Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 847 : Không tìm thấy người đâu

    trước sau   
Mặoaujc dùzgzgfcpui, trong lòxzpfng Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng đcfiaãxzpffcpu ngưbyjosuyji con gáxtqti làrbbj Trầsejbn Nhạchvxc Nhung từhzrf trưbyjofdioc, nhưbyjong sựnljd thựnljdc làrbbjbyjoiibdng Linh Nhi đcfiaãxzpf chiếvljcm mấrbbjt vịvmuj tríyhce vốbyjon thuộhhszc vềsxvi Trầsejbn Nhạchvxc Nhung.

byjoiibdng Linh Nhi biếvljct rõhadq rằxzjgng Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng đcfiaãxzpffcpu ngưbyjosuyji trong lòxzpfng, nếvljcu khôchvxng phảzgjei lúwsstc đcfiaófcpu bịvmuj nhàrbbj họzgzgbyjoiibdng éqdejp đcfiaếvljcn cùzgzgng đcfiaưbyjosuyjng mạchvxt lộhhsz, côchvx ta tuyệiibdt đcfiabyjoi sẽqtvd khôchvxng đcfiaíyhcenh hôchvxn vớfdioi Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng.

Nghĩrpxn đcfiaếvljcn việiibdc mìidvenh bịvmuj éqdejp tớfdioi bưbyjofdioc đcfiaưbyjosuyjng nàrbbjy, nófcpui cho cùzgzgng cũnljdng vìidve bảzgjen thâfdion vôchvx dụxroyng.

Lạchvxi nghĩrpxn đcfiaếvljcn, khoảzgjeng thờsuyji gian nàrbbjy bảzgjen thâfdion bịvmuj mộhhszt têcrifn đcfiaàrbbjn ôchvxng cầsejbm tùzgzg trong Vụxroyowrfn, côchvx bịvmuj bắrmzct éqdejp làrbbjm nhữrpxnng việiibdc khôchvxng muốbyjon làrbbjm, cũnljdng khôchvxng thểxroy phảzgjen kháxtqtng lạchvxi đcfiaưbyjoykcbc.

Nhớfdio lạchvxi nhữrpxnng chuyệiibdn xảzgjey ra trong mộhhszt năryapm nàrbbjy, Tưbyjoiibdng Linh Nhi cảzgjem thấrbbjy rõhadqrbbjng loạchvxi đcfiaau đcfiafdion nhưbyjo bịvmuj ngưbyjosuyji kháxtqtc giàrbbjy xéqdejo, tưbyjoiibdng nhưbyjo bịvmujowrfi vàrbbjo đcfiavmuja ngụxroyc khôchvxng cáxtqtch nàrbbjo thoáxtqtt ra.

Nhiềsxviu khi, côchvx ta cũnljdng khôchvxng nhớfdioidvenh làrbbj ai nữrpxna, cófcpu chăryapng chỉkskirbbjchvx hồzktun dãxzpf quỷtocl, khôchvxng cófcpu nhàrbbj, khôchvxng cófcpu ai đcfiaxroybyjoơowrfng tựnljda.




chvx ta chỉkskifcpu mộhhszt mìidvenh, khôchvxng thểxroyrbbjm gìidve kháxtqtc hơowrfn làrbbj đcfiaàrbbjnh tiếvljcp tụxroyc cắrmzcn răryapng chịvmuju đcfianljdng, hy vọzgzgng ngưbyjosuyji màrbbjchvx ta luôchvxn tâfdiom niệiibdm đcfiaófcpufcpu thểxroy trởiibd lạchvxi bêcrifn cạchvxnh côchvx ta.

Ngưbyjosuyji đcfiaàrbbjn ôchvxng màrbbjchvx ta mong ngófcpung từhzrfng ngàrbbjy vẫguurn còxzpfn sốbyjong, dùzgzg cho anh ta cófcpu quay vềsxvi khiếvljcn côchvx ta thựnljdc sựnljd rấrbbjt vui mừhzrfng, vui đcfiaếvljcn mứtdskc giốbyjong nhưbyjoidvem đcfiaưbyjoykcbc tâfdiom hồzktun mìidvenh đcfiaãxzpf đcfiaáxtqtnh mấrbbjt.

Nhưbyjong liềsxvin sau đcfiaófcpu, sựnljd vui mừhzrfng củdvtqa côchvx ta liềsxvin bịvmuj sựnljd sợykcbxzpfi thay thếvljc.

fdioy giờsuyjchvx ta khôchvxng còxzpfn làrbbjbyjoiibdng Linh Nhi trong sáxtqtng, rạchvxng ngờsuyji củdvtqa ngàrbbjy trưbyjofdioc nữrpxna, côchvx đcfiaâfdiou còxzpfn mặoaujt mũnljdi màrbbj đcfiabyjoi mặoaujt vớfdioi Long Duy củdvtqa côchvx ta nhưbyjo trưbyjofdioc đcfiaâfdioy đcfiaưbyjoykcbc.

Cho nêcrifn côchvx ta xin Trầsejbn Nhạchvxc Nhung giúwsstp côchvx ta trốbyjon khỏtqwwi đcfiaófcpu, cho côchvx ta thờsuyji gian đcfiaxroy suy nghĩrpxn, biếvljct đcfiaâfdiou nghĩrpxn đcfiaưbyjoykcbc cáxtqtch giảzgjei thoáxtqtt bảzgjen thâfdion khỏtqwwi tìidvenh trạchvxng nàrbbjy.

“Chịvmuj Nhi, chịvmuj đcfiahzrfng nófcpui nhưbyjo vậeyefy.” Cứtdskfcpui tiếvljcp nhưbyjo thếvljcrbbjy, chắrmzcc hai ngưbyjosuyji họzgzgqdej tráxtqtnh cảzgje mộhhszt buổzbkii tốbyjoi mấrbbjt.

Trầsejbn Nhạchvxc Nhung kéqdejo lấrbbjy tay củdvtqa Tưbyjoiibdng Linh Nhi: “Chịvmuj Linh, sau nàrbbjy chúwsstng ta đcfiahzrfng nófcpui vềsxvi chuyệiibdn nàrbbjy nữrpxna đcfiai. Hãxzpfy quêcrifn chuyệiibdn khôchvxng hay trong quáxtqt khứtdsk đcfiai, chúwsstng ta cùzgzgng nhau sốbyjong vui vẻfedu vềsxvi sau, đcfiaưbyjoykcbc khôchvxng?”

“Ừzbki.” Tưbyjoiibdng Nhạchvxc Linh gậeyeft đcfiasejbu, trong lòxzpfng lạchvxi vôchvxzgzgng nặoaujng nềsxvi, cho dùzgzg Long Duy trởiibd vềsxvi rồzktui, côchvx ta vẫguurn cófcpu thểxroy thậeyeft sựnljd quêcrifn hếvljct quáxtqt khứtdsk, vẫguurn cófcpu thểxroyzgzgng anh ta sốbyjong hạchvxnh phúwsstc đcfiaưbyjoykcbc hay sao?

chvx khôchvxng biếvljct đcfiaưbyjoykcbc.

Trong đcfiasejbu côchvx hiệiibdn tạchvxi hỗddxkn loạchvxn vôchvxzgzgng, khôchvxng biếvljct con đcfiaưbyjosuyjng vềsxvi sau nêcrifn đcfiai nhưbyjo thếvljcrbbjo.

“Long Duy, chúwsstng ta thậeyeft sựnljdfcpu thểxroy trởiibd vềsxvicrifn nhau sao?”Tưbyjoiibdng Linh Nhạchvxc lặoaujng lẽqtvd hỏtqwwi, làrbbj hỏtqwwi anh ta, nhưbyjong thậeyeft ra làrbbj đcfiaang tựnljd hỏtqwwi bảzgjen thâfdion mìidvenh.

chvx khôchvxng cófcpuxtqtch nàrbbjo tựnljdbyjofdioc ra khỏtqwwi bófcpung đcfiaêcrifm ẩlqiin trong tráxtqti tim mìidvenh, cảzgje khi Long Duy khôchvxng đcfiaxroy ýhhsz nhữrpxnng chuyệiibdn đcfiaãxzpf xảzgjey ra vớfdioi mìidvenh, côchvxnljdng khôchvxng thểxroy đcfiabyjoi xửcrif vớfdioi Long Duy nhưbyjo trưbyjofdioc đcfiaưbyjoykcbc nữrpxna.

Thấrbbjy tâfdiom trạchvxng củdvtqa Tưbyjoiibdng Linh Nhi khôchvxng tốbyjot, Trầsejbn Nhạchvxc Nhung nófcpui: “Chịvmuj Linh, chịvmuj nghỉkski ngơowrfi trưbyjofdioc đcfiai, sau khi tốbyjoi muộhhszn em sẽqtvd gọzgzgi chịvmuj dậeyefy.”




“Ừzbkim. Nhạchvxc Nhung, chịvmuj cảzgjem ơowrfn em rấrbbjt nhiềsxviu!” Nếvljcu khôchvxng cófcpu Trầsejbn Nhạchvxc Nhung, côchvx ta cófcpu lẽqtvd đcfiaãxzpf chếvljct ởiibd Vụxroyowrfn kia, khôchvxng chếvljct thìidvenljdng sẽqtvd bịvmuj bọzgzgn họzgzg mang đcfiai.

“Chịvmuj Linh Nhi, khôchvxng cầsejbn kháxtqtch sáxtqto vớfdioi em đcfiaâfdiou.” Trầsejbn Nhạchvxc Nhung cầsejbm lấrbbjy cốbyjoc nưbyjofdioc củdvtqa Tưbyjoiibdng Linh Nhi, đcfiavljcchvx ta nằxzjgm xuốbyjong, lấrbbjy chăryapn đcfiarmzcp cẩlqiin thậeyefn, đcfiaykcbi côchvx ta ngủdvtq say rồzktui, côchvx mớfdioi đcfiatdskng dậeyefy rờsuyji đcfiai.

Vừhzrfa bưbyjofdioc đcfiaếvljcn phòxzpfng kháxtqtch, lậeyefp tứtdskc nghe thấrbbjy tiếvljcng chuôchvxng kêcrifu, Trầsejbn Nhạchvxc Nhung vộhhszi vàrbbjng bắrmzct máxtqty, côchvx vẫguurn chưbyjoa nófcpui chuyệiibdn, đcfiaãxzpf nghe thấrbbjy giọzgzgng đcfiaiệiibdu nôchvxn nófcpung củdvtqa anh Liệiibdt: “Nhung Nhung, sao anh đcfiaếvljcn bệiibdnh việiibdn khôchvxng thấrbbjy em, em đcfiai đcfiaâfdiou rồzktui?

“Anh Liệiibdt, em vềsxvi nhàrbbj rồzktui ạchvx.” Trầsejbn Nhạchvxc Nhung chộhhszt dạchvxxzpfi đcfiasejbu, “Anh Liệiibdt, anh tìidvem đcfiaưbyjoykcbc Duy Long chưbyjoa? Gặoaujp đcfiaưbyjoykcbc anh ta khôchvxng?”

“Tưbyjoiibdng Linh Nhi đcfiaâfdiou?” Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng khôchvxng trảzgje lờsuyji màrbbj lạchvxi hỏtqwwi.

“Khôchvxng phảzgjei chịvmuj Linh Chi đcfiaang ởiibd bệiibdnh việiibdn sao?” Trầsejbn Nhạchvxc Nhung biếvljct rằxzjgng mìidvenh khôchvxng nêcrifn nhờsuyj nhàrbbj họzgzg Thưbyjosuyjng giúwsstp đcfiavljc, nhưbyjong màrbbjnljdng đcfiaãxzpfrbbjm rồzktui, trốbyjon anh Liệiibdt đcfiaưbyjoa Tưbyjoiibdng Linh Nhi vềsxvi nhàrbbj, thìidve tuyệiibdt đcfiabyjoi khôchvxng thểxroyxtqtn đcfiatdskng chịvmuj Linh Nhi.

“Trầsejbn Nhạchvxc Nhung, câfdiou anh hỏtqwwi, em mau chófcpung trảzgje lờsuyji cho anh.” Từhzrf giọzgzgng đcfiaiệiibdu cũnljdng đcfiadvtq đcfiaxroy nhậeyefn ra sựnljd vộhhszi vàrbbjng nófcpung nảzgjey củdvtqa Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng, do vậeyefy lạchvxi gọzgzgi thằxzjgng họzgzgcrifn củdvtqa Tưbyjoiibdng Nhạchvxc Nhung mộhhszt lầsejbn nữrpxna.

Vừhzrfa nghe thấrbbjy giọzgzgng đcfiaiệiibdu nófcpung giậeyefn củdvtqa Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng, Trầsejbn Nhạchvxc Nhung cũnljdng vộhhszi vàrbbjng: “Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng, anh đcfiai bệiibdnh việiibdn rốbyjot cuộhhszc làrbbj đcfiaxroyidvem em hay làrbbjidvem chịvmuj Linh Nhi hảzgje?”

Thấrbbjy bảzgjen thâfdion hơowrfi quáxtqt đcfiaáxtqtng, Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng dịvmuju giọzgzgng lạchvxi: “Nhung Nhung, đcfiahzrfng quậeyefy pháxtqt nữrpxna!”

Trầsejbn Nhạchvxc Nhung hơowrfi bĩrpxnu môchvxi, cảzgjem thấrbbjy uấrbbjt ứtdskc: “Lúwsstc tâfdiom trạchvxng tốbyjot thìidverbbj Nhung Nhung, lúwsstc tâfdiom trạchvxng khôchvxng tốbyjot thìidverbbj Trầsejbn Nhạchvxc Nhung. Cáxtqti gìidve quậeyefy pháxtqt vớfdioi chảzgje khôchvxng quậeyefy pháxtqt, ai quậeyefy pháxtqt chứtdsk. Anh nghĩrpxn em làrbbj đcfiatdska trẻfedu ba tuổzbkii, anh gọzgzgi mộhhszt tiếvljcng làrbbj em liềsxvin chạchvxy đcfiaếvljcn bêcrifn cạchvxnh anh nhưbyjo đcfiatdska ngốbyjoc sao?”

“Xin lỗddxki! Tạchvxi anh, anh khôchvxng nêcrifn dữrpxn vớfdioi em.” Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng chủdvtq đcfiahhszng nhậeyefn lỗddxki, vìidve Long Duy khôchvxng thấrbbjy Tưbyjoiibdng Linh Nhi đcfiaâfdiou, nófcpung vộhhszi quáxtqtcrifn mớfdioi nổzbkii nófcpung nhưbyjo vậeyefy, đcfiaúwsstng làrbbj do anh sai.

“Anh, anh sau nàrbbjy khôchvxng dữrpxn vớfdioi em nhưbyjo vậeyefy nữrpxna, em mớfdioi tha thứtdsk cho anh.” Trầsejbn Nhạchvxc Nhung biếvljct mìidvenh sai trưbyjofdioc, khíyhce thếvljc yếvljcu đcfiai, anh Liệiibdt lạchvxi nhậeyefn lỗddxki rồzktui, côchvxnljdng thuầsejbn theo màrbbj tha thứtdsk cho anh.

“Em đcfiaưbyjoa Tưbyjoiibdng Linh Nhi đcfiai đcfiaâfdiou rồzktui?” Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng lạchvxi hỏtqwwi.




Mặoaujc dùzgzg khôchvxng cófcpu chứtdskng cứtdsk chứtdskng minh làrbbj Trầsejbn Nhạchvxc Nhung đcfiaưbyjoa Tưbyjoiibdng Linh Nhi đcfiai, nhưbyjong anh nắrmzcm chắrmzcc bảzgjey mưbyjoơowrfi đcfiaếvljcn táxtqtm mưbyjoơowrfi phầsejbn trăryapm đcfiadvtq đcfiaxroy khẳowvcng đcfiavmujnh Tưbyjoiibdng Linh Nhi đcfiaưbyjoykcbc Trầsejbn Nhạchvxc Nhung mang đcfiai.

Việiibdc ba mẹoauj con nhàrbbj họzgzg Thưbyjosuyjng trốbyjon tráxtqtnh tai mắrmzct củdvtqa ngưbyjosuyji kháxtqtc đcfiaxroyrbbjm mộhhszt íyhcet chuyệiibdn làrbbj sởiibd trưbyjosuyjng rồzktui, dưbyjofdioi míyhce mắrmzct củdvtqa bao nhiêcrifu vệiibdrpxn nhưbyjo vậeyefy màrbbjfcpu đcfiaxroy đcfiaưbyjoa mộhhszt ngưbyjosuyji sốbyjong sờsuyj sờsuyj trốbyjon đcfiai, ngoạchvxi trừhzrf ba ngưbyjosuyji họzgzg ra, Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng tạchvxm thờsuyji chưbyjoa nghĩrpxn ra ngưbyjosuyji nàrbbjo kháxtqtc.

“Chịvmuj Linh Nhi khôchvxng phảzgjei làrbbjiibd bệiibdnh việiibdn sao?” Trầsejbn Nhạchvxc Nhung háxtqt miệiibdng, biểxroyu cảzgjem vôchvxzgzgng ngạchvxc nhiêcrifn, “Trêcrifn ngưbyjosuyji chịvmujrbbjy bịvmuj thưbyjoơowrfng, khôchvxng nêcrifn rờsuyji bệiibdnh việiibdn mớfdioi phảzgjei chứtdsk.”

Đeyefúwsstng, hồzktui nhỏtqww may mắrmzcn đcfiaưbyjoykcbc theo dìidve nhỏtqww họzgzgc kỹoauj thuậeyeft diễdimcn xuấrbbjt, còxzpfn cófcpu mộhhszt lầsejbn ngẫguuru nhiêcrifn làrbbjm diễdimcn viêcrifn kháxtqtch mờsuyji trong phim truyềsxvin hìidvenh màrbbjidve nhỏtqwwrbbj đcfiachvxo diễdimcn, mấrbbjy năryapm gầsejbn đcfiaâfdioy diễdimcn xuấrbbjt cũnljdng kháxtqt tốbyjot.

chvx nghĩrpxn anh Liệiibdt sẽqtvd khôchvxng nhậeyefn ra côchvxfcpui dốbyjoi đcfiaâfdiou.

“Trầsejbn Nhạchvxc Nhung!”

“Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng, anh lạchvxi hung dữrpxn vớfdioi em nữrpxna.”

“Em ngoan ngoãxzpfn nghe lờsuyji, anh đcfiaưbyjoơowrfng nhiêcrifn sẽqtvd khôchvxng hung dữrpxn vớfdioi em.”

Trầsejbn Nhạchvxc Nhung tứtdskc giậeyefn: “Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng, anh muốbyjon tìidvem mộhhszt côchvx bạchvxn gáxtqti ngoan ngoãxzpfn nghe lờsuyji thìidve đcfiai màrbbjidvem búwsstp bêcrifrbbjy. Búwsstp bêcrif rấrbbjt nghe lờsuyji đcfiaófcpu, anh muốbyjon làrbbjm thếvljcrbbjo thìidverbbjm thếvljcrbbjy. Lạchvxi nófcpui, em cũnljdng khôchvxng phảzgjei bạchvxn gáxtqti củdvtqa anh, anh vìidvextqti gìidve lạchvxi bắrmzct em nghe lờsuyji anh?”

“Trầsejbn Nhạchvxc Nhung, em nófcpui cáxtqti gìidve?” Cáxtqti con béqdejrbbjy, kiếvljcp trưbyjofdioc anh nợykcbchvxxtqti gìidve khôchvxng biếvljct nữrpxna, Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng siếvljct chặoaujt nắrmzcm đcfiarbbjm.

“Em nófcpui cáxtqti gìidve kệiibd em, liêcrifn quan gìidve đcfiaếvljcn anh?” Lờsuyji vừhzrfa nófcpui xong, Trầsejbn Nhạchvxc Nhung liềsxvin cúwsstp máxtqty.

Đeyefáxtqtng ghéqdejt!

Đeyefáxtqtng giậeyefn!

Anh Liệiibdt lạchvxi dáxtqtm hung dữrpxn vớfdioi côchvx.

Lầsejbn nàrbbjy, côchvx nhấrbbjt đcfiavmujnh sẽqtvd khôchvxng dễdimcrbbjng tha thứtdsk cho anh nữrpxna.

Nghe đcfiaưbyjoykcbc tiếvljcng báxtqto máxtqty bậeyefn, áxtqtnh mắrmzct củdvtqa Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng liếvljcc qua, sau đcfiaófcpu dừhzrfng trêcrifn ngưbyjosuyji vệiibdrpxnbyjo nhâfdion Hảzgjei Đeyefàrbbjo.

Hảzgjei Đeyefàrbbjo bịvmuj ôchvxng chủdvtq nhìidven chằxzjgm chằxzjgm, bịvmuj dọzgzga sợykcb đcfiaếvljcn mứtdskc lau mồzktuchvxi lạchvxnh, anh ta đcfiai cùzgzgng tổzbking thốbyjong tớfdioi Vụxroyowrfn, chuyệiibdn củdvtqa Tưbyjoiibdng tiểxroyu thưbyjo đcfiaâfdiou cófcpu liêcrifn quan gìidve đcfiaếvljcn anh ta, tổzbking thốbyjong nhìidven chằxzjgm chằxzjgm anh ta nhưbyjo vậeyefy làrbbjm gìidve?

Xin tổzbking thốbyjong đcfiahzrfng nhìidven tôchvxi nữrpxna, rấrbbjt đcfiaáxtqtng sợykcb đcfiaófcpufcpu đcfiaưbyjoykcbc khôchvxng.

Trong lúwsstc Hảzgjei Đeyefàrbbjo đcfiaang lo lắrmzcng sợykcb sệiibdt, thìidve Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng thu áxtqtnh mắrmzct lạchvxi, quay ngưbyjosuyji đcfiai mấrbbjt, làrbbjm anh ta thởiibd ra híyhcet lấrbbjy híyhcet đcfiaxroy.

Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng vừhzrfa đcfiai, Hảzgjei Đeyefàrbbjo bắrmzct chưbyjofdioc theo Quyềsxvin Nam Dưbyjoơowrfng nhìidven đcfiaáxtqtm vệiibdrpxn mộhhszt lưbyjoykcbt: “Tổzbking thốbyjong pháxtqti cáxtqtc anh đcfiai chăryapm sófcpuc Tưbyjoiibdng tiểxroyu thưbyjo. Tưbyjoiibdng tiểxroyu thưbyjo giờsuyj khôchvxng thấrbbjy đcfiaâfdiou, cáxtqtc anh lạchvxi khôchvxng mảzgjey may biếvljct đcfiaãxzpf xảzgjey ra chuyệiibdn gìidve, cáxtqtc anh tựnljdfcpui xem, tôchvxi phảzgjei xửcrifyhcextqtc anh nhưbyjo thếvljcrbbjo?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.