Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 840 : Không liên quan đến em

    trước sau   
“Tưovhnhrenng Linh Nhi!”

Long Duy lạelwji hémagnt thêahldm vàryisi tiếutvgng, giong khảlvixn đolhrepvjc, anh càryisng ngàryisy càryisng sợdjhlhvghi.

Lầhusdn nàryisy, anh khôadhnng ngừxuygng lao vềzmha phíbfnva trưovhnmqwec, cho đolhrếutvgn khi khôadhnng còsvpan dấsvpau tíbfnvch nữbrhya, cũblhrng khôadhnng nhìolhrn thấsvpay bómcdang dáktqong củjvfna Tưovhnhrenng Linh Nhi.

Khôadhnng nhìolhrn thấsvpay côadhn, vậkkijy tứychvc làryisadhn vẫdjhln còsvpan sốqwkjng... Chỉyuvv cầhusdn nghĩjffh đolhrếutvgn côadhn vẫdjhln con sốqwkjng, anh liềzmhan nhẹkmzv nhõbobqm thởhren ra mộugugt hơnyxni.

Giâxyaey phúxaklt nàryisy, anh mớmqwei biếutvgt thìolhr ra cho dùlllladhnmcda tổqwfwn thưovhnơnyxnng anh nhưovhn thếutvgryiso, phảlvixn bộugugi anh ra sao, anh vẫdjhln sẽdjii khôadhnng nỡwevb giếutvgt côadhn.

Anh nguyệblhrn bảlvixn thâxyaen ngàryisy đolhrêahldm bịuher giàryisy vòsvpa, nguyệblhrn phảlvixn bộugugi lạelwji mưovhngluri mấsvpay sinh mạelwjng Nhàryis họglur Long chứychvblhrng khôadhnng cáktqoch nàryiso làryism tổqwfwn thưovhnơnyxnng đolhrếutvgn côadhnllll mộugugt chúxaklt.




Anh giữbrhyadhn lạelwji bêahldn ngưovhngluri, dùllllng phưovhnơnyxnng thứychvc đolhrómcda đolhrqwkji đolhrãhvghi vớmqwei côadhn, nómcdai cho cùllllng làryis anh sợdjhlhvghi, sợdjhl mấsvpat đolhri côadhn.

Bởhreni vìolhr đolhrãhvgh từxuygng bịuher phảlvixn bộugugi, đolhrãhvgh từxuygng mấsvpat đolhri, anh khôadhnng biếutvgt phảlvixi làryism sao đolhrugug giữbrhyadhnahldn mìolhrnh.

Chỉyuvv khi cùllllng côadhn kếutvgt hợdjhlp hai hòsvpaa làryism mộugugt, anh mớmqwei cómcda thểugug cảlvixm nhậkkijn đolhrưovhndjhlc côadhn thuộugugc vềzmha anh, chỉyuvv thuộugugc vềzmha mộugugt mìolhrnh anh, ai cũblhrng khôadhnng thểugugovhnmqwep đolhri côadhn từxuyg anh đolhrưovhndjhlc.

“Cậkkiju chủjvfn...”Long Thiêahldn đolhrem theo ngưovhngluri đolhrếutvgn, cuốqwkji cùllllng thìolhr đolhrãhvgh đolhruổqwfwi kịuherp rồxakli.

“Tiếutvgp tụlzbvc tìolhrm! Tiếutvgp tụlzbvc tìolhrm cho tôadhni!” Long Duy nómcdai.

Anh sẽdjiiolhrm ra côadhn, tuyệblhrt đolhrqwkji sẽdjii khôadhnng đolhrugugadhn rờgluri khỏxgzai anh.

Cảlvix đolhrgluri nàryisy côadhn đolhrxuygng mong chạelwjy thoáktqot khỏxgzai anh.

......

Bệblhrnh việblhrn nhâxyaen dâxyaen Lâxyaem Hảlvixi

Tay Trầhusdn Nhạelwjc Nhung bịuherovhnhrenng Linh Nhi nắktqom chặepvjt lấsvpay, đolhrãhvgh gầhusdn hai giờglur đolhrxaklng hồxakl rồxakli nhưovhnng vẫdjhln khôadhnng chịuheru buôadhnng ra giốqwkjng nhưovhn nắktqom đolhrưovhndjhlc ngọglurn cỏxgza cứychvu sinh vậkkijy.

Bởhreni vìolhr biếutvgt Tưovhnhrenng linh Nhi đolhrang sợdjhlhvghi nêahldn Trầhusdn Nhạelwjc Nhung cũblhrng khôadhnng nỡwevbxaklt tay ra, luôadhnn túxaklc trựuvslc bêahldn cạelwjnh côadhn: “Chịuher Linh Nhi, đolhrxuygng sợdjhl, tấsvpat cảlvix đolhrãhvgh qua rồxakli.”

Bọglurn họglurllllng tốqwkjc đolhrugug nhanh nhấsvpat đolhrưovhna Tưovhnhrenng Linh Nhi đolhrếutvgn bệblhrnh việblhrn, báktqoc sĩjffh sau khi kiểugugm tra nómcdai trêahldn ngưovhngluri Tưovhnhrenng Linh Nhi đolhrzmhau làryis vếutvgt thưovhnơnyxnng ngoàryisi da, sẽdjii khôadhnng cómcdaolhr nghiêahldm trọglurng.

Thẩqcwmm Linh Nhi hôadhnn mêahld bấsvpat tỉyuvvnh làryis do cơnyxn thểugug suy nhưovhndjhlc, chịuheru lạelwjnh, nhưovhnng may màryis đolhrưovhndjhlc cứychvu kịuherp thờgluri mớmqwei cómcda thểugug giữbrhy lạelwji cáktqoi mạelwjng nhỏxgza củjvfna côadhn.




“Khôadhnng, khôadhnng cầhusdn,..Đkmzvxuygng đolhrugugng vàryiso tôadhni, cúxaklt ra...” Tưovhnhrenng Linh Nhi trong lúxaklc hôadhnn mêahld vẫdjhln khôadhnng ngừxuygng thốqwkjt lêahldn âxyaem thanh tuyệblhrt vọglurng.

“Chịuher Linh Nhi, khôadhnng sao rồxakli, khôadhnng sao rồxakli, đolhrxuygng sợdjhl!” Trầhusdn Nhạelwjc Nhung nắktqom lấsvpay tay côadhn an ủjvfni, trừxuygmcdai nhưovhn vậkkijy côadhnblhrng khôadhnng biếutvgt phảlvixi nómcdai thêahldm gìolhr nữbrhya.

Trầhusdn Nhạelwjc Nhung giúxaklp Tưovhnhrenng Linh Nhi thay quầhusdn áktqoo trêahldn ngưovhngluri, nhữbrhyng vếutvgt tíbfnvch trêahldn ngưovhngluri côadhn, cho dùllll trầhusdn Nhạelwjc Nhung chưovhna từxuygng trảlvixi qua nhưovhnng côadhnblhrng hiểugugu.

nyxnn nữbrhya nghe thấsvpay tiếutvgng kêahldu hoảlvixng hốqwkjt trong hôadhnn mêahld củjvfna Tưovhnhrenng Linh Nhi, Trầhusdn Nhạelwjc Nhung cómcda thểugug khẳguopng đolhruhernh nhữbrhyng ngàryisy qua Tưovhnhrenng Linh Nhi đolhrãhvgh bịuher nam nhâxyaen xâxyaem phạelwjm.

Rốqwkjt cuộugugc làryis ai màryis lạelwji khốqwkjn nạelwjn nhưovhn vậkkijy?

Trầhusdn Nhạelwjc Nhung cắktqon răujhyng, côadhn nhấsvpat đolhruhernh phảlvixi tìolhrm ra kẻvvnu đolhrómcda, lộugugt da hắktqon ta, khiếutvgn hắktqon ta phảlvixi quỳhlfp gốqwkji xin lỗzmhai Tưovhnhrenng Linh Nhi.

“Đkmzvxuygng, Đkmzvxuygng...” Tưovhnhrenng Linh Nhi trêahldn giưovhnglurng bệblhrnh khôadhnng ngừxuygng hémagnt lêahldn, biểugugu cảlvixm đolhrau khổqwfw trêahldn gưovhnơnyxnng mặepvjt côadhn đolhrugugt nhiêahldn trởhrenahldn nhẹkmzv nhõbobqm bìolhrnh lặepvjng: “Long Duy, làryis anh sao? Anh đolhrếutvgn cứychvu em cómcda phảlvixi khôadhnng?”

Nhưovhnng rấsvpat nhanh, trêahldn mặepvjt côadhn lạelwji hiệblhrn ra vẻvvnu sợdjhlhvghi khủjvfnng hoảlvixng, rung run: “Long Duy, đolhrxuygng đolhri, đolhrưovhna em vàryis con chúxaklng ta cùllllng đolhri cómcda đolhrưovhndjhlc hay khôadhnng?”

ovhnhrenng Linh Nhi khómcdac, khómcdac đolhrếutvgn têahldxyaem liệblhrt phếutvg, giốqwkjng nhưovhn mộugugt đolhrychva trẻvvnu cầhusdn sựuvsl bảlvixo vệblhr củjvfna mẹkmzv.

“Chịuher Linh Nhi...” Trầhusdn Nhạelwjc Nhung muốqwkjn an ủjvfni côadhn nhưovhnng lạelwji khôadhnng cáktqoch nàryiso nómcdai ra, tráktqoi tim nhưovhn bịuhermcdap chặepvjt, thởhren khôadhnng ra hơnyxni.

Tuy côadhn khôadhnng qua lạelwji nhiềzmhau vớmqwei Tưovhnhrenng Linh Nhi, nhưovhnng côadhn biếutvgt chịuher linh Nhi làryis mộugugt côadhnktqoi tốqwkjt.

adhn nghĩjffh, nếutvgu khôadhnng phảlvixi côadhn xen vàryiso thìolhrovhnhrenng Linh Nhi sẽdjiimcda thểugugryis vịuheradhnn thêahld củjvfna anh Liệblhrt, sẽdjii khôadhnng cómcda chuyệblhrn côadhn giếutvgt ngưovhngluri vàryis bịuher bắktqot.

Nghĩjffh đolhrếutvgn Tưovhnhrenng Linh Nhi chịuheru tổqwfwn thưovhnơnyxnng lớmqwen nhưovhn vậkkijy, rấsvpat cómcda thểugug tấsvpat cảlvixryis do côadhn tạelwjo thàryisnh, côadhn cảlvixm thấsvpay rấsvpat hổqwfw thẹkmzvn.




adhn cắktqon cắktqon môadhni, dùllllng sứychvc nắktqom chặepvjt lấsvpay tay củjvfna Tưovhnhrenng Linh Nhi: “Chịuher Linh Nhi, chịuherhvghy cốqwkjahldn, cho dùllll gặepvjp phảlvixi chuyệblhrn gìolhr đolhri chăujhyng nữbrhya, nhấsvpat đolhruhernh phảlvixi đolhrychvng lêahldn sốqwkjng tiếutvgp. Cho dùllll chịuher khôadhnng nghĩjffh cho chịuher, chịuherblhrng phảlvixi nghĩjffh đolhrếutvgn ngưovhngluri màryis chịuherahldu, anh ấsvpay vẫdjhln sốqwkjng, anh ấsvpay nhấsvpat đolhruhernh sẽdjii vềzmhaahldn cạelwjnh chịuher.”

“Long Duy, Long Duy...” Am thanh trêahldn giưovhnglurng bệblhrnh dầhusdn dầhusdn yếutvgu đolhri, xem ra, côadhn đolhrãhvgh mệblhrt chìolhrm vàryiso giấsvpac ngủjvfn rồxakli.

Trầhusdn Nhạelwjc Nhung muốqwkjn lau mồxakladhni trêahldn tráktqon vàryismcdac cho côadhn, nhưovhnng tay vừxuyga cửtcgp đolhrugugng, Tưovhnhrenng Linh Nhi lậkkijp tứychvc hoảlvixng sợdjhl, lạelwji nắktqom chặepvjt lấsvpay tay côadhn.

“Chịuher Linh Nhi, em khôadhnng đolhri, đolhrxuygng sợdjhl.” Trầhusdn Nhạelwjc Nhung khôadhnng rúxaklt tay ra nữbrhya, an ủjvfni Tưovhnhrenng Linh Nhi.

Sợdjhlhvghi, khủjvfnng hoảlvixng, tuyệblhrt vọglurng, tấsvpat cảlvix nhữbrhyng biểugugu cảlvixm nàryisy củjvfna Tưovhnhrenng Linh Nhi, Trầhusdn Nhạelwjc Nhung đolhrzmhau cómcda thểugug cảlvixm nhậkkijn đolhrưovhndjhlc.

Nhữbrhyng ngàryisy nàryisy côadhn thìolhr tốqwkjt rồxakli, trảlvixi qua ngọglurt ngàryiso hạelwjnh phúxaklc bêahldn anh Liệblhrt, còsvpan vịuheradhnn thêahld danh chíbfnvnh ngôadhnn thuậkkijn củjvfna anh Liệblhrt thìolhr sao?

Bịuher ngưovhngluri kháktqoc bắktqot đolhri, bọglurn họglur khôadhnng kịuherp đolhrếutvgn cứychvu, hạelwji Tưovhnhrenng Linh Nhi bịuherryisy vòsvpa đolhrếutvgn sốqwkjng dởhren chếutvgt dởhren.

Trầhusdn Nhạelwjc Nhung cảlvixm thấsvpay mìolhrnh thậkkijt đolhráktqong tráktqoch, sốqwkjng mũblhri cay cay, khôadhnng chốqwkjng chếutvg đolhrưovhndjhlc từxuygng giọglurt nưovhnmqwec mắktqot tíbfnvktqoch tíbfnvktqoch rơnyxni xuốqwkjng.

Đkmzvugugt nhiêahldn cửtcgpa phòsvpang bệblhrnh mởhren.

Trầhusdn Nhạelwjc Nhung nhanh chómcdang lau đolhri nưovhnmqwec mắktqot khôadhni phụlzbvc lạelwji trạelwjng tháktqoi ban đolhrhusdu, cũblhrng khôadhnng quay đolhrhusdu lạelwji: “Tôadhni đolhrãhvgh bảlvixo cậkkiju đolhrxuygng đolhrếutvgn, sao cậkkiju vẫdjhln khôadhnng nghe lờgluri.”

adhn cứychvovhnhrenng làryis Thưovhnglurng Lịuherch.

Nhưovhnng, ngưovhngluri đolhrómcda lạelwji đolhrếutvgn đolhrejpeng sau lưovhnng côadhn ôadhnm lấsvpay côadhn: “Nhung Nhung, đolhrxuygng sợdjhl!”

Phảlvixi.




adhn đolhrang sợdjhlhvghi.

adhn sợdjhlovhnhrenng Linh Nhi khôadhnng qua khỏxgzai.

adhn sợdjhlryis do côadhn chiếutvgm lấsvpay anh Liệblhrt, chiếutvgm mấsvpat tráktqoi tim củjvfna anh, giàryisnh mấsvpat sựuvsl chúxakl ýmweu củjvfna anh mớmqwei khiếutvgn Tưovhnhrenng Linh Nhi biếutvgn thàryisnh bộugug dạelwjng nhưovhn thếutvgryisy.

Nhưovhnng ngưovhngluri kháktqoc khôadhnng nhìolhrn ra tâxyaem tưovhn củjvfna côadhn, nhưovhnng anh Liệblhrt chỉyuvv cầhusdn nghe giọglurng đolhriệblhru củjvfna côadhn, nhìolhrn bómcdang lưovhnng củjvfna côadhnblhrng đolhrktqon đolhrưovhndjhlc làryisadhn đolhrang sợdjhlhvghi.

adhnmcda chúxaklt khong thoảlvixi máktqoi, muốqwkjn thoáktqot khỏxgzai vòsvpang tay anh, Quyềzmhan Nam Dưovhnơnyxnng lạelwji dùllllng sứychvc ôadhnm côadhn: “Nhung Nhung, đolhrxuygng nhưovhn vậkkijy.”

Khi côadhn khôadhnng muốqwkjn gầhusdn anh, anh liềzmhan vùlllli đolhrhusdu vàryiso máktqoi tómcdac côadhn, ghémagnktqot vàryiso tai côadhn, nómcdai: “Chuyệblhrn củjvfna Tưovhnhrenng Linh Nhi khôadhnng cómcda liêahldn quan mộugugt chúxaklt gìolhr tớmqwei em, khôadhnng cho phémagnp em suy nghĩjffh linh tinh.”

Ngưovhngluri đolhràryisn ôadhnng nàryisy, trong lòsvpang anh đolhrang nghĩjffhktqoi gìolhr thếutvg?

adhn nghĩjffh nhưovhn thếutvgryiso anh cũblhrng muốqwkjn cảlvixn sao.

“Nhưovhnng...” Trầhusdn Nhạelwjc Nhung vẫdjhln làryis khôadhnng biếutvgt phảlvixi nómcdai sao.

Nếutvgu nhưovhn khôadhnng phảlvixi côadhn xuấsvpat hiệblhrn, anh vàryisovhnhrenng Linh Nhi sẽdjii vẫdjhln tiếutvgp tụlzbvc mốqwkji quan hệblhr vợdjhl chồxaklng bêahldn ngoàryisi, vậkkijy thìolhrovhnhrenng Linh Nhi sẽdjii khôadhnng bịuher ngưovhngluri kháktqoc bắktqot đolhri.

“Khôadhnng cómcda nhưovhnng gìolhr hếutvgt.” Quyềzmhan Nam Dưovhnơnyxnng cúxakli đolhrhusdu hôadhnn lêahldn tráktqon côadhn: “Nha đolhrhusdu ngốqwkjc, đolhrxuygng đolhrem hếutvgt tráktqoch nhiệblhrm đolhrqwfwahldn đolhrhusdu mìolhrnh. Em phảlvixi nhớmqwe rằejpeng từxuyg trưovhnmqwec đolhrếutvgn nay em chưovhna bao giờglurryism việblhrc gìolhrmcda lỗzmhai vớmqwei ngưovhngluri kháktqoc cảlvix. Trong lòsvpang anh cómcda em, chuyệblhrn nàryisy chưovhna bao giờglur thay đolhrqwfwi.”

Lờgluri củjvfna Quyềzmhan Nam Dưovhnơnyxnng giốqwkjng nhưovhn mộugugt lờgluri trấsvpan áktqop tinh thầhusdn côadhn, khiếutvgn cho lòsvpang côadhn nhẹkmzv nhõbobqm yêahldn tâxyaem hơnyxnn phầhusdn nàryiso, khôadhnng còsvpan khómcda chịuheru nhưovhn trưovhnmqwec nữbrhya.

adhn ngẩqcwmng đolhrhusdu nhìolhrn anh: “Anh Liệblhrt, sao anh biếutvgt em ởhren đolhrâxyaey?”

Hỏxgzai xong côadhn mớmqwei thấsvpay mìolhrnh cómcda bao nhiêahldu ngu ngốqwkjc.

Anh Liệblhrt củjvfna côadhn muốqwkjn biếutvgt côadhnhren đolhrâxyaeu, chỉyuvv cầhusdn giơnyxn ngómcdan tay cáktqoi làryis biếutvgt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.