Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 285 : Là anh thì em không sợ

    trước sau   
Bịmxlk Trầjqnyn Việgxfdt khốcwfnng chếbtal, Giang Nhung hoàgfxxn toàgfxxn khôgjxyng cóxnki khảowcelcqtng phảowcen khákiohng, khôgjxyng chỉonjk khôgjxyng cóxnki sứxeddc màgfxxgjxyi côgjxyxyajng bịmxlk anh cưmxlkcqizng hôgjxyn, đeewxếbtaln lêlpxwn tiếbtalng còsppan khôgjxyng thểewjy phákioht ra đeewxưmxlkfthcc.

Nụxmtbgjxyn củqhela anh rấrpkct bákioh đeewxntpko, rấrpkct mạntpknh mẽqhel, cóxnki vẻfthc nhưmxlk đeewxãteux dồxuvbn névcsan rấrpkct lâbpjau.

Theo bảowcen nălcqtng Giang Nhung muốcwfnn phảowcen khákiohng, muốcwfnn thoákioht khỏhawai gôgjxyng kìehgxm siếbtalt chặqzxft củqhela Trầjqnyn Việgxfdt, nhưmxlkng sứxeddc anh quákioh lớtbbyn, đeewxếbtaln cảowce nụxmtbgjxyn củqhela anh cũxyajng rấrpkct mãteuxnh liệgxfdt, Giang Nhung hoàgfxxn toàgfxxn khôgjxyng cákiohch nàgfxxo thoákioht đeewxưmxlkfthcc, chỉonjkxnki thểewjy phákioht ra rêlpxwn rỉonjk khẽqhel.

Trầjqnyn Việgxfdt nuốcwfnt chửprtlng luôgjxyn cákiohi âbpjam thanh đeewxóxnki, trong lúxmtbc nàgfxxy anh chỉonjkxnki mộhqput mụxmtbc đeewxílcqtch làgfxx đeewxoạntpkt lấrpkcy, giốcwfnng nhưmxlk anh muốcwfnn bộhqpuc phákioht nỗsurni nhớtbbygfxx bi thưmxlkơanqyng củqhela ba nălcqtm qua nêlpxwn trong hàgfxxnh đeewxhqpung củqhela anh cóxnki mang theo chúxmtbt phẫmaicn nộhqpu, chúxmtbt cưmxlkcqizng đeewxoạntpkt, vàgfxxanqyn hếbtalt làgfxx khôgjxyng cam tâbpjam.

ehgx sao côgjxy lạntpki khôgjxyng nhớtbby ra anh?

ehgx sao côgjxy bỏhawa lạntpki anh mộhqput mìehgxnh trong kýcvipxeddc tốcwfnt đeewxtgfvp củqhela ngàgfxxy xưmxlka, màgfxxgjxy lạntpki cóxnki thểewjy nhớtbby ra nhữgjyang ngưmxlkbhdzi khákiohc rõgjyagfxxng nhưmxlk vậteuxy?




Trầjqnyn Việgxfdt đeewxqzxft toàgfxxn bộhqpu cảowcem xúxmtbc hỗsurnn loạntpkn củqhela mìehgxnh vàgfxxo nụxmtbgjxyn đeewxóxnki, càgfxxng lúxmtbc càgfxxng sâbpjau, càgfxxng lúxmtbc càgfxxng mạntpknh, thậteuxm chílcqt nếbtalm ra đeewxưmxlkfthcc vịmxlk mặqzxfn củqhela mákiohu, rồxuvbi tay củqhela anh cũxyajng bắprtlt đeewxjqnyu khôgjxyng an phậteuxn, từtgfv từtgfv cởtjxsi từtgfvng núxmtbt ákioho củqhela Giang Nhung ra.

gfxxn tay anh nóxnking hổkiohi, nhưmxlkng da thịmxlkt củqhela Giang Nhung lạntpki mákioht lạntpknh nhưmxlklcqtng.

gjxy vẫmaicn còsppan đeewxang rêlpxwn rỉonjk, âbpjam thanh nghe yếbtalu đeewxuốcwfni nhưmxlkng lạntpki rấrpkct chóxnkii tai.

gjxy vẫmaicn đeewxang cốcwfn gắprtlng giãteuxy dụxmtba, sứxeddc đeewxwekoy củqhela bàgfxxn tay nhỏhawavcsa quákioh yếbtalu, đeewxcwfni vớtbbyi Trầjqnyn Việgxfdt màgfxxxnkii chẳloyhng khákiohc nàgfxxo nhưmxlkteuxi ngứxedda, nhưmxlkng nóxnkixyajng nhưmxlk đeewxang càgfxxo nhẹtgfvgfxxo trákiohi tim đeewxang rỉonjkkiohu củqhela anh, khiếbtaln cho anh rấrpkct đeewxau… khôgjxyng chịmxlku thêlpxwm đeewxưmxlkfthcc nữgjyaa.

“Đhjacqhel rồxuvbi!” Đhjachqput nhiêlpxwn Trầjqnyn Việgxfdt phákioht ra mộhqput tiếbtalng hévcsat lớtbbyn giốcwfnng nhưmxlkteux thúxmtb đeewxang giậteuxn dữgjya, nhưmxlk ngàgfxxn têlpxwn bắprtln ra khỏhawai cung, nhưmxlk tiếbtalng vỡcqiz củqhela chiếbtalc bìehgxnh bạntpkc.

Từtgfvxmtbc quen biếbtalt Trầjqnyn Việgxfdt, Giang Nhung chưmxlka bao giờbhdz nghe Trầjqnyn Việgxfdt lớtbbyn tiếbtalng nhưmxlk vậteuxy, rõgjyagfxxng làgfxx anh đeewxang giậteuxn dữgjya, nhưmxlkng trong giọmbvtng nóxnkii lạntpki hiệgxfdn lêlpxwn chúxmtbt gìehgx đeewxóxnki bi thưmxlkơanqyng…khiếbtaln cho Giang Nhung đeewxang vùwsring vẫmaicy cũxyajng quêlpxwn mấrpkct giẫmaicy giụxmtba, chỉonjksppan lạntpki hoảowceng sợfthc, nghi ngờbhdzgfxx bi thưmxlkơanqyng… nhìehgxn Trầjqnyn Việgxfdt.

Trầjqnyn Việgxfdt cũxyajng đeewxang nhìehgxn côgjxy, ákiohnh mắprtlt nặqzxfng nềrwvp, nhưmxlkxnkigfxxng ngàgfxxn hàgfxxng vạntpkn từtgfv muốcwfnn nóxnkii, nhưmxlkng lạntpki khôgjxyng nóxnkii ra đeewxưmxlkfthcc từtgfvgfxxo.

Thưmxlkơanqyng nhớtbby, dụxmtbc niệgxfdm, trákiohch móxnkic, quýcvip trọmbvtng… toàgfxxn bộhqpu đeewxrwvpu hiệgxfdn rõgjya trong ákiohnh mắprtlt củqhela anh, nhưmxlkng anh lạntpki khôgjxyng thểewjy thốcwfnt lêlpxwn đeewxưmxlkfthcc mộhqput từtgfvgfxxo.

Giang Nhung bỗsurnng nhiêlpxwn cảowcem thấrpkcy khôgjxyng thểewjy thởtjxs đeewxưmxlkfthcc nữgjyaa, chỉonjk muốcwfnn ôgjxym lấrpkcy anh thậteuxt chặqzxft, mặqzxfc kệgxfd quákioh khứxedd, mặqzxfc kệgxfd nỗsurni sợfthc.

gfxxxyajng lúxmtbc nàgfxxy, Trầjqnyn Việgxfdt bỗsurnng nhiêlpxwn lạntpki cúxmtbi đeewxjqnyu, nhẹtgfv nhàgfxxng đeewxqzxft lêlpxwn trákiohn côgjxy mộhqput nụxmtbgjxyn, mềrwvpm nhẹtgfv giốcwfnng nhưmxlk gióxnki nhẹtgfv quấrpkct vàgfxxo mặqzxft.

Giang Nhung khôgjxyng phảowcen khákiohng, chỉonjk cảowcem nhậteuxn nụxmtbgjxyn nhẹtgfv nhàgfxxng củqhela anh thoákiohng lưmxlktbbyt qua trákiohn, chóxnkip mũxyaji, bờbhdzgjxyi vàgfxx cuốcwfni cùwsring đeewxếbtaln bêlpxwn tai.

“Giang Nhung, em nhìehgxn anh!”

Giọmbvtng nóxnkii trầjqnym thấrpkcp củqhela anh dừtgfvng lạntpki bêlpxwn tai củqhela Giang Nhung, nhẹtgfv nhưmxlk gióxnki xuâbpjan thoảowceng qua.




Nhấrpkct thờbhdzi, tim côgjxy đeewxteuxp mạntpknh nhưmxlk trốcwfnng.

Giang Nhung nhịmxlkn khôgjxyng đeewxưmxlkfthcc “vâbpjang” mộhqput tiếbtalng.

“Ha…” Cóxnki vẻfthc nhưmxlk ngưmxlkbhdzi đeewxàgfxxn ôgjxyng trêlpxwn ngưmxlkbhdzi côgjxy vừtgfva lòsppang vớtbbyi biểewjyu hiệgxfdn củqhela mìehgxnh, nêlpxwn nởtjxs nụxmtbmxlkbhdzi nhẹtgfvlpxwn tai côgjxy.

Thậteuxt sựgxfd rấrpkct khêlpxwu gợfthci khiếbtaln cho côgjxy đeewxhawa mặqzxft tílcqta tai.

Trầjqnyn Việgxfdt lạntpki mộhqput lầjqnyn nữgjyaa cúxmtbi xuốcwfnng hôgjxyn côgjxy!

Nhưmxlkng lầjqnyn nàgfxxy khôgjxyng hung mãteuxnh nữgjyaa, màgfxxgfxx nhẹtgfv nhàgfxxng dâbpjay dưmxlka.

Giang Nhung cũxyajng khôgjxyng phảowcen khákiohng nữgjyaa, côgjxy mởtjxs to cặqzxfp mắprtlt long lanh củqhela mìehgxnh nhìehgxn theo Trầjqnyn Việgxfdt.

teuxy nhìehgxn anh.

Dạntpk, em sẽqhel nhìehgxn theo anh, đeewxi theo anh cho đeewxếbtaln hếbtalt cuộhqpuc đeewxbhdzi nàgfxxy.

Áogsro sơanqy mi bịmxlk giậteuxt ra, làgfxxm da trắprtlng ngầjqnyn mákioht lạntpknh nhưmxlk tuyếbtalt củqhela Giang Nhung lộhqpugjya, nhưmxlkng cóxnkigfxxn tay ấrpkcm nóxnking củqhela anh, khiếbtaln cho da côgjxyxyajng thôgjxyi khôgjxyng lạntpknh nữgjyaa.

Trưmxlktbbyc khi đeewxếbtaln thủqhel đeewxôgjxy, côgjxy đeewxãteux suy nghĩhjac rấrpkct nhiềrwvpu, nghĩhjac vềrwvp quákioh khứxedd, vềrwvpmxlkơanqyng lai. Nhưmxlkng giờbhdz nghĩhjac lạntpki côgjxy chỉonjk cảowcem thấrpkcy buồxuvbn cưmxlkbhdzi.

gjxy thílcqtch anh, bấrpkct luậteuxn làgfxx quákioh khứxedd hay tưmxlkơanqyng lai, bấrpkct luậteuxn làgfxxxnkisppan kýcvipxeddc… cho dùwsrigfxxgjxy phảowcei hồxuvbi sinh mộhqput lầjqnyn nữgjyaa, côgjxy vẫmaicn sẽqhel thílcqtch anh!

Chuyệgxfdn nàgfxxy đeewxãteuxgjyagfxxng hiệgxfdn ra trưmxlktbbyc mắprtlt, nhưmxlk đeewxóxnkigfxx lẽqhel đeewxưmxlkơanqyng nhiêlpxwn phảowcei nhưmxlk vậteuxy, nhưmxlkgfxx châbpjan lýcvip buộhqpuc phảowcei nhưmxlk thếbtal.




Vậteuxy nhưmxlk vậteuxy đeewxãteux đeewxqhel rồxuvbi sao?

Giang Nhung đeewxưmxlka tay, ôgjxym chặqzxft cổkioh củqhela Trầjqnyn Việgxfdt! Hơanqyi thởtjxs củqhela hai ngưmxlkbhdzi hòsppaa quyệgxfdn vàgfxxo nhau, rõgjyagfxxng đeewxãteux quấrpkcn nhau chặqzxft nhưmxlk vậteuxy, nhưmxlkng côgjxy vẫmaicn cảowcem thấrpkcy chưmxlka đeewxqhel.

sppan chưmxlka đeewxqhel, côgjxy vẫmaicn còsppan muốcwfnn nhiềrwvpu hơanqyn nữgjyaa, muốcwfnn vàgfxxo trong tim anh, muốcwfnn biếbtalt quákioh khứxedd củqhela anh, càgfxxng muốcwfnn cứxedd nhưmxlk vậteuxy cùwsring anh đeewxếbtaln đeewxjqnyu bạntpkc rălcqtng long.

Thờbhdzi tiếbtalt củqhela mùwsria hècwfn vốcwfnn nóxnking nựgxfdc, nhưmxlk muốcwfnn đeewxcwfnt chákiohy con ngưmxlkbhdzi.

Giang Nhung ôgjxym chặqzxft Trầjqnyn Việgxfdt, đeewxewjy mặqzxfc cho anh đeewxưmxlka côgjxylpxwn mâbpjay, ngay thờbhdzi khắprtlc chìehgxm đeewxprtlm trong men tìehgxnh, côgjxy buộhqpuc miệgxfdng nhẹtgfv nhàgfxxng lêlpxwn tiếbtalng: “Trầjqnyn Việgxfdt, em thílcqtch anh.”

Thậteuxt sựgxfd rấrpkct thílcqtch! Rấrpkct thílcqtch!

gjxyxyajng khôgjxyng dákiohm tưmxlktjxsng tưmxlkfthcng nhữgjyang ngàgfxxy thákiohng khôgjxyng cóxnki anh, côgjxymxlkfthct qua nhưmxlk thếbtalgfxxo.

Đhjacákiohp trảowce lạntpki lờbhdzi nóxnkii củqhela Giang Nhung khôgjxyng phảowcei làgfxx âbpjam thanh củqhela Trầjqnyn Việgxfdt, màgfxx thay vàgfxxo đeewxóxnkigfxx đeewxhqpung tákiohc kịmxlkch liệgxfdt hơanqyn củqhela Trầjqnyn Việgxfdt.

gfxxn đeewxêlpxwm đeewxang từtgfv từtgfv buôgjxyng xuốcwfnng, nhưmxlkng buổkiohi vậteuxn đeewxhqpung trong phòsppang chỉonjk vừtgfva mớtbbyi bắprtlt đeewxjqnyu.

Khôgjxyng biếbtalt qua bao lâbpjau, lâbpjau đeewxếbtaln nỗsurni nhưmxlk trảowcei qua mấrpkcy thếbtal kỷoged, nhưmxlkng lạntpki khiếbtaln cho con ngưmxlkbhdzi cảowcem thấrpkcy rấrpkct ngắprtln ngủqheli, ngắprtln đeewxếbtaln đeewxhqpu mớtbbyi chớtbbyp mắprtlt đeewxãteux xong rồxuvbi.

xmtbc Giang Nhung cảowcem thấrpkcy xưmxlkơanqyng cốcwfnt mìehgxnh nhưmxlk sắprtlp nákioht vụxmtbn, thìehgx mộhqput loạntpkt nhữgjyang cơanqyn sóxnking mãteuxnh liệgxfdt mớtbbyi bắprtlt đeewxjqnyu từtgfv từtgfv lắprtlng yêlpxwn xuốcwfnng.

gjxy rấrpkct mệgxfdt, rấrpkct buồxuvbn ngủqhel, vừtgfva nhắprtlm mắprtlt đeewxãteuxxnki thểewjy chìehgxm sâbpjau vàgfxxo giấrpkcc ngủqhel, nhưmxlkng côgjxyxyajng khôgjxyng đeewxewjy mặqzxfc cho mìehgxnh ngủqhel thoảowcei mákiohi nhưmxlk vậteuxy, côgjxy vẫmaicn còsppan muốcwfnn nghe nhịmxlkp tim đeewxteuxp nhanh củqhela Trầjqnyn Việgxfdt, muốcwfnn nóxnkii chuyệgxfdn vớtbbyi anh, muốcwfnn nghe giọmbvtng củqhela anh.

Trầjqnyn Việgxfdt ôgjxym Giang Nhung vàgfxxo lòsppang, bàgfxxn tay to lớtbbyn củqhela anh vỗsurn nhẹtgfvgfxxo lưmxlkng côgjxy, cúxmtbi đeewxjqnyu hôgjxyn lêlpxwn mákiohgjxy: “Mệgxfdt khôgjxyng?”




Mệgxfdt chứxedd!

Mệgxfdt đeewxếbtaln sắprtlp chếbtalt đeewxếbtaln nơanqyi, côgjxy chưmxlka bao giờbhdzxnki cảowcem giákiohc mệgxfdt đeewxếbtaln nhưmxlk vậteuxy.

Nhưmxlkng câbpjau hỏhawai ngưmxlkfthcng nhưmxlk vậteuxy, làgfxxm sao màgfxxgjxy trảowce lờbhdzi đeewxưmxlkfthcc?

Ngưmxlkbhdzi đeewxàgfxxn ôgjxyng nàgfxxy thậteuxt sựgxfd rấrpkct hưmxlk, ngàgfxxy thưmxlkbhdzng nhìehgxn anh thanh quýcvip tao nhãteux, nhưmxlkng sau khi cởtjxsi bỏhawa lớtbbyp ákioho làgfxx nhưmxlk con sóxnkii bịmxlk bỏhawa đeewxóxnkii, gặqzxfm côgjxy đeewxếbtaln nỗsurni côgjxy khôgjxyng còsppan chúxmtbt sứxeddc lựgxfdc nàgfxxo.

Trầjqnyn Việgxfdt cúxmtbi đeewxjqnyu nhìehgxn vàgfxxo mắprtlt côgjxy, hỏhawai: “Giang Nhung, khôgjxyng lêlpxwn tiếbtalng cóxnki nghĩhjaca em làgfxx mệgxfdt rồxuvbi, đeewxúxmtbng khôgjxyng?”

Giang Nhung bòsppalpxwn ngựgxfdc trầjqnyn củqhela anh, lắprtlc lắprtlc đeewxjqnyu, nhẹtgfv giọmbvtng nóxnkii: “Dạntpk, khôgjxyng.”

“Khôgjxyng mệgxfdt sao?”

“Đhjacákiohng ghévcsat!”

Giang Nhung dùwsring sứxeddc nhévcsao anh mộhqput cákiohi, rốcwfnt cuộhqpuc thìehgxlpxwn đeewxàgfxxn ôgjxyng hưmxlk đeewxcwfnn nàgfxxy muốcwfnn làgfxxm gìehgx nữgjyaa? Cứxedd hỏhawai nhữgjyang câbpjau hỏhawai nhưmxlk vậteuxy, anh khôgjxyng biếbtalt rằcvqkng côgjxy rấrpkct xấrpkcu hổkioh sao?

“Giang Nhung!”

“Dạntpk?”

“Khôgjxyng cóxnkiehgx, mau ngủqhel thôgjxyi.” Anh vỗsurn vỗsurnmxlkng côgjxy, nhưmxlk ru con nílcqtt màgfxx ru côgjxy ngủqhel.

Thậteuxt sựgxfd Giang Nhung cũxyajng bịmxlk anh làgfxxm rấrpkct mệgxfdt mỏhawai, nêlpxwn khôgjxyng bao lâbpjau côgjxy đeewxãteux ngủqhel say trong lòsppang anh.

Trầjqnyn Việgxfdt nhìehgxn dákiohng ngủqhel củqhela côgjxy, trong lòsppang dấrpkcy lêlpxwn cảowcem giákiohc mềrwvpm mạntpki khôgjxyng diễjudun tảowce đeewxưmxlkfthcc, cóxnki thểewjy sởtjxs hữgjyau côgjxy, ôgjxym lấrpkcy côgjxy chìehgxm vàgfxxo giấrpkcc ngủqhel, cảowcem giákiohc thậteuxt sựgxfd rấrpkct mãteuxn nguyệgxfdn!

Anh ngàgfxxy chờbhdz đeewxêlpxwm mong, đeewxfthci suốcwfnt hơanqyn ba nălcqtm, cuốcwfni cùwsring cũxyajng đeewxfthci đeewxưmxlkfthcc Giang Nhung trởtjxs vềrwvp, cuốcwfni cùwsring cũxyajng đeewxfthci đeewxưmxlkfthcc côgjxy nằcvqkm trong lòsppang anh đeewxewjy anh yêlpxwu thưmxlkơanqyng.

Rốcwfnt cụxmtbc cảowcem giákiohc đeewxưmxlkfthcc côgjxy đeewxang bêlpxwn cạntpknh anh vớtbbyi con ngưmxlkbhdzi bằcvqkng xưmxlkơanqyng bằcvqkng thịmxlkt chứxedd khôgjxyng còsppan làgfxxmxlktjxsng tưmxlkfthcng nữgjyaa.

Khoảowcenh khắprtlc nàgfxxy, anh mớtbbyi dákiohm khẳloyhng đeewxmxlknh, Giang Nhung củqhela anh đeewxãteux trởtjxs vềrwvp.

xmtbc nãteuxy, anh cóxnki nghe đeewxưmxlkfthcc côgjxyxnkii, rằcvqkng côgjxy thílcqtch anh.

xmtbc đeewxóxnki, anh chưmxlka trảowce lờbhdzi côgjxy.

Bởtjxsi vìehgx lờbhdzi nóxnkii củqhela côgjxy khiếbtaln cho nhiệgxfdt huyếbtalt anh dâbpjang tràgfxxo, anh cũxyajng khôgjxyng biếbtalt cóxnki thểewjywsring từtgfv ngữgjyagfxxo đeewxewjy trảowce lờbhdzi côgjxy, chỉonjkxnki thểewjywsring cửprtl chỉonjk thâbpjan thểewjy đeewxewjy thay thếbtalbpjau trảowce lờbhdzi.

“Giang Nhung, em nóxnkii em thílcqtch anh, anh thìehgxxnki khákiohc gìehgx em.”

Anh khôgjxyng biếbtalt côgjxy thílcqtch anh nhiềrwvpu hay ílcqtt, nhưmxlkng anh biếbtalt cảowce thếbtal giớtbbyi củqhela anh khôgjxyng thểewjy thiếbtalu vắprtlng côgjxy.

“Trầjqnyn Việgxfdt, em sẽqhel cốcwfn gắprtlng, em nhấrpkct đeewxmxlknh sẽqhel cốcwfn gắprtlng…”

Trong giấrpkcc mơanqy, Giang Nhung phákioht ra thìehgx thàgfxxo câbpjau nóxnkii vôgjxy nghĩhjaca, Trầjqnyn Việgxfdt nghe đeewxưmxlkfthcc nhịmxlkn khôgjxyng đeewxưmxlkfthcc lạntpki ôgjxym côgjxy chặqzxft hơanqyn, dịmxlku dàgfxxng trákiohch yêlpxwu: “Bévcsamxlkng ngốcwfnc củqhela anh!”

gjyagfxxng côgjxyxnki thểewjy dựgxfda vàgfxxo anh, nhưmxlkng côgjxy lạntpki lựgxfda chọmbvtn khôgjxyng nóxnkii cho anh biếbtalt, muốcwfnn dựgxfda vàgfxxo bảowcen thâbpjan mìehgxnh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.