Kỷ Cambri Trở Lại

Chương 329 :

    trước sau   
Sởswfs Tinh Châqafpu khẽrlmcbyuyi: “Nếdriiu anh cứellq cảkdpnm mãhaofi, em sẽrlmc vẫklbxn ởswfs lạoctki đdriiâqafpy làjtqpm phiềndujn anh, chi bằrkaung anh sớclcbm khỏqvcve lêjzebn mộpxktt chúellqt phảkdpni khôluueng.”

Dung Lan trầgmhlm giọvmydng nóbyuyi: “Sởswfs Tinh Châqafpu, nếdriiu cậymfuu thậymfut sựrohlluuen trọvmydng tôluuei thìyzuq đdriiisryluuei thanh tĩmkkinh mộpxktt chúellqt, đdriiyhupng cóbyuy đdriiếdriin làjtqpm phiềndujn tôluuei nữrlbxa.”

Sởswfs Tinh Châqafpu khóbyuy khăbwaxn nóbyuyi: “Chỉjtqpbyuy chuyệxuxun nàjtqpy em khôluueng làjtqpm đdriiưhaofbwzec.”

“Đjzebyhupng étdtxp tôluuei phảkdpni ra tay!”

“Anh ra tay đdriii.” Sởswfs Tinh Châqafpu nhìyzuqn thẳhzhcng vàjtqpo mắngknt hắngknn: “Dùyzww anh cóbyuy giếdriit em, em cũbhlyng chấjzebp nhậymfun.”

“Cúellqt… Cúellqt khỏqvcvi đdriiâqafpy!” Dung Lan vung tay lêjzebn, trong tay chợbwzet lóbyuye mộpxktt luồekewng sákdpnng mãhaofnh liệxuxut, Sởswfs Tinh Châqafpu nhắngknm mắngknt theo bảkdpnn năbwaxng. Chờyzhr khi mởswfs mắngknt ra, hắngknn đdriiãhaof khôluueng thấjzeby bóbyuyng dákdpnng Dung Lan đdriiâqafpu nữrlbxa.


Sởswfs Tinh Châqafpu khẽrlmc thởswfsjtqpi mộpxktt tiếdriing, đdriipxktt nhiêjzebn nhìyzuqn thấjzeby ákdpno khoákdpnc Dung Lan vắngknt trêjzebn ghếdrii. Hắngknn đdriii qua cầgmhlm lấjzeby, đdriibyuyt lêjzebn mũbhlyi hítzswt sâqafpu mộpxktt hơlwsmi, cảkdpnm giákdpnc hơlwsmi thởswfs vẩxzabn đdriihaofc trong buồekewng phổoctki trởswfsjzebn thanh mákdpnt. Sởswfs Tinh Châqafpu nắngknm chặbyuyt ákdpno khoákdpnc, xoay ngưhaofyzhri rờyzhri đdriii.

Dung Lan khétdtxp mìyzuqnh lạoctki. Hắngknn vốdriin cựrohlc ítzswt khi phong bếdrii, nhưhaofng bâqafpy giờyzhr nhiềnduju khi đdriiếdriin vàjtqpi ngàjtqpy hắngknn cũbhlyng khôluueng bưhaofclcbc ra khỏqvcvi phòhaofng nàjtqpy mộpxktt bưhaofclcbc. Từyhup sau khi thăbwaxng cấjzebp đdriiếdriin cấjzebp bốdriin, nhu cầgmhlu ăbwaxn uốdriing vớclcbi dịrxku nhâqafpn màjtqpbyuyi khôluueng còhaofn cao nữrlbxa, dùyzww khôluueng ăbwaxn trong mộpxktt thờyzhri gian cũbhlyng khôluueng chếdriit đdriióbyuyi nêjzebn Dung Lan cứellq khôluueng gặbyuyp ai, cứellq trốdriin trákdpnnh nhưhaof vậymfuy. Quảkdpnn gia lo đdriiếdriin đdriipxkt mỗluuei ngàjtqpy đdriinduju đdriii đdriii lạoctki lạoctki trưhaofclcbc phòhaofng hắngknn cảkdpn buổoctki, sợbwze cậymfuu chủrphw củrphwa mìyzuqnh chếdriit trong phòhaofng màjtqp khôluueng ai biếdriit. Cứellqkdpnch hai, ba ngàjtqpy, ôluueng lạoctki liềnduju chếdriit gõoctk cửngkna, xákdpnc đdriirxkunh Dung Lan còhaofn sốdriing.

Nửngkna thákdpnng sau, cóbyuy mộpxktt ngàjtqpy khi quảkdpnn gia gõoctk cửngkna, bêjzebn trong khôluueng ai trảkdpn lờyzhri. Quảkdpnn gia bịrxku dọvmyda, đdriixzaby cửngkna vàjtqpo thìyzuq thấjzeby Dung Lan nằrkaum trêjzebn giưhaofyzhrng khôluueng hềnduj cửngkn đdriipxktng. Ôsnyvng chạoctky đdriiếdriin giưhaofyzhrng thìyzuq thấjzeby Dung Lan sắngknc mặbyuyt hồekewng rựrohlc, hơlwsmi thởswfs nặbyuyng nềnduj. Trong phòhaofng ngủrphw, cửngkna sổoctk mởswfs toang, gióbyuy lạoctknh thổoctki vùyzwwyzwwjtqpo trong. Dẫklbxu làjtqp ngưhaofyzhri lợbwzei hạoctki thếdriijtqpo thìyzuq chung quy cũbhlyng làjtqpkdpnc thịrxkut phàjtqpm trầgmhln, khôluueng ăbwaxn khôluueng uốdriing lạoctki hứellqng gióbyuy lạoctknh, hiểisryn nhiêjzebn làjtqp đdriiãhaof bịrxku cảkdpnm.

Quảkdpnn gia nhanh chóbyuyng đdriii gọvmydi bákdpnc sĩmkki. Bákdpnc sĩmkki đdriiếdriin khákdpnm, nóbyuyi hắngknn sốdriit đdriiếdriin 38 đdriipxkt.

Quảkdpnn gia nhìyzuqn cậymfuu chủrphwluuen mêjzeb bấjzebt tỉjtqpnh củrphwa mìyzuqnh, khôluueng nhịrxkun đdriiưhaofbwzec thởswfsjtqpi. Mộpxktt ngưhaofyzhri trẻyzuq tuổoctki nhưhaof vậymfuy màjtqp sao títzswnh cákdpnch lạoctknh lùyzwwng phong bếdrii quákdpn mứellqc. Chẳhzhcng ai từyhupng thấjzeby Dung Lan cưhaofyzhri, trong mắngknt hắngknn giốdriing nhưhaof luôluuen cóbyuy mộpxktt màjtqpn sưhaofơlwsmng mùyzwwjtqpy đdriibyuyc chưhaofa từyhupng xua tan hắngknn từyhup chốdriii tấjzebt cảkdpn ra xa ngàjtqpn dặbyuym, mộpxktt mìyzuqnh phong bếdrii bảkdpnn thâqafpn trong thếdrii giớclcbi lạoctknh lùyzwwng côluue đdriipxktc nhấjzebt. Khôluueng ai biếdriit Dung Lan đdriiang nghĩmkkiyzuq, cũbhlyng khôluueng ai hiểisryu vìyzuq sao mộpxktt ngưhaofyzhri muốdriin gióbyuy đdriiưhaofbwzec gióbyuy, muốdriin mưhaofa đdriiưhaofbwzec mưhaofa nhưhaof hắngknn lạoctki trôluueng giốdriing cákdpni xákdpnc khôluueng hồekewn thếdrii kia. Tuy quảkdpnn gia cũbhlyng khôluueng biếdriit nguyêjzebn nhâqafpn cụhaof thểisry, nhưhaofng ôluueng biếdriit cậymfuu chủrphw củrphwa mìyzuqnh thếdriijtqpy thìyzuq nhấjzebt đdriirxkunh Sởswfs Tinh Châqafpu khôluueng thoákdpnt khỏqvcvi cóbyuy liêjzebn quan. Mốdriii quan hệxuxu giữrlbxa hai ngưhaofyzhri họvmyd quákdpn phứellqc tạoctkp mờyzhr ákdpnm, chỉjtqp cầgmhln làjtqp ngưhaofyzhri ởswfs gầgmhln thìyzuq đdriinduju cóbyuy thểisry nhìyzuqn ra mộpxktt chúellqt manh mốdriii, cóbyuy đdriiiềnduju khôluueng ai dákdpnm nóbyuyi ra. Nếdriiu Tôluuen tiêjzebn sinh còhaofn sốdriing thìyzuq tốdriit, Minh Chủrphw chỉjtqp nghe lờyzhri khuyêjzebn củrphwa Tôluuen tiêjzebn sinh, đdriiákdpnng tiếdriic… Quảkdpnn gia thởswfsjtqpi thưhaofyzhrn thưhaofbwzet, trong lòhaofng cảkdpnm thấjzeby khóbyuy chịrxkuu.

Sau khi Dung Lan đdriiưhaofbwzec tiêjzebm thuốdriic rồekewi say ngủrphw, quảkdpnn gia títzswnh xuốdriing bếdriip nóbyuyi ngưhaofyzhri làjtqpm chuẩxzabn bịrxku mộpxktt vàjtqpi móbyuyn ăbwaxn, nhưhaofng vừyhupa ra đdriiếdriin sảkdpnnh thìyzuq bảkdpno vệxuxu cửngkna đdriiãhaof vộpxkti vàjtqpng chạoctky tớclcbi: “Quảkdpnn gia, Huyềndujn Chủrphw lạoctki tớclcbi.”

“Lạoctki tớclcbi?” Quảkdpnn gia thấjzeby phiềndujn lòhaofng: “Lạoctki tớclcbi thìyzuqbyuyi tôluuei làjtqpm gìyzuq, Minh Chủrphw khôluueng gặbyuyp, cậymfuu khôluueng biếdriit sao.”

“Tôluuei biếdriit, nhưhaofng chúellqng tôluuei khôluueng ngăbwaxn đdriiưhaofbwzec, nếdriiu hắngknn vui thìyzuqbyuy thểisry sẽrlmc vềnduj, nếdriiu màjtqp khôluueng vui thìyzuq sẽrlmc…” Gãhaofhaofn chưhaofa nóbyuyi xong, đdriiãhaof thấjzeby Sởswfs Tinh Châqafpu nghêjzebnh ngang bưhaofclcbc vàjtqpo.

Quảkdpnn gia lậymfup tứellqc đdriii tớclcbi: “Huyềndujn Chủrphw đdriioctki nhâqafpn, hôluuem nay Minh Chủrphwbhlyng khôluueng tiệxuxun…”

“Biếdriit rồekewi, ôluueng đdriii làjtqpm việxuxuc củrphwa mìyzuqnh đdriii.” Nóbyuyi xong lậymfup tứellqc đdriii vàjtqpo bêjzebn trong.

Quảkdpnn gia ngẩxzabn ra, Sởswfs Tinh Châqafpu hoàjtqpn toàjtqpn coi chỗluuejtqpy thàjtqpnh nhàjtqpyzuqnh sao, vậymfuy thìyzuq quákdpn khôluueng khákdpnch khítzsw rồekewi! Ôsnyvng vộpxkti vàjtqpng đdriiuổoctki theo: “Huyềndujn Chủrphw đdriioctki nhâqafpn, ngàjtqpi làjtqpm vậymfuy khiếdriin tôluuei khóbyuy xửngkn lắngknm…”

Sởswfs Tinh Châqafpu dừyhupng lạoctki, liếdriic xétdtxo ôluueng, lạoctknh nhạoctkt: “Cho nêjzebn?”

Quảkdpnn gia nuốdriit nưhaofclcbc bọvmydt mộpxktt cákdpni, mộpxktt sựrohl sợbwzehaofi dâqafpng lêjzebn trong lòhaofng. Cóbyuy lẽrlmc liêjzebn quan đdriiếdriin khảkdpnbwaxng củrphwa Sởswfs Tinh Châqafpu màjtqp hắngknn luôluuen đdriiem đdriiếdriin cho ngưhaofyzhri ta cảkdpnm giákdpnc ákdpnp bứellqc vôluueyzwwng mãhaofnh liệxuxut khiếdriin ai đdriiellqng bêjzebn cạoctknh hắngknn cũbhlyng thấjzeby cơlwsm thểisry nặbyuyng nềnduj khóbyuy thởswfs. Lúellqc Tôluuen tiêjzebn sinh còhaofn sốdriing, quảkdpnn gia cóbyuyluueyzuqnh nghe ôluueng nóbyuyi rằrkaung Sởswfs Tinh Châqafpu luôluuen lặbyuyng lẽrlmc phóbyuyng thítzswch mộpxktt chúellqt năbwaxng lưhaofbwzeng khiếdriin đdriidriii phưhaofơlwsmng cóbyuy cảkdpnm giákdpnc bịrxku đdriièeqiktdtxn, cóbyuy lợbwzei cho việxuxuc củrphwng cốdriihaofyzhrng quyềndujn củrphwa hắngknn. Từyhup phưhaofơlwsmng diệxuxun tâqafpm lýmtzs, chiêjzebu nàjtqpy cóbyuy thểisry đdriiákdpnnh bạoctki rấjzebt nhiềnduju ngưhaofyzhri. Quảkdpnn gia biếdriit rõoctk Sởswfs Tinh Châqafpu cốdrii ýmtzs nhưhaofng vẫklbxn khôluueng thểisry thoákdpnt khỏqvcvi sựrohl sợbwzehaofi nàjtqpy vìyzuq ôluueng biếdriit, ngưhaofyzhri đdriiàjtqpn ôluueng trưhaofclcbc mắngknt cóbyuy thểisry khôluueng cầgmhln cửngkn đdriipxktng màjtqp biếdriin ôluueng thàjtqpnh mộpxktt miếdriing thịrxkut nákdpnt trong nhákdpny mắngknt. Quảkdpnn gia vôluue thứellqc lui vềnduj phítzswa sau mộpxktt bưhaofclcbc.


Sởswfs Tinh Châqafpu khôluueng nhìyzuqn ôluueng nữrlbxa màjtqp đdriii thẳhzhcng vàjtqpo phòhaofng Dung Lan. Nhìyzuqn ngưhaofyzhri nằrkaum trêjzebn giưhaofyzhrng, ***g ngựrohlc nhẹklbx nhàjtqpng phậymfup phồekewng, lòhaofng hắngknn lậymfup tứellqc trởswfsjzebn mềndujm mạoctki màjtqp chua xóbyuyt. Hắngknn đdriii đdriiếdriin ngồekewi xuốdriing métdtxp giưhaofyzhrng, nhìyzuqn gưhaofơlwsmng mặbyuyt phákdpnt sốdriit đdriiếdriin đdriiqvcvngknng củrphwa Dung Lan, khôluueng nhịrxkun đdriiưhaofbwzec vưhaofơlwsmn tay, nhẹklbx nhàjtqpng vuốdriit ve: “Anh…”

Mỉjtqpa mai làjtqpm sao, thếdrii nhưhaofng chỉjtqpbyuyellqc nàjtqpy, ákdpnnh mắngknt ấjzeby mớclcbi khôluueng ngậymfup tràjtqpn đdriirxkuch ýmtzsjtqp cựrohl tuyệxuxut. Hắngknn cúellqi xuốdriing, ấjzebn mộpxktt nụhaofluuen mềndujm nhẹklbx xuốdriing đdriiôluuei môluuei nóbyuyng rẫklbxy củrphwa Dung Lan. Chỉjtqp đdriihaofng chạoctkm da thịrxkut mộpxktt chúellqt nhưhaof vậymfuy đdriiãhaof khiếdriin cảkdpn trákdpni tim hắngknn cũbhlyng phảkdpni sôluuei tràjtqpo. Ba năbwaxm, trong ba năbwaxm qua, hắngknn gặbyuyp Dung Lan đdriiưhaofbwzec mấjzeby lầgmhln, hai ngưhaofyzhri từyhupng đdriiákdpnnh mấjzeby trậymfun cóbyuy đdriigmhlu khôluueng cóbyuy đdriiluuei, cuốdriii cùyzwwng vàjtqpo sinh ra tửngkn, cùyzwwng vưhaofbwzet kiếdriip nạoctkn. Ámkkinh mắngknt củrphwa hắngknn vẫklbxn dõoctki theo ngưhaofyzhri đdriiàjtqpn ôluueng nàjtqpy, đdriioctki đdriiưhaofbwzec lạoctki luôluuen làjtqp sựrohl đdriiákdpnp trảkdpn lạoctknh lùyzwwng vôluueyzuqnh nhấjzebt. Hắngknn từyhupng vôluue sốdrii lầgmhln ảkdpno tưhaofswfsng cuộpxktc sốdriing thâqafpn mậymfut khăbwaxng khítzswt củrphwa hai ngưhaofyzhri trưhaofclcbc kia, cũbhlyng từyhupng nhậymfun hếdriit đdriirphw loạoctki tuyệxuxut vọvmydng. Hôluuem nay còhaofn cóbyuy thểisryswfs chung mộpxktt phòhaofng nhưhaof vậymfuy, hôluuen trộpxktm Dung Lan mộpxktt cákdpni nhưhaof vậymfuy, vớclcbi hắngknn màjtqpbyuyi đdriiãhaofjtqp sựrohl thỏqvcva mãhaofn khổoctkng lồekew. Nhưhaofng vẫklbxn chưhaofa đdriirphw, hắngknn vẫklbxn muốdriin cóbyuy đdriiưhaofbwzec ngưhaofyzhri nàjtqpy, hoàjtqpn toàjtqpn cóbyuy đdriiưhaofbwzec.

Sởswfs Tinh Châqafpu vuốdriit ve vầgmhlng trákdpnn nóbyuyng nhưhaof lửngkna củrphwa Dung Lan, mỗluuei lầgmhln ngắngknm nhìyzuqn khuôluuen mặbyuyt nàjtqpy, hắngknn thậymfut sựrohl hi vọvmydng thờyzhri gian bấjzebt đdriipxktng nhưhaof vậymfuy. Giờyzhr khắngknc nàjtqpy, hắngknn cảkdpnm thấjzeby đdriigmhly đdriirphw hạoctknh phúellqc.

Sau khi sốdriit cao đdriiãhaof hạoctk, ngàjtqpy hôluuem sau, Dung Lan tỉjtqpnh lạoctki, hắngknn cảkdpnm thấjzeby cơlwsm thểisry vừyhupa cứellqng vừyhupa nặbyuyng, đdriigmhlu óbyuyc choákdpnng vákdpnng. Đjzebãhaofqafpu lắngknm rồekewi hắngknn khôluueng bịrxku bệxuxunh, hóbyuya ra hắngknn vẫklbxn làjtqp con ngưhaofyzhri. Khôluueng biếdriit vìyzuq sao, hắngknn cảkdpnm thấjzeby cóbyuy chúellqt vui mừyhupng.

Đjzebpxktt nhiêjzebn, Dung Lan nhậymfun ra bêjzebn cạoctknh cóbyuykdpni gìyzuq đdriióbyuy, xoay cổoctk thìyzuq thấjzeby Sởswfs Tinh Châqafpu đdriiang nằrkaum ghétdtxjzebn giưhaofyzhrng, hai mắngknt nhắngknm nghiềndujn, hơlwsmi thởswfs đdriinduju đdriinduju. Dung Lan thẫklbxn thờyzhr nhìyzuqn gưhaofơlwsmng mặbyuyt say ngủrphw củrphwa Sởswfs Tinh Châqafpu, căbwaxn bảkdpnn khôluueng biếdriit do mìyzuqnh sốdriit cao xuấjzebt hiệxuxun ảkdpno giákdpnc hay làjtqp sựrohl thậymfut. Hắngknn vốdriin đdriirxkunh giảkdpn vờyzhr khôluueng biếdriit gìyzuq hếdriit rồekewi ngủrphw tiếdriip, nhưhaofng cuốdriing họvmydng khôluue ngứellqa, khôluueng nhịrxkun đdriiưhaofbwzec ho khan.

Sởswfs Tinh Châqafpu lậymfup tứellqc bừyhupng tỉjtqpnh, ngồekewi vụhaoft dậymfuy: “Anh, anh tỉjtqpnh rồekewi.”

Dung Lan vừyhupa ho khan vừyhupa hítzswp mắngknt nhìyzuqn hắngknn. Mákdpni tóbyuyc rốdriii xùyzww, đdriiôluuei môluuei ưhaofclcbt ákdpnt vàjtqp chóbyuyp mũbhlyi đdriiqvcv bừyhupng khiếdriin Minh Chủrphw lạoctknh lùyzwwng xa cákdpnch lạoctki toákdpnt ra mộpxktt chúellqt đdriiákdpnng yêjzebu, Sởswfs Tinh Châqafpu nghe tim đdriiymfup thìyzuqnh thịrxkuch.

“Anh cóbyuy khákdpnt khôluueng, cóbyuy đdriióbyuyi khôluueng?”

“Ra… Khụhaof khụhaof… ra ngoàjtqpi.”

“Trừyhupqafpu ‘ra ngoàjtqpi’, anh khôluueng còhaofn câqafpu nàjtqpo khákdpnc cóbyuy thểisrybyuyi sao.” Sởswfs Tinh Châqafpu róbyuyt mộpxktt ly nưhaofclcbc ấjzebm, đdriiưhaofa tớclcbi bêjzebn môluuei Dung Lan: “Uốdriing nưhaofclcbc đdriii, nhấjzebt đdriirxkunh họvmydng anh khóbyuy chịrxkuu lắngknm.”

Dung Lan lạoctki cảkdpnm thấjzeby họvmydng đdriiau nhưhaof đdriidriit chákdpny, uốdriing ừyhupng ựrohlc hơlwsmn nửngkna ly nưhaofclcbc.

Sởswfs Tinh Châqafpu nóbyuyi: “Bákdpnc sĩmkkibyuyi nếdriiu anh tỉjtqpnh thìyzuq phảkdpni ăbwaxn gìyzuq đdriióbyuy ngay, khôluueng thìyzuq khôluueng cóbyuy sứellqc lựrohlc, khóbyuy khỏqvcvi bệxuxunh hơlwsmn.”

Dung Lan hákdpn miệxuxung gọvmydi quảkdpnn gia nhưhaofng giọvmydng nóbyuyi lạoctki thềnduju thàjtqpo, ngay cảkdpn đdriiếdriin cửngkna phòhaofng cũbhlyng khôluueng thoákdpnt đdriiưhaofbwzec.


Sởswfs Tinh Châqafpu vuốdriit lưhaofng cho hắngknn: “Anh đdriiyhupng gọvmydi, em khôluueng cho họvmyd lạoctki gầgmhln phòhaofng nàjtqpy.”

Dung Lan cảkdpn giậymfun: “Sởswfs Tinh Châqafpu, cậymfuu dựrohla vàjtqpo cákdpni gìyzuq.”

“Dựrohla vàjtqpo việxuxuc họvmyd khôluueng đdriiákdpnnh lạoctki đdriiưhaofbwzec em chăbwaxng.” Sởswfs Tinh Châqafpu nóbyuyi mộpxktt cákdpnch đdriiưhaofơlwsmng nhiêjzebn.

“Cậymfuu…”

“Anh, anh đdriiang bệxuxunh, đdriiyhupng giậymfun, đdriiisry em chăbwaxm sóbyuyc anh đdriiưhaofbwzec khôluueng.” Sởswfs Tinh Châqafpu bắngknt lấjzeby tay hắngknn đdriibyuyt bêjzebn mákdpn cọvmyd cọvmyd, khôluueng nhịrxkun đdriiưhaofbwzec mỉjtqpm cưhaofyzhri, thìyzuq thàjtqpo tựrohl nhủrphw: “Em vớclcbi anh thậymfut gầgmhln nhau… giốdriing nhưhaof nằrkaum mơlwsm vậymfuy.”

Dung Lan ngẩxzabn ra, run rẩxzaby rụhaoft tay vềnduj.

Sởswfs Tinh Châqafpu lấjzeby bìyzuqnh giữrlbx nhiệxuxut đdriibyuyt trêjzebn tủrphw đdriigmhlu giưhaofyzhrng: “Hồekewi trưhaofclcbc em bịrxku bệxuxunh, họvmydng đdriiau khôluueng ăbwaxn đdriiưhaofbwzec gìyzuq, ngàjtqpy nàjtqpo anh cũbhlyng nấjzebu lêjzeb chưhaofng đdriiưhaofyzhrng phèeqikn cho em. Sốdriijzebjtqpy thậymfut đdriiãhaof hao tốdriin khôluueng ítzswt sứellqc lựrohlc củrphwa em.” Hắngknn cầgmhlm bákdpnt giơlwsmjzebn trưhaofclcbc mặbyuyt Dung Lan, dịrxkuu dàjtqpng: “Đjzebyhupng lãhaofng phítzsw đdriiekew tốdriit, anh nếdriim thửngkn mộpxktt chúellqt cóbyuy đdriiưhaofbwzec khôluueng.”

Dung Lan nóbyuyi giọvmydng khàjtqpn khàjtqpn: “Tựrohlluuei làjtqpm đdriiưhaofbwzec.” Hắngknn nhậymfun bákdpnt, ăbwaxn từyhupng miếdriing từyhupng miếdriing, quảkdpnjzeb trong veo đdriiưhaofbwzec bổoctk thàjtqpnh nhữrlbxng miếdriing nhỏqvcv to chừyhupng ngóbyuyn cákdpni rấjzebt dễmtzs ăbwaxn. Nưhaofclcbc ngọvmydt từyhup quảkdpnjzeb chảkdpny qua cuốdriing họvmydng nhưhaof dậymfup đdriiưhaofbwzec đdriidriim lửngkna ởswfs trong cầgmhln cổoctkbyuyng chákdpny, quảkdpn nhiêjzebn khôluueng còhaofn khóbyuy chịrxkuu nhưhaof trưhaofclcbc. Trong bụhaofng cóbyuy thứellqc ăbwaxn, cơlwsm thểisrybhlyng thoảkdpni mákdpni hơlwsmn mộpxktt chúellqt.

Ăymfun xong, Dung Lan đdriibyuyt bákdpnt xuốdriing: “Cậymfuu cóbyuy thểisry đdriii rồekewi.”

“Em ởswfs đdriiâqafpy vớclcbi anh.”

Dung Lan trừyhupng mắngknt nhìyzuqn hắngknn.

Sởswfs Tinh Châqafpu cầgmhlm khăbwaxn lôluueng ưhaofclcbt lau mồekewluuei trêjzebn mặbyuyt hắngknn, khẽrlmchaofyzhri: “Chỉjtqpbyuyellqc nàjtqpy anh mớclcbi khôluueng đdriiákdpnnh đdriiuổoctki em, sao em cóbyuy thểisry đdriii đdriiưhaofbwzec chứellq.”

“Cậymfuu ởswfs đdriiâqafpy tôluuei càjtqpng khóbyuy khỏqvcvi bệxuxunh.”


Sởswfs Tinh Châqafpu cưhaofyzhri cưhaofyzhri: “Anh, khôluueng ngờyzhr anh còhaofn cóbyuy thểisrybyuyi nhữrlbxng câqafpu ngâqafpy thơlwsm nhưhaof vậymfuy.”

Dung Lan tứellqc giậymfun đdriiếdriin quay đdriigmhlu sang chỗluue khákdpnc.

“Anh, ákdpno ngủrphw anh ưhaofclcbt hếdriit rồekewi, em giúellqp anh thay bộpxkt khákdpnc.”

Dung Lan lạoctknh giọvmydng: “Cậymfuu dákdpnm.”

Sởswfs Tinh Châqafpu bấjzebt đdriingknc dĩmkki: “Lúellqc anh ngủrphw em khôluueng dákdpnm chạoctkm vàjtqpo anh, sợbwze đdriiákdpnnh thứellqc anh, bâqafpy giờyzhr anh khôluueng thay, bệxuxunh sẽrlmcjtqpng nghiêjzebm trọvmydng.”

“Đjzebưhaofa quầgmhln ákdpno cho tôluuei.”

Sởswfs Tinh Châqafpu nóbyuyi: “Anh tay châqafpn khôluueng cóbyuy sứellqc, hay làjtqp đdriiisry…”

“Đjzebưhaofa cho tôluuei!” Dung Lan lạoctknh lùyzwwng.

Sởswfs Tinh Châqafpu đdriiàjtqpnh phảkdpni đdriiưhaofa mộpxktt bộpxkt đdriiekew ngủrphw khôluuekdpnt cho hắngknn, sau đdriióbyuy tựrohl giákdpnc quay đdriigmhlu đdriii.

Dung Lan tóbyuym lấjzeby quầgmhln ákdpno, sộpxktt soạoctkt cảkdpn buổoctki, mệxuxut đdriiếdriin đdriipxkt mồekewluuei chảkdpny ròhaofng. Hắngknn thậymfut sựrohl khôluueng ngờyzhr mộpxktt dịrxku nhâqafpn tiếdriin hóbyuya sứellqc mạoctknh thiêjzebn nhiêjzebn cấjzebp bốdriin nhưhaof hắngknn, vìyzuq mộpxktt trậymfun cảkdpnm màjtqp yếdriiu đdriiếdriin đdriipxkt ngay cảkdpn sứellqc đdriiisry thay quầgmhln ákdpno cũbhlyng khôluueng cóbyuy. Chẳhzhcng trákdpnch ngưhaofyzhri ta hay nóbyuyi bệxuxunh đdriiếdriin nhưhaofellqi đdriioctk, khôluueng ngờyzhr lạoctki khôluueng nóbyuyi quákdpnjzebn mộpxktt chúellqt nàjtqpo hếdriit.

Sởswfs Tinh Châqafpu đdriibwzei cảkdpn buổoctki khôluueng thấjzeby đdriipxktng tĩmkkinh, lặbyuyng lẽrlmc xoay ngưhaofyzhri, thấjzeby Dung Lan cầgmhlm quầgmhln ákdpno đdriiang ngẩxzabn ra, ákdpnnh mắngknt mêjzeb man nhưhaof đdriiellqa trẻyzuq đdriii lạoctkc, trôluueng đdriiếdriin làjtqptzswch đdriipxktng lòhaofng ngưhaofyzhri. Hắngknn nhẹklbx giọvmydng nóbyuyi: “Anh, đdriiisry em giúellqp anh.”

“Gọvmydi quảkdpnn gia vàjtqpo.”

“Ôsnyvng ta khôluueng dákdpnm vàjtqpo.” Sởswfs Tinh Châqafpu cầgmhlm ákdpno ngủrphw, dịrxkuu dàjtqpng: “Em nhắngknm mắngknt, đdriiưhaofbwzec khôluueng anh.”

Dung Lan tứellqc giậymfun đdriiếdriin đdriipxkthaofơlwsmng mặbyuyt cóbyuy chúellqt vặbyuyn vẹklbxo. Trưhaofclcbc kia, hai ngưhaofyzhri thay quầgmhln ákdpno trưhaofclcbc mặbyuyt nhau làjtqp chuyệxuxun nhẹklbx nhàjtqpng bìyzuqnh thưhaofyzhrng nhưhaofyzwwng nhau ăbwaxn mộpxktt bữrlbxa cơlwsmm, nay lạoctki trởswfsjzebn giốdriing nhưhaof hắngknn làjtqp phụhaof nữrlbx, nghĩmkki thếdriijtqpo cũbhlyng thấjzeby khákdpnc ngưhaofyzhri. Loạoctki cảkdpnm giákdpnc nàjtqpy quảkdpn thậymfut khiếdriin ngưhaofyzhri ta xấjzebu hổoctkyzwwng cựrohlc. Dung Lan đdriixzaby ákdpno ngủrphw ra, lạoctknh nhạoctkt nóbyuyi: “Tôluuei khôluueng thay.”

Sởswfs Tinh Châqafpu khẽrlmcbyuyi: “Nếdriiu anh cứellq cảkdpnm mãhaofi, em sẽrlmc vẫklbxn ởswfs lạoctki đdriiâqafpy làjtqpm phiềndujn anh, chi bằrkaung anh sớclcbm khỏqvcve lêjzebn mộpxktt chúellqt phảkdpni khôluueng.”

Dung Lan cắngknn răbwaxng khôluueng nóbyuyi lờyzhri nàjtqpo.

Sởswfs Tinh Châqafpu nhẹklbx nhàjtqpng đdriixzaby núellqt ákdpno ngủrphw hắngknn ra: “Anh, em chỉjtqp giúellqp anh thay quầgmhln ákdpno thôluuei.”

Khi đdriigmhlu ngóbyuyn tay củrphwa Sởswfs Tinh Châqafpu chạoctkm đdriiếdriin xưhaofơlwsmng quai xanh củrphwa Dung Lan, Dung Lan bỗluueng thấjzeby cóbyuy mộpxktt dòhaofng đdriiiệxuxun xẹklbxt qua, trong giâqafpy lákdpnt ấjzeby, trong đdriigmhlu hắngknn dầgmhln hiệxuxun ra cảkdpnnh tưhaofbwzeng bàjtqpn tay củrphwa Sởswfs Tinh Châqafpu tùyzwwy ýmtzs vuốdriit ve trêjzebn ***g ngựrohlc mìyzuqnh. Nhữrlbxng lákdpnt cắngknt kýmtzsellqc tràjtqpn ngậymfup nhụhaofc dụhaofc lậymfup tứellqc xâqafpm chiếdriim bộpxkthaofo củrphwa hắngknn, khiếdriin hắngknn cảkdpnm thấjzeby cơlwsm thểisrybyuyng sốdriit hơlwsmn nữrlbxa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.