Kiếm Lai

Chương 29 : Tương phùng (3)

    trước sau   
Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i hai tay ôqkjtm đnehvgpmvu, vẻbvyn mặxkiqt nhưccop tan vỡpbjzttnqng dấhmckp thì thêijzf thảfeaxm, hìtcvrnh nhưccopurhf đnehvang ngửnkwca đnehvgpmvu hỏvkabi trơnehv̀i: " Mộikoit nhâjqcmn quảfeax lớepfyn nhưccop vậlpwey đnehvlpwep đnehvếjqcmn đnehvâjqcmy, khôqkjtng phảfeaxi làurhf khiếjqcmn cho cáttnqi tráttnqn của bầgpmvn đnehvicpco khắljfkc bốnehvn chữfmwh "Mộikoit lòfjlrng muốnehvn chếjqcmt" sao? Bầgpmvn đnehvicpco mấhmcky năogpvm nay vâjqcmn du tứrgpj phưccopơnehvng, màurhfn trờijzfi chiếjqcmu đnehvhmckt, trèythco non lộikoii suốnehvi, thưccopơnehv̀ng xuyêijzfn đnehvi trêijzfn đnehvưccopijzfng bịgpmv chóihup cắljfkn... Rấhmckt khổurhf cựabtjc cóihup đnehvưccopwpgnc hay khôqkjtng! Làm con mẹogpv Cao thịgpmv Đsmkdicpci Tùitcay ngưccopơnehvi, còfjlrn cóihupsfilo cẩnxuwu họoftg Ngôqkjt, cáttnqc ngưccopijzfi chờijzf cho bầgpmvn đnehvicpco, cáttnqi móihupn nợwpgnurhfy khôqkjtng cóihupogpvm trăogpvm năogpvm, căogpvn bảfeaxn tíivianh khôqkjtng rõqqzaurhfng lắljfkm... Tu vi đnehvicpco hạicpcnh củjaeya bầgpmvn đnehvicpco thâjqcḿp kém nhưccop thếjqcm, thậlpwet sựabtj khôqkjtng gánh nôqkjt̉i gánh năogpṿng này..."

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i đnehvãsfilogpv́t đnehvâjqcm̀u nóihupi năogpvng lộikoin xộikoin cúikoii đnehvgpmvu nhìn, chỉfyus thiêijzf́u đnehvijzf̀u khôqkjtng cóihupnehvi lệfmwh đnehvgpmvy mặxkiqt, "Côqkjt gái nhỏ, côqkjt pháttnqt lòng từbswv bi, buôqkjtng tha bầgpmvn đnehvicpco cóihup đnehvưccopwpgnc hay khôqkjtng, quay đnehvgpmvu lạicpci bầgpmvn đnehvicpco tìtcvrm giúikoip côqkjt mộikoit chỗhmck non xanh nưccopepfyc biếjqcmc, phong thuỷcwzfqkjtitcang tốnehvt, khẳygqung đnehvgpmvnh cóihup thểffcb phúikoic trạicpcch đnehvâjqcm̀y nhà... Àljfk sai rôqkjt̀i, côqkjtccopơnehvng vẫfyusn làurhf hoa cúikoic khuêijzf nữfmwh, vậlpwey..."

Thiếjqcmu nữfmwh đnehvãsfil hoàn toàn hôqkjtn mêijzf.

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i mắljfkt thấhmcky bốnehvn bềgpmv vắljfkng lặxkiqng, ngồitcai xổurhfm xuốnehvng lặxkiqng lẽhmck mởitca bàn tay của thiếjqcmu nữfmwh.

itca mộikoit cái.

Phi kiếjqcmm dừbswvng lại trêijzfn khôqkjtng trung, mũpbjzi kiếjqcmm cách mi tâjqcmm của đnehvạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i, chưccopa đnehvêijzf́n ba tâjqcḿc.




Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i lăogpv̉ng lăogpṿng buôqkjtng tay ra, vẻbvyn mặxkiqt thưccopơnehvng hạicpci, hiêijzfn ngang lẫfyusm liệfmwht nóihupi: "Ngưccopijzfi chơnehv́ đnehvâjqcmu phải câjqcmy cỏvkab, háttnqihup thểffcb khôqkjtng cóihup lòng trắljfkc ẩnxuwn? Bầgpmvn đnehvicpco cảfeax đnehvijzfi nàurhfy phong quang tễgyrq nguyệfmwht, há phải làurhfttnqi loạicpci ngưccopơnehv̀i thấhmcky chếjqcmt màurhf khôqkjtng cứrgpju?!"

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i khoanh châjqcmn màurhf ngồitcai, cả khuôqkjtn măogpṿt anh tuấhmckn đnehvgpmvu săogpv́p nhăogpvn thàurhfnh mộikoit cục, "Kếjqcm tiếjqcmp đnehvưccopa đnehvi nơnehvi nàurhfo, cũpbjzng làurhf phiềgpmvn phứrgpjc."

Thanh phi kiếjqcmm vẫfyusn giưccop̃a khoảng cách ba tâjqcḿc trưccopơnehv́c mi tâjqcmm đnehv*o nhâjqcmn, đnehvã mạnh mẽ tiêijzf́n tơnehv́i môqkjṭt tâjqcḿc.

Đsmkdicpco nhâjqcmn kiêijzfn trìtcvr giảfeaxi thíiviach nóihupi: "Muốnehvn cho chủjaey nhâjqcmn của ngưccopơnehvi sốnehvng sóihupt, bầgpmvn đnehvicpco còfjlrn cầgpmvn mộikoit ngưccopijzfi giúikoip đnehvpbjz, đnehvưccopwpgnc rồitcai, ngưccopơnehvi đnehvêijzf́n câjqcmy thụckmyfjlre già bêijzfn kia hái mộikoit lá hoè đnehvếjqcmn đnehvâjqcmy, bầgpmvn đnehvicpco trưccopepfyc tiêijzfn truyêijzf̀n cho nàng ta mộikoit chút nguyêijzfn khíivia, chủjaey nhâjqcmn nhàurhf ngưccopơnehvi có chút đnehvxkiqc thùitca, bầgpmvn đnehvicpco khôqkjtng muốnehvn vìtcvr cứrgpju ngưccopijzfi màurhf cứrgpju lung tung, đnehvếjqcmn lúikoic đnehvóihup khôqkjtng cẩnxuwn thậlpwen làurhfm lỡpbjz tiềgpmvn đnehvitca tu hàurhfnh của nàng, cáttnqi nơnehṿ nhâjqcmn quảfeax mớepfyi này... Lạicpci con mẹogpvihup khiếjqcmn cho bầgpmvn đnehvicpco muốnehvn chếjqcmt cho xong hếjqcmt mọoftgi chuyệfmwhn..."

Phi kiếjqcmm coi nhưccop đnehvang do dựabtj, mũpbjzi kiếjqcmm run nhèythc nhẹogpv.

Đsmkdicpco nhâjqcmn tứrgpjc giậlpwen nóihupi: "Đsmkdi sớepfym môqkjṭt chút, chủjaey nhâjqcmn nhàurhf ngưccopơnehvi cóihup thểffcb từbswv quỷcwzfqkjtn quan sớepfym trởitca vềgpmv mộikoit bưccopơnehv́c. Đsmkdi chậlpwem, mọoftgi ngưccopijzfi cùitcang nhau xong đnehvijzfi!"

Phi kiếjqcmm trong chớepfyp mắljfkt liềgpmvn biếjqcmn mấhmckt khôqkjtng thâjqcḿy.

Đsmkdicpco nhâjqcmn thấhmckp giọoftgng tứrgpjc giậlpwen nóihupi: "Tìtcvrnh chàurhfng ýfeax thiếjqcmp cóihup ýfeax đnehvgpmvnh, mớepfyi thàurhfnh lưccopơnehvng nhâjqcmn mỹ quyếjqcmn, Tềgpmvacsgnh Xuâjqcmn Tềgpmv đnehvại tiêijzfn sinh ngưccopơnehvi giỏi rôqkjt̀i, loạicpcn đnehvijzf̉m uyêijzfn ưccopơnehvng phổurhf, đnehvi ị cũpbjzng khôqkjtng chùitcai đnehvíiviat!"

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i môqkjṭt tay chôqkjt́ng căogpv̀m, môqkjṭt tay bâjqcḿm chỉfyus, "Theo bầgpmvn đnehvicpco tíivianh, đnehvem côqkjt đnehvưccopa đnehvếjqcmn nhà nào trong trấhmckn nhỏvkab, côqkjtccop̀a cóihup thểffcb sốnehvng sóihupt, đnehvnehvi phưccopơnehvng cũpbjzng khôqkjtng đnehvếjqcmn mứrgpjc cửnkwca náttnqt nhàurhf tan. Trưccopepfyc từbswvqkjt gia... Lôqkjt gia khôqkjtng đnehvưccopwpgnc, cùitcang Triệfmwhu gia khôqkjtng kháttnqc biệfmwht lắljfkm, đnehvãsfil có cơnehv duyêijzfn trong ngưccopijzfi, vậlpwey Tốnehvng gia?"

ijzfn nàurhfy đnehvicpco nhâjqcmn trong ngõ nhỏvkab còn chưccopa dứrgpjt lờijzfi.

Tại côqkjt̉ng Tốnehvng gia trêijzfn đnehvưccopijzfng Phúikoic lộikoic, tấhmckt cảfeaxqkjtn thầgpmvn dáttnqn trêijzfn cáttnqnh cửnkwca, trong nháttnqy mắljfkt mấhmckt đnehvi thầgpmvn tháttnqi, ảfeaxm đnehvicpcm khôqkjtng áttnqnh sáttnqng, còfjlrn cóihup từbswvng làn khóihupi xanh bay lêijzfn mắljfkt ngưccopijzfi thưccopijzfng khôqkjtng thểffcb nhậlpwen ra.

Ơgjqq̉ chỗhmckjqcmu trong sâjqcmn, cóihup mộikoit vịgpmvsfilo nhâjqcmn đnehvi châjqcmn trầgpmvn đnehvâjqcm̉y cưccop̉a ra, đnehvưccoṕng ởitca trong sâjqcmn dâjqcṃm châjqcmn nổurhfi giậlpwen mắljfkng: "Làurhfijzfn khôqkjt́n nạn nàurhfo đnehvang mưccopu hạicpci cơnehv nghiệfmwhp Tốnehvng thịgpmv ta?! Đsmkdrgpjng ra đnehváttnqnh mộikoit trậlpwen!"

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i ho khan mộikoit tiếjqcmng, lẩnxuwm bẩnxuwm: " Lưccopu gia củjaeya phốnehv Phúikoic Lộikoic, nhìtcvrn đnehvèythcn nhang đnehvang thịgpmvnh, nhưccopurhf ngưccopơnehv̀i cóihup thểffcb chịu đnehvưccopơnehṿc chuyêijzf̣n này, thửnkwc xem sao?"




Tấhmckm biểffcbn gia tộikoic truyềgpmvn thừbswva ngàn năogpvm củjaeya Lưccopu gia, đnehvôqkjṭt nhiêijzfn nổurhf lớepfyn, xuấhmckt hiệfmwhn mộikoit khe nưccoṕt nhìtcvrn thấhmcky màurhf giậlpwet mìtcvrnh.

ihup giọng nói hùng hâjqcṃu của lãsfilo ẩnxuwu, vớepfyi long đnehvâjqcm̀u quảfeaxi trưccopwpgnng đnehvâjqcṃp trêijzfn mặxkiqt đnehvhmckt, "Thầgpmvn tháttnqnh phưccopơnehvng nàurhfo, cóihup thểffcb đnehvi ra găogpṿp măogpṿt khôqkjtng?!"

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i làurhfm bộikoittnqi gìtcvrpbjzng khôqkjtng cóihup pháttnqt sinh, "Vậlpwey Ngụckmyy gia củjaeya ngõ Đsmkdàurhfo Diệfmwhp? Vưccop̀a lúc thâjqcḿy nhàurhfttnqc ngưccopơnehv̀i cũpbjzng hay tíiviach thiệfmwhn tíiviach đnehvrgpjc, khẳygqung đnehvgpmvnh có thêijzf̉ chịu nôqkjt̉i phâjqcm̀n nhâjqcmn quảfeax này."

Rấhmckt nhanh liêijzf̀n cóihupqkjṭt lãsfilo nhâjqcmn dùng bíivia thuậlpwet truyềgpmvn âjqcmm, giậlpwen dữfmwhzhndt lêijzfn vơnehv́i vị tiêijzfn sinh dạy học bêijzfn trưccopơnehv̀ng: "Tềgpmvacsgnh Xuâjqcmn! Ngưccopơnehvi quản hay khôqkjtng? Nếjqcmu nhưccop ngưccopơnehvi quảfeaxn khôqkjtng đnehvưccopwpgnc, hoặxkiqc làurhf khôqkjtng dáttnqm quảfeaxn, thìtcvr nhanh chóihupng cúikoit đnehvi, đnehvem vịgpmv tríivia tặxkiqng cho Nguyễgyrqn Cung! Đsmkdêijzf̉ cho hắljfkn tớepfyi thu thậlpwep têijzfn lézhndn lúikoit nàurhfy! Hay làurhf tấhmckt cảfeaxttnqi nàurhfy, đnehvêijzf̀u làurhf bảfeaxn thâjqcmn Tềgpmvacsgnh Xuâjqcmn ngưccopơnehvi đnehvang pháttnqt tiếjqcmt tưccopttnqn?"

ihup mộikoit nam nhâjqcmn đnehvưccoṕng bêijzfn bơnehv̀ suôqkjt́i nhỏ ơnehv̉ câjqcm̀u nam trấhmckn nhỏvkab, đnehvang dẫfyusn ngưccopijzfi đnehvào giêijzf́ng, sau khi đnehvrgpjng thẳygqung ngưccopơnehv̀i, hưccopepfyng bắljfkc phưccopơnehvng khẽhmck nhúikoic nhíiviach môqkjti.

ccopijzfng nhưccop mộikoit tiếjqcmng sấhmckm mùitcaa xuâjqcmn, gâjqcmy ra châjqcḿn đnehvôqkjṭng cuôqkjt̀n cuôqkjṭn tạicpci phốnehv Phúikoic Lộikoic vàurhf ngõ Đsmkdàurhfo Diệfmwhp, "Đsmkdưccopwpgnc rồitcai! Khôqkjtng đnehvưccopwpgnc bấhmckt kíivianh vơnehv́i Têijzf̀ tiêijzfn sinh, hơnehvn nữfmwha Nguyễgyrqn môqkjt̃ ta cũpbjzng tuyệfmwht khôqkjtng sẽhmckitca trưccopepfyc xuâjqcmn phâjqcmn, giao thiệfmwhp vớepfyi sựabtj vụckmy trấhmckn nhỏvkab!"

Trong lúikoic nhấhmckt thờijzfi, thiêijzfn đnehvgpmva tịgpmvch liêijzfu, mọoftgi âjqcmm thanh đnehvêijzf̀u biêijzf́n mâjqcḿt.

urhf đnehvgpmvu sỏvkabjqcmy hoạ ngồitcai bêijzfn cạicpcnh xe đnehvnxuwy trong ngõ nhỏvkab, đnehvang nắljfkm lêijzfn mộikoit tay củjaeya thiêijzf́u nưccop̃ áo đnehven, sau đnehvóihup đnehvem lá hoè xanh biếjqcmc do phi kiếjqcmm mang đnehvếjqcmn, nhézhndt vàurhfo trong lòfjlrng bàn tay máttnqu tưccopơnehvi khôqkjtng rõqqza.

Lá hoè sau khi chạicpcm đnehvếjqcmn vếjqcmt thưccopơnehvng trong lòfjlrng bàurhfn tay thiếjqcmu nữfmwh, nhưccopogpvng tuyếjqcmt tan rãsfil, thoáttnqng cái tiêijzfu táttnqn.

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i cảfeaxm kháttnqi nóihupi: "Mỗhmcki khi nhìtcvrn thấhmcky tìtcvrnh cảfeaxnh nàurhfy, đnehvgpmvu phảfeaxi làurhfm cho phầgpmvn thiêijzfn đnehvgpmva tạicpco hóihupa chi côqkjtng nàurhfy, cảfeaxm thấhmcky..."

Suy nghĩ nửnkwca ngàurhfy, đnehvicpco nhâjqcmn cũpbjzng khôqkjtng thêijzf̉ nghĩ ra ngôqkjtn ngữfmwh thoảfeaxsfiln bảfeaxn thâjqcmn.

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i cuốnehvi cùitcang cúikoii đnehvgpmvu, nhìtcvrn thiếjqcmu nữfmwh có chút khíivia sắljfkc, có chút khóihup khăogpvn, "Côqkjt đnehvãsfil liêijzfn lụckmyy đnehvếjqcmn khíivia sốnehv, còfjlrn muốnehvn lớepfyn hơnehvn so vớepfyi bầgpmvn đnehvicpco tưccopitcang tưccopwpgnng, vậlpwey chỉfyusihup thểffcb nghịgpmvch kỳeypy đnehvạo màurhf đnehvi. Trêijzfn trấhmckn nhỏvkab, sáu trăogpvm hôqkjṭ dâjqcmn, gôqkjt́c sâjqcmu rêijzf̉ to, đnehvơnehv̀i đnehvơnehv̀i tâjqcṃn hưccopơnehv̉ng khíivia tứrgpjc của bíivia cảfeaxnh này, côqkjt muốnehvn khiếjqcmn cho bầgpmvn đnehvicpco tìtcvrm mộikoit ngưccopơnehv̀i cóihup khíivia sốnehv quanh quẩnxuwn, râjqcḿt dễgyrqurhfng, thếjqcm nhưccopng tìtcvrm mộikoit kẻbvyn nghèythco hàurhfn, so vớepfyi lêijzfn trờijzfi còfjlrn khó hơnehvn. Cáttnqi nàurhfy giốnehvng nhưccopurhf trong đnehvại đnehvijzf̣n của hoàng cung, tìtcvrm mộikoit ngưccopơnehv̀i đnehvicpci, dễgyrq, tìtcvrm mộikoit têijzfn ăogpvn mày, côqkjt muôqkjt́n bâjqcm̀n đnehvạo tìtcvrm nhưccop thêijzf́ nào?"

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i ơnehv mộikoit tiếjqcmng.

Thậlpwet đnehvúikoing làurhftcvrm đnehvưccopwpgnc mộikoit ngưccopijzfi kẻbvyn đnehváttnqng thưccopơnehvng nhưccop thếjqcm.

Hắljfkn khôqkjtng cóihup chúikoit kinh ngạc, ngưccopwpgnc lạicpci đnehvâjqcm̀y sợwpgnsfili, nhắljfkm mắljfkt lạicpci, đnehvffcb tay lêijzfn ngựabtjc tựabtj vấhmckn.

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i thởitcaurhfi, "Mặxkiqc kệfmwh thếjqcmurhfo, trưccopepfyc nhìtcvrn côqkjt sẽhmck lựabtja chọoftgn nhưccop thếjqcmurhfo, bầgpmvn đnehvicpco quyếjqcmt khôqkjtng bắljfkt buộikoic, côqkjt nếjqcmu làurhf khôqkjtng muốnehvn, bầgpmvn đnehvicpco liềgpmvn tưccop̣ mìtcvrnh gánh phâjqcm̀n nhâjqcmn quảfeax này là đnehvưccopwpgnc rồitcai."

Cuốnehvi cùitcang hắljfkn họoftgc tăogpvng nhâjqcmn hai tay tạicpco thàurhfnh chữfmwh thậlpwep, "Phậlpwet tổurhf phùitca hộikoi, Bồitcattnqt hiểffcbn linh, nhấhmckt đnehvgpmvnh phảfeaxi khiếjqcmn cho bầgpmvn đnehvicpco vưccopwpgnt qua kiếjqcmp nạicpcn nàurhfy."

————

Trong ngõ Nêijzf Bình.

Đsmkdạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i khom lưccopng đnehvâjqcm̉y mộikoit chiếjqcmc xe hai bánh, đnehvi tớepfyi ngoàurhfi cửnkwca môqkjṭt sâjqcmn nhỏ thìdừbswvng lạicpci, sau khi gõqqza cửnkwca, hỏvkabi: "Trầgpmvn Bìtcvrnh An có nhà khôqkjtng?"

Trêijzfn xe đnehvnxuwy, trong góihupc khe, là môqkjṭt thanh trưccopijzfng kiếjqcmm năogpv̀m trong vỏ trăogpv́ng tuyêijzf́t, phi kiếjqcmm bêijzfn trong vỏvkab đnehvang run lêijzfn, nhưccopurhf ghézhndt bỏvkab đnehvạo nhâjqcmn trẻ tuôqkjt̉i tìtcvrm mộikoit ngưccopijzfi sa cơnehv thấhmckt thếjqcm nhưccop thếjqcm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.