Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 842 : Phải biết rằng Long Duy còn sống

    trước sau   
Trưzcyggviqc đuxaeâyffmy đuxaesgwdu làqgqn ngưzcygviqxi kháaupdc chăqgqnm lo từaupd bữojeqa ăqgqnn đuxaeếvdann giấmzvzc ngủvcon cho Trầlmghn Nhạgviqc Nhung, đuxaeâyffmy làqgqn lầlmghn đuxaelmghu tiêjqkjn côoptq chăqgqnm sóyoprc ngưzcygviqxi kháaupdc.

Mặkiadc dùlypy tay châyffmn lóyoprng ngóyoprng, vụqgqnng vềsgwd nhưzcygng côoptq rấmzvzt chu đuxaeáaupdo chuẩtqyon bịprvxyoprn cháaupdo rau xanh vàqgqnyoprn khai vịprvx, khôoptqng đuxaeopjgzcygrlbdng Linh Nhi đuxaeóyopri.

“Em làqgqn thiêjqkjn thầlmghn phảvtjoi khôoptqng?” Tưzcygrlbdng Linh Nhi nhìzujgn côoptq kiêjqkjn quyếvdant, dètqyo dặkiadt hỏxitii. Tưzcygrlbdng chừaupdng nhưzcyg chỉvtjo cầlmghn giọgviqng côoptq to hơlmghn chúgviqt nữojeqa thìzujgyopr thểopjg khiếvdann cho thiêjqkjn thầlmghn xinh đuxaearhcp trưzcyggviqc mặkiadt khiếvdanp sợqzqtqgqn bỏxiti chạgviqy.

Trầlmghn Nhạgviqc Nhung sữojeqng ngưzcygviqxi ra, chuyệgflbn gìzujg đuxaeãzujg xảvtjoy ra vớgviqi chịprvx Linh Nhi?

Khôoptqng phảvtjoi chịprvx Linh Nhi ngãzujg từaupdlmghi cao nhưzcyg vậukrty xuốviqxng vàqgqnzujgo cóyopr vấmzvzn đuxaesgwd rồoptqi chứarhc?

Nếvdanu vậukrty thìzujg phảvtjoi làqgqnm nhưzcyg thếvdanqgqno?




“Em cóyopr phảvtjoi thiêjqkjn thầlmghn khôoptqng?” Tưzcygrlbdng Linh Nhi hỏxitii lạgviqi, khăqgqnng khăqgqnng muốviqxn biếvdant câyffmu trảvtjo lờviqxi củvcona Trầlmghn Nhạgviqc Nhung.

“Chịprvx Linh Nhi, em khôoptqng phảvtjoi làqgqn thiêjqkjn thầlmghn, em làqgqn Nhung Nhung màqgqn.” Trầlmghn Nhạgviqc Nhung đuxaeưzcyga tay sờviqxjqkjn tráaupdn Linh Nhi, côoptq khôoptqng bịprvx sốviqxt, khôoptqng phảvtjoi côoptq bịprvx đuxaeqgqnng đuxaewhzjn nỗdfnoi mấmzvzt trízcyg rồoptqi chứarhc?

zcygrlbdng Linh Nhi nhìzujgn côoptq từaupd trêjqkjn xuốviqxng dưzcyggviqi mộtbwjt lầlmghn.

zcyggviqi áaupdnh nhìzujgn chăqgqnm chúgviq củvcona Tưzcygrlbdng Linh Nhi, Trầlmghn Nhạgviqc Nhung lạgviqi hỏxitii: “Chịprvx Linh Nhi, chịprvx ăqgqnn chúgviqt cháaupdo đuxaei, đuxaeqzqti cho cơlmgh thểopjgmzvzm lêjqkjn mộtbwjt chúgviqt thìzujg đuxaelmghu óyoprc sẽrdju minh mẫharin.

Mộtbwjt ngưzcygviqxi cũoptqng khôoptqng thểopjg mấmzvzt trízcyg nhớgviq dễwhzjqgqnng nhưzcyg vậukrty, Trầlmghn Nhạgviqc Nhung đuxaeaupdn rằctdhng Tưzcygrlbdng Linh Nhi chỉvtjo nhấmzvzt thờviqxi khôoptqng nhớgviq ra côoptq, dưzcygviqxng nhưzcyg tinh thầlmghn bịprvxzcygch đuxaetbwjng hoặkiadc làqgqn đuxaelmghu óyoprc vừaupda mớgviqi tỉvtjonh vẫharin chưzcyga đuxaeưzcygqzqtc minh mẫharin.

“Nhung Nhung?” Tưzcygrlbdng Linh Nhi nhìzujgn Trầlmghn Nhạgviqc Nhung, cóyopr chúgviqt nghi ngờviqx, nhưzcygng côoptq vẫharin cầlmghm lấmzvzy báaupdt cháaupdo vàqgqngviqp hai ngụqgqnm.

Cháaupdo rau xanh, đuxaetbwjyoprng vừaupda phảvtjoi, cóyopr vịprvx nhạgviqt nhạgviqt, sau khi đuxaeưzcyga vàqgqno miệgflbng dưzcygviqxng nhưzcyg xua tan đuxaei sựctdh mệgflbt mỏxitii vềsgwd thểopjgaupdc trong nháaupdy mắzcygt.

zcygrlbdng Linh Nhi ăqgqnn hai ngụqgqnm nữojeqa, cảvtjom thấmzvzy cơlmgh thểopjgmzvzm hơlmghn, cáaupdc cơlmgh quan vàqgqn bộtbwjzujgo bắzcygt đuxaelmghu hoạgviqt đuxaetbwjng.

Khi húgviqp đuxaeếvdann ngụqgqnm cuốviqxi cùlypyng trong báaupdt, côoptq nhìzujgn lêjqkjn vàqgqn thấmzvzy khuôoptqn mặkiadt đuxaelmghy vẻqfvf hứarhcng thúgviq kềsgwd cạgviqnh, côoptqyopr chúgviqt ngạgviqc nhiêjqkjn: “Nhung Nhung?”

“Vâyffmng, chịprvx Linh Nhi, làqgqn em làqgqn em, chízcygnh làqgqn em.” Trầlmghn Nhạgviqc Nhung lấmzvzy báaupdt rỗdfnong trêjqkjn tay củvcona Tưzcygrlbdng Linh Nhi lạgviqi, thấmzvzy Tưzcygrlbdng Linh Nhi cuốviqxi cùlypyng cũoptqng nhậukrtn ra mìzujgnh, mỉvtjom cưzcygviqxi từaupd tậukrtn đuxaeáaupdy lòvtjong nóyopri: “Chịprvx Linh Nhi, móyoprn cháaupdo nàqgqny cóyopr ngon khôoptqng?”

“Ngon.” Tưzcygrlbdng Linh Nhi vẫharin cóyopr chúgviqt khóyopr hiểopjgu, nhìzujgn chằctdhm chằctdhm Trầlmghn Nhạgviqc Nhung, muốviqxn nóyopri gìzujg đuxaeóyopr nhưzcygng côoptq lạgviqi khôoptqng biếvdant hỏxitii nhưzcyg thếvdanqgqno.

Trầlmghn Nhạgviqc Nhung nắzcygm lấmzvzy tay côoptq, ngọgviqt ngàqgqno nóyopri: “Lúgviqc trưzcyggviqc khi em ốviqxm, mẹarhc luôoptqn ởrlbdjqkjn cạgviqnh chăqgqnm sóyoprc em, bàqgqn tựctdh tay nấmzvzu móyoprn cháaupdo nàqgqny cho em ăqgqnn. Lúgviqc đuxaeóyopr em cảvtjom thấmzvzy rấmzvzt ngon nêjqkjn sai ngưzcygviqxi nấmzvzu cho chịprvx mộtbwjt ízcygt. Nếvdanu chịprvx Linh Nhi cảvtjom thấmzvzy ngon miệgflbng, vậukrty lầlmghn sau em lạgviqi sai ngưzcygviqxi nấmzvzu cho chịprvx.

“Ngon lắzcygm. Cảvtjom ơlmghn em, Nhung Nhung!” Tưzcygrlbdng Linh Nhi gậukrtt đuxaelmghu nóyopri lờviqxi cảvtjom ơlmghn.




Mộtbwjt ngưzcygviqxi chỉvtjo gặkiadp hai lầlmghn màqgqnyopr thểopjg đuxaeviqxi xửkwdd tốviqxt vớgviqi côoptq nhưzcyg vậukrty, còvtjon ngưzcygviqxi đuxaeưzcygqzqtc gọgviqi làqgqn quan tâyffmm côoptq trong gia đuxaeìzujgnh côoptq thìzujg sao?

“Chịprvx Linh Nhi, chịprvxyopri làqgqn em hãzujgy coi chịprvx nhưzcyg chịprvxaupdi củvcona mìzujgnh, vậukrty thìzujg chịprvxoptqng đuxaeaupdng kháaupdch sáaupdo vớgviqi em.” Lúgviqc đuxaelmghu, vìzujg thâyffmn phậukrtn củvcona Tưzcygrlbdng Linh Nhi nêjqkjn Trầlmghn Nhạgviqc Nhung khôoptqng muốviqxn gọgviqi côoptqqgqn chịprvx, bâyffmy giờviqx thìzujg gọgviqi đuxaeãzujg thuậukrtn miệgflbng hơlmghn rồoptqi.

yopr lẽrdjuqgqnzujg thâyffmn phậukrtn đuxaeãzujg thay đuxaeouqii, sựctdh ngăqgqnn cáaupdch vàqgqn khôoptqng tựctdh nhiêjqkjn giữojeqa hai tâyffmm hồoptqn đuxaeãzujg bịprvx pháaupd bỏxiti, mộtbwjt côoptqaupdi xinh đuxaearhcp lạgviqi lưzcygơlmghng thiệgflbn, ai chẳukrtng muốviqxn gầlmghn gũoptqi.

“Nhung Nhung...Tạgviqi sao chịprvx lạgviqi ởrlbd đuxaeâyffmy?” Tưzcygrlbdng Linh Nhi vẫharin nhớgviq rằctdhng côoptq đuxaeãzujg trốviqxn thoáaupdt khỏxitii nơlmghi giốviqxng nhưzcyg đuxaeprvxa ngụqgqnc đuxaeóyopr, sau đuxaeóyoprlmghi vàqgqno bẫhariy do ai đuxaeóyopr cốviqxzujgnh dựctdhng lêjqkjn, côoptq bịprvx thưzcygơlmghng vàqgqn sau đuxaeóyoprzujgnh nhưzcyg bịprvx ngãzujg xuốviqxng. Sau đuxaeóyopr xảvtjoy ra nhữojeqng gìzujg thìzujgoptq khôoptqng nhớgviqzujg cảvtjo.

optq nghĩvguhzujgnh sẽrdju chếvdant vìzujg mấmzvzt máaupdu quáaupd nhiềsgwdu, hoặkiadc đuxaeóyoprng băqgqnng đuxaeếvdann chếvdant trêjqkjn núgviqi. Khôoptqng ngờviqx rằctdhng lầlmghn nàqgqny côoptq vẫharin khôoptqng chếvdant.

Đtqyoprvxnh mệgflbnh thậukrtt nựctdhc cưzcygviqxi, côoptq đuxaeãzujg chuẩtqyon bịprvx cho cáaupdi chếvdant nhiềsgwdu lầlmghn, nhưzcygng nhiềsgwdu lầlmghn lạgviqi từaupd cổouqing quỷzujg quay trởrlbd vềsgwd.

Rốviqxt cuộtbwjc làqgqn đuxaeprvxnh mệgflbnh thưzcygơlmghng hạgviqi côoptq hay làqgqn đuxaeang trêjqkju trọgviqc, đuxaeùlypya giỡvtjon vớgviqi côoptq?

optq khôoptqng biếvdant.

“Chịprvx Linh Nhi, chịprvx bịprvx thưzcygơlmghng, em vàqgqn đuxaetbwji phưzcygqzqtt củvcona em tìzujgnh cờviqx gặkiadp vàqgqn cứarhcu chịprvx vềsgwd.” Nghĩvguh đuxaeếvdann cảvtjonh ngàqgqny hôoptqm qua, tráaupdi tim Trầlmghn Nhạgviqc Nhung thắzcygt lạgviqi.

optq biếvdant ơlmghn cuộtbwjc phưzcygu lưzcygu củvcona mìzujgnh vớgviqi đuxaetbwji phưzcygqzqtt, vui mừaupdng khi pháaupdt hiệgflbn ra Tưzcygrlbdng Linh Nhi vàqgqn cứarhcu côoptq vềsgwd, vui mừaupdng vìzujgzcygrlbdng Linh Nhi vẫharin còvtjon sốviqxng.

“Cảvtjom ơlmghn em, Nhung Nhung!” Tưzcygrlbdng Linh Nhi cảvtjom ơlmghn lầlmghn nữojeqa. Tuy nhiêjqkjn, trêjqkjn néldedt mặkiadt vàqgqn trong áaupdnh mắzcygt côoptq lạgviqi khôoptqng cóyopr sựctdh vui mừaupdng sau khi bảvtjon thâyffmn đuxaeưzcygqzqtc cứarhcu sốviqxng.

Nhưzcyg thểopjg sốviqxng làqgqn mộtbwjt việgflbc vôoptqlypyng đuxaeau khổouqi đuxaeviqxi vớgviqi côoptq, sốviqxng khôoptqng bằctdhng chếvdant, chếvdant sớgviqm sẽrdju sớgviqm đuxaeưzcygqzqtc giảvtjoi thoáaupdt.

Nếvdanu nhưzcyg chếvdant đuxaei, côoptqyopr thểopjg nhìzujgn thấmzvzy Long Duy củvcona mìzujgnh ởrlbd mộtbwjt thếvdan giớgviqi kháaupdc. Đtqyoviqxi vớgviqi côoptq, cáaupdi chếvdant khôoptqng phảvtjoi làqgqn sựctdh giảvtjoi thoáaupdt.




“Chịprvx Linh Nhi...” thấmzvzy vẻqfvf tuyệgflbt vọgviqng củvcona Tưzcygrlbdng Linh Nhi, Trầlmghn Nhạgviqc Nhung lạgviqi cảvtjom thấmzvzy đuxaeau đuxaegviqn trong lòvtjong. “Anh Liệgflbt đuxaeãzujg đuxaei tìzujgm Long Duy rồoptqi, anh nhấmzvzt đuxaeprvxnh sẽrdju nhanh chóyoprng đuxaeưzcyga Long Duy vềsgwdjqkjn chịprvx.”

“Long Duy? Em nóyopri Long Duy sao? Nghe thấmzvzy hai tiếvdanng Long Duy, cơlmgh thểopjgzcygrlbdng Linh Nhi run rẩtqyoy, đuxaeôoptqi mắzcygt côoptq lặkiadng im bỗdfnong pháaupdt ra áaupdnh sáaupdng rựctdhc rỡvtjo trong nháaupdy mắzcygt.

optq nắzcygm chặkiadt lấmzvzy cáaupdnh tay củvcona Trầlmghn Nhạgviqc Nhung, hỏxitii vớgviqi sựctdh ngạgviqc nhiêjqkjn vàqgqn lo lắzcygng: “Nhung Nhung, thựctdhc sựctdhqgqn anh ấmzvzy sao?”

Long Duy củvcona côoptq thựctdhc sựctdh vẫharin còvtjon sốviqxng sao?

Anh thựctdhc sựctdh vẫharin còvtjon sốviqxng sao?

Nhưzcygng màqgqn...

Nghĩvguh đuxaeếvdann việgflbc bịprvx ngưzcygviqxi đuxaeàqgqnn ôoptqng giốviqxng nhưzcyg áaupdc quỷzujgqgqn hiếvdanp mỗdfnoi ngàqgqny, đuxaeôoptqi mắzcygt Tưzcygrlbdng Linh Nhi trong chớgviqp mắzcygt lạgviqi lặkiadng im trởrlbd lạgviqi.

Cho dùlypy Long Duy vẫharin còvtjon sốviqxng nhưzcygng côoptqqgqnm cáaupdch nàqgqno đuxaeopjg gặkiadp anh, côoptq khôoptqng còvtjon làqgqn Tiểopjgu Nhi – ngưzcygviqxi chỉvtjo thuộtbwjc vềsgwd anh nữojeqa rồoptqi.

“Chịprvx Linh Nhi, chịprvx đuxaeaupdng lo lắzcygng. Anh Liệgflbt nóyopri Long Duy vẫharin còvtjon sốviqxng, nhưzcyg vậukrty thìzujg nhấmzvzt đuxaeprvxnh cóyopr thểopjg đuxaeưzcyga anh ấmzvzy trởrlbd vềsgwd.” Trầlmghn Nhạgviqc Nhung nghĩvguh rằctdhng Tưzcygrlbdng Linh Nhi đuxaeang lo lắzcygng vềsgwd chuyệgflbn nàqgqny vàqgqn cốviqx gắzcygng an ủvconi côoptq.

“Thậukrtt tốviqxt khi anh ấmzvzy vẫharin còvtjon sốviqxng!Thậukrtt tốviqxt khi anh ấmzvzy vẫharin còvtjon sốviqxng!” Khi nóyopri nhữojeqng lờviqxi nàqgqny, nưzcyggviqc mắzcygt Tưzcygrlbdng Linh Nhi tuôoptqn ra nhưzcygzcyggviqc lũoptq, càqgqnng chảvtjoy càqgqnng nhiềsgwdu, khôoptqng thểopjg ngăqgqnn lạgviqi.

optq cắzcygn răqgqnng chịprvxu đuxaectdhng lâyffmu nhưzcyg thếvdan, thậukrtm chízcygvtjon giảvtjo vờviqx đuxaeízcygnh hôoptqn vớgviqi Quyềsgwdn Nam Dưzcygơlmghng, chỉvtjo đuxaeopjg chờviqx anh ấmzvzy sốviqxng sóyoprt quay vềsgwd.

Đtqyoqzqti chờviqxyffmu nhưzcyg thếvdan, cuốviqxi cùlypyng giờviqx đuxaeâyffmy cũoptqng nhậukrtn đuxaeưzcygqzqtc tin tứarhcc củvcona anh, biếvdant rằctdhng anh vẫharin còvtjon sốviqxng, nhưzcygng côoptq đuxaeãzujg khôoptqng còvtjon tưzcygaupdch đuxaeopjg trởrlbd vềsgwdjqkjn anh nữojeqa rồoptqi.

“Chịprvx Linh Nhi, chịprvx đuxaeaupdng lo lắzcygng, mọgviqi chuyệgflbn sẽrdjuouqin thôoptqi, mọgviqi chuyệgflbn sẽrdjuouqin thôoptqi.” Trầlmghn Nhạgviqc Nhung vộtbwji vàqgqnng lấmzvzy khăqgqnn giấmzvzy lau nưzcyggviqc mắzcygt cho côoptq nhưzcygng khôoptqng thểopjgqgqno lau đuxaeưzcygqzqtc hếvdant, sựctdh buồoptqn bãzujg sau cùlypyng phảvtjoi đuxaeưzcygqzqtc gạgviqt bỏxitilypyng nhữojeqng giọgviqt lệgflb.

Sau mộtbwjt thờviqxi gian dàqgqni, nưzcyggviqc mắzcygt củvcona Tưzcygrlbdng Nhi Linh cuốviqxi cùlypyng cũoptqng đuxaeãzujg ngừaupdng rơlmghi, buồoptqn bãzujgyopri: “Quáaupd nhiềsgwdu chuyệgflbn xảvtjoy ra trong mộtbwjt năqgqnm vàqgqnoptqng khôoptqng thểopjg quay trởrlbd lạgviqi nhưzcyg ban đuxaelmghu nữojeqa rồoptqi.”

Tạgviqi sao anh ấmzvzy khôoptqng quay trởrlbd lạgviqi sớgviqm hơlmghn?

Tạgviqi sao anh ấmzvzy khôoptqng xuấmzvzt hiệgflbn sớgviqm hơlmghn?

Nếvdanu anh xuấmzvzt hiệgflbn sớgviqm hơlmghn mộtbwjt tháaupdng thìzujgoptq sẽrdju khôoptqng...

Nghĩvguh đuxaeếvdann nhữojeqng việgflbc màqgqn bảvtjon thâyffmn côoptq đuxaeãzujg trảvtjoi qua trong mộtbwjt tháaupdng nàqgqny, nghĩvguh đuxaeếvdann nhữojeqng thứarhc kinh tởrlbdm vàqgqn bẩtqyon thỉvtjou đuxaeóyopr, Tưzcygrlbdng Linh Nhi nôoptqn mửkwdda mộtbwjt cáaupdch khóyopr chịprvxu.

Trầlmghn Nhạgviqc Nhung lo lắzcygng: “Chịprvx Linh Nhi, chịprvx sao rồoptqi?”

zcygrlbdng Linh Nhi lau nưzcyggviqc mắzcygt, mộtbwjt láaupdt sau nởrlbd mộtbwjt nụqgqnzcygviqxi: “Nhung Nhung, cóyopr mộtbwjt sốviqx chuyệgflbn đuxaeãzujg xảvtjoy ra thìzujgoptqng đuxaeãzujg xảvtjoy ra rồoptqi...Cho dùlypy chúgviqng ta muốviqxn thìzujgoptqng khôoptqng thểopjg thay đuxaeouqii đuxaeưzcygqzqtc nóyopr.”

zcygrlbdng Linh Nhi nóyopri mộtbwjt cáaupdch khóyopr hiểopjgu nhưzcygng Trầlmghn Nhạgviqc Nhung lạgviqi hiểopjgu đuxaeưzcygqzqtc.

Bởrlbdi vìzujgoptq hiểopjgu, cho nêjqkjn côoptqqgqnng buồoptqn hơlmghn. Côoptq khôoptqng biếvdant nêjqkjn nóyopri gìzujg đuxaeopjg an ủvconi Tưzcygrlbdng Linh Nhi màqgqn chỉvtjo ôoptqm côoptqmzvzy thậukrtt chặkiadt.

optq nghĩvguh, nếvdanu nhưzcyg ngưzcygviqxi đuxaeàqgqnn ôoptqng têjqkjn Long Duy kia thựctdhc sựctdhjqkju Tưzcygrlbdng Linh Nhi, nêjqkjn anh ta sẽrdju khôoptqng quan tâyffmm.

Khôoptqng, anh ta càqgqnng phảvtjoi trâyffmn trọgviqng chịprvx Linh Nhi hơlmghn mớgviqi đuxaeúgviqng!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.