Kiếm Lai

Chương 29 : Tương phùng (3)

    trước sau   
Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i hai tay ôeowkm đlhgjhhdmu, vẻrpor mặuopbt nhưicab tan vỡqoobwajgng dấqcudp thì thêqcud thảlifim, hìcyrdnh nhưicabjmpe đlhgjang ngửuopba đlhgjhhdmu hỏsiksi trơobom̀i: " Mộotiqt nhâpffvn quảlifi lớduayn nhưicab vậfykfy đlhgjfykfp đlhgjếvmrkn đlhgjâpffvy, khôeowkng phảlifii làjmpe khiếvmrkn cho cáwajgi tráwajgn của bầhhdmn đlhgjkotyo khắwtpcc bốrbdrn chữeiyj "Mộotiqt lòtokwng muốrbdrn chếvmrkt" sao? Bầhhdmn đlhgjkotyo mấqcudy nădnffm nay vâpffvn du tứpnbk phưicabơobomng, màjmpen trờabtji chiếvmrku đlhgjqcudt, trèdavjo non lộotiqi suốrbdri, thưicabơobom̀ng xuyêqcudn đlhgji trêqcudn đlhgjưicababtjng bịqcud chózkcm cắwtpcn... Rấqcudt khổlhgj cựhhdmc cózkcm đlhgjưicablueac hay khôeowkng! Làm con mẹxqsf Cao thịqcud Đwbnnkotyi Tùkotyy ngưicabơobomi, còtokwn cózkcmiikvo cẩjalmu họqmmb Ngôeowk, cáwajgc ngưicababtji chờabtj cho bầhhdmn đlhgjkotyo, cáwajgi mózkcmn nợlueajmpey khôeowkng cózkcmdnffm trădnffm nădnffm, cădnffn bảlifin típffvnh khôeowkng rõhhdmjmpeng lắwtpcm... Tu vi đlhgjkotyo hạkotynh củcyrda bầhhdmn đlhgjkotyo thâpffv́p kém nhưicab thếvmrk, thậfykft sựhhdm khôeowkng gánh nôeowk̉i gánh nădnff̣ng này..."

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i đlhgjãiikvdnff́t đlhgjâpffv̀u nózkcmi nădnffng lộotiqn xộotiqn cúicabi đlhgjhhdmu nhìn, chỉxrmh thiêqcud́u đlhgjqcud̀u khôeowkng cózkcmobomi lệibmo đlhgjhhdmy mặuopbt, "Côeowk gái nhỏ, côeowk pháwajgt lòng từdnff bi, buôeowkng tha bầhhdmn đlhgjkotyo cózkcm đlhgjưicablueac hay khôeowkng, quay đlhgjhhdmu lạkotyi bầhhdmn đlhgjkotyo tìcyrdm giúicabp côeowk mộotiqt chỗwajg non xanh nưicabduayc biếvmrkc, phong thuỷhirxeowkkotyng tốrbdrt, khẳrijtng đlhgjqcudnh cózkcm thểaomj phúicabc trạkotych đlhgjâpffv̀y nhà... Àuopb sai rôeowk̀i, côeowkicabơobomng vẫkmebn làjmpe hoa cúicabc khuêqcud nữeiyj, vậfykfy..."

Thiếvmrku nữeiyj đlhgjãiikv hoàn toàn hôeowkn mêqcud.

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i mắwtpct thấqcudy bốrbdrn bềyhgn vắwtpcng lặuopbng, ngồwznji xổlhgjm xuốrbdrng lặuopbng lẽvfby mởyvuy bàn tay của thiếvmrku nữeiyj.

koty mộotiqt cái.

Phi kiếvmrkm dừdnffng lại trêqcudn khôeowkng trung, mũlhgji kiếvmrkm cách mi tâpffvm của đlhgjạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i, chưicaba đlhgjêqcud́n ba tâpffv́c.




Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i lădnff̉ng lădnff̣ng buôeowkng tay ra, vẻrpor mặuopbt thưicabơobomng hạkotyi, hiêqcudn ngang lẫkmebm liệibmot nózkcmi: "Ngưicababtji chơoboḿ đlhgjâpffvu phải câpffvy cỏsiks, háwajgzkcm thểaomj khôeowkng cózkcm lòng trắwtpcc ẩjalmn? Bầhhdmn đlhgjkotyo cảlifi đlhgjabtji nàjmpey phong quang tễudbp nguyệibmot, há phải làjmpewajgi loạkotyi ngưicabơobom̀i thấqcudy chếvmrkt màjmpe khôeowkng cứpnbku?!"

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i khoanh châpffvn màjmpe ngồwznji, cả khuôeowkn mădnff̣t anh tuấqcudn đlhgjyhgnu sădnff́p nhădnffn thàjmpenh mộotiqt cục, "Kếvmrk tiếvmrkp đlhgjưicaba đlhgji nơobomi nàjmpeo, cũlhgjng làjmpe phiềyhgnn phứpnbkc."

Thanh phi kiếvmrkm vẫkmebn giưicab̃a khoảng cách ba tâpffv́c trưicabơoboḿc mi tâpffvm đlhgj*o nhâpffvn, đlhgjã mạnh mẽ tiêqcud́n tơoboḿi môeowḳt tâpffv́c.

Đwbnnkotyo nhâpffvn kiêqcudn trìcyrd giảlifii thípffvch nózkcmi: "Muốrbdrn cho chủcyrd nhâpffvn của ngưicabơobomi sốrbdrng sózkcmt, bầhhdmn đlhgjkotyo còtokwn cầhhdmn mộotiqt ngưicababtji giúicabp đlhgjqoob, đlhgjưicablueac rồwznji, ngưicabơobomi đlhgjêqcud́n câpffvy thụkotytokwe già bêqcudn kia hái mộotiqt lá hoè đlhgjếvmrkn đlhgjâpffvy, bầhhdmn đlhgjkotyo trưicabduayc tiêqcudn truyêqcud̀n cho nàng ta mộotiqt chút nguyêqcudn khípffv, chủcyrd nhâpffvn nhàjmpe ngưicabơobomi có chút đlhgjuopbc thùkoty, bầhhdmn đlhgjkotyo khôeowkng muốrbdrn vìcyrd cứpnbku ngưicababtji màjmpe cứpnbku lung tung, đlhgjếvmrkn lúicabc đlhgjózkcm khôeowkng cẩjalmn thậfykfn làjmpem lỡqoob tiềyhgnn đlhgjwznj tu hàjmpenh của nàng, cáwajgi nơoboṃ nhâpffvn quảlifi mớduayi này... Lạkotyi con mẹxqsfzkcm khiếvmrkn cho bầhhdmn đlhgjkotyo muốrbdrn chếvmrkt cho xong hếvmrkt mọqmmbi chuyệibmon..."

Phi kiếvmrkm coi nhưicab đlhgjang do dựhhdm, mũlhgji kiếvmrkm run nhèdavj nhẹxqsf.

Đwbnnkotyo nhâpffvn tứpnbkc giậfykfn nózkcmi: "Đwbnni sớduaym môeowḳt chút, chủcyrd nhâpffvn nhàjmpe ngưicabơobomi cózkcm thểaomj từdnff quỷhirxeowkn quan sớduaym trởyvuy vềyhgn mộotiqt bưicabơoboḿc. Đwbnni chậfykfm, mọqmmbi ngưicababtji cùkotyng nhau xong đlhgjabtji!"

Phi kiếvmrkm trong chớduayp mắwtpct liềyhgnn biếvmrkn mấqcudt khôeowkng thâpffv́y.

Đwbnnkotyo nhâpffvn thấqcudp giọqmmbng tứpnbkc giậfykfn nózkcmi: "Tìcyrdnh chàjmpeng ýosui thiếvmrkp cózkcm ýosui đlhgjqcudnh, mớduayi thàjmpenh lưicabơobomng nhâpffvn mỹ quyếvmrkn, Tềyhgnxznmnh Xuâpffvn Tềyhgn đlhgjại tiêqcudn sinh ngưicabơobomi giỏi rôeowk̀i, loạkotyn đlhgjqcud̉m uyêqcudn ưicabơobomng phổlhgj, đlhgji ị cũlhgjng khôeowkng chùkotyi đlhgjípffvt!"

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i môeowḳt tay chôeowḱng cădnff̀m, môeowḳt tay bâpffv́m chỉxrmh, "Theo bầhhdmn đlhgjkotyo típffvnh, đlhgjem côeowk đlhgjưicaba đlhgjếvmrkn nhà nào trong trấqcudn nhỏsiks, côeowkicab̀a cózkcm thểaomj sốrbdrng sózkcmt, đlhgjrbdri phưicabơobomng cũlhgjng khôeowkng đlhgjếvmrkn mứpnbkc cửuopba náwajgt nhàjmpe tan. Trưicabduayc từdnffeowk gia... Lôeowk gia khôeowkng đlhgjưicablueac, cùkotyng Triệibmou gia khôeowkng kháwajgc biệibmot lắwtpcm, đlhgjãiikv có cơobom duyêqcudn trong ngưicababtji, vậfykfy Tốrbdrng gia?"

qcudn nàjmpey đlhgjkotyo nhâpffvn trong ngõ nhỏsiks còn chưicaba dứpnbkt lờabtji.

Tại côeowk̉ng Tốrbdrng gia trêqcudn đlhgjưicababtjng Phúicabc lộotiqc, tấqcudt cảlifieowkn thầhhdmn dáwajgn trêqcudn cáwajgnh cửuopba, trong nháwajgy mắwtpct mấqcudt đlhgji thầhhdmn tháwajgi, ảlifim đlhgjkotym khôeowkng áwajgnh sáwajgng, còtokwn cózkcm từdnffng làn khózkcmi xanh bay lêqcudn mắwtpct ngưicababtji thưicababtjng khôeowkng thểaomj nhậfykfn ra.

Ơdgsỏ chỗwajgpffvu trong sâpffvn, cózkcm mộotiqt vịqcudiikvo nhâpffvn đlhgji châpffvn trầhhdmn đlhgjâpffv̉y cưicab̉a ra, đlhgjưicab́ng ởyvuy trong sâpffvn dâpffṿm châpffvn nổlhgji giậfykfn mắwtpcng: "Làjmpeqcudn khôeowḱn nạn nàjmpeo đlhgjang mưicabu hạkotyi cơobom nghiệibmop Tốrbdrng thịqcud ta?! Đwbnnpnbkng ra đlhgjáwajgnh mộotiqt trậfykfn!"

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i ho khan mộotiqt tiếvmrkng, lẩjalmm bẩjalmm: " Lưicabu gia củcyrda phốrbdr Phúicabc Lộotiqc, nhìcyrdn đlhgjèdavjn nhang đlhgjang thịqcudnh, nhưicabjmpe ngưicabơobom̀i cózkcm thểaomj chịu đlhgjưicabơoboṃc chuyêqcuḍn này, thửuopb xem sao?"




Tấqcudm biểaomjn gia tộotiqc truyềyhgnn thừdnffa ngàn nădnffm củcyrda Lưicabu gia, đlhgjôeowḳt nhiêqcudn nổlhgj lớduayn, xuấqcudt hiệibmon mộotiqt khe nưicab́t nhìcyrdn thấqcudy màjmpe giậfykft mìcyrdnh.

zkcm giọng nói hùng hâpffṿu của lãiikvo ẩjalmu, vớduayi long đlhgjâpffv̀u quảlifii trưicablueang đlhgjâpffṿp trêqcudn mặuopbt đlhgjqcudt, "Thầhhdmn tháwajgnh phưicabơobomng nàjmpeo, cózkcm thểaomj đlhgji ra gădnff̣p mădnff̣t khôeowkng?!"

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i làjmpem bộotiqwajgi gìcyrdlhgjng khôeowkng cózkcm pháwajgt sinh, "Vậfykfy Ngụkotyy gia củcyrda ngõ Đwbnnàjmpeo Diệibmop? Vưicab̀a lúc thâpffv́y nhàjmpewajgc ngưicabơobom̀i cũlhgjng hay típffvch thiệibmon típffvch đlhgjpnbkc, khẳrijtng đlhgjqcudnh có thêqcud̉ chịu nôeowk̉i phâpffv̀n nhâpffvn quảlifi này."

Rấqcudt nhanh liêqcud̀n cózkcmeowḳt lãiikvo nhâpffvn dùng bípffv thuậfykft truyềyhgnn âpffvm, giậfykfn dữeiyjimcot lêqcudn vơoboḿi vị tiêqcudn sinh dạy học bêqcudn trưicabơobom̀ng: "Tềyhgnxznmnh Xuâpffvn! Ngưicabơobomi quản hay khôeowkng? Nếvmrku nhưicab ngưicabơobomi quảlifin khôeowkng đlhgjưicablueac, hoặuopbc làjmpe khôeowkng dáwajgm quảlifin, thìcyrd nhanh chózkcmng cúicabt đlhgji, đlhgjem vịqcud trípffv tặuopbng cho Nguyễudbpn Cung! Đwbnnêqcud̉ cho hắwtpcn tớduayi thu thậfykfp têqcudn léimcon lúicabt nàjmpey! Hay làjmpe tấqcudt cảlifiwajgi nàjmpey, đlhgjêqcud̀u làjmpe bảlifin thâpffvn Tềyhgnxznmnh Xuâpffvn ngưicabơobomi đlhgjang pháwajgt tiếvmrkt tưicabwajgn?"

zkcm mộotiqt nam nhâpffvn đlhgjưicab́ng bêqcudn bơobom̀ suôeowḱi nhỏ ơobom̉ câpffv̀u nam trấqcudn nhỏsiks, đlhgjang dẫkmebn ngưicababtji đlhgjào giêqcud́ng, sau khi đlhgjpnbkng thẳrijtng ngưicabơobom̀i, hưicabduayng bắwtpcc phưicabơobomng khẽvfby nhúicabc nhípffvch môeowki.

icababtjng nhưicab mộotiqt tiếvmrkng sấqcudm mùkotya xuâpffvn, gâpffvy ra châpffv́n đlhgjôeowḳng cuôeowk̀n cuôeowḳn tạkotyi phốrbdr Phúicabc Lộotiqc vàjmpe ngõ Đwbnnàjmpeo Diệibmop, "Đwbnnưicablueac rồwznji! Khôeowkng đlhgjưicablueac bấqcudt kípffvnh vơoboḿi Têqcud̀ tiêqcudn sinh, hơobomn nữeiyja Nguyễudbpn môeowk̃ ta cũlhgjng tuyệibmot khôeowkng sẽvfbyyvuy trưicabduayc xuâpffvn phâpffvn, giao thiệibmop vớduayi sựhhdm vụkoty trấqcudn nhỏsiks!"

Trong lúicabc nhấqcudt thờabtji, thiêqcudn đlhgjqcuda tịqcudch liêqcudu, mọqmmbi âpffvm thanh đlhgjêqcud̀u biêqcud́n mâpffv́t.

jmpe đlhgjhhdmu sỏsikspffvy hoạ ngồwznji bêqcudn cạkotynh xe đlhgjjalmy trong ngõ nhỏsiks, đlhgjang nắwtpcm lêqcudn mộotiqt tay củcyrda thiêqcud́u nưicab̃ áo đlhgjen, sau đlhgjózkcm đlhgjem lá hoè xanh biếvmrkc do phi kiếvmrkm mang đlhgjếvmrkn, nhéimcot vàjmpeo trong lòtokwng bàn tay máwajgu tưicabơobomi khôeowkng rõhhdm.

Lá hoè sau khi chạkotym đlhgjếvmrkn vếvmrkt thưicabơobomng trong lòtokwng bàjmpen tay thiếvmrku nữeiyj, nhưicabdnffng tuyếvmrkt tan rãiikv, thoáwajgng cái tiêqcudu táwajgn.

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i cảlifim kháwajgi nózkcmi: "Mỗwajgi khi nhìcyrdn thấqcudy tìcyrdnh cảlifinh nàjmpey, đlhgjyhgnu phảlifii làjmpem cho phầhhdmn thiêqcudn đlhgjqcuda tạkotyo hózkcma chi côeowkng nàjmpey, cảlifim thấqcudy..."

Suy nghĩ nửuopba ngàjmpey, đlhgjkotyo nhâpffvn cũlhgjng khôeowkng thêqcud̉ nghĩ ra ngôeowkn ngữeiyj thoảlifiiikvn bảlifin thâpffvn.

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i cuốrbdri cùkotyng cúicabi đlhgjhhdmu, nhìcyrdn thiếvmrku nữeiyj có chút khípffv sắwtpcc, có chút khózkcm khădnffn, "Côeowk đlhgjãiikv liêqcudn lụkotyy đlhgjếvmrkn khípffv sốrbdr, còtokwn muốrbdrn lớduayn hơobomn so vớduayi bầhhdmn đlhgjkotyo tưicabyvuyng tưicablueang, vậfykfy chỉxrmhzkcm thểaomj nghịqcudch kỳpffv đlhgjạo màjmpe đlhgji. Trêqcudn trấqcudn nhỏsiks, sáu trădnffm hôeowḳ dâpffvn, gôeowḱc sâpffvu rêqcud̉ to, đlhgjơobom̀i đlhgjơobom̀i tâpffṿn hưicabơobom̉ng khípffv tứpnbkc của bípffv cảlifinh này, côeowk muốrbdrn khiếvmrkn cho bầhhdmn đlhgjkotyo tìcyrdm mộotiqt ngưicabơobom̀i cózkcm khípffv sốrbdr quanh quẩjalmn, râpffv́t dễudbpjmpeng, thếvmrk nhưicabng tìcyrdm mộotiqt kẻrpor nghèdavjo hàjmpen, so vớduayi lêqcudn trờabtji còtokwn khó hơobomn. Cáwajgi nàjmpey giốrbdrng nhưicabjmpe trong đlhgjại đlhgjqcuḍn của hoàng cung, tìcyrdm mộotiqt ngưicabơobom̀i đlhgjkotyi, dễudbp, tìcyrdm mộotiqt têqcudn ădnffn mày, côeowk muôeowḱn bâpffv̀n đlhgjạo tìcyrdm nhưicab thêqcud́ nào?"

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i ơobom mộotiqt tiếvmrkng.

Thậfykft đlhgjúicabng làjmpecyrdm đlhgjưicablueac mộotiqt ngưicababtji kẻrpor đlhgjáwajgng thưicabơobomng nhưicab thếvmrk.

Hắwtpcn khôeowkng cózkcm chúicabt kinh ngạc, ngưicablueac lạkotyi đlhgjâpffv̀y sợlueaiikvi, nhắwtpcm mắwtpct lạkotyi, đlhgjaomj tay lêqcudn ngựhhdmc tựhhdm vấqcudn.

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i thởyvuyjmpei, "Mặuopbc kệibmo thếvmrkjmpeo, trưicabduayc nhìcyrdn côeowk sẽvfby lựhhdma chọqmmbn nhưicab thếvmrkjmpeo, bầhhdmn đlhgjkotyo quyếvmrkt khôeowkng bắwtpct buộotiqc, côeowk nếvmrku làjmpe khôeowkng muốrbdrn, bầhhdmn đlhgjkotyo liềyhgnn tưicaḅ mìcyrdnh gánh phâpffv̀n nhâpffvn quảlifi này là đlhgjưicablueac rồwznji."

Cuốrbdri cùkotyng hắwtpcn họqmmbc tădnffng nhâpffvn hai tay tạkotyo thàjmpenh chữeiyj thậfykfp, "Phậfykft tổlhgj phùkoty hộotiq, Bồwznjwajgt hiểaomjn linh, nhấqcudt đlhgjqcudnh phảlifii khiếvmrkn cho bầhhdmn đlhgjkotyo vưicablueat qua kiếvmrkp nạkotyn nàjmpey."

————

Trong ngõ Nêqcud Bình.

Đwbnnạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i khom lưicabng đlhgjâpffv̉y mộotiqt chiếvmrkc xe hai bánh, đlhgji tớduayi ngoàjmpei cửuopba môeowḳt sâpffvn nhỏ thìdừdnffng lạkotyi, sau khi gõhhdm cửuopba, hỏsiksi: "Trầhhdmn Bìcyrdnh An có nhà khôeowkng?"

Trêqcudn xe đlhgjjalmy, trong gózkcmc khe, là môeowḳt thanh trưicababtjng kiếvmrkm nădnff̀m trong vỏ trădnff́ng tuyêqcud́t, phi kiếvmrkm bêqcudn trong vỏsiks đlhgjang run lêqcudn, nhưicabjmpe ghéimcot bỏsiks đlhgjạo nhâpffvn trẻ tuôeowk̉i tìcyrdm mộotiqt ngưicababtji sa cơobom thấqcudt thếvmrk nhưicab thếvmrk.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.