Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 498 : Cái giá phải trả

    trước sau   
ntdpcapdng Tìnnjanh ngơchsa ngábbbtc mộcxxgt lútwmlc.

Sau mộcxxgt khắeiuhc bốjczai rốjczai trong lòuceung, hồxncii lâombwu côrevi mớcapdi đpkfwoolxnh thầxncin lạdumhi: “Nhưntdpng màiphj...”

“Gọzpsai móelthn!”

Morri ngắeiuht lờrevii Hưntdpcapdng Tìnnjanh đpkfwang muốjczan nóelthi: “Ăcremn bữcrcfa cơchsam vớcapdi tôrevii cho xong đpkfwãrevi.”

“... Đrvbxưntdpchsac.”

ntdpcapdng Tìnnjanh khôreving biếcapdt mẹntdp củzpsaa Morri làiphj ngưntdprevii nhưntdp thếcapdiphjo, nhưntdpng côrevi cảqxkrm nhậrkjzn đpkfwưntdpchsac rõwuzaiphjng cóelth sựgavw bấrvztt lựgavwc từmrda đpkfwôrevii mắeiuht củzpsaa anh.




Đrvbxâombwy làiphjqxkro giábbbtc củzpsaa côrevi sao?

Sau bữcrcfa ăxncin, đpkfwiphjn xe củzpsaa Morri đpkfwưntdpa Hưntdpcapdng Tìnnjanh vềqoemchsa quan.

Vừmrdaa mớcapdi vàiphjo phòuceung làiphjm việregwc côrevi đpkfwãrevi thấrvzty Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch đpkfwang khóelthc lóelthc thu dọzpsan đpkfwxnci đpkfwdumhc, cábbbtc đpkfwxncing nghiệregwp vâombwy xung quanh an ủzpsai côrevirvzty.

“Lịoolxch Lịoolxch, đpkfwmrdang khóelthc nữcrcfa, sau nàiphjy sẽexya mau tìnnjam đpkfwưntdpchsac mộcxxgt côreving việregwc tốjczat hơchsan thôrevii.”

“Đrvbxútwmlng vậrkjzy! Em vừmrdaa tốjczat nghiệregwp màiphj! Sợchsannja sau nàiphjy khôreving tìnnjam đpkfwưntdpchsac cơchsa hộcxxgi tốjczat hơchsan?”

“Phảqxkri đpkfwóelth, phảqxkri đpkfwóelth...”

Kếcapdt quảqxkr, nàiphjo ngờrevi Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch bỗubuing dưntdpng càiphjng khóelthc dữcrcf dộcxxgi hơchsan nữcrcfa.

Xảqxkry ra chuyệregwn gìnnja vậrkjzy?

ntdpcapdng Tìnnjanh nhírtpzu màiphjy.

revi suy nghĩrevi mộcxxgt hồxncii cuốjczai cùkfzang vẫlylqn đpkfwi vềqoemntdpcapdng Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch, lạdumhnh lùkfzang hỏwuzai côrevi ta: “Xảqxkry ra chuyệregwn gìnnja rồxncii?”

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch nghe thấrvzty giọzpsang củzpsaa Hưntdpcapdng Tìnnjanh, chợchsat ngẩqxkrng đpkfwxnciu lêlrmln nhìnnjan côrevi.

Áxnydnh mắeiuht rấrvztt hung dữcrcf, nhưntdp thểcrcf đpkfwang nhìnnjan kẻmrda thùkfza vậrkjzy.

Sựgavw thùkfza đpkfwoolxch trong ábbbtnh mắeiuht đpkfwóelth quábbbtwuzaiphjng khiếcapdn Hưntdpcapdng Tìnnjanh rấrvztt khóelth chịoolxu.




revi lạdumhi hỏwuzai lớcapdn hơchsan mộcxxgt chútwmlt lầxncin nữcrcfa: “Rốjczat cuộcxxgc xảqxkry ra chuyệregwn gìnnja?”

“Khôreving biếcapdt tạdumhi sao Lịoolxch Lịoolxch lạdumhi bịoolx sếcapdp cho thôrevii việregwc...”

Cuốjczai cùkfzang cũofadng cóelth ngưntdprevii lêlrmln tiếcapdng.

ntdpcapdng Tìnnjanh cau màiphjy, hỏwuzai Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch: “Côrevi gặpedrp chuyệregwn gìnnja sao?”

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch trừmrdang mắeiuht nhìnnjan Hưntdpcapdng Tìnnjanh, cưntdprevii khẩqxkry: “Cao Hưntdpcapdng Tìnnjanh, côrevi đpkfwmrdang giảqxkr vờreviiphjm ngưntdprevii tốjczat nữcrcfa! Sao hảqxkr? Sợchsabbbtc đpkfwxncing nghiệregwp biếcapdt nhữcrcfng hàiphjnh vi bỉjtdmdzspi củzpsaa côrevi àiphj?”

revi ta nóelthi ra mộcxxgt câombwu nàiphjy ra, ngay lậrkjzp tứexyac tấrvztt cảqxkr đpkfwxncing nghiệregwp đpkfwqoemu nhìnnjan côrevi vớcapdi ábbbtnh mắeiuht đpkfwxnciy nghi ngờrevi.

ntdpcapdng Tìnnjanh liềqoemn cóelth chútwmlt tứexyac giậrkjzn: “Côrevielthi rõwuza cho tôrevii!!”

“Cóelth mộcxxgt đpkfwxncing nghiệregwp đpkfwãrevi tậrkjzn mắeiuht nhìnnjan thấrvzty trợchsadurv củzpsaa Morri vàiphjo phòuceung làiphjm việregwc củzpsaa sếcapdp, sau khi ra ngoàiphji thìnnja Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch tôrevii đpkfwãrevi bịoolx sa thảqxkri rồxncii! Côrevibbbtm nóelthi chuyệregwn nàiphjy khôreving liêlrmln quan đpkfwếcapdn côrevi àiphj?”

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch nóelthi xong, hírtpzt sâombwu mộcxxgt hơchsai, nưntdpcapdc mắeiuht lưntdpng tròuceung, trôreving đpkfwábbbtng thưntdpơchsang vôrevikfzang, thậrkjzt khiếcapdn ngưntdprevii ta cảqxkrm thấrvzty thưntdpơchsang xóeltht: “Cao Hưntdpcapdng Tìnnjanh, ngưntdprevii phụqoem nữcrcf nhưntdprevi đpkfwêlrml tiệregwn thậrkjzt đpkfwrvzty! Cảqxkrm giábbbtc quanh quẩqxkrn bêlrmln cạdumhnh hai ngưntdprevii đpkfwàiphjn ôreving thoảqxkri mábbbti lắeiuhm phảqxkri khôreving?! Tôrevii nguyềqoemn rủzpsaa côrevi, nguyềqoemn rủzpsaa côrevi mộcxxgt ngàiphjy nàiphjo đpkfwóelth phảqxkri trảqxkr giábbbt thêlrml thảqxkrm cho hàiphjnh vi kinh tởxeapm nàiphjy củzpsaa côrevi! Nguyềqoemn rủzpsaa côrevi cảqxkr đpkfwrevii nàiphjy đpkfwqoemu khôreving cóelth đpkfwưntdpchsac tìnnjanh yêlrmlu đpkfwírtpzch thựgavwc! Cảqxkr đpkfwrevii nàiphjy cũofadng khôreving thểcrcfxeaplrmln ngưntdprevii mìnnjanh yêlrmlu!”

Nghe nhữcrcfng lờrevii chửzingi rủzpsaa củzpsaa Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch, trábbbti tim củzpsaa Hưntdpcapdng Tìnnjanh nhưntdp bịoolx mộcxxgt vậrkjzt nặpedrng gìnnja đpkfwóelthwuza mạdumhnh vàiphjo.

wuzaiphjng biếcapdt rằxeapng tấrvztt cảqxkr nhữcrcfng gìnnjarevi ta nóelthi đpkfwqoemu khôreving cầxncin quan tâombwm, nhưntdpng cábbbti đpkfwxnciu khôreving nghe lờrevii củzpsaa côrevi cứexya suy nghĩrevirevii, nếcapdu cảqxkr đpkfwrevii nàiphjy côrevi thậrkjzt sựgavw khôreving thểcrcfxeaplrmln cạdumhnh Lụqoemc Li Dãrevi... Hưntdpcapdng Tìnnjanh khôreving dábbbtm nghĩrevi xa hơchsan nữcrcfa.

Lồxncing ngựgavwc ngộcxxgt ngạdumht khiếcapdn côrevielth chútwmlt khóelth thởxeap, côrevirtpzt mộcxxgt hơchsai nặpedrng nềqoem, phớcapdt lờrevi đpkfwi nhữcrcfng lờrevii nguyềqoemn rủzpsaa trong miệregwng Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch, nóelthi vớcapdi côrevi ta: “Chuyệregwn nàiphjy nếcapdu thựgavwc sựgavwiphj do Morri làiphjm, tôrevii sẽexya trảqxkr lạdumhi sựgavwreving bằxeapng cho côrevi!”

Dứexyat lờrevii côrevi giẫlylqm lêlrmln đpkfwôrevii giàiphjy cao góeltht đpkfwi đpkfwếcapdn phòuceung làiphjm việregwc củzpsaa sếcapdp.




“Sếcapdp, sa thảqxkri Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch làiphj ýdurv củzpsaa ai ạdumh?”

ntdpcapdng Tìnnjanh vừmrdaa vàiphjo phòuceung làiphjm việregwc, chẳchsang chàiphjo hỏwuzai mởxeap đpkfwxnciu màiphj chéjtdmm thẳchsang vàiphjo vấrvztn đpkfwqoem, hỏwuzai thẳchsang sếcapdp luôrevin.

“Sao vậrkjzy? Cóelth vấrvztn đpkfwqoemnnja àiphj?”

Chắeiuhc sếcapdp côreviofadng nểcrcf mặpedrt Morri nêlrmln cưntdp xửzingiphji hòuceua vớcapdi Hưntdpcapdng Tìnnjanh.

“Làiphj ýdurv củzpsaa Morri sao?”

ntdpcapdng Tìnnjanh hỏwuzai sếcapdp.

“Chuyệregwn nàiphjy...”

Vẻmrda mặpedrt sếcapdp cóelth chútwmlt khóelth xửzing.

elthi nhưntdp vậrkjzy, Hưntdpcapdng Tìnnjanh đpkfwãrevi hiểcrcfu rõwuza.

Lạdumhi làiphj ýdurv củzpsaa Morri.

Lầxncin nàiphjy, khôreving biếcapdt anh chàiphjng đpkfwóelth lạdumhi nhéjtdmt bao nhiêlrmlu tiềqoemn cho sếcapdp họzpsa.

ntdpcapdng Tìnnjanh khôreving nóelthi lờrevii nàiphjo, lậrkjzp tứexyac ra khỏwuzai phòuceung làiphjm việregwc củzpsaa sếcapdp.

Vừmrdaa ra khỏwuzai phòuceung làiphjm việregwc, côrevi liềqoemn gọzpsai đpkfwiệregwn cho Morri.




“Đrvbxuổdzspi việregwc Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch làiphj ýdurv củzpsaa anh phảqxkri khôreving?”

Đrvbxiệregwn thoạdumhi vừmrdaa kếcapdt nốjczai Hưntdpcapdng Tìnnjanh đpkfwãrevi hỏwuzai anh ngay.

Morri do dựgavw mộcxxgt lútwmlc mớcapdi chậrkjzm rãrevii trảqxkr lờrevii mộcxxgt câombwu: “Phảqxkri.”

“Tạdumhi sao anh phảqxkri làiphjm nhưntdp vậrkjzy?”

ntdpcapdng Tìnnjanh cóelth chútwmlt khôreving vui.

“Morri tôrevii khi làiphjm chuyệregwn gìnnja, nhấrvztt đpkfwoolxnh phảqxkri cóelthdurv do àiphj?”

Đrvbxxnciu dâombwy bêlrmln kia, giọzpsang nóelthi trưntdpcapdc sau khôreving mộcxxgt chútwmlt cảqxkrm xútwmlc củzpsaa Morri lạdumhi thêlrmlm mộcxxgt tia lạdumhnh lẽexyao.

“Tôrevii khôreving hiểcrcfu.”

ntdpcapdng Tìnnjanh cau màiphjy: “Nếcapdu anh thựgavwc sựgavwiphjnnjarevii thìnnja anh khôreving cầxncin thiếcapdt phảqxkri làiphjm lớcapdn chuyệregwn nhưntdp vậrkjzy...”

“Nếcapdu tôrevii nóelthi làiphjnnja bảqxkrn thâombwn tôrevii thìnnja sao?”

Morri trựgavwc tiếcapdp ngắeiuht lờrevii củzpsaa Hưntdpcapdng Tìnnjanh.

“Anh cóelth ýdurvnnja?”

ntdpcapdng Tìnnjanh khôreving hiểcrcfu.




“Chuyệregwn tấrvztm hìnnjanh lầxncin trưntdpcapdc, tôrevii khôreving lêlrmln tiếcapdng khôreving cóelth nghĩrevia làiphjrevii khôreving biếcapdt! Dábbbtm ởxeap sau lưntdpng chơchsai Morri tôrevii, vậrkjzy thìnnjarevi ta nêlrmln sớcapdm chuẩqxkrn bịoolx phảqxkri trảqxkr giábbbt!”

Giọzpsang nóelthi củzpsaa Morri âombwm u lạdumhnh lẽexyao khiếcapdn ngưntdprevii ta phảqxkri khiếcapdp sợchsa.

“Hóeltha ra anh biếcapdt...”

Thậrkjzt ra Hưntdpcapdng Tìnnjanh cũofadng khôreving ngạdumhc nhiêlrmln vềqoem đpkfwiềqoemu nàiphjy.

“... Ừofadm.”

Morri trầxncim ngâombwm mộcxxgt tiếcapdng.

ntdpcapdng Tìnnjanh thởxeapiphji, sựgavw tứexyac giậrkjzn trong lòuceung côreviofadng vơchsai đpkfwi khôreving írtpzt, côrevinnjam mộcxxgt chiếcapdc ghếcapd ngồxncii xuốjczang, thửzingiphjn bạdumhc vớcapdi Morri: “Thậrkjzt ra chuyệregwn đpkfwóelthrevii đpkfwãrevi dạdumhy cho côrevi ta mộcxxgt bàiphji họzpsac rồxncii, chuyệregwn sa thảqxkri hôrevim nay cóelth thểcrcf bỏwuza đpkfwi khôreving?”

“Em còuceun muốjczan giữcrcf lạdumhi côrevi ta àiphj?”

“... Tôrevii chỉjtdm nghĩrevi rằxeapng, nếcapdu côrevi ta khôreving phạdumhm lỗubuii trong côreving việregwc thìnnja khôreving đpkfwếcapdn nỗubuii bịoolx đpkfwuổdzspi việregwc.”

“Đrvbxưntdpchsac!”

Morri đpkfwxncing ýdurv, thậrkjzm chírtpz khôreving mộcxxgt chútwmlt do dựgavw.

ntdpcapdng Tìnnjanh kinh ngạdumhc đpkfwxncing thờrevii cũofadng cóelth chútwmlt biếcapdt ơchsan.

“Tôrevii cóelth thểcrcf đpkfwcrcfrevi ta ởxeap lạdumhi! Nhưntdpng, tốjczat nhấrvztt em nêlrmln trábbbtnh xa côrevi ta ra!”

Morri nhắeiuhc nhởxeaprevi.

“Hửzingm?”

“Áxnydnh mắeiuht côrevi ta nhìnnjan em khôreving hềqoem tốjczat! Mộcxxgt ngàiphjy nàiphjo đpkfwóelth, nếcapdu em đpkfwcrcfrevi ta tìnnjam đpkfwưntdpchsac cơchsa hộcxxgi, chắeiuhc chắeiuhn côrevi ta sẽexya dốjczac hếcapdt sứexyac dồxncin em vàiphjo chỗubui chếcapdt!”

Lờrevii củzpsaa Morri khiếcapdn sốjczang lưntdpng Hưntdpcapdng Tìnnjanh lạdumhnh toábbbtt.

iphjn tay cầxncim đpkfwiệregwn thoạdumhi bỗubuing nắeiuhm chặpedrt lạdumhi: “Cảqxkrm ơchsan, tôrevii sẽexyantdpu ýdurv.”

“... Ừofadm.”

“Morri!”

Trưntdpcapdc khi cútwmlp mábbbty, Hưntdpcapdng Tìnnjanh gọzpsai anh lạdumhi.

“?”

ntdpcapdng Tìnnjanh hơchsai khựgavwng lạdumhi, liếcapdm môrevii rồxncii nóelthi tiếcapdp: “Thậrkjzt ra tôrevii thựgavwc sựgavw rấrvztt cảqxkrm kírtpzch tấrvztm lòuceung củzpsaa anh đpkfwjczai vớcapdi tôrevii, tôrevii biếcapdt, rấrvztt nhiềqoemu lầxncin nếcapdu khôreving cóelth anh, cóelth lẽexya Cao Hưntdpcapdng Tìnnjanh tôrevii đpkfwãrevi chếcapdt rồxncii, nhưntdpng tìnnjanh yêlrmlu làiphj khôreving phâombwn trưntdpcapdc sau, cũofadng khôreving phâombwn nghèchsao hèchsan, càiphjng khôreving liêlrmln quan đpkfwếcapdn lòuceung biếcapdt ơchsan! Ngưntdprevii tôrevii yêlrmlu, làiphj Li Dãrevi! Dùkfza thưntdpreving ngàiphjy anh ấrvzty cóelth xấrvztu xa, cóelthbbbt đpkfwdumho đpkfwi chăxncing nữcrcfa, nhưntdpng tôrevii vẫlylqn yêlrmlu anh ấrvzty, hơchsan nữcrcfa, ngoạdumhi trừmrda anh ấrvzty, tôrevii khôreving thểcrcfiphjo đpkfwcxxgng lòuceung vớcapdi bấrvztt kỳhjcn đpkfwàiphjn ôreving nàiphjo nữcrcfa! Morri, mộcxxgt ngàiphjy nàiphjo đpkfwóelthrevii sẽexya kếcapdt hôrevin, nhưntdpng, chútwml rểcrcf củzpsaa tôrevii chỉjtdmelth thểcrcfiphj anh ấrvzty! Xin lỗubuii!”

revi xin lỗubuii.

Rấrvztt châombwn thàiphjnh bàiphjy tỏwuza lờrevii xin lỗubuii củzpsaa mìnnjanh.

Đrvbxxnciu dâombwy bêlrmln kia, Morri im lặpedrng hồxncii lâombwu.

ntdpcapdng Tìnnjanh tưntdpxeapng anh sẽexya khôreving lêlrmln tiếcapdng nữcrcfa, nhưntdpng đpkfwcxxgt nhiêlrmln lạdumhi nghe anh trầxncim giọzpsang nóelthi: “Cao Hưntdpcapdng Tìnnjanh, em yêlrmlu ai khôreving liêlrmln quan đpkfwếcapdn tôrevii, giốjczang nhưntdprevii yêlrmlu ai cũofadng khôreving liêlrmln quan đpkfwếcapdn em! Đrvbxâombwy làiphj chuyệregwn củzpsaa tôrevii, tựgavwrevii biếcapdt phảqxkri làiphjm gìnnja!”

Dứexyat lờrevii, “Kịoolxch...” mộcxxgt tiếcapdng, anh đpkfwãrevitwmlp mábbbty.

Nghe tiếcapdng “Tútwmlt tútwmlt tútwmlt” trong đpkfwiệregwn thoạdumhi, Hưntdpcapdng Tìnnjanh ngơchsa ngábbbtc mộcxxgt hồxncii lâombwu.

Khi côrevi trởxeap lạdumhi phòuceung làiphjm việregwc, ngưntdprevii bu lạdumhi bêlrmln cạdumhnh Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch đpkfwãrevi giảqxkri tábbbtn, côrevi ta lạdumhi ngồxncii vềqoemiphjn làiphjm việregwc củzpsaa mìnnjanh, đpkfwxnci đpkfwdumhc vừmrdaa đpkfwưntdpchsac dọzpsan dẹntdpp lạdumhi trởxeap vềqoemchsai ban đpkfwxnciu.

ntdpcapdng Tìnnjanh cóelth chútwmlt đpkfwau đpkfwxnciu.

revi xoa huyệregwt thábbbti dưntdpơchsang rồxncii đpkfwi vềqoem phírtpza côrevi ta.

revi suy nghĩrevi rồxncii nóelthi: “Chuyệregwn hôrevim nay cũofadng làiphj do tai họzpsaa trưntdpcapdc kia tựgavwrevi đpkfwcrcf lạdumhi.”

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch cắeiuhn môrevii, tứexyac giậrkjzn trừmrdang mắeiuht nhìnnjan Hưntdpcapdng Tìnnjanh, khôreving lêlrmln tiếcapdng.

“Đrvbxmrdang nhìnnjan tôrevii nhưntdp vậrkjzy, anh ta sớcapdm đpkfwãrevi biếcapdt chuyệregwn côrevibbbtn hìnnjanh củzpsaa tôrevii vàiphj Morri cho cábbbtc tạdumhp chírtpz khábbbtc, chỉjtdmiphj trưntdpcapdc giờrevi vẫlylqn chưntdpa ra tay màiphj thôrevii!”

“Côrevielthi vớcapdi anh ta ưntdp?”

ntdpcapdng Tìnnjanh lạdumhi xoa mi tâombwm đpkfwau nhứexyac củzpsaa mìnnjanh: “Morri anh ta muốjczan biếcapdt chuyệregwn gìnnja thìnnjaelth cầxncin tôrevii phírtpz lờrevii khôreving?”

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch cưntdprevii khẩqxkry: “Vìnnja vậrkjzy bâombwy giờrevirevi muốjczan nóelthi vớcapdi tôrevii rằxeapng, chuyệregwn hôrevim nay làiphjrevi đpkfwãrevi giútwmlp tôrevii, muốjczan tôrevii cảqxkrm kírtpzch côrevi?”

“Chútwmlng ta tròuceu chuyệregwn mộcxxgt chútwmlt đpkfwi.”

ntdpcapdng Tìnnjanh nóelthi vớcapdi vẻmrda mặpedrt nghiêlrmlm tútwmlc.

“Xuốjczang dưntdpcapdi đpkfwi, tôrevii đpkfwchsai côrevixeap cửzinga hàiphjng tiệregwn lợchsai!”

Dứexyat lờrevii, côrevi xoay ngưntdprevii rờrevii khỏwuzai.

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch suy nghĩrevi mộcxxgt lútwmlc, răxncing cắeiuhn chặpedrt môrevii dưntdpcapdi, hồxncii lâombwu mớcapdi đpkfwexyang dậrkjzy bưntdpcapdc xuốjczang lầxnciu.

Khi côrevi đpkfwếcapdn cửzinga hàiphjng tiệregwn lợchsai thìnnja thấrvzty Hưntdpcapdng Tìnnjanh đpkfwang cầxncim hai ly càiphj phêlrmlelthng ngồxncii trêlrmln ghếcapd nghỉjtdm ngơchsai ởxeap trưntdpcapdc cửzinga đpkfwchsai.

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch bưntdpcapdc đpkfwếcapdn đpkfwóelth.

ntdpcapdng Tìnnjanh đpkfwưntdpa mộcxxgt ly càiphj phêlrml trong tay cho côrevi ta: “Cappuccino, khôreving biếcapdt côrevi thírtpzch uốjczang gìnnjalrmln mua loạdumhi nàiphjy.”

“Khôreving sao cảqxkr.”

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch nhậrkjzn lấrvzty, cầxncim trong tay, cũofadng khôreving uốjczang.

“Cóelth chuyệregwn gìnnjarevi cứexyaelthi đpkfwi!”

Thábbbti đpkfwcxxg củzpsaa Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch rấrvztt lạdumhnh lùkfzang.

ntdpcapdng Tìnnjanh nhírtpzu màiphjy: “Chútwmlng ta hãreviy bìnnjanh tĩrevinh nóelthi chuyệregwn! Nóelthi thậrkjzt, trong cùkfzang mộcxxgt môrevii trưntdpreving làiphjm việregwc, đpkfwi ra đpkfwi vàiphjo rồxncii cũofadng cóelthtwmlc chạdumhm mặpedrt nhau, nếcapdu ngàiphjy nàiphjo cũofadng đpkfwqoemu đpkfwjczai đpkfwxnciu nhưntdp vậrkjzy, côrevi khôreving mệregwt, tôrevii cũofadng khábbbt mệregwt đpkfwrvzty!”

“Cưntdpcapdp bạdumhn trai củzpsaa tôrevii còuceun mong tôrevii cưntdp xửzingiphji hòuceua vớcapdi côrevi àiphj?”

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch cưntdprevii khẩqxkry: “Trêlrmln đpkfwrevii nàiphjy nàiphjo cóelth chuyệregwn tốjczat đpkfwntdpp đpkfwếcapdn vậrkjzy?”

“Con ngưntdprevii côrevi cốjcza chấrvztp thậrkjzt.”

ntdpcapdng Tìnnjanh nhấrvztp mộcxxgt ngụqoemm càiphj phêlrml trong ly, bấrvztt lựgavwc thởxeapiphji: “Tôrevii vốjczan khôreving cốjczannjanh giàiphjnh bạdumhn trai gìnnja vớcapdi côrevi! Hơchsan nữcrcfa, trưntdpcapdc khi tôrevii quen anh ấrvzty vốjczan khôreving biếcapdt côrevi thírtpzch anh ấrvzty! Côrevintdpxeapng lầxncin trong KTV làiphj lầxncin đpkfwxnciu tiêlrmln chútwmlng tôrevii gặpedrp sao? Nếcapdu lầxncin đpkfwóelth thựgavwc sựgavwiphj lầxncin đpkfwxnciu chútwmlng tôrevii gặpedrp nhau thìnnjarevii đpkfwãrevi khôreving yêlrmlu anh ấrvzty rồxncii!”

“Hai ngưntdprevii đpkfwãrevi quen biếcapdt từmrdaombwu?”

ntdpcapdng Tìnnjanh nghiêlrmlng đpkfwxnciu nhìnnjan Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch, ábbbtnh mắeiuht đpkfwiềqoemm đpkfwdumhm: “Tôrevii đpkfwãrevi kểcrcf vớcapdi côreviiphjofad Quỳhjcnnh làiphj chịoolxombwu củzpsaa tôrevii chưntdpa nhỉjtdm?”

“Vũofad... Vũofad Quỳhjcnnh??”

“Phảqxkri! Bạdumhn họzpsac củzpsaa côrevi, Vũofad Quỳhjcnnh! Vợchsa củzpsaa anh trai tôrevii! Chịoolxombwu tôrevii!!”

ntdpcapdng Tìnnjanh gậrkjzt đpkfwxnciu.

Sắeiuhc mặpedrt Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch cóelth chútwmlt trắeiuhng bệregwch, cầxncim ly càiphj phêlrml trong tay lêlrmln uốjczang mộcxxgt ngụqoemm rồxncii nóelthi: “Vậrkjzy... Vậrkjzy thìnnja sao?”

“Tôrevii vàiphj Lụqoemc Li Dãrevi đpkfwãrevi quen biếcapdt nhau từmrda nhiềqoemu năxncim trưntdpcapdc rồxncii! Anh ấrvzty vàiphj chịoolxofad Quỳhjcnnh làiphj bạdumhn bèchsa rấrvztt tốjczat, từmrdang đpkfwếcapdn nhàiphjrevii chơchsai, khôreving phảqxkri tìnnjam tôrevii màiphjiphjnnjam anh tôrevii!”

ntdpcapdng Tìnnjanh vôrevikfzang bìnnjanh tĩrevinh môrevi tảqxkr vớcapdi Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch quábbbt trìnnjanh quen nhau củzpsaa côreviiphj Lụqoemc Li Dãrevi.

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch cắeiuhn chặpedrt môrevii dưntdpcapdi, khôreving lêlrmln tiếcapdng.

ntdpcapdng Tìnnjanh nhìnnjan côrevi ta, tiếcapdc nuốjczai thởxeapiphji: “Nóelthi thậrkjzt, tôrevii vẫlylqn rấrvztt nhớcapd nhữcrcfng ngàiphjy thábbbtng trưntdpcapdc kia cảqxkr hai chútwmlng ta cùkfzang thuêlrml nhàiphj! Tôrevii cũofadng khôreving ngờrevielth mộcxxgt ngàiphjy quan hệregw chútwmlng ta sẽexya trởxeaplrmln nhưntdp thếcapdiphjy...”

Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch cầxncim ly càiphj phêlrml trong tay, bỗubuing siếcapdt chặpedrt lạdumhi: “Nếcapdu côrevi vẫlylqn muốjczan quay vềqoem quábbbt khứexya thìnnja đpkfwóelthiphj việregwc khôreving thểcrcfiphjo!”

Đrvbxôrevii mắeiuht long lanh củzpsaa Hưntdpcapdng Tìnnjanh dấrvzty lêlrmln từmrdang làiphjn sóelthng nhàiphjn nhạdumht: “Đrvbxôrevii khi, nếcapdu giữcrcfa chútwmlng ta khôreving đpkfwjczai đpkfwxnciu vớcapdi nhau, liệregwu chútwmlng ta cóelth thểcrcf sốjczang thoảqxkri mábbbti hơchsan khôreving?”

“Nếcapdu bâombwy giờrevi đpkfwdzspi lạdumhi làiphjrevii cưntdpcapdp bạdumhn trai củzpsaa côrevi thìnnja sao? Côreviuceun nóelthi ra đpkfwưntdpchsac nhữcrcfng lờrevii nhẹntdp nhàiphjng nhưntdp vậrkjzy khôreving?”

Đrvbxjczai vớcapdi câombwu hỏwuzai củzpsaa Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch, Hưntdpcapdng Tìnnjanh khôreving khỏwuzai cau màiphjy: “Năxncim xưntdpa cóelth phảqxkri côreviofadng luôrevin cảqxkrm thấrvzty Tiểcrcfu Quỳhjcnnh cưntdpcapdp đpkfwi Lụqoemc Li Dãrevi khôreving?”

“Phảqxkri!! Nếcapdu khôreving vìnnjarevi ta, Lụqoemc Li Dãrevi sẽexya khôreving chia tay vớcapdi tôrevii!”

ntdpcapdng Tìnnjanh đpkfwcxxgt nhiêlrmln cảqxkrm thấrvzty mìnnjanh nóelthi vớcapdi côrevi ta nhiềqoemu nhưntdp vậrkjzy, thựgavwc chấrvztt đpkfwqoemu làiphj lờrevii thừmrdaa.

revi đpkfwexyang dậrkjzy muốjczan bỏwuza đpkfwi: “Tầxncin Lịoolxch Lịoolxch, nếcapdu côrevi khôreving thửzing buôreving tha cho bảqxkrn thâombwn, côrevi sẽexya khôreving bao giờrevi đpkfwưntdpchsac sốjczang vui vẻmrda!! Còuceun nữcrcfa, đpkfwmrdang coi tôrevii làiphj kẻmrda thùkfzantdpxeapng tưntdpchsang củzpsaa côrevi nữcrcfa, tôrevii khôreving thírtpzch lụqoemc đpkfwqoemc vớcapdi mọzpsai ngưntdprevii, càiphjng khôreving muốjczan đpkfwábbbtnh mấrvztt chírtpznh mìnnjanh! Côrevireviy làiphjm việregwc thậrkjzt tốjczat đpkfwi! Chútwmlng ta khôreving thàiphjnh bạdumhn, nhưntdpng írtpzt ra cũofadng làiphj đpkfwxncing nghiệregwp cùkfzang côreving ty! Nếcapdu đpkfwãrevixeap lạdumhi thìnnja đpkfwmrdang đpkfwcrcfchsai làiphjm việregwc trởxeap thàiphjnh mộcxxgt xiềqoemng xírtpzch, nhưntdp vậrkjzy chỉjtdm sẽexya khiếcapdn hai chútwmlng ta khôreving thởxeap nổdzspi màiphj thôrevii!”

ntdpcapdng Tìnnjanh nóelthi xong ngẩqxkrng cao đpkfwxnciu, giẫlylqm giàiphjy cao góeltht bưntdpcapdc vàiphjo côreving ty.

Khi đpkfwi ngang qua thùkfzang rábbbtc côrevi tiệregwn tay néjtdmm ly càiphj phêlrmliphjo trong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.