quay lạukyri.

“Anh khôsgsing nówtoni gìbljx tứnwtkc làhuwp anh đhpnlãhbgb ngầqbrkm thừgdqsa nhậlkhfn rồlsdyi?” Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung cắwxrtn môsgsii, đhpnlxgptt nhiêfpeqn cówton chúyoovt đhpnlau buồlsdyn trong giọnxakng nówtoni củmrfka côsgsi.

Khôsgsing biếtnsvt rằnleqng tạukyri sao rõfeldhuwpng làhuwp chuyệxgptn nàhuwpy khôsgsing hềnqjg liêfpeqn quan gìbljx đhpnlếtnsvn côsgsi, nhưefgzng côsgsi lạukyri buồlsdyn đhpnlếtnsvn mứnwtkc muốuhhhn khówtonc, nówton nghẹtesfn lạukyri trong tim côsgsi, khôsgsing thểatjwwtoni ra, khôsgsing thểatjw thoảtgpui mávpqxi, vui vẻespw.

“Côsgsiwtoni nhưefgz thếtnsvhuwpo cũnqjgng đhpnlưefgztnsvc.” Duyêfpeqn phậlkhfn kiếtnsvp nàhuwpy đhpnlãhbgb tậlkhfn, cho dùduntwtoni thếtnsvhuwpo đhpnli chăukyrng nữtnsva cũnqjgng làhuwp nhiềnqjgu, vìbljx thếtnsvhuwp anh khôsgsing muốuhhhn nówtoni gìbljx thêfpeqm nữtnsva.

Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung lắwxrtc đhpnlqbrku, tỏdjon ýukuc khôsgsing hiểatjwu: “Long Duy, tạukyri sao? Rõfeldhuwpng làhuwp anh thíwgkich chịitztoodly, tạukyri sao anh lạukyri khôsgsing muốuhhhn cho nhau cơhpnl hộxgpti?”




Ngay cảtgpusgsinqjgng thấoodly rằnleqng trong trávpqxi tim củmrfka Long Duy cówtonefgzhpimng Linh Nhi. Trầqbrkn Nhạukyrc Nhung khôsgsing hiểatjwu tạukyri sao anh ta lạukyri khôsgsing muốuhhhn cho hai ngưefgzkyzei mộxgptt cơhpnl hộxgpti. Lẽkyzehuwpo cơhpnl thểatjw củmrfka ngưefgzkyzei phụzpec nữtnsv chỉdseq đhpnlưefgztnsvc thuộxgptc vềnqjg mộxgptt mìbljxnh anh ta? Đnldeiềnqjgu nàhuwpy thựdjonc sựdjon quan trọnxakng đhpnlếtnsvn vậlkhfy sao?

“Hừgdqs...” Long Duy cưefgzkyzei nhạukyrt, khôsgsing cówton ýukuc đhpnlitztnh giảtgpui thíwgkich, bàhuwpn tay to lớmouvn xoay vặfpeqn lấoodly tay nắwxrtm cửfpeqa vàhuwp mởhpim cửfpeqa ra.

vpqxnh cửfpeqa mởhpim ra, bêfpeqn ngoàhuwpi cửfpeqa làhuwp mộxgptt ngưefgzkyzei phụzpec nữtnsv, ngưefgzkyzei phụzpec nữtnsvhuwp anh vừgdqsa yêfpequ vừgdqsa hậlkhfn.

sgsi đhpnlnwtkng ngoàhuwpi cửfpeqa, đhpnlnwtkng trưefgzmouvc mặfpeqt anh, sắwxrtc mặfpeqt nhợtnsvt nhạukyrt nhìbljxn anh nhưefgz mộxgptt ngưefgzkyzei xa lạukyr.

“...”

Long Duy mởhpim miệxgptng, nhưefgzng vìbljx quávpqxukyrng thẳcdelng, anh khôsgsing nówtoni đhpnlưefgztnsvc mộxgptt lờkyzei nàhuwpo, đhpnlqbrku ówtonc mơhpnl hồlsdy khôsgsing biếtnsvt phảtgpui nówtoni gìbljx.

Bốuhhhp….

Âxtqim thanh củmrfka bàhuwpn tay távpqxt lêfpeqn mặfpeqt vang lêfpeqn trong hàhuwpnh lang yêfpeqn tĩuytvnh, thậlkhfm chíwgki ngưefgzkyzei ta cówton thểatjw nghe thấoodly đhpnlưefgztnsvc ârqqom thanh vọnxakng lạukyri, cówton thểatjw thấoodly rằnleqng cávpqxi távpqxt nàhuwpy rấoodlt mạukyrnh.

Ngưefgzkyzei távpqxt làhuwpefgzhpimng Linh Nhi, ngưefgzkyzei bịitztvpqxt làhuwp Long Duy. Lẽkyze ra màhuwpwtoni thìbljx vớmouvi bảtgpun lĩuytvnh củmrfka anh thìbljx anh cówton thểatjw trávpqxnh đhpnlưefgztnsvc cávpqxi távpqxt nàhuwpy.

Tuy nhiêfpeqn, anh lạukyri khôsgsing trốuhhhn trávpqxnh. Cówton lẽkyze khôsgsing phảtgpui làhuwp khôsgsing trốuhhhn trávpqxnh, màhuwphuwp anh khôsgsing thểatjw ngờkyze rằnleqng khi mởhpim cửfpeqa ra, Tưefgzhpimng Linh Nhi đhpnlang lặfpeqng lẽkyze đhpnlnwtkng nhìbljxn anh ởhpim cửfpeqa. Anh ngạukyrc nhiêfpeqn đhpnlếtnsvn nỗcpzri quêfpeqn khôsgsing nézjlu trávpqxnh cávpqxi távpqxt củmrfka côsgsi.

“Tôsgsii hậlkhfn anh!” Ba tiếtnsvng lạukyrnh lùduntng chầqbrkm chậlkhfm đhpnlưefgztnsvc phávpqxt ra từgdqs đhpnlôsgsii môsgsii trắwxrtng nhợtnsvt củmrfka Tưefgzhpimng Linh Nhi.

Trávpqxi tim củmrfka Long Duy thắwxrtt lạukyri.

feldhuwpng biếtnsvt rằnleqng côsgsi sau khi biếtnsvt đhpnlưefgztnsvc sựdjon thậlkhft sẽkyze hậlkhfn anh, nhưefgzng khi trựdjonc tiếtnsvp nghe côsgsiwtoni ra nhữtnsvng lờkyzei nàhuwpy, trávpqxi tim anh thắwxrtt lạukyri đhpnlau đhpnlmouvn.

Trong tiềnqjgm thứnwtkc củmrfka mìbljxnh, anh muốuhhhn đhpnlưefgza tay ra giữtnsv lấoodly côsgsi, nhưefgzng chưefgza kịitztp đhpnlưefgza tay lêfpeqn thìbljx lạukyri nhìbljxn thấoodly côsgsiefgzkyzei, cưefgzkyzei trong nưefgzmouvc mắwxrtt, ávpqxnh mắwxrtt rấoodlt cựdjon tuyệxgptt: “Tôsgsii mãhbgbi mãhbgbi, mãhbgbi mãhbgbi sẽkyze khôsgsing tha thứnwtk cho anh!”

Long Duy củmrfka côsgsi đhpnlãhbgb chếtnsvt từgdqs mộxgptt năukyrm trưefgzmouvc rồlsdyi.

Đnldeówtonhuwp nhữtnsvng kýukucnwtkc tốuhhht đhpnltesfp, Long Duy màhuwpsgsifpequ mãhbgbi mãhbgbi sốuhhhng trong trávpqxi tim côsgsi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.